Chương 65: Sẽ biến mất?
Mie Bae
10/04/2022
Ngạo Thần về có nói cho Mộng Khiết biết chuyện Băng bị bắn. Cô lòng như lửa đốt không nghĩ ngợi nhiều mà đặt vé máy bay để bay thẳng đến đó. Thật trùng hợp là Mạc Hạ Nhiên lại ở đó, cô biết tin liền gọi cho hai ông anh của mình.
Cả bốn người cùng bay sang đó luôn. Mộng Khiết chạy như bay đến quầy lễ tân ở bệnh viện hỏi...
- Cho hỏi bệnh nhân Băng ở phòng nào ạ?
Nhân viên ở đó mở sổ ra xem thì không có ghi bệnh nhân nào tên Băng thì lắc đầu nói:
- Xin lỗi, có vẻ như cô nhầm rồi. Không có bệnh nhân nào tên Băng ở đây cả.
- À...là Anna Zuckerberg Wang. Cô tìm lại giúp tôi.
- Đây rồi. Bệnh nhân đó đang trong phòng đặc biệt ở tầng 3 dãy nhà C. Nhưng không thể vào đó được đâu, hiện giờ chỉ có các y bác sĩ mới vào đó được.
- Không có gì cám ơn cô.
Mộng Khiết nói xong cũng chạy đi sang dãy nhà C. Vừa mới đi đến dãy hành lang nhìn thẳng thẳng thì thấy Alex đang ôm lấy Glenda. Thiên Vũ thì ngồi một góc.
- Cô, chú. Băng sao rồi?- Mộng Khiết đi đến chào hai người rồi hỏi.
- Con bé...Khiết Khiết à...Anna của cô, họ nói con bé không sống nổi... Chỉ đợi...- Glenda nghẹn giọng nắm lấy tay Mộng Khiết.
Mộng Khiết nghe xong chết đứng người, cô không nghĩ mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy.
- Không...không phải đâu. Cô yên tâm...cháu sẽ nhờ ba cháu, Băng nhất định sẽ không sao. Không sao đâu mà.- Mộng Khiết lắc đầu nói với Glenda.
Thực chất cô là muốn động viên bản thân mình. Cô chắc chắn Băng sẽ sống, cô thật sự không thể để Băng như thế kia được.
- Anh Thiên Vũ, đứng lên đi anh. Sàn nhà vừa bẩn vừa lạnh nữa.- Mạc Hạ Nhiên đi đến cầm tay Thiên Vũ định kéo anh lên.
Thiên Vũ thẳng thừng hất tay cô ra. Anh im lặng không nói gì.
Mộng Khiết tức giận lao đến chỗ Thiên Vũ. Cô dùng toàn lực của mình để đánh anh. Tất nhiên sức Mộng Khiết chắc chắn khỏe hơn Băng rồi, tuy vậy Thiên Vũ vẫn mặc kệ để cô đánh. Thật sự bây giờ anh rất muốn có người gây sự với anh, đánh anh càng nhiều càng tốt. Thiên Vũ ngồi cả một đêm không ngủ, anh đã từng thấy bác sĩ đi lại hớt hải vì tình trạng của Băng lúc yếu lúc còn mất tín hiệu. Phải cố gắng lắm mới có thể duy trì được hơi thở của Băng. Anh ngồi đó, chỉ chờ Băng ra đi thì chắc chắn anh cũng đi theo cô. Anh muốn ở với Băng dù là nơi nào cũng được, anh không quan tâm.
- Tên khốn như anh có tư cách gì mà ở bên cạnh Băng...Anh hại Băng chưa đủ sao? Bây giờ thì hài lòng chưa?- Mộng Khiết điên tiết nói.
Thiên Vũ vẫn im lặng không nói gì. Mạc Hạ Nhiên và Mạc Hạ Lãng phải kéo Mộng Khiết ra khỏi người Thiên Vũ.
- Chị Khiết Khiết bình tĩnh một chút, bây giờ không phải lúc để cãi nhau. Ồn ào sẽ ảnh hưởng đến bên trong phòng bệnh.- Mạc Hạ Tuấn Triết ôn tồn đi đến bảo Mộng Khiết.
Tuy vậy anh cũng đang rất lo cho Băng. Cô gái mà khiến anh lần đâu tiên nghe giọng nói đã có cảm tình. Anh rất muốn đấm Thiên Vũ nhưng đã phải kìm nén lại, chỉ vì Băng.
- Được...được rồi. Tình trạng của Băng vẫn là trên hết.- Mộng Khiết thở dài nhìn vào ô cửa kính phòng bệnh.
Đột nhiên có thêm nhiều y tá đến, mọi người lo lắng nhìn vào bên trong.
- Nhịp tim của bệnh nhân đột nhiên mất tín hiệu.- Cô y tá đứng bên cạnh nói.
- Chúng ta cần dùng đến máy sốc điện.- Một bác sĩ lên tiếng.
- Như vậy sẽ rất nguy hiểm.
- Nguy hiểm hay không thì bây giờ tính mạng của bệnh nhân như vậy, không thể chờ lâu. Mang máy qua đây.
Mọi người bên trong nỗ lực cứu giúp sự sống duy nhất của Băng. Không thể dùng máy sốc điện ngoài lồng ngực đên họ đã chuyển sang máu chuyển nhịp - phá rung được cấy vào trong cơ thế ( ICD –Implantable Cardioverter Defibrillator). Vì vậy cũng cần đến máu nhiều. Y tá bên ngoài chạy hớt hải cầm theo mấy túi máu đi vào. Mộng Khiết thật sự rơi vào hỗn loạn, cô thấy mình thật sự vô dụng khi nhìn thấy Băng như vậy mà chỉ có thể chơ mắt nhìn. Alex ôm Glenda động viên nhưng chính ôm cũng đang sợ. Ông sợ con gái của mình sẽ biến mất khỏi thế gian này. Thiên Vũ thì im lặng nhìn vào bên trong phòng khi cô y tá đi lấy máu. Anh nhìn thấy mờ mờ được hình ảnh của Băng. Có rất nhiều máy móc đang cắm vào người cô, anh thì không thể làm gì ngoài đứng nhìn. Thiên thần của anh thật sự sắp biến mất sao? Anh muốn ở bên cô mãi mãi cũng không buông...1
Thiên Vũ đứng dậy còn tính xông vào phòng bệnh để ở với Băng dù chết thì cũng chết cùng nhau. Nhưng thật may là mọi người giữ anh lại, người gây ra họa lớn nhưng bây giờ họ lại không thể làm gì được anh ngoài khuyên anh bình tĩnh. Họ còn sợ một chút sơ sẩy anh còn khiến Băng mất luôn.
- Anh Thiên Vũ bình tĩnh lại đi anh. Băng đang được bác sĩ điều trị, nếu anh xông vào sẽ nguy hiểm đến tính mạng của Băng.- Mạc Hạ Lãng lên tiếng.
Thiên Vũ bình tĩnh hơn mà đứng im nhìn ô cửa kính. Các bác sĩ mặc đồ xanh vây quanh giường bệnh của cô khiến tầm nhìn của Thiên Vũ không thấy rõ được Băng.
Thật lâu bác sĩ đi ra đến chỗ Alex nói:
- Thật sự rất khó để nói về tình trạng của bệnh nhân. Người nhà nên chuẩn bị sẵn tinh thần, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra.
Glenda khuỵu xuống, bà khóc đến ngất đi. Thiên Vũ cả người run lên, anh biết phải làm sao bây giờ. Băng của anh sẽ rời xa anh, anh không muốn chuyện này xảy ra. Mộng Khiết thì im lặng không nói gì, mặt cô cúi gằm xuống. Cô không muốn nghe, càng không muốn chấp nhận việc Băng sẽ có thể biến mất.
...
Cả bốn người cùng bay sang đó luôn. Mộng Khiết chạy như bay đến quầy lễ tân ở bệnh viện hỏi...
- Cho hỏi bệnh nhân Băng ở phòng nào ạ?
Nhân viên ở đó mở sổ ra xem thì không có ghi bệnh nhân nào tên Băng thì lắc đầu nói:
- Xin lỗi, có vẻ như cô nhầm rồi. Không có bệnh nhân nào tên Băng ở đây cả.
- À...là Anna Zuckerberg Wang. Cô tìm lại giúp tôi.
- Đây rồi. Bệnh nhân đó đang trong phòng đặc biệt ở tầng 3 dãy nhà C. Nhưng không thể vào đó được đâu, hiện giờ chỉ có các y bác sĩ mới vào đó được.
- Không có gì cám ơn cô.
Mộng Khiết nói xong cũng chạy đi sang dãy nhà C. Vừa mới đi đến dãy hành lang nhìn thẳng thẳng thì thấy Alex đang ôm lấy Glenda. Thiên Vũ thì ngồi một góc.
- Cô, chú. Băng sao rồi?- Mộng Khiết đi đến chào hai người rồi hỏi.
- Con bé...Khiết Khiết à...Anna của cô, họ nói con bé không sống nổi... Chỉ đợi...- Glenda nghẹn giọng nắm lấy tay Mộng Khiết.
Mộng Khiết nghe xong chết đứng người, cô không nghĩ mọi chuyện sẽ xảy ra như vậy.
- Không...không phải đâu. Cô yên tâm...cháu sẽ nhờ ba cháu, Băng nhất định sẽ không sao. Không sao đâu mà.- Mộng Khiết lắc đầu nói với Glenda.
Thực chất cô là muốn động viên bản thân mình. Cô chắc chắn Băng sẽ sống, cô thật sự không thể để Băng như thế kia được.
- Anh Thiên Vũ, đứng lên đi anh. Sàn nhà vừa bẩn vừa lạnh nữa.- Mạc Hạ Nhiên đi đến cầm tay Thiên Vũ định kéo anh lên.
Thiên Vũ thẳng thừng hất tay cô ra. Anh im lặng không nói gì.
Mộng Khiết tức giận lao đến chỗ Thiên Vũ. Cô dùng toàn lực của mình để đánh anh. Tất nhiên sức Mộng Khiết chắc chắn khỏe hơn Băng rồi, tuy vậy Thiên Vũ vẫn mặc kệ để cô đánh. Thật sự bây giờ anh rất muốn có người gây sự với anh, đánh anh càng nhiều càng tốt. Thiên Vũ ngồi cả một đêm không ngủ, anh đã từng thấy bác sĩ đi lại hớt hải vì tình trạng của Băng lúc yếu lúc còn mất tín hiệu. Phải cố gắng lắm mới có thể duy trì được hơi thở của Băng. Anh ngồi đó, chỉ chờ Băng ra đi thì chắc chắn anh cũng đi theo cô. Anh muốn ở với Băng dù là nơi nào cũng được, anh không quan tâm.
- Tên khốn như anh có tư cách gì mà ở bên cạnh Băng...Anh hại Băng chưa đủ sao? Bây giờ thì hài lòng chưa?- Mộng Khiết điên tiết nói.
Thiên Vũ vẫn im lặng không nói gì. Mạc Hạ Nhiên và Mạc Hạ Lãng phải kéo Mộng Khiết ra khỏi người Thiên Vũ.
- Chị Khiết Khiết bình tĩnh một chút, bây giờ không phải lúc để cãi nhau. Ồn ào sẽ ảnh hưởng đến bên trong phòng bệnh.- Mạc Hạ Tuấn Triết ôn tồn đi đến bảo Mộng Khiết.
Tuy vậy anh cũng đang rất lo cho Băng. Cô gái mà khiến anh lần đâu tiên nghe giọng nói đã có cảm tình. Anh rất muốn đấm Thiên Vũ nhưng đã phải kìm nén lại, chỉ vì Băng.
- Được...được rồi. Tình trạng của Băng vẫn là trên hết.- Mộng Khiết thở dài nhìn vào ô cửa kính phòng bệnh.
Đột nhiên có thêm nhiều y tá đến, mọi người lo lắng nhìn vào bên trong.
- Nhịp tim của bệnh nhân đột nhiên mất tín hiệu.- Cô y tá đứng bên cạnh nói.
- Chúng ta cần dùng đến máy sốc điện.- Một bác sĩ lên tiếng.
- Như vậy sẽ rất nguy hiểm.
- Nguy hiểm hay không thì bây giờ tính mạng của bệnh nhân như vậy, không thể chờ lâu. Mang máy qua đây.
Mọi người bên trong nỗ lực cứu giúp sự sống duy nhất của Băng. Không thể dùng máy sốc điện ngoài lồng ngực đên họ đã chuyển sang máu chuyển nhịp - phá rung được cấy vào trong cơ thế ( ICD –Implantable Cardioverter Defibrillator). Vì vậy cũng cần đến máu nhiều. Y tá bên ngoài chạy hớt hải cầm theo mấy túi máu đi vào. Mộng Khiết thật sự rơi vào hỗn loạn, cô thấy mình thật sự vô dụng khi nhìn thấy Băng như vậy mà chỉ có thể chơ mắt nhìn. Alex ôm Glenda động viên nhưng chính ôm cũng đang sợ. Ông sợ con gái của mình sẽ biến mất khỏi thế gian này. Thiên Vũ thì im lặng nhìn vào bên trong phòng khi cô y tá đi lấy máu. Anh nhìn thấy mờ mờ được hình ảnh của Băng. Có rất nhiều máy móc đang cắm vào người cô, anh thì không thể làm gì ngoài đứng nhìn. Thiên thần của anh thật sự sắp biến mất sao? Anh muốn ở bên cô mãi mãi cũng không buông...1
Thiên Vũ đứng dậy còn tính xông vào phòng bệnh để ở với Băng dù chết thì cũng chết cùng nhau. Nhưng thật may là mọi người giữ anh lại, người gây ra họa lớn nhưng bây giờ họ lại không thể làm gì được anh ngoài khuyên anh bình tĩnh. Họ còn sợ một chút sơ sẩy anh còn khiến Băng mất luôn.
- Anh Thiên Vũ bình tĩnh lại đi anh. Băng đang được bác sĩ điều trị, nếu anh xông vào sẽ nguy hiểm đến tính mạng của Băng.- Mạc Hạ Lãng lên tiếng.
Thiên Vũ bình tĩnh hơn mà đứng im nhìn ô cửa kính. Các bác sĩ mặc đồ xanh vây quanh giường bệnh của cô khiến tầm nhìn của Thiên Vũ không thấy rõ được Băng.
Thật lâu bác sĩ đi ra đến chỗ Alex nói:
- Thật sự rất khó để nói về tình trạng của bệnh nhân. Người nhà nên chuẩn bị sẵn tinh thần, bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra.
Glenda khuỵu xuống, bà khóc đến ngất đi. Thiên Vũ cả người run lên, anh biết phải làm sao bây giờ. Băng của anh sẽ rời xa anh, anh không muốn chuyện này xảy ra. Mộng Khiết thì im lặng không nói gì, mặt cô cúi gằm xuống. Cô không muốn nghe, càng không muốn chấp nhận việc Băng sẽ có thể biến mất.
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.