Chương 14
An Nhiễm Nhiễm
26/11/2014
Tịch Hải Đường len lén hỏi Lâm Linh “ Linh Linh , Hứa Mạn Lệ vì cái gì mà cao hứng như vậy ?”
“ Đương nhiên là vì lợi chứ sao ?” Lâm Linh xoay cái ghế , đẩy đến gần hơn “ Chị Hải Đường , chị còn không có ý thức được sao . Hiện tại Phương quản lý đang xin nghỉ phép dài ngày , vị trí quản lý ai cũng đang dòm ngó , Lưu phó tổng đương nhiên là chọn lựa đầu tiên cho vị trí đó .Nói như vậy chẳng phải vị trí phó tổng sẽ trống sao , Hứa Mạn Lệ đương nhiên là thừa dịp mà muốn ngồi vào vị trí đó rồi “
“ Phương quản lý chỉ là nghỉ phép cũng không phải từ chức .Hiện tại những việc này thực sự quá nhanh , bộ phận nhân sự cũng không nói là sẽ điều động gì .”
“ Chị Hải Đường , tiên hạ thủ vi cường (Ý nghĩa là ra tay trước là dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau thì sẽ bị thua thiệt ) ,chị hiểu hay không vậy ? Lần này giám đốc rõ ràng cho chúng ta thấy ra được vấn đề khó khăn , hẳn là muốn dùng cơ hội này khảo nghiệm một tý .Nếu như ai có thể đủ xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ liền có thể được thăng chức .”
Tịch Hải Đường có chút sững sờ , theo như Lâm Linh nói thì Cố Tích Tước cũng không hoàn toàn là quan báo tư thù gây phiền phức cho cô , hắn cũng tận dung cơ hội để chọn lựa nhân tài hữu dụng sao ?
Trời ạ .Cô thật sự hoàn tòa không theo kịp suy nghĩ của hắn .Hắn quá cao sâu !
“ Chị Hải Đường , chị cũng phải lên tinh thần đi .Mặc dù chị là nhà thiết kế của Viễn Hành nhưng nếu như việc hợp tác với Kim Tước hoàn thành tốt thì khẳng định nó cũng sẽ giúp chị rất nhiều … Em nghe nói tiền thường hình như là 500 vạn đang chuẩn bị được chi ra đấy “
“ Năm trăm vạn ?” Tịch Hải Đường thiếu chút nữa là thét ra tiếng chói tai , năm trăm vạn đủ mua một phòng nhỏ .
“ Này .. chị Hải Đường đừng lớn tiếng ồn ào .Tin tức là Tiểu Lý bộ tài vụ nói , ngày đó chúng ta cùng đi KTV , hắn uống nhiều quá mới không cẩn thận tiết lộ ra ngoài .Chị nhất định phải giữ bí mật .”
“ Chị biết rõ rồi .”
“ Chị Hải Đường , chị có quan tâm hay không vậy ? Năm trăm vạn đó ?”
“ Đúng là , thực sự rất dụ người …” Tịch Hải Đường xác định là có quan tâm .Nếu như có thể có được khoản tiền thường này , cô cùng Tố Tâm liền có cuộc sống khá giả hơn rất nhiều người .Nghĩ đến đây , Tịch Hải Đường lập tức có cảm giác toàn thân mình đều tràn đầy ý chí chiến đấu .
xxxxxxxxxxxxxxx
Lúc tan việc , Tịch Hải Đường sửa sang lại một chồng văn kiện lớn chuẩn bị mang về nhà để xem .Phải cố gắng , bắt đầu từ hôm nay !
“ Chị Hải Đường , chị cầm nhiều văn kiện như vậy sẽ nặng lắm , coi chừng cánh tay của chị sẽ bị mỏi nhừ đấy “
“Không sao , cũng chỉ là mấy cân thôi mà .”
“ Đúng là rất nặng à, đợi tý nữa rồi đi thang máy cho nó tiện “
“ Cùng lắm thì chị đi thang cầu thang bộ cũng có sao đâu “
Đi cầu thang bộ đương nhiên là nói đùa nhưng Tịch Hải Đường không thể nào lựa chọn cùng các đồng nghiệp chen lấn cùng một thang máy , dù sao chờ vài phút sau cũng sẽ có thang máy để đi .
‘ Đinh ‘ một tiếng , cửa thang máy hướng hai bên mở ra , cô cất bước đi vào .Trong thang máy còn có một người nữa , là một bé trai ước chừng sáu bảy tuổi . Lúc đầu tiên nhìn đứa bé trai , Tịch Hải Đường liền ngây ngẩn cả người …
Trên người bé trai mặc bộ đồng phục bóng chày nhìn rất quen mắt , cùng với bộ trước kia cô muốn mua cho con trai giống nhau như đúc .Đáy lòng yếu mềm nhất của cô lần nữa bị chạm đến , tâm tình đột nhiên trở nên trầm trọng .Tịch Hải Đường nhịn không được nhìn bé trai bên cạnh mình nhiều lần .Bé trai xem ra rất tuấn tú , lông mi dày , mắt trong suốt ,sống mũi thẳng , đôi môi mỏng …Chỉ là đứa nhỏ này nhìn như thế nào cũng thấy rất quen mắt .
“ Dì à , xin cô quay sang chỗ khác , cháu không thích bị người khác nhìn chằm chằm như vậy .” Bé trai lạnh lùng lên tiếng , mi mắt cũng không giơ lên một tý .
“ A .. dì chỉ cảm giác trông cháu rất quen thôi …” Tịch Hải Đường lúng túng giải thích .
“ Rất nhiều người đều nói như vậy .” Bởi vì nó rất giống cha của mình .Những người đã gặp qua cha của nó đều có thể nói như vậy .
Tịch Hải Đường lập tức da dầu tê dại , lần đầu tiên trong đời gặp gỡ đứa trẻ lạnh lùng như vậy .Cũng không biết vì cái gì mà cô rất muốn nói chuyện làm quen cùng cậu bé này “ Tiểu bằng hữu , di nói là sự thật .Hơn nữa bộ quần áo trên người cháu rất là đẹp .Dì thực sự rất thích “
“ Dì cũng thích bộ quần áo này sao ?” Bé trai đột nhiên vui vẻ hào hứng lên , rút cuộc cũng chịu nâng đôi mắt tôn quý nhìn về hướng Tịch Hải Đường , hai đầu lông mày tỉ mỉ mang theo một tia tung tăng như chim sẻ kiêu ngạo “ Bộ đồng phục bóng chày này là quà tặng sinh nhật của cha cháu “
Thần sắc tươi vui của đứa bé trai này như một vết quét thật sau níu lấy tâm Tịch Hải Đường , nụ cười yếu ớt của hắn như một ánh sáng mặt trời ấm áp ôn nhu chiếu thẳng vào nội tâm nhiều năm hắc ám của cô , hình ảnh ảo tưởng vô số lần giống như biến thành thật . Cô nghĩ nếu như đứa bé này là con trai của cô thì nó cũng sẽ mỉm cười như vậy đối với cô .
Đinh !
Thang máy đến lầu một , bé trai hướng ra phía ngoài bãi đậu xe mà đi thẳng , sống lưng thẳng lộ ra một nét kiêu ngạo bẩm sinh nhưng vô cùng tôn quý .Tịch Hải Đường phóng tầm mắt theo cậu bé , lại ngoài ý muốn ngã vào một con ngươi đen thâm thúy ..
Trong chiếc xe Spyker C8 , Cố Tích Tước nhìn xuyên qua cửa sổ xe , đáy mắt không thể diễn tả được sự tức giận của hắn lúc này …
“ Cha ..”
“Lên xe “
Chiếc xe như một mũi tên xuyên qua , Tịch Hải Đường ngẩn ngơ đứng nguyên tại chỗ , sống lưng cảm giác lạnh buốt .Trời ạ ! Không trách cô cảm thấy đứa bé kia nhìn quen mắt đến thế thì ra cậu bé ấy là con trai của Cố Tích Tước .Đúng là bộ dạng của cha con họ thực sự rất giống nhau .Nhưng đứa bé kia cho cô cảm giác rất thân thiết , mà người đàn ông kia …
Hồi tưởng lại ánh mắt sắc bén như mũi đao nhọn vừa rồi của hắn , Tịch Hải Đường nhịn không được mà khẽ run lên một hồi .Ánh mắt của hắn giống như quan sát kỹ một cái gì đó , tựa hồ như cô đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn …
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
“ Mẹ , con có hai tin muốn nói cho mẹ nghe , một tin xấu và một tin tốt .Nhưng con không biết nên nói về cái nào trước , mẹ cảm thấy con nên nói cái nào ?” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tiểu Thần tràn ngập sự khó chịu nhăn nhúm , cuối cùng chỉ đành hướng mẹ xin giúp đỡ .Tịch Hải Đường khẽ vuốt ve lông mi của con gái , đem nó vuốt lên “ Đương nhiên mẹ muốn nghe tin tốt trước .Tin tốt có thể làm cho người khác vui vẻ nha .”
“ Được vậy con sẽ nói cho mẹ một tin tốt .Mẹ Con được vào vòng chung kết của hùng biện trình tiếng Anh cho học sinh tiểu học toàn thành phố “ Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thần nụ cười như đóa hoa nở rộ .
“ Thật vậy sao ? Tiểu Thần của mẹ thực sự rất giỏi nha “ Tịch Hải Đường hôn lên má con , sau đó dặn dò “ Nhưng con cũng không được kiêu ngạo , biết không ?”
“ Con biết rõ .Đây là cuộc thi hùng biện tiếng Anh , con sống ở nước Mĩ thời gian lâu như vậy đương nhiên là có thể nói tiếng Anh rất tốt cho nên con cảm thấy cũng không có gì đặc biệt hơn người cả .”
“ Tuy là nói thế nhưng Tiểu Thần của mẹ thực sự rất giỏi .Mẹ cảm thấy rất tự hào vì con”
“ Nhưng mẹ con còn có một tin xấu .Cùng con vào vòng chung kết còn có một bạn nam nữa .Cũng là học sinh trường con , các thầy cô giáo đều nói hắn là ưu tú nhất , là người có khả năng giành giải nhất .Thật là rất tức giận nha “
“ Cái này có cái gì mà phải tức giận , Tiểu Thần cùng bạn học cạnh tranh công bằng mà “
“ Nhưng con muốn giành được giải nhất .Giải nhất có phần thưởng rất lớn , cả nhà có thể đi chơi miễn phí tại DisneyLand “
Nghe thấy lời con gái nói , Tịch Hải Đường có cảm giác chua xót .Cô biết rõ nguyện vọng lớn nhất của Tiểu Thần là cả nhà cùng đi DisneyLand chơi .Nhưng những năm gần đây vẫn chưa thực hiện được nguyện vọng này , cô cảm thấy mình là một người mẹ thất bại .
“ Tiểu Thần , mẹ đồng ý cho con .Mặc kệ con có đạt giải nhất hay không , chờ sau khi cuộc tranh tài kết thúc mẹ liền dẫn con đi DisneyLand chơi”
“ Con không cần đâu . Đi DisneyLan tốn rất nhiều tiên .Còn muốn tranh thủ giành giải nhất sau đó cùng mẹ và mẹ Tố Tâm đi chơi miễn phí thôi “
Tịch Hải Đường hốc mắt nhịn không được đã đỏ lên , Tiểu Thần rất ngoan và hiểu chuyện .Biết rõ cô kiếm tiền vất vả và cực khổ như thế nào cho nên thay cô tiết kiệm tiền nhưng rút cuộc nó vẫn là con nít thì nên phải chơi vui vẻ không lo toan gì mới đúng .
“ Tiểu Thần , mẹ với con cùng cố gắng .Mẹ cố gắng làm việc để giành được tiền thưởng , có được hay không?”
“ Được .Con cũng phải nỗ lực cố gắng , cố gắng hơn nữa “ Tiểu Thần quơ quả đấm nhỏ để động viên chính mình .Hừ .Cô không tin mình không thể thắng được bạn nam thối Cố Doãn Ngân kia .
“ Đương nhiên là vì lợi chứ sao ?” Lâm Linh xoay cái ghế , đẩy đến gần hơn “ Chị Hải Đường , chị còn không có ý thức được sao . Hiện tại Phương quản lý đang xin nghỉ phép dài ngày , vị trí quản lý ai cũng đang dòm ngó , Lưu phó tổng đương nhiên là chọn lựa đầu tiên cho vị trí đó .Nói như vậy chẳng phải vị trí phó tổng sẽ trống sao , Hứa Mạn Lệ đương nhiên là thừa dịp mà muốn ngồi vào vị trí đó rồi “
“ Phương quản lý chỉ là nghỉ phép cũng không phải từ chức .Hiện tại những việc này thực sự quá nhanh , bộ phận nhân sự cũng không nói là sẽ điều động gì .”
“ Chị Hải Đường , tiên hạ thủ vi cường (Ý nghĩa là ra tay trước là dành được lợi thế, trở thành kẻ mạnh; ra tay sau thì sẽ bị thua thiệt ) ,chị hiểu hay không vậy ? Lần này giám đốc rõ ràng cho chúng ta thấy ra được vấn đề khó khăn , hẳn là muốn dùng cơ hội này khảo nghiệm một tý .Nếu như ai có thể đủ xuất sắc hoàn thành nhiệm vụ liền có thể được thăng chức .”
Tịch Hải Đường có chút sững sờ , theo như Lâm Linh nói thì Cố Tích Tước cũng không hoàn toàn là quan báo tư thù gây phiền phức cho cô , hắn cũng tận dung cơ hội để chọn lựa nhân tài hữu dụng sao ?
Trời ạ .Cô thật sự hoàn tòa không theo kịp suy nghĩ của hắn .Hắn quá cao sâu !
“ Chị Hải Đường , chị cũng phải lên tinh thần đi .Mặc dù chị là nhà thiết kế của Viễn Hành nhưng nếu như việc hợp tác với Kim Tước hoàn thành tốt thì khẳng định nó cũng sẽ giúp chị rất nhiều … Em nghe nói tiền thường hình như là 500 vạn đang chuẩn bị được chi ra đấy “
“ Năm trăm vạn ?” Tịch Hải Đường thiếu chút nữa là thét ra tiếng chói tai , năm trăm vạn đủ mua một phòng nhỏ .
“ Này .. chị Hải Đường đừng lớn tiếng ồn ào .Tin tức là Tiểu Lý bộ tài vụ nói , ngày đó chúng ta cùng đi KTV , hắn uống nhiều quá mới không cẩn thận tiết lộ ra ngoài .Chị nhất định phải giữ bí mật .”
“ Chị biết rõ rồi .”
“ Chị Hải Đường , chị có quan tâm hay không vậy ? Năm trăm vạn đó ?”
“ Đúng là , thực sự rất dụ người …” Tịch Hải Đường xác định là có quan tâm .Nếu như có thể có được khoản tiền thường này , cô cùng Tố Tâm liền có cuộc sống khá giả hơn rất nhiều người .Nghĩ đến đây , Tịch Hải Đường lập tức có cảm giác toàn thân mình đều tràn đầy ý chí chiến đấu .
xxxxxxxxxxxxxxx
Lúc tan việc , Tịch Hải Đường sửa sang lại một chồng văn kiện lớn chuẩn bị mang về nhà để xem .Phải cố gắng , bắt đầu từ hôm nay !
“ Chị Hải Đường , chị cầm nhiều văn kiện như vậy sẽ nặng lắm , coi chừng cánh tay của chị sẽ bị mỏi nhừ đấy “
“Không sao , cũng chỉ là mấy cân thôi mà .”
“ Đúng là rất nặng à, đợi tý nữa rồi đi thang máy cho nó tiện “
“ Cùng lắm thì chị đi thang cầu thang bộ cũng có sao đâu “
Đi cầu thang bộ đương nhiên là nói đùa nhưng Tịch Hải Đường không thể nào lựa chọn cùng các đồng nghiệp chen lấn cùng một thang máy , dù sao chờ vài phút sau cũng sẽ có thang máy để đi .
‘ Đinh ‘ một tiếng , cửa thang máy hướng hai bên mở ra , cô cất bước đi vào .Trong thang máy còn có một người nữa , là một bé trai ước chừng sáu bảy tuổi . Lúc đầu tiên nhìn đứa bé trai , Tịch Hải Đường liền ngây ngẩn cả người …
Trên người bé trai mặc bộ đồng phục bóng chày nhìn rất quen mắt , cùng với bộ trước kia cô muốn mua cho con trai giống nhau như đúc .Đáy lòng yếu mềm nhất của cô lần nữa bị chạm đến , tâm tình đột nhiên trở nên trầm trọng .Tịch Hải Đường nhịn không được nhìn bé trai bên cạnh mình nhiều lần .Bé trai xem ra rất tuấn tú , lông mi dày , mắt trong suốt ,sống mũi thẳng , đôi môi mỏng …Chỉ là đứa nhỏ này nhìn như thế nào cũng thấy rất quen mắt .
“ Dì à , xin cô quay sang chỗ khác , cháu không thích bị người khác nhìn chằm chằm như vậy .” Bé trai lạnh lùng lên tiếng , mi mắt cũng không giơ lên một tý .
“ A .. dì chỉ cảm giác trông cháu rất quen thôi …” Tịch Hải Đường lúng túng giải thích .
“ Rất nhiều người đều nói như vậy .” Bởi vì nó rất giống cha của mình .Những người đã gặp qua cha của nó đều có thể nói như vậy .
Tịch Hải Đường lập tức da dầu tê dại , lần đầu tiên trong đời gặp gỡ đứa trẻ lạnh lùng như vậy .Cũng không biết vì cái gì mà cô rất muốn nói chuyện làm quen cùng cậu bé này “ Tiểu bằng hữu , di nói là sự thật .Hơn nữa bộ quần áo trên người cháu rất là đẹp .Dì thực sự rất thích “
“ Dì cũng thích bộ quần áo này sao ?” Bé trai đột nhiên vui vẻ hào hứng lên , rút cuộc cũng chịu nâng đôi mắt tôn quý nhìn về hướng Tịch Hải Đường , hai đầu lông mày tỉ mỉ mang theo một tia tung tăng như chim sẻ kiêu ngạo “ Bộ đồng phục bóng chày này là quà tặng sinh nhật của cha cháu “
Thần sắc tươi vui của đứa bé trai này như một vết quét thật sau níu lấy tâm Tịch Hải Đường , nụ cười yếu ớt của hắn như một ánh sáng mặt trời ấm áp ôn nhu chiếu thẳng vào nội tâm nhiều năm hắc ám của cô , hình ảnh ảo tưởng vô số lần giống như biến thành thật . Cô nghĩ nếu như đứa bé này là con trai của cô thì nó cũng sẽ mỉm cười như vậy đối với cô .
Đinh !
Thang máy đến lầu một , bé trai hướng ra phía ngoài bãi đậu xe mà đi thẳng , sống lưng thẳng lộ ra một nét kiêu ngạo bẩm sinh nhưng vô cùng tôn quý .Tịch Hải Đường phóng tầm mắt theo cậu bé , lại ngoài ý muốn ngã vào một con ngươi đen thâm thúy ..
Trong chiếc xe Spyker C8 , Cố Tích Tước nhìn xuyên qua cửa sổ xe , đáy mắt không thể diễn tả được sự tức giận của hắn lúc này …
“ Cha ..”
“Lên xe “
Chiếc xe như một mũi tên xuyên qua , Tịch Hải Đường ngẩn ngơ đứng nguyên tại chỗ , sống lưng cảm giác lạnh buốt .Trời ạ ! Không trách cô cảm thấy đứa bé kia nhìn quen mắt đến thế thì ra cậu bé ấy là con trai của Cố Tích Tước .Đúng là bộ dạng của cha con họ thực sự rất giống nhau .Nhưng đứa bé kia cho cô cảm giác rất thân thiết , mà người đàn ông kia …
Hồi tưởng lại ánh mắt sắc bén như mũi đao nhọn vừa rồi của hắn , Tịch Hải Đường nhịn không được mà khẽ run lên một hồi .Ánh mắt của hắn giống như quan sát kỹ một cái gì đó , tựa hồ như cô đã chạm đến ranh giới cuối cùng của hắn …
xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx
“ Mẹ , con có hai tin muốn nói cho mẹ nghe , một tin xấu và một tin tốt .Nhưng con không biết nên nói về cái nào trước , mẹ cảm thấy con nên nói cái nào ?” Trên khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Tiểu Thần tràn ngập sự khó chịu nhăn nhúm , cuối cùng chỉ đành hướng mẹ xin giúp đỡ .Tịch Hải Đường khẽ vuốt ve lông mi của con gái , đem nó vuốt lên “ Đương nhiên mẹ muốn nghe tin tốt trước .Tin tốt có thể làm cho người khác vui vẻ nha .”
“ Được vậy con sẽ nói cho mẹ một tin tốt .Mẹ Con được vào vòng chung kết của hùng biện trình tiếng Anh cho học sinh tiểu học toàn thành phố “ Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Thần nụ cười như đóa hoa nở rộ .
“ Thật vậy sao ? Tiểu Thần của mẹ thực sự rất giỏi nha “ Tịch Hải Đường hôn lên má con , sau đó dặn dò “ Nhưng con cũng không được kiêu ngạo , biết không ?”
“ Con biết rõ .Đây là cuộc thi hùng biện tiếng Anh , con sống ở nước Mĩ thời gian lâu như vậy đương nhiên là có thể nói tiếng Anh rất tốt cho nên con cảm thấy cũng không có gì đặc biệt hơn người cả .”
“ Tuy là nói thế nhưng Tiểu Thần của mẹ thực sự rất giỏi .Mẹ cảm thấy rất tự hào vì con”
“ Nhưng mẹ con còn có một tin xấu .Cùng con vào vòng chung kết còn có một bạn nam nữa .Cũng là học sinh trường con , các thầy cô giáo đều nói hắn là ưu tú nhất , là người có khả năng giành giải nhất .Thật là rất tức giận nha “
“ Cái này có cái gì mà phải tức giận , Tiểu Thần cùng bạn học cạnh tranh công bằng mà “
“ Nhưng con muốn giành được giải nhất .Giải nhất có phần thưởng rất lớn , cả nhà có thể đi chơi miễn phí tại DisneyLand “
Nghe thấy lời con gái nói , Tịch Hải Đường có cảm giác chua xót .Cô biết rõ nguyện vọng lớn nhất của Tiểu Thần là cả nhà cùng đi DisneyLand chơi .Nhưng những năm gần đây vẫn chưa thực hiện được nguyện vọng này , cô cảm thấy mình là một người mẹ thất bại .
“ Tiểu Thần , mẹ đồng ý cho con .Mặc kệ con có đạt giải nhất hay không , chờ sau khi cuộc tranh tài kết thúc mẹ liền dẫn con đi DisneyLand chơi”
“ Con không cần đâu . Đi DisneyLan tốn rất nhiều tiên .Còn muốn tranh thủ giành giải nhất sau đó cùng mẹ và mẹ Tố Tâm đi chơi miễn phí thôi “
Tịch Hải Đường hốc mắt nhịn không được đã đỏ lên , Tiểu Thần rất ngoan và hiểu chuyện .Biết rõ cô kiếm tiền vất vả và cực khổ như thế nào cho nên thay cô tiết kiệm tiền nhưng rút cuộc nó vẫn là con nít thì nên phải chơi vui vẻ không lo toan gì mới đúng .
“ Tiểu Thần , mẹ với con cùng cố gắng .Mẹ cố gắng làm việc để giành được tiền thưởng , có được hay không?”
“ Được .Con cũng phải nỗ lực cố gắng , cố gắng hơn nữa “ Tiểu Thần quơ quả đấm nhỏ để động viên chính mình .Hừ .Cô không tin mình không thể thắng được bạn nam thối Cố Doãn Ngân kia .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.