Chương 2
Tùng Viên
14/04/2022
Đôi mắt này người khác không nhất định nhận ra, nhưng Vương Lâm Vân chỉ liếc một cái liền nhận ra ngay. Hắn đờ đẫn hỏi, “Thầy Tiêu đấy à?”
Tiêu Hạo, 34 tuổi, thường xuyên phối âm nam chính, mỗi năm đều tham gia không ít dự án, lại thêm diện mạo quả thực đẹp thần sầu nên độ hot không tồi.
Làm người ai gặp được tiền bối chẳng hồi hộp, huống chi Tiêu Hạo có tiếng là cao lãnh, bộ dạng y nhìn mình chằm chằm thật sự có chút dọa người… Cho nên, Vương Lâm Vân sinh ra ảo giác như bị chủ nhiệm lớp bắt lên kiểm tra đầu giờ.
Tiêu Hạo thật ra khá bình tĩnh. Y là loại người làm gì cũng bình tĩnh. Y gật đầu “Ừm” một tiếng, sau đó quét mắt nhìn trang phục của Vương Lâm Vân liền hiểu rõ, “Cậu cũng phối âm game này?”
“Vâng vâng vâng, tôi là fan chân chính của thầy đây!” Vương Lâm Vân vội gật đầu không ngừng, trong lòng thầm phỉ nhổ mình thật là chân chó, nhưng có gì nói nấy, hắn cũng không hề nói dối câu nào. Tiêu Hạo lớn lên thật đẹp mắt, kỹ thuật diễn cũng tự nhiên như thật, xem y diễn thực sự là một loại hưởng thụ. Vương Lâm Vân ngày thường rất thích xem, nếu Tiêu Hạo hỏi tới, hắn thật sự có thể bắt chước mấy câu thoại tâm đắc.
Đáng tiếc thầy Tiêu cũng không cho hắn cơ hội phát huy. Trong giới giải trí thường thường có không biết bao nhiêu hậu bối muốn lôi kéo làm quen, mấy lời khách sáo thế này Tiêu Hạo nghe nhiều rồi, không cho là thật, chỉ vẫy vẫy tay đối phó cho xong.
Vương Lâm Vân xấu hổ nhìn xuống đất, tròng mắt đảo đảo muốn tìm chuyện để nói, thấy cái túi trong tay Tiêu Hạo liền rặn ra một câu, “Thầy Tiêu cũng chơi game này à?”
“Không phải.” Tiêu Hạo lần này trả lời rất nhanh.
“Vậy… vậy là thích phối âm của game này sao?” Vương Lâm Vân dừng một chút, không dám mặt dày hỏi “Thích Vương Uẩn Lai sao?”
“Không.” Tiêu Hạo lơ đãng đem cái túi giấu ra sau, “Tôi mua nhầm.”
Nếu Vương Lâm Vân lúc này hơi chú ý một chút là có thể phát hiện ra ngữ khí Tiêu Hạo có chút chột dạ, nhưng mà hắn so với Tiêu Hạo còn chột dạ hơn, trong đầu chỉ cảm thấy không hổ là thầy Tiêu, mua lộn mà cũng có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy.
Lúc này đám đông đột nhiên hoan hô, Vương Lâm Vân ngẩng thấy trên sân khấu bắt đầu xếp hàng tiến hành ký tên. Hắn định nhắc nhở Tiêu Hạo một câu, quay đầu đã thấy đối phương đem túi lớn khiêng lên vai, nói: “Tôi còn có chút việc, đi trước.” Còn không đi sẽ hết phần mất!
Sau đó y xoay người chạy như bay, biến mất trong đám đông.
Vương Lâm Vân cũng không để ý chuyện này, chạy đi giành bốc thăm đĩa game limited.
Giành được quà xong, Vương Lâm Vân tự nhiên không cần xếp hàng chờ ký tên, chỉ đi dạo quanh quanh. Cơm nước xong về đến nhà đã hơn 9 giờ, dưỡng sinh như thầy Vương lại bắt đầu rối rắm xem ngày mai chơi game mới hay bây giờ thức đêm chơi luôn. Di động lúc này có noti. Hắn click mở thì thấy Đoạn Siêu, người đại diện đã hai năm không liên lạc bỗng phá lệ nhắn thoại cho hắn.
Vương Lâm Vân thầm căng thẳng, anh Đoạn sẽ không tự dưng tìm hắn, chắc chắn là có việc rồi. Nhưng nhận kịch bản mới là việc, đi chụp quảng cáo là việc, mà cọ fame Trần Thiên Khoát cũng là việc. Vương Lâm Vân hy vọng đối phương bảo hắn đi thử vai chứ đừng bảo hắn đi share Weibo của đồng đội.
Vương Lâm Vân run tay click mở đoạn thoại. Nội dung không dài, hơn 40 giây, đại ý là Đoạn Siêu cảm thấy có lỗi khi mấy năm nay bỏ bê Vương Lâm Vân, lần này nhận một bộ phim cổ trang riêng cho hắn, đủ các yếu tố mưu quyền, võ hiệp, báo thù. Suất diễn của hắn 300 cảnh, đạo diễn là chỗ quen thân, đã chuẩn bị tốt rồi, không cần thử vai cứ thế nhận việc, kịch bản cũng đã gửi mail cho hắn, bảo hắn học thuộc dần, nửa tháng sau khởi quay.
Vương Lâm Vân thở phào vui mừng, phần diễn nhiều như vậy thế nào cũng là một vai phụ quan trọng cho xem! Nghe đến đoạn cuối, hắn lại có chút phát sầu, nửa tháng nữa thì thời gian để chuẩn bị không còn nhiều. Đã hai năm không đóng phim, cần phải chuẩn bị chu đáo!
Nghĩ vậy, Vương Lâm Vân lập tức nhắn một tràng dài, cảm kích không thôi, thề thốt nhất định diễn cho tử tế, không cô phụ kỳ vọng.
Vương Lâm Vân phản hồi xong, game cũng không chơi, mở mail ra xem. Đêm nay thức trắng cũng phải xem xong kịch bản, ngày mai bắt đầu tập. Hai năm đóng mạng nhện rồi, vừa quét một cái đã được làm nam chính, thật sự là vận khí mà! Sang nay vừa gặp được tiền bối buổi tối liền có ngay hỉ sự, thầy Tiêu chẳng lẽ là quý nhân của hắn sao!
Vương Lâm Vân tâm trạng mỹ mãn tải xuống file đính kèm, tên file là “Giang Sơn Họa”.
“Giang Sơn Họa” nói về một vương triều hư cấu bị ngoại tộc xâm chiếm. Hoàng tử Hạ Lan Chước bị bắt khỏi hoàng thành. Vốn không ham mê ngôi vị hoàng đế, chỉ muốn hành tẩu giang hồ, Hạ Lan Chước bất đắc dĩ phải nhận lấy trọng trách khôi phục vương triều, rồi lại bị mỹ nhân hấp dẫn. Một bên là tình yêu, một bên là trách nhiệm, Hạ Lan Chước khó xử. Cuối cùng vì đại nghĩa hy sinh, Hạ Lan Chước thành công ám sát thủ lĩnh ngoại tộc đoạt lại giang sơn, bình thiên hạ xong liền cô độc ôm kiếm rời khỏi hoàng thành, bước lên con đường hành tẩu giang hồ. Dọc đường Hạ Lan Chước chỉ mang theo một vị thị vệ đi theo hắn từ nhỏ.
Vương Lâm Vân thủ vai thị vệ này. Đọc một lượt kịch bản đến tận sáng, càng đọc mày càng nhíu chặt, khóe miệng càng trĩu xuống. Chờ tới hồi kết, nhiệt huyết của hắn cũng tắt ngóm.
Diễn xác thật là 300 cảnh. Hơn 200 cảnh không có lời thoại không có yêu cầu biểu đạt gì, chỉ lên sân khấu làm nền, camera cũng không thiết định sẽ lia tới hắn.
Còn lại các cảnh khác có lời kịch, chia làm 3 loại: “Điện hạ! Người thật là lợi hại! Thần thực sùng bái người!” “Điện hạ, xin hãy cẩn thận!” “Thần nguyện trung thành đến chết, vĩnh viễn đi theo điện hạ!”
Nói trắng ra là chính là một vai diễn hoàn toàn không cá tính, đừng đọc sai chữ nào là xong.
Bảo sao Đoạn Siêu nói không cần thử vai cứ thế nhận luôn, loại nhân vật không để lại dấu ấn gì như vậy ai diễn chẳng được. Vậy mà còn lừa hắn nói là vì thân với đạo diễn. Quan hệ kiểu này bắn 4 phát đại bác chưa chắc đã tới nơi!
Quả nhiên không có bữa cơm nào miễn phí, xuất đạo hai năm rưỡi vẫn phải đóng vai quần chúng.
Tuy vậy, Vương Lâm Vân tuyệt đối không vì nhân vật nhỏ mà không coi trọng, hắn vẫn toàn tâm toàn ý nghiên cứu kịch bản.
Phần lớn lời kích lặp đi lặp lại, Vương Lâm Vân hai ba ngày là thuộc tương đối, thời gian còn lại đều phân tích nhân vật. Lôi Hoành từng dạy cho hắn rất nhiều kinh nghiệm. Vương Lâm Vân chưa thể lập tức nhập diễn, nhưng cảm xúc đã có thể điều chỉnh được tốt hơn nhiều so với người mới.
Để nghiền ngẫm tốt hơn suy nghĩ của nhân vật, hắn cũng tập luôn cả lời thoại của nam chính Hạ Lan Chước. Càng hiểu rõ nam chính, càng dễ dàng nắm bắt được tâm trạng của thị vệ vốn là như hình với bóng. Thị vệ không có quá nhiều chính kiến, chủ tử dặn gì hắn chỉ cần làm theo. Nhưng cũng vì thời gian ở chung lâu dài, Hạ Lan Chước dỡ xuống phòng bị trước mặt thị vệ, thị vệ có thể nhìn thấu Hạ Lan Chước che giấu sự yếu ớt đằng sau vẻ ngoài cứng rắn, có thể nhìn thấu sự hoang mang lạc lõng của hắn khi nhìn về tương lai, có thể nhìn thấu nỗi tang thương của hắn khi cửa nát nhà tan.
Dần dần, Vương Lâm Vân phảng phất như đã trở thành một kẻ cùng Hạ Lan Chước đồng sinh cộng tử, thấy hắn khổ sở thì cũng sẽ đau lòng, thấy hắn bị thương sẽ thống hận chính mình vô dụng, thấy hắn trưởng thành sẽ sinh ra ý muốn bảo hộ hắn cả đời.
Ngày khởi quay, Vương Lâm Vân sớm có mặt để làm nghi thức. Người tập trung khá đông đúc, có truyền thông và rất nhiều diễn viên cùng fan tới vây xem. Vương Lâm Vân biết ý đứng trong một góc, gần đây chỉ lo nghiên cứu kịch bản, cũng chưa lên mạng xem các diễn viên khác có những ai. Đến đây mới phát hiện ra có khá nhiều hồng bài.
Thủ lĩnh phản diện do diễn viên gạo cội Trần Quan Điển thủ vai. Nhân vật trung thần do “trung thần quốc dân” Hoàng Hán Vấn thủ vai. Đạo diễn là Lưu Hâm, xưa nay cũng đã ra nhiều phim có rating khá tốt. Vương Lâm Vân còn thấy vài idol trẻ mới hot. Đối diện phần lớn là fan của bọn họ. Nhưng nam nữ chính vẫn bị truyền thông vây lấy, Vương Lâm Vân chưa thấy rõ rốt cuộc là ai đóng.
Chờ truyền thông chụp ảnh xong, phó đạo diễn liền cầm kịch bản chuẩn bị quay cảnh mở đầu và cảnh kết phim.
“Giang Sơn Họa” bắt đầu từ cảnh o bế của hoàng cung, nơi mà cuối cùng Hạ Lan Chước dứt áo ra đi. Hai đoạn này Vương Lâm Vân đều có mặt, nhưng chưa đến mức phải có chuyên gia makeup riêng. Hắn xếp hàng chờ ở phòng hóa trang ồn ào. Đám người mãi mới tản ra. Vài diễn viên được nhân viên công tác dẫn ra nơi quay chụp. Vương Lâm Vân nhân lúc này mới thấy rõ mặt hai nhân vật chính.
Nữ chính Giang Uyển Duyệt cùng Hạ Lan Chước yêu đương chân thành là do “nữ vương rating” Sở Điềm đóng, mà người đảm đương vai nam chính là……
Vương Lâm Vân mở to mắt, nhìn mái tóc dài phiêu dật của Tiêu Hạo, dáng người đĩnh bạt băng qua đám đông. Hắn không thể không cảm thán một câu, giới giải trí quả thật là một cái ao nhỏ.
Tiêu Hạo, 34 tuổi, thường xuyên phối âm nam chính, mỗi năm đều tham gia không ít dự án, lại thêm diện mạo quả thực đẹp thần sầu nên độ hot không tồi.
Làm người ai gặp được tiền bối chẳng hồi hộp, huống chi Tiêu Hạo có tiếng là cao lãnh, bộ dạng y nhìn mình chằm chằm thật sự có chút dọa người… Cho nên, Vương Lâm Vân sinh ra ảo giác như bị chủ nhiệm lớp bắt lên kiểm tra đầu giờ.
Tiêu Hạo thật ra khá bình tĩnh. Y là loại người làm gì cũng bình tĩnh. Y gật đầu “Ừm” một tiếng, sau đó quét mắt nhìn trang phục của Vương Lâm Vân liền hiểu rõ, “Cậu cũng phối âm game này?”
“Vâng vâng vâng, tôi là fan chân chính của thầy đây!” Vương Lâm Vân vội gật đầu không ngừng, trong lòng thầm phỉ nhổ mình thật là chân chó, nhưng có gì nói nấy, hắn cũng không hề nói dối câu nào. Tiêu Hạo lớn lên thật đẹp mắt, kỹ thuật diễn cũng tự nhiên như thật, xem y diễn thực sự là một loại hưởng thụ. Vương Lâm Vân ngày thường rất thích xem, nếu Tiêu Hạo hỏi tới, hắn thật sự có thể bắt chước mấy câu thoại tâm đắc.
Đáng tiếc thầy Tiêu cũng không cho hắn cơ hội phát huy. Trong giới giải trí thường thường có không biết bao nhiêu hậu bối muốn lôi kéo làm quen, mấy lời khách sáo thế này Tiêu Hạo nghe nhiều rồi, không cho là thật, chỉ vẫy vẫy tay đối phó cho xong.
Vương Lâm Vân xấu hổ nhìn xuống đất, tròng mắt đảo đảo muốn tìm chuyện để nói, thấy cái túi trong tay Tiêu Hạo liền rặn ra một câu, “Thầy Tiêu cũng chơi game này à?”
“Không phải.” Tiêu Hạo lần này trả lời rất nhanh.
“Vậy… vậy là thích phối âm của game này sao?” Vương Lâm Vân dừng một chút, không dám mặt dày hỏi “Thích Vương Uẩn Lai sao?”
“Không.” Tiêu Hạo lơ đãng đem cái túi giấu ra sau, “Tôi mua nhầm.”
Nếu Vương Lâm Vân lúc này hơi chú ý một chút là có thể phát hiện ra ngữ khí Tiêu Hạo có chút chột dạ, nhưng mà hắn so với Tiêu Hạo còn chột dạ hơn, trong đầu chỉ cảm thấy không hổ là thầy Tiêu, mua lộn mà cũng có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy.
Lúc này đám đông đột nhiên hoan hô, Vương Lâm Vân ngẩng thấy trên sân khấu bắt đầu xếp hàng tiến hành ký tên. Hắn định nhắc nhở Tiêu Hạo một câu, quay đầu đã thấy đối phương đem túi lớn khiêng lên vai, nói: “Tôi còn có chút việc, đi trước.” Còn không đi sẽ hết phần mất!
Sau đó y xoay người chạy như bay, biến mất trong đám đông.
Vương Lâm Vân cũng không để ý chuyện này, chạy đi giành bốc thăm đĩa game limited.
Giành được quà xong, Vương Lâm Vân tự nhiên không cần xếp hàng chờ ký tên, chỉ đi dạo quanh quanh. Cơm nước xong về đến nhà đã hơn 9 giờ, dưỡng sinh như thầy Vương lại bắt đầu rối rắm xem ngày mai chơi game mới hay bây giờ thức đêm chơi luôn. Di động lúc này có noti. Hắn click mở thì thấy Đoạn Siêu, người đại diện đã hai năm không liên lạc bỗng phá lệ nhắn thoại cho hắn.
Vương Lâm Vân thầm căng thẳng, anh Đoạn sẽ không tự dưng tìm hắn, chắc chắn là có việc rồi. Nhưng nhận kịch bản mới là việc, đi chụp quảng cáo là việc, mà cọ fame Trần Thiên Khoát cũng là việc. Vương Lâm Vân hy vọng đối phương bảo hắn đi thử vai chứ đừng bảo hắn đi share Weibo của đồng đội.
Vương Lâm Vân run tay click mở đoạn thoại. Nội dung không dài, hơn 40 giây, đại ý là Đoạn Siêu cảm thấy có lỗi khi mấy năm nay bỏ bê Vương Lâm Vân, lần này nhận một bộ phim cổ trang riêng cho hắn, đủ các yếu tố mưu quyền, võ hiệp, báo thù. Suất diễn của hắn 300 cảnh, đạo diễn là chỗ quen thân, đã chuẩn bị tốt rồi, không cần thử vai cứ thế nhận việc, kịch bản cũng đã gửi mail cho hắn, bảo hắn học thuộc dần, nửa tháng sau khởi quay.
Vương Lâm Vân thở phào vui mừng, phần diễn nhiều như vậy thế nào cũng là một vai phụ quan trọng cho xem! Nghe đến đoạn cuối, hắn lại có chút phát sầu, nửa tháng nữa thì thời gian để chuẩn bị không còn nhiều. Đã hai năm không đóng phim, cần phải chuẩn bị chu đáo!
Nghĩ vậy, Vương Lâm Vân lập tức nhắn một tràng dài, cảm kích không thôi, thề thốt nhất định diễn cho tử tế, không cô phụ kỳ vọng.
Vương Lâm Vân phản hồi xong, game cũng không chơi, mở mail ra xem. Đêm nay thức trắng cũng phải xem xong kịch bản, ngày mai bắt đầu tập. Hai năm đóng mạng nhện rồi, vừa quét một cái đã được làm nam chính, thật sự là vận khí mà! Sang nay vừa gặp được tiền bối buổi tối liền có ngay hỉ sự, thầy Tiêu chẳng lẽ là quý nhân của hắn sao!
Vương Lâm Vân tâm trạng mỹ mãn tải xuống file đính kèm, tên file là “Giang Sơn Họa”.
“Giang Sơn Họa” nói về một vương triều hư cấu bị ngoại tộc xâm chiếm. Hoàng tử Hạ Lan Chước bị bắt khỏi hoàng thành. Vốn không ham mê ngôi vị hoàng đế, chỉ muốn hành tẩu giang hồ, Hạ Lan Chước bất đắc dĩ phải nhận lấy trọng trách khôi phục vương triều, rồi lại bị mỹ nhân hấp dẫn. Một bên là tình yêu, một bên là trách nhiệm, Hạ Lan Chước khó xử. Cuối cùng vì đại nghĩa hy sinh, Hạ Lan Chước thành công ám sát thủ lĩnh ngoại tộc đoạt lại giang sơn, bình thiên hạ xong liền cô độc ôm kiếm rời khỏi hoàng thành, bước lên con đường hành tẩu giang hồ. Dọc đường Hạ Lan Chước chỉ mang theo một vị thị vệ đi theo hắn từ nhỏ.
Vương Lâm Vân thủ vai thị vệ này. Đọc một lượt kịch bản đến tận sáng, càng đọc mày càng nhíu chặt, khóe miệng càng trĩu xuống. Chờ tới hồi kết, nhiệt huyết của hắn cũng tắt ngóm.
Diễn xác thật là 300 cảnh. Hơn 200 cảnh không có lời thoại không có yêu cầu biểu đạt gì, chỉ lên sân khấu làm nền, camera cũng không thiết định sẽ lia tới hắn.
Còn lại các cảnh khác có lời kịch, chia làm 3 loại: “Điện hạ! Người thật là lợi hại! Thần thực sùng bái người!” “Điện hạ, xin hãy cẩn thận!” “Thần nguyện trung thành đến chết, vĩnh viễn đi theo điện hạ!”
Nói trắng ra là chính là một vai diễn hoàn toàn không cá tính, đừng đọc sai chữ nào là xong.
Bảo sao Đoạn Siêu nói không cần thử vai cứ thế nhận luôn, loại nhân vật không để lại dấu ấn gì như vậy ai diễn chẳng được. Vậy mà còn lừa hắn nói là vì thân với đạo diễn. Quan hệ kiểu này bắn 4 phát đại bác chưa chắc đã tới nơi!
Quả nhiên không có bữa cơm nào miễn phí, xuất đạo hai năm rưỡi vẫn phải đóng vai quần chúng.
Tuy vậy, Vương Lâm Vân tuyệt đối không vì nhân vật nhỏ mà không coi trọng, hắn vẫn toàn tâm toàn ý nghiên cứu kịch bản.
Phần lớn lời kích lặp đi lặp lại, Vương Lâm Vân hai ba ngày là thuộc tương đối, thời gian còn lại đều phân tích nhân vật. Lôi Hoành từng dạy cho hắn rất nhiều kinh nghiệm. Vương Lâm Vân chưa thể lập tức nhập diễn, nhưng cảm xúc đã có thể điều chỉnh được tốt hơn nhiều so với người mới.
Để nghiền ngẫm tốt hơn suy nghĩ của nhân vật, hắn cũng tập luôn cả lời thoại của nam chính Hạ Lan Chước. Càng hiểu rõ nam chính, càng dễ dàng nắm bắt được tâm trạng của thị vệ vốn là như hình với bóng. Thị vệ không có quá nhiều chính kiến, chủ tử dặn gì hắn chỉ cần làm theo. Nhưng cũng vì thời gian ở chung lâu dài, Hạ Lan Chước dỡ xuống phòng bị trước mặt thị vệ, thị vệ có thể nhìn thấu Hạ Lan Chước che giấu sự yếu ớt đằng sau vẻ ngoài cứng rắn, có thể nhìn thấu sự hoang mang lạc lõng của hắn khi nhìn về tương lai, có thể nhìn thấu nỗi tang thương của hắn khi cửa nát nhà tan.
Dần dần, Vương Lâm Vân phảng phất như đã trở thành một kẻ cùng Hạ Lan Chước đồng sinh cộng tử, thấy hắn khổ sở thì cũng sẽ đau lòng, thấy hắn bị thương sẽ thống hận chính mình vô dụng, thấy hắn trưởng thành sẽ sinh ra ý muốn bảo hộ hắn cả đời.
Ngày khởi quay, Vương Lâm Vân sớm có mặt để làm nghi thức. Người tập trung khá đông đúc, có truyền thông và rất nhiều diễn viên cùng fan tới vây xem. Vương Lâm Vân biết ý đứng trong một góc, gần đây chỉ lo nghiên cứu kịch bản, cũng chưa lên mạng xem các diễn viên khác có những ai. Đến đây mới phát hiện ra có khá nhiều hồng bài.
Thủ lĩnh phản diện do diễn viên gạo cội Trần Quan Điển thủ vai. Nhân vật trung thần do “trung thần quốc dân” Hoàng Hán Vấn thủ vai. Đạo diễn là Lưu Hâm, xưa nay cũng đã ra nhiều phim có rating khá tốt. Vương Lâm Vân còn thấy vài idol trẻ mới hot. Đối diện phần lớn là fan của bọn họ. Nhưng nam nữ chính vẫn bị truyền thông vây lấy, Vương Lâm Vân chưa thấy rõ rốt cuộc là ai đóng.
Chờ truyền thông chụp ảnh xong, phó đạo diễn liền cầm kịch bản chuẩn bị quay cảnh mở đầu và cảnh kết phim.
“Giang Sơn Họa” bắt đầu từ cảnh o bế của hoàng cung, nơi mà cuối cùng Hạ Lan Chước dứt áo ra đi. Hai đoạn này Vương Lâm Vân đều có mặt, nhưng chưa đến mức phải có chuyên gia makeup riêng. Hắn xếp hàng chờ ở phòng hóa trang ồn ào. Đám người mãi mới tản ra. Vài diễn viên được nhân viên công tác dẫn ra nơi quay chụp. Vương Lâm Vân nhân lúc này mới thấy rõ mặt hai nhân vật chính.
Nữ chính Giang Uyển Duyệt cùng Hạ Lan Chước yêu đương chân thành là do “nữ vương rating” Sở Điềm đóng, mà người đảm đương vai nam chính là……
Vương Lâm Vân mở to mắt, nhìn mái tóc dài phiêu dật của Tiêu Hạo, dáng người đĩnh bạt băng qua đám đông. Hắn không thể không cảm thán một câu, giới giải trí quả thật là một cái ao nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.