Chương 27: Trở Về (2)
Chích Thì Giới 99
03/05/2021
Chương TrướcChương Tiếp
Mỗi lần rơi xuống, Frederick cắm rút làm mật huyệt của cô bị cọ xát, tích luỹ kɧօáϊ cảm nhỏ nhặt, những kɧօáϊ cảm này tích luỹ từng đợt, khi Frederick giữ chặt xích đu điên cuồng cắm vào nhục huyệt của cô, những kɧօáϊ cảm cuồn cuộn đó sẽ đưa cô lên đỉnh núi cao.
“Phụt… Phụt…”
Xích đu đong đưa tiểu huyệt, phản lực làm xương sống của cô run rẩy không thôi, mật nước cũng phun ra từng đợt theo biên độ của xích đu, cùng với tiếng đánh liên tiếp không ngừng, làm cho cả không gian ɖâʍ đãng không thể tưởng tượng nổi.
“Thoải mái không, Mia?”
Giọng nói của Frederick như ác ma trong vực sâu, hai mắt Mia vô thần, thân thể bắt đầu co giật, vô lực trả lời: “A a… Thoải mái… Rất thoải mái…”
“Để tôi rót đầy em được không?”
“A… Tôi và Peter… Không được… A a…”
“Peter sẽ không biết, đây chỉ là giấc mơ thôi.” Ác ma không ngừng dụ dỗ.
Một tia lí trí không ngừng gọi cô, dù nằm mơ cũng không thể đắm chìm như vậy, nhưng sự sung sướиɠ mà xích đu mang đến không thể vùi lấp, phá huỷ ý chí của cô hết đợt này đến đợt khác, Frederick giữ lấy xích đu, điên cuồng cắm trong mật huyệt của cô, phun khí bên tai cô: “Peter sẽ không biết, đây chỉ là mơ.”
“A… Ha… Là mơ…”
Mia vô ý thức nói những lời này theo Frederick, anh đẩy xích đu để cô bay lên cao, tiếp tục nói: “Là mơ, nhận được sự sung sướиɠ trong mơ cũng không sai, không phải sao? Tiểu Mia, để tôi rót đầy em, để em bay cao, để em vui sướиɠ.”
Sao trời quay xung quanh cô, thể xác và tinh thần đang gọi cô, cuối cùng Mia cũng sụp đổ: “Hô… Rót đầy tôi, Frederick… mau rót đầy tôi.”
“Như em mong muốn.”
Frederick giữ lấy xích đu, đưa Mia lên vực sâu điên cuồng.
Mia bừng tỉnh dậy, phát hiện mật huyệt của mình ướt đẫm, người toàn mồ hôi nhưng quần áo lại hoàn chỉnh, ngay cả trong giấc mơ cô cũng ɖâʍ đãng như vậy, cô cảm thấy áy náy không thôi vì đã phản bội Peter, tắm xong thay quần áo, Mia bình tĩnh lại rồi quyết định, nhất định phải đối với Peter tốt hơn.
Cô cố gắng lên tinh thần, bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của cô và Peter, cô chọn quần áo cho anh ta, tìm nơi tổ chức hôn lễ với anh ta, xem áo cưới, nhưng cô lại chẳng hề cảm thấy vui vẻ, bởi vì mỗi tỗi cô đều mơ thấy Frederick.
Frederick sẽ dùng hết phương pháp để dụ dỗ cô, câu dẫn cô, dùng lời nói mê hoặc cô, làm cô phản bội Peter trong giấc mơ hết lần này đến lần khác, xin Frederick lấp đầy cô.
Mỗi ngày tỉnh dậy, cô đều có thể cảm nhận được mật huyệt của mình chảy ra ái dịch, hoa hạch sưng to gần như nổi lên, bụng dưới tê mỏi không thôi, mật huyệt còn có thể cảm nhận được cảm giác nó xoắn chặt lấy cự trùng của anh.
Một khoảng thời gian sau những giấc mơ sa đoạ đó, bắt đầu từ ngày nọ, rốt cuộc cô không mơ thấy Frederick nữa.
Cô cho rằng mình sẽ thở phào một hơi, nhưng ban đêm lại trằn trọc khó ngủ. Vài ngày sau, vẫn không thấy Frederick, cô cảm thấy mình sẽ sụp đổ mất, cô thầm khát vọng, lấy hết can đảm mua đạo cụ thủ ɖâʍ.
Cô nằm trêи giường dạng chân, xoa nắn hoa hạch của mình, vừa khóc gọi tên Frederick vừa nhét dương cụ giả vào mật huyệt, bật độ chấn động lớn nhất, ảo tưởng đó là cự trùng của anh, không ngừng cắm rút trong cô.
Gần đến cao trào, Mia vươn tay ra bất lực vùng vẫy trêи không, nhưng lại nhìn thấy nhẫn đính hôn trêи ngón tay mình, cô cảm thấy nhất định là cô điên rồi, rõ ràng đang đeo nhẫn cưới của Peter, nhưng lại chẳng có cách nào khắc chế sự ỷ lại với Frederick, bệnh nghiện lại tái phát lần thứ hai.
Đêm đó cô lại không mơ thấy anh, rốt cuộc Mia không chịu đựng được cơ thể ɖâʍ đãng của mình nữa, hẹn Peter ra, dâng môi lên cho anh ta. Peter vui sướиɠ hôn lại, đưa cô về nhà, lúc Peter định cởi quần áo của cô ra, cô mới phát hiện cô chẳng có cảm giác gì với anh ta.
Vốn dĩ cô cho rằng cơ thể mình đã ɖâʍ loạn đến vậy, ảo tưởng Frederick không bằng tiếp nhận Peter, dù sao ở bên Frederick, tiểu huyệt của cô rất dễ bị ướt, nhưng lúc Peter thâm tình hôn cô, cô lại phát hiện bản thân vô cùng khô khốc, thậm chí cực kỳ phản cảm với ɖu͙ƈ vọng trần trụi đó.
Mỗi lần rơi xuống, Frederick cắm rút làm mật huyệt của cô bị cọ xát, tích luỹ kɧօáϊ cảm nhỏ nhặt, những kɧօáϊ cảm này tích luỹ từng đợt, khi Frederick giữ chặt xích đu điên cuồng cắm vào nhục huyệt của cô, những kɧօáϊ cảm cuồn cuộn đó sẽ đưa cô lên đỉnh núi cao.
“Phụt… Phụt…”
Xích đu đong đưa tiểu huyệt, phản lực làm xương sống của cô run rẩy không thôi, mật nước cũng phun ra từng đợt theo biên độ của xích đu, cùng với tiếng đánh liên tiếp không ngừng, làm cho cả không gian ɖâʍ đãng không thể tưởng tượng nổi.
“Thoải mái không, Mia?”
Giọng nói của Frederick như ác ma trong vực sâu, hai mắt Mia vô thần, thân thể bắt đầu co giật, vô lực trả lời: “A a… Thoải mái… Rất thoải mái…”
“Để tôi rót đầy em được không?”
“A… Tôi và Peter… Không được… A a…”
“Peter sẽ không biết, đây chỉ là giấc mơ thôi.” Ác ma không ngừng dụ dỗ.
Một tia lí trí không ngừng gọi cô, dù nằm mơ cũng không thể đắm chìm như vậy, nhưng sự sung sướиɠ mà xích đu mang đến không thể vùi lấp, phá huỷ ý chí của cô hết đợt này đến đợt khác, Frederick giữ lấy xích đu, điên cuồng cắm trong mật huyệt của cô, phun khí bên tai cô: “Peter sẽ không biết, đây chỉ là mơ.”
“A… Ha… Là mơ…”
Mia vô ý thức nói những lời này theo Frederick, anh đẩy xích đu để cô bay lên cao, tiếp tục nói: “Là mơ, nhận được sự sung sướиɠ trong mơ cũng không sai, không phải sao? Tiểu Mia, để tôi rót đầy em, để em bay cao, để em vui sướиɠ.”
Sao trời quay xung quanh cô, thể xác và tinh thần đang gọi cô, cuối cùng Mia cũng sụp đổ: “Hô… Rót đầy tôi, Frederick… mau rót đầy tôi.”
“Như em mong muốn.”
Frederick giữ lấy xích đu, đưa Mia lên vực sâu điên cuồng.
Mia bừng tỉnh dậy, phát hiện mật huyệt của mình ướt đẫm, người toàn mồ hôi nhưng quần áo lại hoàn chỉnh, ngay cả trong giấc mơ cô cũng ɖâʍ đãng như vậy, cô cảm thấy áy náy không thôi vì đã phản bội Peter, tắm xong thay quần áo, Mia bình tĩnh lại rồi quyết định, nhất định phải đối với Peter tốt hơn.
Cô cố gắng lên tinh thần, bắt đầu chuẩn bị cho hôn lễ của cô và Peter, cô chọn quần áo cho anh ta, tìm nơi tổ chức hôn lễ với anh ta, xem áo cưới, nhưng cô lại chẳng hề cảm thấy vui vẻ, bởi vì mỗi tỗi cô đều mơ thấy Frederick.
Frederick sẽ dùng hết phương pháp để dụ dỗ cô, câu dẫn cô, dùng lời nói mê hoặc cô, làm cô phản bội Peter trong giấc mơ hết lần này đến lần khác, xin Frederick lấp đầy cô.
Mỗi ngày tỉnh dậy, cô đều có thể cảm nhận được mật huyệt của mình chảy ra ái dịch, hoa hạch sưng to gần như nổi lên, bụng dưới tê mỏi không thôi, mật huyệt còn có thể cảm nhận được cảm giác nó xoắn chặt lấy cự trùng của anh.
Một khoảng thời gian sau những giấc mơ sa đoạ đó, bắt đầu từ ngày nọ, rốt cuộc cô không mơ thấy Frederick nữa.
Cô cho rằng mình sẽ thở phào một hơi, nhưng ban đêm lại trằn trọc khó ngủ. Vài ngày sau, vẫn không thấy Frederick, cô cảm thấy mình sẽ sụp đổ mất, cô thầm khát vọng, lấy hết can đảm mua đạo cụ thủ ɖâʍ.
Cô nằm trêи giường dạng chân, xoa nắn hoa hạch của mình, vừa khóc gọi tên Frederick vừa nhét dương cụ giả vào mật huyệt, bật độ chấn động lớn nhất, ảo tưởng đó là cự trùng của anh, không ngừng cắm rút trong cô.
Gần đến cao trào, Mia vươn tay ra bất lực vùng vẫy trêи không, nhưng lại nhìn thấy nhẫn đính hôn trêи ngón tay mình, cô cảm thấy nhất định là cô điên rồi, rõ ràng đang đeo nhẫn cưới của Peter, nhưng lại chẳng có cách nào khắc chế sự ỷ lại với Frederick, bệnh nghiện lại tái phát lần thứ hai.
Đêm đó cô lại không mơ thấy anh, rốt cuộc Mia không chịu đựng được cơ thể ɖâʍ đãng của mình nữa, hẹn Peter ra, dâng môi lên cho anh ta. Peter vui sướиɠ hôn lại, đưa cô về nhà, lúc Peter định cởi quần áo của cô ra, cô mới phát hiện cô chẳng có cảm giác gì với anh ta.
Vốn dĩ cô cho rằng cơ thể mình đã ɖâʍ loạn đến vậy, ảo tưởng Frederick không bằng tiếp nhận Peter, dù sao ở bên Frederick, tiểu huyệt của cô rất dễ bị ướt, nhưng lúc Peter thâm tình hôn cô, cô lại phát hiện bản thân vô cùng khô khốc, thậm chí cực kỳ phản cảm với ɖu͙ƈ vọng trần trụi đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.