Quyển 4 - Chương 205: Ở ngay trước mặt mà không thể đi vào
Miêu Nị
09/09/2013
- Tổng thống tiên sinh, vừa mới nhận được tin tức không tốt…
Một gã nhân viên công tác của Dinh thự Tổng Thống đột nhiên đẩy cửa bước vào, thần tình khiếp sợ nhìn chằm chằm về phía Tổng thống Mạt Bố Nhĩ đang đứng trên ban công tắm nắng sớm, rất nhanh nói:
- Tướng quân Bắt Trữ ở trong trung tâm an dưỡng Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô đã gặp chuyện, hiện tại đã bỏ mình, căn cứ theo phỏng đoán hắn là Thượng tá Hứa…
- Tốc độ thu thập tin tức tình báo của các người có thể nào chậm hơn được nữa hay không?
Tổng thống Mạt Bố Nhĩ rít gào quát tháo cắt ngang câu báo cáo của gã thuộc cấp. Phần đầu vai dài rộng của ông ta bởi vì quá mức phẫn nộ mà rung động kịch liệt. Ông ta cầm cái điện thoại di động trên tay mình ném cật lực một cái lên tường. Chiếc điện thoại di động ngay lập tức vỡ tan thành ba mảnh, lộ ra những mạch điện tử thê thảm bên trong.
Đám quan viên Nội các đang ngồi quanh bàn bên trong căn văn phòng làm việc hình oval đồng dạng mang theo biểu tình cực kỳ phức tạp đứng thẳng người lên. Các thanh âm hoạt động bên ngoài cửa cũng chợt đình chỉ hẳn lại. Toàn bộ tòa nhà Dinh thự Tổng Thống nhất thời bị một mảnh tĩnh lặng bao phủ.
Cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ kẻ nào nhìn thấy Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh nổi giận đến như thế. Cho dù là mấy tháng trước đây, khi mà Phó Tổng thống Liên Bang Bái Luân tiên sinh ở tại Tòa nhà Nghị Viện ngộ hại, trên mặt của Tổng thống tiên sinh cũng chỉ có sự bi thương nồng đậm. Nhưng mà bên trong vẻ bi thương nồng đậm kia vẫn như cũ lưu lại một sự kiên định cùng với tin tưởng mạnh mẽ, tuyệt nhiên không có nổi giận thất thố giống như là lúc này vậy.
Những thuộc cấp trung thành nhất, những đồng bạn xuất sắc nhất, ưu tú nhất đều đang từng người từng người một chết đi. Bọn họ ở trong những tràng khủng bố tập kích tràn đầy lãnh huyết của Hứa Nhạc mà theo thứ tự rời đi. Tổng thống Mạt Bố Nhĩ có thể không quan tâm đến chuyện Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm biến thành một đống thịt nát nhầy nhụa bên dưới tòa nhà bệnh viện, thế nhưng mà lại không có cách nào thừa nhận nổi sự đả kích tâm lý cực kỳ trầm trọng do việc Tướng quân Bắt Trữ mang đến.
Tướng quân Bắt Trữ năm đó cũng là một thành viên của Hiệp hội Ba Nhất có mặt bên trong cái quán rượu nhỏ kia. Ở bên trong cái sứ mệnh lịch sử vĩ đại to lớn do cái tổ chức do những cái đầu vĩ đại nhất trong toàn bộ Liên Bang đương đại cấu thành này thực hiện, Tướng quân Bắt Trữ sắm vai một nhân vật phi thường quan trọng, là kẻ gánh vác những nhiệm vụ phi thường gian khổ. Hắn ta trong sự cảm nhận của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chính là người tuyển chọn tốt nhất cho chức vụ Tổng Tư lệnh Quân đội Liên Bang tại tiền tuyến. Nhưng mà ai lại có thể ngờ đến được, hắn ta cứ như vậy đã lặng lẽ không một tiếng động chết đi tại Cảng Đô!
Mấy ngày hôm nay Tướng quân Lý Tại Đạo vẫn luôn một mực ở bên trong tòa nhà Cục Hiến Chương để xử lý cái vấn đề cực kỳ quan trọng kia, cho nên bên trong Dinh thự Tổng Thống cũng không có ai có thể thừa nhận nổi cơn lửa giận rít gào cực kỳ hiếm thấy của Tổng thống tiên sinh cả. Thậm chí ngay cả Chủ nhiệm Văn phòng Tổng thống Bố Lâm cũng không dám tiến đến trấn an ông ta.
Hai bàn tay dày rộng hữu lực của Tổng thống tiên sinh lúc này chống mạnh lên trên mặt bàn, chống đỡ cho thân hình mệt mỏi của ông ta. Lồng ngực rất nhanh phập phồng một lúc lâu sau, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chung quy vẫn là bằng vào ý chí lực cường đại của chính mình mà tự hạn chế bản thân trở nên bình tĩnh xuống. Bên trong thanh âm hùng hậu của ông ta mang theo một sự quyết tâm không cho phép ai có thể ngăn cản, phân phó cho đám thuộc cấp:
- Bảo tất cả các đơn vị bộ đội chuẩn bị, tôi muốn đi thăm Cảng Đô, ngay lập tức!
Tất cả các nhân viên công tác cùng với thành viên Nội các bên trong văn phòng nhất thời lâm vào khiếp sợ. Hiện tại biết rõ rằng rằng vị Thượng tá Hứa Nhạc khủng bố kia đang ở tại Cảng Đô, không ngờ Tổng thống tiên sinh lại kiên trì muốn đích thân chạy tới đó, đây thật sự là chuyện không thể nào tin nổi.
Chủ nhiệm Văn phòng Tổng thống Bố Lâm trầm mặc nhìn chằm chằm bóng dáng của Tổng thống tiên sinh một lúc, hiểu được lúc này Tổng thống tiên sinh không nghĩ muốn tiếp tục để cho Hứa Nhạc nắm quyền chủ động trong việc lựa chọn chiến trường nữa. Không cần phải đoán xem người tiếp theo mà ngươi muốn giết là ai, ta một phen đem chính mình đưa tới ngay trước ánh mắt của ngươi, trầm mặc mà lạnh lùng chờ ngươi chạy tới giết ta, hoặc là chờ ngươi bị ta giết!
Cái này cũng không phải là sự lựa chọn của một vị Chính trị gia bình tĩnh cùng với cẩn thận, nhưng mà đây lại chính là nguyên nhân căn bản mà Chủ nhiệm Bố Lâm cùng với các nhân vật thiên tài bên trong Liên Bang như là Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh lựa chọn đi theo Tổng thống Mạt Bố Nhĩ.
Chủ nhiệm Bố Lâm bước nhanh đi đến bên cạnh cái điện thoại cố định đặt trên bàn làm việc gần đó, theo thứ tự thông báo cho Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, trung tâm chỉ huy Lục quân Liên Bang, Cục Đặc Cần cùng với Cục Điều Tra Liên Bang về quyết định của Tổng thống tiên sinh.
o0o
Ngay tại thời điểm khi mà Tổng thống Mạt Bố Nhĩ đang ở trong ánh nắng sớm của Đặc khu Thủ Đô làm ra một quyết định cực kỳ cường thế như vậy, thì tại Cảng Đô, nằm ở một vị trí khác của Đại lục, lúc này ánh nắng mặt trời chính ngọ vẫn còn đang chiếu rọi xuống mặt đất. Bên trong con đường thông đạo dẫn nước ngầm u ám tanh hôi bên dưới lòng đất cũng là một mảnh u ám. Toàn bộ quần áo trên người Hứa Nhạc lúc này đều là những vết máu đỏ tươi, hắn đang chống đỡ lên trên vách tường ẩm ướt bên cạnh, cực kỳ gian nan bước từng bước một hướng về phía bóng tối sâu phía trước mà đi tới.
Trong khoảng thời gian không đầy bốn mươi tám giờ đồng hồ, hắn đã trải qua những tràng chiến đấu hình thức không giống nhau nhưng đều đồng dạng vô cùng kịch liệt. Sự tiêu hao về tinh thần cùng với thể lực mặc dù có thể xem nhẹ không kể tới, nhưng mà mớ máu tươi không ngừng chảy ra trên người cùng với vô số các miệng vết thương giấu bên dưới lớp áo ngoài, thì lại là giống như những cơn hồng thủy mỏi mệt không ngừng đánh mạnh lên trên tứ chi cùng với thân hình của Hứa Nhạc, sau cùng là lên tới đại não của hắn.
Trên đường đi nhờ xe tiến vào Cảng Đô, mặc dù bên ngoài quần áo của hắn nhìn không ra bất cứ cái gì khác thường cả, nhưng mà trên thực tế toàn thân hắn đã bị thương rất nặng rồi. Cái loại tốc độ lành lặn vết thương cực kỳ thần kỳ luyện thành trong những năm lăn lộn trên chiến trường, đối diện với những vết thương phi thường khủng bố không ngừng tích lũy dần lên trong hai ngày hai đêm chiến đấu kịch liệt này, cũng đã trở nên không có chút tác dụng nào.
Những người mà tình trạng sức khỏe nằm trong trạng thái như thế này, cái mà hắn cần nhất chính là những thứ thuốc men chữa thương. Thậm chí là ít nhất cũng cần phải có một sự nghỉ ngơi tĩnh lặng, một giấc ngủ thật sâu để thân thể được an dưỡng cẩn thận. Cũng không có bất cứ kẻ nào lựa chọn mạnh mẽ chống đỡ thân thể đang bị trọng thương như thế này mà chạy đi chiến đấu cả, nhưng mà Hứa Nhạc lại lựa chọn làm như vậy!
Bởi vì hiện tại cái mà hắn đang cần nhất chính là thời gian. Lúc ở Đặc khu Thủ Đô có thể nhận được những chiến tích lớn đến như vậy, phần lớn nguyên nhân chính là bởi vì từ sau cuộc ám sát ở trong Tòa án Quân sự trở đi, hắn đã liên tục đánh liền hai cuộc chiến khiến cho bên phía Chính phủ Liên Bang không thể ứng phó kịp. Mà từ sau khi bên phía Chính phủ cầm quyền điều động toàn diện các lực lượng bộ đội, thì trong lúc hắn xông vào tòa nhà bệnh viện giết chết Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm, Hứa Nhạc đã phải trả một cái giá cực kỳ thảm trọng.
Mạng lưới theo dõi điện tử hai cấp độ trải rộng toàn bộ Liên Bang của Cục Điều Tra Liên Bang, lấy vô số những hình ảnh số liệu theo dõi cùng với những trình tự phân định tư liệu nhận diện nhân thể làm trình tự trung tâm nhất, bởi vì cần phải tiến hành những công tác tính toán thập phần phức tạp cùng với vô cùng khổng lồ, lại phải tiến hành độc lập với cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, cho nên bọn họ tất nhiên cũng sẽ chỉ có thể lựa chọn những địa điểm trọng điểm nhất định mà tiến hành canh gác mà thôi.
Trong lúc mà tất cả mọi người đều cho rằng hiện tại Hứa Nhạc vẫn còn đang ở bên dưới hệ thống đường dẫn nước ngầm bên dưới lòng đất của Đặc khu Thủ Đô, giống như một đầu sư tử sau khi bị thương, tìm một chỗ nào đó trong bóng tối lặng lẽ liếm miệng vết thương, chuẩn bị cho lần phóng ra tiếp theo, thì Hứa Nhạc đã chạy tới Cảng Đô, sau đó dùng tốc độ nhanh đến mức đối phương không thể nào tưởng tượng ra nổi mà phóng ra.
Thân thể đã trả một cái giá không nhỏ, nhưng mà chiến tích đạt được cũng khiến kẻ khác phi thường hài lòng. Khi mà cái chuôi dao găm thanh tú này đã đâm thẳng vào trong cổ họng của Tướng quân Bắt Trữ, toàn bộ Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô vốn luôn đề phòng sâm nghiêm, thế nhưng lại không hề có bất cứ phản ứng nào cả.
Ngay tại phía trước của hệ thống đường dẫn nước ngầm dưới lòng đất có một cái thác chuyển đổi cực lớn. Vô tận những dòng nước thải sinh hoạt không được sạch sẽ từ trên cao dùng tốc độ cực nhanh lao xuống. Vô tận những luồng sóng nước không ngừng rơi thẳng xuống tấm lưới lọc rác rưỡi làm bằng vật liệu tổng hợp cao cấm, phát ra những thanh âm nổ vang trầm thấp như là sấm nổ bình thường vậy. Bên trong không gian vô cùng ẩm ướt này lại tràn ngập những hương vị tanh hôi khiến kẻ khác phải vô cùng buồn nôn. Bốn phía thỉnh thoảng lại có những con chuột cùng với những loại bò sát dơ bẩn rất nhanh phóng chạy qua, thế nhưng lại không hề có chút rêu xanh nào cả.
Nơi đây chính là doanh trại lâm thời đầu tiên mà Hứa Nhạc lựa chọn tại Cảng Đô. Cái ba lô nặng trịch trên vai hắn lúc này cũng rơi xuống mặt đất, thân hình suy yếu của hắn cơ hồ cũng đồng thời với chiếc ba lô ngã rạp xuống dưới, ngã thẳng lên trên cái ba lô kia, cả một thời gian rất dài cũng không thể đứng lên nổi.
o0o
Liên Bang tại thời gian chuẩn bị vào giữa thu, bên phía Dinh thự Tổng Thống đột nhiên đưa ra một tuyên bố, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh sắp sửa viếng thăm các khu công nghiệp nặng tại Cảng Đô, đồng thời vô số các quan viên của các cơ cấu cường lực bên trong Chính phủ Liên Bang cũng lặng lẽ không một tiếng động không ngừng đổ dồn vào trong cái phiến đô thị khổng lồ xa hoa bậc nhất này. Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô nhất thời gia tăng cấp bậc an toàn lên đến cấp bậc cao nhất.
Trong suốt thời gian ba đêm dài, cùng với hơn mấy trăm chiến sĩ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí mang theo biểu tình lạnh lẽo nghiêm túc, hơn mười chiếc xe tải đa trục nặng nề thông thả di chuyển. Những chiếc xe tải đa trục lớn vô cùng này có thể chịu tải một lượng hàng hóa lên tới hơn bảy trăm tấn, đã đem con đường xi măng trước cửa lớn của căn cứ Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô đè ép đến mức thê thảm không đành lòng chứng kiến.
Đám quân nhân sĩ quan binh lính bên trong căn cứ kia thế nhưng lại không có bất luận kẻ nào dám đưa ra bất cứ lời dị nghị gì. Bởi vì những số hiệu bên trên các chiếc xe tải đa trục kia được thể hiện phi thường rõ ràng, chúng nó chính là thuộc về Sư đoàn Thiết giáp 7, cái mà bọn chúng chuyên chở chính là những đầu Robot MX tiên tiến nhất của Liên Bang!
Tại Cảng Đô, kể từ những bệnh viện tư nhân quyền quý xa hoa nhất cho đến những gian phòng khám chợ đen dơ bẩn nhất, những phòng mạch của bác sĩ lậu chuyên khám chữa bệnh cho đám bệnh nhân làng chơi bình thường, tất cả những hệ thống cửa hàng bán thuốc men lớn cho đến những quầy hàng bán thuốc chợ đen bên lề đường, thậm chí là những cửa hàng tạp hóa không chuyên, chỉ bán những loại thuốc cầm máu thông thường nhất, cũng đồng loạt bị liệt vào trong danh sách những địa điểm bị theo dõi nghiêm mật nhất. Vô số người đã vì để một người nào đó không chiếm được bất cứ sự cung cấp thuốc men hay là những công tác chữa trị gì mà bận rộn khẩn trương làm việc liên tục cả ngày lẫn đêm.
Những công tác buôn bán hàng hóa bình thường ngoài chợ đen nhìn qua cũng không có bất cứ sự ảnh hưởng nào cả, nhưng mà tất cả những địa điểm có bán loại thực phẩm tổng hợp năng lượng cao, hoặc là các loại thức ăn khô tổng hợp khác, đều sẽ phát hiện ra thường xuyên có những người bộ dáng khác thường lãng vãng liên tục. Bọn họ cũng không thể nào hy vọng xa vời là có thể ngăn cản hoàn toàn một người nào đó kiếm được thực phẩm, chỉ là thầm nghĩ để cho kẻ đó muốn đạt được thực phẩm cũng phải trở nên khó khăn hơn rất nhiều mà thôi.
Bản thân Chính phủ Liên Bang có khả năng khống chế được tài nguyên, về bản chất, đó chính là một sức chiến đấu phi thường cường hãn. Khi mà cái sức chiến đấu đó được điều động lên đến mức toàn diện nhất, vậy thì trong khoảnh khắc sẽ phóng ra một uy lực khủng bố đến vô hạn. Nhưng mà phi thường quỷ dị chính là, cái tên gia hỏa đã dẫn phát nên hồi chiến tranh toàn diện này, vào lúc này đột nhiên lại biến mất hoàn toàn, không còn chút tin tức nào cả.
Toàn bộ mạng lưới theo dõi điện tử cấp hai của Liên Bang, trải rộng ra toàn bộ các khu vực bên trong Cảng Đô, thủy chung vẫn đều không phát hiện được một chút bóng dáng nào của Hứa Nhạc cả. Liên tục suốt mấy ngày liền cũng đều không tìm được bất cứ dấu vết gì của hắn, hắn tựa hồ như là cứ như vậy mà biến mất bên trong biển người đông đúc của Cảng Đô vậy, hoặc là biến mất bên trong hệ thống đường dẫn nước ngầm dưới lòng đất vô cùng phức tạp kia.
o0o
Đám dân chúng Liên Bang bình thường trong Cảng Đô cũng đều ngửi ra được những hương vị quái dị nào đó trong chuyện này. Trên mạng internet dân dụng đã bắt đầu có người tiến hành thảo luận về các dị tượng xuất hiện tại Cảng Đô. Thậm chí còn có người đăng lên trên internet những hình ảnh chụp được cảnh hơn bốn trăm chiếc xe Hưu Lữ màu đen chuyên dụng của Cục Điều Tra Liên Bang tiến vào Cảng Đô mấy ngày hôm trước nữa. Còn có người thì lại linh mẫn chú ý đến việc hệ thống chữa bệnh tại Cảng Đô trong mấy ngày gần đây đã nhận phải sự giám sát phi thường chặt chẽ từ bên phía Chính phủ Liên Bang.
Nhưng mà tất cả mọi người thiếu khuyết đầy đủ những thông tin chính thức, vì thế cũng chỉ có thể dựa vào những tin tức bề mặt này mà tiến hành những tràng dự đoán hoặc là tranh luật náo nhiệt kịch liệt trên internet mà thôi, vẫn cũng không có cách nào chạm đến được điểm trung tâm của sự thật. Mặc dù cũng có người liên tưởng đến vị Thượng tá Hứa Nhạc đã sớm biến mất thật lâu không thấy tin tức kia, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể cảm khái vài câu mà thôi.
Đám tin tức truyền thông nằm trong tay Chính phủ Liên Bang thì vẫn như trước không chút nào mệt mỏi, liên tục đưa tin về tình hình chiến sự gay cấn ngoài tiền tuyến. Tràng tranh đoạt cực kỳ thảm thiết trên Tinh cầu Mặc Hoa kia, nhờ vào sự tăng cường hỗ trợ phi thường kịp thời của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, cho nên đã đạt được một hồi thắng lợi giòn giã. Những cái tin tức này liền thành công hấp dẫn sự chút ý của tuyệt đại đa số dân chúng Liên Bang.
Ngoại trừ những tin tức chiến sự tiền tuyến này ra, giới truyền thông tin tức bên phía Chính phủ Liên Bang thỉnh thoảng cũng nhắc đến thông tin về tràng Tổng tuyển cử Tổng thống Liên Bang sắp sửa bắt đầu kia. Chỉ có điều là bất luận dựa theo sự điều tra dân ý, hay là dựa vào tràng bãi công biểu tình du hành khiến cho toàn bộ Liên Bang khiếp sợ vừa mới xảy ra cách đây không lâu, cũng đều khiến cho tất cả mọi người phi thường dễ dàng đưa ra kết luận là Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chắc chắn sẽ thành công liên nhiệm, cho nên cái tin tức về Tổng tuyển cử này đã hoàn toàn đánh mất đi lực hấp dẫn trong dĩ vãng của nó.
Dưới sự khống chế tin tức phi thường nghiêm mật của Chính phủ Liên Bang, tràng chiến đấu kịch liệt bên trong Tòa án Quân sự, cái chết của Thượng tá Lai Khắc, tràng chiến đấu trong đêm tại tòa nhà bệnh viện, cái chết của Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm cũng đều trở thanh những chuyện tình không một ai biết đến nữa. Còn về chuyện vị Ủy viên Kim Cầu Đức, nhân vật số hai của Thanh Long Sơn bất ngờ chết đi tại Tòa nhà Nghị Viện, thì lại được tuyên bố là chết vì bệnh nặng bất ngờ. Bên phía Chính phủ Liên Bang tỏ vẻ phi thường kinh ngạc cùng với ai điếu chân thành nhất, cũng không cần để Hứa Nhạc chịu tiếng xấu cho người khác. Bên phía Phiến quân cùng với vị Lãnh tụ Nam Thủy kia thì lại vô cùng vui vẻ tiếp nhận cái loại thuyết pháp này.
Giới tin tức truyền thông nằm trong sự khống chế của đám đại gia tộc kia, thì lại cũng vô cùng quỷ dị không đưa ra bất cứ lời nghi ngờ nào đối với tất cả những chuyện này. Thậm chí cũng không có bất cứ một tòa soạn báo hay là đài truyền hình nào nhắc tới tiếng súng vang lên trong đêm tại tòa nhà bệnh viện đêm nào nữa. Bản thân Hứa Nhạc hiện tại đang ẩn nấp tại một chỗ nào đó trong hệ thống đường dẫn nước ngầm trong lòng đất Cảng Đô thì lại cũng không nguyện ý một phen đem những cái tin tức này nói cho tất cả dân chúng Liên Bang biết.
Cuộc chiến tranh khốc liệt bên kia đầu vũ trụ vẫn còn đang kéo dài vô cùng kịch liệt, Quân đội Liên Bang cần có một cái hậu phương, ít nhất nhìn qua vẫn còn đang vững chắc. Tất cả mọi người cũng đều không muốn nhìn thấy cảnh nội bộ Liên Bang hỗn loạn. Bọn họ hoàn toàn nguyện ý ở trong bóng tối, trong góc khuất trầm mặc lạnh lùng mà tàn khốc chém giết lẫn nhau, chứ cũng không muốn xuất hiện trước ánh sáng cho toàn thể dân chúng chứng kiến. Giữa Chính phủ Liên Bang, Hứa Nhạc, Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, Phiến quân Thanh Long Sơn tựa hồ như hình thành nên một sự ăn ý nhìn qua hết sức buồn cười nhưng lại có chút chua xót nào đó.
Những hành động giám sát nghiêm mật tiêu hao một lượng cực lớn tài nguyên của Chính phủ Liên Bang vẫn như trước được kéo dài khắp nơi bên trong Cảng Đô, nhìn qua hoàn toàn không có dấu hiệu là sẽ có ngày đình chỉ lại. Bản thân Hứa Nhạc đang bị thương nặng thì vẫn như trước đang nằm bên dưới nền đất u ám tanh hôi trong lòng đất trầm mặc chờ đợi, nhìn qua tựa hồ như vĩnh viễn sẽ không bao giờ đi qua. Trong bầu không khí bình tĩnh một cách quái dị này, tất cả mọi người trên mặt đất cùng với dưới lòng đất so đấu với nhau về sự kiên nhẫn.
Vào một ngày nào đó, ở buổi chiều chạng vạng nhìn qua vô cùng bình thường, không có gì đặc biệt, bên trong một tòa kiến trúc nào đó tại Đặc khu Thủ Đô xa xôi chợt vang lên thanh âm cảnh báo kịch liệt. Mạng lưới theo dõi cấp hai của Cục Điều Tra Liên Bang bố trí khắp nơi tại Cảng Đô, đã phát hiện ra bên ngoài một cửa hàng thuốc tư nhân nào đó ở gần khu Sơn Bảo của Cảng Đô đã có mục tiêu khả nghi. Một tràng chiến đấu cứ như vậy mà khai hỏa, sau đó cũng rất nhanh chóng đã chấm dứt.
Tại một lối vào hệ thống dẫn nước ngầm dưới lòng đất phía sau một con phố tĩnh lặng, xuất hiện một vết máu hoàn toàn mớiMà trên mặt đất xa xa đằng kia có thêm một cái túi xốp mua sắp đã bị những mảnh đạn bắn cho vỡ tan tung tóe, một vài bình thuốc men nào đó ngay bên cạnh lăn tới lăn lui.
Một gã nhân viên công tác của Dinh thự Tổng Thống đột nhiên đẩy cửa bước vào, thần tình khiếp sợ nhìn chằm chằm về phía Tổng thống Mạt Bố Nhĩ đang đứng trên ban công tắm nắng sớm, rất nhanh nói:
- Tướng quân Bắt Trữ ở trong trung tâm an dưỡng Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô đã gặp chuyện, hiện tại đã bỏ mình, căn cứ theo phỏng đoán hắn là Thượng tá Hứa…
- Tốc độ thu thập tin tức tình báo của các người có thể nào chậm hơn được nữa hay không?
Tổng thống Mạt Bố Nhĩ rít gào quát tháo cắt ngang câu báo cáo của gã thuộc cấp. Phần đầu vai dài rộng của ông ta bởi vì quá mức phẫn nộ mà rung động kịch liệt. Ông ta cầm cái điện thoại di động trên tay mình ném cật lực một cái lên tường. Chiếc điện thoại di động ngay lập tức vỡ tan thành ba mảnh, lộ ra những mạch điện tử thê thảm bên trong.
Đám quan viên Nội các đang ngồi quanh bàn bên trong căn văn phòng làm việc hình oval đồng dạng mang theo biểu tình cực kỳ phức tạp đứng thẳng người lên. Các thanh âm hoạt động bên ngoài cửa cũng chợt đình chỉ hẳn lại. Toàn bộ tòa nhà Dinh thự Tổng Thống nhất thời bị một mảnh tĩnh lặng bao phủ.
Cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ kẻ nào nhìn thấy Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh nổi giận đến như thế. Cho dù là mấy tháng trước đây, khi mà Phó Tổng thống Liên Bang Bái Luân tiên sinh ở tại Tòa nhà Nghị Viện ngộ hại, trên mặt của Tổng thống tiên sinh cũng chỉ có sự bi thương nồng đậm. Nhưng mà bên trong vẻ bi thương nồng đậm kia vẫn như cũ lưu lại một sự kiên định cùng với tin tưởng mạnh mẽ, tuyệt nhiên không có nổi giận thất thố giống như là lúc này vậy.
Những thuộc cấp trung thành nhất, những đồng bạn xuất sắc nhất, ưu tú nhất đều đang từng người từng người một chết đi. Bọn họ ở trong những tràng khủng bố tập kích tràn đầy lãnh huyết của Hứa Nhạc mà theo thứ tự rời đi. Tổng thống Mạt Bố Nhĩ có thể không quan tâm đến chuyện Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm biến thành một đống thịt nát nhầy nhụa bên dưới tòa nhà bệnh viện, thế nhưng mà lại không có cách nào thừa nhận nổi sự đả kích tâm lý cực kỳ trầm trọng do việc Tướng quân Bắt Trữ mang đến.
Tướng quân Bắt Trữ năm đó cũng là một thành viên của Hiệp hội Ba Nhất có mặt bên trong cái quán rượu nhỏ kia. Ở bên trong cái sứ mệnh lịch sử vĩ đại to lớn do cái tổ chức do những cái đầu vĩ đại nhất trong toàn bộ Liên Bang đương đại cấu thành này thực hiện, Tướng quân Bắt Trữ sắm vai một nhân vật phi thường quan trọng, là kẻ gánh vác những nhiệm vụ phi thường gian khổ. Hắn ta trong sự cảm nhận của Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chính là người tuyển chọn tốt nhất cho chức vụ Tổng Tư lệnh Quân đội Liên Bang tại tiền tuyến. Nhưng mà ai lại có thể ngờ đến được, hắn ta cứ như vậy đã lặng lẽ không một tiếng động chết đi tại Cảng Đô!
Mấy ngày hôm nay Tướng quân Lý Tại Đạo vẫn luôn một mực ở bên trong tòa nhà Cục Hiến Chương để xử lý cái vấn đề cực kỳ quan trọng kia, cho nên bên trong Dinh thự Tổng Thống cũng không có ai có thể thừa nhận nổi cơn lửa giận rít gào cực kỳ hiếm thấy của Tổng thống tiên sinh cả. Thậm chí ngay cả Chủ nhiệm Văn phòng Tổng thống Bố Lâm cũng không dám tiến đến trấn an ông ta.
Hai bàn tay dày rộng hữu lực của Tổng thống tiên sinh lúc này chống mạnh lên trên mặt bàn, chống đỡ cho thân hình mệt mỏi của ông ta. Lồng ngực rất nhanh phập phồng một lúc lâu sau, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chung quy vẫn là bằng vào ý chí lực cường đại của chính mình mà tự hạn chế bản thân trở nên bình tĩnh xuống. Bên trong thanh âm hùng hậu của ông ta mang theo một sự quyết tâm không cho phép ai có thể ngăn cản, phân phó cho đám thuộc cấp:
- Bảo tất cả các đơn vị bộ đội chuẩn bị, tôi muốn đi thăm Cảng Đô, ngay lập tức!
Tất cả các nhân viên công tác cùng với thành viên Nội các bên trong văn phòng nhất thời lâm vào khiếp sợ. Hiện tại biết rõ rằng rằng vị Thượng tá Hứa Nhạc khủng bố kia đang ở tại Cảng Đô, không ngờ Tổng thống tiên sinh lại kiên trì muốn đích thân chạy tới đó, đây thật sự là chuyện không thể nào tin nổi.
Chủ nhiệm Văn phòng Tổng thống Bố Lâm trầm mặc nhìn chằm chằm bóng dáng của Tổng thống tiên sinh một lúc, hiểu được lúc này Tổng thống tiên sinh không nghĩ muốn tiếp tục để cho Hứa Nhạc nắm quyền chủ động trong việc lựa chọn chiến trường nữa. Không cần phải đoán xem người tiếp theo mà ngươi muốn giết là ai, ta một phen đem chính mình đưa tới ngay trước ánh mắt của ngươi, trầm mặc mà lạnh lùng chờ ngươi chạy tới giết ta, hoặc là chờ ngươi bị ta giết!
Cái này cũng không phải là sự lựa chọn của một vị Chính trị gia bình tĩnh cùng với cẩn thận, nhưng mà đây lại chính là nguyên nhân căn bản mà Chủ nhiệm Bố Lâm cùng với các nhân vật thiên tài bên trong Liên Bang như là Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh lựa chọn đi theo Tổng thống Mạt Bố Nhĩ.
Chủ nhiệm Bố Lâm bước nhanh đi đến bên cạnh cái điện thoại cố định đặt trên bàn làm việc gần đó, theo thứ tự thông báo cho Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí, trung tâm chỉ huy Lục quân Liên Bang, Cục Đặc Cần cùng với Cục Điều Tra Liên Bang về quyết định của Tổng thống tiên sinh.
o0o
Ngay tại thời điểm khi mà Tổng thống Mạt Bố Nhĩ đang ở trong ánh nắng sớm của Đặc khu Thủ Đô làm ra một quyết định cực kỳ cường thế như vậy, thì tại Cảng Đô, nằm ở một vị trí khác của Đại lục, lúc này ánh nắng mặt trời chính ngọ vẫn còn đang chiếu rọi xuống mặt đất. Bên trong con đường thông đạo dẫn nước ngầm u ám tanh hôi bên dưới lòng đất cũng là một mảnh u ám. Toàn bộ quần áo trên người Hứa Nhạc lúc này đều là những vết máu đỏ tươi, hắn đang chống đỡ lên trên vách tường ẩm ướt bên cạnh, cực kỳ gian nan bước từng bước một hướng về phía bóng tối sâu phía trước mà đi tới.
Trong khoảng thời gian không đầy bốn mươi tám giờ đồng hồ, hắn đã trải qua những tràng chiến đấu hình thức không giống nhau nhưng đều đồng dạng vô cùng kịch liệt. Sự tiêu hao về tinh thần cùng với thể lực mặc dù có thể xem nhẹ không kể tới, nhưng mà mớ máu tươi không ngừng chảy ra trên người cùng với vô số các miệng vết thương giấu bên dưới lớp áo ngoài, thì lại là giống như những cơn hồng thủy mỏi mệt không ngừng đánh mạnh lên trên tứ chi cùng với thân hình của Hứa Nhạc, sau cùng là lên tới đại não của hắn.
Trên đường đi nhờ xe tiến vào Cảng Đô, mặc dù bên ngoài quần áo của hắn nhìn không ra bất cứ cái gì khác thường cả, nhưng mà trên thực tế toàn thân hắn đã bị thương rất nặng rồi. Cái loại tốc độ lành lặn vết thương cực kỳ thần kỳ luyện thành trong những năm lăn lộn trên chiến trường, đối diện với những vết thương phi thường khủng bố không ngừng tích lũy dần lên trong hai ngày hai đêm chiến đấu kịch liệt này, cũng đã trở nên không có chút tác dụng nào.
Những người mà tình trạng sức khỏe nằm trong trạng thái như thế này, cái mà hắn cần nhất chính là những thứ thuốc men chữa thương. Thậm chí là ít nhất cũng cần phải có một sự nghỉ ngơi tĩnh lặng, một giấc ngủ thật sâu để thân thể được an dưỡng cẩn thận. Cũng không có bất cứ kẻ nào lựa chọn mạnh mẽ chống đỡ thân thể đang bị trọng thương như thế này mà chạy đi chiến đấu cả, nhưng mà Hứa Nhạc lại lựa chọn làm như vậy!
Bởi vì hiện tại cái mà hắn đang cần nhất chính là thời gian. Lúc ở Đặc khu Thủ Đô có thể nhận được những chiến tích lớn đến như vậy, phần lớn nguyên nhân chính là bởi vì từ sau cuộc ám sát ở trong Tòa án Quân sự trở đi, hắn đã liên tục đánh liền hai cuộc chiến khiến cho bên phía Chính phủ Liên Bang không thể ứng phó kịp. Mà từ sau khi bên phía Chính phủ cầm quyền điều động toàn diện các lực lượng bộ đội, thì trong lúc hắn xông vào tòa nhà bệnh viện giết chết Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm, Hứa Nhạc đã phải trả một cái giá cực kỳ thảm trọng.
Mạng lưới theo dõi điện tử hai cấp độ trải rộng toàn bộ Liên Bang của Cục Điều Tra Liên Bang, lấy vô số những hình ảnh số liệu theo dõi cùng với những trình tự phân định tư liệu nhận diện nhân thể làm trình tự trung tâm nhất, bởi vì cần phải tiến hành những công tác tính toán thập phần phức tạp cùng với vô cùng khổng lồ, lại phải tiến hành độc lập với cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, cho nên bọn họ tất nhiên cũng sẽ chỉ có thể lựa chọn những địa điểm trọng điểm nhất định mà tiến hành canh gác mà thôi.
Trong lúc mà tất cả mọi người đều cho rằng hiện tại Hứa Nhạc vẫn còn đang ở bên dưới hệ thống đường dẫn nước ngầm bên dưới lòng đất của Đặc khu Thủ Đô, giống như một đầu sư tử sau khi bị thương, tìm một chỗ nào đó trong bóng tối lặng lẽ liếm miệng vết thương, chuẩn bị cho lần phóng ra tiếp theo, thì Hứa Nhạc đã chạy tới Cảng Đô, sau đó dùng tốc độ nhanh đến mức đối phương không thể nào tưởng tượng ra nổi mà phóng ra.
Thân thể đã trả một cái giá không nhỏ, nhưng mà chiến tích đạt được cũng khiến kẻ khác phi thường hài lòng. Khi mà cái chuôi dao găm thanh tú này đã đâm thẳng vào trong cổ họng của Tướng quân Bắt Trữ, toàn bộ Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô vốn luôn đề phòng sâm nghiêm, thế nhưng lại không hề có bất cứ phản ứng nào cả.
Ngay tại phía trước của hệ thống đường dẫn nước ngầm dưới lòng đất có một cái thác chuyển đổi cực lớn. Vô tận những dòng nước thải sinh hoạt không được sạch sẽ từ trên cao dùng tốc độ cực nhanh lao xuống. Vô tận những luồng sóng nước không ngừng rơi thẳng xuống tấm lưới lọc rác rưỡi làm bằng vật liệu tổng hợp cao cấm, phát ra những thanh âm nổ vang trầm thấp như là sấm nổ bình thường vậy. Bên trong không gian vô cùng ẩm ướt này lại tràn ngập những hương vị tanh hôi khiến kẻ khác phải vô cùng buồn nôn. Bốn phía thỉnh thoảng lại có những con chuột cùng với những loại bò sát dơ bẩn rất nhanh phóng chạy qua, thế nhưng lại không hề có chút rêu xanh nào cả.
Nơi đây chính là doanh trại lâm thời đầu tiên mà Hứa Nhạc lựa chọn tại Cảng Đô. Cái ba lô nặng trịch trên vai hắn lúc này cũng rơi xuống mặt đất, thân hình suy yếu của hắn cơ hồ cũng đồng thời với chiếc ba lô ngã rạp xuống dưới, ngã thẳng lên trên cái ba lô kia, cả một thời gian rất dài cũng không thể đứng lên nổi.
o0o
Liên Bang tại thời gian chuẩn bị vào giữa thu, bên phía Dinh thự Tổng Thống đột nhiên đưa ra một tuyên bố, Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh sắp sửa viếng thăm các khu công nghiệp nặng tại Cảng Đô, đồng thời vô số các quan viên của các cơ cấu cường lực bên trong Chính phủ Liên Bang cũng lặng lẽ không một tiếng động không ngừng đổ dồn vào trong cái phiến đô thị khổng lồ xa hoa bậc nhất này. Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô nhất thời gia tăng cấp bậc an toàn lên đến cấp bậc cao nhất.
Trong suốt thời gian ba đêm dài, cùng với hơn mấy trăm chiến sĩ của Biệt đội Cặp Mắt Ti Hí mang theo biểu tình lạnh lẽo nghiêm túc, hơn mười chiếc xe tải đa trục nặng nề thông thả di chuyển. Những chiếc xe tải đa trục lớn vô cùng này có thể chịu tải một lượng hàng hóa lên tới hơn bảy trăm tấn, đã đem con đường xi măng trước cửa lớn của căn cứ Quân đoàn Cảnh vệ Cảng Đô đè ép đến mức thê thảm không đành lòng chứng kiến.
Đám quân nhân sĩ quan binh lính bên trong căn cứ kia thế nhưng lại không có bất luận kẻ nào dám đưa ra bất cứ lời dị nghị gì. Bởi vì những số hiệu bên trên các chiếc xe tải đa trục kia được thể hiện phi thường rõ ràng, chúng nó chính là thuộc về Sư đoàn Thiết giáp 7, cái mà bọn chúng chuyên chở chính là những đầu Robot MX tiên tiến nhất của Liên Bang!
Tại Cảng Đô, kể từ những bệnh viện tư nhân quyền quý xa hoa nhất cho đến những gian phòng khám chợ đen dơ bẩn nhất, những phòng mạch của bác sĩ lậu chuyên khám chữa bệnh cho đám bệnh nhân làng chơi bình thường, tất cả những hệ thống cửa hàng bán thuốc men lớn cho đến những quầy hàng bán thuốc chợ đen bên lề đường, thậm chí là những cửa hàng tạp hóa không chuyên, chỉ bán những loại thuốc cầm máu thông thường nhất, cũng đồng loạt bị liệt vào trong danh sách những địa điểm bị theo dõi nghiêm mật nhất. Vô số người đã vì để một người nào đó không chiếm được bất cứ sự cung cấp thuốc men hay là những công tác chữa trị gì mà bận rộn khẩn trương làm việc liên tục cả ngày lẫn đêm.
Những công tác buôn bán hàng hóa bình thường ngoài chợ đen nhìn qua cũng không có bất cứ sự ảnh hưởng nào cả, nhưng mà tất cả những địa điểm có bán loại thực phẩm tổng hợp năng lượng cao, hoặc là các loại thức ăn khô tổng hợp khác, đều sẽ phát hiện ra thường xuyên có những người bộ dáng khác thường lãng vãng liên tục. Bọn họ cũng không thể nào hy vọng xa vời là có thể ngăn cản hoàn toàn một người nào đó kiếm được thực phẩm, chỉ là thầm nghĩ để cho kẻ đó muốn đạt được thực phẩm cũng phải trở nên khó khăn hơn rất nhiều mà thôi.
Bản thân Chính phủ Liên Bang có khả năng khống chế được tài nguyên, về bản chất, đó chính là một sức chiến đấu phi thường cường hãn. Khi mà cái sức chiến đấu đó được điều động lên đến mức toàn diện nhất, vậy thì trong khoảnh khắc sẽ phóng ra một uy lực khủng bố đến vô hạn. Nhưng mà phi thường quỷ dị chính là, cái tên gia hỏa đã dẫn phát nên hồi chiến tranh toàn diện này, vào lúc này đột nhiên lại biến mất hoàn toàn, không còn chút tin tức nào cả.
Toàn bộ mạng lưới theo dõi điện tử cấp hai của Liên Bang, trải rộng ra toàn bộ các khu vực bên trong Cảng Đô, thủy chung vẫn đều không phát hiện được một chút bóng dáng nào của Hứa Nhạc cả. Liên tục suốt mấy ngày liền cũng đều không tìm được bất cứ dấu vết gì của hắn, hắn tựa hồ như là cứ như vậy mà biến mất bên trong biển người đông đúc của Cảng Đô vậy, hoặc là biến mất bên trong hệ thống đường dẫn nước ngầm dưới lòng đất vô cùng phức tạp kia.
o0o
Đám dân chúng Liên Bang bình thường trong Cảng Đô cũng đều ngửi ra được những hương vị quái dị nào đó trong chuyện này. Trên mạng internet dân dụng đã bắt đầu có người tiến hành thảo luận về các dị tượng xuất hiện tại Cảng Đô. Thậm chí còn có người đăng lên trên internet những hình ảnh chụp được cảnh hơn bốn trăm chiếc xe Hưu Lữ màu đen chuyên dụng của Cục Điều Tra Liên Bang tiến vào Cảng Đô mấy ngày hôm trước nữa. Còn có người thì lại linh mẫn chú ý đến việc hệ thống chữa bệnh tại Cảng Đô trong mấy ngày gần đây đã nhận phải sự giám sát phi thường chặt chẽ từ bên phía Chính phủ Liên Bang.
Nhưng mà tất cả mọi người thiếu khuyết đầy đủ những thông tin chính thức, vì thế cũng chỉ có thể dựa vào những tin tức bề mặt này mà tiến hành những tràng dự đoán hoặc là tranh luật náo nhiệt kịch liệt trên internet mà thôi, vẫn cũng không có cách nào chạm đến được điểm trung tâm của sự thật. Mặc dù cũng có người liên tưởng đến vị Thượng tá Hứa Nhạc đã sớm biến mất thật lâu không thấy tin tức kia, nhưng mà bọn họ cũng chỉ có thể cảm khái vài câu mà thôi.
Đám tin tức truyền thông nằm trong tay Chính phủ Liên Bang thì vẫn như trước không chút nào mệt mỏi, liên tục đưa tin về tình hình chiến sự gay cấn ngoài tiền tuyến. Tràng tranh đoạt cực kỳ thảm thiết trên Tinh cầu Mặc Hoa kia, nhờ vào sự tăng cường hỗ trợ phi thường kịp thời của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, cho nên đã đạt được một hồi thắng lợi giòn giã. Những cái tin tức này liền thành công hấp dẫn sự chút ý của tuyệt đại đa số dân chúng Liên Bang.
Ngoại trừ những tin tức chiến sự tiền tuyến này ra, giới truyền thông tin tức bên phía Chính phủ Liên Bang thỉnh thoảng cũng nhắc đến thông tin về tràng Tổng tuyển cử Tổng thống Liên Bang sắp sửa bắt đầu kia. Chỉ có điều là bất luận dựa theo sự điều tra dân ý, hay là dựa vào tràng bãi công biểu tình du hành khiến cho toàn bộ Liên Bang khiếp sợ vừa mới xảy ra cách đây không lâu, cũng đều khiến cho tất cả mọi người phi thường dễ dàng đưa ra kết luận là Tổng thống Mạt Bố Nhĩ chắc chắn sẽ thành công liên nhiệm, cho nên cái tin tức về Tổng tuyển cử này đã hoàn toàn đánh mất đi lực hấp dẫn trong dĩ vãng của nó.
Dưới sự khống chế tin tức phi thường nghiêm mật của Chính phủ Liên Bang, tràng chiến đấu kịch liệt bên trong Tòa án Quân sự, cái chết của Thượng tá Lai Khắc, tràng chiến đấu trong đêm tại tòa nhà bệnh viện, cái chết của Nghị viên Bảo Nhĩ Sâm cũng đều trở thanh những chuyện tình không một ai biết đến nữa. Còn về chuyện vị Ủy viên Kim Cầu Đức, nhân vật số hai của Thanh Long Sơn bất ngờ chết đi tại Tòa nhà Nghị Viện, thì lại được tuyên bố là chết vì bệnh nặng bất ngờ. Bên phía Chính phủ Liên Bang tỏ vẻ phi thường kinh ngạc cùng với ai điếu chân thành nhất, cũng không cần để Hứa Nhạc chịu tiếng xấu cho người khác. Bên phía Phiến quân cùng với vị Lãnh tụ Nam Thủy kia thì lại vô cùng vui vẻ tiếp nhận cái loại thuyết pháp này.
Giới tin tức truyền thông nằm trong sự khống chế của đám đại gia tộc kia, thì lại cũng vô cùng quỷ dị không đưa ra bất cứ lời nghi ngờ nào đối với tất cả những chuyện này. Thậm chí cũng không có bất cứ một tòa soạn báo hay là đài truyền hình nào nhắc tới tiếng súng vang lên trong đêm tại tòa nhà bệnh viện đêm nào nữa. Bản thân Hứa Nhạc hiện tại đang ẩn nấp tại một chỗ nào đó trong hệ thống đường dẫn nước ngầm trong lòng đất Cảng Đô thì lại cũng không nguyện ý một phen đem những cái tin tức này nói cho tất cả dân chúng Liên Bang biết.
Cuộc chiến tranh khốc liệt bên kia đầu vũ trụ vẫn còn đang kéo dài vô cùng kịch liệt, Quân đội Liên Bang cần có một cái hậu phương, ít nhất nhìn qua vẫn còn đang vững chắc. Tất cả mọi người cũng đều không muốn nhìn thấy cảnh nội bộ Liên Bang hỗn loạn. Bọn họ hoàn toàn nguyện ý ở trong bóng tối, trong góc khuất trầm mặc lạnh lùng mà tàn khốc chém giết lẫn nhau, chứ cũng không muốn xuất hiện trước ánh sáng cho toàn thể dân chúng chứng kiến. Giữa Chính phủ Liên Bang, Hứa Nhạc, Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, Phiến quân Thanh Long Sơn tựa hồ như hình thành nên một sự ăn ý nhìn qua hết sức buồn cười nhưng lại có chút chua xót nào đó.
Những hành động giám sát nghiêm mật tiêu hao một lượng cực lớn tài nguyên của Chính phủ Liên Bang vẫn như trước được kéo dài khắp nơi bên trong Cảng Đô, nhìn qua hoàn toàn không có dấu hiệu là sẽ có ngày đình chỉ lại. Bản thân Hứa Nhạc đang bị thương nặng thì vẫn như trước đang nằm bên dưới nền đất u ám tanh hôi trong lòng đất trầm mặc chờ đợi, nhìn qua tựa hồ như vĩnh viễn sẽ không bao giờ đi qua. Trong bầu không khí bình tĩnh một cách quái dị này, tất cả mọi người trên mặt đất cùng với dưới lòng đất so đấu với nhau về sự kiên nhẫn.
Vào một ngày nào đó, ở buổi chiều chạng vạng nhìn qua vô cùng bình thường, không có gì đặc biệt, bên trong một tòa kiến trúc nào đó tại Đặc khu Thủ Đô xa xôi chợt vang lên thanh âm cảnh báo kịch liệt. Mạng lưới theo dõi cấp hai của Cục Điều Tra Liên Bang bố trí khắp nơi tại Cảng Đô, đã phát hiện ra bên ngoài một cửa hàng thuốc tư nhân nào đó ở gần khu Sơn Bảo của Cảng Đô đã có mục tiêu khả nghi. Một tràng chiến đấu cứ như vậy mà khai hỏa, sau đó cũng rất nhanh chóng đã chấm dứt.
Tại một lối vào hệ thống dẫn nước ngầm dưới lòng đất phía sau một con phố tĩnh lặng, xuất hiện một vết máu hoàn toàn mớiMà trên mặt đất xa xa đằng kia có thêm một cái túi xốp mua sắp đã bị những mảnh đạn bắn cho vỡ tan tung tóe, một vài bình thuốc men nào đó ngay bên cạnh lăn tới lăn lui.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.