Quyển 3 - Chương 258: Trường thương như bức tranh
Miêu Nị
30/07/2013
Cây đào nở ra nhiều nụ hoa xinh đẹp, thời gian trôi qua, sẽ kết lại
thành từng đóa hoa lớn, sau khi hương thơm tàn rụng, liền rơi xuống,
thối rữa kết thành chướng khí, gọi là đào chướng. Tầng đào chướng thơm
nồng khiến cho chúng sinh say mê lúy túy phải tỉnh lại, khi tỉnh lại
chẳng qua đó chỉ là một chữ ‘chết’.
Bên trong khoang điều khiển có chút oi bức cùng với u ám, sau khi Hứa Nhạc nghe được hai chữ ‘Đào chướng’ xong, trong đầu nhất thời nhớ lại một bài văn cũ mà hắn từng đọc được trong thư viện Đại học Công lập tại Hà Tây Châu trên Đại khu Đông Lâm năm xưa.
Một hồi ký ức nhỏ nhoi này cũng không chiếm quá nhiều sức chú ý của hắn. Điều khiến cho hắn càng giật mình hơn chính là đối phương không ngờ lại có thể phát âm ngôn ngữ của Liên Bang tiêu chuẩn đến như thế. Còn có chuyện đối phương có thể biểu hiện ra được sự bình tĩnh sâu sắc đến mức hờ hững vô cùng như thế này.
Những tiếng nổ mạnh bên trên con đường thông đạo kia vẫn còn tiếp tục kéo dài, thỉnh thoảng lại còn những thanh âm gầm rú kịch liệt truyền đến, khiến cho mặt đất không ngừng run rẩy. Những ánh lửa cùng với những luồng khí lãng nóng bỏng ở những chỗ sâu không ngừng tuôn ra, hướng về bên ngoài không gian hắc động lạnh lẽo như băng đủ để thôn phệ hết thảy mọi sinh mệnh kia mà tuôn ra.
Chiếc Chiến hạm bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung thành từng mảnh vụn, trong cái hoàn cảnh hung hiểm dị thường ác liệt như thế này, không ngờ cái gã quân nhân Đế Quốc ở bên trong con Robot thần bí có tạo hình kỳ lạ kia, lại có thể vẫn như trước, phô bày ra sự tự nhiên trầm ổn mà tự báo ra tên tuổi như thế. Hắn bình tĩnh mà chờ đợi tràng chiến đấu sắp sửa đến, cũng không có bất cứ một tia cảm giác cấp bách nào cả.
Dựa theo thanh âm mà phán đoán, độ tuổi của cái tên cường giả Robot Đế Quốc này tựa hồ cũng không lớn lắm. Cái làn điệu thanh âm thanh lãnh mà đạm mạc kia, thậm chí lại còn khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác rằng đối phương đang vẫn còn nằm trong thời kỳ trưởng thành…
Hứa Nhạc thong thả tiến hành một hồi hít thở sâu, điều động mỗi một cỗ lực lượng nóng rực bên trong thân thể mình. Hắn khẽ nheo cặp mắt lại, nhìn chằm chằm về phía con Robot Đế Quốc trên màn hình theo dõi trước mặt. Hắn có thể xác nhận đối phương đại khái chính là một kẻ điên thiên tài giống hệt như là Lý Phong vậy. Cũng chỉ có cái loại nhân vật cuồng nhiệt theo đuổi cảnh giới đối chiến Robot như thế này, mới có thể mạo hiểm mặc kệ sự nguy hiểm Chiến hạm nổ tung bất cứ lúc nào, cũng phải truy tìm một hồi chiến đấu cực kỳ khoái ý như thế này.
Thay đổi lại một góc độ khác mà nói, cũng chỉ có một vào người ở một số phương diện nào đó thể hiện ra sự cực đoan mãnh liệt, mới có thể ở phương diện điều khiển Robot mà đạt đến một trình độ khủng bố đến như thế này. Lý Cuồng Nhân cũng như vậy, cái gã phi công Đế Quốc không biết tên ở đối diện kia cũng giống hệt như vậy, mà bản thân chính hắn cũng làm sao lại không phải là như thế?
- Nhạc Thu!
Bên trong hệ thống chuyển biến điện năng thành thanh âm, được trang bị bên ngoài thân thể con Robot MXT màu đen đã có chút tàn phá nghiêm trọng kia, chợt vang lên thanh âm trả lời của Hứa Nhạc.
Lần trước ở trên cánh đồng tuyết của hành tinh 5460, cũng đã từng có một gã phi công vương bài của Đế Quốc hướng hắn khởi xướng khiêu chiến. Lúc ấy hắn cũng chỉ là trầm mặc giây sát đối phương, một chữ cũng không thèm trả lời đối phương. Chính là bởi vì chênh lệch thực lực của song phương thật sự là quá lớn. Một hồi chiến đấu thực lực tuyệt đối không chút ngang nhau như thế, cần gì phải chơi đùa cái loại tiết mục phong độ hiệp sĩ cơ chứ?
Thế nhưng cái đầu Robot Đế Quốc đối diện này cũng có đầy đủ tư cách để mà Hứa Nhạc tôn trọng cùng với thể hiện tinh thần hiệp sĩ của hắn. Hơn nữa hắn cũng cần mượn một thời khắc ngừng lại quý giá này để mà điều tức một chút thân thể cùng với tinh thần còn đang không ngừng chấn động của mình. Cho nên hắn mới thay con Robot của chính mình này lâm thời đặt ra một cái tên mới. Hai chữ ‘Nhạc Thu’ này chính là tự nhiên muốn nói đến tên của chính hắn cùng với Thương Thu, tên của hai nhân vật quan trọng nhất đã nghiên cứu chế tạo ra con Robot MX thế hệ mới của Liên Bang.
Nghe thấy cái tên này, con Robot Đào Chướng của Đế Quốc kia cũng không có bất cứ phản ứng gì cả. Cũng không biết cái gã quân nhân sĩ quan tuổi trẻ không biết tên ở trong khoang điều khiển kia, có phải là nhớ đến những tin tức tình báo gì đó, mà phán đoán ra được thân phận của Hứa Nhạc hay không?
Con Robot Đào Chướng cũng không có bất cứ phản ứng nào cả, cũng không hề cử động gì, ánh mắt của Hứa Nhạc nheo lại cũng càng lợi hại hơn một chút.
Đối phương chính là đang chờ hắn hành động trước… Đã biết rõ ràng con Robot MXT của hắn có sức chiến đấu khủng bố đến như thế nào, đối phương không ngờ lại là vẫn kiêu ngạo mà lạnh lùng đứng ở xa xa như thế. Không chịu sử dụng cái lợi thế để mà chém giết, cái này đại biểu cho sự kiêu ngạo cùng với tin tưởng đến như thế nào cơ chứ?
Trừ bỏ vị Công chúa Điện hạ trong truyền thuyết kia ra, bên phía Đế Quốc từ khi nào lại xuất hiện thêm một nhân vật mạnh mẽ mà cường thế đến như thế?
Hứa Nhạc thật sâu hút một hơi dài, suối nguồn lực lượng nóng rực ở phía sau thắt lưng của thân thể nhất thời trong khoảnh khắc lan tràn ra toàn thân. Đem cái cỗ lực lượng có thể cảm giác được cực kỳ rõ ràng kia truyền tống ra mỗi một sợi cơ bắp phân bố khắp nơi bên trong cơ thể, mỗi một cái lỗ chân lông, bên trong mỗi một phiến móng tay… Trên khuôn mặt hơi có chút tái nhợt của hắn xuất hiện hai vầng đỏ ứng hơi chút không khỏe mạnh thế nhưng lại đặc biệt tiên diễm.
Hệ thống nhiệt phụ trợ dùng để tiếp nối với trang bị phóng bắn vệ tinh cá nhân, kêu rắc lên một tiếng, theo hệ thống chuyền tải phản lực bằng kim loại trang bị ở thắt lưng của con Robot MXT, phun trào ra một dòng khí rít gào sắc bén cùng cực, hướng về phía mặt đất ở phía sườn sau mà phóng thẳng xuống.
Oanh!
Con Robot MXT màu đen đột ngột bạo phát thẳng về phía trước. Hệ thống song động cơ dưới trạng thái siêu tần phát ra toàn bộ công suất, thúc đẩy biên độ đề chấn cực hạn, thân Robot kim loại khổng lồ trong khoảnh khắc liền gia tăng tốc độ lên đến cực điểm, không ngờ lại mơ hồ có thể đột phá luồng không khí di chuyển mãnh liệt bên trong con đường thông đạo, phát ra một thanh âm bạo liệt khủng vố.
Cơ hồ là ngay đồng thời, con Robot Đế Quốc mang tên Đào Chướng kia cũng nhất thời hành động, oanh một tiếng khủng bố, cũng đồng dạng phóng vọt tới!
ƯaCái đầu Robot Đế Quốc toàn thân lộ ra vô số những cái hộp kim loại kia, nhìn qua hơi có chút quái dị, thậm chí có thể nói là có chút xấu xí, động tác khởi động so với Hứa Nhạc điều khiển con Robot MXT màu đen thì hơi chậm hơn một chút. Nhưng mà nó bằng vào việc phát động toàn bộ công suất của các hệ thống động cơ mini lắp đặt khắp trên các đầu khớp nối cơ động của mình, thế nhưng có thể trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn, một phen đem sự chênh lệch tốc độ bạo phát của hai người hoàn toàn san bằng lại với nhau!
Con Robot MXT lúc này đã run rẩy kịch liệt, giống hệt như là một gã nam tử tráng niên bị mắc phải bệnh động kinh vậy. Hai cái chân máy móc nặng nề giống hệt như là tia chớp vậy, vô cùng quái dị lần lượt xoay chuyển về phía trước, quỷ mị vô cùng, căn bản là khó có thể dùng hiệu quả thị giác để mà nắm bắt được quỹ tích di chuyển của nó, thế nhưng lại tràn ngập một loại ý chí vô cùng cường hãn.
Con Robot màu xanh của Đế Quốc tựa hồ như là không thừa nhận nổi tốc độ di chuyển khủng bố lúc này, thân thể cũng đồng dạng run rẩy lên một trận. Tất cả các cái hộp kim loại phụ gia trên các đốt tiếp nối các khớp động cơ trên thân thể của nó không ngừng phát ra những thanh âm kêu to dày đặc, giống hệt như là vô số thanh âm trống trận đang đồng thời kêu vang dồn dập vậy!
Hai con Robot tiên tiến nhất của hai nền văn minh hai đầu vũ trụ không hề ngoài ý muốn hung hăng va chạm một cú cật lực với nhau. Không khí xung quanh thân thể hai con Robot cao lớn đồng thời bị dồn ép, vỡ tung, cuốn lên vô số mảnh vụ cùng với bụi mù. Thế nhưng lại đột nhiên bành trướng, lại biến thành một viên cầu loang lổ khổng lồ!
Sau đó, thanh âm va chạm nặng nề kịch liệt với kịp vang lên.
Tiếp ngay sau đó, còn lại là vô số những thanh âm kim loại va chạm liên tiếp vô cùng sắc bén mà bén nhọn chói tai.
Ai cũng không thể nào đếm chính xác được, trong khoảnh khắc giao phong đó, con Robot MXT màu đen cùng với con Robot Đế Quốc màu xanh kia đã làm ra bao nhiêu động tác điều khiển hữu hiệu, tiến hành bao nhiêu lần động tác tránh né cận thân trong khu vực không gian hẹp. Mắt thường căn bản không thể nào nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của hai con Robot bên trong cái không gian của khỏa viên cầu loang lỗ kia. Cũng chỉ có những thanh âm kim loại va chạm kịch liệt dày đặc không ngừng vang lên, lan tràn ra khắp bốn phía, thế nhưng lại có thể đem những luồng gió rít gào bởi những luồng không khí bên trong chiếc Chiến hạm đang dùng tốc độ cao phóng thích ra bên ngoài không gian vũ trụ phát ra mà đè ép xuống!
Thiết bị phụ trợ tăng tốc mà lúc trước đầu Robot MXT màu đen văng ra, lúc này rốt cuộc cũng đã rơi xuống mặt đất, quay cuồng va chạm không ngừng vào vách tường của cái thông đạo, sau đó đình chỉ lại.
Hai đầu Robot dùng loại tần suất điều khiển khủng bó mà giao thủ với nhau kia, tựa hồ cũng đều đồng thời khẽ tạm dừng lại một chút. Sau một khoảnh khắc ngưng trệ lại, có một đạo ánh sáng thê lương lóe lên, giống như là muốn bổ ra tất cả cái cục diện quấn bên nguy hiểm này vậy.
Nguồn gốc của đạo ánh sáng lóe lên đó, cũng không phải từ nơi con Robot Đế Quốc màu xanh, mà là thanh đao hợp kim sắc bén ngay phía trước cánh tay phải máy móc của con Robot MXT màu đen!
Đây chính là thời khắc nguy hiểm nhất. Cặp mắt Hứa Nhạc trong khoang điều khiển con Robot MXT chợt sáng ngời lên, nhẹ nhàng điều khiển thân thể của con Robot MXT mà đen kia, làm ra một cái tư thế động tác cuối cùng trong số mười cái tư thế động tác mà đại thúc đã từng dạy cho mình, mà cũng là cái tư thế động tác vô cùng tàn nhẫn nhất trong số mười cái động tác.
Con Robot MXT màu đen điên cuồng va chạm thẳng vào trong bụng của con Robot Đế Quốc màu xanh. Cái chân máy móc nặng nề đột nhiên bắn lên, phần mũi nhọn tại đầu gối hướng thẳng về phía bụng của con Robot Đế Quốc màu xanh. Động tác có thể nói sạch sẽ lưu loát đến cực điểm, nhưng mà cũng là cường hãn đến cực điểm, hồn nhiên không thèm để ý đến những động tác kế tiếp sau đó, chỉ là cầu đồng sinh cộng tử mà thôi.
Nhưng mà cái thanh đao hợp kim vô cùng sắc bén kia, cái luồng ánh sáng có thể đồng dạng thê lương vô cùng kia, lại dùng một loại khơi thở mặc dù cũng điên cuồng nhưng lại hoàn toàn tương phản, trong khoảnh khắc thu liễm lại, lặng lẽ không một tiếng động co lại, từ phía khủy tay mà phóng thẳng ra, mang theo một mảnh quang mang mê ảo cùng với một tiếng kình phong rít gào, âm hiểm đâm thẳng vào phương vị khoang điều khiển của con Robot Đế Quốc màu xanh.
Con Robot Đế Quốc màu xanh căn bản không thể nào phán đoán ra được phương hướng của một kích âm hiểm này, cũng không thể nào đoán ra được con Robot MXT màu đen sau khi bạo phát đột phá xong, lại có thể đâm ra một kích mềm nhẹ âm hiểm đến như thế. Cho dù là cái vị thiên tài Đế Quốc kia có khả năng điều khiển cường thịnh đến thế nào đi chăng nữa, chỉ sợ cũng không có biện pháp ở trong một không gian nhỏ hẹp như vậy mà tránh thoát khoải một tia ánh sáng đột nhiên thu liễm ảm đạm lại, thế nhưng lại càng thêm nguy hiểm hơn rất nhiều này.
Cho nên con Robot Đế Quốc màu xanh kia cũng không có tránh lui về phía sau. Mà là thân thể con Robot đột nhiên rung lên một chút, hung hăng phóng xéo về phía trước. Cánh tay phải máy móc ở trong khoảng thời gian ngắn nhất, đem chắn ở ngay phía trước cái tia ánh sáng nhàn ngạt đó. Mà toàn bộ thân thể con Robot còn lại thì làm ra một bước lướt lui về phía sau tinh diệu đến tuyệt luân, nghiêng người lướt sang bên phải của con Robot MXT màu đen kia.
Con Robot MXT màu đen ở bên trong những công kích mạnh mẽ điên cuồng dữ dằn, cũng còn cất dấu một kích trí mạng âm hiểm mà cực kỳ lặng yên. Mà con Robot Đế Quốc màu xanh thì lại ở trong quá trình đột tiến với tốc độ cực cao, lại làm ra một bước lướt triệt thoái về phía sau, tựa hồ như đã vượt qua mọi nguyên tắc vật lý thông thường…
Hai con Robot ở thời khắc này, cũng đều thể hiện ra một mặt tuyệt đối cường hãn nhất của bản thân mình. Hai loại kỹ thuật điều khiển Robot hoàn toàn tương phản với nhau, đúng là ở trong một thời khắc này vô cùng hoàn mỹ thể hiện ra trọn vẹn. Ngoại trừ hai gã thiên tài đang ngồi trong khoang điều khiển kia, còn có ai có đủ khả năng làm được điểm này cơ chứ?
Con Robot Đế Quốc màu xanh không thể nào tránh thoát khỏi một đâm mạnh mẽ kia, tiến về phía trước một bước, nhìn qua chỉ là một bước có phong khinh vân đạm dưới bước chân, thế nhưng khí tức Quân vương mạnh mẽ không thể chống lại cũng đồng thời dâng lên mà ra. Mà đồng thời ngay trong nháy mắt con Robot Đế Quốc màu xanh kia bước tới một bước lướt đi triệt thoái ra phía sau, lại khiến cho hắn biến thành một thanh cung tên Vương giả mang theo một loại khí tức lạnh lẽo rét người. Cây cung Vương giả kia mạnh mẽ không gì không phá, trên dây cũng có mũi tên. Mà… mũi tên đó, lại đúng chính là thanh trường thương hợp kim mang theo tử khí nặng nề kia!
Trên khuôn mặt của Hứa Nhạc cũng không có bất cứ biểu tình khiếp sợ hoặc là sợ hãi nào cả. Hắn tựa như là một đứa hài đồng đang chăm chú vô cùng vào bộ phim hoạt hình yêu thích trên TV, giương mắt nhìn chằm chằm vào mũi thương hợp kim lạnh lùng đang dùng tốc độ cao phóng thẳng về phía mình, thể hiện trên màn hình của hệ thống theo dõi trước mặt. Thân thể hắn càng không ngừng run rẩy, cũng không điều khiển con Robot MTX cố gắng làm ra động tác né tránh nào cả, mà là cường hãn lựa chọn tiếp tục xuất đao một lần nữa!
Hắn lúc này chính là đang muốn đặt cược một phen, đặt cược xem lưỡi đao hợp kim cùng với đầu của thanh trường thương kia, cái nào sẽ đâm thủng khoang điều khiển của đối phương trước. Đánh cược xem trị số độ cứng của lớp hộ giáp phía trước khoang điều khiển của hai con Robot Liên Bang cùng Robot Đế Quốc cái nào cứng hơn. Đánh cược vào ý chí của chính mình cùng với của đối phương. Đánh cược vào vận khí của mình cùng với đối phương ngay tại một khắc sinh tử tồn vong này.
Cảnh tượng vào lúc này, giống hệt như là hai chiếc Chiến thuyền Chiến hạm đang ở trong một thông đạo không gian phạm vi nhỏ hẹp, dùng tốc độ cực kỳ cao bay đối đầu trực tiếp với nhau vậy. Ai có thể không chịu nổi mùi vị tử vong khủng bố trước, ai có ý đồ tránh đi trước, liền sẽ đánh mất đi khí thế cùng với lợi thế ở trong tràng so đấu về dũng khí, mà nói thẳng ra là cực kỳ ngu ngốc này.
Đối với Hứa Nhạc mà nói, hiện tại hắn căn bản là không thể không đánh cược một phen. Đối mặt với con Robot Đế Quốc màu xanh giống hệt như một vị Quân vương nghiêm nghị không thể xúc phạm này, chiến đấu theo phương pháp thông thường, hắn không có bất cứ tin tưởng nào cả. Huống chi lúc này lại còn đang ở trên Chiến hạm của đám người Đế Quốc nữa. Huống chi hắn đã không còn đường lui, đi vào tuyệt lộ… Lúc này còn không đánh cược, thì đợi đến lúc nào nữa đây?
Lưỡi đao hợp kim di chuyển lướt sát bên mé trên của cánh tay máy móc con Robot Đế Quốc màu xanh, giống như một đầu u linh ẩn độn bên trong không khí lướt qua mà đâm tới, đem tất cả các hộp kim loại nhỏ bố trí bên ngoài các khớp nối động cơ trên cánh tay máy móc nặng nề của đối phương hoàn toàn chém phá tan nát, sau đó tiếp tục một đường vô địch mà đi tới. Lưỡi đao hợp kim sắc bén mạnh mẽ hung hăng chém phá thẳng vào trong khoang điều khiển của đối phương!
Mãi cho đến lúc này, đầu Robot Đế Quốc màu xanh kia vẫn như cũ một mực lạnh lùng trầm mặc, không có làm ra bất cứ động tác tránh né nào cả. Tựa hồ như đối mặt với tử vong đang chính diện phóng tới trước mặt kia, cũng không hề có đến nửa điểm sợ hãi. Hoặc là cái gã quân nhân sĩ quan không biết tên ở trong khoang điều khiển Robot kia, căn bản là không hề đem Tử Thần đặt ở trong mắt. Hắn cho rằng chính bản thân hắn so với Tử Thần càng mạnh hơn một bậc!
Trong lòng Hứa Nhạc chợt hiện lên một tia bất an vô cùng mãnh liệt. Nhưng mà ở trong một tràng chiến đấu với tần suất sử dụng phần ngàn giây mà tính toán như thế này, một khi đã quyết ý đánh ra một kích đột sát liều mạng như thế này, thì liền cũng không có bất cứ con đường sống nào để cứu vãn lại tình hình nữa.
Con Robot MXT màu đen kịch liệt run rẩy một trận. Thanh đao hợp kim sắc bén ngay phía trước của cánh tay phải máy móc nặng nề, sau khi thành công phá tan được hai lớp hộ giáp hợp kim siêu cứng rắn phía trước khoang điều khiển của con Robot Đế Quốc kia, rốt cuộc cũng đã xuyên thấu được vào bên trong vách hộ giáp cuối cùng của đối phương. Chỉ cần một khoảng thời gian không đầy một cái chớp mắt nữa, liền có thể đâm thẳng vào, giết chết cái tên cường giả phi công Đế Quốc không biết tên kia!
Nhưng mà ngay tại thời khắc này, cái hộp kim loại ở phía trước của cái lớp vở hộ giáp hợp kim, nơi mà ngọn đao hợp kim kia đâm vào, đột nhiên lại… nổ tung!
Uy lực của một cú nổ này thật sự cũng không lớn, chỉ là góc độ phá hoại của đạn dược lại vô cùng chính xác, khiến cho phần hộ giáp tại nơi đó tự động tổn hại, khép chặt khe hở lại một chút, khiến cho thanh đao hợp kim của con Robot MXT màu đen đang đâm vào đột nhiên ngưng lại một chút. Giống hệt như một thiết bị máy móc đang hoạt động đột nhiên bị ngắt điện, những bánh xe đang chạy bon bon trên đường bằng phẳng đột nhiên lọt xuống một cái hố bùn nhão, đột nhiên nhưng đọng lại, sau đó ngừng bặt hẳn lại, biến thành một pho tượng không còn chút hơi thở nào cả.
Cái khoảng cách thắng bại nửa thước cuối cùng nhìn qua thì vô cùng ngắn ngủi, không ngờ lại trở nên xa xôi đến như thế!
Thanh trường thương hợp kim sắc bén chui thật sâu vào trong khoang điều khiển của con Robot MXT màu đen kia. Tại cái động khẩu bị lực lượng cường đại đánh cho thành rách nát tả tơi, thỉnh thoảng có một vài tia lửa điện lóe sáng lên.
Con Robot Đế Quốc màu xanh đang cầm trong tay một đầu còn lại của thanh trường thương, dùng tư thế cao cao tại thượng mà nhìn xuống con Robot MXT màu đen đang quỳ xuống bên dưới chân mình, giống như là một vị Quân vương lạnh lùng mà vô cùng kiêu ngạo.
Thanh trường thương hợp kim từ trong khoang điều khiển của con Robot MXT màu đen chậm rãi rút ra. Đầu mũi thương vốn dĩ có một màu kim loại xám nhạt, lúc này bởi vì những tia lửa điện của con Robot đốt cho biến thành một màu đen nhàn nhạt. Trên cái màu đen đó còn có vài mảng đỏ tươi đập vào mắt người khác khiến cho kinh tâm động phách. Giống hệt như là một cái bức tranh hoa đào mùa xuân từng đóa từng đóa nở rộng vô cùng xinh đẹp vậy.
Bên trong khoang điều khiển có chút oi bức cùng với u ám, sau khi Hứa Nhạc nghe được hai chữ ‘Đào chướng’ xong, trong đầu nhất thời nhớ lại một bài văn cũ mà hắn từng đọc được trong thư viện Đại học Công lập tại Hà Tây Châu trên Đại khu Đông Lâm năm xưa.
Một hồi ký ức nhỏ nhoi này cũng không chiếm quá nhiều sức chú ý của hắn. Điều khiến cho hắn càng giật mình hơn chính là đối phương không ngờ lại có thể phát âm ngôn ngữ của Liên Bang tiêu chuẩn đến như thế. Còn có chuyện đối phương có thể biểu hiện ra được sự bình tĩnh sâu sắc đến mức hờ hững vô cùng như thế này.
Những tiếng nổ mạnh bên trên con đường thông đạo kia vẫn còn tiếp tục kéo dài, thỉnh thoảng lại còn những thanh âm gầm rú kịch liệt truyền đến, khiến cho mặt đất không ngừng run rẩy. Những ánh lửa cùng với những luồng khí lãng nóng bỏng ở những chỗ sâu không ngừng tuôn ra, hướng về bên ngoài không gian hắc động lạnh lẽo như băng đủ để thôn phệ hết thảy mọi sinh mệnh kia mà tuôn ra.
Chiếc Chiến hạm bất cứ lúc nào cũng có khả năng nổ tung thành từng mảnh vụn, trong cái hoàn cảnh hung hiểm dị thường ác liệt như thế này, không ngờ cái gã quân nhân Đế Quốc ở bên trong con Robot thần bí có tạo hình kỳ lạ kia, lại có thể vẫn như trước, phô bày ra sự tự nhiên trầm ổn mà tự báo ra tên tuổi như thế. Hắn bình tĩnh mà chờ đợi tràng chiến đấu sắp sửa đến, cũng không có bất cứ một tia cảm giác cấp bách nào cả.
Dựa theo thanh âm mà phán đoán, độ tuổi của cái tên cường giả Robot Đế Quốc này tựa hồ cũng không lớn lắm. Cái làn điệu thanh âm thanh lãnh mà đạm mạc kia, thậm chí lại còn khiến cho người ta sinh ra một loại cảm giác rằng đối phương đang vẫn còn nằm trong thời kỳ trưởng thành…
Hứa Nhạc thong thả tiến hành một hồi hít thở sâu, điều động mỗi một cỗ lực lượng nóng rực bên trong thân thể mình. Hắn khẽ nheo cặp mắt lại, nhìn chằm chằm về phía con Robot Đế Quốc trên màn hình theo dõi trước mặt. Hắn có thể xác nhận đối phương đại khái chính là một kẻ điên thiên tài giống hệt như là Lý Phong vậy. Cũng chỉ có cái loại nhân vật cuồng nhiệt theo đuổi cảnh giới đối chiến Robot như thế này, mới có thể mạo hiểm mặc kệ sự nguy hiểm Chiến hạm nổ tung bất cứ lúc nào, cũng phải truy tìm một hồi chiến đấu cực kỳ khoái ý như thế này.
Thay đổi lại một góc độ khác mà nói, cũng chỉ có một vào người ở một số phương diện nào đó thể hiện ra sự cực đoan mãnh liệt, mới có thể ở phương diện điều khiển Robot mà đạt đến một trình độ khủng bố đến như thế này. Lý Cuồng Nhân cũng như vậy, cái gã phi công Đế Quốc không biết tên ở đối diện kia cũng giống hệt như vậy, mà bản thân chính hắn cũng làm sao lại không phải là như thế?
- Nhạc Thu!
Bên trong hệ thống chuyển biến điện năng thành thanh âm, được trang bị bên ngoài thân thể con Robot MXT màu đen đã có chút tàn phá nghiêm trọng kia, chợt vang lên thanh âm trả lời của Hứa Nhạc.
Lần trước ở trên cánh đồng tuyết của hành tinh 5460, cũng đã từng có một gã phi công vương bài của Đế Quốc hướng hắn khởi xướng khiêu chiến. Lúc ấy hắn cũng chỉ là trầm mặc giây sát đối phương, một chữ cũng không thèm trả lời đối phương. Chính là bởi vì chênh lệch thực lực của song phương thật sự là quá lớn. Một hồi chiến đấu thực lực tuyệt đối không chút ngang nhau như thế, cần gì phải chơi đùa cái loại tiết mục phong độ hiệp sĩ cơ chứ?
Thế nhưng cái đầu Robot Đế Quốc đối diện này cũng có đầy đủ tư cách để mà Hứa Nhạc tôn trọng cùng với thể hiện tinh thần hiệp sĩ của hắn. Hơn nữa hắn cũng cần mượn một thời khắc ngừng lại quý giá này để mà điều tức một chút thân thể cùng với tinh thần còn đang không ngừng chấn động của mình. Cho nên hắn mới thay con Robot của chính mình này lâm thời đặt ra một cái tên mới. Hai chữ ‘Nhạc Thu’ này chính là tự nhiên muốn nói đến tên của chính hắn cùng với Thương Thu, tên của hai nhân vật quan trọng nhất đã nghiên cứu chế tạo ra con Robot MX thế hệ mới của Liên Bang.
Nghe thấy cái tên này, con Robot Đào Chướng của Đế Quốc kia cũng không có bất cứ phản ứng gì cả. Cũng không biết cái gã quân nhân sĩ quan tuổi trẻ không biết tên ở trong khoang điều khiển kia, có phải là nhớ đến những tin tức tình báo gì đó, mà phán đoán ra được thân phận của Hứa Nhạc hay không?
Con Robot Đào Chướng cũng không có bất cứ phản ứng nào cả, cũng không hề cử động gì, ánh mắt của Hứa Nhạc nheo lại cũng càng lợi hại hơn một chút.
Đối phương chính là đang chờ hắn hành động trước… Đã biết rõ ràng con Robot MXT của hắn có sức chiến đấu khủng bố đến như thế nào, đối phương không ngờ lại là vẫn kiêu ngạo mà lạnh lùng đứng ở xa xa như thế. Không chịu sử dụng cái lợi thế để mà chém giết, cái này đại biểu cho sự kiêu ngạo cùng với tin tưởng đến như thế nào cơ chứ?
Trừ bỏ vị Công chúa Điện hạ trong truyền thuyết kia ra, bên phía Đế Quốc từ khi nào lại xuất hiện thêm một nhân vật mạnh mẽ mà cường thế đến như thế?
Hứa Nhạc thật sâu hút một hơi dài, suối nguồn lực lượng nóng rực ở phía sau thắt lưng của thân thể nhất thời trong khoảnh khắc lan tràn ra toàn thân. Đem cái cỗ lực lượng có thể cảm giác được cực kỳ rõ ràng kia truyền tống ra mỗi một sợi cơ bắp phân bố khắp nơi bên trong cơ thể, mỗi một cái lỗ chân lông, bên trong mỗi một phiến móng tay… Trên khuôn mặt hơi có chút tái nhợt của hắn xuất hiện hai vầng đỏ ứng hơi chút không khỏe mạnh thế nhưng lại đặc biệt tiên diễm.
Hệ thống nhiệt phụ trợ dùng để tiếp nối với trang bị phóng bắn vệ tinh cá nhân, kêu rắc lên một tiếng, theo hệ thống chuyền tải phản lực bằng kim loại trang bị ở thắt lưng của con Robot MXT, phun trào ra một dòng khí rít gào sắc bén cùng cực, hướng về phía mặt đất ở phía sườn sau mà phóng thẳng xuống.
Oanh!
Con Robot MXT màu đen đột ngột bạo phát thẳng về phía trước. Hệ thống song động cơ dưới trạng thái siêu tần phát ra toàn bộ công suất, thúc đẩy biên độ đề chấn cực hạn, thân Robot kim loại khổng lồ trong khoảnh khắc liền gia tăng tốc độ lên đến cực điểm, không ngờ lại mơ hồ có thể đột phá luồng không khí di chuyển mãnh liệt bên trong con đường thông đạo, phát ra một thanh âm bạo liệt khủng vố.
Cơ hồ là ngay đồng thời, con Robot Đế Quốc mang tên Đào Chướng kia cũng nhất thời hành động, oanh một tiếng khủng bố, cũng đồng dạng phóng vọt tới!
ƯaCái đầu Robot Đế Quốc toàn thân lộ ra vô số những cái hộp kim loại kia, nhìn qua hơi có chút quái dị, thậm chí có thể nói là có chút xấu xí, động tác khởi động so với Hứa Nhạc điều khiển con Robot MXT màu đen thì hơi chậm hơn một chút. Nhưng mà nó bằng vào việc phát động toàn bộ công suất của các hệ thống động cơ mini lắp đặt khắp trên các đầu khớp nối cơ động của mình, thế nhưng có thể trong khoảnh khắc cực kỳ ngắn, một phen đem sự chênh lệch tốc độ bạo phát của hai người hoàn toàn san bằng lại với nhau!
Con Robot MXT lúc này đã run rẩy kịch liệt, giống hệt như là một gã nam tử tráng niên bị mắc phải bệnh động kinh vậy. Hai cái chân máy móc nặng nề giống hệt như là tia chớp vậy, vô cùng quái dị lần lượt xoay chuyển về phía trước, quỷ mị vô cùng, căn bản là khó có thể dùng hiệu quả thị giác để mà nắm bắt được quỹ tích di chuyển của nó, thế nhưng lại tràn ngập một loại ý chí vô cùng cường hãn.
Con Robot màu xanh của Đế Quốc tựa hồ như là không thừa nhận nổi tốc độ di chuyển khủng bố lúc này, thân thể cũng đồng dạng run rẩy lên một trận. Tất cả các cái hộp kim loại phụ gia trên các đốt tiếp nối các khớp động cơ trên thân thể của nó không ngừng phát ra những thanh âm kêu to dày đặc, giống hệt như là vô số thanh âm trống trận đang đồng thời kêu vang dồn dập vậy!
Hai con Robot tiên tiến nhất của hai nền văn minh hai đầu vũ trụ không hề ngoài ý muốn hung hăng va chạm một cú cật lực với nhau. Không khí xung quanh thân thể hai con Robot cao lớn đồng thời bị dồn ép, vỡ tung, cuốn lên vô số mảnh vụ cùng với bụi mù. Thế nhưng lại đột nhiên bành trướng, lại biến thành một viên cầu loang lổ khổng lồ!
Sau đó, thanh âm va chạm nặng nề kịch liệt với kịp vang lên.
Tiếp ngay sau đó, còn lại là vô số những thanh âm kim loại va chạm liên tiếp vô cùng sắc bén mà bén nhọn chói tai.
Ai cũng không thể nào đếm chính xác được, trong khoảnh khắc giao phong đó, con Robot MXT màu đen cùng với con Robot Đế Quốc màu xanh kia đã làm ra bao nhiêu động tác điều khiển hữu hiệu, tiến hành bao nhiêu lần động tác tránh né cận thân trong khu vực không gian hẹp. Mắt thường căn bản không thể nào nhìn thấy rõ ràng thân ảnh của hai con Robot bên trong cái không gian của khỏa viên cầu loang lỗ kia. Cũng chỉ có những thanh âm kim loại va chạm kịch liệt dày đặc không ngừng vang lên, lan tràn ra khắp bốn phía, thế nhưng lại có thể đem những luồng gió rít gào bởi những luồng không khí bên trong chiếc Chiến hạm đang dùng tốc độ cao phóng thích ra bên ngoài không gian vũ trụ phát ra mà đè ép xuống!
Thiết bị phụ trợ tăng tốc mà lúc trước đầu Robot MXT màu đen văng ra, lúc này rốt cuộc cũng đã rơi xuống mặt đất, quay cuồng va chạm không ngừng vào vách tường của cái thông đạo, sau đó đình chỉ lại.
Hai đầu Robot dùng loại tần suất điều khiển khủng bó mà giao thủ với nhau kia, tựa hồ cũng đều đồng thời khẽ tạm dừng lại một chút. Sau một khoảnh khắc ngưng trệ lại, có một đạo ánh sáng thê lương lóe lên, giống như là muốn bổ ra tất cả cái cục diện quấn bên nguy hiểm này vậy.
Nguồn gốc của đạo ánh sáng lóe lên đó, cũng không phải từ nơi con Robot Đế Quốc màu xanh, mà là thanh đao hợp kim sắc bén ngay phía trước cánh tay phải máy móc của con Robot MXT màu đen!
Đây chính là thời khắc nguy hiểm nhất. Cặp mắt Hứa Nhạc trong khoang điều khiển con Robot MXT chợt sáng ngời lên, nhẹ nhàng điều khiển thân thể của con Robot MXT mà đen kia, làm ra một cái tư thế động tác cuối cùng trong số mười cái tư thế động tác mà đại thúc đã từng dạy cho mình, mà cũng là cái tư thế động tác vô cùng tàn nhẫn nhất trong số mười cái động tác.
Con Robot MXT màu đen điên cuồng va chạm thẳng vào trong bụng của con Robot Đế Quốc màu xanh. Cái chân máy móc nặng nề đột nhiên bắn lên, phần mũi nhọn tại đầu gối hướng thẳng về phía bụng của con Robot Đế Quốc màu xanh. Động tác có thể nói sạch sẽ lưu loát đến cực điểm, nhưng mà cũng là cường hãn đến cực điểm, hồn nhiên không thèm để ý đến những động tác kế tiếp sau đó, chỉ là cầu đồng sinh cộng tử mà thôi.
Nhưng mà cái thanh đao hợp kim vô cùng sắc bén kia, cái luồng ánh sáng có thể đồng dạng thê lương vô cùng kia, lại dùng một loại khơi thở mặc dù cũng điên cuồng nhưng lại hoàn toàn tương phản, trong khoảnh khắc thu liễm lại, lặng lẽ không một tiếng động co lại, từ phía khủy tay mà phóng thẳng ra, mang theo một mảnh quang mang mê ảo cùng với một tiếng kình phong rít gào, âm hiểm đâm thẳng vào phương vị khoang điều khiển của con Robot Đế Quốc màu xanh.
Con Robot Đế Quốc màu xanh căn bản không thể nào phán đoán ra được phương hướng của một kích âm hiểm này, cũng không thể nào đoán ra được con Robot MXT màu đen sau khi bạo phát đột phá xong, lại có thể đâm ra một kích mềm nhẹ âm hiểm đến như thế. Cho dù là cái vị thiên tài Đế Quốc kia có khả năng điều khiển cường thịnh đến thế nào đi chăng nữa, chỉ sợ cũng không có biện pháp ở trong một không gian nhỏ hẹp như vậy mà tránh thoát khoải một tia ánh sáng đột nhiên thu liễm ảm đạm lại, thế nhưng lại càng thêm nguy hiểm hơn rất nhiều này.
Cho nên con Robot Đế Quốc màu xanh kia cũng không có tránh lui về phía sau. Mà là thân thể con Robot đột nhiên rung lên một chút, hung hăng phóng xéo về phía trước. Cánh tay phải máy móc ở trong khoảng thời gian ngắn nhất, đem chắn ở ngay phía trước cái tia ánh sáng nhàn ngạt đó. Mà toàn bộ thân thể con Robot còn lại thì làm ra một bước lướt lui về phía sau tinh diệu đến tuyệt luân, nghiêng người lướt sang bên phải của con Robot MXT màu đen kia.
Con Robot MXT màu đen ở bên trong những công kích mạnh mẽ điên cuồng dữ dằn, cũng còn cất dấu một kích trí mạng âm hiểm mà cực kỳ lặng yên. Mà con Robot Đế Quốc màu xanh thì lại ở trong quá trình đột tiến với tốc độ cực cao, lại làm ra một bước lướt triệt thoái về phía sau, tựa hồ như đã vượt qua mọi nguyên tắc vật lý thông thường…
Hai con Robot ở thời khắc này, cũng đều thể hiện ra một mặt tuyệt đối cường hãn nhất của bản thân mình. Hai loại kỹ thuật điều khiển Robot hoàn toàn tương phản với nhau, đúng là ở trong một thời khắc này vô cùng hoàn mỹ thể hiện ra trọn vẹn. Ngoại trừ hai gã thiên tài đang ngồi trong khoang điều khiển kia, còn có ai có đủ khả năng làm được điểm này cơ chứ?
Con Robot Đế Quốc màu xanh không thể nào tránh thoát khỏi một đâm mạnh mẽ kia, tiến về phía trước một bước, nhìn qua chỉ là một bước có phong khinh vân đạm dưới bước chân, thế nhưng khí tức Quân vương mạnh mẽ không thể chống lại cũng đồng thời dâng lên mà ra. Mà đồng thời ngay trong nháy mắt con Robot Đế Quốc màu xanh kia bước tới một bước lướt đi triệt thoái ra phía sau, lại khiến cho hắn biến thành một thanh cung tên Vương giả mang theo một loại khí tức lạnh lẽo rét người. Cây cung Vương giả kia mạnh mẽ không gì không phá, trên dây cũng có mũi tên. Mà… mũi tên đó, lại đúng chính là thanh trường thương hợp kim mang theo tử khí nặng nề kia!
Trên khuôn mặt của Hứa Nhạc cũng không có bất cứ biểu tình khiếp sợ hoặc là sợ hãi nào cả. Hắn tựa như là một đứa hài đồng đang chăm chú vô cùng vào bộ phim hoạt hình yêu thích trên TV, giương mắt nhìn chằm chằm vào mũi thương hợp kim lạnh lùng đang dùng tốc độ cao phóng thẳng về phía mình, thể hiện trên màn hình của hệ thống theo dõi trước mặt. Thân thể hắn càng không ngừng run rẩy, cũng không điều khiển con Robot MTX cố gắng làm ra động tác né tránh nào cả, mà là cường hãn lựa chọn tiếp tục xuất đao một lần nữa!
Hắn lúc này chính là đang muốn đặt cược một phen, đặt cược xem lưỡi đao hợp kim cùng với đầu của thanh trường thương kia, cái nào sẽ đâm thủng khoang điều khiển của đối phương trước. Đánh cược xem trị số độ cứng của lớp hộ giáp phía trước khoang điều khiển của hai con Robot Liên Bang cùng Robot Đế Quốc cái nào cứng hơn. Đánh cược vào ý chí của chính mình cùng với của đối phương. Đánh cược vào vận khí của mình cùng với đối phương ngay tại một khắc sinh tử tồn vong này.
Cảnh tượng vào lúc này, giống hệt như là hai chiếc Chiến thuyền Chiến hạm đang ở trong một thông đạo không gian phạm vi nhỏ hẹp, dùng tốc độ cực kỳ cao bay đối đầu trực tiếp với nhau vậy. Ai có thể không chịu nổi mùi vị tử vong khủng bố trước, ai có ý đồ tránh đi trước, liền sẽ đánh mất đi khí thế cùng với lợi thế ở trong tràng so đấu về dũng khí, mà nói thẳng ra là cực kỳ ngu ngốc này.
Đối với Hứa Nhạc mà nói, hiện tại hắn căn bản là không thể không đánh cược một phen. Đối mặt với con Robot Đế Quốc màu xanh giống hệt như một vị Quân vương nghiêm nghị không thể xúc phạm này, chiến đấu theo phương pháp thông thường, hắn không có bất cứ tin tưởng nào cả. Huống chi lúc này lại còn đang ở trên Chiến hạm của đám người Đế Quốc nữa. Huống chi hắn đã không còn đường lui, đi vào tuyệt lộ… Lúc này còn không đánh cược, thì đợi đến lúc nào nữa đây?
Lưỡi đao hợp kim di chuyển lướt sát bên mé trên của cánh tay máy móc con Robot Đế Quốc màu xanh, giống như một đầu u linh ẩn độn bên trong không khí lướt qua mà đâm tới, đem tất cả các hộp kim loại nhỏ bố trí bên ngoài các khớp nối động cơ trên cánh tay máy móc nặng nề của đối phương hoàn toàn chém phá tan nát, sau đó tiếp tục một đường vô địch mà đi tới. Lưỡi đao hợp kim sắc bén mạnh mẽ hung hăng chém phá thẳng vào trong khoang điều khiển của đối phương!
Mãi cho đến lúc này, đầu Robot Đế Quốc màu xanh kia vẫn như cũ một mực lạnh lùng trầm mặc, không có làm ra bất cứ động tác tránh né nào cả. Tựa hồ như đối mặt với tử vong đang chính diện phóng tới trước mặt kia, cũng không hề có đến nửa điểm sợ hãi. Hoặc là cái gã quân nhân sĩ quan không biết tên ở trong khoang điều khiển Robot kia, căn bản là không hề đem Tử Thần đặt ở trong mắt. Hắn cho rằng chính bản thân hắn so với Tử Thần càng mạnh hơn một bậc!
Trong lòng Hứa Nhạc chợt hiện lên một tia bất an vô cùng mãnh liệt. Nhưng mà ở trong một tràng chiến đấu với tần suất sử dụng phần ngàn giây mà tính toán như thế này, một khi đã quyết ý đánh ra một kích đột sát liều mạng như thế này, thì liền cũng không có bất cứ con đường sống nào để cứu vãn lại tình hình nữa.
Con Robot MXT màu đen kịch liệt run rẩy một trận. Thanh đao hợp kim sắc bén ngay phía trước của cánh tay phải máy móc nặng nề, sau khi thành công phá tan được hai lớp hộ giáp hợp kim siêu cứng rắn phía trước khoang điều khiển của con Robot Đế Quốc kia, rốt cuộc cũng đã xuyên thấu được vào bên trong vách hộ giáp cuối cùng của đối phương. Chỉ cần một khoảng thời gian không đầy một cái chớp mắt nữa, liền có thể đâm thẳng vào, giết chết cái tên cường giả phi công Đế Quốc không biết tên kia!
Nhưng mà ngay tại thời khắc này, cái hộp kim loại ở phía trước của cái lớp vở hộ giáp hợp kim, nơi mà ngọn đao hợp kim kia đâm vào, đột nhiên lại… nổ tung!
Uy lực của một cú nổ này thật sự cũng không lớn, chỉ là góc độ phá hoại của đạn dược lại vô cùng chính xác, khiến cho phần hộ giáp tại nơi đó tự động tổn hại, khép chặt khe hở lại một chút, khiến cho thanh đao hợp kim của con Robot MXT màu đen đang đâm vào đột nhiên ngưng lại một chút. Giống hệt như một thiết bị máy móc đang hoạt động đột nhiên bị ngắt điện, những bánh xe đang chạy bon bon trên đường bằng phẳng đột nhiên lọt xuống một cái hố bùn nhão, đột nhiên nhưng đọng lại, sau đó ngừng bặt hẳn lại, biến thành một pho tượng không còn chút hơi thở nào cả.
Cái khoảng cách thắng bại nửa thước cuối cùng nhìn qua thì vô cùng ngắn ngủi, không ngờ lại trở nên xa xôi đến như thế!
Thanh trường thương hợp kim sắc bén chui thật sâu vào trong khoang điều khiển của con Robot MXT màu đen kia. Tại cái động khẩu bị lực lượng cường đại đánh cho thành rách nát tả tơi, thỉnh thoảng có một vài tia lửa điện lóe sáng lên.
Con Robot Đế Quốc màu xanh đang cầm trong tay một đầu còn lại của thanh trường thương, dùng tư thế cao cao tại thượng mà nhìn xuống con Robot MXT màu đen đang quỳ xuống bên dưới chân mình, giống như là một vị Quân vương lạnh lùng mà vô cùng kiêu ngạo.
Thanh trường thương hợp kim từ trong khoang điều khiển của con Robot MXT màu đen chậm rãi rút ra. Đầu mũi thương vốn dĩ có một màu kim loại xám nhạt, lúc này bởi vì những tia lửa điện của con Robot đốt cho biến thành một màu đen nhàn nhạt. Trên cái màu đen đó còn có vài mảng đỏ tươi đập vào mắt người khác khiến cho kinh tâm động phách. Giống hệt như là một cái bức tranh hoa đào mùa xuân từng đóa từng đóa nở rộng vô cùng xinh đẹp vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.