Gian Tình Phát Sinh Từ Quyển Nhật Ký
Chương 46: Luyện acc nhỏ là thú vui
Sa Tử
24/12/2016
Thứ hai ngày x tháng x. Thời tiết: trời trong xanh.
Hôm nay có một chuyện rất vui, sư phụ giúp mình bán hai cuốn sách, sau đó mua cho mình một cái cánh !! Còn tặng mình tài liệu để mình may quần áo~ sau khi mình làm xong mặc lên,đứng chung một chỗ với sư phụ nhìn rất giống nhau nha !! Nhân vật của mình cũng rất đẹp a, mặc dù cấp bậc không cao như sư phụ.
Trong tivi không phải cứ nói câu người đẹp vì lụa gì đấy thôi. Hôm nay mình mặc quần áo mới đeo cánh mới bay lượn trong trò chơi, thật nhiều người lén lén nhìn mình nha ~~ Lam nhan ca ca thấy, nói mình rất đẹp, đồ đểu Ân Dự cũng nói đẹp mắt, sau đó buổi chiều cậu ta cũng mặc một bộ đó, còn đeo cánh, bắt chước mình à!
Nữ vương tỷ tỷ trong bang trộm nói với mình: “Các người cứ như một nhà ba người ấy.” Hình như chị ấy nói đúng nha, mình, ba ba, còn có sư phụ mình, thật ra mình cũng cảm thấy rất giống, hí hí
~Lời phê của giáo viên:
Lời bà chị ấy không thể nghe…
=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====
Phương Hãn vừa nhìn thư hồi âm lại liền hiểu được người vào acc Đại địa ngưng thần không phải bản thân cậu ta, còn cụ thể là ai, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được.
Đại địa ngưng thần: “Cậu có biết chủ acc này không ?? Còn có câu cậu vừa nói là có ý gì? Cậu có biết anh ấy đi đâu không?”
Hồ ly tu thành tinh: “Vậy cậu là ai?”
Đại địa ngưng thần: “Tôi là bạn anh ấy.”
Hồ ly tu thành tinh: “Tôi cũng vậy, đều đã là bạn cậu ta, vì sao cậu còn hỏi tôi cậu ta đi đâu?”
Đại địa ngưng thần: “Tôi… không biết anh ấy đi đâu, hỏi cậu cũng là không ôm hy vọng gì… Nhưng cậu vừa nói đến đó rồi là ý gì?”
Hồ ly tu thành tinh: “Là chữ gì ý đấy.”
Đại địa ngưng thần: “Có phải anh ấy xuất ngoại? Cậu chắc phải biết chút gì chứ?”
Hồ ly tu thành tinh: “Thật ra tôi cũng chỉ biết cậu ta xuất ngoại thôi, ngoài cái đó ra thì không biết gì hơn.”
Đại địa ngưng thần: “Tôi hỏi bạn học của anh ấy và thầy hướng dẫn, bọn họ cũng không chịu nói cho tôi biết cách cụ thể liên lạc với anh ấy…”
Phương Hãn bĩu môi, đã không chịu nói cho nhóc cậu, rõ ràng là người kia không muốn để cậu biết hành tung của mình, thầy giáo cùng bạn học cậu ta khẳng định trước đó đã căn dặn thỏa đáng rồi. Xem ra, Đại địa ngưng thần thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn, vừa chặt đứt suy nghĩ bản thân, cũng chặn đứng đường lui của đối phương. Tính cách dám làm dám chịu, dám yêu dám hận thật khiến cậu có chút tán thưởng. Nhưng, theo như phản ứng của vị niên đệ này, hai người hình như không phải đùa giỡn. Có điều đây là cuộc sống của bọn họ, cậu nhiều lắm chỉ là khách qua đường, quyền lựa chọn cuộc sống vẫn nằm trên tay bọn họ, mình có thể làm, nhiều lắm cũng là tạo nên một đoạn.
Hồ ly tu thành tinh: “Cậu tìm cậu ta có việc gấp? Hay cậu ta nợ tiền cậu?”
Đại địa ngưng thần: “Không phải.”
Hồ ly tu thành tinh: “Nếu như cậu cần gấp, kiểm tra cẩn thận lại lần nữa, nói không chừng cậu ta để lại tin tức cho cậu.”
Đại địa ngưng thị: “Ừ, cám ơn cậu.”
Lời phát qua còn chưa trả lời lại, acc Đại địa ngưng thần lần nữa xám đi, thối lui đến trang cuối cùng trong khung hảo hữu của Phương Hãn. Cậu nhìn cái tên đã không còn sáng, trong lòng thở dài: hy vọng cậu có thể có một kết quả tốt… Những lời này, dành cho ‘cậu’ đã ở nước ngoài, cũng dành cho một ‘cậu’ khác.
Giải quyết xong chuyện bên đó, bây giờ nên giải quyết phiền phức trên đầu mình. Mắt Phương Hãn chuyển động vòng vòng giữa bản thân và cha con họ Giang hồi lâu, cảm thấy nhức đầu. Hai cha con này bây giờ chơi game thế nào cũng không thể không kéo theo mình, mặc dù khá vui vẻ, nhưng thỉnh thoảng sẽ khiến cậu có ảo giác một nhà ba người, Giang Thiên Dự là ba, Giang Tiểu Vũ là con, hửm, vậy cậu sẽ là… đây chính là chỗ cậu nhức đầu.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ, Tam Hoàn là cái gì a? Con cũng muốn chơi
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Con không nhận qua nhiệm vụ à? Vòng thứ nhất là ‘Một tên cũng không thể thoát’.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chắc là nhóc này chưa làm qua nhiệm vụ rồi
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: A, cái này con có thấy qua rồi, con có nhận nhiệm vụ, nhưng mà NPC đó không cho con vào.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ngu ngốc, nhiệm vụ này phải tổ đội mới có thể làm, con một người tự vào còn không phải sẽ bị quái ăn sao
~[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Vui không ạ?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Cũng không tệ lắm, mang con vào một lần sẽ biết.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Có điều hình như chúng ta cấp bậc hơi cao.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ, ba ba dẫn con vào đi!
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Không sao, tôi mở acc nhỏ, cấp bậc cũng ngang với Tiểu Vũ.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Vậy anh cũng mở
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: = = Anh làm gì nhiều acc vậy…
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Thật ra, anh nhàn rỗi nhàm chán, cơ bản mỗi môn phái đều luyện một acc trên dưới 60
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: … Anh lợi hại.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bật 2 acc kéo rất nhanh, cơ bản hai ba ngày là được một con.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Tại sao không thấy anh kéo Tiểu Vũ?
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Game mà, để tự nó tìm tòi mới thú vị, cũng giống như đời người, người lớn phải buông thả, trẻ con mới phát triển
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ha ha, phụ huynh anh thật đúng là nghĩ rất thông thoáng.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chủ yếu do thầy giáo nó biết cách dạy a
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Vỗ mông ngựa nhiều cẩn thận chụp trúng đùi ngựa.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Yên tâm, anh cam đoan sẽ chụp trúng PP của em
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: …
Chỉ thấy hai người anh một câu tôi một câu mà trò chuyện, Giang Tiểu Vũ nhìn nhìn cái này, lại ngó ngó cái kia, ở bên cạnh chạy hai vòng, thật sự không thể nhịn được, gào to: “Hai người đừng nói chuyện nữa, con muốn đi chơi !!” Hai bạn lớn lâm vào vũ trụ hai người lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng trấn an trẻ nhỏ, báo tên acc nhỏ cho nhau rồi log vào.
Login lần nữa, Giang Thiên Dự nhìn chằm chằm acc Phương Hãn nửa ngày, hỏi: “Bà xã, sao em đều chơi nhân yêu?” Phương Hãn trả lời anh: “Nhân vật nam xấu quá, không thể chấp nhận.” Giang lão đại im lặng không nói gì liếc mặt nhìn hình tượng acc nhỏ xấu xí của mình, nội tâm đồng ý. Tạo đội ba người, vì Tiêu Tiêu là Nga My, chỉ cần tổ thêm ba người càn quái nữa có thể vào phó bản, cho nên đội ngũ của bọn họ rất nhanh đã tổ đầy. Tiếp nhiệm vụ tiến phó bản, Phương Hãn ở kênh đội nhắc nhở Tiểu Vũ chạy theo đội, đánh xong đám nhỏ rồi đến đám lớn đừng dẫn nhiều quá là OK. Vì Phương Hãn và Giang Thiên Dự đều là lão luyện, ngoài ra đội ngũ đã có kinh nghiệm, mặc dù dẫn theo một tay mới, nhưng vẫn không nguy hiểm gì mà còn đánh xong trước 15 phút. Giữa lúc nghỉ ngơi, ba người bọn họ nói chuyện phiếm đợi thời gian trôi qua, còn ba người xa lạ vẫn giữ im lặng ngồi xuống đợi đánh tiếp.
Một lát sau, Giang Thiên Dự đột nhiên tại kênh đội ngũ chửi ầm lên: “CMN! Mày có gan thì theo xem !!” Dừng một chút, tiếp tục chửi mắng: “Có gan cứ theo, hỏi ông mày làm gì !! Khỉ !!” Mấy người trong đội đều không hiểu gì cả, Phương Hãn càng nghi hoặc, Giang Thiên Dự này hôm nay uống lộn thuốc? Sao lại thô tục hết lần này lên lần khác.
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Sao vậy?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Tên Minh Giáo kia M anh nói muốn theo đuổi bà xã anh!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: … Ai?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Còn có ai, bà xã anh không phải em sao!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Sao cậu ta biết được?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Nhìn trên đầu, bà xã, em không để ý đến anh… đau lòng…
Phương Hãn cẩn thận ngó, quả nhiên trên đầu acc ‘Tôi là giả mạo’ của Giang Thiên Dự nhìn thấy dòng chữ màu vàng cam ‘Phu quân của Hồ ly mỉm cười’, Hồ ly mỉm cười là acc Vũ Dương của Phương Hãn, bề ngoài rất bình thường, không nghĩ tới cũng có thể khiến con trai xem trọng, điều này làm cho cậu rất 囧…
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Cậu ta nói với anh thế nào?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Nói ‘Tôi muốn theo đuổi bà xã cậu!’, khỉ, bà xã tao sao có để mày theo đuổi chứ !!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: …
Trong đội, Giang Thiên Dự cùng tên nam Minh Giáo muốn theo đuổi Phương Hãn cải vả, lúc này, tiểu BOSS 15 phút hiện ra, những người còn lại bắt đầu động thủ giết quái, Phương Hãn hoàn toàn không để ý hai tên ấu trĩ, cứ để bọn họ ầm ĩ đi, không cãi xong chắc chắn không có tâm tư chơi. Lúc đánh BOSS cuối, hai người kia cuối cùng ý thức được còn đang đánh Một Tên, lương tâm xuất hiện đi tới hỗ trợ. Đánh chết nhặt bao ra phó bản, Giang Thiên Dự cùng nam Minh Giáo đồng thời lui đội. Hỏi anh ta sao lại đi, trả lời: “Quyết đấu!” Phương Hãn khinh bỉ: “Với cái acc nát này?” Trả lời lại: “Bọn anh lấy acc chính quyết đấu, xem anh có hành chết thằng đó không!” Phương Hãn lại khinh bỉ: “Đi đi, không chết một mạng đừng có trở về, tôi theo Tiểu Vũ đánh tiếp.”
Kết quả không đợi Phương Hãn tổ lại đội ngũ, cái vị phải đi quyết đấu đã log lại acc nhỏ đi tới. Theo sau anh ta còn có nam Minh Giáo kia, hai người sau khi tiến tổ thở dài: “Đây thật sự là, thế sự vô thường a…” Phương Hãn 囧囧 nhìn hai người làm thơ, sau đó M Giang Thiên Dự: “Anh thua?” Rất lâu sau, đối phương mới trả lời: “Bọn anh lấy acc chính hẹn nhau ở Kính Hồ, vừa chạm mặt, anh phát hiện người nọ lại là người anh kết bái…” Phương Hãn nhìn anh ta nửa ngày, hồi qua một câu: “Duyên phận quả nhiên là thứ kì diệu…”
Người trong đội trái lại không biết chuyện phát sinh liên quan đến bọn họ, dù sao người đông đủ càng tốt, giảm bớt thời gian thêm người. Mấy người tiếp nhiệm vụ xong, lại tiến vào phó bản, Giang Tiểu Vũ trong đội thực hưng phấn hò hét “Thật vui a, còn muốn đi nữa, còn muốn đi nữa~” không khỏi làm Phương Hãn buồn cười, người bình thường đánh phó bản đều sẽ cảm thấy nhàm chán khô khan, đứa nhóc này lại thích thú, xem ra một chút chuyện mới lạ đều có thể hấp dẫn nó, trẻ con đúng là đơn thuần.
Quét một nửa quái, Giang Thiên Dự cùng với nam Minh Giáo nghe bảo là kết bái của anh ta còn đang 囧囧 trở về từ sự kiện nhầm lẫn, hai người cũng không dám nghiêm chỉnh trong kênh đội nói chuyện, chỉ len lén dùng mật tán gẫu.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Ài… Chú em…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Ài…
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Lúc nào thì chú chơi cái acc này vậy?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Lâu rồi, luyện để đó, chú sao cũng luyện acc nhỏ?
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Acc chính chơi ngán, vọc acc nhỏ cho vui a
~[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Acc chính của chú không phải đã kết hôn sao? Còn tìm bà xã?
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Ách, cái này là đùa giỡn thôi… hô hô…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Cẩn thận bà xã chú biết đấy.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Chú đừng nói cô ấy biết a, đúng rồi, WD [= Vũ Đương] kia là bà xã chú?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Chính xác, đây là acc nhỏ của cậu ấy, bọn tôi dẫn con trai chạy Tam Hoàn.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Không phải chứ… cả con trai cũng chơi game à?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Đúng vậy, hâm mộ chưa
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Bội phục bội phục, nhưng tôi nghe nói bà xã cậu là nhân yêu?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Đúng.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Bội phục bội phục, thật ra là nữ ngược lại càng phiền, nhân yêu chỉ cần không lừa đảo, cùng nhau chơi cũng không sai.
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Ha ha, bà xã tôi rất tuyệt, chú đừng hy vọng a
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Tôi văn hóa thấp, không hiểu chú nói gì
~[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Được rồi, xem không hiểu chữ nào cứ nói thẳng.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Văn hóa thấp có tội sao…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Không thể cướp vợ bạn a
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Hiểu hiểu, tôi không dám chạm vào chị dâu, ha ha
~Cứ như vậy đoàn người đánh tới Hùng Vương, vì tiểu hùng có 80 con, mà đội ngũ của bọn họ cấp thấp, nên phải phân ra 4 lần đánh (thông thường đội ngũ 90+ chỉ cần kéo một lần là xong). Mặc dù Phương Hãn đã dặn đi dặn lại bạn nhỏ kia, đừng dẫn Hùng Vương đến, nhưng người không kinh nghiệm đúng là không kinh nghiệm, đánh xong đợt đầu, lúc tới đợt hai ngoặt qua cửa, Giang Tiểu Vũ không cẩn thận dẫn đến. Hùng Vương là ai a, tuy mỗi ngày bị người giết, nhưng nói thế nào cũng đường đường là một cây tiểu BOSS, một người chơi 90+ đi đánh một mình còn có chút vất vả, huống chi thân mỏng sức yếu Giang Tiểu Vũ. Chỉ thấy nó bị móng vuốt Hùng Vương vồ mấy cái, máu liền lả tả rớt xuống, Phương Hãn trong đội hô to “Cất BB ẩn thân a! Ẩn thân!”, chờ cậu nói xong, nhóc con đáng thương mạng cũng đã theo vuốt hùng. Đội ngũ mất Nga My rất nhanh chống đỡ không được, sau khi chết hai người, Phương Hãn bọn họ bất đắc dĩ ẩn thân chạy khỏi quái, ở chỗ góc khuất đợi hai bà bà kia trở lại tập hợp mới đánh tiếp.
Trong đội có người oán hận Nga My thế này thế nọ, bị Phương Hãn một câu “Nó lần đầu đánh” đổ trở về. Giang Tiểu Vũ mặc dù có phần uể oải, nhưng tâm tư thích thú chiếm thượng phong. Trở về tập hợp xong, Minh Giáo cho nó cái ‘Lý Đại Đào Cương’, có thể sau khi tử vong tại chỗ hồi sinh lại, nó tò mò nghiên cứu nửa ngày, trong lòng ẩn ẩn mong đợi mình chết lần nữa, xem xem có phải thật sự có thể hồi sinh tại chỗ không, đáng tiếc trong đội không có nó cơ hội đó. Một đội người chậm rãi cuối cùng đanh xong 333, vì là đội cấp thấp, công kích trang bị kém, đánh quái tốc độc tương đối chậm, quả thực khiến thói quen đội ngũ cấp cao khiến vợ chồng Giang Thiên Mộ Vũ lau mồ hôi không thôi. Nhưng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Giang Tiểu Vũ, hơn nữa còn để nó nhặt Tân Mãng Thần Phù cùng thời trang môn phái, vấn đề nho nhỏ này có thể bỏ qua.
Đánh xong, Giang Thiên Dự kéo Phương Hãn đến Nguyệt Lão Lạc Dương, la hét “Không được không được, hai acc này cũng phải kết hôn! Anh muốn chặn tất cả ong bướm đến ngấp nghé bà xã anh !!” Phương Hãn ngó anh ta: “Anh tự treo cái tâm tình không phải đủ rồi sao.” Giang Thiên Dự uất ức nói: “Bà xã, anh muốn danh phận a!” Phương Hãn bị anh ta làm 囧, không còn cách nào, chỉ có thể thực vớ vẩn đi kết hôn, nhìn hệ thống tin tức chúc mừng, lại nhìn nhìn Giang Thiên Dự đang rất vui vẻ, cậu thở dài, quả nhiên là vì nguyên do trong hiện thực gặp mặt không đủ sao…
Hai người đổi về acc chính, bởi lo lắng Giang Tiểu Vũ cấp bậc còn quá thấp, ba người lao tới Địa Cung bắt đầu một nhà ba người đánh quái. Đáng tiếc thời gian ba người tiến hành còn chưa được bao lâu, liền lục tục có những người khác xin vào, cân nhắc áp lực nhân khẩu ở Địa Cung là một vấn đề thực tế quá nghiêm trọng, bọn họ chỉ có thể nhịn đau vứt bỏ thời gian cá nhân, dù sao còn có thể ở kênh đồng minh trò chuyện, nhưng lại dễ dàng bị người chọc ghẹo “Ô, một nhà ba người thân mật biết bao”. Da mặt Giang Thiên Dự vốn dày, bị giễu cợt còn có thể vui vẻ nhận, chỉ có chút lo lắng Phương Hãn sẽ tức giận, nhưng nhìn cậu ấy điệu bộ vui mừng đáp lại từng cái từng cái, biết mình lo thừa. Tiểu Hồ ly, đích xác đã bắt đầu học cách chấp nhận anh…
Trong lòng vừa động, anh phát mật tán gẫu qua Phương Hãn: “Bà xã, thứ bảy chúng ta đi chơi đi.” Phương Hãn nhận được những lời này trong lòng rạo rực: “Chỉ hai chúng ta?” Giang Thiên Dự ý cười tràn đầy nói: “Đúng, chúng ta hẹn hò đi.” Phương Hãn cảm thấy mặt hơi nóng: “Để tôi xem đã~” Giang Thiên Dự chơi xấu: “Không cần lo lắng đâu, cứ vậy đi! Sáng thứ bảy anh tới đón em~” Phương Hãn có chút tức cười sự ngang ngược của anh ta, nhưng mình cũng không ghét lời mời này, ngược lại còn có chút chờ mong, vì vậy làm bộ bất đắc dĩ trả lời: “Được rồi được rồi, đến lúc đó gọi điện cho tôi. Có điều phải nói trước, nơi nhàm chán tôi không đi.” Giang Thiên Dự hưởng thụ tình nhân không được tự nhiên khó có, trong lòng vui mừng khôn xiết: “Tuyệt đối sẽ không, em cứ chờ đi~”
Được rồi, tôi sẽ chờ… Phương Hãn nghĩ thế, trong lòng xác thực càng thêm mong đợi.
Hôm nay có một chuyện rất vui, sư phụ giúp mình bán hai cuốn sách, sau đó mua cho mình một cái cánh !! Còn tặng mình tài liệu để mình may quần áo~ sau khi mình làm xong mặc lên,đứng chung một chỗ với sư phụ nhìn rất giống nhau nha !! Nhân vật của mình cũng rất đẹp a, mặc dù cấp bậc không cao như sư phụ.
Trong tivi không phải cứ nói câu người đẹp vì lụa gì đấy thôi. Hôm nay mình mặc quần áo mới đeo cánh mới bay lượn trong trò chơi, thật nhiều người lén lén nhìn mình nha ~~ Lam nhan ca ca thấy, nói mình rất đẹp, đồ đểu Ân Dự cũng nói đẹp mắt, sau đó buổi chiều cậu ta cũng mặc một bộ đó, còn đeo cánh, bắt chước mình à!
Nữ vương tỷ tỷ trong bang trộm nói với mình: “Các người cứ như một nhà ba người ấy.” Hình như chị ấy nói đúng nha, mình, ba ba, còn có sư phụ mình, thật ra mình cũng cảm thấy rất giống, hí hí
~Lời phê của giáo viên:
Lời bà chị ấy không thể nghe…
=== ====== ====== ====== ====== ====== ====== ====
Phương Hãn vừa nhìn thư hồi âm lại liền hiểu được người vào acc Đại địa ngưng thần không phải bản thân cậu ta, còn cụ thể là ai, dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được.
Đại địa ngưng thần: “Cậu có biết chủ acc này không ?? Còn có câu cậu vừa nói là có ý gì? Cậu có biết anh ấy đi đâu không?”
Hồ ly tu thành tinh: “Vậy cậu là ai?”
Đại địa ngưng thần: “Tôi là bạn anh ấy.”
Hồ ly tu thành tinh: “Tôi cũng vậy, đều đã là bạn cậu ta, vì sao cậu còn hỏi tôi cậu ta đi đâu?”
Đại địa ngưng thần: “Tôi… không biết anh ấy đi đâu, hỏi cậu cũng là không ôm hy vọng gì… Nhưng cậu vừa nói đến đó rồi là ý gì?”
Hồ ly tu thành tinh: “Là chữ gì ý đấy.”
Đại địa ngưng thần: “Có phải anh ấy xuất ngoại? Cậu chắc phải biết chút gì chứ?”
Hồ ly tu thành tinh: “Thật ra tôi cũng chỉ biết cậu ta xuất ngoại thôi, ngoài cái đó ra thì không biết gì hơn.”
Đại địa ngưng thần: “Tôi hỏi bạn học của anh ấy và thầy hướng dẫn, bọn họ cũng không chịu nói cho tôi biết cách cụ thể liên lạc với anh ấy…”
Phương Hãn bĩu môi, đã không chịu nói cho nhóc cậu, rõ ràng là người kia không muốn để cậu biết hành tung của mình, thầy giáo cùng bạn học cậu ta khẳng định trước đó đã căn dặn thỏa đáng rồi. Xem ra, Đại địa ngưng thần thật sự muốn cắt đứt hoàn toàn, vừa chặt đứt suy nghĩ bản thân, cũng chặn đứng đường lui của đối phương. Tính cách dám làm dám chịu, dám yêu dám hận thật khiến cậu có chút tán thưởng. Nhưng, theo như phản ứng của vị niên đệ này, hai người hình như không phải đùa giỡn. Có điều đây là cuộc sống của bọn họ, cậu nhiều lắm chỉ là khách qua đường, quyền lựa chọn cuộc sống vẫn nằm trên tay bọn họ, mình có thể làm, nhiều lắm cũng là tạo nên một đoạn.
Hồ ly tu thành tinh: “Cậu tìm cậu ta có việc gấp? Hay cậu ta nợ tiền cậu?”
Đại địa ngưng thần: “Không phải.”
Hồ ly tu thành tinh: “Nếu như cậu cần gấp, kiểm tra cẩn thận lại lần nữa, nói không chừng cậu ta để lại tin tức cho cậu.”
Đại địa ngưng thị: “Ừ, cám ơn cậu.”
Lời phát qua còn chưa trả lời lại, acc Đại địa ngưng thần lần nữa xám đi, thối lui đến trang cuối cùng trong khung hảo hữu của Phương Hãn. Cậu nhìn cái tên đã không còn sáng, trong lòng thở dài: hy vọng cậu có thể có một kết quả tốt… Những lời này, dành cho ‘cậu’ đã ở nước ngoài, cũng dành cho một ‘cậu’ khác.
Giải quyết xong chuyện bên đó, bây giờ nên giải quyết phiền phức trên đầu mình. Mắt Phương Hãn chuyển động vòng vòng giữa bản thân và cha con họ Giang hồi lâu, cảm thấy nhức đầu. Hai cha con này bây giờ chơi game thế nào cũng không thể không kéo theo mình, mặc dù khá vui vẻ, nhưng thỉnh thoảng sẽ khiến cậu có ảo giác một nhà ba người, Giang Thiên Dự là ba, Giang Tiểu Vũ là con, hửm, vậy cậu sẽ là… đây chính là chỗ cậu nhức đầu.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ, Tam Hoàn là cái gì a? Con cũng muốn chơi
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Con không nhận qua nhiệm vụ à? Vòng thứ nhất là ‘Một tên cũng không thể thoát’.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chắc là nhóc này chưa làm qua nhiệm vụ rồi
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: A, cái này con có thấy qua rồi, con có nhận nhiệm vụ, nhưng mà NPC đó không cho con vào.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ngu ngốc, nhiệm vụ này phải tổ đội mới có thể làm, con một người tự vào còn không phải sẽ bị quái ăn sao
~[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Vui không ạ?
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Cũng không tệ lắm, mang con vào một lần sẽ biết.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Có điều hình như chúng ta cấp bậc hơi cao.
[Đội ngũ] [Tiêu tiêu vũ hiết]: Sư phụ, ba ba dẫn con vào đi!
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Không sao, tôi mở acc nhỏ, cấp bậc cũng ngang với Tiểu Vũ.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Vậy anh cũng mở
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: = = Anh làm gì nhiều acc vậy…
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Thật ra, anh nhàn rỗi nhàm chán, cơ bản mỗi môn phái đều luyện một acc trên dưới 60
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: … Anh lợi hại.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Bật 2 acc kéo rất nhanh, cơ bản hai ba ngày là được một con.
[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Tại sao không thấy anh kéo Tiểu Vũ?
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Game mà, để tự nó tìm tòi mới thú vị, cũng giống như đời người, người lớn phải buông thả, trẻ con mới phát triển
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Ha ha, phụ huynh anh thật đúng là nghĩ rất thông thoáng.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Chủ yếu do thầy giáo nó biết cách dạy a
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: Vỗ mông ngựa nhiều cẩn thận chụp trúng đùi ngựa.
[Đội ngũ] [Giang Thiên Mộ Vũ]: Yên tâm, anh cam đoan sẽ chụp trúng PP của em
~[Đội ngũ] [hồ ly tu thành tinh]: …
Chỉ thấy hai người anh một câu tôi một câu mà trò chuyện, Giang Tiểu Vũ nhìn nhìn cái này, lại ngó ngó cái kia, ở bên cạnh chạy hai vòng, thật sự không thể nhịn được, gào to: “Hai người đừng nói chuyện nữa, con muốn đi chơi !!” Hai bạn lớn lâm vào vũ trụ hai người lúc này mới bừng tỉnh, vội vàng trấn an trẻ nhỏ, báo tên acc nhỏ cho nhau rồi log vào.
Login lần nữa, Giang Thiên Dự nhìn chằm chằm acc Phương Hãn nửa ngày, hỏi: “Bà xã, sao em đều chơi nhân yêu?” Phương Hãn trả lời anh: “Nhân vật nam xấu quá, không thể chấp nhận.” Giang lão đại im lặng không nói gì liếc mặt nhìn hình tượng acc nhỏ xấu xí của mình, nội tâm đồng ý. Tạo đội ba người, vì Tiêu Tiêu là Nga My, chỉ cần tổ thêm ba người càn quái nữa có thể vào phó bản, cho nên đội ngũ của bọn họ rất nhanh đã tổ đầy. Tiếp nhiệm vụ tiến phó bản, Phương Hãn ở kênh đội nhắc nhở Tiểu Vũ chạy theo đội, đánh xong đám nhỏ rồi đến đám lớn đừng dẫn nhiều quá là OK. Vì Phương Hãn và Giang Thiên Dự đều là lão luyện, ngoài ra đội ngũ đã có kinh nghiệm, mặc dù dẫn theo một tay mới, nhưng vẫn không nguy hiểm gì mà còn đánh xong trước 15 phút. Giữa lúc nghỉ ngơi, ba người bọn họ nói chuyện phiếm đợi thời gian trôi qua, còn ba người xa lạ vẫn giữ im lặng ngồi xuống đợi đánh tiếp.
Một lát sau, Giang Thiên Dự đột nhiên tại kênh đội ngũ chửi ầm lên: “CMN! Mày có gan thì theo xem !!” Dừng một chút, tiếp tục chửi mắng: “Có gan cứ theo, hỏi ông mày làm gì !! Khỉ !!” Mấy người trong đội đều không hiểu gì cả, Phương Hãn càng nghi hoặc, Giang Thiên Dự này hôm nay uống lộn thuốc? Sao lại thô tục hết lần này lên lần khác.
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Sao vậy?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Tên Minh Giáo kia M anh nói muốn theo đuổi bà xã anh!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: … Ai?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Còn có ai, bà xã anh không phải em sao!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Sao cậu ta biết được?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Nhìn trên đầu, bà xã, em không để ý đến anh… đau lòng…
Phương Hãn cẩn thận ngó, quả nhiên trên đầu acc ‘Tôi là giả mạo’ của Giang Thiên Dự nhìn thấy dòng chữ màu vàng cam ‘Phu quân của Hồ ly mỉm cười’, Hồ ly mỉm cười là acc Vũ Dương của Phương Hãn, bề ngoài rất bình thường, không nghĩ tới cũng có thể khiến con trai xem trọng, điều này làm cho cậu rất 囧…
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: Cậu ta nói với anh thế nào?
[Nói thầm] [Giang Thiên Mộ Vũ] nói với các hạ: Nói ‘Tôi muốn theo đuổi bà xã cậu!’, khỉ, bà xã tao sao có để mày theo đuổi chứ !!
[Nói thầm] các hạ nói với [Giang Thiên Mộ Vũ]: …
Trong đội, Giang Thiên Dự cùng tên nam Minh Giáo muốn theo đuổi Phương Hãn cải vả, lúc này, tiểu BOSS 15 phút hiện ra, những người còn lại bắt đầu động thủ giết quái, Phương Hãn hoàn toàn không để ý hai tên ấu trĩ, cứ để bọn họ ầm ĩ đi, không cãi xong chắc chắn không có tâm tư chơi. Lúc đánh BOSS cuối, hai người kia cuối cùng ý thức được còn đang đánh Một Tên, lương tâm xuất hiện đi tới hỗ trợ. Đánh chết nhặt bao ra phó bản, Giang Thiên Dự cùng nam Minh Giáo đồng thời lui đội. Hỏi anh ta sao lại đi, trả lời: “Quyết đấu!” Phương Hãn khinh bỉ: “Với cái acc nát này?” Trả lời lại: “Bọn anh lấy acc chính quyết đấu, xem anh có hành chết thằng đó không!” Phương Hãn lại khinh bỉ: “Đi đi, không chết một mạng đừng có trở về, tôi theo Tiểu Vũ đánh tiếp.”
Kết quả không đợi Phương Hãn tổ lại đội ngũ, cái vị phải đi quyết đấu đã log lại acc nhỏ đi tới. Theo sau anh ta còn có nam Minh Giáo kia, hai người sau khi tiến tổ thở dài: “Đây thật sự là, thế sự vô thường a…” Phương Hãn 囧囧 nhìn hai người làm thơ, sau đó M Giang Thiên Dự: “Anh thua?” Rất lâu sau, đối phương mới trả lời: “Bọn anh lấy acc chính hẹn nhau ở Kính Hồ, vừa chạm mặt, anh phát hiện người nọ lại là người anh kết bái…” Phương Hãn nhìn anh ta nửa ngày, hồi qua một câu: “Duyên phận quả nhiên là thứ kì diệu…”
Người trong đội trái lại không biết chuyện phát sinh liên quan đến bọn họ, dù sao người đông đủ càng tốt, giảm bớt thời gian thêm người. Mấy người tiếp nhiệm vụ xong, lại tiến vào phó bản, Giang Tiểu Vũ trong đội thực hưng phấn hò hét “Thật vui a, còn muốn đi nữa, còn muốn đi nữa~” không khỏi làm Phương Hãn buồn cười, người bình thường đánh phó bản đều sẽ cảm thấy nhàm chán khô khan, đứa nhóc này lại thích thú, xem ra một chút chuyện mới lạ đều có thể hấp dẫn nó, trẻ con đúng là đơn thuần.
Quét một nửa quái, Giang Thiên Dự cùng với nam Minh Giáo nghe bảo là kết bái của anh ta còn đang 囧囧 trở về từ sự kiện nhầm lẫn, hai người cũng không dám nghiêm chỉnh trong kênh đội nói chuyện, chỉ len lén dùng mật tán gẫu.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Ài… Chú em…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Ài…
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Lúc nào thì chú chơi cái acc này vậy?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Lâu rồi, luyện để đó, chú sao cũng luyện acc nhỏ?
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Acc chính chơi ngán, vọc acc nhỏ cho vui a
~[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Acc chính của chú không phải đã kết hôn sao? Còn tìm bà xã?
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Ách, cái này là đùa giỡn thôi… hô hô…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Cẩn thận bà xã chú biết đấy.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Chú đừng nói cô ấy biết a, đúng rồi, WD [= Vũ Đương] kia là bà xã chú?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Chính xác, đây là acc nhỏ của cậu ấy, bọn tôi dẫn con trai chạy Tam Hoàn.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Không phải chứ… cả con trai cũng chơi game à?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Đúng vậy, hâm mộ chưa
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Bội phục bội phục, nhưng tôi nghe nói bà xã cậu là nhân yêu?
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Đúng.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Bội phục bội phục, thật ra là nữ ngược lại càng phiền, nhân yêu chỉ cần không lừa đảo, cùng nhau chơi cũng không sai.
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Ha ha, bà xã tôi rất tuyệt, chú đừng hy vọng a
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Tôi văn hóa thấp, không hiểu chú nói gì
~[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Được rồi, xem không hiểu chữ nào cứ nói thẳng.
[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Văn hóa thấp có tội sao…
[Nói thầm] các hạ nói với [độc bộ giang hồ]: Không thể cướp vợ bạn a
~[Nói thầm] [độc bộ giang hồ] nói với các hạ: Hiểu hiểu, tôi không dám chạm vào chị dâu, ha ha
~Cứ như vậy đoàn người đánh tới Hùng Vương, vì tiểu hùng có 80 con, mà đội ngũ của bọn họ cấp thấp, nên phải phân ra 4 lần đánh (thông thường đội ngũ 90+ chỉ cần kéo một lần là xong). Mặc dù Phương Hãn đã dặn đi dặn lại bạn nhỏ kia, đừng dẫn Hùng Vương đến, nhưng người không kinh nghiệm đúng là không kinh nghiệm, đánh xong đợt đầu, lúc tới đợt hai ngoặt qua cửa, Giang Tiểu Vũ không cẩn thận dẫn đến. Hùng Vương là ai a, tuy mỗi ngày bị người giết, nhưng nói thế nào cũng đường đường là một cây tiểu BOSS, một người chơi 90+ đi đánh một mình còn có chút vất vả, huống chi thân mỏng sức yếu Giang Tiểu Vũ. Chỉ thấy nó bị móng vuốt Hùng Vương vồ mấy cái, máu liền lả tả rớt xuống, Phương Hãn trong đội hô to “Cất BB ẩn thân a! Ẩn thân!”, chờ cậu nói xong, nhóc con đáng thương mạng cũng đã theo vuốt hùng. Đội ngũ mất Nga My rất nhanh chống đỡ không được, sau khi chết hai người, Phương Hãn bọn họ bất đắc dĩ ẩn thân chạy khỏi quái, ở chỗ góc khuất đợi hai bà bà kia trở lại tập hợp mới đánh tiếp.
Trong đội có người oán hận Nga My thế này thế nọ, bị Phương Hãn một câu “Nó lần đầu đánh” đổ trở về. Giang Tiểu Vũ mặc dù có phần uể oải, nhưng tâm tư thích thú chiếm thượng phong. Trở về tập hợp xong, Minh Giáo cho nó cái ‘Lý Đại Đào Cương’, có thể sau khi tử vong tại chỗ hồi sinh lại, nó tò mò nghiên cứu nửa ngày, trong lòng ẩn ẩn mong đợi mình chết lần nữa, xem xem có phải thật sự có thể hồi sinh tại chỗ không, đáng tiếc trong đội không có nó cơ hội đó. Một đội người chậm rãi cuối cùng đanh xong 333, vì là đội cấp thấp, công kích trang bị kém, đánh quái tốc độc tương đối chậm, quả thực khiến thói quen đội ngũ cấp cao khiến vợ chồng Giang Thiên Mộ Vũ lau mồ hôi không thôi. Nhưng thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Giang Tiểu Vũ, hơn nữa còn để nó nhặt Tân Mãng Thần Phù cùng thời trang môn phái, vấn đề nho nhỏ này có thể bỏ qua.
Đánh xong, Giang Thiên Dự kéo Phương Hãn đến Nguyệt Lão Lạc Dương, la hét “Không được không được, hai acc này cũng phải kết hôn! Anh muốn chặn tất cả ong bướm đến ngấp nghé bà xã anh !!” Phương Hãn ngó anh ta: “Anh tự treo cái tâm tình không phải đủ rồi sao.” Giang Thiên Dự uất ức nói: “Bà xã, anh muốn danh phận a!” Phương Hãn bị anh ta làm 囧, không còn cách nào, chỉ có thể thực vớ vẩn đi kết hôn, nhìn hệ thống tin tức chúc mừng, lại nhìn nhìn Giang Thiên Dự đang rất vui vẻ, cậu thở dài, quả nhiên là vì nguyên do trong hiện thực gặp mặt không đủ sao…
Hai người đổi về acc chính, bởi lo lắng Giang Tiểu Vũ cấp bậc còn quá thấp, ba người lao tới Địa Cung bắt đầu một nhà ba người đánh quái. Đáng tiếc thời gian ba người tiến hành còn chưa được bao lâu, liền lục tục có những người khác xin vào, cân nhắc áp lực nhân khẩu ở Địa Cung là một vấn đề thực tế quá nghiêm trọng, bọn họ chỉ có thể nhịn đau vứt bỏ thời gian cá nhân, dù sao còn có thể ở kênh đồng minh trò chuyện, nhưng lại dễ dàng bị người chọc ghẹo “Ô, một nhà ba người thân mật biết bao”. Da mặt Giang Thiên Dự vốn dày, bị giễu cợt còn có thể vui vẻ nhận, chỉ có chút lo lắng Phương Hãn sẽ tức giận, nhưng nhìn cậu ấy điệu bộ vui mừng đáp lại từng cái từng cái, biết mình lo thừa. Tiểu Hồ ly, đích xác đã bắt đầu học cách chấp nhận anh…
Trong lòng vừa động, anh phát mật tán gẫu qua Phương Hãn: “Bà xã, thứ bảy chúng ta đi chơi đi.” Phương Hãn nhận được những lời này trong lòng rạo rực: “Chỉ hai chúng ta?” Giang Thiên Dự ý cười tràn đầy nói: “Đúng, chúng ta hẹn hò đi.” Phương Hãn cảm thấy mặt hơi nóng: “Để tôi xem đã~” Giang Thiên Dự chơi xấu: “Không cần lo lắng đâu, cứ vậy đi! Sáng thứ bảy anh tới đón em~” Phương Hãn có chút tức cười sự ngang ngược của anh ta, nhưng mình cũng không ghét lời mời này, ngược lại còn có chút chờ mong, vì vậy làm bộ bất đắc dĩ trả lời: “Được rồi được rồi, đến lúc đó gọi điện cho tôi. Có điều phải nói trước, nơi nhàm chán tôi không đi.” Giang Thiên Dự hưởng thụ tình nhân không được tự nhiên khó có, trong lòng vui mừng khôn xiết: “Tuyệt đối sẽ không, em cứ chờ đi~”
Được rồi, tôi sẽ chờ… Phương Hãn nghĩ thế, trong lòng xác thực càng thêm mong đợi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.