Chương 54
Phật Tiếu Ngã Yêu Nghiệt
26/05/2022
- Hi Nhiễm, đây không phải là thủy trầm, theo như tra cứu thì trầm hương được chia làm sáu loại, thổ trầm, thủy trầm, đảo giá, nghị trầm, hoạt trầm, và bạch mộc. Thế nhưng cái này... - Trầm Linh cầm khối gỗ trầm hương đen sẫm bóng như nước sơn lên ngửi ngửi: "Mùi thơm ngào ngạt ấm áp, điềm tĩnh, sâu xa, giống như... còn có sự yên bình của hơi nước."
- Ừ? - Trầm Liên cũng tiến tới ngửi ngửi: "Mùi hương cứ thoang thoảng, hơn nữa không quá gắt, rất thoải mái, giống như lòng cũng yên tĩnh lại."
- Nước là thể động, gỗ bình thường thì sẽ dao động theo nước gợn sóng, không bao giờ dừng. Nhưng trầm hương ở trong nước vẫn duy trì bình thản và mùi thơm, khối này là Long Tiên Hương. - Trầm Linh chắc chắc gật đầu, đúng vậy, nhất định là Long Tiên(*), nếu không cô sẽ không ngửi ra mùi vị quen thuộc đâu.
(*) Long Tiên: nước bọt của rồng.
- Thì ra là Long Tiên, có phải chúng ta nhặt được bảo bối lớn rồi? - Nhan Hi Nhiễm có chút hưng phấn, cứ nghĩ là khối thủy trầm tốt đã may lắm rồi.
- Đương nhiên, chắc cả thế giới chỉ có một khúc, ha ha, tôi nói mà, kinh doanh cái này béo bở lắm. - Bởi vì người buôn có những thứ hiếm, thì đều đem đi bán, chỉ có nhân tài trong Phược biết hàng, cho nên họ mới hữu dụng, người thường không biết mấy thứ này có lợi gì.
- Thế nhưng Linh, theo như hai người nói, em không cảm thấy trầm hương trân quý như vậy, vì sao hai người hưng phấn như vậy? - Trầm Liên có chút không rõ, trong thành phố không phải vẫn bán trang sức làm bằng trầm hương còn gì.
- Ha ha, công chúa ngốc của tôi thật đúng là không nhìn được hàng, gỗ trầm hương phơi nắng mài thành phấn, thả trong nhà có thể trừ tà. Hơn nữa trầm hương tốt thế này không chỉ có thể trừ tà, mà còn có thể tốt với con người. Khi chúng ta chiến đầu, rất nhiều tình huống phải đốt trầm hương để loại trừ uế khí mới có thể trao đổi với thần linh. Tô Đông Pha cũng từng hình dung trầm hương thế này, vàng chắc ngọc láng, xương hạc gân rồng, mỡ đầy trong chân... - Trầm Linh ngừng lại một chút: "Hơn nữa tinh chất của trầm hương mới là nguyên liệu trọng yếu mà đạo gia dùng để tạo mỡ hòa hợp."
- Tạo thành mỡ hòa hợp? - Trầm Liên kết luận: "Hèn gì Linh hưng phấn như thế."
- Ái chà, tiểu công chúa em sai rồi, mỡ hòa hợp của đạo gia và Giáng Đầu có khác nhau, mỡ Giáng Đầu chỉ dùng để tinh luyện mỡ xác chết, đương nhiên tà môn, dùng trầm hương chế luyện mỡ thì cũng chỉ để tăng khí vận của người và nhân duyên. Hai chữ hòa hợp dễ bị người ta hiểu lầm, cũng không phải là hòa hợp trong tình yêu nam nữ, nhưng cũng có tình thân, tình bạn. Chỉ cần lấy loại mỡ này sát lên lông mi, khí tức tán phát sẽ làm cho tất cả mọi người thích họ. Hơn nữa còn ngày nhớ đêm mong, vĩnh viễn cũng sẽ không quên được. - Trầm Linh bỏ Long Tiên Hương vào hộp gấm, đậy kín lại.
- Cần thiết vậy sao? - Để tăng nhân duyên? - Trầm Liên hỏi.
- Ha ha, em đương nhiên thấy không cần, em vốn là người gặp người thích mà. - Trầm Linh nói làm cho Trầm Liên nóng mặt một chút, không khỏi trừng mắt liếc đối phương, Trầm Linh cười cười: "Nhưng cái này rất thịnh hành trong giới giải trí, rất nhiều nữ minh tinh đi tìm cái này để tăng nhân khí, để số họ đỏ hơn. Đây chính là nguồn quan trọng để chúng ta thu thập nó."
Cô nghĩ Trầm Liên phản ứng cũng hơi quá, để được số đỏ, người trong giới giải trí sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ở Hương Cảng, thậm chí có nhiều nữ minh tinh dùng tiền xây miếu, chỉ để cung phụng Hồ ly chín đuôi, để số mình thêm đỏ. Đài Loan cũng có rất nhiều người cúng tế Hồ ly chín đuôi, cỡ này dùng mỡ hòa hợp rất điên cuồng.
Trầm Liên muốn nói, thảo nào fan hâm mộ lại cuồng nhiệt như vậy, nghĩ lại không liên quan đến nàng, cho nên thôi.
- Dùng trầm hương và bảy loại dầu của hoa hoặc mỡ xác chết đều có thể luyện chế ra mỡ hòa hợp, thậm chí máu uyên ương hình như cũng có thể. Quan trọng là mục đích dùng có bất chính hay không. - Nhan Hi Nhiễm giúp Trầm Linh giải thích: "Cơ mà, Trầm Linh, em còn chưa nói Long Tiên Hương rốt cuộc có tác dụng gì."
- Căn cứ theo truyền thuyết, Long Tiên Hương chỉ có thể đào được từ đáy biển, thật ra là sai, sao nước bọt của rồng ở dưới biển lại ít như vậy chứ, khúc gỗ bị xốp thì chỉ có thể để huân hương. Thật ra là rồng khi sống trên mặt đất đã vô tình để nước bọt rơi vào cây trầm hương, tích lũy từng ngày, trầm hương hấp thu tinh hoa thiên địa nghìn vạn năm từ từ chuyển biến thành Long Tiên Hương trên lục địa, loại Long Tiên Hương này không chỉ ít ỏi, hơn nữa chất gỗ cứng rắn, có thể làm thành vật phẩm trang sức đeo lâu dài. Lại tập hợp tinh hoa nhật nguyệt, được đất đai và sông ngòi bồi dưỡng. Nếu như đeo loại Long Tiên Hương này, tuyệt đối sẽ bách độc bất xâm, bách tà không vào, chị nói xem, có phải tuyệt không? - Trầm Linh lại nghĩ, có thể Long Tiên Hương sẽ có ích cho việc trấn áp tà khí trong thân thể Trầm Liên.
- Thế chúng ta phải dùng thế nào? - Nhan Hi Nhiễm chỉ vào hộp gấm hỏi.
- Rất dễ thôi, tìm thợ thủ công giỏi nhất, làm cho mỗi người một món trang sức trầm hương, mang bên người. Cơ mà gỗ này là bảo bối, vụn gỗ còn dư lại cũng chớ lãng phí, mài thành phấn đi, làm thành túi thơm mang theo, Long Tiên Hương là vật liệu chữa thương thượng hạng, có hiệu quả cải tử hoàn sinh. Chị làm cho tiểu công chúa một vòng tay, chị và Kỷ Thư thì chị giải quyết, tôi lấy bột phấn được rồi. - Trầm Linh vỗ vỗ hai tay, thể hiện đã giải quyết xong.
- Linh, sao Linh không dùng? Trầm Liên nhíu nhíu, nàng biết Long Tiên Hương này rất hiếm, không đủ làm nhiều thứ, Trầm Linh làm cho cô vòng tay đã tiêu hao phân nửa khúc gỗ. Hoặc có thể nói, Trầm Linh lấy phần của mình chia cho nàng.
- Tôi? Tôi không cần, em thấy không, sát khí của tôi nặng như vậy, ai còn dám làm phiền tôi? Em mạnh khỏe, vậy là đủ. - Trầm Linh mỉm cười sờ sờ má Trầm Liên: "Tôi còn phải bảo vệ em, làm sao để mình xảy ra chuyện? Tôi thật sự không cần."
Trầm Liên chớp chớp mắt, cố gắng ép nước mắt lưng tròng đang nổi lên ở khóe mắt: "Miễn cưỡng tin tưởng Linh một lần."
- Ngoan... - Trầm Linh cụng trán Trầm Liên, quay đầu nói với Nhan Hi Nhiễm: "Chúng tôi đi về trước, ngày mai là ngày kỷ niệm thành lập trường rồi, còn có nhiều chuyện phải lo, Long Tiên Hương này giao cho chị. Được rồi, nhớ trấn an Kỷ Thư một chút, em ấy nhất định sẽ nổi trận lôi đình."
Nhan Hi Nhiễm đầu óc mơ hồ gật đầu, vì sao Kỷ Thư phải tức giận?
Trầm Liên và Trầm Linh bước chậm trên vỉa hè, định tản bộ về trường, dọc đường có chút buồn chán, Trầm Liên tìm nhiều đề tài: "Linh, có phải Linh giúp rất nhiều người chế tạo mỡ hòa hợp không?"
- Ừ. - Vì cuộc sống sao?
Trầm Liên nghiêng đầu liếc mắt nhìn đối phương: "Sẽ không làm nhiều cô gái vô tội gặp tai ương chứ?"
- Vì sao nói như vậy? - Trầm Linh cũng xoay đầu lại.
- Bởi vì em luôn cảm thấy, cái này giống như mê dược Tình Giáng, hơn nữa, nếu như thật sự có người lấy cái này đi hại người, chị nói nếu là vu sư, sẽ bị phản tác dụng, có phải chị cũng bị liên lụy không?
- Ha ha, thì ra là em đang lo lắng cái này, yên tâm đi, sẽ không - Trầm Linh cười cười, kéo tay của Trầm Liên, nắm lấy lòng bàn tay: "Sau khi làm xong mỡ hòa hợp, chúng tôi sẽ gọi người xin cái này đến, thổi ba hơi vào cái bình, rồi đóng lại. Vậy thì cái chai đã hấp thụ khí của người này, tức người khác cầm cũng vô ích. Hơn nữa cái bình mỡ hòa hợp đã thu khí của đối phương, nên không có quan hệ gì với tôi, gọi là nước sông không phạm nước giếng. Lấy nó rồi, số mệnh sẽ phải chịu nghiệp báo, nếu làm việc thiện tích đức thì có thể hóa giải, nếu như làm xằng làm bậy, nhân quả tự có tuần hoàn."
- Cho nên đối phương thổi ba hơi thì chị không bị liên lụy? Thế nhưng đối phương phải cần mỡ xác chết để tinh luyện chứ? - Trầm Liên đi tới, một trận gió kéo tới, thấy cổ lạnh nên nhích lại gần Trầm Linh, cũng quên nhiệt độ cơ thể Trầm Linh cũng là lạnh.
- Thứ này mê hoặc tâm trí người, chẳng qua người luyện Giáng Đầu và thi triển Giáng Đầu đều đã chịu đựng tội lỗi này, đa phần đều được một mất mười.
- Hèn gì chị không thèm sử dụng Tình Giáng. - Trầm Liên như có điều suy nghĩ.
- Đương nhiên, mị lực của tôi lớn như vậy, cần dùng Tình Giáng để hấp dẫn người sao? Tôi không cần, cũng có tiểu công chúa đáng yêu như em đưa tới cửa. - Trầm Linh cười xấu xa nâng cằm Trầm Liên lên.
- Bà đồng Linh... - Trầm Liên đỏ mặt lui về phía sau: "Đang ở ngoài phố..."
- Thân mật với người mình thích một chút đâu có sai... - Trầm Linh cười rất vô tội.
"..." Trầm Liên không nói gì trừng mắt nhìn đối phương. Mấy ngày nay họ rất khác thường, trước kia chỉ dựa vào thật đơn giản thì gần đây cô lại chủ động kỳ dị. Nàng hoài nghi Hà Minh Hải và Bạch Luyện đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ được Trầm Linh! Ha ha, vậy cũng là một hiện tượng tốt.
- Ừ? - Trầm Liên cũng tiến tới ngửi ngửi: "Mùi hương cứ thoang thoảng, hơn nữa không quá gắt, rất thoải mái, giống như lòng cũng yên tĩnh lại."
- Nước là thể động, gỗ bình thường thì sẽ dao động theo nước gợn sóng, không bao giờ dừng. Nhưng trầm hương ở trong nước vẫn duy trì bình thản và mùi thơm, khối này là Long Tiên Hương. - Trầm Linh chắc chắc gật đầu, đúng vậy, nhất định là Long Tiên(*), nếu không cô sẽ không ngửi ra mùi vị quen thuộc đâu.
(*) Long Tiên: nước bọt của rồng.
- Thì ra là Long Tiên, có phải chúng ta nhặt được bảo bối lớn rồi? - Nhan Hi Nhiễm có chút hưng phấn, cứ nghĩ là khối thủy trầm tốt đã may lắm rồi.
- Đương nhiên, chắc cả thế giới chỉ có một khúc, ha ha, tôi nói mà, kinh doanh cái này béo bở lắm. - Bởi vì người buôn có những thứ hiếm, thì đều đem đi bán, chỉ có nhân tài trong Phược biết hàng, cho nên họ mới hữu dụng, người thường không biết mấy thứ này có lợi gì.
- Thế nhưng Linh, theo như hai người nói, em không cảm thấy trầm hương trân quý như vậy, vì sao hai người hưng phấn như vậy? - Trầm Liên có chút không rõ, trong thành phố không phải vẫn bán trang sức làm bằng trầm hương còn gì.
- Ha ha, công chúa ngốc của tôi thật đúng là không nhìn được hàng, gỗ trầm hương phơi nắng mài thành phấn, thả trong nhà có thể trừ tà. Hơn nữa trầm hương tốt thế này không chỉ có thể trừ tà, mà còn có thể tốt với con người. Khi chúng ta chiến đầu, rất nhiều tình huống phải đốt trầm hương để loại trừ uế khí mới có thể trao đổi với thần linh. Tô Đông Pha cũng từng hình dung trầm hương thế này, vàng chắc ngọc láng, xương hạc gân rồng, mỡ đầy trong chân... - Trầm Linh ngừng lại một chút: "Hơn nữa tinh chất của trầm hương mới là nguyên liệu trọng yếu mà đạo gia dùng để tạo mỡ hòa hợp."
- Tạo thành mỡ hòa hợp? - Trầm Liên kết luận: "Hèn gì Linh hưng phấn như thế."
- Ái chà, tiểu công chúa em sai rồi, mỡ hòa hợp của đạo gia và Giáng Đầu có khác nhau, mỡ Giáng Đầu chỉ dùng để tinh luyện mỡ xác chết, đương nhiên tà môn, dùng trầm hương chế luyện mỡ thì cũng chỉ để tăng khí vận của người và nhân duyên. Hai chữ hòa hợp dễ bị người ta hiểu lầm, cũng không phải là hòa hợp trong tình yêu nam nữ, nhưng cũng có tình thân, tình bạn. Chỉ cần lấy loại mỡ này sát lên lông mi, khí tức tán phát sẽ làm cho tất cả mọi người thích họ. Hơn nữa còn ngày nhớ đêm mong, vĩnh viễn cũng sẽ không quên được. - Trầm Linh bỏ Long Tiên Hương vào hộp gấm, đậy kín lại.
- Cần thiết vậy sao? - Để tăng nhân duyên? - Trầm Liên hỏi.
- Ha ha, em đương nhiên thấy không cần, em vốn là người gặp người thích mà. - Trầm Linh nói làm cho Trầm Liên nóng mặt một chút, không khỏi trừng mắt liếc đối phương, Trầm Linh cười cười: "Nhưng cái này rất thịnh hành trong giới giải trí, rất nhiều nữ minh tinh đi tìm cái này để tăng nhân khí, để số họ đỏ hơn. Đây chính là nguồn quan trọng để chúng ta thu thập nó."
Cô nghĩ Trầm Liên phản ứng cũng hơi quá, để được số đỏ, người trong giới giải trí sẽ dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, ở Hương Cảng, thậm chí có nhiều nữ minh tinh dùng tiền xây miếu, chỉ để cung phụng Hồ ly chín đuôi, để số mình thêm đỏ. Đài Loan cũng có rất nhiều người cúng tế Hồ ly chín đuôi, cỡ này dùng mỡ hòa hợp rất điên cuồng.
Trầm Liên muốn nói, thảo nào fan hâm mộ lại cuồng nhiệt như vậy, nghĩ lại không liên quan đến nàng, cho nên thôi.
- Dùng trầm hương và bảy loại dầu của hoa hoặc mỡ xác chết đều có thể luyện chế ra mỡ hòa hợp, thậm chí máu uyên ương hình như cũng có thể. Quan trọng là mục đích dùng có bất chính hay không. - Nhan Hi Nhiễm giúp Trầm Linh giải thích: "Cơ mà, Trầm Linh, em còn chưa nói Long Tiên Hương rốt cuộc có tác dụng gì."
- Căn cứ theo truyền thuyết, Long Tiên Hương chỉ có thể đào được từ đáy biển, thật ra là sai, sao nước bọt của rồng ở dưới biển lại ít như vậy chứ, khúc gỗ bị xốp thì chỉ có thể để huân hương. Thật ra là rồng khi sống trên mặt đất đã vô tình để nước bọt rơi vào cây trầm hương, tích lũy từng ngày, trầm hương hấp thu tinh hoa thiên địa nghìn vạn năm từ từ chuyển biến thành Long Tiên Hương trên lục địa, loại Long Tiên Hương này không chỉ ít ỏi, hơn nữa chất gỗ cứng rắn, có thể làm thành vật phẩm trang sức đeo lâu dài. Lại tập hợp tinh hoa nhật nguyệt, được đất đai và sông ngòi bồi dưỡng. Nếu như đeo loại Long Tiên Hương này, tuyệt đối sẽ bách độc bất xâm, bách tà không vào, chị nói xem, có phải tuyệt không? - Trầm Linh lại nghĩ, có thể Long Tiên Hương sẽ có ích cho việc trấn áp tà khí trong thân thể Trầm Liên.
- Thế chúng ta phải dùng thế nào? - Nhan Hi Nhiễm chỉ vào hộp gấm hỏi.
- Rất dễ thôi, tìm thợ thủ công giỏi nhất, làm cho mỗi người một món trang sức trầm hương, mang bên người. Cơ mà gỗ này là bảo bối, vụn gỗ còn dư lại cũng chớ lãng phí, mài thành phấn đi, làm thành túi thơm mang theo, Long Tiên Hương là vật liệu chữa thương thượng hạng, có hiệu quả cải tử hoàn sinh. Chị làm cho tiểu công chúa một vòng tay, chị và Kỷ Thư thì chị giải quyết, tôi lấy bột phấn được rồi. - Trầm Linh vỗ vỗ hai tay, thể hiện đã giải quyết xong.
- Linh, sao Linh không dùng? Trầm Liên nhíu nhíu, nàng biết Long Tiên Hương này rất hiếm, không đủ làm nhiều thứ, Trầm Linh làm cho cô vòng tay đã tiêu hao phân nửa khúc gỗ. Hoặc có thể nói, Trầm Linh lấy phần của mình chia cho nàng.
- Tôi? Tôi không cần, em thấy không, sát khí của tôi nặng như vậy, ai còn dám làm phiền tôi? Em mạnh khỏe, vậy là đủ. - Trầm Linh mỉm cười sờ sờ má Trầm Liên: "Tôi còn phải bảo vệ em, làm sao để mình xảy ra chuyện? Tôi thật sự không cần."
Trầm Liên chớp chớp mắt, cố gắng ép nước mắt lưng tròng đang nổi lên ở khóe mắt: "Miễn cưỡng tin tưởng Linh một lần."
- Ngoan... - Trầm Linh cụng trán Trầm Liên, quay đầu nói với Nhan Hi Nhiễm: "Chúng tôi đi về trước, ngày mai là ngày kỷ niệm thành lập trường rồi, còn có nhiều chuyện phải lo, Long Tiên Hương này giao cho chị. Được rồi, nhớ trấn an Kỷ Thư một chút, em ấy nhất định sẽ nổi trận lôi đình."
Nhan Hi Nhiễm đầu óc mơ hồ gật đầu, vì sao Kỷ Thư phải tức giận?
Trầm Liên và Trầm Linh bước chậm trên vỉa hè, định tản bộ về trường, dọc đường có chút buồn chán, Trầm Liên tìm nhiều đề tài: "Linh, có phải Linh giúp rất nhiều người chế tạo mỡ hòa hợp không?"
- Ừ. - Vì cuộc sống sao?
Trầm Liên nghiêng đầu liếc mắt nhìn đối phương: "Sẽ không làm nhiều cô gái vô tội gặp tai ương chứ?"
- Vì sao nói như vậy? - Trầm Linh cũng xoay đầu lại.
- Bởi vì em luôn cảm thấy, cái này giống như mê dược Tình Giáng, hơn nữa, nếu như thật sự có người lấy cái này đi hại người, chị nói nếu là vu sư, sẽ bị phản tác dụng, có phải chị cũng bị liên lụy không?
- Ha ha, thì ra là em đang lo lắng cái này, yên tâm đi, sẽ không - Trầm Linh cười cười, kéo tay của Trầm Liên, nắm lấy lòng bàn tay: "Sau khi làm xong mỡ hòa hợp, chúng tôi sẽ gọi người xin cái này đến, thổi ba hơi vào cái bình, rồi đóng lại. Vậy thì cái chai đã hấp thụ khí của người này, tức người khác cầm cũng vô ích. Hơn nữa cái bình mỡ hòa hợp đã thu khí của đối phương, nên không có quan hệ gì với tôi, gọi là nước sông không phạm nước giếng. Lấy nó rồi, số mệnh sẽ phải chịu nghiệp báo, nếu làm việc thiện tích đức thì có thể hóa giải, nếu như làm xằng làm bậy, nhân quả tự có tuần hoàn."
- Cho nên đối phương thổi ba hơi thì chị không bị liên lụy? Thế nhưng đối phương phải cần mỡ xác chết để tinh luyện chứ? - Trầm Liên đi tới, một trận gió kéo tới, thấy cổ lạnh nên nhích lại gần Trầm Linh, cũng quên nhiệt độ cơ thể Trầm Linh cũng là lạnh.
- Thứ này mê hoặc tâm trí người, chẳng qua người luyện Giáng Đầu và thi triển Giáng Đầu đều đã chịu đựng tội lỗi này, đa phần đều được một mất mười.
- Hèn gì chị không thèm sử dụng Tình Giáng. - Trầm Liên như có điều suy nghĩ.
- Đương nhiên, mị lực của tôi lớn như vậy, cần dùng Tình Giáng để hấp dẫn người sao? Tôi không cần, cũng có tiểu công chúa đáng yêu như em đưa tới cửa. - Trầm Linh cười xấu xa nâng cằm Trầm Liên lên.
- Bà đồng Linh... - Trầm Liên đỏ mặt lui về phía sau: "Đang ở ngoài phố..."
- Thân mật với người mình thích một chút đâu có sai... - Trầm Linh cười rất vô tội.
"..." Trầm Liên không nói gì trừng mắt nhìn đối phương. Mấy ngày nay họ rất khác thường, trước kia chỉ dựa vào thật đơn giản thì gần đây cô lại chủ động kỳ dị. Nàng hoài nghi Hà Minh Hải và Bạch Luyện đã kíƈɦ ŧɦíƈɦ được Trầm Linh! Ha ha, vậy cũng là một hiện tượng tốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.