Quyển 19 - Chương 34: Thế đỉnh ba chân (hết quyển)
Chu Tiểu Xuyên
06/09/2018
Vô Ngã bỗng nhiên cười lạnh một tiếng, nói ra:
- Phong tiên sinh, chiêu ve sầu thoát xác này quả nhiên là cao minh. Chẳng những lừa gạt được Vệ Tiềm mà ngay cả Tô tiên sinh và bần tăng cũng bị lừa!
Trong lời nói của Vô Ngã có ẩn ý! Tô Chuyết lập tức liền chú ý đến. Vô Ngã rõ ràng đang nói cho y, hắn cũng giống như Tô Chuyết cùng bị Quỷ Ẩn lừa gạt!
Tô Chuyết nhìn xem thần sắc của Vô Ngã, liên tường đến đủ chỗ kỳ quái khó giải ngày xưa, bỗng nhiên trong đầu linh quang lóe lên, lập tức sáng tỏ thông suốt. Sự tình Quỷ Ẩn không chết e là khi ở Lạc Dương thì Vô Ngã đã biết rồi. Hắn lấy ra lệnh bài Già Lâu La cũng là có ý cảnh báo Tô Chuyết.
Sở dĩ Vô Ngã không nói ra tình hình thực tế, chỉ có một lời giải thích, là sự tình ở Lạc Dương cũng do Quỷ Ẩn ở phía sau màn bày ra! Chính là bởi vì việc mà Quỷ Ẩn làm có lợi cho việc Vô Ngã đạt được kinh thư trong cổ Phật, thì sao hắn có thể chịu nói ra chân tướng được. Về sau Quỷ Ẩn lại sai Lạc Vân Thiên giấu cổ Phật đi, cũng vì chế tạo một chút phiền toái cho Vô Ngã.
Nghĩ như thế, sở dĩ Quỷ Ẩn Phong Tòng Quy giả chết ẩn cư nhiều năm, cũng không phải là sợ Vệ Tiềm, càng sẽ không sợ Tô Chuyết. Người mà lão chân chính kiêng kị muốn đối phó thật ra chính là Vô Ngã, thủ lĩnh Bát Bộ Thiên Long!
Suy nghĩ minh bạch điểm này, Tô Chuyết không kìm được lộ ra nụ cười. Trên bàn đá có một chiếc đỉnh đồng, bên trong khói xanh lượn lờ, đang đốt đàn hương. Tô Chuyết dường như cảm thấy ba người trong đình cũng tương tự như chiếc đỉnh đồng ba chân. Thiếu đi bất luận một chân nào liền sẽ mất đi cân bằng, làm cho chiếc đỉnh đổ ngã.
Mà sở dĩ Vô Ngã không giết Tô Chuyết, lúc ở Lạc Dương thỉnh thoảng còn muốn lôi kéo Tô Chuyết, chính là muốn mượn nhờ tay Tô Chuyết để đối phó Quỷ Ẩn. Bởi vì Vô Ngã biết, Quỷ Ẩn là một người đáng sợ nhất thâm trầm nhất trong Bát Bộ Thiên Long. Lão có thể mặt không đổi sắc mà làm nghiêng trời lệch đất. Loại thủ đoạn này chẳng ai sánh bằng.
Người như vậy, Vô Ngã không nắm chắc có thể khống chế mà chỉ có thể diệt trừ! Bởi vậy năm đó hắn mới sử dụng kế sách xua hổ nuốt sói, đem bí mật Quỷ Ẩn là Già Lâu La kể cho Vệ Tiềm. Nhưng mà Quỷ Ẩn cũng không có bị Vệ Tiềm diệt trừ, trái lại chính Vệ Tiềm bởi vì dã tâm quá lớn mà bụng làm dạ chịu.
Bây giờ Vô Ngã đã không còn nắm chắc có thể đối phó được Quỷ Ẩn, chỉ có thể dựa vào Tô Chuyết, hi vọng đôi thầy trò này tự giết lẫn nhau. Để hắn làm ngư ông đắc lợi.
Mà hiển nhiên Quỷ Ẩn cũng có tâm tư tương tự. Dù sao Vô Ngã cũng là bát bộ chi chủ, thực lực không thể khinh thường. Đúng lúc Tô Chuyết đối đầu với Vô Ngã, Quỷ Ẩn vừa vặn có thể lợi dụng điểm này để đối phó Vô Ngã.
Nghĩ rõ ràng quan hệ phức tạp rắc rối trong đó, trái tim Tô Chuyết không khỏi ổn định lại. Nếu bọn hắn đều có toan tính riêng, như vậy bây giờ mình lại an toàn hơn bất cứ lúc nào khác, thậm chí có thể vớt vát được chỗ tốt từ trong vũng nước đục này! Cơ hội thường thường giấu ở những nơi không thể nhìn thấy.
Tô Chuyết tiếp lời vừa nãy, nói ra:
- Sư phụ, bản lãnh lớn nhất của ngài chính là ép người khác phải đi chết vì ngài sao?
Quỷ Ẩn cười nhạt nói:
- Bản thân mỗi người đều có cái giá. Ngươi không có cách nào để người khác đi chết vì ngươi chỉ bởi vì bảng giá của ngươi còn chưa đủ!
Tô Chuyết hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy ngài để Khúc Mai của Vọng Nguyệt Lâu bán mạng cho ngài, ngài trả giá nàng bao nhiêu?
Quỷ Ẩn nói:
- Nhắc đến Khúc cô nương, bảng giá quả thật không phải quá cao. Con cho rằng nàng thật tâm bán mạng cho Vệ Tú à? Lúc trước Vệ Tú một mồi lửa đốt cả Tụ Nghĩa sơn trang của phụ thân nàng. Nếu không nhờ lão phu giúp Khúc Thánh Châu một tay, chỉ sợ cha con bọn họ đã sớm đầu một đằng thân một nẻo. Cho nên lão phu sai Khúc cô nương tận tâm phụ tá Vệ Tú, nàng liền nỗ lực hết sức. Lão phu bảo nàng lâm trận phản chiến, đương nhiên là nàng cũng không hề dị nghị!
Lông mày Tô Chuyết nhíu lại, không ngờ rằng Khúc Mai chính là quân cờ mà Quỷ Ẩn bày ra ngay từ đầu. Y che giấu đi nội tâm sợ hãi, lạnh nhạt nói:
- Vậy sư phụ xem thử bảng giá của con cao bao nhiêu?
Quỷ Ẩn bỗng nhiên cười, phảng phất nhìn thấy gì đáng cười. Lão vừa cười vừa nói:
- Con hả? Bản thân của con giá trị thấp hơn!
Vô Ngã rất hứng thú mà hỏi:
- Ồ? Tô tiên sinh được trên giang hồ cộng nhân là trí kế vô song, mà Phong tiên sinh lại nói giá trị của Tô tiên sinh thấp hơn là sao?
Quỷ Ẩn cười nói:
- Ta nuôi hắn vài chục năm lẽ nào còn không hiểu rõ hắn à? Người khác cho rằng ngàn lượng hoàng kim cũng chưa chắc mời được hắn, nhưng ta cho rằng không cần ngàn lượng vàng, chỉ cần vài người không quan hệ là có thể để hắn ngoan ngoãn nghe lời!
Trong lòng Tô Chuyết âm thầm cả kinh, biết Quỷ Ẩn sắp nói đến chủ đề chính rồi. Y cố ý giả vờ điềm nhiêm như không có việc gì, lạnh nhạt nói:
- Trái lại con suýt nữa quên mất, ngài còn giữ lại một tay để đối phó con. Chẳng qua, Vệ Tú ba phen mấy bận gây phiền phức cho con. Ngài cho rằng con sẽ vì nàng mà bị ngài uy hiếp à?
Giọng nói của Tô Chuyết không hề rung động, phảng phất như đang nghị luận một người không quan hệ gì đến mình. Y biết chỉ có như vậy mới có thể để Quỷ Ẩn cho là mình quả thật không quan tâm Vệ Tú.
Nhưng mà y làm ra vẻ phen này cuối cùng khó có thể lừa gạt cáo già như Quỷ Ẩn. Quỷ Ẩn cười nói:
- Ồ? Phải không? Ta còn tưởng rằng con rất quan tâm Vệ cô nương đấy, đang định đem tình hình gần đây của nàng báo cho con đây! Vài ngày trước, Vệ cô nương thân thể khó chịu, cơm nước không vô, còn thường xuyên nôn mửa. Lão phu có lòng tốt bắt mạch cho nàng, kết quả là hoạt mạch chi tượng...
Tô Chuyết giật mình, rốt cuộc che dấu không nổi. Y biết Quỷ Ẩn có ý gì. Hắn tính một cái thời gian, cách hắn cùng Vệ Tú trúng độc triền miên, đã qua hơn ba tháng. Chẳng lẽ Vệ Tú bởi vậy mà mang bầu con của mình?
Tô Chuyết đột ngột nghe thấy tin tức này, còn không biết là nên sợ hay nên vui. Quỷ Ẩn lại nói:
- Còn có đồ đệ bảo bối của con cũng hết sức quan tâm đó. Ta nói là con gặp chuyện, nàng không nói hai lời liền đi theo ta...
Tô Chuyết lại giật mình, hèn chi vẫn không nghe được tin tức của Đoàn Lệ Hoa, thì ra nàng cũng rơi vào trong tay Quỷ Ẩn. Y không nhịn được âm thầm tức giận, chung quy là mình đánh giá thấp năng lực của Quỷ Ẩn. Một người cẩn thận như Quỷ Ẩn, nếu không có nắm chắc tuyệt đối thì sao có thể sai người dẫn y đến nơi này chứ?
Quỷ Ẩn nắm chắc thắng lợi trong tay, khóe mắt liếc nhìn Tô Chuyết có vẻ không biết làm thế nào, trên mặt tươi cười. Lão khổ tâm chuẩn bị nhiều năm, sao có thể dễ dàng bại bởi đồ đệ của mình?
Vô Ngã bỗng nhiên cười nói:
- Ngay cả ái đồ của mình mà Phong tiên sinh cũng tính toán như thế, quả nhiên không hổ là người xảo quyệt nhất từ xưa đến nay!
Mặc dù hắn đang khen ngợi, trong lời nói lại tràn đầy châm chọc. Nhưng Quỷ Ẩn hoàn toàn lơ đễnh, lòng dạ thâm sâu, làm cho Vô Ngã không khỏi bội phục.
Vô Ngã lại nói:
- Chẳng qua bần tăng lại cảm thấy, Tô tiên sinh chính là hùng ưng trên chín tầng trời. Luôn có người muốn bắt hùng ưng thuần hóa để dùng cho chính mình, mà thường thường là tốn công vô ích!
Quỷ Ẩn vuốt râu cười nói:
- Đại sư nói vậy sai rồi, hùng ưng cũng có một ngày thuần hóa thành liệp ưng. Chỉ cần cho ăn, dù là sinh linh cao ngạo cũng có một ngày cúi đầu.
Vô Ngã cười lạnh nói:
- Xem ra Phong tiên sinh vẫn là cao thủ dạy ưng!
Khẩu khí của hắn bất thiện, câu nào cũng đối chọi gay gắt với Quỷ Ẩn. Tô Chuyết không khỏi nhớ lại đêm đó mình bị Tinh Hà đạo nhân vây công thì Vô Ngã xuất thủ cứu giúp, lập tức có chút hiểu được.
Hôm nay Vô Ngã cố ý đến giúp Tô Chuyết!
Vô Ngã đã sớm biết Tô Chuyết sẽ phá giải bố cục mà Quỷ Ẩn bố trí, cũng ngờ tới Tô Chuyết sẽ đến gặp Quỷ Ẩn, đương nhiên cũng nghĩ đến Tô Chuyết tất nhiên sẽ không phải là đối thủ của Quỷ Ẩn. Bởi vậy hắn mới chủ động tìm đến Quỷ Ẩn, chính là muốn giúp Tô Chuyết một tay trong trận giao phong này.
Vô Ngã viện thủ có lẽ là muốn chủ động lấy lòng, lôi kéo Tô Chuyết. Nhưng đối với Tô Chuyết mà nói thì viện thủ lần này lại là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Trái tim Tô Chuyết ổn định lại, ngẩng đầu nhìn lên trời, bỗng nhiên nói ra một câu:
- Sắp đến giờ ngọ... Hôm nay là mười lăm tháng bảy, truyền thuyết giờ ngọ vừa qua, minh giới quan bế, tất cả du hồn đều phải trở về Địa Phủ. Thiên địa lại sắp khôi phúc thanh minh!
- Phong tiên sinh, chiêu ve sầu thoát xác này quả nhiên là cao minh. Chẳng những lừa gạt được Vệ Tiềm mà ngay cả Tô tiên sinh và bần tăng cũng bị lừa!
Trong lời nói của Vô Ngã có ẩn ý! Tô Chuyết lập tức liền chú ý đến. Vô Ngã rõ ràng đang nói cho y, hắn cũng giống như Tô Chuyết cùng bị Quỷ Ẩn lừa gạt!
Tô Chuyết nhìn xem thần sắc của Vô Ngã, liên tường đến đủ chỗ kỳ quái khó giải ngày xưa, bỗng nhiên trong đầu linh quang lóe lên, lập tức sáng tỏ thông suốt. Sự tình Quỷ Ẩn không chết e là khi ở Lạc Dương thì Vô Ngã đã biết rồi. Hắn lấy ra lệnh bài Già Lâu La cũng là có ý cảnh báo Tô Chuyết.
Sở dĩ Vô Ngã không nói ra tình hình thực tế, chỉ có một lời giải thích, là sự tình ở Lạc Dương cũng do Quỷ Ẩn ở phía sau màn bày ra! Chính là bởi vì việc mà Quỷ Ẩn làm có lợi cho việc Vô Ngã đạt được kinh thư trong cổ Phật, thì sao hắn có thể chịu nói ra chân tướng được. Về sau Quỷ Ẩn lại sai Lạc Vân Thiên giấu cổ Phật đi, cũng vì chế tạo một chút phiền toái cho Vô Ngã.
Nghĩ như thế, sở dĩ Quỷ Ẩn Phong Tòng Quy giả chết ẩn cư nhiều năm, cũng không phải là sợ Vệ Tiềm, càng sẽ không sợ Tô Chuyết. Người mà lão chân chính kiêng kị muốn đối phó thật ra chính là Vô Ngã, thủ lĩnh Bát Bộ Thiên Long!
Suy nghĩ minh bạch điểm này, Tô Chuyết không kìm được lộ ra nụ cười. Trên bàn đá có một chiếc đỉnh đồng, bên trong khói xanh lượn lờ, đang đốt đàn hương. Tô Chuyết dường như cảm thấy ba người trong đình cũng tương tự như chiếc đỉnh đồng ba chân. Thiếu đi bất luận một chân nào liền sẽ mất đi cân bằng, làm cho chiếc đỉnh đổ ngã.
Mà sở dĩ Vô Ngã không giết Tô Chuyết, lúc ở Lạc Dương thỉnh thoảng còn muốn lôi kéo Tô Chuyết, chính là muốn mượn nhờ tay Tô Chuyết để đối phó Quỷ Ẩn. Bởi vì Vô Ngã biết, Quỷ Ẩn là một người đáng sợ nhất thâm trầm nhất trong Bát Bộ Thiên Long. Lão có thể mặt không đổi sắc mà làm nghiêng trời lệch đất. Loại thủ đoạn này chẳng ai sánh bằng.
Người như vậy, Vô Ngã không nắm chắc có thể khống chế mà chỉ có thể diệt trừ! Bởi vậy năm đó hắn mới sử dụng kế sách xua hổ nuốt sói, đem bí mật Quỷ Ẩn là Già Lâu La kể cho Vệ Tiềm. Nhưng mà Quỷ Ẩn cũng không có bị Vệ Tiềm diệt trừ, trái lại chính Vệ Tiềm bởi vì dã tâm quá lớn mà bụng làm dạ chịu.
Bây giờ Vô Ngã đã không còn nắm chắc có thể đối phó được Quỷ Ẩn, chỉ có thể dựa vào Tô Chuyết, hi vọng đôi thầy trò này tự giết lẫn nhau. Để hắn làm ngư ông đắc lợi.
Mà hiển nhiên Quỷ Ẩn cũng có tâm tư tương tự. Dù sao Vô Ngã cũng là bát bộ chi chủ, thực lực không thể khinh thường. Đúng lúc Tô Chuyết đối đầu với Vô Ngã, Quỷ Ẩn vừa vặn có thể lợi dụng điểm này để đối phó Vô Ngã.
Nghĩ rõ ràng quan hệ phức tạp rắc rối trong đó, trái tim Tô Chuyết không khỏi ổn định lại. Nếu bọn hắn đều có toan tính riêng, như vậy bây giờ mình lại an toàn hơn bất cứ lúc nào khác, thậm chí có thể vớt vát được chỗ tốt từ trong vũng nước đục này! Cơ hội thường thường giấu ở những nơi không thể nhìn thấy.
Tô Chuyết tiếp lời vừa nãy, nói ra:
- Sư phụ, bản lãnh lớn nhất của ngài chính là ép người khác phải đi chết vì ngài sao?
Quỷ Ẩn cười nhạt nói:
- Bản thân mỗi người đều có cái giá. Ngươi không có cách nào để người khác đi chết vì ngươi chỉ bởi vì bảng giá của ngươi còn chưa đủ!
Tô Chuyết hừ lạnh một tiếng, nói:
- Vậy ngài để Khúc Mai của Vọng Nguyệt Lâu bán mạng cho ngài, ngài trả giá nàng bao nhiêu?
Quỷ Ẩn nói:
- Nhắc đến Khúc cô nương, bảng giá quả thật không phải quá cao. Con cho rằng nàng thật tâm bán mạng cho Vệ Tú à? Lúc trước Vệ Tú một mồi lửa đốt cả Tụ Nghĩa sơn trang của phụ thân nàng. Nếu không nhờ lão phu giúp Khúc Thánh Châu một tay, chỉ sợ cha con bọn họ đã sớm đầu một đằng thân một nẻo. Cho nên lão phu sai Khúc cô nương tận tâm phụ tá Vệ Tú, nàng liền nỗ lực hết sức. Lão phu bảo nàng lâm trận phản chiến, đương nhiên là nàng cũng không hề dị nghị!
Lông mày Tô Chuyết nhíu lại, không ngờ rằng Khúc Mai chính là quân cờ mà Quỷ Ẩn bày ra ngay từ đầu. Y che giấu đi nội tâm sợ hãi, lạnh nhạt nói:
- Vậy sư phụ xem thử bảng giá của con cao bao nhiêu?
Quỷ Ẩn bỗng nhiên cười, phảng phất nhìn thấy gì đáng cười. Lão vừa cười vừa nói:
- Con hả? Bản thân của con giá trị thấp hơn!
Vô Ngã rất hứng thú mà hỏi:
- Ồ? Tô tiên sinh được trên giang hồ cộng nhân là trí kế vô song, mà Phong tiên sinh lại nói giá trị của Tô tiên sinh thấp hơn là sao?
Quỷ Ẩn cười nói:
- Ta nuôi hắn vài chục năm lẽ nào còn không hiểu rõ hắn à? Người khác cho rằng ngàn lượng hoàng kim cũng chưa chắc mời được hắn, nhưng ta cho rằng không cần ngàn lượng vàng, chỉ cần vài người không quan hệ là có thể để hắn ngoan ngoãn nghe lời!
Trong lòng Tô Chuyết âm thầm cả kinh, biết Quỷ Ẩn sắp nói đến chủ đề chính rồi. Y cố ý giả vờ điềm nhiêm như không có việc gì, lạnh nhạt nói:
- Trái lại con suýt nữa quên mất, ngài còn giữ lại một tay để đối phó con. Chẳng qua, Vệ Tú ba phen mấy bận gây phiền phức cho con. Ngài cho rằng con sẽ vì nàng mà bị ngài uy hiếp à?
Giọng nói của Tô Chuyết không hề rung động, phảng phất như đang nghị luận một người không quan hệ gì đến mình. Y biết chỉ có như vậy mới có thể để Quỷ Ẩn cho là mình quả thật không quan tâm Vệ Tú.
Nhưng mà y làm ra vẻ phen này cuối cùng khó có thể lừa gạt cáo già như Quỷ Ẩn. Quỷ Ẩn cười nói:
- Ồ? Phải không? Ta còn tưởng rằng con rất quan tâm Vệ cô nương đấy, đang định đem tình hình gần đây của nàng báo cho con đây! Vài ngày trước, Vệ cô nương thân thể khó chịu, cơm nước không vô, còn thường xuyên nôn mửa. Lão phu có lòng tốt bắt mạch cho nàng, kết quả là hoạt mạch chi tượng...
Tô Chuyết giật mình, rốt cuộc che dấu không nổi. Y biết Quỷ Ẩn có ý gì. Hắn tính một cái thời gian, cách hắn cùng Vệ Tú trúng độc triền miên, đã qua hơn ba tháng. Chẳng lẽ Vệ Tú bởi vậy mà mang bầu con của mình?
Tô Chuyết đột ngột nghe thấy tin tức này, còn không biết là nên sợ hay nên vui. Quỷ Ẩn lại nói:
- Còn có đồ đệ bảo bối của con cũng hết sức quan tâm đó. Ta nói là con gặp chuyện, nàng không nói hai lời liền đi theo ta...
Tô Chuyết lại giật mình, hèn chi vẫn không nghe được tin tức của Đoàn Lệ Hoa, thì ra nàng cũng rơi vào trong tay Quỷ Ẩn. Y không nhịn được âm thầm tức giận, chung quy là mình đánh giá thấp năng lực của Quỷ Ẩn. Một người cẩn thận như Quỷ Ẩn, nếu không có nắm chắc tuyệt đối thì sao có thể sai người dẫn y đến nơi này chứ?
Quỷ Ẩn nắm chắc thắng lợi trong tay, khóe mắt liếc nhìn Tô Chuyết có vẻ không biết làm thế nào, trên mặt tươi cười. Lão khổ tâm chuẩn bị nhiều năm, sao có thể dễ dàng bại bởi đồ đệ của mình?
Vô Ngã bỗng nhiên cười nói:
- Ngay cả ái đồ của mình mà Phong tiên sinh cũng tính toán như thế, quả nhiên không hổ là người xảo quyệt nhất từ xưa đến nay!
Mặc dù hắn đang khen ngợi, trong lời nói lại tràn đầy châm chọc. Nhưng Quỷ Ẩn hoàn toàn lơ đễnh, lòng dạ thâm sâu, làm cho Vô Ngã không khỏi bội phục.
Vô Ngã lại nói:
- Chẳng qua bần tăng lại cảm thấy, Tô tiên sinh chính là hùng ưng trên chín tầng trời. Luôn có người muốn bắt hùng ưng thuần hóa để dùng cho chính mình, mà thường thường là tốn công vô ích!
Quỷ Ẩn vuốt râu cười nói:
- Đại sư nói vậy sai rồi, hùng ưng cũng có một ngày thuần hóa thành liệp ưng. Chỉ cần cho ăn, dù là sinh linh cao ngạo cũng có một ngày cúi đầu.
Vô Ngã cười lạnh nói:
- Xem ra Phong tiên sinh vẫn là cao thủ dạy ưng!
Khẩu khí của hắn bất thiện, câu nào cũng đối chọi gay gắt với Quỷ Ẩn. Tô Chuyết không khỏi nhớ lại đêm đó mình bị Tinh Hà đạo nhân vây công thì Vô Ngã xuất thủ cứu giúp, lập tức có chút hiểu được.
Hôm nay Vô Ngã cố ý đến giúp Tô Chuyết!
Vô Ngã đã sớm biết Tô Chuyết sẽ phá giải bố cục mà Quỷ Ẩn bố trí, cũng ngờ tới Tô Chuyết sẽ đến gặp Quỷ Ẩn, đương nhiên cũng nghĩ đến Tô Chuyết tất nhiên sẽ không phải là đối thủ của Quỷ Ẩn. Bởi vậy hắn mới chủ động tìm đến Quỷ Ẩn, chính là muốn giúp Tô Chuyết một tay trong trận giao phong này.
Vô Ngã viện thủ có lẽ là muốn chủ động lấy lòng, lôi kéo Tô Chuyết. Nhưng đối với Tô Chuyết mà nói thì viện thủ lần này lại là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Trái tim Tô Chuyết ổn định lại, ngẩng đầu nhìn lên trời, bỗng nhiên nói ra một câu:
- Sắp đến giờ ngọ... Hôm nay là mười lăm tháng bảy, truyền thuyết giờ ngọ vừa qua, minh giới quan bế, tất cả du hồn đều phải trở về Địa Phủ. Thiên địa lại sắp khôi phúc thanh minh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.