Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 317: Đầu kim đấu mũi gai (Hạ)

Nam Hải Thập Tứ Lang

18/03/2013

Lâm Từ Luật lạnh lùng nghiêm mặt. Vung tay lên, tất cả những đội viên của đội đột kích Bạo Hùng lập tức xoay người tập trung tinh thần vào chiến đấu.

Trận thế của ba chiếc thuyền buồm Bắc Hải tam giác buồm rất nhanh đã hình thành, đám hải tặc trên thuyền đang khẩn trương leo theo những sợi dây này sang đây, bọn chúng thật vất vả mới có được cái cơ hội tốt như vậy, đương nhiên bọn chúng sẽ không dễ dàng buông tha cơ hội này. Đối với tiếp cận mạn chiến thuyền, mỗi một gã hải tặc Châu Âu đều tràn ngập tin tưởng, từng tế bào trên người đều có đầy đủ lý do để tin tưởng, tin tưởng thắng lợi đang ở ngay trước mắt bọn chúng.

Nói đến việc áp sát mạn thuyền trong chiến đấu, không ai là đối thủ của hải tặc Châu Âu.

Bùm bùm bùm ....

Tiếng súng liên tục không ngừng, không ngừng có hải tặc Châu Âu đang leo dây thừng ngã xuống. Biến mất trong làn nước biển lạnh lẽo tối đen thăm thẳm, nhưng ngoài những người này ra, đám hải tặc Châu Âu vẫn kiêm nghị trầm mặc như cũ, theo dây thừng leo lại đây.

Một khi giao thủ, Lâm Luật Từ không phải không thừa nhận, hải tặc Châu Âu có sở trường về đánh giáp lá cà cùng áp sát mạn thuyền, phương diện tác chiến này đích xác là bọn chúng đã đạt tới mức lô hoả thuần thanh, đăng phong tạo cực.Theo dây thừng bọn chúng rất nhanh ôm lấy mạn thuyền của Long Nha chiến hạm, hơn nữa động tác trèo lên tàu cũng rất nhanh nhẹn nằm ngoài dự đoán. Đám thuỷ thuỷ của hải tặc Châu Âu liên tục không ngừng lướt sang, trong miệng ngậm lấy loan đao hàn quang sáng quắc, bọn chúng đều để thân trần, cả người làn da màu cổ đồng trong trẻo nhưng lạnh lùng dưới ánh trăng, có vẻ cực kỳ dũng mãnh, thân thể bóng loáng ngay cả nước biển cũng không dính chút gì.

Lâm Từ Luật suy nghĩ tính toán, những người này, nhất định đều là một trong các thành viên tinh nhuệ nhất của hải tắc Châu Âu, loại kỹ thuật tác chiến thành thạo thế này tuyệt đối không phải là huấn luyện mà có thể mài luyện ra được, mà là dùng máu của địch nhân để ngâm tẩm ra, ngoại trừ máu tươi của địch nhân, thì không có đồ vật gì có thể bồi dưỡng cho bọn họ bình tĩnh và trầm mặc đến như vậy.

" Mẹ nó ! Lại là bọn chúng ! Đánh chết hết cho ta !" Thanh âm sắc nhọn và độc ác của Cận Tài kêu lên, trong ánh mắt cơ hồ muốn phún ra lửa.

Lâm Từ Luật đoán đúng vậy, đám hải tặc này chính xác là những tinh anh trong hải tặc Châu Âu, bọn chúng đều là do đích thân Ba Thác La Mâu huấn luyện ra, theo sau Ba Thác La Mâu quanh năm chinh chiến, hai tay dính đầy máu tươi của các binh lính Bắc Hải hạm đội, Đường Xuyên đế quốc, Cận Tài có rất nhiều chiến hữu đã táng thân dưới đao của bọn chúng, khiến cho trí nhớ của hắn khó mà có thể quên được.

Trong đám hải tặc Châu Âu, tựa hồ có gã nghe được tiếng hét chói tai của Cận Tài, lạnh lùng phát ra một tiếng cười lãnh khốc, từ trong cái cười lạnh này, Lâm Từ Luật có thể nghe ra đối phương đang miệt thị cùng cao ngạo với chính bản thân mình, bọn chúng tự cao tự đại như thế, giống như vận mệnh đã quyết định bọn chúng mới là người chiến thắng cuối cùng.

Lâm Từ Luật nội tâm cũng đồng dạng lãnh khốc, không chút tình cảm nào, cười lạnh : " Các ngươi sai lầm rồi."

Chính xác, đám hải tặc Châu Âu rất nhanh liền đã phát hiện mình đã mắc sai lầm.

Bọn chúng gặp phải, không phải là thuỷ thủ bình thường của Lam Vũ hải quân, mà là những đội viên của chiến đội đột kích Bạo Hùng, đã từng kinh qua huấn luyện đẫm máu nơi sa trường, Lam Vũ hải quân lục chiến. Khi bọn chúng vừa mới tiếp chiến, bọn chúng liền minh bạch, chính bản thân mình đã không còn cơ hội để có thể trở về.

Súng máy, súng tự động, súng ngắm, tiếng âm hưởng của súng Mauser đan vào nhau thành một mảnh thanh âm dày đặc.

Trong tiếng súng mãnh liệt, từ trên dây thừng một số gã hải tặc Châu Âu lướt qua đến nơi, liền giống như lá rụng trong gió mùa thu, từng cơn quặn đau dưới bụng. Vô luận bọn chúng điều chỉnh tư thế của mình như nào trên dây thừng, thì cũng không có cách nào tránh được cơn mua đạn đang gào thét mà đến.

Nhưng điều này vẫn không phải là điều làm cho bọn chúng kinh sợ nhất, làm cho bọn chúng hoảng sợ nhất chính là, khi bọn chúng trông thấy hai cái chiến sĩ của Lam Vũ quân, thân hình cao lớn đang khiêng một khẩu Bazooka(2) nhắm ngay vào thuyền hải tặc của bọn chúng., theo động tác của hai người, hai luồng hoả quang mãnh liệt phóng ra, đột nhiên bọn chúng cảm giác được trước mắt một mảng tối đen như mực, nội tâm nhanh chóng chìm xuống.

Hai người kia, đúng là thành viên của đội bắn hoả tiễn, Mark cùng Vương Mãnh. Bọn hắn đã sớm bày thế trận, sẵn sàng đón địch. Nhưng thuỷ chung lại không có cơ hội bắn, bởi vì súng Bazooka tầm phóng đạn hoả tiễn cũng không có xa, không đủ xạ trình đến địch nhân, hiện tại thật vất vả mới đợi được thuyền hải tặc tiến vào tầm sát thương của súng Bazooka, bọn hắn quyết đoán lập tức bóp cò.

Oanh oanh oanh !

Oanh oanh oanh !

Liên tục có mấy đạo hoả tiễn nhằm trúng vào Bắc Hải tam giác thuyền buồm của hải tặc Châu Âu, rất nhanh trên thuyền bạo tạc nổ tung ra. Nhất thời ba chiếc chiến thuyền của hải tặc Châu Âu trước sau đều bị tạc cho dập nát, cột buồm gãy đôi cùng cánh buồm rách nát nằm nghiêng ngả xuống mặt biển, trên thuyền, hải tặc Châu Âu rên rỉ thành một mảnh hỗn loạn, ào ào rơi xuống dưới biển. Nhưng Mark cùng Vương Mãnh vẫn không chịu buông tha cho bọn chúng, tiếp tục phóng hoả tiễn hướng vào trên mặt biển. Trên mặt biển, sau khi bị đạn tạc xong, đều biến thành một dải đỏ màu máu, những bộ phận thi thể không còn đầy đủ hình dáng đang trôi nổi phiêu phù trên mặt nước.

May mắn, có mấy gã hải tặc Châu Âu đã thành công leo sang Long Nha chiến hạm số 714, nhưng là bọn chúng chưa kịp tiếp xuống sàn thuyền. Hoặc là còn chưa kịp vũ lộng thanh loan đao đang ngậm trong miệng, thì liền đã bị đánh chết, từng khối từng khối thi thể mang theo vẻ mặt dữ tợn ngã xuống trên boong tàu Long Nha chiến hạm, máu tươi chảy dọc theo boong tàu, rất nhanh đã nhiễm bẩn cả một mảng lớn.

Lúc này, thần hình Long Nha chiến hạm cũng rung động vài cái, nguyên lai là lúc này còn sót lại một chiếc chiến thuyền Bắc Hải của hải tặc Châu Âu vẫn chưa bị đả kích, nhanh chóng áp sát và chuyển sang trận thế công kích bằng phi lao, hơn mười thanh phi lao từ bốn phương tám hướng phóng tới Long Nha chiến hạm, hai gã thuỷ thủ của Lam Vũ quân đang phụ trách súng máy đương trường đã bị cây phi lao nhanh như chớp xuyên thủng lồng ngực. Chết ngay tại chỗ, trên boong tàu của Long Nha chiến hạm cũng có hơn mười người bị phi lao ném trúng, ngược lại các chiến sĩ Bạo Hùng dưới cơn chấn động lắc lư của chiến hạm cũng đã ổn định lại thân thể ngay tức khắc, thật đúng là những tay hảo thủ.

Hoả lực của súng máy nhất thời đã cắt giảm xuống, nhưng là vị trí của những người đã hy sinh lập tức lại được các xạ thủ khác thay thế, tiếng súng liên thanh lại điên cuồng gào thét, thanh âm xé vải lại bắt đầu liên miên không dứt. Có những viên đạn lạc đụng trúng cây phi lao đang bay trên không trung, liền toé ra vô số tia lửa. Theo súng liên thanh tàn phá, chiếc tam giác thuyền buồm Bắc Hải này thật giống như là một con chim nhỏ đang cố giãy dụa trong cơn bão táp, lá buồm cùng cột buồm đã bị đổ nghiêng ngả, chỉ có thể kiểm soát phương hướng của con thuyền không ngừng chuyển động trên mặt biển, chưa kịp lấy lại tin thần đã bị đội đột kích Bạo Hùng dùng hoả lực mãnh liệt dọn dẹp, tuỳ thời tình hình không ổn, đám hải tặc Châu Âu liền lao xuống dưới mặt biển, dùng tấm ván gỗ hay những thi thể của đồng bọn che giấu thân thể của chính bản thân mình.

Có một số hải tặc Châu Âu ý thức được tấn công lên boong tàu của Long Nha chiến hạm đã không có khả năng, cho nên bọn họ thay đổi ý định, xâm nhập từ cửa sổ của mạn thuyền nhảy vào bên trong, kết quả cũng bị trận địa sẵn sàng đón địch của các đội viên độ kích Bạo Hùng tiêu diệt hết toàn bộ. Thường thường đám hải tặc Châu Âu từ cửa sổ mạn tàu xông vào, thời gian đó bên trong không có động tĩnh gì, nhưng chỉ vài giây đồng hồ sau, liền nghe thấy một vài tiếng súng đơn điệu bên trong truyền ra, sau đó thi thể của bọn chúng bị ném ra bên ngoài cửa sổ của mạn tàu, "tùm tùm " rơi xuống biển. Đến nỗi bên trong xảy ra chuyện tình gì, các hải tặc Châu Âu khác cũng chỉ có thể đoán mò.

Gặp phải cục diện hoả lực bao trùm hết thẩy, đám hải tặc Châu Âu đến đây mới nhớ, một số bộ phận trên thuyền của bọn chúng cũng có hoả pháo, tuy rằng đều là tiểu pháo đường kính chỉ năm sáu inche ( đơn vị Anh), bắn ra đạn toàn là ruột đặc, chính là tổng thể có vẫn còn hơn không. Vì thế, một vài gã hải tặc còn sót lại, bắt đầu điều khiển đại pháo một cách miễn cưỡng, phản công lại. Trong tiếng bùm bùm của đạn pháo, không ngừng có những viên đạn sắt bắn vào mép thuyền của Long Nha chiến hạm, trên sàn gỗ hiện ra đám rãnh to. Uy lực của bọn chúng, còn không đủ lực lượng để có thể xuyên thấy qua lớp phòng hộ của Long Nha chiến hạm.

" Mark ! Vương Mãnh ! Đang ngẩn người làm gì ! Nã hai phát hoả tiễn, xử lý toàn bộ cho ta !" Lâm Từ Luật gầm rú nói, tự mình điều khiển một khẩu súng máy, nhất thời cơn mưa đạn đem một con thuyền Bắc Hải tam giác buồm đang nã pháo đánh cho nổ tung, đó là bởi vì đạn pháo còn chưa kịp bắn ra khỏi họng pháo đã ngạnh kháng cùng với cơn mưa đạn ngạnh sinh ra bạo tạc, phản ứng dây chuyền làm cho cả con thuyền ăn phải cực khổ.

Vừa bị trách mắng cho nên Mark cùng Vương Mãnh nảy sinh độc ác. Hai khẩu Bazooka đặc biệt chú ý chăm sóc tới những khẩu đại bác trang bị ở mũi tàu của chiến thuyền Bắc Hải tam giác buồm, sau đó đưa toàn bộ cả đám chìm xuống dưới đáy biển, tại từng đợt nổ mạnh vang lên, phàm là những chiếc thuyền hải tặc Châu Âu nào đến gần phạm vi của Long Nha chiến hạm đều bị bắn chìm, chỉ còn lại hai chiếc thuyền Bắc Hải tam giác buồm rất nhanh đã ý thức được nếu tiếp tục đánh nữa thì chỉ nước toàn quân bị diệt, lập tức thay đổi phương hướng, quay đầu chạy trốn.

Nhưng mà, trận chiến này đã ấn định vận mệnh tử vong của bọn chúng rồi, hai chiếc Bắc Hải tam giác buồm cuối cùng vẫn không thể đào thoát ra khỏi phạm vi của hoả tiễn oanh kích, dưới khoảng cách trên bốn nghìn bốn trăm thước, cơ hồ xa xa phí trước tầm mắt của mọi người, hai chiếc chiến thuyền hải tặc này đồng thời đều bị bắn trúng, hoá thành hai luồng hoả cầu thật lớn, dữ dội nổ tung ra, cuối cùng hoàn toàn biến mất trên mặt biển, làm khúc dạo đầu huy hoàng cho trận chiến này.

" Lão Từ, chuẩn bị dọn sạch chiến trường." Cận Tài cũng không có quá nhiều cao hứng, biểu tình rất bình thản, nói.

Lâm Từ Luật gật gật đầu.

Long Nha chiến hạm số 714 nhẹ nhàng dạo qua chiến trường một vòng, đội đột kích Bạo Hùng của Lam Vũ quân đều tập trung tại hai bên boong tàu, ngắm những mục tiêu vẫn còn hoạt động bên trong nước biển. Nhưng trên thực tế, trong nước biển đã không còn có quá nhiều mục tiêu vẫn có thể hoạt động, lại thêm nước biển ở Lặc Tân Hải lạnh buốt như băng tan. Không có quá nhiều người có thể kiên trì tới nửa canh giờ, cho dù là hải tặc Châu Âu hung hãn nhất cũng không thể.

Cận Tài nắm chắc thời gian rồi kiểm tra lại những tổn thất của Long Nha chiến hạm số 714, thân tàu nhiều chỗ bị phi lao đâm vào, tuy rằng không phải là trí mạng, nhưng dù sao cũng mang lại một chút phiền toái. Nhất là ảnh hưởng tới tốc độ, cái này, quả thật không phải là một chuyện tốt. Nhân viên cũng có một số bộ phận bị thương vong, trong cơn mưa phi lao vừa rồi. Hơn nữa còn có thuỷ thủ bất hạnh của Lam Vũ quân bị ngộ nạn. Bất quá, trọng yếu nhất cũng không phải mấy chuyện này, mà là vừa rồi trong lúc kịch liệt chiến đấu, đối với đạn dược đã tiêu hao quá lớn, đại bác ở mũi tàu cùng đạn dược của súng máy đều tiêu hao không sai biệt nhau bao nhiêu, nếu trên đường về còn có hải tặc Châu Âu chặn đường, đạn dược làm như thế nào cũng là một cái vấn đề lớn nhất.



" Đi ! Đi được càng nhanh thì càng tốt !" Lâm Từ Luật trăm miệng một lời nói với đám người.

Thành quả chiến đấu vừa rồi tuy rằng rất huy hoàng, nhưng là bọn hắn tạm thời không có năng lực một mình đấu cùng hai ba đoàn hải tặc Châu Âu, nhất định tẩu vi mới là thượng sách.

Long Nha chiến hạm số 714 lập tức dâng toàn bộ cột buồm lên, nhanh như chớp hướng phía đông nam mà lướt đi.

Dọc theo đường đi, Cận Tài, Lâm Từ Luật, đều dẫn đầu tiên phong, tâm tình có vẻ vô cùng khẩn trương, sợ rằng còn có thể gặp phải hải tặc Châu Âu kéo đến một lần nữa, nếu gặp chắc chắn phải sinh tử chiến. Nhưng ngược lại, đã qua hai ngày, mà cũng không thấy tung tích của đám hải tặc Châu Âu nào, tâm tình của mọi người mới thoáng buông lỏng, nhưng là thần kinh vẫn cứ cảnh giác như cũ, không có một chút lơi lỏng bản thân.

Ngày thứ ba, trên cột quan sát đột nhiên phát ra cảnh báo khẩn cấp, rằng phát hiện ra hướng tây bắc có một chiếc chiến hạm đang truy tung đến, khiến cho tâm tình của mọi người lập tức khẩn trương hẳn lên, tất cả đều vội vàng tiến nhập vào trạng thái chiến đấu, nhưng rất nhanh liền biết được nguyên lại chỉ là một hồi sợ bóng sợ gió, chiến thuyền đang đuổi theo kia chính là thuyền của Lam Vũ quân, đồng dạng cũng là một chiếc Long Nha chiến hạm.

" Mẹ nó ! Nguyên lại là tiểu tử Trầm Văn Hạo ! " Cận Tài bỏ kính viễn vọng ra, vừa mừng vừa giận mắng một tiếng.

Trước tầm mắt, quả nhiên mọi người liền trông thấy, một chiếc Long Nha chiến hạm thuộc hạm đội Bắc Hải của Lam Vũ quân đang đuổi theo rất nhanh, cao cao trên cột buồm treo một lá cờ có biểu tượng sư tử màu lam sắc, phi thường hấp dẫn sự chú ý của chúng nhân.

Sau khi dùng tín hiệu cờ để liên lạc, đám người Lâm Từ Luật mới biết được, đây chính là Long Nha chiến hạm số 705 thuộc hạm đội Bắc Hải của Lam Vũ quân đang đến tiếp ứng bọn họ, hạm trưởng tên là Trầm Văn Hạo. Cùng với Cận Tài giống nhau, Trầm Văn Hạo cũng là hạm trưởng của hạm đội Bắc Hải Đường Xuyên đế quốc, tuổi so với Cận Tài cũng không sai biệt lắm, nhưng bề ngoại thoạt nhìn trắng trẻo, cử chỉ nói chuyện so ra cũng có chút nhã nhặn hơn, rất nhiều người đều gọi hắn là tú tài của hạm đội Bắc Hải, nhưng tú tài này tại phương diện hải chiến, hung danh của hắn cũng là nằm trên thượng bảng.

Căn cứ theo báo cáo của Trầm Văn Hạo vì đảm bảo an toàn cho Phượng Lam Vũ, tư lệnh hạm đội ịăc Lan Khắc Tư của Bắc Hải Lam Vũ quân, đã tiến cử bốn chiến Long Nha chiến hạm tiến vào Gia Lặc Tân Hải khu, phụ trách tiếp ứng Cận Tài trở về. Khi Trầm Văn Hạo chuẩn bị liên hệ cùng Cận Tài, thì đáng tiếc ra-di-o trên khoang thuyền của Cận Tài đã xảy ra vấn đề, không liên lạc được, bọn hắn đành phải tuần tra những địa phương trên mặt biển mà Cận Tài có thể đi qua, đợi cho Cận Tài đến, trời còn thương người, hiện tại rốt cục đã tìm thấy mục tiêu. Trầm Văn Hạo lúc này thông qua ra-di-o thông báo tình huống ngược lại cho người của tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư, sau đó thông qua dây thừng trượt lên trên thuyền của Cận Tài.

Lời khách sáo khó tránh khỏi, nhưng có thể thấy được mọi người ở đây đều cảm thấy rất cao hứng, cái hay chính là Trầm Văn Hạo cư nhiên còn mang theo mấy thùng bia lớn, nhất thời làm cho đám người trên thuyền Cận Tại đều vui sướng ngây ngất. Bia cũng không phải là do Dương Túc Phong phát minh, hắn chỉ là ngẫu nhiên phát hiện có người phát minh cùng sản xuất cái loại sản phẩm này. Tuy nhiên, bó không có mở ra thị trường, không chiếm được sự ưa chuộng của nhân dân quần chúng, vì thế hắn lợi dụng quyền lực của minhg, thuận thế đem nó tiến hành mở rộng, hiện tại bia đã muốn chính thức trở thành đồ uống của Lam Vũ quân, hơn nữa càng ngày càng nhận được nhiều sự hoan nghênh của Lam Vũ quân. Bắt đầu nghiêm trọng áp đảo địa vị của rượu nho.

Thoải mái uống say sưa một phen sảng khoái, Trầm Văn Hạo thần bí cười hề hề nói : " Ngươi nói, chúng ta bắt được cái gì ?"

" Bạch tuộc tám chân sao ?" Cận Tài biết rõ còn cố hỏi, sau đó một hơi uống hết chai bia của mình, cảm thấy vẫn chưa hả giận, dùng răng nanh " ba" một tiếng, lại mở một chai bia thứ hai, cũng là một ngụm cạn sạch, thống khoái đầm đìa đến cực điểm.

Trầm Văn Hạo giơ chai bia lên cười mắng : " Mẹ kiếp ! Lão tử xem ra giống như là người cá hơn thì phải ? "

Lâm Từ Luật cũng tò mò hỏi : " Ngươi không phải là bắt được mỹ nhân ngư đấy chứ ?"

Trầm Văn Hạo mắng :" Xuống địa ngục đi ! Lão tử thích cuộc sống cao tăng khổ hạnh, không gần nữ sắc, ngươi cũng không phải không biết ! Người đâu, đem mang mấy gia hoả đó lại đây ! Thuận tiện khiêng thêm mấy thùng bia nữa ! "

Thuỷ thủ cùng binh lính đội hải quân lục chiến trên Long Nha chiến hạm số 705, rất nhanh đã áp giải một nhóm tù binh chính thị là hải tặc Châu Âu đi qua Long Nha chiến hạm số 714, ra lệnh cho bọn chúng phải hai tay ôm đầu, ngồi xổm ven boong tàu, một hàng binh lính đội hải quân lục chiến ghìm súng ở bên cạnh, như hổ rình mồi.

Cận Tài hai mắt đã say lờ đờ, mông lung nhìn kỹ đám hải tặc Châu Âu một lần, kinh ngạc nói : " Hôm nay đúng là ngày tốt của ngươi ! Có dũng khí a. Lại có thể chộp được đám hải tặc Ma Quỷ, bổn sự cũng không nhỏ a !... Chỉ là, lão già kia thì khi nào mới có thể tỉnh lại ? Không phải là đã chết rồi chứ ?"

Trầm Văn Hạo ngượng ngùng nói : " Khụ, khụ, công lao này còn có một nửa là của ngươi. Của ngươi có một nửa...."

Nguyên lai là, Trầm Văn Hạo không có liên lạc được với Cận Tài, đành phải đi tuần tiễn ở trên mặt biển. Trong lúc vô ý thả neo thấy được một chiếc tàu chiếc đấu ở gần vùng phụ cận, chiếc chiến thuyền tên gọi là Ma Quỷ Thế Đao chiến hạm, đang kéo thân thể bị thương tổn nghiêm trọng, chậm rãi quay trở về Kim Quy Đảo căn cứ của bọn hải tặc Châu Âu. Bởi vì cột buồm bị gãy đôi, hơn nữa trên thân tàu lại có nhiều chỗ bị hao tổn, cho nên Ma Quỷ Thế Đao trông có vẻ phờ phạc, lập tức đã bị Trầm Văn Hạo bám theo.

Trầm Văn Hạo đương nhiên sẽ không bỏ qua một cái cơ hội tốt như thế này, đừng nhìn bề ngoài hắn tư văn thư sinh nhưng là đã vào trong trạng thái chiến đấu, hắn tuyệt đối nghiêm túc. Khi hắn phát hiện ra Ma Quỷ Thế Đao bị thương nhiều chỗ trí mạng, lập tức đã triển khai công kích mãnh liệt. Hắn không muốn cứ như vậy mà đem Ma Quỷ Thế Đao đánh chìm, quyết tâm muốn bắt sống tàu chiến của địch, làm cho danh tiếng của mình tại hạm đội Bắc Hải trở thành một đệ nhất nhân tối kiêu hãnh. Vì thế hắn khẩn trương dẫn dắt thuỷ thủ trên Long Nha chiến hạm số 705, cùng với một đội lính hải quân lục chiến, sắp xếp đội ngữ, mạo hiểm bắt sống hải tặc Châu Âu, trước sự yểm hộ của hạm pháo, đột nhập lên chiếc thuyền chiến Ma Quỷ trong truyền thuyết này.

Một phen quyết chiến giáp lá cà qua đi, Trầm Văn Hạo cùng đám thuộc hạ đã thành công không chế được chiến thuyền này, đám hải tặc đã khiếp sợ không thôi, còn đâu sức chiến đấu, tại mấy ngày hôm trước bị thương hôn mê còn chưa có tỉnh, trong lúc vô ý thức đã bị bắt làm tù binh của Lam Vũ quân. Nhưng thật đáng tiếc chính là, ngay khi Trầm Văn Hạo chuẩn bị đem chiến thuyền trong truyền thuyết đại danh đỉnh đỉnh này chạy trở về Mễ Luân cảng làm công trạng khoe khoang với mọi người thì thật không may mắn, trên chiến chiến thuyền này đã sót lại một gã hải tặc Châu Âu, hắn đã cho nổ tung chiếc chiến thuyền, bọn họ không thể không vội vàng rút rui, trơ mắt nhìn chiếc chiến thuyền màu đen vĩnh viễn chìm nghỉm vào trong nước cách Kim Quy đảo khoảng ba trăm mười bảy hải lý, từ nay về sau sẽ biến mất tại trường hà lịch sử.

Lâm Từ Luật nhìn đám từ binh, lạnh lùng nói :" Từ trên người bọn chúng có moi ra được tin tức gì không ...? "

Trầm Văn Hạo lắc đầu nói : " Đã tra khảo, nhưng bọn chúng đều rất cứng miệng. Chúng ta đã giết ba người, nhưng vẫn không có cách nào, lôi ra được một chút tin tức gì từ miệng bọn chúng, xem các ngươi, các ngươi đều là chuyện gia a."

Lâm Từ Luật hướng Du Tiên Phong gật gật đầu.

Du Tiên Phong lại hướng mấy gã đội viên trong đội đột kích gật gật đầu.

Một gã đội viên bộ dáng thấp đậm, làn da phi thường ngăm đen, nhưng ánh mắt dài sắc, nhỏ, nhìn biểu tình có vẻ không được tốt cho lắm. Hắn đi lên túm lấy một gã hải tặc Châu Âu hỏi một câu, gã hải tặc kia không trả lời, vì thế một tay thuận thế nắm lấy cái đại Thiết Chuỳ bên cạnh, đập một phát trúng ót của gã hải tặc Châu Âu ngang bướng, nhất thời trên mặt đất óc tươi vương vãi tung toé, " bang " một tiếng, cả thân hình của gã hải tặc Châu Âu ngã xuống trên boong tàu.

Các chiến sĩ trong chiến đội hải quân lục chiến nhìn thấy đều giật nảy mình, không nghĩ tới trường hợp huyết tinh lại bắt đầu nhanh như vậy.

Trầm Văn Hạo cũng nhíu mày, chỉ có Lâm Từ Luật cùng Du Tiên Phong bên khoé miệng mang theo một tia mỉm cười lãnh khốc.

Chính là đám hải tặc Châu Âu vẫn bất động như cũ, bọn chúng đều cúi thấp đầu, đúng là vô cùng quật cường, lúc này gã đội viên trong đội đột kích đã đập chết ba người. Trên mặt đất trải đầy tương não bầy nhầy cùng máu tươi, hiện trượng nồng đậm mùi huyết tanh giống như là lò mổ lợn, rốt cục trong đám hải tặc Châu Âu cũng có mấy người, không tự chủ được mà biểu lộ ra một tia hoảng sợ. Bọn chúng thân chính là ác nhân, hung ác tàn nhẫn khỏi phải nói, nhưng lúc này đây, bọn chúng đụng phải đối thủ càng thêm hung ác tàn nhẫn hơn bọn chúng. Nội tâm không tự chủ được, có một chút dao động.

" Ngươi có nói hay không ?" Gã đội viên trong đội đột kích tay cầm theo chiếc đại Thiết Chuỳ còn dính đầy máy tươi cùng tương não, cầm lấy đầu một gã hải tặc lên, đè xuống ngực.

Tên hải tặc Châu Âu kia còn muốn gân cổ lên cãi cố, miệng mấp máy vài cái, nhưng còn chưa kịp ra tiếng, liền trông thấy gã đội viên đội đột kích giơ đại Thiết Chuỳ lên, giống như đang muốn đập xuống. Lúc này ánh mặt trời rất chói lọi, đem mặt trên của chiếc đại Thiết Chuỳ dính đầy tương não cùng máu tươi sọi rọi thập phần khủng bố, giống như một chiếc chậu máu nhe nanh giương vuốt xé xác thây người.

Bỗng nhiên, có một tiếng thét chói tai của nữ nhân truyền đến.

Mọi người ngạc nhiên quay đầu lại, mới phát giác được Phượng Lam Vũ không biết từ khi nào đã đứng ở trước cửa khoang thuyền nhìn ra. Vừa lúc chứng kiến thấy được một màn huyết tinh này, nhịn không được phát ra một tiếng hét, sắc mặt cơ hồ cũng tái mét, thân hình run rẩy sắp gục xuống, hai tay nàng bưng kín lồng ngực của mình, không ngừng thở hổn hển.



Gã đội viên đội đột kích thấy thế liền buông đại Thiết Chuỳ trong tay ra, mà gã hải tặc Châu Âu kia mới bước trở về từ quỷ môn quan, lúc này cũng không giữ được bản sắc cương hãn, đặt mông ngồi bệt xuống boong tàu, cả người dính đầy óc cùng máu tươi, tinh thần chớp mắt đã biến chuyển thành sụp đổ.

Một người hầu đi tới. Hướng mọi người gật đầu xin lỗi, rất nhanh đem Phượng Lam Vũ quay trở về.

" Lão Quý, xuống tay nhẹ nhàng một chút. Đừng làm mọi người hoảng sợ." Chứng kiến bóng dnág của Phượng Lam Vũ biến mất, Lâm Từ Luật âm trầm nói.

Cái gã bề ngoài nhìn như hung thần ác sát này, lại lấy cho mình một cái tên phi thường nữ tính ôn như, hoá ra tên hắn là Quý Nhạn Bình, bất quá bản tính của hắn đã là một con người tàn nhẫn, khiến cho mọi người chung quanh không thể không liếc nhìn, dùng cái loại giết người trong chớp mắt như đao phủ của hắn, đúng thật là không còn phương pháp gì có thể tốt hơn.

Nàng không phải là nữ nhân của Phong thủ lĩnh sao ? Ngay cả điểm ấy huyết tinh còn không chịu được, thì làm nữ nhân của Phong thủ lĩnh sao đây ?" Quý Nhạn Bình bất bình tức giận thấp giọng nói. Lại thuận tay giơ cái đại Thiết Chuỳ lên, cái gã hải tặc Châu Âu kia nhất thời sợ tới mức ngất lịm xuống dưới vũng máu, ngay cả khí lực cầu xin tha thứ cũng không đủ can đảm.

Người bên cạnh chặn miệng của Quý Nhạn Bình, không có hắn nói hươn nói vượn.

Nhưng trong mắt của Lâm Từ Luật xem ra thì, Phượng Lam Vũ trong số các nữ nhân cũng đã được xem là người có gan tày trời, nếu đổi lại là người khác, chỉ sợ đã sớm ngất xỉu đương trường sau khi chứng kiến một màn vừa rồi. Muốn mỗi một người đàn bà nào cũng giống như Lam Sở Yến, tại trong đống thi thể nhấp nháp mùi máu tươi, đó là không có khả năng.

" Lão Triệu, ngươi nghĩ biện pháp lấy lời khai của bọn chúng." Lâm Từ Luật quay đầu lại, tiếp tục nói.

Lão Triệu tên là Triệu Chi Vũ, bề ngoài nhìn không có gì đặc biệt, nhưng trong đám đội viên của Bạo Hùng đột kích, hắn duy nhất là một người còn có chút nhân tính, không có tàn nhẫn hiếu sát như vậy, lại giỏi về điều tra cùng phân tích tình báo, rất nhanh hắn đem cái gã hải tặc Châu Âu đã khuất phục kia vào bên trong khoang thuyền, tuy rằng là vậy, nhưng không lâu sau bên trong khoang thuyền thỉnh thoảng vẫn truyền ra những tiếng rên rỉ, đại khái là cái gã hải tặc kia còn cãi cố, kết quả phải nhận lấy khổ hình tra tấn.

Sau một lát, Triệu Chi Vũ đi ra hội báo, phía trước lối vào của Linh Đình Dương còn có một quan đạo bị phong toả chặt chẽ, gã đầu lĩnh chính là Tát Mục Ai Nhĩ, đầu lĩnh của đám hải tặc Châu Âu trong Lam Hồ Tử hải đạo, hắn tổng cộng suất lĩnh ba chiếc chiến thuyền cỡ lớn, loại chiến hạm dùng để đại chiến, cùng với hơn sáu mươi chiếc thuyền Bắc hải tam giác buồm, đang hình thành trận thế, chuẩn bị ôm cây đợi thỏ ở nơi này, chờ cho Long Nha chiến ham số 714 chui đầu vào lưới.

" Thế nào ? " Trầm Văn Hạo mắt lé nhìn nhìn Cận Tài.

Cận Tài không nghĩ ngơi chút nào, nói : " Xông vào ! "

Trầm Văn Hạo nói : " Hay, ta thích "

Mọi người đem toàn bộ số bia còn lại giải quyết xong xuôi, cùng lên tiếng hát vang.

Đi tiếp theo hai ngày sau đó, Trầm Văn Hạo liên hệ được thêm ba chiếc chiến thuyền phụ trách tiếp ứng cho Long Nha chiến hạm của Cận Tài cũng tụ tập lại đây, năm chiếc Long Nha chiến hạm tụ tập lại, đem chiếc Long Nha chiến hạm số 714 cảu Cận Tài bao vây vào giữa, nhất tề hướng Linh Đình Dương xuất phát.

Tại lối vào của Linh Đình Dương, quả nhiên bọn họ phát hiên được hải tặc Châu Âu đã phong toả.

Cận Tài từ bên trong kính viễn vọng có thể quan sát rõ, chiến hạm của bọn hải tặc Lam Hồ Tử đã đem cả một vùng biển chiếm cứ chi chít một đường, trên những cột buồm san sát nhau đều có treo một lá cờ màu đen biểu tượng khô lâu được in lên đó, tựa hồ muốn che phủ toàn bộ ánh nắng mặt trời trên vùng biển này. Dẫn đầu là một chiếc chiến hạm cỡ lớn, trên đài chỉ huy có một gã đại hán, dáng người cao lớn, lưng hùm vai gấu ngạo nghễ đứng vững, rõ ràng chính là thủ lĩnh của đãm hải tặc Lam Hồ Tử, thủ lãnh Tát Mục Ai Nhĩ.

" Khai pháo bắn ! Mục tiêu phía trước !" Cận Tài lạnh lùng xuất ra mệnh lệnh chiến đấu.

Trận chiến ác liệt, lập tức sắp bắt đầu triển khai.

Tất cả các chiến hạm của đám hải tặc Châu Âu hướng Long Nha chiến hạm của Cận Tài bao vây lấy, bọn chúng thề, nhất định phải bắt sống được đám người Cận Tài để làm lễ tế cờ, báo thủ rửa hận cho những đồng bọn đã bất hạnh gặp nạn.

Nhưng, ngay khi đám hải tặc Châu Âu chuẩn bị tập trung binh lực, với ưu thế số đông chuẩn bị phá huỷ năm chiếc Long Nha chiến hạm này, thì bọn chúng chợt phát hiện ra, không biết từ lúc nào, phía sau mình hiện tại có rất nhiều Long Nha chiến hạm đột ngột xuất hiện ra, cảnh tưởng ngập trời như che khuất cả vầng Thái Dương, tuyệt đối làm cho toàn bộ đám hải tặc Châu Âu, cho dù là trong nội tâm của Tát Mục Ai Nhĩ, da đầu cũng muốn run lên.

Lam Vũ quân, hạm đội 7, toàn quân xuất động !

Không suy nghĩ nhiều, Tát Mục Ai Nhĩ lập tức hạ lệnh rút lui, đồng thời dẫn đầu ly khai khỏi chiến trường.

Oanh long long, ầm ầm ầm.....

Tiếng hoả pháo mãnh liệt như muốn đen trọn cả nước trong vùng biển Gia Lặc Tân Hải này sôi trào lên, theo âm thanh của tiếng pháo dội xuống âm ầm, hơn mười chiếc Bắc Hải tam giac buồm rất nhanh đã bị đánh chìm nghỉm, đám thuyền hải tặc thấy thế trận không ổn, vội vàng chạy trốn, so với thỏ còn chạy trốn nhanh hơn.

Lam Vũ quân, hạm đội 7 ( Bắc Hải hạm đội), tư lệnh quan Đặc Lan Khắc Tư không có hạ lệnh đuổi theo, mà hững hờ truyền lệnh lui quân. Gió biển thổi phất phơ trên mái tóc màu hoàng kim của hắn, khiến cho khuôn mặt anh tuấn của hắn thoạt nhìn có chút ưu thương, ánh mắt đó cũng ngày càng u buồn. Từ biểu tình trên mặt có thể lý giải, hắn muốn đuổi theo đánh, muốn liều lĩnh truy kích, nhưng lý trí của hắn lại ngăn chặn tình cảm của hắn, hắn hiểu được, bây giờ vẫn chưa phải là lúc cùng với hải tặc Châu Âu quyết chiến một mất một còn.

Nói đơn thuần về sức chiến đấu, Lam Vũ quân, hạm đội 7, chắc chắn thắng được hải tặc Châu Âu, Đặc Lan Khắc Tư cũng hoàn toàn tin tưởng có thể đem cái lũ hải tặc Châu Âu đó, đánh cho răng rụng đầy đất. Nhưng là, chiến sự ở Gia Lặc Tân Hải, cũng không đơn thuần là chiến sự của một mình hạm đội 7, còn phải nói đến vấn đề của chiến đội hải quân lục chiến cùng phương diện xây dựng căn cứ, nghiêm trọng hơn còn phải khảo nghiệm tiếp tế hậu cần. Nếu không, cho dù hạm đội 7 của hắn có thể chiếm lấy đảo, nhưng là không có năng lực bảo vệ, chiếm cứ thì có ý nghĩa gì đây ?

Tuy nhiên, chỉ cần chờ chiến sự Lỗ Ni Lợi Á sắp chấm dứt, quân chủ lực của Lam Vũ quân sẽ đến xuất thủ, chiến lược điểm tựa của Lam Vũ quân sẽ chuyển dời đến Gia Lặc Tân Hải cùng Lữ Tống đảo. Đên lúc đó, đại lượng vật tư cùng nhân viên trang bị sẽ hướng Gia Lạc Tân Hải kéo đến, quân đội hải quân lục chiến cường đại hơn nữa sẽ được điều động đến Gia Lặc Tân Hải, thậm chí rất có thể, Phượng Thải Y sẽ suất lĩnh sư đoàn 102 của Lam Vũ quân, vùi đầu hướng về phía Gia Lặc Tân Hải. Chỉ cần đợi cho đến lúc này, hạm đội 7 cũng sẽ có cơ hội đại triển uy phong rồi.

Thời gian này cũng không còn bao lâu nữa.

" Tát Mục Ai Nhĩ, chúng ta sẽ gặp lại, rất nhanh thôi." Đặc Lan Khắc Tư, trên khoé miệng thản nhiên hiện ra một tia tươi cười âm lãnh.

(*) Mauser : là loại súng trường do người đức chế tạo.(google thần công để biết thêm chi tiết)

(2) Bazooka : là tên lửa cầm tay- phóng đạn hoả tiễn loại nhỏ, bán tự động, uy lực sát thương cao, do mỹ chế tạo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook