Chương 317: Đầu kim đấu mũi gai (Thượng)
Nam Hải Thập Tứ Lang
18/03/2013
Biển Ca-ri-bê, ngày 17 tháng 10 năm 1729 thiên nguyên.
Biển Ca-ri-bê vào ban đêm, không có gió, không có sương, ánh trăng đẹp vô cùng. Dưới ánh trăng trong mát soi rọi, trên mặt biển từng ánh lân quang lóng lánh, trong trầm tĩnh phát ra sự rực rỡ làm lòng người yên bình, giống như lạc vào trong nhân gian tiên cảnh. Phảng phất như chuyên môn để đón tiếp những dũng sĩ từ Y Lệ Nạp trở về, sóng của biển Ca-ri-bê cũng ôn nhu hơn rất nhiều, mặc dù Long Nha chiến hạm vẫn trong những đợt sóng nhấp nhô không ngừng chòng chành, mặc dù sóng vẫn đánh lên mạn thuyền của Long Nha chiến hạm, vẫn phát ra những tiếng rầm rầm, vô số bọt sóng tan ra, phiêu tán đi bốn phương tám hướng. Nhưng so với khi đi tới, con đường trở về tựa hồ yên bình hơn rất nhiều.
Thế nhưng, không một ai dám lơ là sơ xuất.
Chuyện đội đột kích Bạo Hùng làm nghiêng trời lật đất ở vương quốc Y Lệ Nạp, hiện giờ hẳn là đã truyền tới chỗ hải tặc Ca Âu rồi. Dưới cơn phẫn nộ tướng quân Bạch Lệnh khẳng định sẽ thỉnh cầu hải tặc Ca Âu ở giữa đường đi ngăn chặn đám gia hỏa không biết trời cao đất dày. Cương quyết đem bọn chúng ngũ mã phân thây hoặc là xé nát đem nuôi chó. Hải tặc Ca Âu đương nhiên cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn Y Lệ Nạp bị rơi vào sự khống chế của quân Lam Vũ. Bọn chúng tất nhiên sẽ phải tức tốc đưa ra phản ứng, chém đứt cánh tay mà quân Lam Vũ thò ra. Hải tặc Ca Âu vốn có vô số thuyền hải tặc tới lui ở phía nam biển Ca-ri-bê. Nửa tháng thời gian trôi đi, bọn chúng hiện giờ hẳn là đã dựng lên một tuyến phong tỏa nghiêm ngặt, chuẩn bị chặn đứng Long Nha chiến hạm 714 trở về nhà.
Tâm tình của Cận Tài và Từ Lâm Luật đương nhiên là không thoải mái được.
Chiến đấu ở Y Lệ Nạp đã hoàn toàn đánh cho tướng quân Bạch Lệnh trở tay không kịp, trong lúc không kịp đề phòng, quân đội và chính quyền của Y Lệ Nạp đều dễ dàng tan vỡ. Đội đột kích Bạo Hùng nhẹ nhàng giải quyết cuộc chiến, cũng giải cứu được Phượng Lam Vũ. Nhưng cuộc chiến ở Y Lệ Nạp kết thúc thắng lợi, chỉ là hoàn thành được một nửa nhiệm vụ thôi. Bọn họ phải thành công trở về được cảng Mễ Luân, hay tối thiểu cũng phải tiến vào được Linh Đình Dương, mới coi là hoàn thành nhiệm vụ trọn vẹn. Thế nhưng, cả hai người đều có thể cảm giác được, trên con đường trở về nhà sẽ không thái bình.
Hải tặc Ca Âu tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bất kỳ một kẻ địch nào dám gây sự với bọn chúng. Biển Ca-ri-bê rộng lớn bao la chính là hậu hoa viên của bọn chúng, bọn chúng hoàn toàn có thể bố trí cạm bẫy và mạng nhện ở trên cùng biển mênh mông này, hung dữ đem mỗi một kẻ dám xâm nhập vào đây xé nát.
Phảng phất như đề chứng minh cho lo lắng của Cận Tài, quan quân thông tấn tới báo cáo, thông tấn điện đài bị hỏng rồi.
Cận Tài và Lâm Từ Luật đưa mắt nhìn nhau, Du Tiên Phong ở bên cạnh cũng hiếu kỳ trừng mắt lên.
Cận Tài có chút không kiềm chế được nhỏ giọng chửi bới: “Cái loại điện đài bỏ đi gì vậy, không bằng rác rưởi. Không tới ba tháng hỏng mất hai bộ điện đài, đám khốn kiếp Lý Kỳ rốt cuộc là làm cái gì? Ngồi ăn không à?”
Lâm Từ Luật cảm thông vỗ vỗ vai Cận Tài, bình thản nói: “Thôi đi vậy, ban kỹ thuật cũng là dùng nỗ lực lớn nhất rồi, cái vùng biển Ca-ri-bê quái quỷ này, đối với bất kỳ thứ gì cũng yêu cầu đặc biệt cao. Năm xưa chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn của đế quốc không phải cũng chẳng thích ứng được với khí hậu ở nơi này sao? Nếu như có chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn ở đây. Hải tặc Ca Âu nói không chừng sẽ không ngang ngược như thế này!”
Cận Tài chẳng còn cách nào ngoài cười khổ một tiếng, gượng gạo nói: “Không có điện đại, chúng ta không liên hệ được với các huynh dệ gần đây nữa rồi. Vạn nhất xảy ra chuyện gì thì đúng là có chút rắc rồi. Ôi, binh đến tướng cản, nước tới đất ngăn, xem ra cũng chỉ đành như vậy thôi. Nói với huynh đệ của các ngươi. Chuẩn bị chiến đấu bất kỳ lúc nào, hải tặc Ca Âu có thể xuất hiện trước mặt chúng ta vào mọi lúc.”
Du Tiên Phong giọng nói ồm ồm: “Không cần ngươi phải nhắc nhở, chúng ta đi ngủ cũng mở mắt. Sợ là hải tặc Ca Âu không tới, nếu bọn chúng tới, ta đảm bảo cho bọn chúng phải ôm đầu bỏ chạy.”
Cận Tài nhún vai bất đắc dĩ, tự mình đi kiểm tra điện đài ở bên trong.
Mỗi một chiếc Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ được trang bị một cái vô tuyết điện đại, tăng cường rất lớn thống tấn và hợp tác giữa các chiến hạm, trong nhiều lần chiến đấu đều phát huy tác dụng trọng đại. Nhưng mà, đối với hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ mà nói, cái vô tuyến điện đài này cũng là một cái vấn đề bực mình. Không biết là có phải vì sóng biển lắc lư quá mạnh, hay là vì khí hậu biển Ca-ri-bê lạnh lẽo ẩm thấp, vô tuyến điện đài mà chiến hạm mang theo rất dễ xuất hiện hỏng hóc, tỉ lệ điện đài bị hỏng so với các hạm đội khác cao hơn tới mấy lần.
Quan tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư của hạm đội Bắc Hải đã hướng chủ quan tối cao ban ngành kỵ thuật quân Lam Vũ là Tây Môn Tử Thi Mật Đặc phản ánh việc này. Tây Môn Tử Thi Mật Đặc cũng phái một nhân viên kỹ thuật tên là Lý Kỳ tự mình tới hạm đội Bắc Hải nghiên cứu và cải thiện điện đài, hiện giờ chính đang khua chiêng gõ mò tiến hành các mục nghiên cứu và cải thiện công tác, nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để được vấn đề.
Lần này Long Nha chiến hạm 714 tới Y Lệ Nạp chấp hành nhiệm vụ, đã suy tính đầy đủ tới vấn đề hỏng hóc của điện đài, đặc biệt mang theo một chiếc điện đài dự bị. Nhưng không ngờ rằng, điện đại dự bị cũng lại hỏng rồi. Đương nhiên làm trong lòng Cận Tài có chút tức giận, bởi vì dựa theo kế hoạch tác chiến, trên con đường trở về, Long Nha chiến hạm 714 sẽ được sự yểm hộ và chi viện của các chiến hạm huynh đệ, để tiện vào lúc cần thiết có thể dùng sức mạnh xông vào tuyến phong tỏa của hải tặc Ca Âu. Nhưng hiện giờ điện đại hỏng rồi. Long Nha chiến hạm số 714 căn bản không thể liên lạc với người khác, chỉ đành đơn độc chiến đấu thôi.
Nửa tiếng sau, Cận Tài hiểu được, điện đài không còn hi vọng sửa chưa được nữa, Long Nha chiến hạm 714 sẽ phải đơn độc chiến đấu.
Lâm Từ Luật, Du Tiên Phong đều bị mời lên phần nửa trên của boong thuyền, cùng nhau nhiên cứu những tình huống đột phát có thể xảy ra trên chặng đường còn lại.
Cận Tài ngồi ở dưới cột buồm, dựa vào ánh trăng trong mát, trải tấm hải đồ lớn cả biển Ca-ri-bê ra, giải thích kỹ càng cho hai tên đồng bạn. Nhìn từ trên bản đồ, Long Nha chiến hạm số 714 còn cách cửa vào Linh Đình dương quãng đường năm nghìn kilomet, có thể nói là đã tương đối gần rồi. Nhưng đoạn mặt biển này cũng là hung hiểm nhất, là địa phương thuyền hải tặc tuần tra của hải tặc Ca Ấu nghiêm ngặt nhất. Đội thuyền hải tặc Ca Âu xuất phát từ đào Kim Quy có thể tới vùng biển này dễ như trở bàn tay, thực hiện sự phong tỏa mạnh mẽ.
“Ngươi thấy như thế nào?” Lâm Từ Luật liếc mắt nhìn Du Tiên Phong.
“Chẳng cần nói, đánh nhau lúc nào cũng xong.” Du Tiên Phong khẩu khí vô cùng thẳng thắn, cũng vô cùng dứt khoát.
“Nếu như người của chúng ta nhiều hơn một chút thì tốt rồi. Cận Tài có chút nuối tíếc nói.
Trong số nhân viên tham gia hành động sói biển lần này, Long Tiên tạm thời lưu lại vương quốc Y Lệ Nạp, phụ trách giám thị hành động của Bác Trữ Tây Cách Nạp. Ngoài ra còn có năm đội viên đội đột kích Bạo Hùng dưới sự an bài của Long Tiên, cũng lẳng lặng lưu lại. Bọn họ sẽ phụ trách thanh trừ hai trăm bảy mươi người trên danh sách lớn Bác Trữ Tây Cách Nạp cung cấp. chỉ cần những người này bị quét sạch. Cho dù sau này tướng quân Bạch Lệnh dưới sự hỗ trợ của hải tặc Ca Âu, trở về Y Lệ Nạp cũng sẽ phát hiện nhà chỉ còn bốn bức tường, không còn lực lượng để bản thân có thể dựa vào nữa rồi.
Ngoài ra, căn cứ vào mật lệnh của Dương Túc Phong. Long Tiên còn suất lĩnh mười hai đội viên đội đột kích Bạo Hùng còn lại bí mật xuất phát, đi chấp hành một nhiệm vụ vô cùng bí mật. Nội dung của nhiệm vụ này chỉ có mỗi một mình Lâm Từ Luật mới biết, cho dù là Du Tiên Phong cũng không biết. Bởi thế đội viên Bạo Hùng lại theo thuyền trở về bao gồm cả Du Tiên Phong và Từ Lâm Luật trong đó cũng chỉ có ba mươi người.
Bất quá thời gian Long Tiên lưu lại cũng sẽ không quá lâu, bời vì hắn cũng xung phong điều tới không quân, đồng thời cũng được Dương Túc Phong phê chuẩn. Đầu năm sau quân Lam Vũ sẽ thành lập bộ đội phi dĩnh không quân. Tới khi đó hắn sẽ trở về, hơn nữa Thượng Tà một trong những người tổng phụ trách hành động sói biển, cũng nhận được mật lệnh của Dương Túc Phong, theo Long Nha chiến hạm 714 rời khỏi Y Lệ Nạp, hiện giờ ông ta chính ở trong khoang thuyền chiếu cố cho Phượng Lam Vũ, đây cũng là nhiệm vụ duy nhất của ông ta trên thuyền.
Tâm tình của Phượng Lam Vũ rất kém, không biết là bởi vì nguyên nhân gì, có khả năng là bởi vì cái chết của mẹ con Phượng Vân Vũ, cũng có khả năng không muốn bản thân và cái tên Dương Túc Phong liên hệ với nhau. Từ sau khi lên thuyền, cơ bản là nàng không nói chuyện nữa, một mình mình rầu rĩ sống qua ngày, thần sắc cũng tương đối tiều tùy, hơi có chút cảm giác dùng nước mắt rửa mặt. Đám người Lâm Từ Luật cũng biết điều, cho nên tránh đi thật xa, căn bản không xuất hiện ở trước mặt nàng.
Du Tiên Phong còn chưa hết hứng, giơ súng ngắm trong tay lên, ngạo nghễ nói: “Nếu hải tặc Ca Âu tới, ta sẽ cho bọn chúng một đòn phủ đầu, một phát giết một tên, chỉ đâu bắn đấy, nếu muốn bắn vào mắt tuyệt đối không bắn vào mũi…”
Cận Tài cười lạnh nói: “Được rồi, được rồi, khoác lác không cần phải đóng thuế, ngươi cũng không cần hăng say như vậy. Lưu Thạch không có ở đây, ngươi lại giả mạo làm lão đại rồi? Thật đúng là, nếu ta nói…”
Bỗng nhiên, một chuỗi tiếng còi khẩn cấp vang lên.
Cận Tài vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn thấy trên đình cột buồm chòi canh đang gấp gáp vẫy lá cờ nhỏ màu đỏ trong tay, dưới ánh trăng chiếu rọi trông vô cùng bắt mặt lại trông có chút kích động và khẩn trương quá độ.
Lâm Từ Luật vỗ mạnh lên đầu Du Tiên Phong, hung dữ nói: “Ngươi là cái đồ mồm quạ! Đúng là đồ mồm quạ!”
Du Tiên Phong ngạc nhiên nói: “Không phải chứ? Nói tới là tới ngay? Sau khi ta trở về nhất định phải mua…”
Cận Tài trầm giọng cắt ngang lời của hắn, nói: “Đừng nói thừa thãi nữa, thông báo cho mọi người. Chuẩn bị chiến đấu, đúng là hải tặc Ca Âu tới thật, hơn nữa nhân số còn không ít, có một chiến chiến đấu hạm cỡ lớn, còn có hai ba chục chiếc thuyền buồm tam giác tốc độ cao của Bắc Hải, không dễ đối phó đâu.
Quay người lại, Cận Tài đưa ngay tay ra, đem đánh lên cơ quan cảnh báo trên cột buồm, tức thì tiếng cảnh báo chiến đấu làm trái tim người ta đập càng thêm dồn dập vang lên. Trong tiếng cảnh báo, Cận Tài cũng nghiêm giọng quát lên: “Đã phát hiện hải tặc Ca Âu! Tất cả mọi người lập tức về vị trị của mình, chuẩn bị chiến đấu!”
Long Nha chiến hạm số 714 lập tức như bắt đầu sôi lên, tất cả mọi người, trừ hai người Thượng Tà và Phượng Lam Vũ ra, thì số còn lại đều tiến vào trạng thái chuẩn bị. Tất cả những đồ vật không cần thiết trên boong thuyền đều bị thanh lý mau chóng, cửa phụ ở hai bên mạn thuyền được mở ra, nòng pháo cà-nông đen ngòm ngòm được thò ra ngoài. Mười mấy thủy thủ bắt đầu lặp đặt bách kích pháo ở trên vị trí cổ định ở boong thuyền, để gia tăng pháo hỏa. Còn có tám thủy thủ chia nhau ra chiếm cứ bốn khẩu súng máy ở hai bên sàn chiến hạm. Từng rương từng rương đạn súng máy lớn được vận chuyện lên, tiện tay đặt bên cạnh súng máy, những băng đạn dài trải đầy nửa boong thuyền.
Các đội viên đội đột kích Bạo Hùng cũng từ trong khoang thuyền theo trật tự chạy ra, dưới sự ra hiệu của Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong, phòng bị ở tất cả chỗ ra vào boong thuyền và hai bên mạn thuyền. Hai ống phóng rốc-két thì được đặt cố định ở đầu và ở cuối Long Nha chiến hạm, có thể đem sử dụng làm hỏa pháo chiến đấu tầm gần, trong tầm bắn gần một trăm mét, nếu bị đạn rốc-két bắt trúng, thì dù là Đại La Kim Tiên cũng không thể may mắn sống được.
Tin tức chòi quan sát phát ra càng lúc càng rõ ràng.
Hải tặc Ca Âu xuất hiện ở phía đông bắc Long Nha chiến hạm 714 tổng cộng có một chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn và hai mươi tám chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải. Từ lá cờ trên trên chiến đấu hạm cỡ lớn kia mà phán đoán, thì hẳn là hải tặc râu lam trong hải tặc Ca Âu. Chiếc chiến đấu hạm đó xông thẳng vào Long Nha chiến hạm 714, còn những chiếc thuyền tốc độ cao buồm tam giác kiểu Bắc Hải kia thì phân tán ra, cứ mỗi ba chiếc một kết thành thế trận, ý đồ đem Long Nha chiến hạm 714 bao vây.
“Hải tặc râu lam ? Chúng ta gặp phải đối thủ rồi.” Cận Tài lạnh lùng nói.
Lâm Từ Luật lại không tán đồng: “Ta thì lại hi vọng gặp phải hải tặc râu đỏ, làm một trận huyết chiến thật sáng khoái.”
Du Tiên Phong cũng gật đầu: “Tôi cũng hi vọng không phải là hải tặc râu lam, những tên gia hỏa khó dây dưa này… Ngươi nói xem, chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn kia có phải là của lão đại hải tặc râu lam Tát Mục Ai Nhĩ hay không? Cho dù chúng ta chơi với hắn cũng đáng rồi...”
Cận Tài lắc đầu nói: “Không thể là hắn được, hắn hẳn phải ở quần đảo Đại Mã Cáp.”
Du Tiên Phong nói: “Vậy có thể là ai đây? Rất ít khi nghe nói trong hải tặc râu lam cũng có chiến đấu hạm cỡ lớn như thế này.”
Cận Tài âm trầm nói: “Đáp án sẽ biết rất nhanh thôi.”
Quả nhiên, chốc lát sau, chòi quan sát lại phát ra tin tức, bọn họ đã nhận ra, lá cờ trên treo trên chiếc chiến đấu hạm kia chính là của một trong số thành viên cốt cán của hải tặc râu lam. Ba Thác La Mâu.
Lâm Từ Luật trầm ngâm gật đầu nói: “Thì ra là ma quỷ đội mũ rơm! Chúng ta may mắn rồi!”
Cận Tài dùng sức bẻ ngón tay của hắn, cũng tỏ ra có chút âm trầm mà kích động.
Long Nha chiến hạm số 714 tức tốc chạy về phía đông nam, nhưng không có gió, tốc độ tiến tới của Long Nha chiến hạm không được nhanh. Đương nhiên tốc độ tiến triển của đội thuyền hải tặc Ca Âu cũng không thể nhanh được, khảng cách hai bên chỉ chầm chầm rút ngắn. Hải tặc râu lam xưa tay lấy tốc độ nổi tiếng, nhưng Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ cũng rất chú ý tới tốc độ, cho nên hai bên chỉ đánh ngang tay.
Du Tiên Phong từ sớm đã nắm chắc súng ngắm trong tay, mong đợi Ba Thác La Mâu xuất hiện, mong đợi đối phương có thể xuất hiện trong đầu ruồi của súng ngắm, xuất hiện trong phạm vi xạ trình súng trường Mauser có hiểu quả. Hắn phát thệ, chỉ cần đối phương xuất hiện trong tầm bắn hữu hiệu, phát súng đầu tiên sẽ đem chiếc mũ rơm màu đen nổi tiếng thế giới của đối phương bắn bay.
Ma quỷ đội mũ rơm là một cái biệt hiệu, cái tên thực sự của bản thân hắn là Ba Thác La Mâu. Nhưng tên của hắn chỉ có rất ít người biết được, đại đa số mọi người đều chỉ nhớ được cái biệt hiệu ma quỷ đội mũ rơm này. Trong tư liệu cơ quan tình cáo cung cấp, địa vị của Ba Thác La Mâu trong hải tặc râu lam vô cùng cao, thuộc về một trong tứ đại kim cương do hải tặc râu lam Tát Mục Ai Nhĩ chỉ huy. Năm xưa phó tư lệnh quan hạm đội Bắc Hải đế quốc Đường Xuên, thiếu tướng Đặc Mạt Khắc, cũng chính là phụ thân của Đặc Lan Khắc Tư, đã chết dưới hỏa pháo của Ba Thác La Mâu, cho nên Đặc Lam Khắc Tư hận Ba Thác La Mâu tới tận xương, hận không thể lột da lóc thịt hắn, không ngờ rằng, thần xui quỷ khiến thế nào lại gặp phải nhanh như vậy.
Tên của chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn do Ba thác La Mâu suất lĩnh có tên là “Ba Lân Bàng”, đây là một cái tên rất cổ quái, rất ít người có thể nhớ được, nhưng kẻ địch của nó đều thích gọi chiến chiến đấu hạm làm người ta sợ hãi này là “dao cạo của ma quỷ”. Bời vi nơi chiếc chiến đấu hạm này đi qua, đều sạch sẽ giống như bị dao cạo quét qua vậy, tuyệt đối không một ai có thể sống được, mỗi một người gặp phải dao cạo của ma quỷ, đều đã ở trong địa ngục nguyền rủa chiến thuyền độc ác và tàn nhẫn này.
Chỉ đáng tiếc, lời nguyền rủa của bọn họ đối với dao cạo của ma quỷ mà nói, không có chút xíu ảnh hưởng nào.
Chiếc chiến đấu hạm có trọng tại đạt tới hai nghìn sáu trăm tấn, có một trăm bốn mươi khẩu hỏa phảo cỡ nòng lớn nhỏ này, tuyệt đối là cơn ác mộng trong tất cả những kẻ địch của hải tặc Ca Âu. Chiếc thuyền làm này làm người ta sợ ở rất nhiều chỗ, nhưng làm người ta sợ hãi nhất, không nằm ở sự to lớn của nó, mà nằm ở tốc độ và hỏa lực của nó. Trong rất nhiều truyền thuyết hải tặc Ca Âu làm rất nhiều rất nhiều người sợ hãi, thì dao cạo của ma quỷ chính là đại biểu cho tốc độ, trong thuyền thuyết, một ngày một đêm nó có thể từ quần đảo Đại Cáp Mã đánh tới bở biển phía bắc của đế quốc Đường Xuyên.
Trong hô hấp bình thản của ba người, chiếc chiến đấu hạm to lớn trong truyền thuyết này cuối cùng cũng chầm chậm xuất hiện trên mặt biển ở phía đông bắc. Dưới ánh trăng trong mát, dạo cạo của ma quỷ trông đen như mực, không hề có ánh đèn, thậm chí nhìn từ kính viễn vọng cũng rất khó nhìn thấy có sự tồn tại của người sống, cho tới khi trên cánh buồm màu đen có thứ gì đó màu đen xẹt qua. Ba người mới phát hiện ra, hóa ra là những thủy thủ của hải tặc Ca Âu này toàn bộ đều đổi trang phục màu đen, cùng cả chiếc chiến đấu hạm đen xì dung hòa vào làm một, vô cùng khó phân biệt.
Chiếc chiến đấu hạm đen kịt này chầm chậm từ phía đông bắc ép tới gần, cứ giống như là một bóng ma không thể xua đi được, dần dần bao phủ lên trong lòng tất cả những người trên Long Nha chiến hạm 714. Đối với tuyệt đại đa số bọn họ mà nói. Bọn họ chính là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy sự tồn tại của hải tặc Ca Âu, bọn họ đều không kìm được mang theo tâm tình khẩn tương và kích động chú ý theo dõi sát sao mỗi một hành động của hải tặc Ca Âu.
Chỉ có Cận Tài đối với mọi thứ của hải tặc Ca Âu đã nhìn thấy quá nhiều, sớm đã trở thành bình thường. Mắt hắn nhìn chằm chằm chiếc chiến đấu hạm đó không chớp, lạnh lùng nói: “Bọn người Mã Toa khốn kiếp! Nếu như nói bọn chúng không có liên hệ với hải tặc Ca Âu, thì đánh chết ta cũng không tin.”
Du Tiên Phong hạ kính viễn vọng xuống, tò mò hỏi: “Làm sao lại nói như thế?”
Cận Tài cũng hạ kính viễn vọng xuống, lạnh lùng nói: “Con thuyền dao cạo của ma quỷ này khẳng định là do xưởng tạo thuyền của nước Mã Toa đóng lên. Mặc dù nhìn bề ngoài có cải biển không ít, nhưng trong cốt lõi lại vô cùng giống với chiến đấu hạm cấp Kim Cương của hải quân nước Mã Toa. Khẳng định là có cùng một nguồn. Trước nay ta đều không tin bản thân hải tặc Ca Âu có thể đóng ra được chiến đấu hạm cỡ lớn như thế này, ngược lại những chiếc thuyền cao tốc buồm tam giác kiểu bắc hải kia thì khẳng định là kiệt tác của bọn chúng.
Lâm Từ Luật cũng hạ kính viễn vọng xuống, đeo nó lên trên cổ gật đầu, bình thản nói: “Điều này thì có gì mà phải kỳ quái, nước Mã Toa vì muốn tước bớt thực lực của đế quốc Đường Xuyên, nên thủ đoạn gì cũng mang ra dùng. Lão Cận, tác chiến trên biển vẫn phải nghe ngươi chỉ huy, có điều gì căn dặn không?”
Cận Tài lạnh lùng nói: “Chẳng có gì căn dặn hết, cứ đánh tới chết.”
Du Tiên Phong cười nói: “Ta thích mệnh lệnh như thế này, bọn ta đều thích loại mệnh lệnh như thế.”
Lâm Từ Luật cẩn thận nói: “Không có gì khác nữa à?”
Cận Tài lạnh lùng nói: “Điều duy nhất chúng ta không thể làm, chinh là để dao cạo của ma quỷ tới gần chúng ta.”
Lâm Từ Luật gật đầu.
Hai bên mạn thuyền của hiến đấu hạm dao cạo của ma quỷ tổng cộng trang bị một trăm bốn mươi khẩu hỏa pháo, trong đó khẩu có cỡ nòng to nhất lên tới mười bốn inch ( * 2.54 = 370cm), dưới đủ các loại hỏa pháo các cỡ nòng. Long Nha chiến hạm không thể kiên trì nổi tới hai lượt tập trung xạ kích là tan thành khói bụi. Bất quá, đại pháo của hải tặc Ca Âu mặc dù cỡ nòng rất lớn, nhưng tầm bắn lại không xa, tối đa chỉ có chừng sáu bảy trăm mét. Đây là nhược điểm trí mạng, chỉ có điều này cái nhược điểm này đối với hải tặc Ca Âu mà xét, thì không thể tính là nhược điểm, bởi vì bọn chúng xưa nay luôn thích tiếp chiến đẫm máu ở mạn thuyền, vì thế không coi trọng pháo kích lắm.
Cận Tài chậm rãi nhìn bốn phía, xác định tất cả mọi người đã ở vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu mới lạnh lùng nói: “Ta phụ trách điều khiển thuyền, các ngươi phụ trách đánh trả, cứ quyết định như thế.”
Lâm Từ Luật gật mạnh đầu nói: “Không vấn đề gì.”
Du Tiên Phong xoa chân múa tay nói: “Giỏi cho lũ khốn kiếp, xem ra trận này chúng ta được đánh chén no nê rồi.”
Cận Tài xoay người rời đi, tự mình tới bên trong lái thuyền, Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong thì phân tán ra, tới các điểm kiểm tra chuẩn bị chiến đấu.
Trừ Phượng Lam Vũ - vương hậu Y Lệ Nạp, còn cả lão già núi Thái Sơn sập xuống trước mắt cũng không đội sắc mặt Thượng Tà. Tất cả mọi người trên Long Nha chiến hạm số 714 đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Tất cả các nòng pháo đều đã lên đạn, lựu đạn cũng được xếp hàng ngang trước mặt, lựu đạn được mở nắp, các tay súng và pháo thủ đều không chớp mắt theo dõi động tác của kẻ địch, chờ đợi mệnh lệnh cuối cùng.
Bất kể là thuyền viên và thủy thủ ở trên Long Nha chiến hạm 714, hay là các đội viên đội đột kích bạo hùng thuộc về trung đoàn thứ tư hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ. Thường ngày bọn họ đều được huấn luyện khắc khổ, nên tất cả tinh thần và sức chú ý, đều nhắm vào một mục tiêu giống nhau, đó chính là tiêu diệt hải tặc Ca Âu. Hiện giờ cuối cùng hải tặc Ca Âu xuất hiện ở trước mắt bọn họ, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội thể hiện này.
Mặt trăng đột nhiên trốn vào trong tầng mây, ánh trăng tức thì tối đi, trên mặt biển cũng bắt đầu biến thành một màng tối tăm. Ở trên mặt biển tối tăm này, những chiếc thuyền của hải tặc Ca Âu thuần thục trật tự tiếp cận Long Nha chiến hạm số 714. Mặc dù không phải là nhân viên hải quân chuyên nghiệp, nhưng Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong đều có thể cảm thụ được, hải tặc Ca Âu đúng là được huấn luyên bài bản, tuỵệt đối không phải là một đám ô hợp trên mặt biển mà báo chí Đường Xuyên miệt thị.
Thử hỏi, nếu như hải tặc Ca Âu thực sự là một đám ô hợp, vậy thì sao bọn chúng có thể đánh cho hạm đội Bắc Hải của đế quốc Đường Xuyên tơi bời hoa lá, toàn quân bị diệt.
Theo một tiếng mệnh lệnh của Cận Tài, Long Nha chiến hạm số 714 khai pháo xạ kích vào vị trí cách ba nghìn mét, pháo đạn không bắn trúng dao cạo của ma quỷ, nhưng bắn trúng một con thuyền tốc độ cao buồm tam giác kiểu Bắc Hải ở gần đó. Chiếc thuyền hải tặc bất hạnh này hoàn toàn không ngờ rằng mình lại bị bắn trúng ở cự ly xa như vậy, người trên thuyền thậm chí còn chẳng hiểu là chuyện gì, đã bị bắn tung lên lưng chừng không, mảnh gỗ nát vụn và thi thể không toàn vẹn bay lên bên trên chiến đấu hạm ở bên cạnh.
Lâm Từ Luật nâng kính viễn vọng lên nhìn, quả nhiên là ở bên trên chiến đấu hạm dao cạo của ma quỷ, nhìn thấy một lão già đội mũ rơm màu đen cao cao gầy gầy đứng ở vị trí đài chỉ hủy, cũng đang cầm kính thiên lý quan sát bốn phía. Lão già này toàn thân đều bao phủ ở trong một tấm trường bào, cũng buộc một cái khăn trùm màu đen, chỉ có mỗi ở bên phía trái vạt áo có một hàng cúc trông rất bình thường là làm bằng đồng, còn hơi mang theo chút sắc hoàng kim. Trên chiếc cúc đồng hình như là điêu khắc hoa văn kỳ quái, nhưng mà hình dạng của hoa văn thì cho dù là kính viễn vọng có thể nhìn xa được hơn nữa thì cũng không nhìn rõ ràng được.
Có thể nhìn ra được, lão già này hẳn chính là Ba Thác La Mâu được xưng là ma quỷ đội mũ rơm rồi, lão ta lãnh đạm nhìn khung cảnh ở trước mắt, vẻ mặt đầy sự lãnh khốc vô tình và ngạo nghễ của kẻ bề trên. Mọi thứ trước mặt cứ như là nhất định là phải được, thắng lợi đã nắm chắc trong lòng bàn tay, thậm chí còn có một chút thờ ơ. Đối với chiếc Long Nha chiến hạm mà trọng tải chỉ có chưa tới bảy trăm tấn này căn bản là không để vào trong mắt.
Nhưng tiếng pháo nổ rầm rầm rất nhanh đã đánh nát sự kiêu ngạo và trầm tĩnh của Ba Thác La Mâu.
Chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải kia bị nổ tung ngay dưới vành mắt của lão ta. Nhất thời lão còn chưa ý thức được đã xảy ra chuyện gì, cho tới khi một cái lá gan bị bắt nát bay lên đầu vai của lão, mùi máu tanh nồng nặc sộc sâu vào trong lục phủ ngũ tạng của lão, mảnh gỗ vỡ nát đem chiến đấu hạm Ba Lân Bàng cũng bị đập vang lên từng trận bộp bộp bộp, tựa hồ mạn thuyền bị đánh thủng vô số những lỗ hổng nhỏ. Một quả cầu lửa tức tốc mở rộng ngay trước mắt lão, phảng phất so với mặt trời giữa trưa còn sáng rực hơn gấp trăm lần, ánh lửa chớp mắt đã biến mất. Trên mặt biển chỉ còn lại những thi thể và mảnh gỗ trôi nổi, thì lão ta mới tỉnh ngộ ra, chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải kia đã bị kẻ địch bắn trúng trực tiếp rồi.
“Hết tốc lực tiến lên!” Khuôn mặt Ba Thác La Mâu tức thì trở nên vặn vẹo, hùng hổ khí thế quát lớn lên, từ thời đại Đường Lãng cho tới nay, hải tặc Ca Âu còn chưa có thuyền bị kẻ địch đánh trúng trực tiếp mà phát nổ, lão ta tuyệt đối không thể chấp nhận thời đại Đường Lãng một lần nữa trở lại.
Dưới mệnh lệnh của Ba Thác La Mâu, tất cả những chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải đều tận sức gia tăng tốc độ tiến lên. Nhưng ngay vào đúng lúc này, biển Ca ri bê, không biết là bởi vì nguyên nhân gì, không ngờ ngay cả một làn gió cũng chẳng có. Cả đất trời phảng phất cứ như là một vùng không gian bất động vô biên, tới ngay cả sóng biển tựa hồ cũng trở nên dịu dàng, ánh trăng mông lung từ tầng mây chiếu xuống, trên mặt biển lúc mờ lúc tỏ, làm cho người ta có một cảm giác lờ mờ hết sức quỷ dị.
Cận Tài thầm cảm thán đúng là trời cao phù hộ, đây là cơ hội pháo kích cự ly xa tốt nhất.
Cho dù sóng biển vẫn cứ nhấp nhô không ngớt, nhưng đối với các pháo thủ của Long Nha chiến hạm số 714 mà nói, xạ kích ở trên sóng biển hùng dũng, chính là công phu cơ bản bình thường nhất. Biển Ca ri bê không gió cũng có sóng cao ba tấc. Hạm đội thứ bảy (hạm đội Bắc Hải) của quân Lam Vũ nếu muốn đứng vững chân ở trên vùng hải dương này, thì phải thuần phục được ảnh hưởng của sóng biển, làm con ngựa bất kham này trở nên ngoan ngoãn cho mình sử dụng. Cho nên, đằng sau cái vẻ ngoài nhốn nháo lăng nhăng của hạm đội thứ bảy, ở sau lưng hạm đội thứ bảy bị báo chí chỉ trích ham mê cờ bạc, Đặc Lan Khắc Tư và các bộ hạ của hắn đều âm thầm rèn luyện kỹ năng cơ bản thật vững chắc, nhất là pháo kích và chiến đấu ở mạn thuyền, quả thực là tới mức tàn khốc. Mỗi một tháng hạm đội thứ bảy đều có người bất hạnh ngộ nạn vì huấn luyện, nhưng những tin tức này đều bị phong tỏa, mà quan binh ngộ nạn cũng toàn bộ được thông báo với bên ngoài là bất hạnh gặp nạn trong chiến đấu với hải tặc Ca Âu, được khen thưởng và rất nhiều tiền tử tuất.
“Lão Chu, hai nghìn sáu trăm mét, bảy trăm tám mươi mật vị.” Cận Tài bình tĩnh hạ mệnh lệnh.
*** Mật vị: đã chú thích trong trận Tiểu Thang Sơn.
Lão Chu quan điều khiển hạm pháo xạ kích gật đầu, truyền xuống mệnh lệnh xạ kích.
Trải qua hơn một năm cải thiện, trên mặt chỉ huy xạ kích hạm pháo ở hải quân Lam Vũ cũng không ngừng cải thiện và tiến bộ. Ban đầu hạm pháo phân tán xạ kích, đã đổi thành thống nhất khống chế tập trung xạ kích. Ban đầu mấy khẩu pháo chia ra xạ kích các mục tiêu khác nhau, sửa thành toàn bộ đại pháo trên một chiếc chiến hạm đều tập trung xa kích vào một mục tiêu. Ban đầu do mỗi pháo thủ tự lựa chọn và nhắm chuẩn mục tiêu, chuyển thành có một nhân viên điều khiển hỏa pháo thống nhất, các pháo thủ chỉ cần dựa theo số liệu xạ kích mà hành động là được. Đủ các loại cải tiến, mục đích đều là vì để tăng cao tỉ lệ bắn trúng và tốc độ xạ kích của hạm pháo chiến hạm quân Lam Vũ. Hơn nữa đã giành được hiệu quả tuyệt vời trong thực chiến.
Sau hai giây nhắm bắn, bốn khẩu pháo cà nông cỡ nòng 100 ly nối tiếp nhau phun ra những ngọn lửa phẫn nộ, bốn quả đạn pháo dữ đội men theo tiếng rít gào bén nhọn nện xuống vị trí hai nghìn sáu trăm mét, bắn lên cột nước tung tóe đầy trời, đem ánh trăng đều bao phủ trong nước biển đen ngòm, nhưng mặt trăng cũng ngoan cường đem nước biển bay lên chiếu rọi qua trở thành trạng thái nửa trong suốt, hắt ra vầng sáng của ánh trăng. Lâm Từ Luật thậm chí có thể từ trong kính viễn vọng nhìn thấy trong cột nước mang theo hai con cá đỏ dạ (croceine croaker), trong quá trình rơi xuống không thể không chế ra sức quấy cái đuôi của mình, sau đó lại đập đánh sầm chìm vào trong nước biển.
Nơi đó, vừa vặn có ba chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải bởi vì ảnh hưởng của sóng biển, thuận theo quán tính tụ tập vào một chỗ, đúng lúc bị tên Cận Tài ác độc phát hiện ra, trở thành mục tiêu xạ kích của hạm pháo quân Lam Vũ. Pháo đạn liên tục không ngừng rơi ở giữa và xung quanh ba chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải. Tức thì đem bọn chúng bao phủ, mặc dù không bắn trúng trực tiếp, nhưng uy lực mãnh liệt của đạn bắn sượt cũng đã đủ làm cho ba chiếc thuyền cỡ nhỏ trọng tải không tới hai trăm tấn này một bữa no nê rồi. Một chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải ngay tại chỗ bị sóng cả ngập trời do đạn bắn sượt qua làm lật ụp, tất cả nhân viên trên thuyền đều rơi hết xuống nước, rồi tiếp đó lại bị đạn pháo đập cho tan xương nát thịt, ngay cả cơ hội kêu cứu cũng không có, chỉ có những thi thể không toàn vẹn bay múa khắp nơi trong khói súng.
Một chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải khác cột buồm bị đạn bắn sượt đánh gãy, đổ đè lên lên chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải xui xẻo kia, kết quả là nhân viên trên chiếc thuyền đó bị đè mất một đống lớn, quá nửa số nhân vật bị đập văng thẳng vào trong nước biển, con thuyền cũng bị tổn hại nghiêm trọng, không ngừng bị vào nước, nhân viên trên thuyền ra sức lấp chỗ rò, kết quả bị đạn bắt sượt rơi xuống tiếp tục mở rộng vết thương của nó, bọn chúng chỉ đánh bỏ thuyền, nhảy vào trong nước biển rét buốt, bơi về phía chiếc thuyền hải tặc khác.
Biển Ca-ri-bê vào ban đêm, không có gió, không có sương, ánh trăng đẹp vô cùng. Dưới ánh trăng trong mát soi rọi, trên mặt biển từng ánh lân quang lóng lánh, trong trầm tĩnh phát ra sự rực rỡ làm lòng người yên bình, giống như lạc vào trong nhân gian tiên cảnh. Phảng phất như chuyên môn để đón tiếp những dũng sĩ từ Y Lệ Nạp trở về, sóng của biển Ca-ri-bê cũng ôn nhu hơn rất nhiều, mặc dù Long Nha chiến hạm vẫn trong những đợt sóng nhấp nhô không ngừng chòng chành, mặc dù sóng vẫn đánh lên mạn thuyền của Long Nha chiến hạm, vẫn phát ra những tiếng rầm rầm, vô số bọt sóng tan ra, phiêu tán đi bốn phương tám hướng. Nhưng so với khi đi tới, con đường trở về tựa hồ yên bình hơn rất nhiều.
Thế nhưng, không một ai dám lơ là sơ xuất.
Chuyện đội đột kích Bạo Hùng làm nghiêng trời lật đất ở vương quốc Y Lệ Nạp, hiện giờ hẳn là đã truyền tới chỗ hải tặc Ca Âu rồi. Dưới cơn phẫn nộ tướng quân Bạch Lệnh khẳng định sẽ thỉnh cầu hải tặc Ca Âu ở giữa đường đi ngăn chặn đám gia hỏa không biết trời cao đất dày. Cương quyết đem bọn chúng ngũ mã phân thây hoặc là xé nát đem nuôi chó. Hải tặc Ca Âu đương nhiên cũng không thể khoanh tay ngồi nhìn Y Lệ Nạp bị rơi vào sự khống chế của quân Lam Vũ. Bọn chúng tất nhiên sẽ phải tức tốc đưa ra phản ứng, chém đứt cánh tay mà quân Lam Vũ thò ra. Hải tặc Ca Âu vốn có vô số thuyền hải tặc tới lui ở phía nam biển Ca-ri-bê. Nửa tháng thời gian trôi đi, bọn chúng hiện giờ hẳn là đã dựng lên một tuyến phong tỏa nghiêm ngặt, chuẩn bị chặn đứng Long Nha chiến hạm 714 trở về nhà.
Tâm tình của Cận Tài và Từ Lâm Luật đương nhiên là không thoải mái được.
Chiến đấu ở Y Lệ Nạp đã hoàn toàn đánh cho tướng quân Bạch Lệnh trở tay không kịp, trong lúc không kịp đề phòng, quân đội và chính quyền của Y Lệ Nạp đều dễ dàng tan vỡ. Đội đột kích Bạo Hùng nhẹ nhàng giải quyết cuộc chiến, cũng giải cứu được Phượng Lam Vũ. Nhưng cuộc chiến ở Y Lệ Nạp kết thúc thắng lợi, chỉ là hoàn thành được một nửa nhiệm vụ thôi. Bọn họ phải thành công trở về được cảng Mễ Luân, hay tối thiểu cũng phải tiến vào được Linh Đình Dương, mới coi là hoàn thành nhiệm vụ trọn vẹn. Thế nhưng, cả hai người đều có thể cảm giác được, trên con đường trở về nhà sẽ không thái bình.
Hải tặc Ca Âu tuyệt đối sẽ không dễ dàng bỏ qua cho bất kỳ một kẻ địch nào dám gây sự với bọn chúng. Biển Ca-ri-bê rộng lớn bao la chính là hậu hoa viên của bọn chúng, bọn chúng hoàn toàn có thể bố trí cạm bẫy và mạng nhện ở trên cùng biển mênh mông này, hung dữ đem mỗi một kẻ dám xâm nhập vào đây xé nát.
Phảng phất như đề chứng minh cho lo lắng của Cận Tài, quan quân thông tấn tới báo cáo, thông tấn điện đài bị hỏng rồi.
Cận Tài và Lâm Từ Luật đưa mắt nhìn nhau, Du Tiên Phong ở bên cạnh cũng hiếu kỳ trừng mắt lên.
Cận Tài có chút không kiềm chế được nhỏ giọng chửi bới: “Cái loại điện đài bỏ đi gì vậy, không bằng rác rưởi. Không tới ba tháng hỏng mất hai bộ điện đài, đám khốn kiếp Lý Kỳ rốt cuộc là làm cái gì? Ngồi ăn không à?”
Lâm Từ Luật cảm thông vỗ vỗ vai Cận Tài, bình thản nói: “Thôi đi vậy, ban kỹ thuật cũng là dùng nỗ lực lớn nhất rồi, cái vùng biển Ca-ri-bê quái quỷ này, đối với bất kỳ thứ gì cũng yêu cầu đặc biệt cao. Năm xưa chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn của đế quốc không phải cũng chẳng thích ứng được với khí hậu ở nơi này sao? Nếu như có chiến đấu hạm cấp Ngũ Đài Sơn ở đây. Hải tặc Ca Âu nói không chừng sẽ không ngang ngược như thế này!”
Cận Tài chẳng còn cách nào ngoài cười khổ một tiếng, gượng gạo nói: “Không có điện đại, chúng ta không liên hệ được với các huynh dệ gần đây nữa rồi. Vạn nhất xảy ra chuyện gì thì đúng là có chút rắc rồi. Ôi, binh đến tướng cản, nước tới đất ngăn, xem ra cũng chỉ đành như vậy thôi. Nói với huynh đệ của các ngươi. Chuẩn bị chiến đấu bất kỳ lúc nào, hải tặc Ca Âu có thể xuất hiện trước mặt chúng ta vào mọi lúc.”
Du Tiên Phong giọng nói ồm ồm: “Không cần ngươi phải nhắc nhở, chúng ta đi ngủ cũng mở mắt. Sợ là hải tặc Ca Âu không tới, nếu bọn chúng tới, ta đảm bảo cho bọn chúng phải ôm đầu bỏ chạy.”
Cận Tài nhún vai bất đắc dĩ, tự mình đi kiểm tra điện đài ở bên trong.
Mỗi một chiếc Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ được trang bị một cái vô tuyết điện đại, tăng cường rất lớn thống tấn và hợp tác giữa các chiến hạm, trong nhiều lần chiến đấu đều phát huy tác dụng trọng đại. Nhưng mà, đối với hạm đội Bắc Hải quân Lam Vũ mà nói, cái vô tuyến điện đài này cũng là một cái vấn đề bực mình. Không biết là có phải vì sóng biển lắc lư quá mạnh, hay là vì khí hậu biển Ca-ri-bê lạnh lẽo ẩm thấp, vô tuyến điện đài mà chiến hạm mang theo rất dễ xuất hiện hỏng hóc, tỉ lệ điện đài bị hỏng so với các hạm đội khác cao hơn tới mấy lần.
Quan tư lệnh Đặc Lan Khắc Tư của hạm đội Bắc Hải đã hướng chủ quan tối cao ban ngành kỵ thuật quân Lam Vũ là Tây Môn Tử Thi Mật Đặc phản ánh việc này. Tây Môn Tử Thi Mật Đặc cũng phái một nhân viên kỹ thuật tên là Lý Kỳ tự mình tới hạm đội Bắc Hải nghiên cứu và cải thiện điện đài, hiện giờ chính đang khua chiêng gõ mò tiến hành các mục nghiên cứu và cải thiện công tác, nhưng vẫn chưa giải quyết triệt để được vấn đề.
Lần này Long Nha chiến hạm 714 tới Y Lệ Nạp chấp hành nhiệm vụ, đã suy tính đầy đủ tới vấn đề hỏng hóc của điện đài, đặc biệt mang theo một chiếc điện đài dự bị. Nhưng không ngờ rằng, điện đại dự bị cũng lại hỏng rồi. Đương nhiên làm trong lòng Cận Tài có chút tức giận, bởi vì dựa theo kế hoạch tác chiến, trên con đường trở về, Long Nha chiến hạm 714 sẽ được sự yểm hộ và chi viện của các chiến hạm huynh đệ, để tiện vào lúc cần thiết có thể dùng sức mạnh xông vào tuyến phong tỏa của hải tặc Ca Âu. Nhưng hiện giờ điện đại hỏng rồi. Long Nha chiến hạm số 714 căn bản không thể liên lạc với người khác, chỉ đành đơn độc chiến đấu thôi.
Nửa tiếng sau, Cận Tài hiểu được, điện đài không còn hi vọng sửa chưa được nữa, Long Nha chiến hạm 714 sẽ phải đơn độc chiến đấu.
Lâm Từ Luật, Du Tiên Phong đều bị mời lên phần nửa trên của boong thuyền, cùng nhau nhiên cứu những tình huống đột phát có thể xảy ra trên chặng đường còn lại.
Cận Tài ngồi ở dưới cột buồm, dựa vào ánh trăng trong mát, trải tấm hải đồ lớn cả biển Ca-ri-bê ra, giải thích kỹ càng cho hai tên đồng bạn. Nhìn từ trên bản đồ, Long Nha chiến hạm số 714 còn cách cửa vào Linh Đình dương quãng đường năm nghìn kilomet, có thể nói là đã tương đối gần rồi. Nhưng đoạn mặt biển này cũng là hung hiểm nhất, là địa phương thuyền hải tặc tuần tra của hải tặc Ca Ấu nghiêm ngặt nhất. Đội thuyền hải tặc Ca Âu xuất phát từ đào Kim Quy có thể tới vùng biển này dễ như trở bàn tay, thực hiện sự phong tỏa mạnh mẽ.
“Ngươi thấy như thế nào?” Lâm Từ Luật liếc mắt nhìn Du Tiên Phong.
“Chẳng cần nói, đánh nhau lúc nào cũng xong.” Du Tiên Phong khẩu khí vô cùng thẳng thắn, cũng vô cùng dứt khoát.
“Nếu như người của chúng ta nhiều hơn một chút thì tốt rồi. Cận Tài có chút nuối tíếc nói.
Trong số nhân viên tham gia hành động sói biển lần này, Long Tiên tạm thời lưu lại vương quốc Y Lệ Nạp, phụ trách giám thị hành động của Bác Trữ Tây Cách Nạp. Ngoài ra còn có năm đội viên đội đột kích Bạo Hùng dưới sự an bài của Long Tiên, cũng lẳng lặng lưu lại. Bọn họ sẽ phụ trách thanh trừ hai trăm bảy mươi người trên danh sách lớn Bác Trữ Tây Cách Nạp cung cấp. chỉ cần những người này bị quét sạch. Cho dù sau này tướng quân Bạch Lệnh dưới sự hỗ trợ của hải tặc Ca Âu, trở về Y Lệ Nạp cũng sẽ phát hiện nhà chỉ còn bốn bức tường, không còn lực lượng để bản thân có thể dựa vào nữa rồi.
Ngoài ra, căn cứ vào mật lệnh của Dương Túc Phong. Long Tiên còn suất lĩnh mười hai đội viên đội đột kích Bạo Hùng còn lại bí mật xuất phát, đi chấp hành một nhiệm vụ vô cùng bí mật. Nội dung của nhiệm vụ này chỉ có mỗi một mình Lâm Từ Luật mới biết, cho dù là Du Tiên Phong cũng không biết. Bởi thế đội viên Bạo Hùng lại theo thuyền trở về bao gồm cả Du Tiên Phong và Từ Lâm Luật trong đó cũng chỉ có ba mươi người.
Bất quá thời gian Long Tiên lưu lại cũng sẽ không quá lâu, bời vì hắn cũng xung phong điều tới không quân, đồng thời cũng được Dương Túc Phong phê chuẩn. Đầu năm sau quân Lam Vũ sẽ thành lập bộ đội phi dĩnh không quân. Tới khi đó hắn sẽ trở về, hơn nữa Thượng Tà một trong những người tổng phụ trách hành động sói biển, cũng nhận được mật lệnh của Dương Túc Phong, theo Long Nha chiến hạm 714 rời khỏi Y Lệ Nạp, hiện giờ ông ta chính ở trong khoang thuyền chiếu cố cho Phượng Lam Vũ, đây cũng là nhiệm vụ duy nhất của ông ta trên thuyền.
Tâm tình của Phượng Lam Vũ rất kém, không biết là bởi vì nguyên nhân gì, có khả năng là bởi vì cái chết của mẹ con Phượng Vân Vũ, cũng có khả năng không muốn bản thân và cái tên Dương Túc Phong liên hệ với nhau. Từ sau khi lên thuyền, cơ bản là nàng không nói chuyện nữa, một mình mình rầu rĩ sống qua ngày, thần sắc cũng tương đối tiều tùy, hơi có chút cảm giác dùng nước mắt rửa mặt. Đám người Lâm Từ Luật cũng biết điều, cho nên tránh đi thật xa, căn bản không xuất hiện ở trước mặt nàng.
Du Tiên Phong còn chưa hết hứng, giơ súng ngắm trong tay lên, ngạo nghễ nói: “Nếu hải tặc Ca Âu tới, ta sẽ cho bọn chúng một đòn phủ đầu, một phát giết một tên, chỉ đâu bắn đấy, nếu muốn bắn vào mắt tuyệt đối không bắn vào mũi…”
Cận Tài cười lạnh nói: “Được rồi, được rồi, khoác lác không cần phải đóng thuế, ngươi cũng không cần hăng say như vậy. Lưu Thạch không có ở đây, ngươi lại giả mạo làm lão đại rồi? Thật đúng là, nếu ta nói…”
Bỗng nhiên, một chuỗi tiếng còi khẩn cấp vang lên.
Cận Tài vội vàng quay đầu lại nhìn, chỉ nhìn thấy trên đình cột buồm chòi canh đang gấp gáp vẫy lá cờ nhỏ màu đỏ trong tay, dưới ánh trăng chiếu rọi trông vô cùng bắt mặt lại trông có chút kích động và khẩn trương quá độ.
Lâm Từ Luật vỗ mạnh lên đầu Du Tiên Phong, hung dữ nói: “Ngươi là cái đồ mồm quạ! Đúng là đồ mồm quạ!”
Du Tiên Phong ngạc nhiên nói: “Không phải chứ? Nói tới là tới ngay? Sau khi ta trở về nhất định phải mua…”
Cận Tài trầm giọng cắt ngang lời của hắn, nói: “Đừng nói thừa thãi nữa, thông báo cho mọi người. Chuẩn bị chiến đấu, đúng là hải tặc Ca Âu tới thật, hơn nữa nhân số còn không ít, có một chiến chiến đấu hạm cỡ lớn, còn có hai ba chục chiếc thuyền buồm tam giác tốc độ cao của Bắc Hải, không dễ đối phó đâu.
Quay người lại, Cận Tài đưa ngay tay ra, đem đánh lên cơ quan cảnh báo trên cột buồm, tức thì tiếng cảnh báo chiến đấu làm trái tim người ta đập càng thêm dồn dập vang lên. Trong tiếng cảnh báo, Cận Tài cũng nghiêm giọng quát lên: “Đã phát hiện hải tặc Ca Âu! Tất cả mọi người lập tức về vị trị của mình, chuẩn bị chiến đấu!”
Long Nha chiến hạm số 714 lập tức như bắt đầu sôi lên, tất cả mọi người, trừ hai người Thượng Tà và Phượng Lam Vũ ra, thì số còn lại đều tiến vào trạng thái chuẩn bị. Tất cả những đồ vật không cần thiết trên boong thuyền đều bị thanh lý mau chóng, cửa phụ ở hai bên mạn thuyền được mở ra, nòng pháo cà-nông đen ngòm ngòm được thò ra ngoài. Mười mấy thủy thủ bắt đầu lặp đặt bách kích pháo ở trên vị trí cổ định ở boong thuyền, để gia tăng pháo hỏa. Còn có tám thủy thủ chia nhau ra chiếm cứ bốn khẩu súng máy ở hai bên sàn chiến hạm. Từng rương từng rương đạn súng máy lớn được vận chuyện lên, tiện tay đặt bên cạnh súng máy, những băng đạn dài trải đầy nửa boong thuyền.
Các đội viên đội đột kích Bạo Hùng cũng từ trong khoang thuyền theo trật tự chạy ra, dưới sự ra hiệu của Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong, phòng bị ở tất cả chỗ ra vào boong thuyền và hai bên mạn thuyền. Hai ống phóng rốc-két thì được đặt cố định ở đầu và ở cuối Long Nha chiến hạm, có thể đem sử dụng làm hỏa pháo chiến đấu tầm gần, trong tầm bắn gần một trăm mét, nếu bị đạn rốc-két bắt trúng, thì dù là Đại La Kim Tiên cũng không thể may mắn sống được.
Tin tức chòi quan sát phát ra càng lúc càng rõ ràng.
Hải tặc Ca Âu xuất hiện ở phía đông bắc Long Nha chiến hạm 714 tổng cộng có một chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn và hai mươi tám chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải. Từ lá cờ trên trên chiến đấu hạm cỡ lớn kia mà phán đoán, thì hẳn là hải tặc râu lam trong hải tặc Ca Âu. Chiếc chiến đấu hạm đó xông thẳng vào Long Nha chiến hạm 714, còn những chiếc thuyền tốc độ cao buồm tam giác kiểu Bắc Hải kia thì phân tán ra, cứ mỗi ba chiếc một kết thành thế trận, ý đồ đem Long Nha chiến hạm 714 bao vây.
“Hải tặc râu lam ? Chúng ta gặp phải đối thủ rồi.” Cận Tài lạnh lùng nói.
Lâm Từ Luật lại không tán đồng: “Ta thì lại hi vọng gặp phải hải tặc râu đỏ, làm một trận huyết chiến thật sáng khoái.”
Du Tiên Phong cũng gật đầu: “Tôi cũng hi vọng không phải là hải tặc râu lam, những tên gia hỏa khó dây dưa này… Ngươi nói xem, chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn kia có phải là của lão đại hải tặc râu lam Tát Mục Ai Nhĩ hay không? Cho dù chúng ta chơi với hắn cũng đáng rồi...”
Cận Tài lắc đầu nói: “Không thể là hắn được, hắn hẳn phải ở quần đảo Đại Mã Cáp.”
Du Tiên Phong nói: “Vậy có thể là ai đây? Rất ít khi nghe nói trong hải tặc râu lam cũng có chiến đấu hạm cỡ lớn như thế này.”
Cận Tài âm trầm nói: “Đáp án sẽ biết rất nhanh thôi.”
Quả nhiên, chốc lát sau, chòi quan sát lại phát ra tin tức, bọn họ đã nhận ra, lá cờ trên treo trên chiếc chiến đấu hạm kia chính là của một trong số thành viên cốt cán của hải tặc râu lam. Ba Thác La Mâu.
Lâm Từ Luật trầm ngâm gật đầu nói: “Thì ra là ma quỷ đội mũ rơm! Chúng ta may mắn rồi!”
Cận Tài dùng sức bẻ ngón tay của hắn, cũng tỏ ra có chút âm trầm mà kích động.
Long Nha chiến hạm số 714 tức tốc chạy về phía đông nam, nhưng không có gió, tốc độ tiến tới của Long Nha chiến hạm không được nhanh. Đương nhiên tốc độ tiến triển của đội thuyền hải tặc Ca Âu cũng không thể nhanh được, khảng cách hai bên chỉ chầm chầm rút ngắn. Hải tặc râu lam xưa tay lấy tốc độ nổi tiếng, nhưng Long Nha chiến hạm của quân Lam Vũ cũng rất chú ý tới tốc độ, cho nên hai bên chỉ đánh ngang tay.
Du Tiên Phong từ sớm đã nắm chắc súng ngắm trong tay, mong đợi Ba Thác La Mâu xuất hiện, mong đợi đối phương có thể xuất hiện trong đầu ruồi của súng ngắm, xuất hiện trong phạm vi xạ trình súng trường Mauser có hiểu quả. Hắn phát thệ, chỉ cần đối phương xuất hiện trong tầm bắn hữu hiệu, phát súng đầu tiên sẽ đem chiếc mũ rơm màu đen nổi tiếng thế giới của đối phương bắn bay.
Ma quỷ đội mũ rơm là một cái biệt hiệu, cái tên thực sự của bản thân hắn là Ba Thác La Mâu. Nhưng tên của hắn chỉ có rất ít người biết được, đại đa số mọi người đều chỉ nhớ được cái biệt hiệu ma quỷ đội mũ rơm này. Trong tư liệu cơ quan tình cáo cung cấp, địa vị của Ba Thác La Mâu trong hải tặc râu lam vô cùng cao, thuộc về một trong tứ đại kim cương do hải tặc râu lam Tát Mục Ai Nhĩ chỉ huy. Năm xưa phó tư lệnh quan hạm đội Bắc Hải đế quốc Đường Xuên, thiếu tướng Đặc Mạt Khắc, cũng chính là phụ thân của Đặc Lan Khắc Tư, đã chết dưới hỏa pháo của Ba Thác La Mâu, cho nên Đặc Lam Khắc Tư hận Ba Thác La Mâu tới tận xương, hận không thể lột da lóc thịt hắn, không ngờ rằng, thần xui quỷ khiến thế nào lại gặp phải nhanh như vậy.
Tên của chiếc chiến đấu hạm cỡ lớn do Ba thác La Mâu suất lĩnh có tên là “Ba Lân Bàng”, đây là một cái tên rất cổ quái, rất ít người có thể nhớ được, nhưng kẻ địch của nó đều thích gọi chiến chiến đấu hạm làm người ta sợ hãi này là “dao cạo của ma quỷ”. Bời vi nơi chiếc chiến đấu hạm này đi qua, đều sạch sẽ giống như bị dao cạo quét qua vậy, tuyệt đối không một ai có thể sống được, mỗi một người gặp phải dao cạo của ma quỷ, đều đã ở trong địa ngục nguyền rủa chiến thuyền độc ác và tàn nhẫn này.
Chỉ đáng tiếc, lời nguyền rủa của bọn họ đối với dao cạo của ma quỷ mà nói, không có chút xíu ảnh hưởng nào.
Chiếc chiến đấu hạm có trọng tại đạt tới hai nghìn sáu trăm tấn, có một trăm bốn mươi khẩu hỏa phảo cỡ nòng lớn nhỏ này, tuyệt đối là cơn ác mộng trong tất cả những kẻ địch của hải tặc Ca Âu. Chiếc thuyền làm này làm người ta sợ ở rất nhiều chỗ, nhưng làm người ta sợ hãi nhất, không nằm ở sự to lớn của nó, mà nằm ở tốc độ và hỏa lực của nó. Trong rất nhiều truyền thuyết hải tặc Ca Âu làm rất nhiều rất nhiều người sợ hãi, thì dao cạo của ma quỷ chính là đại biểu cho tốc độ, trong thuyền thuyết, một ngày một đêm nó có thể từ quần đảo Đại Cáp Mã đánh tới bở biển phía bắc của đế quốc Đường Xuyên.
Trong hô hấp bình thản của ba người, chiếc chiến đấu hạm to lớn trong truyền thuyết này cuối cùng cũng chầm chậm xuất hiện trên mặt biển ở phía đông bắc. Dưới ánh trăng trong mát, dạo cạo của ma quỷ trông đen như mực, không hề có ánh đèn, thậm chí nhìn từ kính viễn vọng cũng rất khó nhìn thấy có sự tồn tại của người sống, cho tới khi trên cánh buồm màu đen có thứ gì đó màu đen xẹt qua. Ba người mới phát hiện ra, hóa ra là những thủy thủ của hải tặc Ca Âu này toàn bộ đều đổi trang phục màu đen, cùng cả chiếc chiến đấu hạm đen xì dung hòa vào làm một, vô cùng khó phân biệt.
Chiếc chiến đấu hạm đen kịt này chầm chậm từ phía đông bắc ép tới gần, cứ giống như là một bóng ma không thể xua đi được, dần dần bao phủ lên trong lòng tất cả những người trên Long Nha chiến hạm 714. Đối với tuyệt đại đa số bọn họ mà nói. Bọn họ chính là lần đầu tiên tận mắt nhìn thấy sự tồn tại của hải tặc Ca Âu, bọn họ đều không kìm được mang theo tâm tình khẩn tương và kích động chú ý theo dõi sát sao mỗi một hành động của hải tặc Ca Âu.
Chỉ có Cận Tài đối với mọi thứ của hải tặc Ca Âu đã nhìn thấy quá nhiều, sớm đã trở thành bình thường. Mắt hắn nhìn chằm chằm chiếc chiến đấu hạm đó không chớp, lạnh lùng nói: “Bọn người Mã Toa khốn kiếp! Nếu như nói bọn chúng không có liên hệ với hải tặc Ca Âu, thì đánh chết ta cũng không tin.”
Du Tiên Phong hạ kính viễn vọng xuống, tò mò hỏi: “Làm sao lại nói như thế?”
Cận Tài cũng hạ kính viễn vọng xuống, lạnh lùng nói: “Con thuyền dao cạo của ma quỷ này khẳng định là do xưởng tạo thuyền của nước Mã Toa đóng lên. Mặc dù nhìn bề ngoài có cải biển không ít, nhưng trong cốt lõi lại vô cùng giống với chiến đấu hạm cấp Kim Cương của hải quân nước Mã Toa. Khẳng định là có cùng một nguồn. Trước nay ta đều không tin bản thân hải tặc Ca Âu có thể đóng ra được chiến đấu hạm cỡ lớn như thế này, ngược lại những chiếc thuyền cao tốc buồm tam giác kiểu bắc hải kia thì khẳng định là kiệt tác của bọn chúng.
Lâm Từ Luật cũng hạ kính viễn vọng xuống, đeo nó lên trên cổ gật đầu, bình thản nói: “Điều này thì có gì mà phải kỳ quái, nước Mã Toa vì muốn tước bớt thực lực của đế quốc Đường Xuyên, nên thủ đoạn gì cũng mang ra dùng. Lão Cận, tác chiến trên biển vẫn phải nghe ngươi chỉ huy, có điều gì căn dặn không?”
Cận Tài lạnh lùng nói: “Chẳng có gì căn dặn hết, cứ đánh tới chết.”
Du Tiên Phong cười nói: “Ta thích mệnh lệnh như thế này, bọn ta đều thích loại mệnh lệnh như thế.”
Lâm Từ Luật cẩn thận nói: “Không có gì khác nữa à?”
Cận Tài lạnh lùng nói: “Điều duy nhất chúng ta không thể làm, chinh là để dao cạo của ma quỷ tới gần chúng ta.”
Lâm Từ Luật gật đầu.
Hai bên mạn thuyền của hiến đấu hạm dao cạo của ma quỷ tổng cộng trang bị một trăm bốn mươi khẩu hỏa pháo, trong đó khẩu có cỡ nòng to nhất lên tới mười bốn inch ( * 2.54 = 370cm), dưới đủ các loại hỏa pháo các cỡ nòng. Long Nha chiến hạm không thể kiên trì nổi tới hai lượt tập trung xạ kích là tan thành khói bụi. Bất quá, đại pháo của hải tặc Ca Âu mặc dù cỡ nòng rất lớn, nhưng tầm bắn lại không xa, tối đa chỉ có chừng sáu bảy trăm mét. Đây là nhược điểm trí mạng, chỉ có điều này cái nhược điểm này đối với hải tặc Ca Âu mà xét, thì không thể tính là nhược điểm, bởi vì bọn chúng xưa nay luôn thích tiếp chiến đẫm máu ở mạn thuyền, vì thế không coi trọng pháo kích lắm.
Cận Tài chậm rãi nhìn bốn phía, xác định tất cả mọi người đã ở vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu mới lạnh lùng nói: “Ta phụ trách điều khiển thuyền, các ngươi phụ trách đánh trả, cứ quyết định như thế.”
Lâm Từ Luật gật mạnh đầu nói: “Không vấn đề gì.”
Du Tiên Phong xoa chân múa tay nói: “Giỏi cho lũ khốn kiếp, xem ra trận này chúng ta được đánh chén no nê rồi.”
Cận Tài xoay người rời đi, tự mình tới bên trong lái thuyền, Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong thì phân tán ra, tới các điểm kiểm tra chuẩn bị chiến đấu.
Trừ Phượng Lam Vũ - vương hậu Y Lệ Nạp, còn cả lão già núi Thái Sơn sập xuống trước mắt cũng không đội sắc mặt Thượng Tà. Tất cả mọi người trên Long Nha chiến hạm số 714 đã tiến vào trạng thái chuẩn bị chiến đấu. Tất cả các nòng pháo đều đã lên đạn, lựu đạn cũng được xếp hàng ngang trước mặt, lựu đạn được mở nắp, các tay súng và pháo thủ đều không chớp mắt theo dõi động tác của kẻ địch, chờ đợi mệnh lệnh cuối cùng.
Bất kể là thuyền viên và thủy thủ ở trên Long Nha chiến hạm 714, hay là các đội viên đội đột kích bạo hùng thuộc về trung đoàn thứ tư hải quân lục chiến đội quân Lam Vũ. Thường ngày bọn họ đều được huấn luyện khắc khổ, nên tất cả tinh thần và sức chú ý, đều nhắm vào một mục tiêu giống nhau, đó chính là tiêu diệt hải tặc Ca Âu. Hiện giờ cuối cùng hải tặc Ca Âu xuất hiện ở trước mắt bọn họ, đương nhiên không thể bỏ qua cơ hội thể hiện này.
Mặt trăng đột nhiên trốn vào trong tầng mây, ánh trăng tức thì tối đi, trên mặt biển cũng bắt đầu biến thành một màng tối tăm. Ở trên mặt biển tối tăm này, những chiếc thuyền của hải tặc Ca Âu thuần thục trật tự tiếp cận Long Nha chiến hạm số 714. Mặc dù không phải là nhân viên hải quân chuyên nghiệp, nhưng Lâm Từ Luật và Du Tiên Phong đều có thể cảm thụ được, hải tặc Ca Âu đúng là được huấn luyên bài bản, tuỵệt đối không phải là một đám ô hợp trên mặt biển mà báo chí Đường Xuyên miệt thị.
Thử hỏi, nếu như hải tặc Ca Âu thực sự là một đám ô hợp, vậy thì sao bọn chúng có thể đánh cho hạm đội Bắc Hải của đế quốc Đường Xuyên tơi bời hoa lá, toàn quân bị diệt.
Theo một tiếng mệnh lệnh của Cận Tài, Long Nha chiến hạm số 714 khai pháo xạ kích vào vị trí cách ba nghìn mét, pháo đạn không bắn trúng dao cạo của ma quỷ, nhưng bắn trúng một con thuyền tốc độ cao buồm tam giác kiểu Bắc Hải ở gần đó. Chiếc thuyền hải tặc bất hạnh này hoàn toàn không ngờ rằng mình lại bị bắn trúng ở cự ly xa như vậy, người trên thuyền thậm chí còn chẳng hiểu là chuyện gì, đã bị bắn tung lên lưng chừng không, mảnh gỗ nát vụn và thi thể không toàn vẹn bay lên bên trên chiến đấu hạm ở bên cạnh.
Lâm Từ Luật nâng kính viễn vọng lên nhìn, quả nhiên là ở bên trên chiến đấu hạm dao cạo của ma quỷ, nhìn thấy một lão già đội mũ rơm màu đen cao cao gầy gầy đứng ở vị trí đài chỉ hủy, cũng đang cầm kính thiên lý quan sát bốn phía. Lão già này toàn thân đều bao phủ ở trong một tấm trường bào, cũng buộc một cái khăn trùm màu đen, chỉ có mỗi ở bên phía trái vạt áo có một hàng cúc trông rất bình thường là làm bằng đồng, còn hơi mang theo chút sắc hoàng kim. Trên chiếc cúc đồng hình như là điêu khắc hoa văn kỳ quái, nhưng mà hình dạng của hoa văn thì cho dù là kính viễn vọng có thể nhìn xa được hơn nữa thì cũng không nhìn rõ ràng được.
Có thể nhìn ra được, lão già này hẳn chính là Ba Thác La Mâu được xưng là ma quỷ đội mũ rơm rồi, lão ta lãnh đạm nhìn khung cảnh ở trước mắt, vẻ mặt đầy sự lãnh khốc vô tình và ngạo nghễ của kẻ bề trên. Mọi thứ trước mặt cứ như là nhất định là phải được, thắng lợi đã nắm chắc trong lòng bàn tay, thậm chí còn có một chút thờ ơ. Đối với chiếc Long Nha chiến hạm mà trọng tải chỉ có chưa tới bảy trăm tấn này căn bản là không để vào trong mắt.
Nhưng tiếng pháo nổ rầm rầm rất nhanh đã đánh nát sự kiêu ngạo và trầm tĩnh của Ba Thác La Mâu.
Chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải kia bị nổ tung ngay dưới vành mắt của lão ta. Nhất thời lão còn chưa ý thức được đã xảy ra chuyện gì, cho tới khi một cái lá gan bị bắt nát bay lên đầu vai của lão, mùi máu tanh nồng nặc sộc sâu vào trong lục phủ ngũ tạng của lão, mảnh gỗ vỡ nát đem chiến đấu hạm Ba Lân Bàng cũng bị đập vang lên từng trận bộp bộp bộp, tựa hồ mạn thuyền bị đánh thủng vô số những lỗ hổng nhỏ. Một quả cầu lửa tức tốc mở rộng ngay trước mắt lão, phảng phất so với mặt trời giữa trưa còn sáng rực hơn gấp trăm lần, ánh lửa chớp mắt đã biến mất. Trên mặt biển chỉ còn lại những thi thể và mảnh gỗ trôi nổi, thì lão ta mới tỉnh ngộ ra, chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải kia đã bị kẻ địch bắn trúng trực tiếp rồi.
“Hết tốc lực tiến lên!” Khuôn mặt Ba Thác La Mâu tức thì trở nên vặn vẹo, hùng hổ khí thế quát lớn lên, từ thời đại Đường Lãng cho tới nay, hải tặc Ca Âu còn chưa có thuyền bị kẻ địch đánh trúng trực tiếp mà phát nổ, lão ta tuyệt đối không thể chấp nhận thời đại Đường Lãng một lần nữa trở lại.
Dưới mệnh lệnh của Ba Thác La Mâu, tất cả những chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải đều tận sức gia tăng tốc độ tiến lên. Nhưng ngay vào đúng lúc này, biển Ca ri bê, không biết là bởi vì nguyên nhân gì, không ngờ ngay cả một làn gió cũng chẳng có. Cả đất trời phảng phất cứ như là một vùng không gian bất động vô biên, tới ngay cả sóng biển tựa hồ cũng trở nên dịu dàng, ánh trăng mông lung từ tầng mây chiếu xuống, trên mặt biển lúc mờ lúc tỏ, làm cho người ta có một cảm giác lờ mờ hết sức quỷ dị.
Cận Tài thầm cảm thán đúng là trời cao phù hộ, đây là cơ hội pháo kích cự ly xa tốt nhất.
Cho dù sóng biển vẫn cứ nhấp nhô không ngớt, nhưng đối với các pháo thủ của Long Nha chiến hạm số 714 mà nói, xạ kích ở trên sóng biển hùng dũng, chính là công phu cơ bản bình thường nhất. Biển Ca ri bê không gió cũng có sóng cao ba tấc. Hạm đội thứ bảy (hạm đội Bắc Hải) của quân Lam Vũ nếu muốn đứng vững chân ở trên vùng hải dương này, thì phải thuần phục được ảnh hưởng của sóng biển, làm con ngựa bất kham này trở nên ngoan ngoãn cho mình sử dụng. Cho nên, đằng sau cái vẻ ngoài nhốn nháo lăng nhăng của hạm đội thứ bảy, ở sau lưng hạm đội thứ bảy bị báo chí chỉ trích ham mê cờ bạc, Đặc Lan Khắc Tư và các bộ hạ của hắn đều âm thầm rèn luyện kỹ năng cơ bản thật vững chắc, nhất là pháo kích và chiến đấu ở mạn thuyền, quả thực là tới mức tàn khốc. Mỗi một tháng hạm đội thứ bảy đều có người bất hạnh ngộ nạn vì huấn luyện, nhưng những tin tức này đều bị phong tỏa, mà quan binh ngộ nạn cũng toàn bộ được thông báo với bên ngoài là bất hạnh gặp nạn trong chiến đấu với hải tặc Ca Âu, được khen thưởng và rất nhiều tiền tử tuất.
“Lão Chu, hai nghìn sáu trăm mét, bảy trăm tám mươi mật vị.” Cận Tài bình tĩnh hạ mệnh lệnh.
*** Mật vị: đã chú thích trong trận Tiểu Thang Sơn.
Lão Chu quan điều khiển hạm pháo xạ kích gật đầu, truyền xuống mệnh lệnh xạ kích.
Trải qua hơn một năm cải thiện, trên mặt chỉ huy xạ kích hạm pháo ở hải quân Lam Vũ cũng không ngừng cải thiện và tiến bộ. Ban đầu hạm pháo phân tán xạ kích, đã đổi thành thống nhất khống chế tập trung xạ kích. Ban đầu mấy khẩu pháo chia ra xạ kích các mục tiêu khác nhau, sửa thành toàn bộ đại pháo trên một chiếc chiến hạm đều tập trung xa kích vào một mục tiêu. Ban đầu do mỗi pháo thủ tự lựa chọn và nhắm chuẩn mục tiêu, chuyển thành có một nhân viên điều khiển hỏa pháo thống nhất, các pháo thủ chỉ cần dựa theo số liệu xạ kích mà hành động là được. Đủ các loại cải tiến, mục đích đều là vì để tăng cao tỉ lệ bắn trúng và tốc độ xạ kích của hạm pháo chiến hạm quân Lam Vũ. Hơn nữa đã giành được hiệu quả tuyệt vời trong thực chiến.
Sau hai giây nhắm bắn, bốn khẩu pháo cà nông cỡ nòng 100 ly nối tiếp nhau phun ra những ngọn lửa phẫn nộ, bốn quả đạn pháo dữ đội men theo tiếng rít gào bén nhọn nện xuống vị trí hai nghìn sáu trăm mét, bắn lên cột nước tung tóe đầy trời, đem ánh trăng đều bao phủ trong nước biển đen ngòm, nhưng mặt trăng cũng ngoan cường đem nước biển bay lên chiếu rọi qua trở thành trạng thái nửa trong suốt, hắt ra vầng sáng của ánh trăng. Lâm Từ Luật thậm chí có thể từ trong kính viễn vọng nhìn thấy trong cột nước mang theo hai con cá đỏ dạ (croceine croaker), trong quá trình rơi xuống không thể không chế ra sức quấy cái đuôi của mình, sau đó lại đập đánh sầm chìm vào trong nước biển.
Nơi đó, vừa vặn có ba chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải bởi vì ảnh hưởng của sóng biển, thuận theo quán tính tụ tập vào một chỗ, đúng lúc bị tên Cận Tài ác độc phát hiện ra, trở thành mục tiêu xạ kích của hạm pháo quân Lam Vũ. Pháo đạn liên tục không ngừng rơi ở giữa và xung quanh ba chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải. Tức thì đem bọn chúng bao phủ, mặc dù không bắn trúng trực tiếp, nhưng uy lực mãnh liệt của đạn bắn sượt cũng đã đủ làm cho ba chiếc thuyền cỡ nhỏ trọng tải không tới hai trăm tấn này một bữa no nê rồi. Một chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải ngay tại chỗ bị sóng cả ngập trời do đạn bắn sượt qua làm lật ụp, tất cả nhân viên trên thuyền đều rơi hết xuống nước, rồi tiếp đó lại bị đạn pháo đập cho tan xương nát thịt, ngay cả cơ hội kêu cứu cũng không có, chỉ có những thi thể không toàn vẹn bay múa khắp nơi trong khói súng.
Một chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải khác cột buồm bị đạn bắn sượt đánh gãy, đổ đè lên lên chiếc thuyền tốc độ cao buồm hình tam giác kiểu Bắc Hải xui xẻo kia, kết quả là nhân viên trên chiếc thuyền đó bị đè mất một đống lớn, quá nửa số nhân vật bị đập văng thẳng vào trong nước biển, con thuyền cũng bị tổn hại nghiêm trọng, không ngừng bị vào nước, nhân viên trên thuyền ra sức lấp chỗ rò, kết quả bị đạn bắt sượt rơi xuống tiếp tục mở rộng vết thương của nó, bọn chúng chỉ đánh bỏ thuyền, nhảy vào trong nước biển rét buốt, bơi về phía chiếc thuyền hải tặc khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.