Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chương 346: Quê hương nàng nơi đâu (Kết)

Nam Hải Thập Tứ Lang

18/03/2013

Dương Túc Phong ngạc nhiên nói:“Nhà của chúng ta? Ha ha.”

Dương gia có quy củ như vậy sao? Chỉ sợ là cho dù có đi nữa, thì cũng bị phá vỡ từ lâu rồi, người ngoài không thấy sao, ba sư đoàn bộ binh lục quân, còn có cơ quan tình báo, còn có quyền tài chính, đều bị nắm giữ trong tay nữ nhân Dương gia đấy thôi? Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Ngu Mạn Ái ghé sát bên tai hắn thì thầm nói:“Thế nào? Mùi vị có ngon không?” Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Dương Túc Phong không kiềm được trước sức hấp dẫn của nàng, trong lòng kích động, vươn tay ra định tóm lấy Ngu Mạn Ái, nhưng Ngu Mạn Ái đã nhanh như cắt né được tay hắn, cười lanh lảnh nói:“Ta đi giúp ngươi an ủi nàng, tránh cho nàng nhất thời nghĩ quẩn tự sát, thì phí của giời a!”

Dương Túc Phong trong lòng hận đến nghiến răng nghiến lợi, Ngu Mạn Ái lần nào cũng thế, kích thích lửa dục của hắn xong, là sau đó lỉnh đi mất, hắn muốn quay lại tiếp tục dày vò Điệp Phong Vũ, nhưng lại cảm thấy không còn thú vị, nàng ta đã bị khuất phục rồi, chẳng còn thú vui được chinh phục nữa, suy nghĩ một chút, bèn quay đầu đi đến phòng ngủ của Sương Nguyệt Hoa. Sương Nguyệt Hoa đang ăn sầu riêng với Tô Phỉ Mã Vận, nhìn thấy hắn tiến vào, đều cảm thấy là lạ, Dương Túc Phong không đợi các nàng mở miệng hỏi, kéo hai nàng xuống ngủ chung giường. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Mỹ Ni Tư địa khu, Hổ Xuyên đạo, phủ Nham Long, điện Tu La.

Mưa phùn bắt đầu rả rích, bao phủ đất trời vào một màn mưa giăng trắng xóa, mưa lất phất bay, vạn vật mờ mờ ảo ảo, mặc dù mưa không nặng hạt, nhưng từ tờ mờ sáng đã bắt đầu, từ đó cho đến bây giờ cứ mưa hoài không ngớt, trên mặt đất đọng lại vô số vũng nước mưa, ở những chỗ trũng, nước đọng mỗi lúc một nhiều, lần lần biến thành một vũng nước lớn, có chỗ nhìn chẳng khác nào một cái ao nhỏ. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Long Vân vừa mới nhậm chức tổng đốc Hổ Xuyên đạo từ lúc sáng tinh sương đã có mặt ở trong đại sảnh của điện Tu La chờ Dương Túc Phong đến. Căn cứ vào lịch trình đã an bài trước, hôm nay Dương Túc Phong muốn dẫn Thập Tứ công chúa “tùy ý” đi dạo vài chỗ trong phủ Nham Long, hắn cũng không biết chính xác giới hạn cho phép của sự

“tùy ý” này, vì thế đã chuẩn bị trước sơ sơ. Có điều , bây giờ phủ Nham Long cơ bản chỉ còn là một đống đổ nát, những gì hắn chuẩn bị được cũng không nhiều, chẳng qua chỉ là dọn dẹp quét tước đường xá cho gọn ghẽ một chút mà thôi, nhưng trận mưa này vừa trút xuống một lúc, đường xá đều lõng bong nước, tất cả công sức chuẩn bị đều trở thành công cốc. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Mưa không nặng hạt mấy, nhưng mang theo gió lạnh tràn về, lại thêm cái lạnh của tiết trời lập xuân se sắt da thịt không mấy dễ chịu, Long Vân trong lòng thấp thỏm hy vọng Dương Túc Phong sẽ dứt khoát hủy bỏ chuyến du ngoạn này, dù sao cái tiết trời này mà đi ra bên ngoài, thì cũng không thưởng ngoạn được cái gì, nhưng đang lúc hắn chắc mẩm như vậy, thì Dương Túc Phong đã cùng Thập Tứ công chúa xuất hiện.

Sắc mặt của Dương Túc Phong có vẻ không được tốt lắm, hơi nhợt nhạt, xen lẫn tiều tụy, bước chân cũng hơi liêu xiêu không vững, Long Vân vốn là một tên ranh ma xảo quyệt, dày dạn kinh nghiệm, ánh mắt độc ác, vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra đây chính là di chứng của việc ham mê sắc dục quá độ, không kìm được bèn liếc sang Thập Tứ công chúa, lại phát hiện ra nàng thân thể căng tràn sức sống, tinh thần phơi phới. Chỉ có đôi mắt hơi hoe hoe đỏ, dường như là vừa mới khóc, mới biết ngay nữ nhân mà Dương Túc Phong vui vầy suốt tối hôm qua không phải là nàng, có điều không biết kẻ đó là ai mà lại có thể khiến cho Dương Túc Phong thần điên bát đảo, mây mưa suốt cả một đêm như thế. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

“Long Vân, mưa có lớn lắm không?” Dương Túc Phong đột nhiên nói.

“Dạ. Không lớn.” Long Vân trả lời. Vội vàng xua đi những ý niệm xấu xa còn đang lởn vởn trong đầu. Ánh mắt của hắn cao thâm đến bao nhiêu, thì ánh mắt của Dương Túc Phong cũng tinh nhanh không kém, thoáng cái đã nhìn ra được những suy nghĩ trong lòng hắn, cố ý lấy cớ hỏi trời mưa lớn hay không để cắt đứt mạch suy nghĩ của hắn, không để cho hắn tiếp tục phỏng đoán. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Những chiến sĩ phụ trách cảnh vệ đã sớm chuẩn bị áo mưa đầy đủ, Dương Túc Phong cũng thay loại giày quân dụng chuyên đi mưa, Thập Tứ công chúa có mang theo đôi giày đi mưa bằng da trâu nhỏ nhắn, thế là lấy ra mang vào, khi mang đôi ủng đi mưa bằng da trâu này, càng tôn thêm sự thon dài của đôi chân công chứa khiến dáng người càng thêm thon thả, mảnh mai. Thu hút rất nhiều ánh mắt của nam nhân. Nàng mặc một một cái áo khoác lông chồn màu trắng vừa không thấm nước mưa, lại vừa có thể giữ ấm, thật là một tác phẩm tinh xảo hiếm thấy, tuy nhiên, những chiếc áo khoác bằng lông chồn như vậy được Thập Tứ công chúa mang theo rất nhiều, vì vậy đều đem ra phân phát cho bọn Sương Nguyệt Hoa, Tiết Tư Khỉ, các nàng rất vui sướng đón lấy mặc vào người, chỉ có Đan Nhã Huyến hôm nay thân mang trọng trách nên nàng phải vận quân phục. chiếc áo khoác lông chồn do Thập Tứ công chúa tặng không thể làm gì khác hơn là đành tạm thời cất vào trong rương.

Điệp Phong Vũ không có mặt, phụ trách đi theo bảo vệ Thập Tứ công chúa chính là Y Địch Liễu Lâm Na. Nàng cao hơn Thập Tứ công chúa đến một cái đầu, mái tóc màu vàng rực rỡ. Khoác chiếc áo khoác lông chồn màu xám lên người, rất ra dáng là người cầm đầu trong bầy đàn, bản thân nàng cũng rất thích cảm giác này, dường như còn lấy đó là điều đương nhiên, Thập Tứ công chúa dù sao cũng chỉ là công chúa, còn nàng đường đường là nữ vương của nước Lâu Lan.

Sắc mặt Dương Túc Phong trắng bệch như tờ giấy, gió nhẹ thổi qua một cái, lại càng thêm tái nhợt. Đan Nhã Huyến bèn khoác thêm cho hắn một chiếc áo khoác quân dụng, mới thấy đỡ lên được một chút. Thập Tứ công chúa cũng không quan tâm đến ánh mắt mọi người. Yên lặng đi tới, sửa sang lại áo khoác của Dương Túc Phong cho thẳng thớm tinh tươm, cử chỉ dịu dàng, tình cảm y hệt như thê tử sửa sang lại y phục cho trượng phu của mình, trong ánh mắt cũng chan chứa xiết bao ân cần trìu mến.

Chứng kiến cảnh tượng Thập Tứ công chúa chủ động sửa sang lại y phục cho Dương Túc Phong, các nữ nhân còn lại đều lập tức lui ra một chút. Các nàng đều hiểu, hôm nay, Dương Túc Phong hoàn toàn thuộc về Thập Tứ công chúa, Thập Tứ công chúa có thể mở rộng lòng mình, chấp nhận hết thảy mọi hành vi của Dương Túc Phong, bao gồm cả hành vi xằng bậy tối hôm qua, như vậy có nghĩa là nàng đã có ý định gắn bó lâu dài với Dương Túc Phong.

Dương Túc Phong cúi đầu nhìn sắc mặt của Thập Tứ công chúa một chút, nhận ra khuôn mặt của nàng cũng bị gió lạnh thổi đến mức ửng đỏ, càng thêm muôn phần kiều diễm. Trong lúc vô ý ánh mắt Thập Tứ công chúa chạm phải ánh mắt của hắn, ngay lập tức hai người vội lảng ra ngay, nhưng trong lòng cả hai đều có một cảm giác rất lạ, dường như có một luồng điện chạy qua tê liệt cả người. Dương Túc Phong thì không cảm thấy gì, nhưng trong lòng Thập Tứ công chúa lại trào dâng xúc cảm, ngổn ngang trăm mối tơ vò, ngọt ngào, cay đắng, xót xa dường như đều đan xen một lúc. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Được gả cho Dương Túc Phong, đây đã là chuyện không theo tâm nguyện, Thập Tứ công chúa không muốn thì cũng không dám cự tuyệt sự an bài của phụ thân. Để tiếp tục kéo dài vận mệnh của đế quốc Đường Xuyên, để tiếp tục tranh thủ viện trợ lực lượng từ bên ngoài đến, thông qua nàng để mượn sức Dương Túc Phong đã là chiêu bài cuối cùng của triều đình, chỉ là chờ xem Dương Túc Phong có bị mắc bẫy hay không mà thôi. Lúc mới bắt đầu, Thập Tứ công chúa cũng chỉ là mang theo mục đích và tâm trạng của một cuộc hôn nhân chính trị mà lên đường thôi, song, sau khi đã tới Mỹ Ni Tư địa khu, Thập Tứ công chúa mới phát hiện ra, nơi này và những rắp tâm của chính mình có nhiều điểm hoàn toàn khác nhau, hôn nhân chính trị chưa chắc có thể mượn được sức của Dương Túc Phong, bởi vì Dương Túc Phong hoàn toàn không cần tới một cuộc hôn nhân chính trị.

Mỹ Ni Tư địa khu hiện tại, hoàn toàn không cần mượn sức hay phụ giúp từ bất kỳ kẻ nào, vẫn có phát triện với tốc độ cao, hơn nữa còn tiếp tục nhe nanh vuốt uy hiếp kẻ địch chung quanh, đây là kết quả mà Thập Tứ công chúa sau hai tháng sinh sống ở Mỹ Ni Tư địa khu mắt thấy tai nghe tổng kết được. bất luận là Lam Vũ quân hay là Dương Túc Phong, cũng đều không cần đến sự tồn tại của Thập Tứ công chúa, vẫn có thể đạt được mục đích của mình như thường. Dương Túc Phong đối xủ với mình lịch sự như thế, chính là xuất phát từ tính cách vốn có của hắn, chứ không phải xuất phát từ yêu cầu chính trị, điểm này, hoàn toàn khác xa cách nghĩ của triều đình. Cho nên, trong lúc này, Thập Tứ công chúa cảm giác được chính mình rất đỗi bàng hoàng, rất bất lực, nàng hoàn toàn không thấy được giá trị của mình ở chỗ nào, huống hồ là có giá trị cao như triều đình hằng hy vọng, lấy thân thể của mình đổi được sự viện trợ của Lam Vũ quân đối với đế quốc, nàng còn thấy mình có một chút giá trị, thế nhưng giờ đây từng giây từng phút, nàng đều hoàn toàn không tìm ra được bất kỳ giá trị sử dụng nào từ bản thân mình.

Thập Tứ công chúa không biết, tương lai mình sẽ đi về đâu, giá trị sử dụng của mình ở nơi nào?



“Nàng không sao chớ?” Dương Túc Phong ân cần hỏi han.

“Không sao.” Thập Tứ công chúa lén lút đưa tay sờ sờ lên mặt mình, cảm thấy hình như có chút nóng lên.

Dương Túc Phong vẫn rất nghi hoặc nhìn nàng. Có điều không nói gì. Hắn tưởng rằng nàng còn đang bận tâm đến vận mệnh của Điệp Phong Vũ mà lo lắng, trong lòng cũng trào lên một chút áy náy, nếu như không phải bởi vì Điệp Phong Vũ năm lần bảy lượt kích thích hắn, thì hắn cũng sẽ không làm chuyện như vậy, có điều việc đã làm rồi, hắn cũng không hối hận. Lại càng không che giấu, cho nên đương lúc Thập Tứ công chúa hỏi, hắn thản nhiên thừa nhận.

“Sẽ có người chăm sóc cho nàng ta, ta đã phái Phất Lôi Đát đích thân tới chăm sóc cho nàng.” Dương Túc Phong hạ giọng, ghé sát một bên tai của Thập Tứ công chúa nói nhỏ.

“À, cám ơn chàng!” Thập Tứ công chúa đáp qua loa lấy lệ, nàng hiểu rằng Dương Túc Phong đã hiểu nhầm điều mình đang canh cánh trong lòng.

Trên thực tế, đối với chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua, Thập Tứ công chúa mặc dù cảm thấy không vui, nhưng cũng không đến mức lộ ra ngoài mặt để Dương Túc Phong hay biết. đối với các tiểu thư con nhà quý tộc. Nhất là tiểu thư dòng dõi vương thất, đối với loại chuyện đều đã học cách nhắm mắt làm ngơ, cũng sẽ không có cảm xúc gì đặc biệt, hơn phân nửa là thuận theo dòng nước mà thôi. Đối với các nàng mà nói, chuyện này lúc nào phát sinh, và ai là người may mắn được hưởng phúc, các nàng hoàn toàn không có cơ hội tự mình quyết định, thẳng thừng mà nói thì các nàng chẳng qua chỉ là một thứ công cụ giải trí cho đàn ông thỏa mãn dục vọng, đồng thời là một công cụ để duy trì nòi giống mà thôi. Căn bản là không có bất cứ quyền tự chủ nào cho bản thân.

Tứ công chúa nhẹ nhàng lắc đầu, lại có vẻ đăm chiêu nói: “Ta biết, chàng không phải loại người như thế, chàng thật tình rất quan tâm đến quân lính. Bọn họ cũng rất tôn kính chàng, đây là niềm kính trọng xuất phát từ tận đáy lòng, ta có thể nhìn ra điểm này.”

Dương Túc Phong cảm thán nói: “đây cũng là chuyện không tránh được thôi, ta không quan tâm đến bọn chúng, không giúp bọn chúng giải quyết những buồn lo khúc mắc, không giúp người nhà của bọn chúng có một cuộc sống dễ thở một chút, thì còn ai vì ta mà bán mạng nữa chứ? Chiến tranh là chuyện sống còn, từng phút từng giây đều là chiến đấu với cái chết rình rập, không lấy lợi ích ra làm mồi nhử thì làm sao lừa gạt được ai…”

Ánh mắt Thập Tứ công chúa sâu thẳm nhìn hắn, chậm rãi nói: “Chàng luôn cố tỏ ra mình là một kẻ tồi tệ, thực chất, chàng là một người rất tốt,haizz, có một số mặt chàng là người tốt, cũng có một số mặt chàng không phải…”

Dương Túc Phong khẽ mỉm cười nói: “Không sai, nàng cũng biết dùng phương pháp biện chứng để phân tích tính cách nhân vật đấy.” Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Thập Tứ công chúa lắc đầu, rất lãnh đạm nói: “Phương pháp biện chứng là cái gì ta hoàn toàn không biết. Nhưng ta biết mỗi người đều có mặt tốt mặt xấu, ta chứng kiến toàn là mặt tốt của chàng, nhưng Điệp Phong Vũ lại chứng kiến toàn là mặt xấu của chàng, kỳ thực, chỉ cần chàng đối xử tốt với nàng một chút, thì nàng đã đủ xiêu lòng rồi….”

Dương Túc Phong thản nhiên cười không nói.

Nếu như Điệp Tư Thi không căm ghét ta như thế. Nếu như Điệp Phong Vũ có thể dịu dàng hơn một chút, bản thân ta đương nhiên có thể đối xử tốt với Điệp Phong Vũ hơn, trên thực tế, nàng là một nữ nhân khá hấp dẫn, dư vị để lại cũng khá a!

Mưa phùn lất phất, Dương Túc Phong cùng Thập Tứ công chúa đội mưa đi đến mục tiêu kế tiếp, đó là trường tiểu học và trường trung học Nham Long. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Trường tiểu hoc Nham Long chính là một cái từ đường, thờ phụng pho tượng của giáo chủ Ma Ni giáo Tuyền Tu Hoằng. Sau khi quân Lam Vũ phá được phủ Cao Trữ, đã đem pho tượng rất sống động này kéo đến bên bờ sông hộ thành, đập bể nát như cám, làm sỏi lót đường. Bên trong từ đường rất rộng lớn, thể hiện khí phách của giáo chủ Tuyền Tu Hoằng cũng cao lớn rộng mở như thế. Bên trong toàn bộ bàn thờ, lư chén vân vân đều bị dọn sách, nền nhà cũng được quét dọn sạch sẽ, có các công nhân đang lúi húi sắp đặt bàn ghế.

Trường trung học Nham Long vốn dĩ là nha môn phủ Cao Trữ, gần bên từ đường. Chỗ này cũng rất lớn, hơn nữa bỏ hoang đã lâu, bên trong lá khô vương vãi, bên trong đình viện mạng nhện giăng đầy. cũng có các nhân công đang quét bụi và hốt hết lá khô, các công nhân khác đang đóng lại vách gỗ ngăn thành từng gian.bên cạnh là các quan viên bộ giáo dục và quan lại bộ xây dựng của phủ đại đô đốc Y Vân đang bận rộn hỗ trợ, còn có nhân viên kỹ thuật đang kéo thước dây, không biết là đo đạc cái gì.

Thập Tứ công chúa đi tới đi lui nhìn ngó, kinh ngạc hỏi: “Trường học lớn như vậy a, chuẩn bị cho bao nhiêu người vậy!”

Dương Túc Phong nói: “Phải một hai nghìn sao. Long Vân, đại khái bao nhiêu người?”

Long Vân trả lời: “theo kế hoạch sơ bộ , thì tiểu học ba nghìn, trung học hai nghìn.”

Dương Túc Phong nói: “Ây, gần đúng, trong vòng hai năm có thể đáp ứng nhu cầu. chuyện điều động giáo viên ra sao rồi?”

Long Vân dẻo miệng nói: “Cổ Địch Sâm đại nhân còn đang điều động, có điều có chút khó khăn. Phong thống lĩnh cũng biết, giáo viên hiện tại đâu đâu cũng cần, bị tranh giành kịch liệt. địa khu Lỗ Ni Lợi Á cũng cần, Tình Xuyên đạo cũng cần, ngay cả Dương Xuyên đạo cũng to họng nói cần, cục trưởng cục giáo dục nghe nói bị những con số làm cho chóng mặt phải đi cấp cứu…”

Dương Túc Phong bật cười nói: “Đừng có khoa trương. Có thể chuyện giáo viên không dễ giải quyết thật, nhưng việc phổ cập xóa mù chữ nơi đây cần phải cấp tốc lên, cần phải động viên hơn nữa, cứ vừa thuyết phục vừa ép buộc tiến hành, tối thiểu cũng phải biết đọc được báo.”



Long Vân cẩn thận vâng dạ: “Thuộc hạ sẽ cố hết sức.” Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Nhìn thấy vẻ mặt nghi hoặc của Thập Tứ công chúa, Dương Túc Phong nói: “So với đế quốc đất liền, ở khu Mỹ Ni Tư đa số người dân không có văn hóa, biết chữ không quá mười phần trăm, đau đầu vô cùng, trên báo chí đăng nội dung gì, bọn họ xem đều không hiểu, phải nghe, phải chờ người khác giảng giải mới hiểu được. không có tri thức văn hóa, muốn phổ biến kỹ thuật sản xuất tiên tiến là vô cùng khó, tư liệu in ấn phát ra, hơn phân nửa hộ nông dân đều đọc không hiểu, lãng phí công sức. Không sợ nàng cười chê chứ, hiện tại bên trong quân Lam Vũ chúng ta, còn có mấy sư đoàn trưởng một con chữ bẻ đôi còn không biết, có lúc ta còn mơ thấy bọn họ nhầm lẫn mệnh lệnh. Hết cách rồi, chúng ta chỉ còn biết tự lực cánh sinh, phát động xóa mù chữ, vận động mọi người học tập, trẻ con cũng phải học, người lớn cũng phải học, mỗi người một ngày ít nhất phải học thuộc một con chữ, đến lúc cơ bản đọc được báo chí mới thôi.”

Thập Tứ công chúa gật đầu, tỏ vẻ hiểu, sau đó lại tò mò nói: “Trên đường ta đi thăm một vài trường học, thật sự rất mới mẻ, khác biệt rất lớn với đế quốc đất liền, trừ chuyện học chữ, còn có thể thao, mỹ thuật, âm nhạc, phải rồi, đến cấp cao còn có toán học, vật lý, hóa học… Những điều này là chương trình học gì thế?” Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Dương Túc Phong cười cười nói: “À, cái này hả, đều là chương trình khoa học cơ bản của xã hội phát triển, toán học là cơ sở khoa học của hết thảy bô môn khoa học nghiên cứu, vật lý là môn học quan trọng có thể giúp mọi người nhận thức thế giới, còn hóa học, là một lĩnh vực hoàn toàn mới giúp thay đổi kết cấu vật chất, tiếng anh...... Ai ya, tiên sư nó, ta ghét nhất môn tiếng anh...... thế giới vật chất phát triển, không thể tách rời với toán học, vật lý, hóa học, ba môn khoa học này. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Chứng kiến ánh mắt nghi hoặc khó hiểu nhưng là hàm chứa sự chủ động học hỏi của Thập Tứ công chúa, Dương Túc Phong cố gắng đem mấy môn khoa học này giảng giả rõ ràng hơn một chút. Trên thực tế, ba môn khoa học này ở khu vực quân Lam Vũ khống chế, đều là chương trình học mới tinh, toán học còn có một chút nền tảng có sẵn, nhưng còn vật lý, hóa học đều hoàn toàn mới mẻ, cơ sở của ba môn khoa học, đều là nhờ Dương Túc Phong tốn hao không ít tinh lực, chính mình vắt óc nghĩ ta, thuần túy là những lời vàng ý ngọc. Hy vọng có thể ở khu vực quân Lam Vũ khống chế vận dụng vào nghiên cứu vật lý hóa học. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Song, mặc dù chỉ là chương trình học rất cơ bản, nhưng đối với rất nhiều học giả mà nói, cũng mang đến chấn động lớn, lý luận cơ bản mà Dương Túc Phong cung cấp, đã chỉ rõ phương hướng cho bọn họ nghiên cứu. Nhất là trên phương diện cơ giới điện tử, Dương Túc Phong dính dáng đến khá nhiều, rất nhiều định luật đã được phát hiện sớm, đẩy mạnh sự tiến bộ trong nghiên cứu vật lý, ở địa khu Cách Lai Mỹ, vật lý nghiên cứu cùng hóa học nghiên cứu đạt được những thành quả làm nức lòng người, hơn nữa còn tạo ra sản phẩm tung ra thị trường, khẳng định địa vị của quân Lam Vũ trong lĩnh vực tốc độ cao. Truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Hiện tại địa khu Cách Lai Mỹ, về khoa học kỹ thuật tuyệt đối là nổi tiếng nhất, cơ hồ mỗi ngày đều có hơn mười hạng mục kỹ thuật mới được phát minh. Rất nhiều đại thương nhân trong tay nắm tài chính khổng lồ, đều nhìn chằm chằm theo dõi vào những kỹ thuật mới, một khi thấy thích hợp, hoặc cảm giác được sau này sẽ có tiền đồ, là lập tức mua ngay. Sau đó áp dụng vào sản xuất, điều này cũng tích cực thúc đẩy nghiên cứu khoa học. Không thể không thừa nhận, trong tuyệt đại đa số điều kiện, thì tiền là động lực kích thích tốt nhất.

Dương Túc Phong có một ý định, chính là muốn đem Cách Lai Mỹ phát triển thành trụ sở chuyên nghiên cứu chế tạo sản phẩm mới.còn các khu vực khác thì trở thành nơi sản xuất hàng loạt sản phẩm mới. Mà hết thảy, đều không tách rời tố chất nhân viên xuất sắc, đương nhiên, đứng ở trên đống đổ nát của Hổ Xuyên đạo mà bàn về nhân viên tố chất cao. Vẫn còn hơi sớm. Nhưng, một ngày nào đó, kết cục mà Dương Túc Phong đã dự đoán ắt thành hiện thực.

Trong làn mưa phùn rả rich, lâm râm hoài không tạnh, bọn Dương Túc Phong đi tới vùng ngoại ô phủ Nham Long. Từ màn mưa phùn mưa lất phất, có thể nhìn thấy phía đồi núi xa xa kia, đã có rất nhiều nông dân đang bắt đầu canh tác, nơi này thiếu độ ẩm, không mấy thích hợp trồng lúa nước, cho nên bọn họ muốn tranh thủ thời gian gheo trồng ngô,đậu, khoai lang, khoai mì vân vân. Quân Lam Vũ cung cấp cho bọn họ lương thực, nhưng, chủ yếu họ vẫn phải tự lực cánh sinh.

“Ngươi biết bọn họ đến từ nơi nào không?” Dương Túc Phong đột nhiên hỏi.

Thập Tứ công chúa nhẹ nhàng lắc đầu, nàng biết phủ Nham Long mấy ngày qua có rất nhiều di dân đến, quân Lam Vũ đang có kế hoạch đưa dân từ bên ngoài thay thế toàn bộ số dân cư ở ngôi thành bị Ma Ni giáo đầu độc này, nhưng, nàng không biết cụ thể ra sao.

“Bọn họ đến từ Sóc Xuyên đạo.” Dương Túc Phong thản nhiên nói, ánh mắt lấp lánh mắt.

Sóc Xuyên đạo bị khống chế dưới bàn tay của Quang Minh đế quốc, có hơn hai trăm vạn dân, trong thời kỳ đô hộ, bọn họ còn có thể an cư lạc nghiệp, nhưng sau khi hết đô hộ, thế lực bên trong của đế quốc Quang Minh chia rẽ, đánh nhau loạn xạ, bọn họ chịu đủ nổi khổ thời chiến loạn, không thể không tìm kiếm chỗ sinh tồn tốt hơn, bọn họ cuối cùng lựa chọn khu vực do quân Lam Vũ khống chế. Trên thực tế, trừ dân di cư của Sóc Xuyên ra, trong tương lai vài ngày tới, còn có thể di dời dân còn sót lại của vương quốc Cơ Địch Nỗ đến nơi này.

Dương Túc Phong xoay người lại, nhìn phủ Nham Long vẫn còn là một đống đổ nát, tự tin nói:“thành phố này sẽ được càng ngày càng tươi đẹp.”

Thập Tứ công chúa ngưng trọng gật đầu, trên mặt cũng lộ vẻ tươi tắn như thế, nàng tin tưởng lời Dương Túc Phong nói.

Nàng có thể cảm giác được, Dương Túc Phong là một người có tính cách rất mâu thuẫn. Dương Túc Phong rất xấu, rất vô sỉ, từ chuyện hắn cưỡng bức Điệp Phong Vũ mà nói, cũng đủ biết hắn hoang dâm thô bạo đến mức nào, thậm chí có thể nói là mất hết nhân tính. Song, khi kiến thiết vùng đất Mỹ Ni Tư này, hắn đã bỏ biết bao tâm huyết, dân chúng nơi này có được cuộc sống tốt nhất, hắn đích xác đã hao tốn không ít mồ hôi nước mắt, tạm thời mặc kệ hắn là thật sự nguyên ý vì dân chúng làm việc, hay chỉ là vì mua chuộc lòng dân, thì hành động của hắn đều giúp dân chúng nơi đây được hưởng phúc.

Mặc dù chưa từng tới Mỹ Ni Tư địa khu, nhưng Thập Tứ công chúa cũng biết, ba bốn năm trước, nơi này vẫn là một mảnh đất hoang chó ăn đá gà ăn sỏi, không có lấy một viên quan đế quốc nào nguyện ý đến đây, song, trải qua hơn hai năm Dương Túc Phong bắt tay kiến thiết, Mỹ Ni Tư địa khu đã có một bước tiến vượt bậc, các thành thị phát triển của Tử Xuyên đạo đã không còn chênh lệch so với đế quốc đất liền, thậm chí so với thành thị nơi đế quốc đất liền còn phồn hoa hơn, buôn bán mậu dịch càng thêm phát đạt.

Nghe nói, tại nơi không phải xa xôi nơi Cách Lai Mỹ vương quốc, đã xuất hiện càng nhiều thành phố tiên tiến hơn, phát đạt hơn, mỗi ngày kim ngạch buôn bán mậu dịch đều là một con số hàng ngàn khiến người khác phải giật mình, cho nên quân Lam Vũ rât tự tin không cần thu thuế nông nghiệp. Mà ngay cả các địa khu khác của liên bang Lỗ Ni Tây Á, tỉ như nguyên vương quốc Tô Khắc La, kinh tế cũng phát triển vượt bậc, nơi đó sản lượng bông gấp mười lần so với trước kia.

“Quê hương, mảnh đất này về sau chính là quê hương của nàng.” Dương Túc Phong nghiêm túc nói.

Thập Tứ công chúa lặng yên không nói, lòng nàng đang âm thầm xúc động.

Quê hương, mảnh đất này sẽ trở thành quê hương của nàng......

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giang Sơn Như Thử Đa Kiêu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook