Giáng Trần: Vận Khí Mạnh Phải Làm Sao
Chương 40: Khác thường trò chuyện
❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆
16/07/2020
Giáng Trần khẽ thở dài một tiếng:
"Tần bá phụ ngươi muốn làm thì cũng lên tiếng một chút đi, im lặng như thế thì chẳng giải quyết được vấn đề gì cả."
Tần Nam thở ra làn khói nhạt, dưới bóng đêm hư ảo phiêu phù, hắn nhìn Giáng Trần thật lâu sau đó lạnh nhạt nói:
"Ta hiện tại đang rất bối, đáng nhẽ ta phải cực kỳ tức giận sau đó làm thịt ngươi, thế nhưng thật buồn cười là ta chẳng cảm thấy gì cả. Chính vì thế ta cũng chẳng biết xử lý gian phu như ngươi bằng phương pháp nào.
Thậm chí nên xử lý hay không ta cũng không rõ, thế nên ta ngồi đây suy nghĩ mãi, ngươi có thể cho ta thêm chút thời gian được không. Ta chờ ngươi với nàng gần ba tiếng chắc ngươi không phiền đợi ta suy nghĩ ba mươi phút đâu nhỉ."
Giáng Trần nhún vai sau đó âm thầm chờ đợi, chỉ cần Tần Nam không nổi điên lên giết hắn ta là được rồi. Những chuyện khác từ từ nói không có vấn đề gì cả, có điều Tần Nam trải qua đủ loại chuyện thì khác người thường là tất nhiên.
Đúng nửa tiếng sau Tần Nam chợt ngẩng đầu lên:
"Cám ơn."
"??????????"
Giáng Trần chẳng hiểu hắn ta đang nói cái gì nữa, mình ngủ vợ hắn còn được cám ơn, ngày mai mặt trời mọc đằng Tây là cái chắc.
Tần Nam thản nhiên:
"Chuyện của ta có lẽ ngươi không biết, từ ngày ta lấy nàng chúng ta vẫn chưa từng là vợ chồng, nhiều nhất chỉ trên phương diện danh nghĩa. Thế nhưng nàng vẫn là bằng hữu của ta, một trong những người ta nợ nhưng không thể trả nổi.
Sự xuất hiện của ngươi làm ta thấy nhẹ nhõm, cảm giác tội lỗi trong người được xoa dịu đi một chút. Chỉ là ngươi không phải người thường, theo ta biết ngươi và Oanh Oanh có tình cảm thật sự, sao ngươi lại ngủ mẹ của nàng?"
Giáng Trần thở hắt ra một hơi:
" Chuyện này cũng bắt đầu từ một hiểu lầm, thế nhưng ta không dễ dàng bỏ qua nữ nhân mình đã chạm vào. Huống chi nàng ấy chịu biết bao nhiêu khổ, ta sẽ bảo vệ nàng, khiến cho nàng vui suốt quãng đường còn lại."
Tần Nam đột một điếu thuốc mới:
"Thế để cho ta kể cho ngươi nghe ân oán xưa kia, sắp đến Tứ Hồn Học Viện ngươi cũng nên biết chút ít."
Tiếp đó ân oán năm xưa dưới góc nhìn của Tần Nam được kể ra, rất nhiều thứ Tần Nam chỉ có thể chịu đựng một mình hắn cũng nói ra.
Nhìn thẳng Giáng Trần hắn thở ra một hơi, trên mặt hiện nụ cười thảm thương:
"Có người hỏi ta nếu quay trở về một lần nữa ta có làm thế không, ta dám chắc mình vẫn sẽ làm như vậy. Đối với ta thì cha mẹ còn quan trọng hơn gấp nghìn lần chính bản thân ta, nếu ta đi với Vân Mị thì Tần gia chết chắc, cha mẹ ta cũng chết chắc."
Gương mặt hắn trở nên vặn vẹo:
"Nhưng ta làm sao lại không thấy tội lỗi, cảm giác tội lỗi gặm nhấm ta từng ngày khiến ta sống không bằng chết. Thậm chí ta còn không có dũng khí để đối xử tốt với Thiên Âm, mỗi lần gặp mặt chúng ta đều cãi nhau.
Vì Tần gia rất nhiều chuyện ta không hề nói lý, ta nói cho nàng biết còn nàng thì chửi ta, nghe rất nhức nhối nhưng chỉ khi nàng xỉ vả ta mới cảm giác nhẹ lòng. Nàng ngủ với ngươi nhưng ta có cảm giác "ừ, nàng phải như thế ", ta tệ đến thế thì sao lại làm khổ nàng."
Giáng Trần đột nhiên cảm thấy tội nghiệp cho nam nhân này:
"Tần bá phụ, nói rất nhiều nhưng dù thế nào ta muốn biết được ngươi sẽ xử lý chuyện này ra sao? "
Tần Nam khẽ mỉm cười một cái rồi nói:
"Tần gia tài sản ta đã phục hồi lại, địa vị của Tần gia tuy chưa như xưa nhưng chục năm nữa sẽ đạt lại đỉnh phong. Bây giờ ta chỉ thiếu Tần gia một thứ, một đứa con trai để nối dõi tông đường."
Giáng Trần nhíu mày thầm nghĩ đến một khả năng nhưng Tần Nam lập tức phá vỡ:
"Ngươi không cần lo ta chạm vào Thiên Âm, ta không có cái dũng khí đó, việc kiếm một đứa con nối dõi ta đã làm từ chục năm trước rồi. Một cô gái say mê ta đã giúp ta có một đứa con trai, gia tộc nàng hơi lớn thế nên không cho phép nàng làm vợ bé.
Trước kia ta nói ly dị chắc chắn Thiên Âm sẽ không đồng ý, bây giờ ngươi có thể giúp ta nói chuyện với nàng. Chỉ cần nàng đồng ý coi như giải thoát cho ta, giải thoát cho cả chính nàng nữa."
Giáng Trần trầm tư một lúc rồi hỏi:
"Ngươi ly dị nàng rồi lấy nữ nhân kia, đứa con kia sẽ nhận tổ quy tông, ngươi giải thoát còn Thiên Âm sẽ được tự do. Thế nhưng trước kia Tần gia sợ Cầm gia như thế, ngươi không sợ ly dị thì Tần gia sẽ gặp rắc rối hay sao?"
Tần Nam dập tắt điếu thuốc rồi nói:
"Cầm gia đổi khác rồi, chính vì thế ta mới dám có suy nghĩ như thế, đều là nam nhân ngươi có đồng ý hay không nói một lời dứt khoát, có hay không?"
Giáng Trần cười nhạt:
"Đương nhiên là có, chuyện có lợi như thế tại sao ta không làm, khi nào ngươi muốn ly dị?"
Tần Nam nhìn về phía ngoài của sổ:
"Ba tuần nữa, ngay khi sản nghiệp của Tần gia chuyển hết về kinh thành. Còn một vấn đề nữa ta muốn lưu ý cho ngươi, nhất định phải để nàng thù ghét ly dị ta. Ta không muốn nàng thương hại ta sau đó sẽ có nhiều chuyện không tốt.
Một kẻ mang đầy tội lỗi như ta chẳng đáng để nàng thương hại, bí mật hôm nay sẽ chỉ có ta với ngươi biết thôi. Còn nữa ta sẽ giao cho ngươi một phần tài sản ta tích lũy được, sau này thay ta giao cho Oanh Oanh, không thì chính ngươi dùng nó để lo cho Oanh Oanh cũng được.
Tần gia bên trong người tốt thì ít kẻ xấu thì nhiều, đã giải thoát cho Thiên Âm thì ta cũng phải làm cho Oanh Oanh tránh xa Tần gia. Nếu để đám người kia biết Oanh Oanh có di sản của ta tất nhiên sẽ dùng mọi thủ đoạn để ép nàng mang ra."
Giáng Trần đồng ý:
"Tệ hơn nếu nàng được coi là một phần tử của Tần gia thì họ có thể lợi dụng để ép nàng làm việc nàng không muốn."
Tần Nam thở dài:
"Oanh Oanh ta sẽ nói cho nó hiểu, còn Thiên Âm nhờ ngươi thuyết phục."
Giáng Trần rất tự tin liền cam đoan:
"Ta sẽ nói cho nàng biết, tất nhiên nói theo ý ngươi, sáng mai thôi nàng sẽ đồng ý ly dị với ngươi. Còn Oanh Oanh tuy yếu đuối nhưng biết suy nghĩ, chuyện năm xưa ngươi cứ nói thẳng ra, cha con tình nghĩa không giống như vợ chồng nói ly dị là hết.
Với lại ngươi từ xưa yêu thương nàng như thế, bây giờ đột ngột nói vì con trai tránh xa nàng thì quá mức khó tin. Thiên Âm ra chuyện của Thiên Âm còn Oanh Oanh ra chuyện của nàng, ta tin nàng biết chuyện cũng tự động tránh xa Tần gia."
Cuối cùng hai người nói chuyện thêm một chút nữa, nói đến cùng mọi thứ có thể xảy ra đều được hai người cân nhắc kỹ càng. Giáng Trần khiến cho Tần Nam kinh ngạc khi tuổi còn trẻ suy nghĩ lại cực kỳ kín đáo, ngoài một chút chuyện không rõ thì thứ thì hắn nói ra đều hợp lý cả.
Tần Nam thầm nghĩ quả nhiên người khiến cho Cầm Thiên Âm siêu lòng quả nhiên không phải hạng tầm thường. Giáng Trần sau đó quay về phòng của Cầm Thiên Âm, thông qua Tần Nam hắn ta đã biết thêm được tình hình bên ngoài.
Hóa ra ở kinh thành toàn bộ những thiết bị kỹ thuật cao đều không sử dụng được, điên cũng toàn bộ bị cúp. Thấy có chuyện bất thường từ chập tối Tần Nam liền dùng hết khả năng của mình từ kinh thành về đến đây.
Cũng nhờ thế hắn ta khám phá ra quan hệ giữa Giáng Trần và Cầm Thiên Âm, đây là nguyên nhân dẫn tới cuộc nói chuyện lạ lùng vừa rồi. Cầm Thiên Âm không nghĩ tới chồng nàng và tình nhân của nàng lại trở thành đối tác thân thiết của nhau.
"Tần bá phụ ngươi muốn làm thì cũng lên tiếng một chút đi, im lặng như thế thì chẳng giải quyết được vấn đề gì cả."
Tần Nam thở ra làn khói nhạt, dưới bóng đêm hư ảo phiêu phù, hắn nhìn Giáng Trần thật lâu sau đó lạnh nhạt nói:
"Ta hiện tại đang rất bối, đáng nhẽ ta phải cực kỳ tức giận sau đó làm thịt ngươi, thế nhưng thật buồn cười là ta chẳng cảm thấy gì cả. Chính vì thế ta cũng chẳng biết xử lý gian phu như ngươi bằng phương pháp nào.
Thậm chí nên xử lý hay không ta cũng không rõ, thế nên ta ngồi đây suy nghĩ mãi, ngươi có thể cho ta thêm chút thời gian được không. Ta chờ ngươi với nàng gần ba tiếng chắc ngươi không phiền đợi ta suy nghĩ ba mươi phút đâu nhỉ."
Giáng Trần nhún vai sau đó âm thầm chờ đợi, chỉ cần Tần Nam không nổi điên lên giết hắn ta là được rồi. Những chuyện khác từ từ nói không có vấn đề gì cả, có điều Tần Nam trải qua đủ loại chuyện thì khác người thường là tất nhiên.
Đúng nửa tiếng sau Tần Nam chợt ngẩng đầu lên:
"Cám ơn."
"??????????"
Giáng Trần chẳng hiểu hắn ta đang nói cái gì nữa, mình ngủ vợ hắn còn được cám ơn, ngày mai mặt trời mọc đằng Tây là cái chắc.
Tần Nam thản nhiên:
"Chuyện của ta có lẽ ngươi không biết, từ ngày ta lấy nàng chúng ta vẫn chưa từng là vợ chồng, nhiều nhất chỉ trên phương diện danh nghĩa. Thế nhưng nàng vẫn là bằng hữu của ta, một trong những người ta nợ nhưng không thể trả nổi.
Sự xuất hiện của ngươi làm ta thấy nhẹ nhõm, cảm giác tội lỗi trong người được xoa dịu đi một chút. Chỉ là ngươi không phải người thường, theo ta biết ngươi và Oanh Oanh có tình cảm thật sự, sao ngươi lại ngủ mẹ của nàng?"
Giáng Trần thở hắt ra một hơi:
" Chuyện này cũng bắt đầu từ một hiểu lầm, thế nhưng ta không dễ dàng bỏ qua nữ nhân mình đã chạm vào. Huống chi nàng ấy chịu biết bao nhiêu khổ, ta sẽ bảo vệ nàng, khiến cho nàng vui suốt quãng đường còn lại."
Tần Nam đột một điếu thuốc mới:
"Thế để cho ta kể cho ngươi nghe ân oán xưa kia, sắp đến Tứ Hồn Học Viện ngươi cũng nên biết chút ít."
Tiếp đó ân oán năm xưa dưới góc nhìn của Tần Nam được kể ra, rất nhiều thứ Tần Nam chỉ có thể chịu đựng một mình hắn cũng nói ra.
Nhìn thẳng Giáng Trần hắn thở ra một hơi, trên mặt hiện nụ cười thảm thương:
"Có người hỏi ta nếu quay trở về một lần nữa ta có làm thế không, ta dám chắc mình vẫn sẽ làm như vậy. Đối với ta thì cha mẹ còn quan trọng hơn gấp nghìn lần chính bản thân ta, nếu ta đi với Vân Mị thì Tần gia chết chắc, cha mẹ ta cũng chết chắc."
Gương mặt hắn trở nên vặn vẹo:
"Nhưng ta làm sao lại không thấy tội lỗi, cảm giác tội lỗi gặm nhấm ta từng ngày khiến ta sống không bằng chết. Thậm chí ta còn không có dũng khí để đối xử tốt với Thiên Âm, mỗi lần gặp mặt chúng ta đều cãi nhau.
Vì Tần gia rất nhiều chuyện ta không hề nói lý, ta nói cho nàng biết còn nàng thì chửi ta, nghe rất nhức nhối nhưng chỉ khi nàng xỉ vả ta mới cảm giác nhẹ lòng. Nàng ngủ với ngươi nhưng ta có cảm giác "ừ, nàng phải như thế ", ta tệ đến thế thì sao lại làm khổ nàng."
Giáng Trần đột nhiên cảm thấy tội nghiệp cho nam nhân này:
"Tần bá phụ, nói rất nhiều nhưng dù thế nào ta muốn biết được ngươi sẽ xử lý chuyện này ra sao? "
Tần Nam khẽ mỉm cười một cái rồi nói:
"Tần gia tài sản ta đã phục hồi lại, địa vị của Tần gia tuy chưa như xưa nhưng chục năm nữa sẽ đạt lại đỉnh phong. Bây giờ ta chỉ thiếu Tần gia một thứ, một đứa con trai để nối dõi tông đường."
Giáng Trần nhíu mày thầm nghĩ đến một khả năng nhưng Tần Nam lập tức phá vỡ:
"Ngươi không cần lo ta chạm vào Thiên Âm, ta không có cái dũng khí đó, việc kiếm một đứa con nối dõi ta đã làm từ chục năm trước rồi. Một cô gái say mê ta đã giúp ta có một đứa con trai, gia tộc nàng hơi lớn thế nên không cho phép nàng làm vợ bé.
Trước kia ta nói ly dị chắc chắn Thiên Âm sẽ không đồng ý, bây giờ ngươi có thể giúp ta nói chuyện với nàng. Chỉ cần nàng đồng ý coi như giải thoát cho ta, giải thoát cho cả chính nàng nữa."
Giáng Trần trầm tư một lúc rồi hỏi:
"Ngươi ly dị nàng rồi lấy nữ nhân kia, đứa con kia sẽ nhận tổ quy tông, ngươi giải thoát còn Thiên Âm sẽ được tự do. Thế nhưng trước kia Tần gia sợ Cầm gia như thế, ngươi không sợ ly dị thì Tần gia sẽ gặp rắc rối hay sao?"
Tần Nam dập tắt điếu thuốc rồi nói:
"Cầm gia đổi khác rồi, chính vì thế ta mới dám có suy nghĩ như thế, đều là nam nhân ngươi có đồng ý hay không nói một lời dứt khoát, có hay không?"
Giáng Trần cười nhạt:
"Đương nhiên là có, chuyện có lợi như thế tại sao ta không làm, khi nào ngươi muốn ly dị?"
Tần Nam nhìn về phía ngoài của sổ:
"Ba tuần nữa, ngay khi sản nghiệp của Tần gia chuyển hết về kinh thành. Còn một vấn đề nữa ta muốn lưu ý cho ngươi, nhất định phải để nàng thù ghét ly dị ta. Ta không muốn nàng thương hại ta sau đó sẽ có nhiều chuyện không tốt.
Một kẻ mang đầy tội lỗi như ta chẳng đáng để nàng thương hại, bí mật hôm nay sẽ chỉ có ta với ngươi biết thôi. Còn nữa ta sẽ giao cho ngươi một phần tài sản ta tích lũy được, sau này thay ta giao cho Oanh Oanh, không thì chính ngươi dùng nó để lo cho Oanh Oanh cũng được.
Tần gia bên trong người tốt thì ít kẻ xấu thì nhiều, đã giải thoát cho Thiên Âm thì ta cũng phải làm cho Oanh Oanh tránh xa Tần gia. Nếu để đám người kia biết Oanh Oanh có di sản của ta tất nhiên sẽ dùng mọi thủ đoạn để ép nàng mang ra."
Giáng Trần đồng ý:
"Tệ hơn nếu nàng được coi là một phần tử của Tần gia thì họ có thể lợi dụng để ép nàng làm việc nàng không muốn."
Tần Nam thở dài:
"Oanh Oanh ta sẽ nói cho nó hiểu, còn Thiên Âm nhờ ngươi thuyết phục."
Giáng Trần rất tự tin liền cam đoan:
"Ta sẽ nói cho nàng biết, tất nhiên nói theo ý ngươi, sáng mai thôi nàng sẽ đồng ý ly dị với ngươi. Còn Oanh Oanh tuy yếu đuối nhưng biết suy nghĩ, chuyện năm xưa ngươi cứ nói thẳng ra, cha con tình nghĩa không giống như vợ chồng nói ly dị là hết.
Với lại ngươi từ xưa yêu thương nàng như thế, bây giờ đột ngột nói vì con trai tránh xa nàng thì quá mức khó tin. Thiên Âm ra chuyện của Thiên Âm còn Oanh Oanh ra chuyện của nàng, ta tin nàng biết chuyện cũng tự động tránh xa Tần gia."
Cuối cùng hai người nói chuyện thêm một chút nữa, nói đến cùng mọi thứ có thể xảy ra đều được hai người cân nhắc kỹ càng. Giáng Trần khiến cho Tần Nam kinh ngạc khi tuổi còn trẻ suy nghĩ lại cực kỳ kín đáo, ngoài một chút chuyện không rõ thì thứ thì hắn nói ra đều hợp lý cả.
Tần Nam thầm nghĩ quả nhiên người khiến cho Cầm Thiên Âm siêu lòng quả nhiên không phải hạng tầm thường. Giáng Trần sau đó quay về phòng của Cầm Thiên Âm, thông qua Tần Nam hắn ta đã biết thêm được tình hình bên ngoài.
Hóa ra ở kinh thành toàn bộ những thiết bị kỹ thuật cao đều không sử dụng được, điên cũng toàn bộ bị cúp. Thấy có chuyện bất thường từ chập tối Tần Nam liền dùng hết khả năng của mình từ kinh thành về đến đây.
Cũng nhờ thế hắn ta khám phá ra quan hệ giữa Giáng Trần và Cầm Thiên Âm, đây là nguyên nhân dẫn tới cuộc nói chuyện lạ lùng vừa rồi. Cầm Thiên Âm không nghĩ tới chồng nàng và tình nhân của nàng lại trở thành đối tác thân thiết của nhau.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.