Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Chương 55: LÂM TRẬN PHẢN CHIẾN.

Phong Dữ Tự Nhiên

26/02/2021

“Chúng tôi bắt được người bán thuốc, hắn ta đã nhận tội, là một vị tiểu thư tên là Thương Trăn mua thuốc cấm, đây là chứng cứ hắn đưa ra……”

Thương Bách Tề cũng đoạt lấy nhìn xem thử, lúc trước nghe Lâm Tuyết Hàm nói, ông đã vô cùng hoài nghi con gái cả, sau đó lại nghe con gái cả vặn lại, không hề có lỗ hổng, ông lại hoài nghi lên Lâm Tuyết Hàm, nhưng hiện tại thấy được đích thân người bán thuốc tố cáo, hắn ta còn giữ lại biên lai, trong lòng nổi đóa, hung hăng nện vào đầu Thương Trăn !

“Mày còn có gì để nói không?”

Thương Trăn bị nên một chút, lại giống như không đau không ngứa.

“Chứng cứ có thể làm giả, muốn con nói gì?”

Lâm Văn Phong vừa mới nghe Thương Trăn biện giải, anh nhạy cảm cảm thấy lời cô nói mới đúng là thật sự, cô không có nhúng tay, mọi chuyện đều do mẹ con Lâm Tuyết Hàm tự làm tự chịu, nhưng khi nhìn đến Thương Thanh Thanh khóc sưng mắt, anh lại cảm thấy cô gái mình chứng kiến từ nhỏ đến lớn, không phải là người ghê tởm như vậy ……

Anh còn chưa mở miệng, Lâm Tuyết Hàm cười, “Chứng cứ có thể làm giả, vậy Lê Kính Dân tố cáo thì sao đây? Nếu như hắn ta lên án cô, có phải cô lại tưởng nói hắn ta cũng bị mua chuộc rồi?”

Thương Trăn cười lạnh, “Trước khi chúng ta gặp hắn, hắn đã gặp qua mấy đám người, sao không thể bị mua chuộc chứ?” Đúng lúc trong phòng hỗn loạn tanh bành, Lê Kính Dân tới.

Thần sắc của hắn ta rất uể oải, ngồi sau song sắt, nhìn thấy người trong phòng, đầu quả tim run lên!

Sớm biết rằng nhà họ Thương gia là cái dạng đầm rồng hang hổ như này, hắn chết cũng sẽ không vì một chút tiền mà tới đây, những người mà hắn ta gặp trước đó đều thật là đáng sợ, đặc biệt là người đàn ông kia gương mặt mười phần âm nhu kia, anh ta nhìn khinh thường mình, trực tiếp dùng cha mẹ để uy hiếp hắn, nói với hắn nếu không tố cáo Thương Trăn, anh ta sẽ ném cha mẹ hắn xuống biển cho cá ăn!

Khi Lê Kính Dân bước đến, mọi người trong phòng đều có vẻ mặt khác nhau, Thương Bách Tề là người tức giận nhất! Dựa theo cách nói của Lâm Tuyết Hàm, người này không chỉ có đụ vợ ông, mà còn đụ con gái ông! Quả thực là tội không thể tha, ông nhất định phải khiến cho Lê Kính Dân ở tù mọt gông!

Nếu không phải cách một song sắt, Thương Bách Tề chắn hẳn sẽ xông lên đánh hắn.

Lúc này, Thương Thanh Thanh khóc lóc nói, “Đồ cầm thú anh! Anh nói đi! Vì sao muốn hại tôi thành như vậy?!” Lê Kính Dân nhìn diễn xuất của Thương Thanh Thanh , cười lạnh trong lòng .

Mặc dù lúc đó Thương Thanh Thanh trúng thuốc, nhưng thuốc còn chưa hoàn toàn phát tác đã phóng túng không chịu được, đừng nói là hắn ta, lúc ấy cho dù ở đó có thêm mấy tên đàn ông nữa, chỉ sợ cô ta cũng nửa đẩy ra nửa kéo lại, vậy mà bay giờ cô tủi thân khóc đến đáng thương, cứ như hắn cưỡng ép cô ta không bằng!

Lâm Tuyết Hàm rất tin tưởng Vạn Thiệu Luân, người đó thủ đoạn tàn nhẫn, cậu ta vừa ra tay, USB ghi hình đã hoàn toàn bị tiêu hủy, lúc này Thương Trăn tuyệt đối chạy không thoát, cho nên bà ta tiến lên, chỉ vào mũi Lê Kính Dân mà mắng!

“Tên cặn bã này! Tôi bảo cậu đến đây để chữa bệnh! Vì sao cậu lại muốn hại cả nhà chúng tôi? Là ai sai khiến cậu?!”

Bà ta thiếu chút nữa là nói, có phải Thương Trăn sai khiến hay không.

Lâm Văn Phong bình tĩnh nhất, anh cẩn thận quan sát Lê Kính Dân, phát hiện hắn ta giống như là bị người ta đánh, một bên mặt có chút sưng rõ ràng, hơn nữa biểu tình lại khẩn trương, giống như là đang cực lực đấu tranh nội tâm.



Xem ra vừa nãy Thương Trăn nói cũng không phải là không có lý, nói không chừng hắn ta đã thật sự bị mua chuộc.

Bình tĩnh nhất có lẽ chính là Thương Trăn, nàng dự đoán rằng Lê Kính Dân dẽ đem tất cả mọi chuyển đẩy hết lên người mình, dù sao thì Vạn Thiệu Luân có rất nhiều cách khiến cho Lê Kính Dân ngoan ngoãn nghe lời.

“Cậu mau nói gì đi! Vì sao cậu muốn làm như vậy?!” Lâm Tuyết Hàm một bên nói một bên vênh váo tự đắc liếc sang hướng Thương Trăn, bà ta chỉ còn chờ sau khi Lê Kính Dân tố cáo Thương Trăn, sẽ cho người bắt thẳng Thương Trăn lại! Giam tù mười năm tám năm, chờ đến lúc cô ra ngoài thì đã phế rồi, xem cô còn cản đường như thế nào!

Lê Kính Dân bị âm thanh của Lâm Tuyết Hàm làm cho hoảng sợ!

Hắn giống như đang giãy giụa, đôi tay dùng sức nắm lấy tóc mình , hai mắt đỏ bừng, rõ ràng biết trước vậy chẳng làm!

“Không phải tôi! Không phải là chủ ý của tôi, ta bị người ta sai khiến!”

Lê Kính Dân nói làm cho Lâm Tuyết Hàm cùng Thương Thanh Thanh vui vẻ trong lòng, Thương Bách Tề hung hăng đập bàn một cái!

“Là ai sai khiến mày? Rốt cuộc người đó có mục đích gì?!”

Lúc này Thương Bách Tề thật sự hy vọng sai khiến toàn bộ chuyện này là một người ngoài, ví dụ như đối thủ trên thương trường chẳng hạn, nhưng cho dù đối địch, người ghê tởm cũng sẽ không nghĩ ra thủ đoạn âm độc như vậy.

Thấy Lê Kính Dân định mở miệng, Lâm Văn Phong nói đúng lúc , “Anh cần phải suy nghĩ cho kỹ, hiện tại anh đã phạm vào tội cưỡng gian, nếu còn dám nói xằng nói bậy, chính là tội càng thêm tội!”

Lê Kính Dân nghe thấy Lâm Văn Phong uy hiếp, nhìn sang bên phía tay trái mình, ở ngoài cửa bên tay trái của hắn, hắn kinh ngạc thấy một người đang đứng, đang cười lạnh nhìn hắn.

Thương Trăn chú ý tới tầm mắt của Lê Kính Dân, trong lòng phát lạnh, Vạn Thiệu Luân vẫn còn chưa đi sao?

Ở dưới mí mắt anh ta, cho dù bây giờ cô lấy đoạn ghi âm ra, đối phương cũng có một trăm cách chứng minh chứng cứ của cô là giả, thế lực của nhà họ Vạn rất mạnh mẽ, xem ra hôm nay e là cô không thể làm sáng tỏ mọi chuyện.

Thương Trăn bởi vì đối thủ quá mạnh, tâm tình mê man một chút, nhưng cô rất nhanh chóng cắn răng lên tinh thần! Cô vẫn chưa thua! Cho dù Vạn Thiệu Luân một tay che trời, cũng nhất định có sở hở!

Bị tầm mắt của Vạn Thiệu Luân dọa đến, đầu quả tim Lê Kính Dân run lên, cuối cùng hạ quyết tâm.

“Người sai khiến tôi là……”

Lê Kính Dân nhìn về phía Thương Trăn, “Là Lâm Tuyết Hàm.”

Lâm Tuyết Hàm lập tức nổi đóa về phía Thương Trăn!



“Tôi biết ngay là cô! Cô nói đi! Vì sao cô lại đối xử như vậy với Thanh Thanh? Vì sao đối xử với tôi như vậy!”

Bà ta nói một lúc xong, đột nhiên cảm giác hình như mình nghe nhầm cái gì rồi, thấy mọi người đều khiếp sợ nhìn mình, lúc này mới bà ta mới lấy lại tinh thần nói với Lê Kính Dân .

“Có phải cậu nói sai rồi không?!”

Lê Kính Dân cuối cùng cũng không hề do dự, hắn ta nhìn Lâm Tuyết Hàm, ánh mắt kia như hận không thể cắn bà ta rơi một miếng thịt !

“Ta không nói sai, chính là bà sai khiến tôi!”

Vạn Thiệu Luân phía sau cửa vốn đang mang gương mặt cười lập tức u ám! Cái con kiến này rốt cuộc có biết mình đang nói cái gì không? Hắn không cần mạng của cha mẹ mình sao?!

Lê Kính Dân đã như chậu cây vỡ nói, “Tôi cũng không phải cái bác sĩ tâm lý giỏi gì, ngược lại, thanh danh tôi không tốt, rất nhiều người đều không dám dùng tôi, nhưng có một ngày, Lâm Tuyết Hàm đột nhiên tìm tới tôi, nói cho ta một trăm vạn, để tôi……”

“Đừng nói nữa! Đừng nói nữa! Cảnh sát đâu? Mau kéo hắn đi!!”

Lâm Tuyết Hàm cả kinh kêu lên.

Không đợi mọi người phản ứng, bên kia song sắt, thật đúng là có người tới kéo Lê Kính Dân đi, Lê Kính Dân biết mình đi như vậy là chín cửa chết một cửa sống, hắn lớn tiếng kêu, “Là Lâm Tuyết Hàm hại tôi! Bà ta muốn tôi ngủ với Thương Trăn giúp bà ta! Muốn làm xấu Thương Trăn! Là bà ta! Đều là bà ta hại tôi!!”

Lâm Văn Phong thấy Lâm Tuyết Hàm vừa gọi liền có người hành động, vội vàng đi qua nắm lấy song sắt nghiêm túc hỏi, “Các người là ai? Các người muốn dẫn hắn đi đâu?!”

Lê Kính Dân đã bị kéo đi rồi, để lại cái cảnh sát nói thực xin lỗi, “Thưa cấp trên, là ý của cục trưởng, ông ấy nói muốn đích thân thẩm vấn.”

Lâm Văn Phong đột nhiên hiểu ra, chỉ sợ rằng không phải là cục trưởng nào, mà là cái người đứng sau lưng Lâm Tuyết Hàm sau lưng đi? Hắn lại có thế lực như vậy ư!

Dần dần, tiếng kêu của Lê Kính Dân biến mất, mà trong phòng mọi người đều có ve mặt khác nhau.

Vừa tưởng tượng đến biểu cảm khi kế hoạch bị hỏng của Vạn Thiệu Luân, Thương Trăn đột nhiên cười khúc khích!

Nhưng mà Vạn Thiệu Luân thật đúng là lợi hại, cục cảnh sát này sợ là đã nằm dưới sự khống chế của anh ta, nghĩ đến trước đó Vạn Thiệu Luân thề rằng sẽ để cô ngồi tù, bây giờ không biết có đau mặt không?

Thương Bách Tề bất đứng lên, ông nhìn chằm chằm Lâm Tuyết Hàm, trong mắt tràn đầy mưa gió sắp đến hung ác nham hiểm!

“Cậu ta nói đều là thật sự? Cô lại dám làm chuyện như vậy với Trăn Trăn?!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giao Dịch Hào Môn: Tổng Giám Đốc Ép Hôn 99 Lần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook