Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Chương 92: Chết chắc rồi!
Tả Nhi Thiển
14/11/2015
Tiếng chuông reo thật lâu, khi lòng Mịch Nhi đã sắp rơi vào đáy cốc, sợ anh thật sự xảy ra
chuyện gì thì, điện thoại rốt cuộc kết nối được.
Mịch Nhi lập tức thở phào nhẹ nhõm, không ngừng lo lắng hỏi người bên kia: "Anh đang ở đâu? Hiện tại có sao không? Đã xảy ra chuyện gì, này này, nói chuyện với anh đấy?"
Liên Tĩnh Bạch sau khi nhận điện thoại, lại kéo dài thật lâu mới nói chuyện, lời của anh quả thật chính là kéo dài gấp mấy lần, giống như tràn ngập men say, nỉ non không rõ nói: "Này, là . . . . . là ai ——"
Mịch Nhi vừa nghe âm thanh của anh, nhất thời tức giận dễ sợ, anh uống say sao? ! Đã giao hẹn rồi tự dưng anh lại lỡ hẹn, vậy mà còn đi uống rượu!
Âm thanh của cô cũng tràn ngập tức giận, nổi giận đùng đùng lớn tiếng hỏi: "Em là Mịch Nhi! Anh bây giờ rốt cuộc ở đâu? Tại sao uống đến say khướt, này, nếu như anh không muốn đến đón em, cũng không cần thả em như chim bồ câu chứ!"
"Mịch. . . . . . Mịch Nhi!" Âm thanh của Liên Tĩnh Bạch lập tức xuất hiện một chút hàm xúc kích động, anh thở hổn hển mơ hồ không rõ nhanh chóng nói, "Mịch Nhi, anh ở khách sạn Phi Minh, mau tới cứu ——"
"Tĩnh Bạch, là điện thoại của ai hả?"
Liên Tĩnh Bạch còn chưa nói hết lời, Mịch Nhi từ trong điện thoại nghe được phía bên kia truyền tới một giọng nữ trẻ tuổi dịu dàng, nhẹ nhàng chậm chạp.
"Tĩnh Bạch, lúc này cũng không cần lãng phí thời gian nghe điện thoại nha, có em còn chưa đủ sao ~" giọng của người con gái dường như kề sát gương mặt Liên Tĩnh Bạch truyền tới, âm thanh dịu dàng tràn ngập nhu tình, uốn éo đến khiến cho cả người Mịch Nhi cũng nổi da gà lên.
"Này này! Liên Tĩnh Bạch, là ai ở bên cạnh anh, anh nói rõ ràng cho em!" Mịch Nhi cầm điện thoại di động đầu ngón tay dùng lực đến trắng bệch, đôi mắt màu tím của cô tràn đầy tức giận, lớn tiếng hỏi, "Này, Liên Tĩnh Bạch, này ——"
Người con gái đối diện cũng đã ngắt điện thoại, trong ống nghe một bầu không khí yên tĩnh trầm lặng.
"Liên Tĩnh Bạch, anh có gan, chờ cho em, anh nhất định phải chết!" Mịch Nhi cũng phịch một tiếng cúp điện thoại di động, tức chết cô, Liên Tĩnh Bạch, tuyệt đối chết chắc!
Anh rõ ràng đồng ý với cô vì thân thể tuyệt đối sẽ không uống say, nhưng bây giờ lại dám trong ngày giao hẹn đã trễ còn trắng trợn uống rượu say! Anh uống say còn chưa tính, nhưng không cách nào tha thứ nhất chính là, anh đang say rượu sau hơn bảy giờ tối, thế nhưng lại cho phép con gái thân mật ở bên cạnh anh! ddlqd
Cô ở chỗ này chờ đợi, lo lắng anh có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng anh thì tốt rồi, vừa say rượu, vừa vui đùa phóng đãng với con gái!
Hừ, đây chính là đàn ông, cái loại đàn ông cấp thấp thói hư tật xấu đó!
Mấy ngày trước còn nói nhiều lời ngon tiếng ngọt như vậy lừa gạt cô, hiện tại liền lộ cái đuôi hồ ly ra! Dám thả cô như chim bồ câu để cho cô chờ đợi giống như một đứa ngốc, dám uống rượu say tìm phụ nữ, Liên Tĩnh Bạch, anh tốt nhất mong đợi da của mình đủ cứng, có thể chịu đựng tất cả hành hạ của cô!
Mịch Nhi lập tức thở phào nhẹ nhõm, không ngừng lo lắng hỏi người bên kia: "Anh đang ở đâu? Hiện tại có sao không? Đã xảy ra chuyện gì, này này, nói chuyện với anh đấy?"
Liên Tĩnh Bạch sau khi nhận điện thoại, lại kéo dài thật lâu mới nói chuyện, lời của anh quả thật chính là kéo dài gấp mấy lần, giống như tràn ngập men say, nỉ non không rõ nói: "Này, là . . . . . là ai ——"
Mịch Nhi vừa nghe âm thanh của anh, nhất thời tức giận dễ sợ, anh uống say sao? ! Đã giao hẹn rồi tự dưng anh lại lỡ hẹn, vậy mà còn đi uống rượu!
Âm thanh của cô cũng tràn ngập tức giận, nổi giận đùng đùng lớn tiếng hỏi: "Em là Mịch Nhi! Anh bây giờ rốt cuộc ở đâu? Tại sao uống đến say khướt, này, nếu như anh không muốn đến đón em, cũng không cần thả em như chim bồ câu chứ!"
"Mịch. . . . . . Mịch Nhi!" Âm thanh của Liên Tĩnh Bạch lập tức xuất hiện một chút hàm xúc kích động, anh thở hổn hển mơ hồ không rõ nhanh chóng nói, "Mịch Nhi, anh ở khách sạn Phi Minh, mau tới cứu ——"
"Tĩnh Bạch, là điện thoại của ai hả?"
Liên Tĩnh Bạch còn chưa nói hết lời, Mịch Nhi từ trong điện thoại nghe được phía bên kia truyền tới một giọng nữ trẻ tuổi dịu dàng, nhẹ nhàng chậm chạp.
"Tĩnh Bạch, lúc này cũng không cần lãng phí thời gian nghe điện thoại nha, có em còn chưa đủ sao ~" giọng của người con gái dường như kề sát gương mặt Liên Tĩnh Bạch truyền tới, âm thanh dịu dàng tràn ngập nhu tình, uốn éo đến khiến cho cả người Mịch Nhi cũng nổi da gà lên.
"Này này! Liên Tĩnh Bạch, là ai ở bên cạnh anh, anh nói rõ ràng cho em!" Mịch Nhi cầm điện thoại di động đầu ngón tay dùng lực đến trắng bệch, đôi mắt màu tím của cô tràn đầy tức giận, lớn tiếng hỏi, "Này, Liên Tĩnh Bạch, này ——"
Người con gái đối diện cũng đã ngắt điện thoại, trong ống nghe một bầu không khí yên tĩnh trầm lặng.
"Liên Tĩnh Bạch, anh có gan, chờ cho em, anh nhất định phải chết!" Mịch Nhi cũng phịch một tiếng cúp điện thoại di động, tức chết cô, Liên Tĩnh Bạch, tuyệt đối chết chắc!
Anh rõ ràng đồng ý với cô vì thân thể tuyệt đối sẽ không uống say, nhưng bây giờ lại dám trong ngày giao hẹn đã trễ còn trắng trợn uống rượu say! Anh uống say còn chưa tính, nhưng không cách nào tha thứ nhất chính là, anh đang say rượu sau hơn bảy giờ tối, thế nhưng lại cho phép con gái thân mật ở bên cạnh anh! ddlqd
Cô ở chỗ này chờ đợi, lo lắng anh có thể sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, nhưng anh thì tốt rồi, vừa say rượu, vừa vui đùa phóng đãng với con gái!
Hừ, đây chính là đàn ông, cái loại đàn ông cấp thấp thói hư tật xấu đó!
Mấy ngày trước còn nói nhiều lời ngon tiếng ngọt như vậy lừa gạt cô, hiện tại liền lộ cái đuôi hồ ly ra! Dám thả cô như chim bồ câu để cho cô chờ đợi giống như một đứa ngốc, dám uống rượu say tìm phụ nữ, Liên Tĩnh Bạch, anh tốt nhất mong đợi da của mình đủ cứng, có thể chịu đựng tất cả hành hạ của cô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.