Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc
Chương 216: Cứng đầu
Tả Nhi Thiển
29/05/2016
Trong lúc hai người
cách đại sảnh tiệc rượu chỉ mấy trăm mét thì lại gặp được một người bọn
họ không tưởng tượng được, Alex vẫn không thấy tung tích không biết từ
đâu xông ra, anh ta ngăn trước đường hai người đi, thoáng chốc dọa bọn
họ giật mình.
"Mục cô nương, tôi tìm cô rất lâu rồi! Cô đã đi đâu!" Alex, bầu nhiệt huyết vọt tới, anh ta kéo ống tay áo của Mịch Nhi, vừa muốn kéo cô khỏi Liên Tĩnh Bạch bên cạnh, "Mục cô nương, tôi hiểu, chuyện xảy ra trên hội trường không phải do cô nguyện ý, cô cũng là bị tình thế bắt buộc không thể không khuất phục có đúng không! Vừa rồi không thể cứu cô lúc dầu soiô lửa bỏng, thật sự là tôi không đúng, nhưng chúng ta cần phải chống lại, không khuất phục cường quyền. . . . . ."
Alex giống như thiết bị lặp lại, lặp đi lặp lại nói xong mấy câu đó, cuối cùng anh ta cũng tỉnh lại từ hội trường khiến anh ta kinh ngạc, nhưng kết luận anh ta rút được lại khiến Mịch Nhi nổi giận một hồi!
Chứng vọng tưởng của Alex có phải nặng hơn hay không! Con mắt nào của anh ta thấy cô không tự nguyện! Tại sao anh ta có thể tự biên tự diễn tìm được lý do như vậy! Tại sao anh ta có thể cố chấp vĩnh viễn không đối mặt với sự thật như vậy!
"Alex, tôi nói lại với anh một lần nữa, tôi căn bản không phải Mục cô nương đáng chết gì đó!" Mịch Nhi dùng sức tránh khòi tay Alex, dường như gầm lên giận dữ với anh ta, "Tôi và vị hôn phu của tội hiện tại đứng ở chỗ này! Chúng tôi anh tình tôi nguyện tình thâm ý thiết! Vì sao anh không tin chúng tôi thật sự yêu nhau, hơn nữa sắp kết hôn rồi!"
"Ha ha, làm sao anh ta có thể là vị hôn phu của cô, Mục cô nương, cô không lừa được tôi đâu!" Alex vỗ tay cười một tiếng, hoàn toàn không quan tâm Mịch Nhi gầm thét chỉ trích, anh ta vẫn chìm đắm trong thế giới của bản thân, không thay đổi nói, "Tôi hiểu rõ, Mục Niệm Từ kiếp trước gả cho Dương Khang, cũng từng bị cha cô ấy hứa hôn cho Quách Tĩnh, nhưng đây hoàn toàn không phải ý của cô ấy! Cô là Mục cô nương của tôi, người trong lòng của cô, người cô phải gả, chỉ có tôi Dương Khang, chỉ có một mình tôi!"
Mịch Nhi dường như không thể tiếp tục chịu được Alex cố ý vặn vẹo, cô tức giận thét lên với anh ta: "Anh! Cái người ngoại quốc không sợ chết này, giả mạo nhân vật trong tiểu thuyết kiếm hiệp cái gì! Anh tên là Alex, không phải Dương Khang gì đó! Tôi càng không phải họ Mục, tôi chỉ là một người bình thường tên Mịch Nhi! Anh mau đi khám bệnh đi, chứng vọng tưởng của anh thật sự là càng ngày càng nghiêm trọng, mau khám gấp đi trị liệu!"
Alex vẫn cứng đầu cố chấp nói: "Cô chính là Mục cô nương, làm sao sai được! Cô không cần giận dỗi với tôi ——"
"Anh rốt cuộc có hiểu tiếng người không!" Mịch Nhi quả thật muốn bóp chết anh ta, "Tôi thích chính là vị hôn phu của tôi, anh ấy đứng ở chỗ này, anh không thấy sao ——"
"Mịch Nhi, đừng nóng giận. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch vội vàng kéo Mịch Nhi phát điên lại, nhẹ nhàng trấn an cô không kích động cảm xúc, "Ngoan, em đứng sau lưng anh đi, giao anh ta cho anh xử lý đi ——"
"Anh đừng ngăn em, để em bóp chết anh ta!" Mịch Nhi dù bị Liên Tĩnh Bạch kéo tay, nhưng vẫn giơ chân nbực tức hầm hừ tại chỗ, "Em nhất định cho anh ta nhìn chút lợi hại, trước kia đều do em quá mềm lòng với anh ta, tức chết em rồi!"
Alex thấy Mịch Nhi bị Liên Tĩnh Bạch kéo lại, anh ta không dám tiến lên tới uy hiếp Liên Tĩnh Bạch bên cạnh, chỉ có thể ở một bên hét to: "Mục cô nương, cô không cần sợ anh ta, thế lực hung ác của anh ta mặc dù có thể khiến cô và tôi nhất thời cúi đầu, nhưng hai người chúng ta mới là người có thể đi đến cuối cùng! Chúng ta chính là Dương Khang và Mục Niệm Từ, nhất định có thể tành người nhà! Ngay cả con của chúng ta cũng sẽ trở thành một Phương đại hiệp, bây giờ tất cả cũng chỉ là khảo nghiệm, sẽ không chia rẽ được chúng ta!"
"Sẽ thành người nhà em gái anh! Bây giờ tôi biến anh thành khoai lang! Đem anh đi nướng chín rồi ăn sạch!" Mịch Nhi càng tức hơn nữa, cô tiến lên muốn liều mạng với Alex, "Anh còn dám nói một câu, có tin tôi giết anh ngay bây giờ không! Con của anh mới cụt tay! Anh yêu ai thì đi mà sinh Dương Quá với người đó, không liên quan đến tôi!"
Cô đã là vị hôn thê của Liên Tĩnh Bạch, Alex lại dám ngay trước mặt cô nói vậy! Alex đây không phải là cố ý muốn nguyền rủa tình cảm của bọn họ ư, anh ta lại còn dám nghĩ tới sinh con với cô! Quả thật chính là mơ mộng hão huyền!
"Mịch Nhi, em ngoan, đừng tìm anh ta tranh cãi. . . . . ." Liền Tĩnh Bạch ngay tức khắc ôm cô thật chặt, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, "Anh sẽ nói chuyện với anh ta, cũng vô ích không thể thay đổi cái gì, em đã không giải quyết được chuyện này, để anh thử một chút đi!"
Anh nghe lời Alex nói, lòng cũng là tức giận khó nhịn, tên tình địch này thật không giống bình thường, yêu cầu lớn của Alex vượt ra khỏi những gì anh tưởng tượng!
Nhưng cho dù trong lòng anh tức giận đến phát hỏa đi nữa, anh cũng chỉ yên lặng tản ra khí thế uy hiếp về phía Alex, so sánh với Mịch Nhi kích động nổi giận, não anh vẫn duy trì vận chuyển lý trí với tốc độ cao.
Liên Tĩnh Bạch vẫn luôn yên lặng quan sát mỗi tiếng nói cử động của Alex, anh hình như có chút hiểu rõ, tại sao Mịch Nhi ghét anh ta như vậy.
Loại người này là nguòi cô không am hiểu đối phó nhất, cố chấp, để tâm vào chuyện vụn vặt, chăm chú, đụng nam tường cũng không chết tâm, Alex chấp niệm với "Anh ta là Dương Khang, Mịch Nhi là Mục Niệm Từ" sâu như vậy, dường như không ai có thể khiến anh ta dao động!
Tính cách Mịch Nhi thẳng thắn rõ ràng không có biện pháp giảng đạo lý với người cố chấp như vậy, tất nhiên cô không thuyết phục được Alex tỉn tưởng sâu đậm không nghi ngờ này, cho nên nhất định phải rơi vào thế bất lợi!
Nhưng, vậy mà anh lại không hù được Alex, đối với vị tình địch ăn sâu bén rễ nhất này, hôm nay là lần đầu tiên anh chạm mặt liền chuẩn bị quyết sách!
Mặc dù đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy diện mạo thực của Alex, nhưng đối với Alex bình sinh từng trải, ngay từ lúc biết được anh Alex tồn tại cũng cho người đi kiểm tra. Anh biết ưu điểm khuyết điểm của người này, cũng biết anh ta đang có chấp niệm là bởi vì gì mà có, anh có lòng tin một chiêu giết chết, có lòng tin khuất nhục tình địch!
Chờ Liên Tĩnh Bạch cuối cùng trấn an được Mịch Nhi bình tĩnh lại, anh xoay người hỏi Alex: "Anh chính là Alex? Nghe nói anh tự đặt tên là Dương Khang, anh cảm thấy mình thật sự chính là Dương Khang, là Dương Khang trong《Truyện Anh Hùng Xạ Điêu》?"
"Đó là đương nhiên!" Alex đối mặt với Liên Tĩnh Bạch tản ra toàn lực uy hiếp, lặng lẽ lui nửa bước phòng bị, nhưng nghe được vấn đề này, anh nghĩ cũng không nghĩ đáp, "Tôi chính là Dương Khang, không thể nghi ngờ! Cho nên, anh tốt nhất cách Mục cô nương xa một chút, chúng tôi mới là kết duyên chân chính, anh nhất định sẽ là vật hy sinh, không có kết quả tốt!"
"A, vậy xin hỏi, tại sao anh biết mình chính là Dương Khang đây?" Liên Tĩnh Bạch Vân mây gió điềm nhiên hỏi, giống như chỉ đang hỏi thời tiết hôm nay, "Nếu như anh mê một võ hiệp, như vậy có thể lựa chọn rất nhiều người, tại sao nhất định là Dương Khang?"
"Mục cô nương, tôi tìm cô rất lâu rồi! Cô đã đi đâu!" Alex, bầu nhiệt huyết vọt tới, anh ta kéo ống tay áo của Mịch Nhi, vừa muốn kéo cô khỏi Liên Tĩnh Bạch bên cạnh, "Mục cô nương, tôi hiểu, chuyện xảy ra trên hội trường không phải do cô nguyện ý, cô cũng là bị tình thế bắt buộc không thể không khuất phục có đúng không! Vừa rồi không thể cứu cô lúc dầu soiô lửa bỏng, thật sự là tôi không đúng, nhưng chúng ta cần phải chống lại, không khuất phục cường quyền. . . . . ."
Alex giống như thiết bị lặp lại, lặp đi lặp lại nói xong mấy câu đó, cuối cùng anh ta cũng tỉnh lại từ hội trường khiến anh ta kinh ngạc, nhưng kết luận anh ta rút được lại khiến Mịch Nhi nổi giận một hồi!
Chứng vọng tưởng của Alex có phải nặng hơn hay không! Con mắt nào của anh ta thấy cô không tự nguyện! Tại sao anh ta có thể tự biên tự diễn tìm được lý do như vậy! Tại sao anh ta có thể cố chấp vĩnh viễn không đối mặt với sự thật như vậy!
"Alex, tôi nói lại với anh một lần nữa, tôi căn bản không phải Mục cô nương đáng chết gì đó!" Mịch Nhi dùng sức tránh khòi tay Alex, dường như gầm lên giận dữ với anh ta, "Tôi và vị hôn phu của tội hiện tại đứng ở chỗ này! Chúng tôi anh tình tôi nguyện tình thâm ý thiết! Vì sao anh không tin chúng tôi thật sự yêu nhau, hơn nữa sắp kết hôn rồi!"
"Ha ha, làm sao anh ta có thể là vị hôn phu của cô, Mục cô nương, cô không lừa được tôi đâu!" Alex vỗ tay cười một tiếng, hoàn toàn không quan tâm Mịch Nhi gầm thét chỉ trích, anh ta vẫn chìm đắm trong thế giới của bản thân, không thay đổi nói, "Tôi hiểu rõ, Mục Niệm Từ kiếp trước gả cho Dương Khang, cũng từng bị cha cô ấy hứa hôn cho Quách Tĩnh, nhưng đây hoàn toàn không phải ý của cô ấy! Cô là Mục cô nương của tôi, người trong lòng của cô, người cô phải gả, chỉ có tôi Dương Khang, chỉ có một mình tôi!"
Mịch Nhi dường như không thể tiếp tục chịu được Alex cố ý vặn vẹo, cô tức giận thét lên với anh ta: "Anh! Cái người ngoại quốc không sợ chết này, giả mạo nhân vật trong tiểu thuyết kiếm hiệp cái gì! Anh tên là Alex, không phải Dương Khang gì đó! Tôi càng không phải họ Mục, tôi chỉ là một người bình thường tên Mịch Nhi! Anh mau đi khám bệnh đi, chứng vọng tưởng của anh thật sự là càng ngày càng nghiêm trọng, mau khám gấp đi trị liệu!"
Alex vẫn cứng đầu cố chấp nói: "Cô chính là Mục cô nương, làm sao sai được! Cô không cần giận dỗi với tôi ——"
"Anh rốt cuộc có hiểu tiếng người không!" Mịch Nhi quả thật muốn bóp chết anh ta, "Tôi thích chính là vị hôn phu của tôi, anh ấy đứng ở chỗ này, anh không thấy sao ——"
"Mịch Nhi, đừng nóng giận. . . . . ." Liên Tĩnh Bạch vội vàng kéo Mịch Nhi phát điên lại, nhẹ nhàng trấn an cô không kích động cảm xúc, "Ngoan, em đứng sau lưng anh đi, giao anh ta cho anh xử lý đi ——"
"Anh đừng ngăn em, để em bóp chết anh ta!" Mịch Nhi dù bị Liên Tĩnh Bạch kéo tay, nhưng vẫn giơ chân nbực tức hầm hừ tại chỗ, "Em nhất định cho anh ta nhìn chút lợi hại, trước kia đều do em quá mềm lòng với anh ta, tức chết em rồi!"
Alex thấy Mịch Nhi bị Liên Tĩnh Bạch kéo lại, anh ta không dám tiến lên tới uy hiếp Liên Tĩnh Bạch bên cạnh, chỉ có thể ở một bên hét to: "Mục cô nương, cô không cần sợ anh ta, thế lực hung ác của anh ta mặc dù có thể khiến cô và tôi nhất thời cúi đầu, nhưng hai người chúng ta mới là người có thể đi đến cuối cùng! Chúng ta chính là Dương Khang và Mục Niệm Từ, nhất định có thể tành người nhà! Ngay cả con của chúng ta cũng sẽ trở thành một Phương đại hiệp, bây giờ tất cả cũng chỉ là khảo nghiệm, sẽ không chia rẽ được chúng ta!"
"Sẽ thành người nhà em gái anh! Bây giờ tôi biến anh thành khoai lang! Đem anh đi nướng chín rồi ăn sạch!" Mịch Nhi càng tức hơn nữa, cô tiến lên muốn liều mạng với Alex, "Anh còn dám nói một câu, có tin tôi giết anh ngay bây giờ không! Con của anh mới cụt tay! Anh yêu ai thì đi mà sinh Dương Quá với người đó, không liên quan đến tôi!"
Cô đã là vị hôn thê của Liên Tĩnh Bạch, Alex lại dám ngay trước mặt cô nói vậy! Alex đây không phải là cố ý muốn nguyền rủa tình cảm của bọn họ ư, anh ta lại còn dám nghĩ tới sinh con với cô! Quả thật chính là mơ mộng hão huyền!
"Mịch Nhi, em ngoan, đừng tìm anh ta tranh cãi. . . . . ." Liền Tĩnh Bạch ngay tức khắc ôm cô thật chặt, cúi đầu khẽ hôn lên trán cô, "Anh sẽ nói chuyện với anh ta, cũng vô ích không thể thay đổi cái gì, em đã không giải quyết được chuyện này, để anh thử một chút đi!"
Anh nghe lời Alex nói, lòng cũng là tức giận khó nhịn, tên tình địch này thật không giống bình thường, yêu cầu lớn của Alex vượt ra khỏi những gì anh tưởng tượng!
Nhưng cho dù trong lòng anh tức giận đến phát hỏa đi nữa, anh cũng chỉ yên lặng tản ra khí thế uy hiếp về phía Alex, so sánh với Mịch Nhi kích động nổi giận, não anh vẫn duy trì vận chuyển lý trí với tốc độ cao.
Liên Tĩnh Bạch vẫn luôn yên lặng quan sát mỗi tiếng nói cử động của Alex, anh hình như có chút hiểu rõ, tại sao Mịch Nhi ghét anh ta như vậy.
Loại người này là nguòi cô không am hiểu đối phó nhất, cố chấp, để tâm vào chuyện vụn vặt, chăm chú, đụng nam tường cũng không chết tâm, Alex chấp niệm với "Anh ta là Dương Khang, Mịch Nhi là Mục Niệm Từ" sâu như vậy, dường như không ai có thể khiến anh ta dao động!
Tính cách Mịch Nhi thẳng thắn rõ ràng không có biện pháp giảng đạo lý với người cố chấp như vậy, tất nhiên cô không thuyết phục được Alex tỉn tưởng sâu đậm không nghi ngờ này, cho nên nhất định phải rơi vào thế bất lợi!
Nhưng, vậy mà anh lại không hù được Alex, đối với vị tình địch ăn sâu bén rễ nhất này, hôm nay là lần đầu tiên anh chạm mặt liền chuẩn bị quyết sách!
Mặc dù đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy diện mạo thực của Alex, nhưng đối với Alex bình sinh từng trải, ngay từ lúc biết được anh Alex tồn tại cũng cho người đi kiểm tra. Anh biết ưu điểm khuyết điểm của người này, cũng biết anh ta đang có chấp niệm là bởi vì gì mà có, anh có lòng tin một chiêu giết chết, có lòng tin khuất nhục tình địch!
Chờ Liên Tĩnh Bạch cuối cùng trấn an được Mịch Nhi bình tĩnh lại, anh xoay người hỏi Alex: "Anh chính là Alex? Nghe nói anh tự đặt tên là Dương Khang, anh cảm thấy mình thật sự chính là Dương Khang, là Dương Khang trong《Truyện Anh Hùng Xạ Điêu》?"
"Đó là đương nhiên!" Alex đối mặt với Liên Tĩnh Bạch tản ra toàn lực uy hiếp, lặng lẽ lui nửa bước phòng bị, nhưng nghe được vấn đề này, anh nghĩ cũng không nghĩ đáp, "Tôi chính là Dương Khang, không thể nghi ngờ! Cho nên, anh tốt nhất cách Mục cô nương xa một chút, chúng tôi mới là kết duyên chân chính, anh nhất định sẽ là vật hy sinh, không có kết quả tốt!"
"A, vậy xin hỏi, tại sao anh biết mình chính là Dương Khang đây?" Liên Tĩnh Bạch Vân mây gió điềm nhiên hỏi, giống như chỉ đang hỏi thời tiết hôm nay, "Nếu như anh mê một võ hiệp, như vậy có thể lựa chọn rất nhiều người, tại sao nhất định là Dương Khang?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.