Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Chương 39: Cuối cùng cũng tỉnh

Tả Nhi Thiển

05/10/2015

Lông mi của Mịch Nhi nhẹ nhàng khẽ động mấy cái, cuối cùng chậm rãi mở mắt.

Đập vào mắt là ánh sáng mặt trời khiến cô bé cảm thấy chói mắt, đôi mắt màu tím lại chớp chớp, Mịch Nhi mơ màng nhìn thấy mọi vật trước mắt,

Đập vào mắt cô bé là một đám người đứng vòng quanh giường, khiến Mịch Nhi nhất thời tỉnh táo: "A! Mẹ, cha, dì, anh Tiểu Bạch , mọi người làm gì vậy--"

"Mịch Nhi!" Mục Thần thấy con gái tỉnh lại, nhẹ nhàng cầm tay cô bé, vừa khẩn trương hỏi, "Mịch Nhi, cuối cùng con cũng tỉnh lại! Thân thể có khó chịu chỗ nào hay không, muốn ăn thứ gì không? Cha sẽ bảo người ta đi làm!"

"Mục Thần, mau tránh ra. Mịch Nhi vừa mới tỉnh dậy do hết sốt, tôi muốn kiểm tra thân thể con bé một chút!" Không đợi Mịch Nhi trả lời, giọng nói trong trẻo lạnh lùng của Tố Tâm như dội cho Mục Thần một gáo nước lạnh, "Con bé đã hôn mê hai ngày mới tỉnh lại, thân thể còn suy yếu, chỉ có thể ăn chút cháo loãng."

"Hay là uống một chút nước cho đỡ khô họng." Liên Hoa săn sóc đưa nước ấm qua, "Nhất định là Mịch Nhi đã khát nước rồi."

"Mịch Nhi, em khỏe rồi chứ?" Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Bạch cuối cùng cũng đã xuất hiện nụ cười trong hai ngày qua, "Dì Tố, mau kiểm tra cho em ấy, xem ấy đã khỏi hẳn chứ?"



Kiếm Nhi nghiêng đầu, có chút sững sờ không kịp phản ứng tình huống bây giờ là sao, không nhịn được ngơ ngác hỏi: "Mẹ, mẹ nói con hôn mê hai ngày? Đã xảy ra chuyện gì vậy, con bị làm sao?"

Đầu của cô bé hỗn loạn, thân thể mềm nhũn giống như con rối, chỉ có thể để cho mẹ bắt đầu kiểm tra, còn bản thân không có cách nào điều khiển dù chỉ là ngón tay? Hôn mê hai ngày? Tại sao một chút trí nhớ cũng không có!

"Con không nhớ gì sao? Ai cho con tự tiện lấy bệnh khuẩn T-87D của ta, nuôi cấy rồi thí nghiệm trên người động vật thì không nói làm gì, nhưng con lại khiến bản thân cũng bị lây bệnh!" Tố Tâm cau mày, giọng nói trong trẻo lạnh lùng mang theo âm điệu trách cứ, "Thật may là Tiểu Bạch phát hiện sớm, ngộ nhỡ phát sốt biến thành viêm phổi, con có biết nghiêm trọng thế nào không!"

"A --" trí nhớ trong đầu Mịch Nhi đã quay trở lại, sau khi Tố Tâm chất vấn, cuối cùng cô bé cũng nghĩ tới!

Một tuần trước mẹ đóng cửa nghiên cứu hạng mục quan trọng, nhân lúc mẹ không để ý, cô bé liền len lén lấy trộm mấy loại bệnh khuẩn ra ngoài, chuẩn bị nghiên cứu kỹ càng.

Khi cô bé nghiên cứu vẫn không có xảy ra chuyện gì, nhưng đang tiến hành thí nghiệm bệnh khuẩn T-87D, cô bé cũng làm theo các bước tiêm vào người động vật, ngay lúc đang chờ đợi kết quả thí nghiệm phản ứng trên động vật, cô bé lại cảm nhận thân thể khó chịu, nhiệt độ tăng cao, thân thể vô lực, tim đập nhanh hơn, hô hấp dồn dập, những bệnh trạng này cùng phản ứng động vật nhiễm bệnh giống nhau như đúc!

Cô bé vội vàng muốn chạy ra ngoài tìm mẹ cầu cứu, nhưng chỉ mới đi tới bồn rửa tay thì vô lực ngã xuống. Cuối cùng trong trí nhớ, cả người cô bé nóng lên, thần chí không còn rõ ràng đã hôn mê. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giao Dịch Triền Miên: Cô Vợ Nuôi Từ Bé Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook