Chương 31: Tiệc đầy tháng [609 chữ]
Đỗ Thị Phương Anh
18/04/2021
Tiệc đầy tháng được tổ chức ngoài trời, khách mời được mời đến đa số là bạn của Dương Hàn. Lạc Hi Trân chỉ mời đúng ba người bạn ở trường của cô.
Nhắc lại vẫn là tức chết mà, cô đã nhắc anh cô phải mặc váy dự tiệc thế mà anh vẫn cố tình để lại trêи cổ cô mấy bông hoa đỏ chói. Ngay cả lưng cũng đỏ chói, hại cô bây giờ phải mặc một cái váy vô cùng bảo thủ.
Thanh Tiêu được ba bế, còn Thanh Vũ được mẹ bế. Dường như biết được hôm này là ngày vui của mình hai anh em vô cùng vui vẻ, cười khúc khích mãi thôi.
” Anh hai băng lãnh của em cũng nhanh thật đấy. Em vừa đi chưa bao lâu đã cưa được chị dâu, em còn có thêm hai đứa cháu rồi cơ đấy. “
Dương Hàn đánh lên đầu Dương Kỳ rồi nói:
” Anh đây còn chưa tính sổ với chú thừa nước đục thả câu với chị dâu chú đâu đấy. “
” Còn chẳng phải anh giành vợ với em còn gì. ” Dương Kỳ bĩu môi nói.
” Ai nói cô ấy là vợ em? “
” Anh hai ghen rồi, em chuồn trước đây kẻo lại mang hoạ. ” Vừa nói xong đã chẳng thấy bóng dáng Dương Kỳ đâu. Thanh Tiêu cũng vì thế mà bị bế đi mất.
Dương Hàn đi chúc rượu hết một vòng chúc vừa đúng lúc Lãnh Vân và Lâm Đình cũng đến.
” Chúc mừng giáo sư đã trở thành bố hai con nhé. ” Lãnh Vân cười cười nói.
” Chúc mừng cậu. ” Lâm Đình chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
” Cảm ơn hai cậu. Lâm Đình cậu định đến bao giờ mới cho chúng tôi thấy mặt em dâu đây? “
” Sẽ nhanh thôi các cậu cứ chờ đó. “
” Mẹ của con trai cậu là cô gái kém may mắn nào thế? Thật không cho con gái nhà người ta mặt mũi sao? ” Dương Hàn lên tiếng.
” Các cậu còn không hiểu tôi à? Tôi không phải người như thế đâu. Bị tôi chiều hư đã chạy mất rồi. “
” Nắm em dâu cho chắc vào nếu không cậu sẽ cô đơn đến già cho xem. Bao nhiêu cô gái tỏ tình cậu có chịu ai đâu, bây giờ mới tìm thấy một người lại để chạy mất. ” Lãnh Vân nói.
” Sao nãy giờ tôi không thấy em dâu ở đâu nhỉ? Cháu trai của tôi đâu rồi. ” Lãnh Vân hướng Dương Hàn hỏi.
” Hình như cô ấy đang nói chuyện với mấy cô bạn. Đi cùng tôi tìm cô ấy. “
Đi vòng vòng tìm một lúc thì thấy mẹ Dương đang bế Thanh Vũ.
” Mẹ, Thanh Vũ ở đây vợ con đi đâu rồi? “
” Vợ con đang đi nói chuyện với bạn của nó. “
” Các cậu ở đây nhé, tôi đi tìm vợ một lát. “
” Đúng là có vợ quên anh em mà. “
Dương Hàn không kịp nghe đã đi tìm Lạc Hi Trân.
Mãi mới tìm thấy Lạc Hi Trân, lập tức sắc mặt anh trầm xuống. Không thấy bạn cô ở đâu, chỉ thấy cô đang nói chuyện với một đối tác của Dương Thị .
Chuyện gì anh cũng thể không để ý nhưng đây là vợ anh, tên trong hộ khẩu nhà anh làm sao anh có thể để yên như thế được. Lập tức đi lại đánh dấu chủ quyền.
” Mau vào cắt bánh cho con thôi, Dương phu nhân. “
Nói rồi Dương Hàn hướng người đàn ông kia lên tiếng:
” Làm phiền anh rồi. “
Nói xong anh bế Lạc Hi Trân trêи tay đi thẳng vào nhà.
Nhắc lại vẫn là tức chết mà, cô đã nhắc anh cô phải mặc váy dự tiệc thế mà anh vẫn cố tình để lại trêи cổ cô mấy bông hoa đỏ chói. Ngay cả lưng cũng đỏ chói, hại cô bây giờ phải mặc một cái váy vô cùng bảo thủ.
Thanh Tiêu được ba bế, còn Thanh Vũ được mẹ bế. Dường như biết được hôm này là ngày vui của mình hai anh em vô cùng vui vẻ, cười khúc khích mãi thôi.
” Anh hai băng lãnh của em cũng nhanh thật đấy. Em vừa đi chưa bao lâu đã cưa được chị dâu, em còn có thêm hai đứa cháu rồi cơ đấy. “
Dương Hàn đánh lên đầu Dương Kỳ rồi nói:
” Anh đây còn chưa tính sổ với chú thừa nước đục thả câu với chị dâu chú đâu đấy. “
” Còn chẳng phải anh giành vợ với em còn gì. ” Dương Kỳ bĩu môi nói.
” Ai nói cô ấy là vợ em? “
” Anh hai ghen rồi, em chuồn trước đây kẻo lại mang hoạ. ” Vừa nói xong đã chẳng thấy bóng dáng Dương Kỳ đâu. Thanh Tiêu cũng vì thế mà bị bế đi mất.
Dương Hàn đi chúc rượu hết một vòng chúc vừa đúng lúc Lãnh Vân và Lâm Đình cũng đến.
” Chúc mừng giáo sư đã trở thành bố hai con nhé. ” Lãnh Vân cười cười nói.
” Chúc mừng cậu. ” Lâm Đình chỉ nhàn nhạt lên tiếng.
” Cảm ơn hai cậu. Lâm Đình cậu định đến bao giờ mới cho chúng tôi thấy mặt em dâu đây? “
” Sẽ nhanh thôi các cậu cứ chờ đó. “
” Mẹ của con trai cậu là cô gái kém may mắn nào thế? Thật không cho con gái nhà người ta mặt mũi sao? ” Dương Hàn lên tiếng.
” Các cậu còn không hiểu tôi à? Tôi không phải người như thế đâu. Bị tôi chiều hư đã chạy mất rồi. “
” Nắm em dâu cho chắc vào nếu không cậu sẽ cô đơn đến già cho xem. Bao nhiêu cô gái tỏ tình cậu có chịu ai đâu, bây giờ mới tìm thấy một người lại để chạy mất. ” Lãnh Vân nói.
” Sao nãy giờ tôi không thấy em dâu ở đâu nhỉ? Cháu trai của tôi đâu rồi. ” Lãnh Vân hướng Dương Hàn hỏi.
” Hình như cô ấy đang nói chuyện với mấy cô bạn. Đi cùng tôi tìm cô ấy. “
Đi vòng vòng tìm một lúc thì thấy mẹ Dương đang bế Thanh Vũ.
” Mẹ, Thanh Vũ ở đây vợ con đi đâu rồi? “
” Vợ con đang đi nói chuyện với bạn của nó. “
” Các cậu ở đây nhé, tôi đi tìm vợ một lát. “
” Đúng là có vợ quên anh em mà. “
Dương Hàn không kịp nghe đã đi tìm Lạc Hi Trân.
Mãi mới tìm thấy Lạc Hi Trân, lập tức sắc mặt anh trầm xuống. Không thấy bạn cô ở đâu, chỉ thấy cô đang nói chuyện với một đối tác của Dương Thị .
Chuyện gì anh cũng thể không để ý nhưng đây là vợ anh, tên trong hộ khẩu nhà anh làm sao anh có thể để yên như thế được. Lập tức đi lại đánh dấu chủ quyền.
” Mau vào cắt bánh cho con thôi, Dương phu nhân. “
Nói rồi Dương Hàn hướng người đàn ông kia lên tiếng:
” Làm phiền anh rồi. “
Nói xong anh bế Lạc Hi Trân trêи tay đi thẳng vào nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.