Chương 23: Tin nhắn [626 chữ]
Đỗ Thị Phương Anh
18/04/2021
Sau khi đi chơi cả một ngày với mấy cô bạn, Lạc Hi Trân được anh chở về nhà.
” Hôm nay đi chơi có vui không? ” Dương Hàn hôn lên trán cô rồi ân cần hỏi.
” Không có anh đương nhiên vui. ” Cô cười.
” Ra là vậy. ” Anh giận dỗi.
” Đùa anh thôi. À mà anh này bạn em họ bảo anh khắt khe lắm à? “
” Làm gì có. Anh có khắt khe với em không? ” (Thật là đúng quá =)))))))
” Cũng đúng chắc tụi nó đùa em thôi. Sau này anh hãy chiếu cố họ chút nhé ” ( Chị quá tin chồng @@)
” Được, em đừng lo. “
===
” Tiểu Hàn, có cô bé tên Mary nào đó đòi gặp con. “
” À được, con biết rồi. “
” Mary là ai vậy ông xã? “
” Là bạn học của anh thôi. “
” Ồ. ” Cô lên tiếng có vẻ biết rồi.
===
” Mary, cậu gọi cho tôi có việc gì? ” Giọng nói anh luôn lạnh nhạt như thế.
” Cũng không có gì quan trọng, tớ muốn thông báo tớ về nước rồi. Mai tớ muốn hẹn gặp cậu. “
” Được, hẹn gặp cậu ở quán cà phê trước cổng trường . “
” Được ngày mai gặp cậu. “
Sau khi ăn cơm cô và anh cùng nhau lên phòng. Cô đi tắm trước, anh ra lan can gọi điện thoại. Sau khi bước ra cô leo lên giường xem ipad.
” Ông xã, anh gọi điện cho ai vậy? “
” Anh gọi điện cho Mary hỏi xem cô ấy có chuyện gì. “
” Anh mau đi tắm rồi lên giường ngủ đi. “
” Ừ anh biết rồi. ” Nói rồi anh bước vào phòng tắm.
Sau khi anh đi vào phòng tắm điện thoại của anh có chuông báo tin nhắn. Cô cầm lấy điện thoại của anh lên xem thì thấy tin nhắn từ ai đó không có tên.
” Em biết là anh bị ép kết hôn với một cô gái vì hôn ước. Anh không yêu cô ta có đúng không? Chúng ta khi đó không phải bên nhau rất vui vẻ sao? Từ ngày anh trở về nước em thật sự rất nhớ anh. “
Đọc xong nội dung tin nhắn sắc mặt cô bỗng tái nhợt, cơ thể run lên cô sợ hãi lắm. Thấy bên trong đã không còn tiếng nước chảy cô vội vàng xoá tin nhắn rồi để điện thoại lại chỗ cũ.
” Em mau ngủ sớm đi thức khuya không tốt cho sức khỏe. “
” À à được. ” Cô đang thất thần ấp úng trả lời.
Sau đó lại có một tin nhắn đến điện thoại của anh.
Anh mở ra xem.
” Chúng ta có thể như ngày đó không? Không phải đang rất tốt sao? Anh biết rõ em yêu anh tại sao còn đối xử với em như thế? Em đã cố gắng không yêu anh nữa nhưng em không làm được. “
Sau khi đọc xong anh vẫn lạnh nhạt như thế chỉ nhắn lại.
” Cậu hiểu rõ tôi đối với cậu chỉ là bạn bè. Bao nhiêu năm rồi đừng để chúng ta ngay cả tình bạn cũng không còn. “
Anh nằm xuống giường ôm lấy cô nhưng cô hơi né tránh.
” Em làm sao thế? “
” Em thấy hơi tức bụng chắc là bụng lớn quá nên mới thế. “
” Nếu khó chịu quá phải nói với anh đừng chịu đựng một mình. “
” Em biết rồi, anh mau ngủ đi. “
Cô nhắm mắt rất lâu vẫn không ngủ được, cô vẫn còn lấn cấn chuyện tin nhắn.
” Có phải anh không yêu cô hay không? Vậy tại sao ngay từ đầu anh lại đối với cô như thế? Làm cô thay đổi thái độ với anh, sau đó còn sợ anh bị người khác lấy đi mất. “
” Hôm nay đi chơi có vui không? ” Dương Hàn hôn lên trán cô rồi ân cần hỏi.
” Không có anh đương nhiên vui. ” Cô cười.
” Ra là vậy. ” Anh giận dỗi.
” Đùa anh thôi. À mà anh này bạn em họ bảo anh khắt khe lắm à? “
” Làm gì có. Anh có khắt khe với em không? ” (Thật là đúng quá =)))))))
” Cũng đúng chắc tụi nó đùa em thôi. Sau này anh hãy chiếu cố họ chút nhé ” ( Chị quá tin chồng @@)
” Được, em đừng lo. “
===
” Tiểu Hàn, có cô bé tên Mary nào đó đòi gặp con. “
” À được, con biết rồi. “
” Mary là ai vậy ông xã? “
” Là bạn học của anh thôi. “
” Ồ. ” Cô lên tiếng có vẻ biết rồi.
===
” Mary, cậu gọi cho tôi có việc gì? ” Giọng nói anh luôn lạnh nhạt như thế.
” Cũng không có gì quan trọng, tớ muốn thông báo tớ về nước rồi. Mai tớ muốn hẹn gặp cậu. “
” Được, hẹn gặp cậu ở quán cà phê trước cổng trường . “
” Được ngày mai gặp cậu. “
Sau khi ăn cơm cô và anh cùng nhau lên phòng. Cô đi tắm trước, anh ra lan can gọi điện thoại. Sau khi bước ra cô leo lên giường xem ipad.
” Ông xã, anh gọi điện cho ai vậy? “
” Anh gọi điện cho Mary hỏi xem cô ấy có chuyện gì. “
” Anh mau đi tắm rồi lên giường ngủ đi. “
” Ừ anh biết rồi. ” Nói rồi anh bước vào phòng tắm.
Sau khi anh đi vào phòng tắm điện thoại của anh có chuông báo tin nhắn. Cô cầm lấy điện thoại của anh lên xem thì thấy tin nhắn từ ai đó không có tên.
” Em biết là anh bị ép kết hôn với một cô gái vì hôn ước. Anh không yêu cô ta có đúng không? Chúng ta khi đó không phải bên nhau rất vui vẻ sao? Từ ngày anh trở về nước em thật sự rất nhớ anh. “
Đọc xong nội dung tin nhắn sắc mặt cô bỗng tái nhợt, cơ thể run lên cô sợ hãi lắm. Thấy bên trong đã không còn tiếng nước chảy cô vội vàng xoá tin nhắn rồi để điện thoại lại chỗ cũ.
” Em mau ngủ sớm đi thức khuya không tốt cho sức khỏe. “
” À à được. ” Cô đang thất thần ấp úng trả lời.
Sau đó lại có một tin nhắn đến điện thoại của anh.
Anh mở ra xem.
” Chúng ta có thể như ngày đó không? Không phải đang rất tốt sao? Anh biết rõ em yêu anh tại sao còn đối xử với em như thế? Em đã cố gắng không yêu anh nữa nhưng em không làm được. “
Sau khi đọc xong anh vẫn lạnh nhạt như thế chỉ nhắn lại.
” Cậu hiểu rõ tôi đối với cậu chỉ là bạn bè. Bao nhiêu năm rồi đừng để chúng ta ngay cả tình bạn cũng không còn. “
Anh nằm xuống giường ôm lấy cô nhưng cô hơi né tránh.
” Em làm sao thế? “
” Em thấy hơi tức bụng chắc là bụng lớn quá nên mới thế. “
” Nếu khó chịu quá phải nói với anh đừng chịu đựng một mình. “
” Em biết rồi, anh mau ngủ đi. “
Cô nhắm mắt rất lâu vẫn không ngủ được, cô vẫn còn lấn cấn chuyện tin nhắn.
” Có phải anh không yêu cô hay không? Vậy tại sao ngay từ đầu anh lại đối với cô như thế? Làm cô thay đổi thái độ với anh, sau đó còn sợ anh bị người khác lấy đi mất. “
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.