Chương 33: Vạch trần [1200 chữ]
Đỗ Thị Phương Anh
18/04/2021
===
” Trở về gấp thế làm gì? Đều là phụ nữ với nhau, tôi hiểu rõ thủ đoạn của cô không cần chạy nhanh như kẻ trộm bị phát hiện như thế. “
” Cô.. ” Mary ấp úng, lời nói đến họng liền bị nghẹn lại.
” Tôi thế nào? Nếu tôi đoán không lầm thì với trang phục của cô bây giờ ly nước cam đó chắc chắn không bình thường. Nhưng cô yêu anh ấy như thế không thể bỏ thuốc độc, chỉ có thể là… “
” Tôi không có. ” Lời Lạc Hi Trân liền bị cắt ngang bởi tiếng nói của Mary.
” Tôi còn chưa nói là bỏ cái gì hay là cô quá yêu thành hận thật sự bỏ thuốc độc cho anh ấy? “
” Tôi thật sự không bỏ gì cả. ”
” Ồ. Vậy sao? Vậy cô thử uống xem? “
” Tôi… Tôi… ” Mary không ngờ thật sự bị Lạc Hi Trân nói trúng, run rẩy không ngừng.
” Đối với người đàn ông nào cô muốn, cô đều dùng biện pháp này? “
” Cô có ý gì? “
” Nếu cô muốn hôm nay tôi sẽ cho cô biết, nhiệt tình như lửa thật sự là như thế nào. ” Trong lời nói của Lạc Hi Trân có ý cười.
Mary tức quá hoá giận, mặt cô ta đã đỏ bừng lên liền đó cô ta nhanh một mạch ra ngoài.
” Cười chết em rồi. ” Lạc Hi Trân ngồi xuống sofa cười lớn. ”
Dương Hàn cũng ngồi xuống bên cạnh cô:
” Cô ta chạy mất rồi. ” Anh cũng cong môi cười.
” Em chỉ đoán thôi, không ngờ cô ta thật sự dụng biện pháp với anh. ” Lạc Hi Trân vẫn cười.
Dương Hàn bỗng nhiên để một tay lên thành sofa chắn trước mặt cô lên tiếng.
” Chẳng phải em nói muốn cho cô ta nhìn thấy nhiệt tình như lửa thật sự là như thế nào sao? Bây giờ cô ta đi rồi, anh cũng thật sự muốn nhìn xem. ” Anh nở nụ cười mờ ám.
” Lúc nãy em đùa cợt cô ta thôi, nhiệt tình như lửa cái gì chứ. ” Cô ngừng cười, cố ý lảng tránh.
” Anh đã nhịn lâu lắm rồi đấy. ” Ánh mắt anh không nhìn trêи mặt cô mà đã hướng về nơi khác.
Cô nhìn theo ánh mắt anh thì thấy cả mảng trước ngực của cô đều hiện ra. Lúc nãy là cô cố ý không đóng hai nút trêи cùng để chọc tức Mary.
Cô vươn tay ôm lấy cổ anh nũng nịu.
” Không phải lúc nãy đã làm một lần rồi sao? “
Anh cúi người.
” Anh muốn em thế nào cũng không đủ. “
Nói rồi anh lại cúi thấp người hơn nữa hôn lên môi cô.
Nụ hôn mỗi lúc một mạnh mẽ hơn, cô cũng nhẹ nhàng mà đáp lại anh. Đôi tay anh cũng không còn nghiêm túc, đã đưa vào trong áo của cô.
Mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ.
” Hàn… Ưm.. Chúng ta vào phòng đi. “
Anh vòng tay ôm lấy cô vào phòng nhưng vẫn không buông tha cho đôi môi anh đào của cô.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Nụ hôn dần di chuyển từ môi xuống vành tai xinh đẹp của cô, rồi trượt từ gò má xinh xắn xuống chiếc cổ trắng ngần. Lạc Hi Trân có thể cảm nhận được, hơi thở ngày càng nặng nề của anh ở trêи cổ cô.
Áo từ lúc nào đã được anh cởi ra, chỉ đến khi thân thể có chút lạnh cô mới phát hiện ra trêи người mình chỉ còn nội y.
Áo ngực đã bị cởi ra, anh cúi xuống ngậm lấy một bên ngực, bên còn lại được tay anh xoa bóp nhẹ nhàng. Cô khẽ run rẩy, miệng nhỏ rêи rỉ nhỏ như mèo kêu cũng đủ khiêu khích bụng dưới của anh ngày càng nóng.
Anh từ ngực cô đi qua chiếc eo nhỏ nhắn đến hoa viên anh có hơi dừng lại. Cô có thể cảm nhận hơi thở nặng nề của anh đã di chuyển đến đâu. Cô mở đôi mắt có chút mơ màng muốn ngăn cản nhưng anh đã cúi xuống.
” Đừng…. A… ” Mọi lời nói đến họng cuối cùng lại chuyển thành tiếng rêи rỉ. Cô chỉ biết hơi co người, vươn tay lùa vào mái tóc đen bóng của anh.
Trong không gian tối đen không nhìn rõ năm đầu ngón tay, phát ra những tiếng rêи rỉ nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm khiêu khích đối phương.
” Rất ngọt. ” Anh nặng nề lên tiếng.
” Ưm….. Hàn… Em nóng quá. ” Làn da trắng nõn của cô bây giờ đã chuyển thành màu đỏ hồng vì bị kϊƈɦ thích.
” Em gọi anh là gì? ” Anh khẽ nói bên tai cô. Bụng dưới đã căng chặt đến nỗi muốn xé rách lớp rào cản nhưng anh vẫn cố kìm nén.
” Hàn… ” Tiếng nói phát ra lại nhẹ nhàng như rêи rỉ.
Anh định đứng dậy nhưng cô đã nhanh tay vòng lấy cổ anh gần như rêи rỉ nói vào tai anh.
” Ông xã, em….em muốn… “. Cảm giác xa lạ, trống rỗng ấy đã lâu không xuất hiện làm cô cực kì khó chịu.
Khoé môi anh khẽ nhếch , khẽ nói bên tai cô.
” Sẽ thỏa mãn em ngay thôi. “
Anh nhẹ đứng dậy. Cô giương đôi mắt ngập nước lo lắng hỏi, nhanh chóng vươn đôi chân quấn chặt lấy thắt lưng anh.
” Anh đi đâu chứ? “
Anh khẽ cười:
” Như vậy nhất định không thoả mãn được em. ”
Cô nhìn theo ánh mắt anh, thấy anh còn chưa cởi quần áo. Cô nhẹ nhàng buông chân xuống. Anh lại cười khẽ, da mặt cô mỏng như vậy tuy bây giờ không nhìn rõ của đủ biết mặt cô đã đỏ đến mức nào.
Anh còn cố ý cởi bỏ quần áo chậm một chút, vừa nhìn cô nằm vặn vẹo trêи giường.
Anh lại một lần nữa nằm đè lên người cô hướng phía môi mà hôn xuống. Hai người bây giờ đã tiếp xúc với nhau một cách nguyên thủy nhất.
Cơ thể dưới thân không ngừng vặn vẹo làm anh thật sự cũng không thể kiềm chế được nữa.
Anh khẽ nhấc một chân cô từ từ tiến vào. Bên trong cô vẫn chặt khít, ấm áp như thế ôm chặt lấy vật nam tính của anh. Cô đau đến chảy nước mắt, dù sao cũng không phải lần đầu tiên sao lại đau đến thế chứ.
Anh nhẹ nhàng hôn lên mắt cô nói.
” Em còn chưa chuẩn bị tốt, nhưng em lại như thế anh thật sự không kiềm chế được. Hay thôi vậy. “
Anh lại muốn đứng dậy, cô vẫn bám lấy cổ anh nhẹ nhàng nói.
” Không sao. ” Nếu anh rời đi lúc này cô nhất định sẽ không chịu được.
Anh cúi xuống hôn lấy môi cô rồi từ từ chuyển động nhẹ nhàng. Một lát mới thấy mặt cô đã giãn ra, anh mới tăng tốc độ tiến vào cơ thể cô.
Căn phòng tối đen ấy bây giờ chỉ còn lại tiếng rêи rỉ mê người hoà cùng hơi thở nặng nề quấn quýt lấy nhau….
===
” Trở về gấp thế làm gì? Đều là phụ nữ với nhau, tôi hiểu rõ thủ đoạn của cô không cần chạy nhanh như kẻ trộm bị phát hiện như thế. “
” Cô.. ” Mary ấp úng, lời nói đến họng liền bị nghẹn lại.
” Tôi thế nào? Nếu tôi đoán không lầm thì với trang phục của cô bây giờ ly nước cam đó chắc chắn không bình thường. Nhưng cô yêu anh ấy như thế không thể bỏ thuốc độc, chỉ có thể là… “
” Tôi không có. ” Lời Lạc Hi Trân liền bị cắt ngang bởi tiếng nói của Mary.
” Tôi còn chưa nói là bỏ cái gì hay là cô quá yêu thành hận thật sự bỏ thuốc độc cho anh ấy? “
” Tôi thật sự không bỏ gì cả. ”
” Ồ. Vậy sao? Vậy cô thử uống xem? “
” Tôi… Tôi… ” Mary không ngờ thật sự bị Lạc Hi Trân nói trúng, run rẩy không ngừng.
” Đối với người đàn ông nào cô muốn, cô đều dùng biện pháp này? “
” Cô có ý gì? “
” Nếu cô muốn hôm nay tôi sẽ cho cô biết, nhiệt tình như lửa thật sự là như thế nào. ” Trong lời nói của Lạc Hi Trân có ý cười.
Mary tức quá hoá giận, mặt cô ta đã đỏ bừng lên liền đó cô ta nhanh một mạch ra ngoài.
” Cười chết em rồi. ” Lạc Hi Trân ngồi xuống sofa cười lớn. ”
Dương Hàn cũng ngồi xuống bên cạnh cô:
” Cô ta chạy mất rồi. ” Anh cũng cong môi cười.
” Em chỉ đoán thôi, không ngờ cô ta thật sự dụng biện pháp với anh. ” Lạc Hi Trân vẫn cười.
Dương Hàn bỗng nhiên để một tay lên thành sofa chắn trước mặt cô lên tiếng.
” Chẳng phải em nói muốn cho cô ta nhìn thấy nhiệt tình như lửa thật sự là như thế nào sao? Bây giờ cô ta đi rồi, anh cũng thật sự muốn nhìn xem. ” Anh nở nụ cười mờ ám.
” Lúc nãy em đùa cợt cô ta thôi, nhiệt tình như lửa cái gì chứ. ” Cô ngừng cười, cố ý lảng tránh.
” Anh đã nhịn lâu lắm rồi đấy. ” Ánh mắt anh không nhìn trêи mặt cô mà đã hướng về nơi khác.
Cô nhìn theo ánh mắt anh thì thấy cả mảng trước ngực của cô đều hiện ra. Lúc nãy là cô cố ý không đóng hai nút trêи cùng để chọc tức Mary.
Cô vươn tay ôm lấy cổ anh nũng nịu.
” Không phải lúc nãy đã làm một lần rồi sao? “
Anh cúi người.
” Anh muốn em thế nào cũng không đủ. “
Nói rồi anh lại cúi thấp người hơn nữa hôn lên môi cô.
Nụ hôn mỗi lúc một mạnh mẽ hơn, cô cũng nhẹ nhàng mà đáp lại anh. Đôi tay anh cũng không còn nghiêm túc, đã đưa vào trong áo của cô.
Mặt cô đỏ bừng vì xấu hổ.
” Hàn… Ưm.. Chúng ta vào phòng đi. “
Anh vòng tay ôm lấy cô vào phòng nhưng vẫn không buông tha cho đôi môi anh đào của cô.
Anh nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Nụ hôn dần di chuyển từ môi xuống vành tai xinh đẹp của cô, rồi trượt từ gò má xinh xắn xuống chiếc cổ trắng ngần. Lạc Hi Trân có thể cảm nhận được, hơi thở ngày càng nặng nề của anh ở trêи cổ cô.
Áo từ lúc nào đã được anh cởi ra, chỉ đến khi thân thể có chút lạnh cô mới phát hiện ra trêи người mình chỉ còn nội y.
Áo ngực đã bị cởi ra, anh cúi xuống ngậm lấy một bên ngực, bên còn lại được tay anh xoa bóp nhẹ nhàng. Cô khẽ run rẩy, miệng nhỏ rêи rỉ nhỏ như mèo kêu cũng đủ khiêu khích bụng dưới của anh ngày càng nóng.
Anh từ ngực cô đi qua chiếc eo nhỏ nhắn đến hoa viên anh có hơi dừng lại. Cô có thể cảm nhận hơi thở nặng nề của anh đã di chuyển đến đâu. Cô mở đôi mắt có chút mơ màng muốn ngăn cản nhưng anh đã cúi xuống.
” Đừng…. A… ” Mọi lời nói đến họng cuối cùng lại chuyển thành tiếng rêи rỉ. Cô chỉ biết hơi co người, vươn tay lùa vào mái tóc đen bóng của anh.
Trong không gian tối đen không nhìn rõ năm đầu ngón tay, phát ra những tiếng rêи rỉ nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm khiêu khích đối phương.
” Rất ngọt. ” Anh nặng nề lên tiếng.
” Ưm….. Hàn… Em nóng quá. ” Làn da trắng nõn của cô bây giờ đã chuyển thành màu đỏ hồng vì bị kϊƈɦ thích.
” Em gọi anh là gì? ” Anh khẽ nói bên tai cô. Bụng dưới đã căng chặt đến nỗi muốn xé rách lớp rào cản nhưng anh vẫn cố kìm nén.
” Hàn… ” Tiếng nói phát ra lại nhẹ nhàng như rêи rỉ.
Anh định đứng dậy nhưng cô đã nhanh tay vòng lấy cổ anh gần như rêи rỉ nói vào tai anh.
” Ông xã, em….em muốn… “. Cảm giác xa lạ, trống rỗng ấy đã lâu không xuất hiện làm cô cực kì khó chịu.
Khoé môi anh khẽ nhếch , khẽ nói bên tai cô.
” Sẽ thỏa mãn em ngay thôi. “
Anh nhẹ đứng dậy. Cô giương đôi mắt ngập nước lo lắng hỏi, nhanh chóng vươn đôi chân quấn chặt lấy thắt lưng anh.
” Anh đi đâu chứ? “
Anh khẽ cười:
” Như vậy nhất định không thoả mãn được em. ”
Cô nhìn theo ánh mắt anh, thấy anh còn chưa cởi quần áo. Cô nhẹ nhàng buông chân xuống. Anh lại cười khẽ, da mặt cô mỏng như vậy tuy bây giờ không nhìn rõ của đủ biết mặt cô đã đỏ đến mức nào.
Anh còn cố ý cởi bỏ quần áo chậm một chút, vừa nhìn cô nằm vặn vẹo trêи giường.
Anh lại một lần nữa nằm đè lên người cô hướng phía môi mà hôn xuống. Hai người bây giờ đã tiếp xúc với nhau một cách nguyên thủy nhất.
Cơ thể dưới thân không ngừng vặn vẹo làm anh thật sự cũng không thể kiềm chế được nữa.
Anh khẽ nhấc một chân cô từ từ tiến vào. Bên trong cô vẫn chặt khít, ấm áp như thế ôm chặt lấy vật nam tính của anh. Cô đau đến chảy nước mắt, dù sao cũng không phải lần đầu tiên sao lại đau đến thế chứ.
Anh nhẹ nhàng hôn lên mắt cô nói.
” Em còn chưa chuẩn bị tốt, nhưng em lại như thế anh thật sự không kiềm chế được. Hay thôi vậy. “
Anh lại muốn đứng dậy, cô vẫn bám lấy cổ anh nhẹ nhàng nói.
” Không sao. ” Nếu anh rời đi lúc này cô nhất định sẽ không chịu được.
Anh cúi xuống hôn lấy môi cô rồi từ từ chuyển động nhẹ nhàng. Một lát mới thấy mặt cô đã giãn ra, anh mới tăng tốc độ tiến vào cơ thể cô.
Căn phòng tối đen ấy bây giờ chỉ còn lại tiếng rêи rỉ mê người hoà cùng hơi thở nặng nề quấn quýt lấy nhau….
===
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.