Giáo Sư: Trái Tim Em Vẫn Luôn Hướng Về Anh
Chương 34: Cô Không Có Tư Cách Phán Xét Cô Ấy
Phạm Đào
31/12/2023
Quân Hiên đứng trước cổng trường đợi mãi nhưng vẫn không thấy Ái Niên
đâu,giờ này cũng đã gần đến giờ hẹn rồi.Cho nên anh liền lấy điện thoại
ra định gửi tin nhắn cho cô nhưng không ngờ lại thấy được những hình ảnh như thế này…
"Không! Không …cô ấy không phải là người như vậy "
Anh hét lên rồi chạy thục mạng vào trong kí túc xá, mọi người thấy anh chạy như vậy thì ai cũng ngước nhìn,tò mò.
Khi đến kí túc xá thì anh thấy cửa vẫn mở nhưng không có ai cả.Sau đó anh liền lấy điện thoại ra gọi lại cho Ái Niên nhưng không có ai nghe máy cả.
Ái Niên em thực sự là con người như vậy sao, tại sao em lại đối xử như vậy với anh chứ …
Người đàn ông ngôi gục trước cửa phòng rồi lẩm nhẩm không ngừng,hai tay thì cào cấu lên da đến nổi phải chảy máu …
Một lát sau anh liền đứng dậy đi ra khỏi kí túc xá thì đột nhiên lúc này ông trời lại đổ mưa.Đúng là thật đúng lúc mà,trái tim anh dường như đã chết rồi và bây giờ anh chỉ muốn cơn mưa này bủa vây chính mình mà thôi.Cho nên anh cứ đi chầm chậm để cơn mưa làm ướt hết cả cơ thể của mình.
" Người đó bị làm sao thế…tại sao lại đứng dưới mưa "
Một cô bạn đi kế bên cũng chỉ biết bĩu môi:" chắc là đang thất tình hay có chuyện gì đó không vui rồi "
" Ồ thì ra là vậy, nhưng mà người đàn ông đó rất giống giáo sư Hà …"
" Cô nói thì tôi mới để ý "
Tiếp tục sau đó là những lời bàn tán đầy sôi nổi của những người qua đường, nhưng đối với anh bây giờ mấy thứ đó cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Quân Hiên cứ đi và đi mà thôi,con đường này hôm nay sao đau đớn đến thế.Anh biết lúc trước là mình đã sai nhưng bây giờ anh muốn sửa đổi và cho cô một tình yêu,một mái nhà vậy mà hôm nay cô ấy lại đạp đổ nó.
Cả người anh bây giờ ướt nhẹp như chuột lột,đôi mắt thì đỏ hoe trông rất tàn tạ và thống khổ.
Lúc này ở đằng xa Thảo My che dù đi lại thì thấy cả người anh ướt nhẹp và gương mặt rất khó coi,chắc có lẽ là đã biết hết mọi chuyện rồi.
" Quân Hiên …anh làm sao vậy …cả người điều ướt hết rồi…"
" Tôi không cần cô quan tâm,mau đi ra chỗ khác "
" Không lẻ là vì con nhỏ đó hay sao,cô ta không có tốt lành gì đâu cho nên anh đừng tự hành hạ chính mình nữa "
" Thảo My …cô không có tư cách phán xét cô ấy …mau biến đi "
Đúng là tức chết mà,cô đã làm đến mức này mà anh ấy vẫn muốn xua đuổi cô.Vậy được,cô sẽ nhắc lại cho anh ấy nhớ và sẽ khiến cho anh ấy quên đi Ái Niên.
" Cô ta đã có người khác rồi cho nên anh đừng tự lừa dối chính mình nữa.Lúc nãy Ái Niên đã gửi hình cô ấy và một người đàn ông khác đang quan hệ cùng nhau …Cô ấy còn nói Hà Quân Hiên chỉ là đồ chơi là người quen cho vui mà thôi "
" Không…tôi không tin đâu …cô ấy không phải là loại người như vậy…"
Nói xong anh đẩy cô ta ra rồi lái xe rời đi,lúc này cơn mưa cũng đã tạnh rồi nhưng vẫn còn lất phất vài hạt mưa.Thảo My nhìn mà mình yêu lái xe rời đi thì vô cùng tức giận,cô ta giậm chân rồi nghiến răng không ngừng …
" Chết tiệt…cô ta có cái gì mà anh lúc nào cũng bênh vực hết vậy "
Khoảng 5 phút sau,Thảo My lên xe rồi mở mấy tấm hình lúc nãy lên xem.Đã như vậy rồi mà anh vẫn không tin, không thù hận cô ta thì em sẽ làm cho cả thế giới này điều phải ghét bỏ Ái Niên mà thôi…
Thảo My nở một nụ cười man rợ rồi sau đó cũng lái xe rời khỏi trường học.Cô ta không về nhà mà là lái xe đến khách sạn nơi mà Ái Niên đang ở đó,chắc có lẽ do thuốc mê còn chưa hết nên cô vẫn còn nằm trên giường và ngủ liên miên …
Cô ta bước vào phòng đưa thêm cho nhân viên khách sạn mấy cọc tiền xem như là phần thưởng, rồi sau đó bảo cậu ta đi ra ngoài.Còn mình thì ở trong phòng chụp mấy tấm ảnh nhạy cảm rồi lưu vào trong máy của mình…
Lúc nãy cô ta chỉ gửi tấm ảnh Ái Niên và người đàn ông kia đắp chăn hờ hững mà thôi,chắc có lẽ vì điều này mà Quân Hiên không tin.Vậy cho nên bây giờ cô sẽ làm một cách chân thật nhất có thể,thử hỏi khi anh ấy thấy được thì sẽ như thế nào.
Bởi vì ở trên đời này không ai chịu được người con gái mình yêu lăn giường cùng người khác có. Nhưng mà nếu có thì chắc là người đó bị ngu hoặc bị điên rồi
" Đồng Ái Niên …tôi sẽ làm cho anh ấy hận cô đến chết,hết hôm nay thôi cô sẽ bị người đời nói là một cô gái hư thân, người không có liêm sỉ …"
Cô ta sau khi chụp ảnh xong thì cũng mặc lại quần áo cho Ái Niên và xem như là chưa có chuyện gì xảy ra.Sau đó cô ta ra ngoài căn dặn nhân viên khách sạn vài điều rồi cũng lái xe rời khỏi đây.
"Không! Không …cô ấy không phải là người như vậy "
Anh hét lên rồi chạy thục mạng vào trong kí túc xá, mọi người thấy anh chạy như vậy thì ai cũng ngước nhìn,tò mò.
Khi đến kí túc xá thì anh thấy cửa vẫn mở nhưng không có ai cả.Sau đó anh liền lấy điện thoại ra gọi lại cho Ái Niên nhưng không có ai nghe máy cả.
Ái Niên em thực sự là con người như vậy sao, tại sao em lại đối xử như vậy với anh chứ …
Người đàn ông ngôi gục trước cửa phòng rồi lẩm nhẩm không ngừng,hai tay thì cào cấu lên da đến nổi phải chảy máu …
Một lát sau anh liền đứng dậy đi ra khỏi kí túc xá thì đột nhiên lúc này ông trời lại đổ mưa.Đúng là thật đúng lúc mà,trái tim anh dường như đã chết rồi và bây giờ anh chỉ muốn cơn mưa này bủa vây chính mình mà thôi.Cho nên anh cứ đi chầm chậm để cơn mưa làm ướt hết cả cơ thể của mình.
" Người đó bị làm sao thế…tại sao lại đứng dưới mưa "
Một cô bạn đi kế bên cũng chỉ biết bĩu môi:" chắc là đang thất tình hay có chuyện gì đó không vui rồi "
" Ồ thì ra là vậy, nhưng mà người đàn ông đó rất giống giáo sư Hà …"
" Cô nói thì tôi mới để ý "
Tiếp tục sau đó là những lời bàn tán đầy sôi nổi của những người qua đường, nhưng đối với anh bây giờ mấy thứ đó cũng không còn quan trọng nữa rồi.
Quân Hiên cứ đi và đi mà thôi,con đường này hôm nay sao đau đớn đến thế.Anh biết lúc trước là mình đã sai nhưng bây giờ anh muốn sửa đổi và cho cô một tình yêu,một mái nhà vậy mà hôm nay cô ấy lại đạp đổ nó.
Cả người anh bây giờ ướt nhẹp như chuột lột,đôi mắt thì đỏ hoe trông rất tàn tạ và thống khổ.
Lúc này ở đằng xa Thảo My che dù đi lại thì thấy cả người anh ướt nhẹp và gương mặt rất khó coi,chắc có lẽ là đã biết hết mọi chuyện rồi.
" Quân Hiên …anh làm sao vậy …cả người điều ướt hết rồi…"
" Tôi không cần cô quan tâm,mau đi ra chỗ khác "
" Không lẻ là vì con nhỏ đó hay sao,cô ta không có tốt lành gì đâu cho nên anh đừng tự hành hạ chính mình nữa "
" Thảo My …cô không có tư cách phán xét cô ấy …mau biến đi "
Đúng là tức chết mà,cô đã làm đến mức này mà anh ấy vẫn muốn xua đuổi cô.Vậy được,cô sẽ nhắc lại cho anh ấy nhớ và sẽ khiến cho anh ấy quên đi Ái Niên.
" Cô ta đã có người khác rồi cho nên anh đừng tự lừa dối chính mình nữa.Lúc nãy Ái Niên đã gửi hình cô ấy và một người đàn ông khác đang quan hệ cùng nhau …Cô ấy còn nói Hà Quân Hiên chỉ là đồ chơi là người quen cho vui mà thôi "
" Không…tôi không tin đâu …cô ấy không phải là loại người như vậy…"
Nói xong anh đẩy cô ta ra rồi lái xe rời đi,lúc này cơn mưa cũng đã tạnh rồi nhưng vẫn còn lất phất vài hạt mưa.Thảo My nhìn mà mình yêu lái xe rời đi thì vô cùng tức giận,cô ta giậm chân rồi nghiến răng không ngừng …
" Chết tiệt…cô ta có cái gì mà anh lúc nào cũng bênh vực hết vậy "
Khoảng 5 phút sau,Thảo My lên xe rồi mở mấy tấm hình lúc nãy lên xem.Đã như vậy rồi mà anh vẫn không tin, không thù hận cô ta thì em sẽ làm cho cả thế giới này điều phải ghét bỏ Ái Niên mà thôi…
Thảo My nở một nụ cười man rợ rồi sau đó cũng lái xe rời khỏi trường học.Cô ta không về nhà mà là lái xe đến khách sạn nơi mà Ái Niên đang ở đó,chắc có lẽ do thuốc mê còn chưa hết nên cô vẫn còn nằm trên giường và ngủ liên miên …
Cô ta bước vào phòng đưa thêm cho nhân viên khách sạn mấy cọc tiền xem như là phần thưởng, rồi sau đó bảo cậu ta đi ra ngoài.Còn mình thì ở trong phòng chụp mấy tấm ảnh nhạy cảm rồi lưu vào trong máy của mình…
Lúc nãy cô ta chỉ gửi tấm ảnh Ái Niên và người đàn ông kia đắp chăn hờ hững mà thôi,chắc có lẽ vì điều này mà Quân Hiên không tin.Vậy cho nên bây giờ cô sẽ làm một cách chân thật nhất có thể,thử hỏi khi anh ấy thấy được thì sẽ như thế nào.
Bởi vì ở trên đời này không ai chịu được người con gái mình yêu lăn giường cùng người khác có. Nhưng mà nếu có thì chắc là người đó bị ngu hoặc bị điên rồi
" Đồng Ái Niên …tôi sẽ làm cho anh ấy hận cô đến chết,hết hôm nay thôi cô sẽ bị người đời nói là một cô gái hư thân, người không có liêm sỉ …"
Cô ta sau khi chụp ảnh xong thì cũng mặc lại quần áo cho Ái Niên và xem như là chưa có chuyện gì xảy ra.Sau đó cô ta ra ngoài căn dặn nhân viên khách sạn vài điều rồi cũng lái xe rời khỏi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.