Giáo Viên Siêu Quậy Trị Lớp Học Siêu Quậy

Chương 6: Chiến tích học sinh mới

Zinbi Ray

01/06/2014

Khánh, Ngọc rất nhanh đã có thể hòa nhập với lớp, chiếm được niềm tin của mọi người. Tới bây giờ họ mới cảm thấy đi học cũng là việc hết sức thú vị, đặc biệt là được học trong lớp siêu quậy này.

- Ngọc nè, bà do quậy quá bị đuổi thiệt hả Châu.

- ừm.... lần này là lần thứ 15 phải chuyển trường rồi, chỉ khác là chuyển thẳng về nước luôn thôi giọng Ngọc yểu xìu.

- Sai, lần này là lần chuyển trường thứ 17 mới đúng. , tính luôn trường này là trường thứ 18 nè. Không biết được mấy ngày đây. Khang bay vô giúp Ngọc đính chính lại lỗi sai.

Cả lớp trợn to mắt nhìn 2 người bạn mới này. So với lớp thì chiến tích học đường của 2 người xem ra chỉ có hơn không kém.

- Quậy kiểu gì mà tới nỗi bị đuổi ghê vậy ? Khang hơi tò mò quậy tới độ bị trả hàng thì chắc không phải bình thường.

- ờ thì cũng có gì đâu, chỉ là... vài lần làm cho phòng thí nghiệm trong trường có cơ hội xây mới. Cùng mấy bạn trong trường mâu thuẫn dẫn tới chiến tranh làm vài bạn phải vào viện thôi Ngọc hơi cứng nhắc khi nhớ tới các thành tựu của bản thân.

- còn có thường xuyên vị phạm các nội quy trường. Ví dụ như không mặc đồng phục, đi trễ, quay cóp.....mà thôi, có kể tới sáng mai chắc vẫn chưa hết. Khánh.

Nghe bạn mới kể chiến tích Vũ bỗng nảy sinh vài ý tưởng mới cho việc phục thù, lấy lại danh dự cho lớp và chính bản thân mình.

- mấy bạn có làm gì giáo viên không Vũ bất chợt lên tiếng hỏi.

- đương nhiên là có. Đi học mà không phá giáo viên thì sao sống nổi mấy ngày nhàm chán đó Khánh tự nhiên như chuyện bình thường.

Nghe câu hỏi của Vũ vài người cũng đoán được ý đồ của cậu.

- về đây có định chơi tiếp không Châu nháy mắt hỏi.

- chưa biết, để xem tình hình đã lỡ không may làm kinh động tới anh Phong thì coi như xong. Dù sao đây cũng là địa bàn của ảnh.

Thấy Ngọc lưỡng lự, Vũ bắt đầu chiêu khích tướng.

- chẳng lẽ sợ rồi hả, không dám quậy nữa Vũ.

Cái gì chứ sợ thì không đời nào. Khánh, Ngọc ngay lập tức sập bẫy. Kế hoạch lôi kéo thuận lợi thành công.

Trống tiết, Băng mò lên phòng hiệu trưởng.

- Băng, em có thêm đồng minh rồi nha, chúc mừng Hiệu trưởng..



- chưa biết được 2 đứa tụi nó chưa chắc là đồng minh đâu. Băng.

- ý em là sao, tụi nó là em của em mà. Người nhà không giúp chẳng lẽ giúp người ngoài ?

Băng nhún vai tỏ vẻ không biết..

- vậy chẳng phải là chắp thêm đôi cánh cho lũ quỷ nhỏ. 11A hả. Em làm sao chống nổi, Khánh, Ngọc 2 đứa này cũng có nhiều trò kinh người lắm đó Hiệu trưởng tỏ vẻ lo lắng.

- ui ...không sợ, tụi nó cùng lắm cũng chỉ là em Phong thôi. Phong em còn đối phó được 2 nhóc này làm sao khó đối phó bằng Phong. Băng thản nhiên, vui vẻ uống trà.

- ừm... cũng đúng. Mà dù sao thì em cũng nên cận thận. nghe Băng nói hiệu trưởng cũng an tâm vài phần.

- không nói vụ này nữa, chị dâu, tối qua chị làm gì anh em vậy trí tò mò nổi lên.

- hừ... chị bỏ ảnh ở nhà 1 mình không thèm quan tâm nữa nhắc chuyện tối qua hiệu trưởng còn cảm thấy bực mình.

- hì hì..... đáng đời anh hai cười vui.

Ở một nơi khác nhóm Vũ bàn bạc kế hoạch đối phó Băng. Còn có thêm 2 trợ thủ mới.

- xí.... cho hỏi nha. Mấy bạn dùng mấy trò này cho vị giáo viên nào vậy Ngọc hơi nghi ngờ.

- đừng nói là chủ nhiệm nha Khánh.

Nếu đúng thì thảm rồi. Thực lực của chị dâu 2 người biết rất rõ, anh hai còn đấu không lại thì họ có khả năng này hả.

- Đúng, chính là cái bà ác ma đó. Bả làm lớp mình mất mặt nhiều lần lắm rồi. Nhi

- lần này mình phải đòi lại tất cả. Cho bả một trận nhớ đời. Khang.

- ủa ... 2 bạn bị sao vậy. Không khỏe hả Châu quan sát nét mặt Khang, Ngọc cảm thấy kì kì.

Lúc nãy vừa nghe Nhi khẳng định xong là mặt của 2 người lập tức tái đi, mồ hôi lạnh đua nhau tuông ra. Giỡn hả trời trên đời này có 2 người không nên chọc vô, một là người anh tên Phong đáng kính , người còn lại chính là vợ anh - chị Băng đồng thời cũng là giáo viên chủ nhiệm của lớp này

Mà thôi kệ, lỡ phóng lao rồi giờ phải theo thôi. Chơi thì chơi tới cùng. Khánh ,Ngọc trao đổi ánh mắt, cùng đưa ra quyết định chơi tiếp.

- không sao, tiếp tục đi tinh thần đã lên trở lại.



Và rồi kế hoạch hoàn mĩ cho đơt phản công được bày ra.

Chiều, Băng nhận được lá thư mời lên phòng 5 lầu 2 có người cần gặp gấp. Không chừng chừ Băng vác giỏ đi lên điểm hẹn. Đứng ngoài cửa còn hơi do dự có nên vào không bất chớt Băng cảm thấy có người đẩy mình vào, tiếp đó cánh cửa bị khóa lại từ bên ngoài.

- heyzz.... lại bày trò gì đây khỏi suy nghĩ cũng biết ai là tác giả của chuyện này. Trong trường ai cũng thích Băng, duy nhất 11A là ngoại lệ và cũng chỉ có thủ lĩnh 11A mới muốn phá Băng như vậy.

Quan sát xung quanh phòng băng chỉ thấy toàn bộ cửa sổ đều bị rèm che kín từ bên ngoài. Ánh sáng không thể chiếu vào, nguồn sáng của căng phòng này là vài bóng đèn màu đỏ đỏ xanh xanh.

- tụi này định hù ma hả trời. Trẻ con đúng là trẻ con. chẹp miệng, lắc đầu.

Từ giỏ xách lấy ra 1 con dao nhỏ, băng tháo một khung cửa sổ đủ để mình chui ra. Đây là lầu 2 dư sức nhảy xuống huống chi phía dưới còn có 1 đám cỏ đỡ nữa.

Sau khi an toàn ra khỏi căng phòng đó, Băng nhẹ nhàng vòng lên lại cửa chính của căng phòng vừa rồi. Cái nhìn thấy đầu tiên là 6 người đang nép sát vào cánh cửa.

quả nhiên là lũ này, còn có 2 đứa em yêu quý nữa. Quân tử trả thù mười năm không muộn, đáng tiếc tôi không phải quân tử nên sẽ trả thù ngay lập tức.

6 người chẳng nghe thấy bên trong có động tĩnh gì nên hơi lo, lỡ không may Băng sợ quá ngất xỉu trong đó luôn rồi cũng nên. Do dự một hồi quyết định mở cửa xem thử. Chưa kịp bước vào cả lũ đã bị đẩy vào, cánh cửa cũng theo đó mà khóa lại.

Từ từ thưởng thức tác phẩm của mình nha. Có làm phải có hưởng chứ - suy nghĩ của Băng

Rèm che bị gió thổi bay phấp phới, khói tỏa ra từ bếp than bên ngoài tràn vào. Tiếng rên la từ máy nghe nhạc bên ngoài phát ra. Vài búp bê trét tương cà mở to mắt lượng lờ trên trần nhà. Ngoài ra còn một số động vật như chuột gián cũng có góp vui. Dù biết là giả nhưng vẫn rất đáng sợ.

- á.a.... aaa... Khang ông bày chi thấy ghê vậy nè một con búp bê rớt xuống trúng người Nhi làm cô hét lên thất thanh

- thì mấy người nói càng ghê càng tốt mà, sao giờ trách tui chi. Khang lên tiếng biện minh

Cứ như vậy tiếng la hét liên tục phát ra. Phải mất hơn nửa tiếng họ mới tìm được đường thoát ra.

Đi xuống lầu, Băng nhìn thấy họ mặt ai cũng trắng bệt mắc cười kinh khủng. Cố nén lại Băng đi tới hỏi thăm

- mấy em bị sao vậy, không khõe hả. Cần xin nghỉ không cô xin cho tỏ vẻ quan tâm.

- là chị làm đúng hok Ngọc hỏi.

- ủa làm gì... sao chị hok hiểu giả ngu.

Cả đám tức nhưng cũng đành chịu, nếu nói ra chẳng phải không đánh mà khai mình cố tình bày trò phá giáo viên.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Giáo Viên Siêu Quậy Trị Lớp Học Siêu Quậy

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook