Giáo Viên Siêu Quậy Trị Lớp Học Siêu Quậy
Chương 20: Cuộc hội ngộ siêu quậy
Zinbi Ray
02/07/2014
Sáng thứ 2 đầu tuần, không khí trong lành và mát mẻ vô cùng. Băng xách túi tung tăng bước vào lớp. Đã 2 tuần không gặp, Băng thấy nhớ lũ tiểu quỷ đó vô cùng.
Lớp 11A cũng vui vẻ không kém. Những ngày không có Băng rất buồn, mấy giáo viên khác chơi không vui, vừa vào chưa tới 15' đã bỏ của chạy lấy người. C
- " hello các học trò yêu quái, cô đã trở về. " Băng đưa tay lên vẫy chào cả lớp.
- " chào cô ác quỷ, mửng cô trở về " Khang.
- " hì hì...hôm nay vui, gọi sao cũng được. Và để mừng ngày vui hôm nay, cô tặng cả lớp 1 vài kiểm tra đột xuất " Băng hô to lên.
- "ê ê, gì vậy, mới về có cần ác vậy không. Vắng cô lớp buồn muốn chết, có học bài gì đâu. " Lâm.
- "vậy mới là ác quỷ chứ đúng không " Băng cười rạng rỡ.
- " thôi vậy cô chép đề lên bảng đi. "Vũ cười gian tà.
Cầm phấn lên chép đề đi. Lớp 11A siêu quậy vẫn hoàn siêu quậy. Phá giáo viên vẫn là mục tiêu. Ngày đầu gặp lại phải có lễ đón tiếp chứ.
- " tay cô hơi đau, Vũ em là con trai thì phải giúp đỡ chứ đúng không. Nếu không còn gì là anh hùng nữa, nói ra ngoài người ta cười chết. Em lên ghi đề giùm cô. " lớp này giở trò gì cô còn không biết sao. Muốn chơi cô hả, kiếp sau đi..
Lúc nãy trước khi vào lớp Băng đã thấy vài nhánh mắt mèo ở ngoài sọt rác rồi, cộng thêm chuyện tụi này kêu cầm phấn chép đề nữa. Đảm bảo phấn có vấn đề, nói không chừng bàn ghế đâu đâu cũng dính chưởng hết rồi.
Vũ chậm chạp đi lên, giờ không lên không được mà lên thì chết chắc. Thôi chết thì chết, còn đỡ hơn là mất hết mặt mũi.
Chép đề xong tay Vũ ngứa vô cùng, càng gãi càng ngứa. Băng thì mặt mày sáng chói. Nhìn cả lớp cắn bút vò giấy là hiểu tụi này chưa học bài gì rồi. Mà luật thì không học coi như xong muốn bịa ra cũng không được.
Hối hận, thật không biết làm đủ cách để đem cô ác quỷ này về là đúng hay sai nữa, giờ hối hận cũng không kịp rồi.
Băng không ngồi ở bàn giáo viên mà xuống ngồi ở cái bàn trống cuối lớp.
- " Ngọc, em lên lấy sách trên bàn xuống giùm cô đi" cười gian.
- " ơ... chị biết rồi mà còn muốn chơi em hả. " Ngọc nhìn Băng,
- " nhanh đi " cương quyết.
- " không hối hận. " Ngọc hỏi lại
- " lên lấy đi "
Ngọc cười, cái này là người chọc mình trước mình mới chọc lại nha. Nếu chị dâu đã không nể mặt thì em chồng đây cũng không nể tình gì nữa.
- " các bạn, mình có cái này hay lắm luôn á. Để coi tựa đề là gì ta .... " Ngọc gõ tráng suy nghĩ.
- " ác quỷ trị ác quỷ, cây cao còn có cây cao hơn " Khánh biết Ngọc định làm gì nên hùa theo.
Băng nghe xong cái tên mà Khánh nói thì hơi, không biết bản thân có làm gì mất mặt không. Nhưng vò đầu bức tóc 1 hồi cũng suy nghĩ không ra.
- " cái gì vậy Ngọc, mau đem ra đi. " Châu .
- " mau lên Ngọc, sốt ruột quá. " Nhi.
- " khoang đã. Cái mà em muốn mọi người xem là cái gì. " Băng đi lên chỗ Ngọc, xét tới xét lui mà chẳng tìm được cái gì.
Cùng lúc này, Khánh đi lên cắm USB vào, mở một đoạn phim ra cho mọi người xem.
- " chị nhìn màn hình đi " Ngọc nói vào tai Băng.
Trên màn hình là cảnh Phong đang thi hành hình phạt với Băng. Đoạn Ngọc, Khánh đã bị lược bỏ. Đây là đoạn Băng đang bị đánh mông.
Một tràn cười nghiêng ngã từ phía lớp. Ngọc mắt nhìn lên trần nhà, tay khoanh trước ngực, chân nhịp nhịp " đúng là cảnh ngàn năm khó gặp. Các bạn thấy sao " nói lớn.
- " chậc chậc, đây là ác quỷ lớp ta sao... haha.... buồn cười chết mất " Khang.
- " không ngờ cô cũng có ngày bị đánh mà còn bị đánh mông nữa... " Trang.
.....
- " TẤT CẢ MỌI NGƯỜI IM LẶNG " Băng hét lên, mặt đen đi vài phần.
Cả lớp nín cười được vài giây lại tiếp tục lăng ra cười.
- " hai quay cái này khi nào. " Băng hỏi Khánh.
- " ờ thì bữa đó em thấy cảnh này quá đặc sắc, không chia sẽ cùng mọi người thì hơi tiếc nên lén quay lại. " Khánh.
- " quá đáng vừa thôi, chị là chị dâu của em nha. Em làm vậy mặt mũi chị để đâu. "
- " sai, tụi em bây giờ là học sinh lớp 11A về nhà mới là em dâu của chị. Huống hồ lúc đầu em đang chần chừ không biết có nên làm vậy không, ai biểu chị có ý chọc em trước chi. Biết rõ sách có dính mắt mèo mà còn kêu em đi lấy. " giọng Ngọc nhỏ dần.
- " hai em được lắm. Lúc đầu chị cũng đang định xin cho hai em được tự do như cũ. Nhưng bây giờ thì ... hai em đừng mơ nữa hứ.... " Băng.
- " chị... chị... thôi tụi em biết lỗi rồi mà. Chị xin anh hai đi nha " Ngọc lay tay Băng, mắt long lanh.
- " hì hì... khỏi mơ "
Cả lớp vẫn chưa nín cười được. Đây đúng như Ngọc nói là cảnh trăm năm khó gặp. Cái tên mà Khánh đặt cũng vô cùng chính xác. Hóa ra ác quỷ vẫn có thể bị đối xử như đứa bé 2 tuổi bị đánh vào mông. Bất ngờ hơn là nước mắt đầm đìa xin tha.
- " đủ rồi nha , lát sau tất cả các môn còn lại sẽ kiểm tra hết " Băng dỏng dạc tuyên bố.
Tức khắc cả lớp im lặng. Dù có muốn cũng không dám cười nữa 2 môn còn lại là Văn, sử mà lớp th.ì chưa học bài. Bị điểm thấp là chuyện nhỏ nhưng ảnh hưởng tới thành tích cuối năm là chuyện lớn. Sở dĩ tất cả được tự do bay nhảy quậy cỡ nào cũng không bị ba mẹ phạt là vì luôn luôn giữ vững thành tích, điểm luôn trên 9,0. Nếu điểm giảm thì đời siêu quậy cũng sẽ xong luôn.
- " tốt lắm, cứ ngoan vậy có phải hơn không. Chuyện vợ chồng người ta có gì đáng cười " Băng tới chỗ máy tính nhấn xóa đoạn phim kia đi.
- " lợi dụng công trả thù tư, hèn hạ " Vũ lầm bầm.
- " vì đạt được mục đích hèn hạ tí cũng không sao " Băng cười.
Chợt nhớ ra việc gì. Băng bỗng nghiêm túc lại, đuổi Ngọc, Khánh về chỗ.
- " tuần sau sẽ tổ chức thi nấu ăn giữa các lớp. Các em chuẩn bị đi. " tin này mới nhận được từ hiệu trưởng.
- " nấu ăn, vụ nảy hơi khó " Khang.
- " ừm, lớp mình ai nấu ăn cũng dỡ hết " Nhi.
- " cô nấu được không. Hay cô nấu luôn đi " Vũ nhìn Băng.
- " nấu thì ai chả nấu được, chỉ là tôi sợ tác dụng của nó còn mạnh hơn thuốc nữa " Băng .
- " thuốc gì " Châu.
- " thuốc sổ đó " Trả lời một cách ngây thơ.
Cả lớp lại được một phen cười lăng lộn, thức ăn mà hơn thuốc sổ thì ăn kiểu gì. Cái đó đem cho chó nó còn chê chứ đừng nói gì đem đi thi. Lúc đó không khéo lại mang danh ám sát ban giám khảo nữa thì khổ.
- " gác chuyện này sanh bên trước đi. Lát nữa lớp mình ra ngoài ăn kem. Các em trả tiền. " Băng lớn tiếng đề nghị.
- " sao cô không trả. Nhà cô giàu vậy mà còn bắt -tụi này trả là sao " Vũ.
- " ơ hay, nhà các em cũng có thua kém bao nhiêu đâu. Giờ sao, lớp không chịu ra tiền thì lát khỏi đi. Ở lại làm bài kiểm tra. " giở giọng uy hiếp.
Đầu hàng, chẳng thà mất tiền còn hơn điểm kém. Coi như tiệc mừng vụ hội ngộ hôm nay vậy.
- " cô ơi, bài kiểm tra này có cần thu không cô " Trang đứng lên hỏi.
- ".để lại làm nháp đi. Cô thu giấy trắng về làm gì " Băng khỏi xem cũng biết lớp chả ghi đươc chữ nào.
Lớp 11A cũng vui vẻ không kém. Những ngày không có Băng rất buồn, mấy giáo viên khác chơi không vui, vừa vào chưa tới 15' đã bỏ của chạy lấy người. C
- " hello các học trò yêu quái, cô đã trở về. " Băng đưa tay lên vẫy chào cả lớp.
- " chào cô ác quỷ, mửng cô trở về " Khang.
- " hì hì...hôm nay vui, gọi sao cũng được. Và để mừng ngày vui hôm nay, cô tặng cả lớp 1 vài kiểm tra đột xuất " Băng hô to lên.
- "ê ê, gì vậy, mới về có cần ác vậy không. Vắng cô lớp buồn muốn chết, có học bài gì đâu. " Lâm.
- "vậy mới là ác quỷ chứ đúng không " Băng cười rạng rỡ.
- " thôi vậy cô chép đề lên bảng đi. "Vũ cười gian tà.
Cầm phấn lên chép đề đi. Lớp 11A siêu quậy vẫn hoàn siêu quậy. Phá giáo viên vẫn là mục tiêu. Ngày đầu gặp lại phải có lễ đón tiếp chứ.
- " tay cô hơi đau, Vũ em là con trai thì phải giúp đỡ chứ đúng không. Nếu không còn gì là anh hùng nữa, nói ra ngoài người ta cười chết. Em lên ghi đề giùm cô. " lớp này giở trò gì cô còn không biết sao. Muốn chơi cô hả, kiếp sau đi..
Lúc nãy trước khi vào lớp Băng đã thấy vài nhánh mắt mèo ở ngoài sọt rác rồi, cộng thêm chuyện tụi này kêu cầm phấn chép đề nữa. Đảm bảo phấn có vấn đề, nói không chừng bàn ghế đâu đâu cũng dính chưởng hết rồi.
Vũ chậm chạp đi lên, giờ không lên không được mà lên thì chết chắc. Thôi chết thì chết, còn đỡ hơn là mất hết mặt mũi.
Chép đề xong tay Vũ ngứa vô cùng, càng gãi càng ngứa. Băng thì mặt mày sáng chói. Nhìn cả lớp cắn bút vò giấy là hiểu tụi này chưa học bài gì rồi. Mà luật thì không học coi như xong muốn bịa ra cũng không được.
Hối hận, thật không biết làm đủ cách để đem cô ác quỷ này về là đúng hay sai nữa, giờ hối hận cũng không kịp rồi.
Băng không ngồi ở bàn giáo viên mà xuống ngồi ở cái bàn trống cuối lớp.
- " Ngọc, em lên lấy sách trên bàn xuống giùm cô đi" cười gian.
- " ơ... chị biết rồi mà còn muốn chơi em hả. " Ngọc nhìn Băng,
- " nhanh đi " cương quyết.
- " không hối hận. " Ngọc hỏi lại
- " lên lấy đi "
Ngọc cười, cái này là người chọc mình trước mình mới chọc lại nha. Nếu chị dâu đã không nể mặt thì em chồng đây cũng không nể tình gì nữa.
- " các bạn, mình có cái này hay lắm luôn á. Để coi tựa đề là gì ta .... " Ngọc gõ tráng suy nghĩ.
- " ác quỷ trị ác quỷ, cây cao còn có cây cao hơn " Khánh biết Ngọc định làm gì nên hùa theo.
Băng nghe xong cái tên mà Khánh nói thì hơi, không biết bản thân có làm gì mất mặt không. Nhưng vò đầu bức tóc 1 hồi cũng suy nghĩ không ra.
- " cái gì vậy Ngọc, mau đem ra đi. " Châu .
- " mau lên Ngọc, sốt ruột quá. " Nhi.
- " khoang đã. Cái mà em muốn mọi người xem là cái gì. " Băng đi lên chỗ Ngọc, xét tới xét lui mà chẳng tìm được cái gì.
Cùng lúc này, Khánh đi lên cắm USB vào, mở một đoạn phim ra cho mọi người xem.
- " chị nhìn màn hình đi " Ngọc nói vào tai Băng.
Trên màn hình là cảnh Phong đang thi hành hình phạt với Băng. Đoạn Ngọc, Khánh đã bị lược bỏ. Đây là đoạn Băng đang bị đánh mông.
Một tràn cười nghiêng ngã từ phía lớp. Ngọc mắt nhìn lên trần nhà, tay khoanh trước ngực, chân nhịp nhịp " đúng là cảnh ngàn năm khó gặp. Các bạn thấy sao " nói lớn.
- " chậc chậc, đây là ác quỷ lớp ta sao... haha.... buồn cười chết mất " Khang.
- " không ngờ cô cũng có ngày bị đánh mà còn bị đánh mông nữa... " Trang.
.....
- " TẤT CẢ MỌI NGƯỜI IM LẶNG " Băng hét lên, mặt đen đi vài phần.
Cả lớp nín cười được vài giây lại tiếp tục lăng ra cười.
- " hai quay cái này khi nào. " Băng hỏi Khánh.
- " ờ thì bữa đó em thấy cảnh này quá đặc sắc, không chia sẽ cùng mọi người thì hơi tiếc nên lén quay lại. " Khánh.
- " quá đáng vừa thôi, chị là chị dâu của em nha. Em làm vậy mặt mũi chị để đâu. "
- " sai, tụi em bây giờ là học sinh lớp 11A về nhà mới là em dâu của chị. Huống hồ lúc đầu em đang chần chừ không biết có nên làm vậy không, ai biểu chị có ý chọc em trước chi. Biết rõ sách có dính mắt mèo mà còn kêu em đi lấy. " giọng Ngọc nhỏ dần.
- " hai em được lắm. Lúc đầu chị cũng đang định xin cho hai em được tự do như cũ. Nhưng bây giờ thì ... hai em đừng mơ nữa hứ.... " Băng.
- " chị... chị... thôi tụi em biết lỗi rồi mà. Chị xin anh hai đi nha " Ngọc lay tay Băng, mắt long lanh.
- " hì hì... khỏi mơ "
Cả lớp vẫn chưa nín cười được. Đây đúng như Ngọc nói là cảnh trăm năm khó gặp. Cái tên mà Khánh đặt cũng vô cùng chính xác. Hóa ra ác quỷ vẫn có thể bị đối xử như đứa bé 2 tuổi bị đánh vào mông. Bất ngờ hơn là nước mắt đầm đìa xin tha.
- " đủ rồi nha , lát sau tất cả các môn còn lại sẽ kiểm tra hết " Băng dỏng dạc tuyên bố.
Tức khắc cả lớp im lặng. Dù có muốn cũng không dám cười nữa 2 môn còn lại là Văn, sử mà lớp th.ì chưa học bài. Bị điểm thấp là chuyện nhỏ nhưng ảnh hưởng tới thành tích cuối năm là chuyện lớn. Sở dĩ tất cả được tự do bay nhảy quậy cỡ nào cũng không bị ba mẹ phạt là vì luôn luôn giữ vững thành tích, điểm luôn trên 9,0. Nếu điểm giảm thì đời siêu quậy cũng sẽ xong luôn.
- " tốt lắm, cứ ngoan vậy có phải hơn không. Chuyện vợ chồng người ta có gì đáng cười " Băng tới chỗ máy tính nhấn xóa đoạn phim kia đi.
- " lợi dụng công trả thù tư, hèn hạ " Vũ lầm bầm.
- " vì đạt được mục đích hèn hạ tí cũng không sao " Băng cười.
Chợt nhớ ra việc gì. Băng bỗng nghiêm túc lại, đuổi Ngọc, Khánh về chỗ.
- " tuần sau sẽ tổ chức thi nấu ăn giữa các lớp. Các em chuẩn bị đi. " tin này mới nhận được từ hiệu trưởng.
- " nấu ăn, vụ nảy hơi khó " Khang.
- " ừm, lớp mình ai nấu ăn cũng dỡ hết " Nhi.
- " cô nấu được không. Hay cô nấu luôn đi " Vũ nhìn Băng.
- " nấu thì ai chả nấu được, chỉ là tôi sợ tác dụng của nó còn mạnh hơn thuốc nữa " Băng .
- " thuốc gì " Châu.
- " thuốc sổ đó " Trả lời một cách ngây thơ.
Cả lớp lại được một phen cười lăng lộn, thức ăn mà hơn thuốc sổ thì ăn kiểu gì. Cái đó đem cho chó nó còn chê chứ đừng nói gì đem đi thi. Lúc đó không khéo lại mang danh ám sát ban giám khảo nữa thì khổ.
- " gác chuyện này sanh bên trước đi. Lát nữa lớp mình ra ngoài ăn kem. Các em trả tiền. " Băng lớn tiếng đề nghị.
- " sao cô không trả. Nhà cô giàu vậy mà còn bắt -tụi này trả là sao " Vũ.
- " ơ hay, nhà các em cũng có thua kém bao nhiêu đâu. Giờ sao, lớp không chịu ra tiền thì lát khỏi đi. Ở lại làm bài kiểm tra. " giở giọng uy hiếp.
Đầu hàng, chẳng thà mất tiền còn hơn điểm kém. Coi như tiệc mừng vụ hội ngộ hôm nay vậy.
- " cô ơi, bài kiểm tra này có cần thu không cô " Trang đứng lên hỏi.
- ".để lại làm nháp đi. Cô thu giấy trắng về làm gì " Băng khỏi xem cũng biết lớp chả ghi đươc chữ nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.