Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
Đánh giá: 4/10 từ 6 lượt
Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2] của tác giả SUNQINGtheWriter là bộ thứ ba trong hệ liệt II. Lần này câu chuyện chính không còn xoay
quanh hận thù giữa các tộc với nhau nữa, vì Kỳ Họa Niên chỉ là một con
người thuần túy nhất.
Tóm tắt truyện huyền huyễn:
Tình yêu đến cùng là thứ gì?
Có người hỏi Kỳ Họa Niên như thế.
Khi đó, cậu chỉ nhìn vào bức họa ở trong phòng mình, mỉm cười dịu dàng đáp:
“Kia chính là tình yêu của tôi.”
Người nọ ngước mắt nhìn qua bức họa, im lặng đánh giá.
Đó là một bức chân dung. Màu sắc chủ đạo là màu đỏ, tạo cho người nhìn một cảm giác rất nóng, mạnh mẽ và bí bách.
Tại sao lại là bí bách? Người kia không trả lời được. Đó chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau một hồi quan sát, người nọ chợt hỏi: “Đó là…bạn của cậu sao?”
Kỳ Họa Niên trầm ngâm như nghĩ ngợi, hồi sau lắc đầu phủ nhận.
“Là người tôi yêu.”
Vị khách đó sửng sốt nhìn cậu, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra được một sự kỳ thị không hề nhỏ.
Sau đó, vị khách đã lựa chọn một bức họa để mua về làm quà tặng rồi lẳng lặng rời đi.
Kỳ Họa Niên ngồi ở chiếc ghế đẩu, chăm chú ngắm nghía bức chân dung.
Tình yêu của cậu quả thực là một người rất đẹp. Từng đường nét trên khuôn mặt đều khiến người đối diện phải ghi nhớ mãi.
Có điều, đôi mắt đỏ như máu ấy, thật vô cảm.
Kỳ Họa Niên duỗi ngón tay si mê chạm vào đôi mắt của người đó, cười như không cười.
Trong lòng cậu luôn tự hào rằng: Người cậu yêu là một người tài giỏi thông minh nhất.
Và cậu cứ ngỡ rằng mình sẽ không bao giờ thoát ra được tấm lưới ái tình ấy cho đến một ngày nọ.
Đó là ngày chính miệng cậu đã thốt ra một câu nói đau đớn thấm vào cốt tủy.
“Vưu Hạ, tôi hận anh đến hết đời này!”
Vưu Hạ nhìn vào đôi mắt dần biến thành một màu đục ngầu giận dữ, cõi lòng giằng xé không ngừng.
Anh bước đến trước mặt Kỳ Họa Niên, cả người quỳ xuống, đôi bàn tay gầy gò lạnh lẽo ấy ôm lấy gương mặt của cậu.
Vưu Hạ cúi mặt, cố gắng giữ bình tĩnh nói ra từng chữ: “Đây là cách cuối cùng tôi có thể làm vì cậu. Kỳ Họa Niên, tôi xin lỗi!”
Tóm tắt truyện huyền huyễn:
Tình yêu đến cùng là thứ gì?
Có người hỏi Kỳ Họa Niên như thế.
Khi đó, cậu chỉ nhìn vào bức họa ở trong phòng mình, mỉm cười dịu dàng đáp:
“Kia chính là tình yêu của tôi.”
Người nọ ngước mắt nhìn qua bức họa, im lặng đánh giá.
Đó là một bức chân dung. Màu sắc chủ đạo là màu đỏ, tạo cho người nhìn một cảm giác rất nóng, mạnh mẽ và bí bách.
Tại sao lại là bí bách? Người kia không trả lời được. Đó chỉ là cảm giác mà thôi.
Sau một hồi quan sát, người nọ chợt hỏi: “Đó là…bạn của cậu sao?”
Kỳ Họa Niên trầm ngâm như nghĩ ngợi, hồi sau lắc đầu phủ nhận.
“Là người tôi yêu.”
Vị khách đó sửng sốt nhìn cậu, từ trong ánh mắt có thể nhìn ra được một sự kỳ thị không hề nhỏ.
Sau đó, vị khách đã lựa chọn một bức họa để mua về làm quà tặng rồi lẳng lặng rời đi.
Kỳ Họa Niên ngồi ở chiếc ghế đẩu, chăm chú ngắm nghía bức chân dung.
Tình yêu của cậu quả thực là một người rất đẹp. Từng đường nét trên khuôn mặt đều khiến người đối diện phải ghi nhớ mãi.
Có điều, đôi mắt đỏ như máu ấy, thật vô cảm.
Kỳ Họa Niên duỗi ngón tay si mê chạm vào đôi mắt của người đó, cười như không cười.
Trong lòng cậu luôn tự hào rằng: Người cậu yêu là một người tài giỏi thông minh nhất.
Và cậu cứ ngỡ rằng mình sẽ không bao giờ thoát ra được tấm lưới ái tình ấy cho đến một ngày nọ.
Đó là ngày chính miệng cậu đã thốt ra một câu nói đau đớn thấm vào cốt tủy.
“Vưu Hạ, tôi hận anh đến hết đời này!”
Vưu Hạ nhìn vào đôi mắt dần biến thành một màu đục ngầu giận dữ, cõi lòng giằng xé không ngừng.
Anh bước đến trước mặt Kỳ Họa Niên, cả người quỳ xuống, đôi bàn tay gầy gò lạnh lẽo ấy ôm lấy gương mặt của cậu.
Vưu Hạ cúi mặt, cố gắng giữ bình tĩnh nói ra từng chữ: “Đây là cách cuối cùng tôi có thể làm vì cậu. Kỳ Họa Niên, tôi xin lỗi!”
5 chương mới nhất truyện Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
Danh sách chương truyện Giấy Ngắn Tình Dài – The Cardesiseur [Hệ Liệt 2]
- Chương 91 - Trong lòng vẫn luôn có anh chủ
- Chương 92 - Đó là người của tôi
- Chương 93 - Rào ong đón bướm, ngả ngớn lẳng lơ
- Chương 94 - Chó con biết nói tiếng người
- Chương 95 - Anh không thương em sao?
- Chương 96 - Mùa mây mưa
- Chương 97 - Tôi điên đó giờ rồi
- Chương 98 - Chúng ta cùng chết đi
- Chương 99 - Chúng ta dừng lại đi
- Chương 100 - Đánh giá cao cái “đầu chó con”
- Chương 101 - Chỉ dính máu bệnh nhân, không vấy máu kẻ thù
- Chương 102 - Ngọt lịm tận tim gan
- Chương 103 - Nghèo khổ bần hàn vẫn đong đầy yêu thương
- Chương 104 - Sillage
- Chương 105 - Thằng chó con thích chơi “đồ Cổ”
- Chương 106 - Họ giống cặp đôi về già hủ hỉ với nhau
- Chương 107 - Đừng trách vì sao tôi lại vô lễ
- Chương 108 - Giao lưu thì có thể, giảng hòa thì không
- Chương 109 - Tôi muốn dụ dỗ cậu
- Chương 110 - Trông giống như phượng hoàng lửa, kiêu kỳ và quyền lực
- Chương 111 - Cứu vớt một linh hồn bé nhỏ thuần khiết
- Chương 112 - Quá khứ không thể trở lại, cũng không thể mất đi
- Chương 113 - Dành cho cuộc sống an yên của chúng ta thôi
- Chương 114 - Việc gì khó thì phải trau dồi thôi
- Chương 115 - Cậu bảo thích còn gì, thích mà không ăn ngay à?
- Chương 116 - Xem như một mũi tên trúng hai con nhạn
- Chương 117 - Anh trao cho cậu một nụ hôn trấn an
- Chương 118 - Mắng người ngoài quen rồi, về nhà mắng cả em
- Chương 119 - Cậu lấy thân phận gì mà can thiệp vào chuyện riêng của tôi?
- Chương 120 - I’m sorry, don’t leave me, I want you here with me