Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Chương 20:

Tâm Toái Kê Đinh

21/12/2024

Tiếng mèo kêu không khiến Thẩm Cầm Ương hoảng sợ, nhưng âm thanh kia lại làm nàng giật mình kinh hãi. Nàng vội vàng quay lại, thì thấy một nam nhân thân hình cao lớn đứng ở đó.

Thẩm Cầm Ương xưa nay luôn giữ vẻ trầm ổn, nay cũng không khỏi mất đi bình tĩnh. Người này bước đi sao lại chẳng phát ra chút tiếng động nào? Nói một câu chẳng đầu chẳng đuôi ngay sau lưng người khác, lại vào buổi tối vắng vẻ thế này trong ngự hoa viên.

Thẩm Cầm Ương vừa thầm bực mình vừa định thần lại, nhân ánh trăng soi rõ dung mạo người nọ, nàng bất giác sững sờ.

Là Thư vương sao?

Dù đứng dưới ánh trăng, gương mặt bị bóng tối che phủ không rõ, nhưng Thẩm Cầm Ương vẫn nhận ra hắn ngay tức khắc.

Trong cuốn sách này, nàng đã gặp qua nhiều nam nhân tuấn tú khí chất xuất chúng, như Hạ Thành Diễn, hay cả vị tiên đế bạo quân đã khuất – phản diện của câu chuyện. Nhưng phong thái cùng diện mạo của Thư Vương, quả thật không thua kém bất kỳ nhân vật chính nào.

Điều này thật sự kỳ lạ, bởi trong "Ẩn Ngọc Hạp", Thư Vương chẳng phải nhân vật trọng yếu, thậm chí còn là vai diễn mờ nhạt bên lề.

Ngay cả cái tên Hạ Thành Diệp của hắn, cũng chỉ được nhắc tới một lần khi Hạ Thành Diễn đề cập tại yến tiệc cung đình, khiến Thẩm Cầm Ương mơ hồ nhớ ra thân phận của hắn.

Thẩm Cầm Ương sống trong thế giới sách này đã lâu, trực giác mách bảo nàng, sẽ chẳng vô cớ mà xuất hiện một biến cố trái với quy luật cốt truyện.

Một nhân vật vốn chỉ là nền, nay lại đột nhiên bước ra với dáng vẻ chói lọi như nhân vật chính, trên người Thư Vương nhất định có điều bất thường.



Thấy Thẩm Cầm Ương chỉ nhìn mình mà không nói lời nào, biểu cảm trên gương mặt hắn không hề che giấu sự khó chịu.

"Các người định mang mèo đi sao?" Hắn hỏi.

Thẩm Cầm Ương nhận ra hắn, nhưng không lên tiếng. Trời đã tối, Bạch Chỉ không nhìn rõ mặt hắn, chỉ nghĩ rằng trong hậu cung đêm muộn mà vẫn có người đi lại, chắc chắn là một thị vệ. Tính tình nàng ấy nóng nảy, bèn bật lại:

"Đã ở trong Ngự Hoa Viên, vậy không phải mèo của ngươi! Chúng ta mang đi thì sao, liên quan gì đến ngươi chứ!"

Bạch Chỉ là một cung nữ, ăn nói bất kính như thế, nhưng Hạ Thành Diệp lại không nổi giận. Hắn vẫn ngang ngạnh nói: "Không phải của ta, nhưng ta là người thấy trước."

Thẩm Cầm Ương lúc này mới để ý thấy trong tay hắn cầm một chiếc giỏ, bên trong có lót đệm mềm và cả thức ăn. Có vẻ đúng là hắn đã thấy trước, còn chuẩn bị mang đi nuôi, chỉ là trong lúc đi lấy giỏ lại bị nàng phát hiện trước.

Nếu hắn nói năng tử tế, Thẩm Cầm Ương sẽ chẳng so đo. Nhưng thấy hắn cậy mình nói chuyện ngang ngược, trong lòng nàng cũng trỗi lên đôi chút hiếu thắng, bèn giả vờ không quen biết, nói:

"Vị công tử này thật quá lý lẽ. Ngự hoa viên đâu phải chợ phố hay tửu lầu, làm gì có chuyện ai đến trước thì của người đó? Nếu công tử nói là ngươi thấy trước thì là của ngươi, vậy ta nói ta là người ra tay trước, chẳng phải là của ta sao? Ngươi định làm gì được?"

Hạ Thành Diệp vô cùng thiếu lễ độ, dùng ánh mắt không chút nể nang quét từ đầu tới chân Thẩm Cầm Ương. Phải biết, nhìn từ cách ăn mặc, nàng rõ ràng là một phi tần trong cung. Thế mà một nam tử ngoại nhân như hắn không những không tránh né, mà còn ngang nhiên nhìn nàng trơ trẽn như vậy.

"Ngươi là hoàng hậu của Hạ Thành Diễn?"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook