Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng
Chương 35:
Tâm Toái Kê Đinh
22/12/2024
Liên Kiều không phải lần đầu canh đêm, từ trước đến nay vẫn luôn làm tốt, chưa từng có sai sót. Nhưng giọng điệu hống hách của Bạch Chỉ như thể nàng ấy là kẻ mới vào làm việc lần đầu, rõ ràng là tìm cớ để phát tiết.
Liên Kiều hiểu rõ nhưng không nói ra, chỉ gật đầu đồng ý. Nàng ấy nhìn theo bóng Bạch Chỉ hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi. Sau đó, nàng ấy trải một lớp đệm mỏng cạnh giường của Thẩm Cầm Ương, chỉnh lại bếp than cho lửa cháy đều hơn, rồi mới tắt nến, ôm chăn nằm xuống nghỉ.
Đêm dài mù mịt, Bạch Chỉ ngủ say trong phòng mình. Trong mơ màng, nàng ấy dường như nghe thấy tiếng ai đó kêu cứu. Bởi vì ngủ quá sâu, nàng ấy không tỉnh ngay lập tức. Đến khi tiếng kêu cứu càng lúc càng hỗn loạn, tiếng người qua lại xôn xao, Bạch Chỉ mới giật mình tỉnh dậy.
Xuyên qua tấm giấy trên cửa sổ, nàng ấy nhìn ra sân viện của Chiêu Thần cung, thấy ánh lửa bập bùng và cảnh tượng rối loạn ngút trời.
Nàng ấy vội vã đến mức y phục cũng mặc chẳng chỉnh tề, chân mang đôi hài chưa xỏ hết đã lao ra ngoài.
Khi đến nơi, nàng ấy kinh hãi chứng kiến cửa tẩm cung của Hoàng hậu nương nương đang mở toang, từng làn khói đen dày đặc bốc ra từ bên trong. Giữa sân đá, Hoàng hậu nương nương chỉ khoác một tấm chăn mỏng nằm bất động. Xung quanh là các cung nữ thái giám, người người đều hoảng loạn như kiến trong chảo nóng.
Bạch Chỉ mặt mày tái xanh, run rẩy chạy tới đỡ lấy Thẩm Cầm Ương, phát hiện nàng đã hôn mê. Nàng ấy gấp gáp hô to: "Truyền thái y! Đã truyền thái y chưa?!"
Một tiểu cung nữ bên cạnh hoảng sợ đến mức nói năng lắp bắp: "Đã... đã đi truyền rồi, trong đêm vẫn có thái y trực..."
Bạch Chỉ quay đầu, nhìn khắp xung quanh mà quát lớn: "Sao lại thế này?! Tẩm cung bốc cháy ư?"
Mặc dù cơn gió lạnh ngoài trời thổi qua, nhưng trong không khí vẫn nồng đậm mùi khói than. Trong viện, ánh sáng của đèn lồng và nến sáng rực, nhưng bên trong tẩm cung lại không thấy có dấu hiệu lửa cháy.
Tiểu cung nữ nghẹn ngào, gần như khóc nấc: "Không... không phải cháy ạ. Là than trong lò không hiểu sao bỗng bốc lên rất nhiều khói đen, nương nương bị khói hun đến ngất đi..."
Nghe vậy, Bạch Chỉ tức giận đến giọng nói cũng run rẩy: "Liên Kiều đâu?! Chẳng phải đêm nay nàng ấy trực sao?! Người đâu rồi? Mau bắt lại cho ta! To gan lớn mật dám hại Hoàng hậu nương nương!"
Các tiểu cung nữ đứng sau nghe thế liền lùi lại, để lộ thân ảnh của Liên Kiều. Lúc này, nàng ấy cũng nằm bất động trên mặt đất, dáng vẻ thảm hại hơn nhiều, gương mặt bị khói hun đến loang lổ đen trắng.
May mà thái y tới kịp thời, Bạch Chỉ chỉ huy mọi người dọn dẹp một căn phòng khác để tạm thời an trí Hoàng hậu.
Sau một đêm bận rộn, thái y xác nhận Thẩm Cầm Ương không có gì nghiêm trọng, chỉ bị khói hun đến ngất. Sau khi tỉnh lại, nàng uống một ít nước, tình trạng đã khá hơn.
Còn Liên Kiều, do hít phải nhiều khói hơn, mãi vẫn chưa tỉnh lại. Thẩm Cầm Ương nghe vậy liền ra lệnh cho thái y tiếp tục trị liệu cho nàng. ấy May mà nàng ấy cũng tai qua nạn khỏi.
Mọi việc tạm yên, tiểu cung nữ canh gác ngoài viện được gọi vào trước giường của Hoàng hậu. Bởi vì xảy ra sự cố lớn như vậy trong ca trực của mình, nàng ấy sợ hãi đến mức không ngừng khóc lóc dập đầu.
Liên Kiều hiểu rõ nhưng không nói ra, chỉ gật đầu đồng ý. Nàng ấy nhìn theo bóng Bạch Chỉ hừ lạnh một tiếng rồi bỏ đi. Sau đó, nàng ấy trải một lớp đệm mỏng cạnh giường của Thẩm Cầm Ương, chỉnh lại bếp than cho lửa cháy đều hơn, rồi mới tắt nến, ôm chăn nằm xuống nghỉ.
Đêm dài mù mịt, Bạch Chỉ ngủ say trong phòng mình. Trong mơ màng, nàng ấy dường như nghe thấy tiếng ai đó kêu cứu. Bởi vì ngủ quá sâu, nàng ấy không tỉnh ngay lập tức. Đến khi tiếng kêu cứu càng lúc càng hỗn loạn, tiếng người qua lại xôn xao, Bạch Chỉ mới giật mình tỉnh dậy.
Xuyên qua tấm giấy trên cửa sổ, nàng ấy nhìn ra sân viện của Chiêu Thần cung, thấy ánh lửa bập bùng và cảnh tượng rối loạn ngút trời.
Nàng ấy vội vã đến mức y phục cũng mặc chẳng chỉnh tề, chân mang đôi hài chưa xỏ hết đã lao ra ngoài.
Khi đến nơi, nàng ấy kinh hãi chứng kiến cửa tẩm cung của Hoàng hậu nương nương đang mở toang, từng làn khói đen dày đặc bốc ra từ bên trong. Giữa sân đá, Hoàng hậu nương nương chỉ khoác một tấm chăn mỏng nằm bất động. Xung quanh là các cung nữ thái giám, người người đều hoảng loạn như kiến trong chảo nóng.
Bạch Chỉ mặt mày tái xanh, run rẩy chạy tới đỡ lấy Thẩm Cầm Ương, phát hiện nàng đã hôn mê. Nàng ấy gấp gáp hô to: "Truyền thái y! Đã truyền thái y chưa?!"
Một tiểu cung nữ bên cạnh hoảng sợ đến mức nói năng lắp bắp: "Đã... đã đi truyền rồi, trong đêm vẫn có thái y trực..."
Bạch Chỉ quay đầu, nhìn khắp xung quanh mà quát lớn: "Sao lại thế này?! Tẩm cung bốc cháy ư?"
Mặc dù cơn gió lạnh ngoài trời thổi qua, nhưng trong không khí vẫn nồng đậm mùi khói than. Trong viện, ánh sáng của đèn lồng và nến sáng rực, nhưng bên trong tẩm cung lại không thấy có dấu hiệu lửa cháy.
Tiểu cung nữ nghẹn ngào, gần như khóc nấc: "Không... không phải cháy ạ. Là than trong lò không hiểu sao bỗng bốc lên rất nhiều khói đen, nương nương bị khói hun đến ngất đi..."
Nghe vậy, Bạch Chỉ tức giận đến giọng nói cũng run rẩy: "Liên Kiều đâu?! Chẳng phải đêm nay nàng ấy trực sao?! Người đâu rồi? Mau bắt lại cho ta! To gan lớn mật dám hại Hoàng hậu nương nương!"
Các tiểu cung nữ đứng sau nghe thế liền lùi lại, để lộ thân ảnh của Liên Kiều. Lúc này, nàng ấy cũng nằm bất động trên mặt đất, dáng vẻ thảm hại hơn nhiều, gương mặt bị khói hun đến loang lổ đen trắng.
May mà thái y tới kịp thời, Bạch Chỉ chỉ huy mọi người dọn dẹp một căn phòng khác để tạm thời an trí Hoàng hậu.
Sau một đêm bận rộn, thái y xác nhận Thẩm Cầm Ương không có gì nghiêm trọng, chỉ bị khói hun đến ngất. Sau khi tỉnh lại, nàng uống một ít nước, tình trạng đã khá hơn.
Còn Liên Kiều, do hít phải nhiều khói hơn, mãi vẫn chưa tỉnh lại. Thẩm Cầm Ương nghe vậy liền ra lệnh cho thái y tiếp tục trị liệu cho nàng. ấy May mà nàng ấy cũng tai qua nạn khỏi.
Mọi việc tạm yên, tiểu cung nữ canh gác ngoài viện được gọi vào trước giường của Hoàng hậu. Bởi vì xảy ra sự cố lớn như vậy trong ca trực của mình, nàng ấy sợ hãi đến mức không ngừng khóc lóc dập đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.