Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Chương 46:

Tâm Toái Kê Đinh

22/12/2024

"Nô tỳ thấy..." Liên Kiều dừng lại một lát, rồi mới tiếp lời: "Thấy Ngọc quý phi một mình trong phòng, tự lẩm bẩm như... như đang mưu đồ gì đó với một người không tồn tại, nô tỳ không nghe rõ nội dung, nhưng chắc chắn là có hại cho nương nương."

Bạch Chỉ cuối cùng không thể im lặng thêm được nữa, với tính cách của nàng ấy, có thể nhẫn nhịn đến giờ mà không chen vào đã là rất hiếm có, nàng ấy liền lên tiếng: "Nói càng lúc càng vô lý rồi... chẳng lẽ ngươi coi nương nương là kẻ ngốc mà lừa gạt sao? Những lời thần thần quái quái này mà cũng dám đem ra nói trước mặt chủ nhân?"

Trong mắt nàng ấy, Liên Kiều trước là bất kính, sau lại nói hươu nói vượn. Theo tính cách của nương nương, ghét nhất là những kẻ nói năng linh tinh, nếu như là trước đây, chắc chắn đã bị đuổi đi từ lâu. Nhưng Thẩm Cầm Ương lại suy nghĩ một chút rồi chỉ nhẹ nhàng nói: "Lần sau mơ thấy thì đến báo với ta."

Sau khi Bạch Chỉ và Liên Kiều, một người mặt mày hoang mang, một người lo lắng rời đi, Trúc Linh vốn dĩ không mấy quan tâm đến mọi chuyện, cũng không khỏi nghi ngờ hỏi: "Nương nương, tin thật sao?"

Thẩm Cầm Ương khẽ cười không đáp, đứng dậy chỉnh lại y phục và tóc tai cho chỉnh tề, rồi bước tới trước tượng Quan Âm trong phòng, quỳ xuống.

"Trúc Linh, ngươi có tin vào chuyện ma quái không?"

Trúc Linh nhìn Thẩm Cầm Ương đang quỳ trước tượng Phật, đôi mắt hơi cúi xuống, hai tay chắp lại, chiếc váy trắng như sữa trải trên thảm, trông rất cung kính và thanh thản. Nàng ấy lắc đầu, ngượng ngập nói: "Không tin."

Thẩm Cầm Ương mỉm cười, nói: "Nếu ta nói rằng, thế gian này quả thật không có thần Phật, nhưng có một sức mạnh còn áp đảo hơn cả thần linh, ngươi có tin không?"

Trúc Linh suy nghĩ một chút, rồi đáp: "Nương nương nói thế, nô tỳ tin."

Thẩm Cầm Ương bật cười: "Ngươi không tin vào thần linh, vậy mà lại tin ta?"

Trúc Linh mặt đầy vẻ tự nhiên đáp: "Nương nương, con người có thể thắng trời."



"Con người có thể thắng trời."

Thẩm Cầm Ương lặp lại lời này trong đầu, đúng vậy, nàng có thể đi đến ngày hôm nay, chẳng phải chính nhờ vào câu nói này sao?

Trúc Linh có vẻ ngốc nghếch hơn người khác, nhưng thực ra lại là người nhìn thấu mọi chuyện nhất, ngay cả những điều mà Thẩm Cầm Ương đã quên, lại được cô nương này nhắc nhở chỉ bằng mấy lời đơn giản.

"Vậy thì chúng ta lại thử cược một lần nữa, cược lần này ta sẽ thắng."

...

Khi Ngọc quý phi rời khỏi Chiêu Thần cung, trở về cung điện của mình, nàng ta cho lui tất cả người hầu, tự mình đóng cửa lại, ngay cả cung nữ hầu cận là Thải Bình cũng không được phép tự ý bước vào.

Gương mặt nàng ta tối sầm, hoàn toàn khác với dáng vẻ vui vẻ khi ở Chiêu Thần cung.

Trời đã tối, đèn lẽ ra đã phải thắp lên trong Dao Hoa cung, nhưng Ngọc quý phi lại ngồi một mình trong bóng tối phía sau ánh hoàng hôn, không nhúc nhích.

Tuy nhiên, nếu ai chú ý kỹ, sẽ thấy bàn tay nàng ta đặt trên thành bàn, vẫn còn run rẩy.

Nàng ta đang sợ hãi.

Việc này thật sự diễn ra đúng như kịch bản mà nàng ta đã vạch sẵn, nhưng Ngọc quý phi lại không cảm thấy vui mừng như mong đợi, trong lòng chỉ tràn ngập sự hoang mang và lúng túng, bước chân khi rời khỏi Chiêu Thần cung cũng trở nên loạng choạng như lạc lối.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Giết Chết Nữ Nhân Xuyên Không Cuối Cùng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook