Gió Ấm Không Bằng Anh Thâm Tình
Chương 457: Cúp Điện Tối Om, Mặc Cảnh Thâm Cưỡng Hôn (4)
Thanh Thanh Thùy Tiếu
19/05/2020
Gần đây Tập đoàn MN có một dự án cần huy động vốn. Tuy rằng tài chính trong nội bộ công ty vẫn đủ nhưng Quý Noãn lại bắt buộc phải có được khoản đầu tư này.
Vì Thịnh Dịch Hàn giúp Quý Mộng Nhiên mở phòng giao dịch bất động sản mà gần đây cô ta cũng đang nhăm nhe tìm đến trung tâm tài chính hàng đầu là KW để huy động một khoản tiền lớn. Hiện tại ngành bất động sản ở Hải Thành không ngừng tăng trưởng, nếu Quý Mộng Nhiên có thể có được khoản vốn này thì đúng là chỉ trong thời gian ngắn cũng có được chút tư cách để có thể đối phó với Tập đoàn MN, ít nhất là có thể kiếm được ít lợi nhuận trong ngành địa ốc.
Vì Quý Mộng Nhiên thèm thuồng nên Quý Noãn cũng không định bỏ qua khoản vốn này.
Một tuần sau, bà Từ, người phụ trách của trung tâm tài chính KW đến Hải Thành. Quý Mộng Nhiên nhận được tin báo từ Thịnh Dịch Hàn liền nhân danh Tập đoàn Thịnh thị hẹn gặp bà Từ để trò chuyện xem có thể bàn đến chuyện huy động khoản vốn đầu tư này không.
Nhưng Quý Mộng Nhiên không ngờ khi còn ở nước ngoài thì bà Từ cũng đã thông báo cho Tập đoàn MN, hẹn gặp Quý Noãn. Khi biết được Quý Mộng Nhiên và Quý Noãn là chị em ruột, bà Từ lại tiện thể xếp lịch cho cả ba người cùng gặp nhau tại World Trade Center ở Hải Thành.
Bà Từ là một phụ nữ trạc năm mươi tuổi, cũng được xem là một nữ doanh nhân thành công khá nổi tiếng trong giới tài chính. Bà hẹn hai cô gái trẻ tuổi cùng nhau đi shopping tất nhiên đều do bản tính trời sinh của phái nữ. Dù có bao nhiêu tuổi thì đi dạo phố shopping cũng là cách phụ nữ tâm sự nói chuyện tốt nhất.
Khi còn ở Luân Đôn, Quý Noãn và bà Từ đã từng gặp nhau, xem như cũng có chút quen biết. Sau khi biết được bà Từ mời Quý Mộng Nhiên cùng đi shopping, Quý Noãn cũng nhận ra bà ta muốn đánh giá xem giữa hai chị em rốt cuộc khác nhau như thế nào. Chắc có lẽ bà ta muốn xem thử xem ai được lòng bà ta hơn. Dù sao đi nữa hai chị em họ cũng đều là những người đầu tư kinh doanh trong cùng một ngành, chỉ cần có tiền thì rót vốn cho bên nào cũng được. Huống hồ Quý Noãn cũng không hề thiếu nhà đầu tư, nên bà Tư vẫn còn chút băn khoăn.
Quý Mộng Nhiên thì ngược lại, khi cô ta biết bà Từ lại mời cả Quý Noãn đi dạo phố thì vô cùng tức giận. Hơn nữa vì cô ta phải chịu sức ép từ Quý Noãn quá lâu, lại thêm vừa rồi bị mất mặt nhiều lần ở khu nghỉ mát, lần này cô ta thật sự không muốn bị hào quang của Quý Noãn làm lu mờ, nên đã cố tình diện trang phục thật lộng lẫy, quyết tâm chiếm ưu thế.
Quý Mộng Nhiên sợ mình đi muộn nên cố tình đến World Trade Center sớm một tiếng. Nhân lúc bà Từ chưa đến thì cô quyết định đi vào trong dạo một vòng, mua được một chiếc đồng hồ hơn một triệu, định bụng tặng cho bà Từ.
Cuối cùng cũng đến giờ hẹn, Quý Mộng Nhiên đứng đợi ở cửa World Trade Center thì nhìn thấy Quý Noãn và bà Từ cùng nhau từ trên xe bước xuống. Rõ ràng Quý Noãn là người tìm đến bà Từ để xin vốn đầu tư, vậy mà giờ lại ngồi trên xe bà Từ.
Quý Mộng Nhiên hít vào một hơi thật mạnh, khi Quý Noãn và bà Từ cùng xuống xe thì vội vàng tươi cười bước đến đón: “Bà Từ, xin chào, tôi là Quý Mộng Nhiên, người phụ trách Phòng giao dịch Bất động sản trực thuộc Thịnh thị. Lần đầu gặp mặt nên tôi đến sớm một chút để chờ, không ngờ bà Từ cực kỳ đúng giờ.”
Bà Từ nhìn cô ta rồi thân thiện cười, liếc nhìn Quý Noãn đang bước đến từ phía sau: “Buổi sáng tôi đi họp ở Sở Tài chính thành phố, trong ngờ lại gặp Tổng Giám đốc Quý. May nhờ Tổng Giám đốc Quý nhắc nhở cái hẹn chiều nay rồi cùng đến đây với tôi. Nếu không, với trí nhớ của tôi thì chắc hai cô còn đang phải đứng đây đợi lâu đấy.”
Quý Mộng Nhiên vẫn giữ nụ cười tươi: “Vậy sao? Tôi cứ thắc mắc sao Tổng Giám đốc Quý lại ngồi cùng xe với bà Từ mà không tự lái xe đi…”
Quý Noãn không có ý định quanh quẩn bên cạnh bà Từ. Sau khi bước lên bậc thang cẩm thạch trước cửa trung tâm thương mại, cô nhìn Quý Mộng Nhiên diện toàn trang phục thương hiệu lớn thì mới buông một câu: “Mộng Nhiên, cô đắp hết của cải trong nhà lên người mình đấy à? Hôm nay trời rất nóng, cô còn phải mặc cả áo khoác lửng của Channel sao? Có phải cô hiểu lầm gì đó với cái thời tiết ba lăm độ này không?”
Bà Từ cũng mỉm cười nhìn Quý Mộng Nhiên. Dù sao bà ta cũng không hiểu tính tình Quý Mộng Nhiên thế nào, chỉ cho là hai chị em đang chòng ghẹo nhau, nên nói như bắc một bậc thang cho Quý Mộng Nhiên đi xuống: “Có phải Mộng Nhiên sợ ánh nắng không? Vì da cô mẫn cảm với tia UV nên trời nóng như vậy mà vẫn phải mặc áo khoác?”
Quý Mộng Nhiên nhìn thấy bậc thang thì lập tức tranh thủ leo xuống: “Đúng là tôi rất sợ bị nắng chiếu vào, không dám lộ liễu như Tổng Giám đốc Quý. Trước kia tôi phơi nắng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cho nên cứ đến thời tiết này là tôi sẽ mặc nhiều một chút.”
Bà Từ gật đầu, tươi cười mời hai cô gái cùng đi vào trung tâm thương mại: “Vậy chúng ta vào trong đi, bên ngoài này nóng quá, vào trong có máy điều hòa thì còn thoải mái hơn được một chút.”
Quý Noãn mím môi, nở nụ cười nhạt.
Quý Mộng Nhiên đứng một bên kéo cánh tay bà Từ bước vào trong cửa nói: “Đây là lần đầu tiên bà Từ đến Hải Thành sao?”
“Không phải. Lúc còn trẻ tôi đã đến đây một lần rồi. Sở dĩ tôi nhận lời mời của hai chị em cô là vì lúc còn trẻ, tôi cũng từng có chút quan hệ làm ăn với Chủ tịch Quý, ba của hai cô. Chủ tịch Quý là người rất tốt, hồi đó trên phương diện hợp tác, tôi được ông ấy giúp đỡ nhiều. Vì vậy đến Hải Thành dịp này, tôi đồng thời nhận được lời mời của cả hai người, nhân tiện tôi cũng muốn gặp cả hai cô xem thế nào. Ngày trước cả hai chị em đều còn rất nhỏ, chắc cũng không nhớ tôi.” Bà Từ vừa nói vừa quay sang nhìn Quý Noãn: “Quý tổng này, vừa rồi chúng ta cũng mới hàn thuyên trên xe đấy, tôi thật sự không ngờ một đại tiểu thư bốc đồng ương ngạnh ngày trước bây giờ lại là một nhân tài trong giới kinh doanh. Hôm nay gặp lại cô ở Sở Tài chính tôi khá là ngạc nhiên, phải thốt lên đúng là dấu ấn của thời gian đã biến đổi con người biết bao nhiêu.”
Quý Noãn khẽ cười tươi: “Ai rồi cũng sẽ thay đổi. Trước kia tôi bốc đồng ngang ngạnh cũng vì tôi còn quá trẻ, bây giờ cũng được xem là trưởng thành một chút. Huống chi tôi cũng được tôi luyện trong thương trường, nên dĩ nhiên cũng thay đổi không ít.”
“Phải phải, đúng là như vậy.” Bà Từ vừa nói vừa níu cánh tay Quý Noãn, hạ thấp giọng như muốn nói thầm: “Trước đây tôi còn cảm thấy Mộng Nhiên rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, triển vọng tương lai rất xán lạn. Thế mà không ngờ cô lại còn vượt xa hơn cả dự đoán, đến bây giờ thật sự là một bông hoa tươi rực rỡ. Một cô gái tuổi còn trẻ mà đã có được thành tựu như vậy thì không một ai có thể sánh được.”
Tuy bà Từ nói rất khẽ nhưng Quý Mộng Nhiên ở bên cạnh vẫn nghe thấy được, nét mặt không còn dễ chịu khi nhìn hai người kia nữa, cô ta tiếp tục chủ động níu cánh tay bà Từ, ngọt ngào nói: “Bà Từ, bây giờ tôi cũng rất thành công mà. Dù sao hiện giờ bất động sản cũng là một ngành có lợi nhuận rất lớn. Công ty của chị tôi không chỉ hoạt động riêng trong lĩnh vực này, chị ấy cũng không thiếu khoản tiền kia đâu. Còn tôi, tuy mới thành lập phòng giao dịch nhưng cũng nắm trong tay không ít tiềm năng, chỉ cần có khoản vốn đầu tư này thì tuyệt đối sẽ không làm bà thất vọng.”
Vì Thịnh Dịch Hàn giúp Quý Mộng Nhiên mở phòng giao dịch bất động sản mà gần đây cô ta cũng đang nhăm nhe tìm đến trung tâm tài chính hàng đầu là KW để huy động một khoản tiền lớn. Hiện tại ngành bất động sản ở Hải Thành không ngừng tăng trưởng, nếu Quý Mộng Nhiên có thể có được khoản vốn này thì đúng là chỉ trong thời gian ngắn cũng có được chút tư cách để có thể đối phó với Tập đoàn MN, ít nhất là có thể kiếm được ít lợi nhuận trong ngành địa ốc.
Vì Quý Mộng Nhiên thèm thuồng nên Quý Noãn cũng không định bỏ qua khoản vốn này.
Một tuần sau, bà Từ, người phụ trách của trung tâm tài chính KW đến Hải Thành. Quý Mộng Nhiên nhận được tin báo từ Thịnh Dịch Hàn liền nhân danh Tập đoàn Thịnh thị hẹn gặp bà Từ để trò chuyện xem có thể bàn đến chuyện huy động khoản vốn đầu tư này không.
Nhưng Quý Mộng Nhiên không ngờ khi còn ở nước ngoài thì bà Từ cũng đã thông báo cho Tập đoàn MN, hẹn gặp Quý Noãn. Khi biết được Quý Mộng Nhiên và Quý Noãn là chị em ruột, bà Từ lại tiện thể xếp lịch cho cả ba người cùng gặp nhau tại World Trade Center ở Hải Thành.
Bà Từ là một phụ nữ trạc năm mươi tuổi, cũng được xem là một nữ doanh nhân thành công khá nổi tiếng trong giới tài chính. Bà hẹn hai cô gái trẻ tuổi cùng nhau đi shopping tất nhiên đều do bản tính trời sinh của phái nữ. Dù có bao nhiêu tuổi thì đi dạo phố shopping cũng là cách phụ nữ tâm sự nói chuyện tốt nhất.
Khi còn ở Luân Đôn, Quý Noãn và bà Từ đã từng gặp nhau, xem như cũng có chút quen biết. Sau khi biết được bà Từ mời Quý Mộng Nhiên cùng đi shopping, Quý Noãn cũng nhận ra bà ta muốn đánh giá xem giữa hai chị em rốt cuộc khác nhau như thế nào. Chắc có lẽ bà ta muốn xem thử xem ai được lòng bà ta hơn. Dù sao đi nữa hai chị em họ cũng đều là những người đầu tư kinh doanh trong cùng một ngành, chỉ cần có tiền thì rót vốn cho bên nào cũng được. Huống hồ Quý Noãn cũng không hề thiếu nhà đầu tư, nên bà Tư vẫn còn chút băn khoăn.
Quý Mộng Nhiên thì ngược lại, khi cô ta biết bà Từ lại mời cả Quý Noãn đi dạo phố thì vô cùng tức giận. Hơn nữa vì cô ta phải chịu sức ép từ Quý Noãn quá lâu, lại thêm vừa rồi bị mất mặt nhiều lần ở khu nghỉ mát, lần này cô ta thật sự không muốn bị hào quang của Quý Noãn làm lu mờ, nên đã cố tình diện trang phục thật lộng lẫy, quyết tâm chiếm ưu thế.
Quý Mộng Nhiên sợ mình đi muộn nên cố tình đến World Trade Center sớm một tiếng. Nhân lúc bà Từ chưa đến thì cô quyết định đi vào trong dạo một vòng, mua được một chiếc đồng hồ hơn một triệu, định bụng tặng cho bà Từ.
Cuối cùng cũng đến giờ hẹn, Quý Mộng Nhiên đứng đợi ở cửa World Trade Center thì nhìn thấy Quý Noãn và bà Từ cùng nhau từ trên xe bước xuống. Rõ ràng Quý Noãn là người tìm đến bà Từ để xin vốn đầu tư, vậy mà giờ lại ngồi trên xe bà Từ.
Quý Mộng Nhiên hít vào một hơi thật mạnh, khi Quý Noãn và bà Từ cùng xuống xe thì vội vàng tươi cười bước đến đón: “Bà Từ, xin chào, tôi là Quý Mộng Nhiên, người phụ trách Phòng giao dịch Bất động sản trực thuộc Thịnh thị. Lần đầu gặp mặt nên tôi đến sớm một chút để chờ, không ngờ bà Từ cực kỳ đúng giờ.”
Bà Từ nhìn cô ta rồi thân thiện cười, liếc nhìn Quý Noãn đang bước đến từ phía sau: “Buổi sáng tôi đi họp ở Sở Tài chính thành phố, trong ngờ lại gặp Tổng Giám đốc Quý. May nhờ Tổng Giám đốc Quý nhắc nhở cái hẹn chiều nay rồi cùng đến đây với tôi. Nếu không, với trí nhớ của tôi thì chắc hai cô còn đang phải đứng đây đợi lâu đấy.”
Quý Mộng Nhiên vẫn giữ nụ cười tươi: “Vậy sao? Tôi cứ thắc mắc sao Tổng Giám đốc Quý lại ngồi cùng xe với bà Từ mà không tự lái xe đi…”
Quý Noãn không có ý định quanh quẩn bên cạnh bà Từ. Sau khi bước lên bậc thang cẩm thạch trước cửa trung tâm thương mại, cô nhìn Quý Mộng Nhiên diện toàn trang phục thương hiệu lớn thì mới buông một câu: “Mộng Nhiên, cô đắp hết của cải trong nhà lên người mình đấy à? Hôm nay trời rất nóng, cô còn phải mặc cả áo khoác lửng của Channel sao? Có phải cô hiểu lầm gì đó với cái thời tiết ba lăm độ này không?”
Bà Từ cũng mỉm cười nhìn Quý Mộng Nhiên. Dù sao bà ta cũng không hiểu tính tình Quý Mộng Nhiên thế nào, chỉ cho là hai chị em đang chòng ghẹo nhau, nên nói như bắc một bậc thang cho Quý Mộng Nhiên đi xuống: “Có phải Mộng Nhiên sợ ánh nắng không? Vì da cô mẫn cảm với tia UV nên trời nóng như vậy mà vẫn phải mặc áo khoác?”
Quý Mộng Nhiên nhìn thấy bậc thang thì lập tức tranh thủ leo xuống: “Đúng là tôi rất sợ bị nắng chiếu vào, không dám lộ liễu như Tổng Giám đốc Quý. Trước kia tôi phơi nắng bị ảnh hưởng nghiêm trọng, cho nên cứ đến thời tiết này là tôi sẽ mặc nhiều một chút.”
Bà Từ gật đầu, tươi cười mời hai cô gái cùng đi vào trung tâm thương mại: “Vậy chúng ta vào trong đi, bên ngoài này nóng quá, vào trong có máy điều hòa thì còn thoải mái hơn được một chút.”
Quý Noãn mím môi, nở nụ cười nhạt.
Quý Mộng Nhiên đứng một bên kéo cánh tay bà Từ bước vào trong cửa nói: “Đây là lần đầu tiên bà Từ đến Hải Thành sao?”
“Không phải. Lúc còn trẻ tôi đã đến đây một lần rồi. Sở dĩ tôi nhận lời mời của hai chị em cô là vì lúc còn trẻ, tôi cũng từng có chút quan hệ làm ăn với Chủ tịch Quý, ba của hai cô. Chủ tịch Quý là người rất tốt, hồi đó trên phương diện hợp tác, tôi được ông ấy giúp đỡ nhiều. Vì vậy đến Hải Thành dịp này, tôi đồng thời nhận được lời mời của cả hai người, nhân tiện tôi cũng muốn gặp cả hai cô xem thế nào. Ngày trước cả hai chị em đều còn rất nhỏ, chắc cũng không nhớ tôi.” Bà Từ vừa nói vừa quay sang nhìn Quý Noãn: “Quý tổng này, vừa rồi chúng ta cũng mới hàn thuyên trên xe đấy, tôi thật sự không ngờ một đại tiểu thư bốc đồng ương ngạnh ngày trước bây giờ lại là một nhân tài trong giới kinh doanh. Hôm nay gặp lại cô ở Sở Tài chính tôi khá là ngạc nhiên, phải thốt lên đúng là dấu ấn của thời gian đã biến đổi con người biết bao nhiêu.”
Quý Noãn khẽ cười tươi: “Ai rồi cũng sẽ thay đổi. Trước kia tôi bốc đồng ngang ngạnh cũng vì tôi còn quá trẻ, bây giờ cũng được xem là trưởng thành một chút. Huống chi tôi cũng được tôi luyện trong thương trường, nên dĩ nhiên cũng thay đổi không ít.”
“Phải phải, đúng là như vậy.” Bà Từ vừa nói vừa níu cánh tay Quý Noãn, hạ thấp giọng như muốn nói thầm: “Trước đây tôi còn cảm thấy Mộng Nhiên rất ngoan ngoãn hiểu chuyện, triển vọng tương lai rất xán lạn. Thế mà không ngờ cô lại còn vượt xa hơn cả dự đoán, đến bây giờ thật sự là một bông hoa tươi rực rỡ. Một cô gái tuổi còn trẻ mà đã có được thành tựu như vậy thì không một ai có thể sánh được.”
Tuy bà Từ nói rất khẽ nhưng Quý Mộng Nhiên ở bên cạnh vẫn nghe thấy được, nét mặt không còn dễ chịu khi nhìn hai người kia nữa, cô ta tiếp tục chủ động níu cánh tay bà Từ, ngọt ngào nói: “Bà Từ, bây giờ tôi cũng rất thành công mà. Dù sao hiện giờ bất động sản cũng là một ngành có lợi nhuận rất lớn. Công ty của chị tôi không chỉ hoạt động riêng trong lĩnh vực này, chị ấy cũng không thiếu khoản tiền kia đâu. Còn tôi, tuy mới thành lập phòng giao dịch nhưng cũng nắm trong tay không ít tiềm năng, chỉ cần có khoản vốn đầu tư này thì tuyệt đối sẽ không làm bà thất vọng.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.