Chương 11
no name
11/03/2015
Sáng, học thêm về, nó ghé thẳng vào chỗ hẹn, hôm nay nhỏ học 2 ca nên không đi cùng nó được, một mình nó ngồi chờ, nó đến sớm 20 phút.
Lát sau, có một dáng người thon thả bước vào, nhìn nó mỉm cười:
-Chào em.
Nó chỉ cười đáp trả. người phục vụ đi đến, lịch sự hỏi:
-2 bạn dùng gì?
-Cho em 1 kem sữa chua, 1 kem dâu.
Thấy Ngọc khá ngạc nhiên khi nó không hỏi ý kiến mình mà đã tự ý gọi đồ, nó cười:
-Sữa chua cho em, còn dâu cho chị. Em nghĩ chị thích dâu
-Sao em nghĩ chị thích dâu?
Nó chỉ cười, không đáp trả, nhìn xa xắm qua ô cửa kính, "thời tiết hôm nay thật đẹp". sau khi người phục vụ đưa đồ đến, xúc 1 thìa bỏ vào miệng, vị kem vừa chua, vừa ngọt tan trong miệng mát lạnh, nó thấy tự tin hơn, mắt vẫn chăm chú nhìn vào li kem, nó lên tiếng:
-Chị thích anh Duy?
Ngọc khá bất ngờ vì con bé trước mặt hỏi mình một câu như vậy, ngưng động tác, lấy lại bình tĩnh, cô ta cười nhếch mép:
-Em biết sao? Ừm, phải, chị thích Duy.
-Chị biết anh Duy đã có bạn gái mà vẫn xen vào?-giọng nó lạnh tanh, cười khinh bỉ
-Haha, chị đâu xen vào, chỉ là chị đang cố gắng để giành lấy tình yêu thôi, vốn dĩ làm gì có người thứ 3, mà người thứ 3 ở đây, chắc là em đấy nhi ạ.
Đến đây nó không giữ được bình tĩnh nữa, đứng dậy, hất cả li nước lọc vào người chị ta:
-Chị thật trơ trẽn.
-Xin lỗi đi.
Cái giọng trầm, đầy nam tính mà lạnh ngắt của anh vang lên, nó thấy bất ngờ và có chút sợ hãi. Ngọc thì như đã biết trước, giả vờ một cách lộ liễu:
-Ơ Duy, sao cậu lại đến đây.
Phớt lờ lời nói của ngọc, anh nhìn nó, như ra lạnh:
-Xin lỗi Ngọc đi.
Nó uất ức nhìn thẳng vào mắt anh:
-Không, em không sai.
Anh khá tức giận trước phản ứng của nó, thấy thế, Ngọc liền lên tiếng:
-Thôi tớ đi trước đây.
Nói rồi, chị ta đứng lên bước đi, trên môi không quên nở nụ cười đắc thắng. Anh nhíu mày nhìn nó, nó trân mắt nhìn anh, đôi mắt đỏ ỏng. Anh xoay người bước theo chị ta..
-Anh đứng lại, nếu anh cứ đi là chia tay đấy.
Anh không quay đầu, anh đi thẳng. Nó như muốn gục luôn, khóc không thành tiếng...
Thấy Ngọc đi cách mình 1 đoạn không xa, anh lên tiếng:
-Tớ muốn nói chuyện với cậu.
Tại quán cafe gần đó.
-Cậu muốn nói gì?
-Xin lỗi, nhi quá trẻ con.
Ngọc cười nhạt:
-Cậu chỉ muốn nói thế thôi sao?
- Tớ muốn hỏi, cậu thích tớ?
Ngọc đứng tim, nhìn anh, chị ta gật đầu thừa nhận.
-Cậu cố tình để tớ biết chuyện Nhi hẹn cậu?
Ngọc khá run, uống một ngụm nước, rồi nói:
-Phải. Tớ muốn cho cậu thấy con bé đó không đơn giản như cậu nghĩ.
-Tớ không muốn đánh mất tình bạn của cậu và tớ. Bài thu hoạch tớ làm xong và gửi cho thầy rồi, từ mai, có lẽ nên hạn chế gặp hơn.
Nói rồi anh lạnh lùng đứng dậy, Ngọc run run:
-Cậu thích con bé đó, nó có gì hơn tớ chứ.
-Tớ thích Nhi, Nhi hơn cậu điều đó.
Bước đi, không thèm nhìn lại, anh thấy nhẹ nhõm, giờ, chỉ còn việc làm hòa với ai đó thôi..
Lát sau, có một dáng người thon thả bước vào, nhìn nó mỉm cười:
-Chào em.
Nó chỉ cười đáp trả. người phục vụ đi đến, lịch sự hỏi:
-2 bạn dùng gì?
-Cho em 1 kem sữa chua, 1 kem dâu.
Thấy Ngọc khá ngạc nhiên khi nó không hỏi ý kiến mình mà đã tự ý gọi đồ, nó cười:
-Sữa chua cho em, còn dâu cho chị. Em nghĩ chị thích dâu
-Sao em nghĩ chị thích dâu?
Nó chỉ cười, không đáp trả, nhìn xa xắm qua ô cửa kính, "thời tiết hôm nay thật đẹp". sau khi người phục vụ đưa đồ đến, xúc 1 thìa bỏ vào miệng, vị kem vừa chua, vừa ngọt tan trong miệng mát lạnh, nó thấy tự tin hơn, mắt vẫn chăm chú nhìn vào li kem, nó lên tiếng:
-Chị thích anh Duy?
Ngọc khá bất ngờ vì con bé trước mặt hỏi mình một câu như vậy, ngưng động tác, lấy lại bình tĩnh, cô ta cười nhếch mép:
-Em biết sao? Ừm, phải, chị thích Duy.
-Chị biết anh Duy đã có bạn gái mà vẫn xen vào?-giọng nó lạnh tanh, cười khinh bỉ
-Haha, chị đâu xen vào, chỉ là chị đang cố gắng để giành lấy tình yêu thôi, vốn dĩ làm gì có người thứ 3, mà người thứ 3 ở đây, chắc là em đấy nhi ạ.
Đến đây nó không giữ được bình tĩnh nữa, đứng dậy, hất cả li nước lọc vào người chị ta:
-Chị thật trơ trẽn.
-Xin lỗi đi.
Cái giọng trầm, đầy nam tính mà lạnh ngắt của anh vang lên, nó thấy bất ngờ và có chút sợ hãi. Ngọc thì như đã biết trước, giả vờ một cách lộ liễu:
-Ơ Duy, sao cậu lại đến đây.
Phớt lờ lời nói của ngọc, anh nhìn nó, như ra lạnh:
-Xin lỗi Ngọc đi.
Nó uất ức nhìn thẳng vào mắt anh:
-Không, em không sai.
Anh khá tức giận trước phản ứng của nó, thấy thế, Ngọc liền lên tiếng:
-Thôi tớ đi trước đây.
Nói rồi, chị ta đứng lên bước đi, trên môi không quên nở nụ cười đắc thắng. Anh nhíu mày nhìn nó, nó trân mắt nhìn anh, đôi mắt đỏ ỏng. Anh xoay người bước theo chị ta..
-Anh đứng lại, nếu anh cứ đi là chia tay đấy.
Anh không quay đầu, anh đi thẳng. Nó như muốn gục luôn, khóc không thành tiếng...
Thấy Ngọc đi cách mình 1 đoạn không xa, anh lên tiếng:
-Tớ muốn nói chuyện với cậu.
Tại quán cafe gần đó.
-Cậu muốn nói gì?
-Xin lỗi, nhi quá trẻ con.
Ngọc cười nhạt:
-Cậu chỉ muốn nói thế thôi sao?
- Tớ muốn hỏi, cậu thích tớ?
Ngọc đứng tim, nhìn anh, chị ta gật đầu thừa nhận.
-Cậu cố tình để tớ biết chuyện Nhi hẹn cậu?
Ngọc khá run, uống một ngụm nước, rồi nói:
-Phải. Tớ muốn cho cậu thấy con bé đó không đơn giản như cậu nghĩ.
-Tớ không muốn đánh mất tình bạn của cậu và tớ. Bài thu hoạch tớ làm xong và gửi cho thầy rồi, từ mai, có lẽ nên hạn chế gặp hơn.
Nói rồi anh lạnh lùng đứng dậy, Ngọc run run:
-Cậu thích con bé đó, nó có gì hơn tớ chứ.
-Tớ thích Nhi, Nhi hơn cậu điều đó.
Bước đi, không thèm nhìn lại, anh thấy nhẹ nhõm, giờ, chỉ còn việc làm hòa với ai đó thôi..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.