Gió Đông Ấm Áp

Chương 9

no name

11/03/2015

Nghe cô gái giới thiệu, nó không khỏi bất ngờ. Đây là chị Ngọc sao? Cái chị mà cả tuần nay ngày nào cũng hẹn với anh. Ngọc tiếp tục:

-Còn em là..

-À, chào chị, em là hàng xóm, và cũng là bạn gái anh Duy ạ.

Vừa nghe nó nhắc đến 2 từ bạn gái, Ngọc thoáng khó chịu, vừa lúc Duy đi xuống, Ngọc mỉm cười:

-Duy, cậu có bạn gái dễ thương thế sao giấu? Chả giới thiệu cho bạn bè gì cả.

Duy khẽ nhíu mày, nhìn nhỏ, không nói gì, rồi đi thẳng vào bếp, Ngọc đi theo sau, cả 2 lại trò chuyện, thấy Ngọc cười đùa với Duy, nó thấy "nóng trong người". Bà Tư thấy thế thì liền nói:

-Nhi, cháu vào lấy bát đũa ra đi.

-Vâng ạ. Nó khẽ cười. Nhìn nó bước vào trong cùng nụ cười phảng phất buồn, bà Tư khẽ thở dài, có chút lo lắng.

Ăn xong, lúc dọn rửa chén bát:

-Em để đấy, chị dọn cho.-Ngọc lên tiếng, có vẻ Ngọc rất tự nhiên, cứ như là người quen còn nó là khách vậy.

-Thôi, chị cứ ngồi với anh Duy đi, em dọn được rồi-Vừa nói, nó vừa liếc nhìn anh, khuôn mặt anh vẫn lạnh tanh như thế, đợi anh bỏ cái bát cuối cùng vào, nó nhanh chóng bưng đi. Anh thấy thái độ của nó thì thoáng không được vui.



Về nhà, nó nhìn sang phòng anh, thấy anh và chị kia đang nói gì đó, cười đùa rất vui vẻ, anh cũng đang nói và cười, khắc hẳn khi nói chuyện với nó. Ừm, tâm trạng nó lúc này phải nói là tệ rất tệ.

"Ê, tao vừa gặp mặt cái người tên Ngọc rồi mày ạ"

"Ồ, tin hot, thế nào mà gặp, xinh không?"

"phải nói là rất xinh, trưa nay chị ta đến ăn trưa tại nhà anh, nghe đâu để cùng làm bài thu hoạch gì đó"

"à, ừm, thôi có gì đâu mà, chỉ là bạn thôi, mày phấn chấn lên tao nhờ, thế muốn nghe chuyện tao không?"

"ok, kể đi"

thế là nhỏ bắt đầu kể, 1 tin, 2 tin, 3 tin nó bắt đầu phụt cười:

"ế, bá đạo quá mày, haha, cẩn thận không người ta chạy mất dép"

"ax, con gái thời này phải chảnh thế mới có giá mày ạ, haha"

"ờ, thôi, kệ giá của mày, tao đi học đã"



"ờ, biến"

Nó đến lớp học thêm, tâm trạng không mấy vui vẻ, ngồi cả buổi mà đầu óc cứ bay đi đâu, chẳng có tiếp thu được gì.

Tối, ôm tập sang nhà anh, hôm nay, anh "không có hẹn", thấy nó vào, anh ngẩng đầu nhìn rồi lại quay lại với công việc dang dở. Nó nén tiếng thở dài, ngồi xuống:

-Chị Ngọc xinh anh nhỉ?

Nghe nói hỏi, anh hơi khựng người, nhưng rồi nhanh chống lấy lại dáng vẻ ban đầu, anh đáp một cách thờ ơ.

-Ờ.

Nó biết là chị ta xinh, nó không phủ nhận, nhưng khi nghe anh đáp, nó thấy thất vọng.

-Anh rất thích nói chuyện với chị ấy nhỉ? em cảm thấy thế, em thấy anh cười suốt, không như khi nói với em

Giọng nó nhỏ dần nhỏ dần, cổ họng bị nghẹn lại, nước mặt chực trào ra. Đến đây thì anh dừng hẳn công việt, đặt cây bút cả tài liệu xuống. Nhíu mày nhìn nó. Nó cúi gằm mặt xuống đất, giọng có chút nghẹn:

-Anh đừng tưởng cứ lạnh lùng với em là em sẽ bỏ cuộc, anh càng như thế thì em càng thích anh thôi.

Nói rồi, nó chạy thật nhanh ra khỏi phòng, lấy tay quệt dòng nước mắt vừa rơi trên má. Anh thở dài, trong lòng dấy lên một mớ hỗn độn, không thể phủ nhận là có đau lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Gió Đông Ấm Áp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook