Chương 81: Cầu an
Nhà văn Trà Bình
30/08/2018
Chiều về những vệt nắng phủ trên mái nhà ông Năm như đang hong khô lại
mảng ngói ẩm rêu sau mấy ngày mưa liên tiếp. Làn khói trắng nghi ngút
tỏa lên từ nóc bếp cùng mùi nếp với hạt mè rang! Bà Năm và Ngọc lúi húi
chuẩn bị mâm đồ cúng cầu an cho gia đình, vợ chồng Khánh bận rộn làm
khoản giấy tờ thủ tục kinh doanh vì nhờ có mối làm ăn của bạn bè nên vợ
chồng Khánh đã mở xưởng mỹ nghệ mây tre đan, lấy tên là xưởng mỹ nghệ
Nam Phong. Thấy nét buồn luôn hiện trên khuôn mặt chị Ba nên Thắm hỏi:
- Chị Ba! Ông Tánh bị bắt rồi, ổng không còn làm phiền chị nữa mà sao chị cứ rầu hoài vậy?
- Không phải chuyện đó đâu em, tại chị nhớ thằng Lực quá! Không biết giờ nó ra sao!
- Chị hãy yên tâm, ông Thành sẽ biết đường lo cho nó mà!
- Biết là vậy! Nhưng con kia không phải dạng vừa đâu em?
- Con nhỏ đang sống chung với ông Thành hả chị?
- Ừa! Giờ chị biết được nhiều sự thật nên chị càng lo cho thằng Lực.
- Chị biết gì vậy?
- Chị nói nhỏ nghe nè! Bữa trước con Trang nó ghé quán chị, nó ghé sau lúc ông Tánh bị công an bắt. Con Trang có vẻ hoảng loạn, nó nói với chị là chuyện cái giấy có bầu của nó là do con Diễm sắp đặt và con Diễm còn thuê nó tới quán cà phê của chị làm, con Diễm kêu nó cho muối, nước mắm vô cà phê để khách phản ứng gây lộn…
- Hả! Em nghe chị nói mà em chóng mặt, sao lại thất đức vậy chứ!
- Mục đích con Diễm là nó muốn có được ông Thành nên nó làm mọi thứ đảo lộn.
- Thật độc ác! Con Diễm có ăn có học mà vô lương tâm quá!
- Con người mà em! Thôi, cái gì của mình sẽ thuộc về mình, cưỡng cầu rồi cũng phải sống theo quy luật! Coi như kiếp trước ông Thành mắc nợ nó! Giờ chị muốn đưa thằng Lực về với chị!
- Dạ! Đúng đó chị, con Diễm nó ác vậy nên mình lại thêm lo cho thằng bé sống cùng. Mọi chuyện rồi sẽ nghĩ ra cách giải quyết, thấy chị buồn hoài vậy em sốt ruột lắm!
- Ừa! Đừng lo cho chị, vợ chồng cố gắng tập trung lo cho cái xưởng đan đi!
- Dạ! Em hiểu mà chị!
- Chị Ba! Ông Tánh bị bắt rồi, ổng không còn làm phiền chị nữa mà sao chị cứ rầu hoài vậy?
- Không phải chuyện đó đâu em, tại chị nhớ thằng Lực quá! Không biết giờ nó ra sao!
- Chị hãy yên tâm, ông Thành sẽ biết đường lo cho nó mà!
- Biết là vậy! Nhưng con kia không phải dạng vừa đâu em?
- Con nhỏ đang sống chung với ông Thành hả chị?
- Ừa! Giờ chị biết được nhiều sự thật nên chị càng lo cho thằng Lực.
- Chị biết gì vậy?
- Chị nói nhỏ nghe nè! Bữa trước con Trang nó ghé quán chị, nó ghé sau lúc ông Tánh bị công an bắt. Con Trang có vẻ hoảng loạn, nó nói với chị là chuyện cái giấy có bầu của nó là do con Diễm sắp đặt và con Diễm còn thuê nó tới quán cà phê của chị làm, con Diễm kêu nó cho muối, nước mắm vô cà phê để khách phản ứng gây lộn…
- Hả! Em nghe chị nói mà em chóng mặt, sao lại thất đức vậy chứ!
- Mục đích con Diễm là nó muốn có được ông Thành nên nó làm mọi thứ đảo lộn.
- Thật độc ác! Con Diễm có ăn có học mà vô lương tâm quá!
- Con người mà em! Thôi, cái gì của mình sẽ thuộc về mình, cưỡng cầu rồi cũng phải sống theo quy luật! Coi như kiếp trước ông Thành mắc nợ nó! Giờ chị muốn đưa thằng Lực về với chị!
- Dạ! Đúng đó chị, con Diễm nó ác vậy nên mình lại thêm lo cho thằng bé sống cùng. Mọi chuyện rồi sẽ nghĩ ra cách giải quyết, thấy chị buồn hoài vậy em sốt ruột lắm!
- Ừa! Đừng lo cho chị, vợ chồng cố gắng tập trung lo cho cái xưởng đan đi!
- Dạ! Em hiểu mà chị!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.