Chương 18: Những cánh chim trời
Nhà văn Trà Bình
19/02/2018
Đêm qua, khi Thắm nhìn thấy chồng và bạn của anh bên ngoài nhà kho, họ
đã ôm, hôn nhau cùng những cử chỉ yêu mãnh liệt, lúc đó cô không thể tin vào mắt mình, cô chỉ biết im lặng quay về buồng ngồi khóc. Ngoài trời
mưa đã tạnh, chỉ còn tiếng ễnh ương kêu inh ỏi như muốn làm chủ không
gian trên mảnh đất An Sơn. Nằm một mình trên giường cưới, cảm giác trong cô trống trải, hoang mang. Một lát sau, Khánh bước vô buồng, anh mở tủ
lấy cái quần cộc ra thay và cầm khăn lau khô tóc, Khánh đứng một lát rồi mới lên giường nằm, anh nhỏ giọng nói với vợ đúng một câu: “anh xin
lỗi”. Thắm vẫn nằm im thin thít, cả đêm cô thức trắng, mặc cho khoảng
đêm từng giờ từng phút trôi qua.
Trời còn sớm, cô con dâu xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà! Ngoài trời se se lạnh, tiếng gà đã gáy thưa hơn, làn gió nhẹ mơn trớn khẽ lay động cành mai ngoài vườn rung rinh lá. Ở phía đông, mặt trời xuất hiện mỗi lúc càng rõ hơn, trên không trung, nhiều đám mây nhẹ nhàng bay cùng hướng theo những cánh chim trời. Phía góc bếp, chú mèo con nằm co ro mặc cho những đốm lửa sáng lập lòe và làn khói đang tỏa lên mái bếp nghi ngút. Nghe tiếng Nam chào bà Năm, Thắm cố gắng định thần lại mình: “Tôi à, phải bình tĩnh, lấy chồng sướng, khổ là do mình tự quyết định. Tôi à, không nên giận cá chém thớt! Tôi à…”. Sau đó, Thắm đi lên nhà trên:
- Anh Nam ở lại ăn sáng, rồi hãy về đi làm.
Nam quay qua nhìn Thắm, anh cảm thấy có lỗi với cô:
- Cảm ơn em, anh phải về cho kịp giờ.
Buổi sáng, ông Năm và Khánh thức dậy trễ, cả nhà đang ngồi dùng bữa. Ông Năm hỏi:
- Thằng Nam về khi nào mà tôi không hay?
Bà Năm trả lời:
- Vợ thằng Khánh kêu nó ăn sáng xong hãy về đi làm nhưng nó lo không kịp giờ, lúc đó ông và thằng Khánh chưa ngủ dậy.
Khánh nhìn vợ với ánh mắt lạ lùng, còn Thắm vẫn vui vẻ với ba má chồng:
- Con xin phép ba má, chiều nay cho con về trên nhà ba má con một lát, con lấy mấy tập giáo án.
Khánh nói:
- Để anh chở em đi.
- Dạ!
Ông bà Năm rất vui khi thấy vợ chồng đứa con Út quan tâm nhau. Bà Năm nói:
- Chiều hai vợ chồng về trên đó, nhớ cầm cái giỏ xách về cho má của con, bữa trước để quên ở đây.
Trời còn sớm, cô con dâu xuống bếp chuẩn bị bữa sáng cho cả nhà! Ngoài trời se se lạnh, tiếng gà đã gáy thưa hơn, làn gió nhẹ mơn trớn khẽ lay động cành mai ngoài vườn rung rinh lá. Ở phía đông, mặt trời xuất hiện mỗi lúc càng rõ hơn, trên không trung, nhiều đám mây nhẹ nhàng bay cùng hướng theo những cánh chim trời. Phía góc bếp, chú mèo con nằm co ro mặc cho những đốm lửa sáng lập lòe và làn khói đang tỏa lên mái bếp nghi ngút. Nghe tiếng Nam chào bà Năm, Thắm cố gắng định thần lại mình: “Tôi à, phải bình tĩnh, lấy chồng sướng, khổ là do mình tự quyết định. Tôi à, không nên giận cá chém thớt! Tôi à…”. Sau đó, Thắm đi lên nhà trên:
- Anh Nam ở lại ăn sáng, rồi hãy về đi làm.
Nam quay qua nhìn Thắm, anh cảm thấy có lỗi với cô:
- Cảm ơn em, anh phải về cho kịp giờ.
Buổi sáng, ông Năm và Khánh thức dậy trễ, cả nhà đang ngồi dùng bữa. Ông Năm hỏi:
- Thằng Nam về khi nào mà tôi không hay?
Bà Năm trả lời:
- Vợ thằng Khánh kêu nó ăn sáng xong hãy về đi làm nhưng nó lo không kịp giờ, lúc đó ông và thằng Khánh chưa ngủ dậy.
Khánh nhìn vợ với ánh mắt lạ lùng, còn Thắm vẫn vui vẻ với ba má chồng:
- Con xin phép ba má, chiều nay cho con về trên nhà ba má con một lát, con lấy mấy tập giáo án.
Khánh nói:
- Để anh chở em đi.
- Dạ!
Ông bà Năm rất vui khi thấy vợ chồng đứa con Út quan tâm nhau. Bà Năm nói:
- Chiều hai vợ chồng về trên đó, nhớ cầm cái giỏ xách về cho má của con, bữa trước để quên ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.