Chương 2
Tây Tích
21/06/2022
Edit: Cam????
—————
☁️Hoa trên bình sứ☁️
Triệu Trầm vui vẻ, cuối cùng Hạ Ấu Vi cũng đồng ý.
Anh cười nói: " Thầy về thay em báo danh, đem video kiểm tra tháng trước của em cho sư huynh"
Tô Giản gật đầu: "Làm phiền thầy rồi."
Triệu Trầm vừa rời đi, Hạ Uyển cũng kiếm cớ đi về ngồi lâu như vậy, cô ta đã sớm mất kiên nhẫn.
Hôm nay đến đây, chẳng qua là kiểm tra một chút, hiện tại hoàn toàn an tâm.
Sau khi mọi người rời đi, phòng bệnh liền trở nên yên tĩnh.
Tô Giản nhìn hình ảnh phản chiếu qua kính cửa sổ, đưa tay chạm vào khuôn mặt. Thật ra quay về điểm xuất phát cũng không có gì đáng tiếc, ít ra cô vẫn còn sống.
"Cô" bây giờ rất trẻ, khuôn mặt rất đẹp.
Hạ Ấu Vi có một khuôn mặt ấn tượng, làm người ta nhớ mãi không quên ngay cả khi ở trong giới giải trí, nơi quy tụ nhiều mỹ nhân.
Các đường nét quyến rũ, pha chút tà ác không hợp tuổi.
Con ngươi sáng màu, lông mi dài, làn da trắng nõn, khuôn mặt mối tình đầu rất dễ nhận biết.
Cho dù làm bình hoa thì cũng là loại bình sứ đắt tiền.
Với khuôn mặt này, xem như đã nắm chắc một phần thắng.
Hạ Ấu Vi mềm mỏng tốt bụng kia, sớm muộn cũng sẽ chết trong một tai nạn nào đó mà không ai hay biết. Còn Tô Giản sẽ không bao giờ để bản thân đi vào vết xe đổ kia.
Khi nhập vào thân thể này, cô liền hứa với Hạ Ấu Vi kia, sẽ không để cô ấy phải hối hận khi chọn cô.
Cô sẽ đem những thứ thuộc về "cô ấy" trả lại, cái này có thể từ từ mưu tính, trước mắt có một chuyện quan trọng.
Hạ Ấu Vi nhớ rằng vừa rồi Triệu Trầm có nhắc tới 《 Sing Aloud 》, lấy di động ra, gõ từ khóa và bắt đầu tìm kiếm tin tức.
《 Sing Aloud 》 là dự án trọng điểm của đài Tomato trong năm nay, bản quyền được mua từ nước ngoài với kinh phí khá lớn. Buổi biểu diễn còn chưa ghi hình chính thức, trên mạng đã bình luận sôi nổi.
Không giống những lần trước kia, lần này có tổng cộng bốn cố vấn.
Mỗi cố vấn sẽ chọn mười thí sinh làm học trò của mình, sau đó tiến hành từng vòng đấu, cho đến khi lựa chọn được quán quân.
Trên mạng, có rất nhiều cuộc thảo luận về bốn vị cố vấn này.
Có ba vị nổi tiếng trong giới ca sĩ, người còn lại là...Thịnh An Ca?
Tô Giản có chút kinh ngạc, sao có thể là hắn?
Gần đây, vì để giết thời gian mà Hạ Ấu Vi có tìm hiểu đôi chút về tình hình sau khi "cô" chết.
Thịnh An Ca không phải ca sĩ mà là một diễn viên, hai người còn từng hợp tác qua.
Thời điểm Tô Giản cùng Thịnh An Ca đóng phim, họ đã được nhiều người biết đến, lúc đó hắn chỉ mới ra mắt.
Hai người đóng vai tình nhân, kỹ năng diễn xuất của Thịnh An Ca còn non cần được trau chuốt thêm mới đạt được hiệu quả như mong muốn.
Cả hai có mối qua hệ rất tốt, trong một lần tan ca và đi ăn cùng nhau đã bị phóng viên bắt gặp.
Hai bên thực lực chênh lệch, Tô Giản nổi tiếng hơn người mà Thịnh An Ca chỉ là tiểu thịt tươi mới ra mắt.
Lúc đó cô đã an ủi cậu: Tôi chỉ thích tiểu thịt tươi thôi.
Tất cả đã xảy ra rất lâu rồi.
Bây giờ không giống lúc xưa, Thịnh An Ca đã ba lần nhận ngôi ảnh đế, giành được nhiều giải thưởng lớn trong và ngoài nước, là nam thần quốc dân được mọi người yêu thích.
Dù không phải ca sĩ chuyên nghiệp nhưng hắn lại là cố vấn được chú ý nhất.
Tô Giản nhìn ảnh, quả thực đã trưởng thành rất nhiều.
Cô nhớ rõ hắn rất thẹn thùng, lúc nào cũng đỏ mặt, không giống vẻ lạnh lùng được nhắc đến trong bản tin.
Tuy nhiên, ai rồi cũng thay đổi, đó cũng là điều bình thường.
Thoát khỏi giao diện tin tức, Tô Giản nhìn thấy lịch trên điện thoại, cô giật mình.
Suýt chút nữa cô đã quên ngày hôm nay, hẳn là nên đi xem một chút.
Rốt cuộc trên thế giới này không còn Tô Giản, chỉ có Hạ Ấu Vi.
———
Một tuần sau, Hạ Ấu Vi làm thủ tục xuất viện.
Mặc dù vết thương trên chân chưa lành hẳn, nhưng đi chậm lại thì cũng không phát hiện ra.
Hạ Ấu Vi thông qua internet, tra được mộ của Tô Giản, hôm nay nơi đó hẳn là rất *thanh tịnh.
*Thanh tịnh: mát mẻ yên lặng.
Trong bức ảnh chụp tang lễ cho thấy ngoài bạn bè, đồng nghiệp đến dự lễ, cô bất ngờ nhìn thấy ba người bạn trai cũ của cô đều có mặt.
Trong hai năm đầu Tô Giản ra đi, có rất nhiều hoạt động kỷ niệm, sau này theo thời gian dần dần không còn nữa.
Thế nhưng mỗi năm vào ngày giỗ, vẫn có số đông người nhớ về cô.
Đi tảo mộ chính mình là cảm giác như thế nào? Cô nhìn vào ảnh chụp chính mình, vậy mà có cảm giác xa lạ.
Hạ Ấu Vi khom lưng đặt bó hoa xuống, lúc xoay người rời đi suýt đụng phải ai đó.
Lúc suy nghĩ về bản thân, cô có hơi thất thần nên không chú ý tới đối phương đến đây lúc nào.
Thịnh An Ca giật mình nhìn người trước mặt.
Người này cùng Tô Giản lớn lên không giống nhau, nhưng lại cho anh cảm giác rất quen thuộc...
Thịnh An Ca trên tay ôm một bó hoa hồng, ở nghĩ trang cầm hoa hồng đỏ quả thật có chút không thích hợp.
Thịnh An Ca nhìn bó hoa trước ngôi mộ, hơi ngạc nhiên, miệng hỏi: "Cô là ai?"
Anh không ngờ ngoài mình ra sẽ có một người khác mang hoa hồng đỏ đi tảo mộ.
Tô Giản từng nói rằng cô ấy thích nhất là hoa hồng đỏ.
Hạ Ấu Vi nói: "Tôi là fan của Tô Giản, hôm nay cố ý đến viếng thăm chị ấy."
Thịnh An Ca nhìn chằm chằm cô hai giây, hít thở sâu, ngữ khí lãnh đạm: "Có vẻ như cô rất thích cô ấy."
Sinh nhật thật sự của Tô Giản cách thông tin công khai một tháng. Cô không cố ý để ngày sinh thật vì cảm thấy không cần thiết, ngoại trừ những người thân thiết thì không ai biết chuyện này.
Hạ Ấu Vi không nói lời nào.
Thịnh An Ca lại hỏi: "Cô tên là gì?"
"Tên tôi là Hạ Ấu Vi, tôi biết thầy, thầy Thịnh An Ca"
Người này hiện tại nổi tiếng như vậy, cô nói quen biết là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa Thịnh An Ca còn là cố vấn chương trình, tạo ấn tượng trước cũng không tệ.
Thịnh An Ca giật mình.
Rõ ràng là hai khuôn mặt khác nhau, tại sao lúc cười lên lại giống như vậy?
Hắn nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Tô Giản, đối phương từ trong cơn mưa từ từ đi tới.
Đã nhiều năm như vậy, hắn vẫn không quên được cảnh tượng đó.
Tim Thịnh An Ca bỗng nhiên thắt lại, không nói chuyện nữa.
Hạ Ấu Vi vẫy tay và nói: "Cảm ơn thầy đã tới thăm cô ấy, tôi phải đi rồi, có duyên sẽ gặp lại."
Mãi cho đến khi đối phương đi xa, hắn mới dần dần lấy lại tinh thần.
Nếu không phải có hai bó hoa trên mộ, hắn sẽ cho rằng đó là ảo giác.
Hạ Ấu Vi, hắn âm thầm nhắc lại cái tên này.
Cô ấy là ai?
Lại nói "có duyên gặp lại". Hắn suy nghĩ một chút, vội vàng liếc mắt, e là khó gặp lại.
———
Hạ Ấu Vi rời nghĩa trang, tìm cây ATM gần nhất.
Khi bà ngoại mất có để lại một cái thẻ.
Hạ Nhậm Thanh vẫn còn lương tâm, không keo kiệt với mẹ mình, bà cụ bình thường cũng không tiêu tiền, sau hơn mười năm, đã tiết kiệm được hơn mười mấy vạn.
Chủ thân thể này cũng rất tiết kiệm nên tiền bạc cũng không hao nhiều.
Hạ Ấu Vi lấy năm nghìn bỏ vào cặp sách, số tiền này không phải cô tích góp, không nên bạc đãi chính mình.
Cô vừa mới ra khỏi ngân hàng, di động liền đổ chuông.
Người gọi đến là Hà Mạn Mạn.
Hạ Nhậm Thanh nguyện ý để cô quay về, ngoài lời đe dọa của bà nội còn có một lí do quan trọng khác.
Hạ gia cùng Quý gia có hôn ước, được lập ra lúc bố mẹ Hạ còn sống.
Nhiều năm trôi qua, người Quý gia hết lần này đến lần khác cho người đến hỏi thăm.
Thời thế đã khác, hiện tại không còn chuyện định thân từ bé nữa. Chẳng qua ông cụ Quý là người cổ hủ, coi trọng lời hứa.
Ngày mai là sinh nhật 80 tuổi của lão gia tử, không biết ai đã truyền tin Hạ Ấu Vi đã trở về. Quý gia nghe được liền nói người đem thiệp mời đến.
Cho dù không nói đến hôn ước, ông cũng muốn nhìn thấy đứa cháu này.
Quý lão gia và Hạ lão gia là đôi tri kỉ.
Lúc Hạ Nhậm Thanh nhận được thiệp mời đã rất ngạc nhiên.
Kia chính là Quý gia!
Trong khoảnh khắc đó mắt hắn cùng người vợ Hà Mạn Mạn sáng rực lên, ngay cả Hạ Uyển cũng rất phấn khích.
Cái hôn ước hoang đường kia bọn họ không thèm để vào mắt. Bây giờ là thời đại nào rồi. Hơn nữa cậu út nhà Quý gia sẽ coi trọng một nha đầu quê mùa? Ngoại trừ khuôn mặt thì cái gì cũng không có.
Trong mắt mọi người, Hạ Ấu Vi cùng cậu út Quý gia không có nửa điểm xứng đôi. So với Hạ Ấu Vi, Hạ Uyển có vẻ xứng đôi hơn.
Hạ Uyển du học ở Anh không những có bằng cấp, cô ta còn là sao nữ được nhiều người yêu thích. Chỉ với những điểm này cô ta không tin mình không lọt vào mắt xanh của vị thiếu gia họ Quý kia.
Ngày nay, không ít nữ minh tinh gả vào nhà giàu. Bọn họ có thể vì cái gì con gái bà ta lại không thể?
Hà Mạn Mạn nghĩ đến việc lợi dụng bữa tiệc này để đặt chân vào giới thượng lưu, làm quen với nhiều người nổi tiếng hơn. Vừa nghĩ đến thôi mà bà ta đã không kìm lòng được.
Bọn họ dù không phải lo cơm áo gạo tiền, nhưng để so sánh với những người đó thì không thể.
Hà Mạn Mạn không thích Hạ Ấu Vi, nhưng cô lại là bàn đạp thích hợp để nâng con gái mình lên. Dùng xong có thể tiện tay vứt bỏ.
Vì vậy ưu tiên hàng đầu là đưa người quay về.
Hạ Ấu Vi nằm viện, hai vợ chồng bọn họ chưa từng đến thăm. Hạ Uyển cũng chỉ đến một lần, cái gì cũng chưa nói nên bà ta cũng không biết gì.
Hạ Ấu Vi nhận cuộc gọi, ngay khi vừa kết nối liền nghe thấy một giọng nữ sắc bén phát ra từ điện thoại.
"Hạ Ấu Vi cô đang ở đâu? Còn không mau trở về?"
—————
#25082021
—————
☁️Hoa trên bình sứ☁️
Triệu Trầm vui vẻ, cuối cùng Hạ Ấu Vi cũng đồng ý.
Anh cười nói: " Thầy về thay em báo danh, đem video kiểm tra tháng trước của em cho sư huynh"
Tô Giản gật đầu: "Làm phiền thầy rồi."
Triệu Trầm vừa rời đi, Hạ Uyển cũng kiếm cớ đi về ngồi lâu như vậy, cô ta đã sớm mất kiên nhẫn.
Hôm nay đến đây, chẳng qua là kiểm tra một chút, hiện tại hoàn toàn an tâm.
Sau khi mọi người rời đi, phòng bệnh liền trở nên yên tĩnh.
Tô Giản nhìn hình ảnh phản chiếu qua kính cửa sổ, đưa tay chạm vào khuôn mặt. Thật ra quay về điểm xuất phát cũng không có gì đáng tiếc, ít ra cô vẫn còn sống.
"Cô" bây giờ rất trẻ, khuôn mặt rất đẹp.
Hạ Ấu Vi có một khuôn mặt ấn tượng, làm người ta nhớ mãi không quên ngay cả khi ở trong giới giải trí, nơi quy tụ nhiều mỹ nhân.
Các đường nét quyến rũ, pha chút tà ác không hợp tuổi.
Con ngươi sáng màu, lông mi dài, làn da trắng nõn, khuôn mặt mối tình đầu rất dễ nhận biết.
Cho dù làm bình hoa thì cũng là loại bình sứ đắt tiền.
Với khuôn mặt này, xem như đã nắm chắc một phần thắng.
Hạ Ấu Vi mềm mỏng tốt bụng kia, sớm muộn cũng sẽ chết trong một tai nạn nào đó mà không ai hay biết. Còn Tô Giản sẽ không bao giờ để bản thân đi vào vết xe đổ kia.
Khi nhập vào thân thể này, cô liền hứa với Hạ Ấu Vi kia, sẽ không để cô ấy phải hối hận khi chọn cô.
Cô sẽ đem những thứ thuộc về "cô ấy" trả lại, cái này có thể từ từ mưu tính, trước mắt có một chuyện quan trọng.
Hạ Ấu Vi nhớ rằng vừa rồi Triệu Trầm có nhắc tới 《 Sing Aloud 》, lấy di động ra, gõ từ khóa và bắt đầu tìm kiếm tin tức.
《 Sing Aloud 》 là dự án trọng điểm của đài Tomato trong năm nay, bản quyền được mua từ nước ngoài với kinh phí khá lớn. Buổi biểu diễn còn chưa ghi hình chính thức, trên mạng đã bình luận sôi nổi.
Không giống những lần trước kia, lần này có tổng cộng bốn cố vấn.
Mỗi cố vấn sẽ chọn mười thí sinh làm học trò của mình, sau đó tiến hành từng vòng đấu, cho đến khi lựa chọn được quán quân.
Trên mạng, có rất nhiều cuộc thảo luận về bốn vị cố vấn này.
Có ba vị nổi tiếng trong giới ca sĩ, người còn lại là...Thịnh An Ca?
Tô Giản có chút kinh ngạc, sao có thể là hắn?
Gần đây, vì để giết thời gian mà Hạ Ấu Vi có tìm hiểu đôi chút về tình hình sau khi "cô" chết.
Thịnh An Ca không phải ca sĩ mà là một diễn viên, hai người còn từng hợp tác qua.
Thời điểm Tô Giản cùng Thịnh An Ca đóng phim, họ đã được nhiều người biết đến, lúc đó hắn chỉ mới ra mắt.
Hai người đóng vai tình nhân, kỹ năng diễn xuất của Thịnh An Ca còn non cần được trau chuốt thêm mới đạt được hiệu quả như mong muốn.
Cả hai có mối qua hệ rất tốt, trong một lần tan ca và đi ăn cùng nhau đã bị phóng viên bắt gặp.
Hai bên thực lực chênh lệch, Tô Giản nổi tiếng hơn người mà Thịnh An Ca chỉ là tiểu thịt tươi mới ra mắt.
Lúc đó cô đã an ủi cậu: Tôi chỉ thích tiểu thịt tươi thôi.
Tất cả đã xảy ra rất lâu rồi.
Bây giờ không giống lúc xưa, Thịnh An Ca đã ba lần nhận ngôi ảnh đế, giành được nhiều giải thưởng lớn trong và ngoài nước, là nam thần quốc dân được mọi người yêu thích.
Dù không phải ca sĩ chuyên nghiệp nhưng hắn lại là cố vấn được chú ý nhất.
Tô Giản nhìn ảnh, quả thực đã trưởng thành rất nhiều.
Cô nhớ rõ hắn rất thẹn thùng, lúc nào cũng đỏ mặt, không giống vẻ lạnh lùng được nhắc đến trong bản tin.
Tuy nhiên, ai rồi cũng thay đổi, đó cũng là điều bình thường.
Thoát khỏi giao diện tin tức, Tô Giản nhìn thấy lịch trên điện thoại, cô giật mình.
Suýt chút nữa cô đã quên ngày hôm nay, hẳn là nên đi xem một chút.
Rốt cuộc trên thế giới này không còn Tô Giản, chỉ có Hạ Ấu Vi.
———
Một tuần sau, Hạ Ấu Vi làm thủ tục xuất viện.
Mặc dù vết thương trên chân chưa lành hẳn, nhưng đi chậm lại thì cũng không phát hiện ra.
Hạ Ấu Vi thông qua internet, tra được mộ của Tô Giản, hôm nay nơi đó hẳn là rất *thanh tịnh.
*Thanh tịnh: mát mẻ yên lặng.
Trong bức ảnh chụp tang lễ cho thấy ngoài bạn bè, đồng nghiệp đến dự lễ, cô bất ngờ nhìn thấy ba người bạn trai cũ của cô đều có mặt.
Trong hai năm đầu Tô Giản ra đi, có rất nhiều hoạt động kỷ niệm, sau này theo thời gian dần dần không còn nữa.
Thế nhưng mỗi năm vào ngày giỗ, vẫn có số đông người nhớ về cô.
Đi tảo mộ chính mình là cảm giác như thế nào? Cô nhìn vào ảnh chụp chính mình, vậy mà có cảm giác xa lạ.
Hạ Ấu Vi khom lưng đặt bó hoa xuống, lúc xoay người rời đi suýt đụng phải ai đó.
Lúc suy nghĩ về bản thân, cô có hơi thất thần nên không chú ý tới đối phương đến đây lúc nào.
Thịnh An Ca giật mình nhìn người trước mặt.
Người này cùng Tô Giản lớn lên không giống nhau, nhưng lại cho anh cảm giác rất quen thuộc...
Thịnh An Ca trên tay ôm một bó hoa hồng, ở nghĩ trang cầm hoa hồng đỏ quả thật có chút không thích hợp.
Thịnh An Ca nhìn bó hoa trước ngôi mộ, hơi ngạc nhiên, miệng hỏi: "Cô là ai?"
Anh không ngờ ngoài mình ra sẽ có một người khác mang hoa hồng đỏ đi tảo mộ.
Tô Giản từng nói rằng cô ấy thích nhất là hoa hồng đỏ.
Hạ Ấu Vi nói: "Tôi là fan của Tô Giản, hôm nay cố ý đến viếng thăm chị ấy."
Thịnh An Ca nhìn chằm chằm cô hai giây, hít thở sâu, ngữ khí lãnh đạm: "Có vẻ như cô rất thích cô ấy."
Sinh nhật thật sự của Tô Giản cách thông tin công khai một tháng. Cô không cố ý để ngày sinh thật vì cảm thấy không cần thiết, ngoại trừ những người thân thiết thì không ai biết chuyện này.
Hạ Ấu Vi không nói lời nào.
Thịnh An Ca lại hỏi: "Cô tên là gì?"
"Tên tôi là Hạ Ấu Vi, tôi biết thầy, thầy Thịnh An Ca"
Người này hiện tại nổi tiếng như vậy, cô nói quen biết là chuyện hết sức bình thường, hơn nữa Thịnh An Ca còn là cố vấn chương trình, tạo ấn tượng trước cũng không tệ.
Thịnh An Ca giật mình.
Rõ ràng là hai khuôn mặt khác nhau, tại sao lúc cười lên lại giống như vậy?
Hắn nghĩ đến lần đầu tiên nhìn thấy Tô Giản, đối phương từ trong cơn mưa từ từ đi tới.
Đã nhiều năm như vậy, hắn vẫn không quên được cảnh tượng đó.
Tim Thịnh An Ca bỗng nhiên thắt lại, không nói chuyện nữa.
Hạ Ấu Vi vẫy tay và nói: "Cảm ơn thầy đã tới thăm cô ấy, tôi phải đi rồi, có duyên sẽ gặp lại."
Mãi cho đến khi đối phương đi xa, hắn mới dần dần lấy lại tinh thần.
Nếu không phải có hai bó hoa trên mộ, hắn sẽ cho rằng đó là ảo giác.
Hạ Ấu Vi, hắn âm thầm nhắc lại cái tên này.
Cô ấy là ai?
Lại nói "có duyên gặp lại". Hắn suy nghĩ một chút, vội vàng liếc mắt, e là khó gặp lại.
———
Hạ Ấu Vi rời nghĩa trang, tìm cây ATM gần nhất.
Khi bà ngoại mất có để lại một cái thẻ.
Hạ Nhậm Thanh vẫn còn lương tâm, không keo kiệt với mẹ mình, bà cụ bình thường cũng không tiêu tiền, sau hơn mười năm, đã tiết kiệm được hơn mười mấy vạn.
Chủ thân thể này cũng rất tiết kiệm nên tiền bạc cũng không hao nhiều.
Hạ Ấu Vi lấy năm nghìn bỏ vào cặp sách, số tiền này không phải cô tích góp, không nên bạc đãi chính mình.
Cô vừa mới ra khỏi ngân hàng, di động liền đổ chuông.
Người gọi đến là Hà Mạn Mạn.
Hạ Nhậm Thanh nguyện ý để cô quay về, ngoài lời đe dọa của bà nội còn có một lí do quan trọng khác.
Hạ gia cùng Quý gia có hôn ước, được lập ra lúc bố mẹ Hạ còn sống.
Nhiều năm trôi qua, người Quý gia hết lần này đến lần khác cho người đến hỏi thăm.
Thời thế đã khác, hiện tại không còn chuyện định thân từ bé nữa. Chẳng qua ông cụ Quý là người cổ hủ, coi trọng lời hứa.
Ngày mai là sinh nhật 80 tuổi của lão gia tử, không biết ai đã truyền tin Hạ Ấu Vi đã trở về. Quý gia nghe được liền nói người đem thiệp mời đến.
Cho dù không nói đến hôn ước, ông cũng muốn nhìn thấy đứa cháu này.
Quý lão gia và Hạ lão gia là đôi tri kỉ.
Lúc Hạ Nhậm Thanh nhận được thiệp mời đã rất ngạc nhiên.
Kia chính là Quý gia!
Trong khoảnh khắc đó mắt hắn cùng người vợ Hà Mạn Mạn sáng rực lên, ngay cả Hạ Uyển cũng rất phấn khích.
Cái hôn ước hoang đường kia bọn họ không thèm để vào mắt. Bây giờ là thời đại nào rồi. Hơn nữa cậu út nhà Quý gia sẽ coi trọng một nha đầu quê mùa? Ngoại trừ khuôn mặt thì cái gì cũng không có.
Trong mắt mọi người, Hạ Ấu Vi cùng cậu út Quý gia không có nửa điểm xứng đôi. So với Hạ Ấu Vi, Hạ Uyển có vẻ xứng đôi hơn.
Hạ Uyển du học ở Anh không những có bằng cấp, cô ta còn là sao nữ được nhiều người yêu thích. Chỉ với những điểm này cô ta không tin mình không lọt vào mắt xanh của vị thiếu gia họ Quý kia.
Ngày nay, không ít nữ minh tinh gả vào nhà giàu. Bọn họ có thể vì cái gì con gái bà ta lại không thể?
Hà Mạn Mạn nghĩ đến việc lợi dụng bữa tiệc này để đặt chân vào giới thượng lưu, làm quen với nhiều người nổi tiếng hơn. Vừa nghĩ đến thôi mà bà ta đã không kìm lòng được.
Bọn họ dù không phải lo cơm áo gạo tiền, nhưng để so sánh với những người đó thì không thể.
Hà Mạn Mạn không thích Hạ Ấu Vi, nhưng cô lại là bàn đạp thích hợp để nâng con gái mình lên. Dùng xong có thể tiện tay vứt bỏ.
Vì vậy ưu tiên hàng đầu là đưa người quay về.
Hạ Ấu Vi nằm viện, hai vợ chồng bọn họ chưa từng đến thăm. Hạ Uyển cũng chỉ đến một lần, cái gì cũng chưa nói nên bà ta cũng không biết gì.
Hạ Ấu Vi nhận cuộc gọi, ngay khi vừa kết nối liền nghe thấy một giọng nữ sắc bén phát ra từ điện thoại.
"Hạ Ấu Vi cô đang ở đâu? Còn không mau trở về?"
—————
#25082021
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.