Giới Giải Trí Trùng Sinh Chi Boss Sủng Cậu
Chương 34
Mạo Nguyệt Dung Hoa
08/12/2022
Hoa Văn còn đang cằn nhằn bên cạnh, Tô Vũ Thần lặng lẽ lấy điện thoại di động ra, vừa không ngừng gật đầu đáp lời Hoa Văn, vừa nhắn tin cho Tần Hoán Sâm.
“Anh nói xem em có mập không QAQ “
Không lâu sau âm thanh ring ring vang lên.
Hoa Văn thính tai nghe thấy tiếng chuông, “Tin nhắn của ai vậy?”
“Tần Hoán Sâm.” Tô Vũ Thần vừa nói vừa hiên ngang đưa điện thoại di động lên, xem tin nhắn một cách chẳng hề kiêng nể.
Hoa Văn bị nghẹn một chút, trong lòng thầm nhủ tên nhóc nhà cậu còn học được cách lấy Boss ra uy hiếp tôi à, cậu cho rằng tôi sẽ sợ sao? Sẽ sợ sao?
“Ừm, vậy cậu từ từ trả lời, tôi cũng không gấp.”
Tô Vũ Thần gật gật đầu, mở tin nhắn ra.
“Không mập.”
Không, không có à? Vậy cũng quá có lệ rồi, không vui.
Tô Vũ Thần ném điện thoại di động sang một bên, bắt đầu xem kịch bản.
“Tại sao không trả lời?” Hoa Văn thấy Tô Vũ Thần bày ra bộ dáng ‘tôi đang tức giận đừng để ý tới tôi’, có chút lo lắng hỏi. Cho dù Boss có tốt với cậu cậu cũng không thể được sủng mà kiêu chứ, tốt xấu gì cũng phải chờ cậu nổi tiếng rồi hẳn đùa giỡn nhân vật lớn.
“Tôi phải chăm chỉ đọc kịch bản.” Tô Vũ Thần cũng không ngẩng đầu lên, “Tôi là một diễn viên có tố chất có tinh thần cầu tiến, sao có thể vì những chuyện nhỏ nhặt kia mà ảnh hưởng tới sự nghiệp diễn xuất của tôi chứ.”
Hoa Văn thẹn thùng, thời khắc này anh dám khẳng định kỹ năng diễn xuất của Tô Vũ Thần quả thật đã tăng lên, khiến anh cảm thấy thật sự có chuyện như vậy, thật doạ người.
Diễn viên nhà mình chịu nghiêm túc xem kịch bản tất nhiên Hoa Văn sẽ không quấy rầy, sau khi hẹn ngày sẽ tới đón cậu xong liền trở về nhà mình, cái đống lộn xộn Hàn Phong gây ra cho mình còn chưa kịp tính toán với hắn đâu, Hoa Văn siết nắm tay một cái, hừ, đêm nay đè chết hắn.
Sáng sớm ngày thứ hai, một chiếc xe màu đen chạy băng băng trên đường, theo sau là một chiếc MPV xa hoa, chở Tô Vũ Thần một đường thuận lợi đi tới đại học thành phố.
Bộ phim kể về câu chuyện giai đoạn những thanh niên từ đại học đến khi đi làm, bởi vì diễn viên lúc trước đột ngột phát bệnh tim phải nằm viện không thể nào tiếp tục đóng phim, thế nên Tô Vũ Thần được thay thế đóng.
(*) Tuổi trẻ tươi đẹp như hoa
Kiếp trước tuy rằng danh tiếng bộ phim này không tốt lắm nhưng doanh thu phòng vé vẫn ở mức cao không hề giảm, khán giả vừa mắng chửi vừa không nhịn được nhét tiền vào túi đạo diễn và nhà đầu tư.
Kiếp trước nam diễn viên chính diễn vai Lạc Tu này cũng nhờ có mới đoạt được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, kiếp này nếu vai diễn này đã rơi vào tay cậu, vậy cậu nhất định không để vụt mất giải thưởng.
Tô Vũ Thần chỉnh sửa mái tóc của mình một chút rồi xuống xe, theo sát phía sau là bốn vị vệ sĩ, một bộ tây trang đen thêm kính râm đen, toàn bộ đội hình cực kỳ khí phách. Tất nhiên trước hết phải quên đi hai tên đàn ông ở phía sau chụm lại to nhỏ với nhau không biết sao lại có nhiều đề tài nói mãi không hết như vậy.
Lúc này đạo diễn đang tổ chức quay phân cảnh nam nữ chính ôm nhau trước thư viện, canh gác một đoàn học sinh đến xem náo nhiệt bên ngoài.
Mắt thấy bảy người hùng hùng hổ hổ đi tới, lập tức rước lấy không ít tiếng la hét của học sinh.
“Oa oa oa, nhìn bọn họ kìa nhìn bọn họ kìa, thật đẹp trai mà!” Đây là tiếng hét của một cô nàng hoa si nào đó.
“Người đàn ông mặc đồ thể thao đi phía trước thoạt nhìn hơi nhìn quen mắt nha.” Có thể đây là fan của Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần nghe thấy mấy lời bàn luận này, không nhịn được hất chiếc cằm nhỏ lên, anh đây ra trận phải chói lóa như vậy mới được!
“Bọn họ là tới quay phân cảnh xã hội đen đúng không.” Có cô gái bĩu môi bàn luận: “Khí thế vẫn còn kém một chút.”
Tô Vũ Thần có chút tức giận ưỡn ngực về phía trước, tôi kém cái gì cô rút lại đi, cô có gan thì đứng ra rút lại đi!
“Ha ha, cậu nhìn hai người đàn ông phía sau kia, hint ngập tràn luôn.” Một hủ nữ nào đó vẻ mặt không có ý tốt nói với cô gái ở bên cạnh.
Cô gái rất tán thành gật gật đầu, “Cậu đoán bọn họ ai công ai thụ…”
Tô Vũ Thần: …
Các cô nàng ríu ra ríu rít sôi nổi thảo luận, đạo diễn cũng không thể quay tiếp, hô một tiếng: “Cut!”
Xoay người hướng về phía Tô Vũ Thần bắt đầu mắng to: “Các người làm cái quái gì hả? Mắt…”
Bốn vệ sĩ yên lặng đi tới phía trước Tô Vũ Thần bày ra tư thế phòng bị.
Phó đạo diễn đột nhiên kéo đạo diễn lại, nhỏ giọng ghé vào tai ông ta thì thầm vài câu.
Sau đó Tô Vũ Thần trừng mắt thấy sắc mặt đạo diễn thay đổi liên tục, sau đó tựa như biến thành người khác, đứng lên cười híp mắt đi về phía cậu.
“Thì ra là Tiểu Tô à, không tệ không tệ, vừa nhìn đã có khí chất nổi tiếng.” Đạo diễn vừa nói vừa vươn tay ra muốn bắt tay với Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần ho khan một tiếng, bốn vệ sĩ tự động chừa ra một con đường.
Tháo kính râm xuống móc ở cổ áo, cũng cười cười đưa tay qua, “Đạo diễn Tiền quá khen.”
Tay hai người nhẹ nhàng nắm một cái liền nhanh chóng tách ra.
“A a a! Là Tiểu Tô Tô! Đúng là Tiểu Tô Tô nhà tôi đó!” Một cô gái thấy khuôn mặt Tô Vũ Thần sau khi tháo kính râm xuống, lập tức kích động hét to lên.
“Tiểu Tô Tô, ở đây ở đây!” Một cô nàng khác kích động giương nanh múa vuốt ra sức thu hút sự chú ý của Tô Vũ Thần.
Cũng có người hỏi Tiểu Tô Tô là ai, có điều chuyện này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Tô Vũ Thần.
Haiz, mấy cô nàng tuổi trẻ vẫn nhiệt tình như vậy, thật khiến người ta ngượng ngùng mà.
Tô Vũ Thần nghĩ nghĩ, quay đầu về phía các fan của mình bắn một cái hôn gió qua, không có gì bất ngờ khi thu được một trận rít gào.
Vẻ mặt Tô Vũ Thần không nhịn được có chút hơi đắc ý, tiêu sái cất bước theo đạo diễn đi về phía các thành viên trong đoàn phim.
“Tiểu Tô Tô phóng điện mê hoặc người khác, tôi phải nhanh chóng báo cho Tần Boss!” Giọng nữ có chút hưng phấn vừa nói vừa cúi đầu đăng Uwewe.
Bước chân Tô Vũ Thần lảo đảo một cái, Hoa Văn đi theo phía sau suýt chút nữa đã giẫm lên chân cậu, cũng may được Hàn Phong kéo vào lòng.
Trời ơi, thật đủ rồi đó, cậu có phóng điện hay không thì liên quan gì đến anh? Cậu cũng không làm chuyện gì khác người mà.
Khoan đã, sao cậu lại có ảo giác chột dạ chứ?
Tô Vũ Thần lắc lắc đầu, tiếp tục đuổi theo bước chân của đạo diễn, chỉ là cước bộ cũng không còn nhẹ nhàng thoải mái như vừa rồi.
Hai nữ một nam đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, thấy Tô Vũ Thần đi tới, một cô gái tóc ngắn trong đó đứng lên nhiệt tình chào hỏi Tô Vũ Thần, một cô gái tóc dài khác cũng ngồi trên ghế gật đầu tỏ ý chào hỏi với Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần cũng hiểu phong thái của cô gái tóc dài, dù sao cô gái này cũng xuất thân từ ngôi sao nhí, trong những người ở đây cô nàng cũng là người nổi tiếng nhất.
Về phần người đàn ông cao to còn lại vừa nhìn liền mở kịch bản ra, Tô Vũ Thần cũng không chủ động bắt chuyện với hắn ta.
Nếu như là bậc tiền bối có kinh nghiệm phong phú gì đó cậu còn có thể đến gần chào hỏi, nhưng người đàn ông trẻ tuổi này dù gì cũng chỉ lớn hơn cậu hai tuổi, vừa mới nổi tiếng nhờ vào một bộ phim thanh xuân thôi. Nói cách khác, chỉ là kẻ tám lạng người nửa cân, chảnh chọe cái gì chứ.
“Anh nói xem em có mập không QAQ “
Không lâu sau âm thanh ring ring vang lên.
Hoa Văn thính tai nghe thấy tiếng chuông, “Tin nhắn của ai vậy?”
“Tần Hoán Sâm.” Tô Vũ Thần vừa nói vừa hiên ngang đưa điện thoại di động lên, xem tin nhắn một cách chẳng hề kiêng nể.
Hoa Văn bị nghẹn một chút, trong lòng thầm nhủ tên nhóc nhà cậu còn học được cách lấy Boss ra uy hiếp tôi à, cậu cho rằng tôi sẽ sợ sao? Sẽ sợ sao?
“Ừm, vậy cậu từ từ trả lời, tôi cũng không gấp.”
Tô Vũ Thần gật gật đầu, mở tin nhắn ra.
“Không mập.”
Không, không có à? Vậy cũng quá có lệ rồi, không vui.
Tô Vũ Thần ném điện thoại di động sang một bên, bắt đầu xem kịch bản.
“Tại sao không trả lời?” Hoa Văn thấy Tô Vũ Thần bày ra bộ dáng ‘tôi đang tức giận đừng để ý tới tôi’, có chút lo lắng hỏi. Cho dù Boss có tốt với cậu cậu cũng không thể được sủng mà kiêu chứ, tốt xấu gì cũng phải chờ cậu nổi tiếng rồi hẳn đùa giỡn nhân vật lớn.
“Tôi phải chăm chỉ đọc kịch bản.” Tô Vũ Thần cũng không ngẩng đầu lên, “Tôi là một diễn viên có tố chất có tinh thần cầu tiến, sao có thể vì những chuyện nhỏ nhặt kia mà ảnh hưởng tới sự nghiệp diễn xuất của tôi chứ.”
Hoa Văn thẹn thùng, thời khắc này anh dám khẳng định kỹ năng diễn xuất của Tô Vũ Thần quả thật đã tăng lên, khiến anh cảm thấy thật sự có chuyện như vậy, thật doạ người.
Diễn viên nhà mình chịu nghiêm túc xem kịch bản tất nhiên Hoa Văn sẽ không quấy rầy, sau khi hẹn ngày sẽ tới đón cậu xong liền trở về nhà mình, cái đống lộn xộn Hàn Phong gây ra cho mình còn chưa kịp tính toán với hắn đâu, Hoa Văn siết nắm tay một cái, hừ, đêm nay đè chết hắn.
Sáng sớm ngày thứ hai, một chiếc xe màu đen chạy băng băng trên đường, theo sau là một chiếc MPV xa hoa, chở Tô Vũ Thần một đường thuận lợi đi tới đại học thành phố.
Bộ phim kể về câu chuyện giai đoạn những thanh niên từ đại học đến khi đi làm, bởi vì diễn viên lúc trước đột ngột phát bệnh tim phải nằm viện không thể nào tiếp tục đóng phim, thế nên Tô Vũ Thần được thay thế đóng.
(*) Tuổi trẻ tươi đẹp như hoa
Kiếp trước tuy rằng danh tiếng bộ phim này không tốt lắm nhưng doanh thu phòng vé vẫn ở mức cao không hề giảm, khán giả vừa mắng chửi vừa không nhịn được nhét tiền vào túi đạo diễn và nhà đầu tư.
Kiếp trước nam diễn viên chính diễn vai Lạc Tu này cũng nhờ có mới đoạt được giải thưởng diễn viên mới xuất sắc nhất, kiếp này nếu vai diễn này đã rơi vào tay cậu, vậy cậu nhất định không để vụt mất giải thưởng.
Tô Vũ Thần chỉnh sửa mái tóc của mình một chút rồi xuống xe, theo sát phía sau là bốn vị vệ sĩ, một bộ tây trang đen thêm kính râm đen, toàn bộ đội hình cực kỳ khí phách. Tất nhiên trước hết phải quên đi hai tên đàn ông ở phía sau chụm lại to nhỏ với nhau không biết sao lại có nhiều đề tài nói mãi không hết như vậy.
Lúc này đạo diễn đang tổ chức quay phân cảnh nam nữ chính ôm nhau trước thư viện, canh gác một đoàn học sinh đến xem náo nhiệt bên ngoài.
Mắt thấy bảy người hùng hùng hổ hổ đi tới, lập tức rước lấy không ít tiếng la hét của học sinh.
“Oa oa oa, nhìn bọn họ kìa nhìn bọn họ kìa, thật đẹp trai mà!” Đây là tiếng hét của một cô nàng hoa si nào đó.
“Người đàn ông mặc đồ thể thao đi phía trước thoạt nhìn hơi nhìn quen mắt nha.” Có thể đây là fan của Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần nghe thấy mấy lời bàn luận này, không nhịn được hất chiếc cằm nhỏ lên, anh đây ra trận phải chói lóa như vậy mới được!
“Bọn họ là tới quay phân cảnh xã hội đen đúng không.” Có cô gái bĩu môi bàn luận: “Khí thế vẫn còn kém một chút.”
Tô Vũ Thần có chút tức giận ưỡn ngực về phía trước, tôi kém cái gì cô rút lại đi, cô có gan thì đứng ra rút lại đi!
“Ha ha, cậu nhìn hai người đàn ông phía sau kia, hint ngập tràn luôn.” Một hủ nữ nào đó vẻ mặt không có ý tốt nói với cô gái ở bên cạnh.
Cô gái rất tán thành gật gật đầu, “Cậu đoán bọn họ ai công ai thụ…”
Tô Vũ Thần: …
Các cô nàng ríu ra ríu rít sôi nổi thảo luận, đạo diễn cũng không thể quay tiếp, hô một tiếng: “Cut!”
Xoay người hướng về phía Tô Vũ Thần bắt đầu mắng to: “Các người làm cái quái gì hả? Mắt…”
Bốn vệ sĩ yên lặng đi tới phía trước Tô Vũ Thần bày ra tư thế phòng bị.
Phó đạo diễn đột nhiên kéo đạo diễn lại, nhỏ giọng ghé vào tai ông ta thì thầm vài câu.
Sau đó Tô Vũ Thần trừng mắt thấy sắc mặt đạo diễn thay đổi liên tục, sau đó tựa như biến thành người khác, đứng lên cười híp mắt đi về phía cậu.
“Thì ra là Tiểu Tô à, không tệ không tệ, vừa nhìn đã có khí chất nổi tiếng.” Đạo diễn vừa nói vừa vươn tay ra muốn bắt tay với Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần ho khan một tiếng, bốn vệ sĩ tự động chừa ra một con đường.
Tháo kính râm xuống móc ở cổ áo, cũng cười cười đưa tay qua, “Đạo diễn Tiền quá khen.”
Tay hai người nhẹ nhàng nắm một cái liền nhanh chóng tách ra.
“A a a! Là Tiểu Tô Tô! Đúng là Tiểu Tô Tô nhà tôi đó!” Một cô gái thấy khuôn mặt Tô Vũ Thần sau khi tháo kính râm xuống, lập tức kích động hét to lên.
“Tiểu Tô Tô, ở đây ở đây!” Một cô nàng khác kích động giương nanh múa vuốt ra sức thu hút sự chú ý của Tô Vũ Thần.
Cũng có người hỏi Tiểu Tô Tô là ai, có điều chuyện này cũng không ảnh hưởng đến tâm trạng vui vẻ của Tô Vũ Thần.
Haiz, mấy cô nàng tuổi trẻ vẫn nhiệt tình như vậy, thật khiến người ta ngượng ngùng mà.
Tô Vũ Thần nghĩ nghĩ, quay đầu về phía các fan của mình bắn một cái hôn gió qua, không có gì bất ngờ khi thu được một trận rít gào.
Vẻ mặt Tô Vũ Thần không nhịn được có chút hơi đắc ý, tiêu sái cất bước theo đạo diễn đi về phía các thành viên trong đoàn phim.
“Tiểu Tô Tô phóng điện mê hoặc người khác, tôi phải nhanh chóng báo cho Tần Boss!” Giọng nữ có chút hưng phấn vừa nói vừa cúi đầu đăng Uwewe.
Bước chân Tô Vũ Thần lảo đảo một cái, Hoa Văn đi theo phía sau suýt chút nữa đã giẫm lên chân cậu, cũng may được Hàn Phong kéo vào lòng.
Trời ơi, thật đủ rồi đó, cậu có phóng điện hay không thì liên quan gì đến anh? Cậu cũng không làm chuyện gì khác người mà.
Khoan đã, sao cậu lại có ảo giác chột dạ chứ?
Tô Vũ Thần lắc lắc đầu, tiếp tục đuổi theo bước chân của đạo diễn, chỉ là cước bộ cũng không còn nhẹ nhàng thoải mái như vừa rồi.
Hai nữ một nam đang ngồi trên ghế nghỉ ngơi, thấy Tô Vũ Thần đi tới, một cô gái tóc ngắn trong đó đứng lên nhiệt tình chào hỏi Tô Vũ Thần, một cô gái tóc dài khác cũng ngồi trên ghế gật đầu tỏ ý chào hỏi với Tô Vũ Thần.
Tô Vũ Thần cũng hiểu phong thái của cô gái tóc dài, dù sao cô gái này cũng xuất thân từ ngôi sao nhí, trong những người ở đây cô nàng cũng là người nổi tiếng nhất.
Về phần người đàn ông cao to còn lại vừa nhìn liền mở kịch bản ra, Tô Vũ Thần cũng không chủ động bắt chuyện với hắn ta.
Nếu như là bậc tiền bối có kinh nghiệm phong phú gì đó cậu còn có thể đến gần chào hỏi, nhưng người đàn ông trẻ tuổi này dù gì cũng chỉ lớn hơn cậu hai tuổi, vừa mới nổi tiếng nhờ vào một bộ phim thanh xuân thôi. Nói cách khác, chỉ là kẻ tám lạng người nửa cân, chảnh chọe cái gì chứ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.