Chương 949: Bốn sự lựa chọn
Nguyễn Văn Thanh
05/02/2019
Hướng tới 2 người Dương Tiến, Dương Chí Vĩ Thiên bắt đầu giải thích.
"Ta có 4 cách hữu hiệu nhất để phục hồi đôi chân và tay cho 2 người, cha người xem..."
"Gốc Băng Sơn Tuyết Liên cùng với viên Hỏa Tủy này ta có thể luyện thành một món siêu phẩm thần bảo băng hỏa song long đại trận bổ đắp thành một đôi chân. Một vật này một khi thành...mỗi chân sẽ tương đương với một món Thiên Trận, băng hỏa song trận này hỗn hợp tương tế sẽ có được uy lực hủy thiên diệt địa, có được nó....cha như cũ vẫn có thể miểu sát tên Thu Vô Mệnh đó như chó chết"
Nghe Thiên nói xong một đám người liền khiếp sợ tựa như không thể tin nổi vào tai mình. Nếu như là trước đây mà nghe lời này e rằng sẽ chẳng ai tin nhưng mà ngồi trong gian phòng này lại không có ai không tin cũng không có gan để không tin.
Thiên bỏ qua sự khiếp đảm của mọi người hắn chỉ qua món thứ 2.
"Viên hỏa tủy này, đồng dạng con cũng có thể luyện thành một pho siêu cấp "Cửu Dương Đại Trận" tự thành một thể hô ứng với thiên mệnh đan của cha mà tổ hợp thành "Tam Thiên Cửu Dương Trận" uy lực không thua gì Băng Hỏa Song Long Trận ở trên"
Trận pháp, lại là trận pháp....toàn là Thiên phẩm trận pháp uy lực khủng bố, lại một lần nữa mọi người giống như chết lặng khi nghe Thiên nói.
"Còn đây, là một viên phong lôi tinh kim, ta có thể luyện nó thành một món siêu cấp Thiên Phẩm "Phong Lôi Song Cước" uy lực khỏi phải nói"
Thiên phẩm pháp bảo, lấy Thiên Bảo đi luyện thành đôi chân....người đời mà biết được chuyện này e rằng ai nấy đều hộc máu tức chết.
Mà Dương Chí Vĩ này, nếu như tiết lộ ra hắn trên thân sở hữu một đôi Thiên Bảo đôi chân thì e rằng cả Thiên Phù Giới võ giả đều điên cuồng xông lên cướp bóc ah.
Còn kẻ mà ví như cướp được đôi chân này, bảo hắn phải chặt bỏ chân cũ để lắp chân mới thì đảm bảo, hắn sẽ trăm ngàn lần tình nguyện.
Thiên lại tiếp tục chuyển sang món đồ vật cuối cùng, nhánh cỏ Lục Diệp Thảo.
Nếu là bình thường nhất định mọi người sẽ xem thường mà bỏ qua nó nhưng mà từ 3 món đồ kia so sánh ra, bây giờ họ không còn ai dám xem thường một nhánh cỏ bình thường nữa.
"Đây là một nhánh Lục Diệp Thảo...không sai, nó vô cùng tầm thường"
Thiên cười tựa như tường thuật lại.
"Lúc ở trong di tích đã từng gặp rất nhiều xác chết thánh giả đã tử vong do trận đại chiến Thiên Trận Môn Năm đó, mỗi tên thánh nhân này khi sinh thời đều mang một thân thần thông quỷ dị khó lường, ta từ xương cốt và dấu vết để lại đã tìm được rất nhiều thần thông tương ứng với công pháp của họ. Cha biết không, con tìm được một môn công pháp có tên là "Phong Lôi Cước" và "Bách Biến Thiên Trảo Thủ". Công pháp thì không đáng kể nhưng nếu ta có thể đơn giản hóa nó trở thành Hoàng Phẩm công pháp sau đó khắc vào bản mạng phù văn cho Lục Diệp Thảo thì sao, một khi nó đạt đến tu vi vạn năm sẽ sinh ra trọn vẹn 1 vạn viên thần thông phù văn....
Khi Lục Diệp Thảo thành thánh, mỗi đạo hoàng phẩm thần thông sẽ tấn cấp đến địa phẩm đạt tới bổn nguyên ban đầu của công pháp thì sẽ là tình trạng gì"
Câu hỏi này của Thiên, không cần nói ra cũng đủ khiến mọi người tưởng tượng ra bức tranh khủng bố phía sau mà nó mang lại.
"Ta lại càng có lòng tin giúp nó tấn thần, khi đó sẽ có 100 vạn đạo phù văn cùng tấn thần...."
Nói đến đây, mọi người liền há lớn miệng một cách khiếp đảm.
Không sai....nếu 1 thánh nhân là đỉnh cao thì 1 vạn thánh nhân cùng tập hợp sẽ là lực lượng gì, và 10 vạn thần nhân sẽ càng là cái gì.
Bằng vào một ngọn cỏ, sẽ có thể đưa con người lên những tầm cao mà không có điểm cuối, khác hẳn với 3 món thần phẩm bảo vật kia chỉ có được tiềm lực ban đầu mà thiếu đi sự lâu dài.
"Mọi người có biết tại sao lúc ta vừa cầm được Thần Mộc Công lại đi chọn một nhánh cỏ dại Lục Diệp Thảo để tu luyện không?"
"Tiêu ca...Là tại sao?"
"Trong thế giới của thiên đạo, thứ nhỏ yếu hay mạnh mẽ đều không đại diện cho việc nó có thể đi xa hay không, nhân loại chúng ta khởi sinh nhỏ yếu hơn hung thú, trong Thiên Phù Giới này chính nhân loại chúng ta mới là sinh linh nhỏ yếu nhất nhưng mà tại sao, nhân loại lại có được năng lực đăng đỉnh lên những đỉnh cao mà đại đa số sinh linh khác không thể đạt đến"
"Ta hỏi các ngươi, trong hiểu biết của các ngươi thì tiềm lực luyện thể kỳ là bao nhiêu?"
"Chủ nhân...là...400 tinh"
"Vậy ta hỏi các ngươi, tiềm lực thân thể bây giờ của các ngươi là bao nhiêu?"
"Ah...là...triệu tinh..." Băng Vô Cương lập tức ấp úng, tại vì chính ông cũng đang bắt đầu hiểu ra suy nghĩ của Thiên.
"Vậy còn ta....các ngươi có biết là bao nhiêu?"
"Chủ nhân...của ngài là bao nhiêu?"
"Ta sao..."
Thiên cười rồi nói một cách đầy suy ngẫm.
"Chính ta....cũng không biết là bao nhiêu...
"Ah, như vậy là tại sao vậy Tiêu ca" Dương Tiểu Thanh hỏi
"Ta có 1 môn cực phẩm thiên nhãn thần thông có thể xem xét rất nhiều thứ, nhưng mà ta lại không thể soi được cho chính lực lượng trên cơ thể mình....tại vì, nó....đã vượt quá con số ta có thể nhìn thấu"
"Rào cản không gian tại mảnh thế giới này đã không thể ngăn được lực lượng 1 quyền của ta, lại càng không thể làm điểm tựa đong đếm được lực lượng của ta, cho nên...bình thường chiến đấu ta đều rất ngại xuất thủ, ta luyện phân ngoại hóa thân cũng vì mục đích trải bớt lực lượng này ra tránh làm ra sự việc hủy diệt đến Trung Thiên Vực này"
Lúc này nghe lời hắn, tất cả mọi người đều không thể tránh được nổi sự khiếp đảm.
"Ta là con người....các ngươi cũng là con người, người khác cũng là con người...không có sự khác nhau, chỉ khác ở chỗ phương pháp tu luyện và điểm cuối đặt chân"
"Lục Diệp Thảo nó là cỏ cây, bảo mộc cũng là cỏ cây, linh mộc cũng là cỏ cây thậm chí thần mộc cũng là cỏ cây....khi đi đến cực hạn thì cũng chỉ là Thiên Đạo Thần Mộc. vạn vật tuy có thể không cùng điểm xuất phát nhưng đều chung điểm cuối cùng"
"....vạn vật tuy có thể không cùng điểm xuất phát nhưng đều chung điểm cuối cùng"
Một câu này vừa ra, trong đầu mọi người liền tựa như nổ tung ra vô số ảo diệu
"Oanh....oanh..." trong đầu họ liền như bị oanh lôi tạc phá, vô số sương mù khó khăn lập tức bị chấn vỡ, trở ngại bị phá ta tành để lộ ra đại đạo con đường rộng lớn thênh thang.
"Oanh..." trong phút chốc Lão tông chủ liền trực tiếp đột phá thêm một tầng đạt đến thánh giai cửu trọng sau đó lại liên tục tăng lên đến cực hạn đột phá trung kỳ rồi đến hậu kỳ..
"Oanh..." Dương Bính cũng đột phá, Dương Chí Vĩ đột phá rào cản tâm lý cũng đột phá, Dương Tiến khơi thông chân lý cũng đột phá lên thánh giả nhị trọng.
"Oanh...oanh..." Băng Vô Cương, Lạc Vẫn, Văn Trung Hoa, Văn Trí, Phù Mãnh đều lần lượt tấn cấp lên thánh giả tam trọng.
Kể cả mấy mỹ nữ cũng đều khơi thông tâm cảnh tu vi tiến mạnh.
"Có câu " cây có mọc thành rừng gió vẫn quật đổ" nhưng xưa nay chỉ có tiền lệ thần thụ vẫn lạc lại chưa từng có chuyện cỏ dại tuyệt diệt, ta lập Thảo Mộc Tông chính là vì ý nghĩa trường tồn như vậy mà tồn tại"
"Lục Diệp Thảo có sinh mạng lực đáng sợ, bình thường nó lại có năng lực sinh sản vô cùng lớn khiến cho tuổi thọ và năng lực giữ mạng cực cao, cho nên lợi thế của nó chính là chỗ đó....nhân bản, vô tận nhân bản, thần thông của ngươi, lực lượng của ngươi cũng sẽ nhờ nó mà vô hạn tăng lên, trưởng thành vĩnh viễn không có điểm cuối"
"Trời đất có thể nổ diệt nhưng Thảo Mộc lại năng tồn, thần mộc dù cao lớn đến đâu vẫn sẽ có ngày bị cỏ dại phủ ngộp"
"Cha...Nhị thúc, 2 người lựa chọn đi, cả 12 vị môn chủ hội chủ nữa, chỉ cần các ngươi yêu thích....ta có thể luyện cho mỗi người một món Thiên Bảo cho phôi"
"Uhm...Tiêu ca, Thiên Bảo Chi Phôi là sao, có khác gì so với Thiên bảo ah" Doãn Kế Anh hỏi
"Thiên bảo uy lực lớn vô cùng các ngươi sử dụng được sao, không phải ta tự đề cao mình nhưng bảo vật ta luyện ra xưa nay đều mạnh hơn người khác rất nhiều lần, Thiên bảo mà ta luyện cho dù là thần cảnh còn khó lòng sử ra hết được uy năng"
"Thiên bảo chi phôi này ta phong ấn toàn bộ uy năng vào trong, biến những thành phần nhỏ nhất trong bảo khí đều ẩn chứa ngàn vạn phù văn, thực lực các ngươi cao tới đâu sẽ sử dụng được tới đó, lúc đó nếu ngươi luyện thành bản mệnh..bảo khí sẽ thúc đẩy tu vi ngươi, chậm thì 2 năm, nhanh thì 1 năm.....chắc chắn...tấn...thần"
"Cái gì!!!!!!!!!"
"Ta có 4 cách hữu hiệu nhất để phục hồi đôi chân và tay cho 2 người, cha người xem..."
"Gốc Băng Sơn Tuyết Liên cùng với viên Hỏa Tủy này ta có thể luyện thành một món siêu phẩm thần bảo băng hỏa song long đại trận bổ đắp thành một đôi chân. Một vật này một khi thành...mỗi chân sẽ tương đương với một món Thiên Trận, băng hỏa song trận này hỗn hợp tương tế sẽ có được uy lực hủy thiên diệt địa, có được nó....cha như cũ vẫn có thể miểu sát tên Thu Vô Mệnh đó như chó chết"
Nghe Thiên nói xong một đám người liền khiếp sợ tựa như không thể tin nổi vào tai mình. Nếu như là trước đây mà nghe lời này e rằng sẽ chẳng ai tin nhưng mà ngồi trong gian phòng này lại không có ai không tin cũng không có gan để không tin.
Thiên bỏ qua sự khiếp đảm của mọi người hắn chỉ qua món thứ 2.
"Viên hỏa tủy này, đồng dạng con cũng có thể luyện thành một pho siêu cấp "Cửu Dương Đại Trận" tự thành một thể hô ứng với thiên mệnh đan của cha mà tổ hợp thành "Tam Thiên Cửu Dương Trận" uy lực không thua gì Băng Hỏa Song Long Trận ở trên"
Trận pháp, lại là trận pháp....toàn là Thiên phẩm trận pháp uy lực khủng bố, lại một lần nữa mọi người giống như chết lặng khi nghe Thiên nói.
"Còn đây, là một viên phong lôi tinh kim, ta có thể luyện nó thành một món siêu cấp Thiên Phẩm "Phong Lôi Song Cước" uy lực khỏi phải nói"
Thiên phẩm pháp bảo, lấy Thiên Bảo đi luyện thành đôi chân....người đời mà biết được chuyện này e rằng ai nấy đều hộc máu tức chết.
Mà Dương Chí Vĩ này, nếu như tiết lộ ra hắn trên thân sở hữu một đôi Thiên Bảo đôi chân thì e rằng cả Thiên Phù Giới võ giả đều điên cuồng xông lên cướp bóc ah.
Còn kẻ mà ví như cướp được đôi chân này, bảo hắn phải chặt bỏ chân cũ để lắp chân mới thì đảm bảo, hắn sẽ trăm ngàn lần tình nguyện.
Thiên lại tiếp tục chuyển sang món đồ vật cuối cùng, nhánh cỏ Lục Diệp Thảo.
Nếu là bình thường nhất định mọi người sẽ xem thường mà bỏ qua nó nhưng mà từ 3 món đồ kia so sánh ra, bây giờ họ không còn ai dám xem thường một nhánh cỏ bình thường nữa.
"Đây là một nhánh Lục Diệp Thảo...không sai, nó vô cùng tầm thường"
Thiên cười tựa như tường thuật lại.
"Lúc ở trong di tích đã từng gặp rất nhiều xác chết thánh giả đã tử vong do trận đại chiến Thiên Trận Môn Năm đó, mỗi tên thánh nhân này khi sinh thời đều mang một thân thần thông quỷ dị khó lường, ta từ xương cốt và dấu vết để lại đã tìm được rất nhiều thần thông tương ứng với công pháp của họ. Cha biết không, con tìm được một môn công pháp có tên là "Phong Lôi Cước" và "Bách Biến Thiên Trảo Thủ". Công pháp thì không đáng kể nhưng nếu ta có thể đơn giản hóa nó trở thành Hoàng Phẩm công pháp sau đó khắc vào bản mạng phù văn cho Lục Diệp Thảo thì sao, một khi nó đạt đến tu vi vạn năm sẽ sinh ra trọn vẹn 1 vạn viên thần thông phù văn....
Khi Lục Diệp Thảo thành thánh, mỗi đạo hoàng phẩm thần thông sẽ tấn cấp đến địa phẩm đạt tới bổn nguyên ban đầu của công pháp thì sẽ là tình trạng gì"
Câu hỏi này của Thiên, không cần nói ra cũng đủ khiến mọi người tưởng tượng ra bức tranh khủng bố phía sau mà nó mang lại.
"Ta lại càng có lòng tin giúp nó tấn thần, khi đó sẽ có 100 vạn đạo phù văn cùng tấn thần...."
Nói đến đây, mọi người liền há lớn miệng một cách khiếp đảm.
Không sai....nếu 1 thánh nhân là đỉnh cao thì 1 vạn thánh nhân cùng tập hợp sẽ là lực lượng gì, và 10 vạn thần nhân sẽ càng là cái gì.
Bằng vào một ngọn cỏ, sẽ có thể đưa con người lên những tầm cao mà không có điểm cuối, khác hẳn với 3 món thần phẩm bảo vật kia chỉ có được tiềm lực ban đầu mà thiếu đi sự lâu dài.
"Mọi người có biết tại sao lúc ta vừa cầm được Thần Mộc Công lại đi chọn một nhánh cỏ dại Lục Diệp Thảo để tu luyện không?"
"Tiêu ca...Là tại sao?"
"Trong thế giới của thiên đạo, thứ nhỏ yếu hay mạnh mẽ đều không đại diện cho việc nó có thể đi xa hay không, nhân loại chúng ta khởi sinh nhỏ yếu hơn hung thú, trong Thiên Phù Giới này chính nhân loại chúng ta mới là sinh linh nhỏ yếu nhất nhưng mà tại sao, nhân loại lại có được năng lực đăng đỉnh lên những đỉnh cao mà đại đa số sinh linh khác không thể đạt đến"
"Ta hỏi các ngươi, trong hiểu biết của các ngươi thì tiềm lực luyện thể kỳ là bao nhiêu?"
"Chủ nhân...là...400 tinh"
"Vậy ta hỏi các ngươi, tiềm lực thân thể bây giờ của các ngươi là bao nhiêu?"
"Ah...là...triệu tinh..." Băng Vô Cương lập tức ấp úng, tại vì chính ông cũng đang bắt đầu hiểu ra suy nghĩ của Thiên.
"Vậy còn ta....các ngươi có biết là bao nhiêu?"
"Chủ nhân...của ngài là bao nhiêu?"
"Ta sao..."
Thiên cười rồi nói một cách đầy suy ngẫm.
"Chính ta....cũng không biết là bao nhiêu...
"Ah, như vậy là tại sao vậy Tiêu ca" Dương Tiểu Thanh hỏi
"Ta có 1 môn cực phẩm thiên nhãn thần thông có thể xem xét rất nhiều thứ, nhưng mà ta lại không thể soi được cho chính lực lượng trên cơ thể mình....tại vì, nó....đã vượt quá con số ta có thể nhìn thấu"
"Rào cản không gian tại mảnh thế giới này đã không thể ngăn được lực lượng 1 quyền của ta, lại càng không thể làm điểm tựa đong đếm được lực lượng của ta, cho nên...bình thường chiến đấu ta đều rất ngại xuất thủ, ta luyện phân ngoại hóa thân cũng vì mục đích trải bớt lực lượng này ra tránh làm ra sự việc hủy diệt đến Trung Thiên Vực này"
Lúc này nghe lời hắn, tất cả mọi người đều không thể tránh được nổi sự khiếp đảm.
"Ta là con người....các ngươi cũng là con người, người khác cũng là con người...không có sự khác nhau, chỉ khác ở chỗ phương pháp tu luyện và điểm cuối đặt chân"
"Lục Diệp Thảo nó là cỏ cây, bảo mộc cũng là cỏ cây, linh mộc cũng là cỏ cây thậm chí thần mộc cũng là cỏ cây....khi đi đến cực hạn thì cũng chỉ là Thiên Đạo Thần Mộc. vạn vật tuy có thể không cùng điểm xuất phát nhưng đều chung điểm cuối cùng"
"....vạn vật tuy có thể không cùng điểm xuất phát nhưng đều chung điểm cuối cùng"
Một câu này vừa ra, trong đầu mọi người liền tựa như nổ tung ra vô số ảo diệu
"Oanh....oanh..." trong đầu họ liền như bị oanh lôi tạc phá, vô số sương mù khó khăn lập tức bị chấn vỡ, trở ngại bị phá ta tành để lộ ra đại đạo con đường rộng lớn thênh thang.
"Oanh..." trong phút chốc Lão tông chủ liền trực tiếp đột phá thêm một tầng đạt đến thánh giai cửu trọng sau đó lại liên tục tăng lên đến cực hạn đột phá trung kỳ rồi đến hậu kỳ..
"Oanh..." Dương Bính cũng đột phá, Dương Chí Vĩ đột phá rào cản tâm lý cũng đột phá, Dương Tiến khơi thông chân lý cũng đột phá lên thánh giả nhị trọng.
"Oanh...oanh..." Băng Vô Cương, Lạc Vẫn, Văn Trung Hoa, Văn Trí, Phù Mãnh đều lần lượt tấn cấp lên thánh giả tam trọng.
Kể cả mấy mỹ nữ cũng đều khơi thông tâm cảnh tu vi tiến mạnh.
"Có câu " cây có mọc thành rừng gió vẫn quật đổ" nhưng xưa nay chỉ có tiền lệ thần thụ vẫn lạc lại chưa từng có chuyện cỏ dại tuyệt diệt, ta lập Thảo Mộc Tông chính là vì ý nghĩa trường tồn như vậy mà tồn tại"
"Lục Diệp Thảo có sinh mạng lực đáng sợ, bình thường nó lại có năng lực sinh sản vô cùng lớn khiến cho tuổi thọ và năng lực giữ mạng cực cao, cho nên lợi thế của nó chính là chỗ đó....nhân bản, vô tận nhân bản, thần thông của ngươi, lực lượng của ngươi cũng sẽ nhờ nó mà vô hạn tăng lên, trưởng thành vĩnh viễn không có điểm cuối"
"Trời đất có thể nổ diệt nhưng Thảo Mộc lại năng tồn, thần mộc dù cao lớn đến đâu vẫn sẽ có ngày bị cỏ dại phủ ngộp"
"Cha...Nhị thúc, 2 người lựa chọn đi, cả 12 vị môn chủ hội chủ nữa, chỉ cần các ngươi yêu thích....ta có thể luyện cho mỗi người một món Thiên Bảo cho phôi"
"Uhm...Tiêu ca, Thiên Bảo Chi Phôi là sao, có khác gì so với Thiên bảo ah" Doãn Kế Anh hỏi
"Thiên bảo uy lực lớn vô cùng các ngươi sử dụng được sao, không phải ta tự đề cao mình nhưng bảo vật ta luyện ra xưa nay đều mạnh hơn người khác rất nhiều lần, Thiên bảo mà ta luyện cho dù là thần cảnh còn khó lòng sử ra hết được uy năng"
"Thiên bảo chi phôi này ta phong ấn toàn bộ uy năng vào trong, biến những thành phần nhỏ nhất trong bảo khí đều ẩn chứa ngàn vạn phù văn, thực lực các ngươi cao tới đâu sẽ sử dụng được tới đó, lúc đó nếu ngươi luyện thành bản mệnh..bảo khí sẽ thúc đẩy tu vi ngươi, chậm thì 2 năm, nhanh thì 1 năm.....chắc chắn...tấn...thần"
"Cái gì!!!!!!!!!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.