Chương 519: Chương 520: Tọa kỵ
Nguyễn Văn Thanh
17/07/2018
"Gâu....gâu...."
"Tiểu Hắc....chờ tí nữa, thịt còn chưa chín..."
"É...é...eoo..." Tiểu Hồ Ly ngọt ngào nhảy vào lòng Thiên kêu nhẹ, cái mũi không ngừng hít hít ngửi mùi thịt nướng thơm phức trên tay Thiên.
3 ngày qua Thiên vẫn ở đây không hề đi đâu, 3 người Tử Lâm cũng suốt ngày kề cận bên hắn nói những lời xin lỗi để mời chào hắn vào nhóm.
Cái tên Tần Hoàn kia vẫn cả ngày lầm lầm lì lì không nói 1 câu, 3 ngày qua đi thương thế trên người hắn cũng đỡ nhiều nhưng mà thương trong lòng lại nặng thêm.
Bây giờ khí chất trên người hắn có vẻ như lại càng thêm âm u, càng thêm đáng sợ...tựa như 1 con rắn độc đang trong bóng tối soi mói chờ 1 nhát sẽ cắn chết ngươi vậy
Đối với 3 người này, Thiên không hề quan tâm...
Ngày ngày hắn chỉ đi dạo quanh khu vực gần đây để săn vài hung thú làm thịt và làm quen với lực lượng mới trong cơ thể.
Tối lại bay vút lên cao để tu luyện, mấy ngày này Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly trở thành thủ hộ giả cho 2 cô bé Axe, Ale.
Biết được lịch trình tu luyện của Thiên, buổi tối ngày thứ 3 khi mà Thiên đã tu luyện ở tít trên cao thì 1 người đã xuất hiện trước lều của 2 cô nương.
Tần Hoàn.
Nhưng mà trong đêm hôm đó, 1 con chó đen mà hắn luôn không xem ra gì lại trở thành 1 hung thần đáng sợ.
Trận đại chiến này, Tần Hoàn trọng thương đến nỗi không còn ra hình người, Tiểu Hắc là 1 loài chó mang huyết mạch điên cuồng của ma tộc.
Bây giờ tuy lực lượng trên thân nó không còn bao nhiêu nhưng mà đi theo Thiên cả tháng trời như vậy, thần thông trên cơ thể không có 50 loại thì cũng có 20 loại, tiềm lực cơ thể lại càng là đáng sợ không ai bằng.
Thiên là người có lý trí tỉnh táo, hắn còn biết điểm dừng và biết khinh thường không muốn bẩn tay. Chứ Tiểu Hắc thì làm gì biết mấy thứ này....mang theo 2 môn thần thông về răng, nó như 1 con chó điên cắn cho Tần Hoàn máu me be bét, kêu khóc rần trời.
Đến cả 2 người Tử Lâm nhảy vô can cũng vô ích, ngay khi mà 2 người họ rút kiếm định dùng bạo lực thì ngay lúc đó...1 tia chớp đen thui từ trong màn đêm lóe lên 1 cái.
Chỉ lóe lên 1 cái duy nhất thôi là cổ tay 2 người đã ngấn máu, kiếm trong tay cũng không cách nào cầm nổi nữa.
Cơn sợ hãi giống như ma quỷ không ngừng gặm lấy xương tủy họ.
Bây giờ họ mới hiểu ra, thì ra con chó bên cạnh cậu nhóc y sư mà họ không xem ra gì lại là 1 con hung thú siêu phẩm, không những vậy trong bóng tối còn có 1 vị sát thủ đáng sợ đang rình ngó.
Thu lại đôi vuốt sắc bén, Dạ Miêu chớp động cặp mắt sáng rồi nằm lại bên cạnh lều nhỏ.
Từ khi bị Tiểu Hắc đem về, tuy là bị hành hạ tả tơi nhưng mà khi nhận Thiên làm chủ dạ miêu đã nhận được vô số ưu đãi khiến cho thực lực nó tăng nhanh như vũ bão.
Hiện giờ oan khí của nó với Tiểu Hắc đã không còn sót lại chút nào, thậm chí còn nghe lời răm rắp nữa.
Sáng hôm sau Thiên tu luyện trở về thì nhìn thấy cảnh này, sau khi kêu Tiểu Hắc thôi cắn, Thiên lại trở về như sinh hoạt đời thường.
Mỗi ngày, hắn sẽ nướng thịt 2 lần, nhưng chỉ để dành cho mấy con thú bên mình ăn mà thôi.
Sang ngày thứ 4, rốt cuộc bị cơn đói dằn vặt không chịu nổi thì 2 cô bé kia mới chịu mò ra khỏi lều.
Nhưng ngay khi dứt sạch 5 ký thịt heo rừng nướng ngon lành của Thiên là lại chui vô lều tu luyện tiếp.
Đến cả Tiểu Hồ Ly xinh xăn khả ái là thế nhưng cũng chỉ dụ dỗ được 10 phút vuốt ve của họ mà thôi.
Lần bế quan này của 2 cô gái lại càng lâu hơn lần trước, khi tu luyện càng lên cao thì tốc độ tu luyện càng nhanh....cảm giác mê luyến đó lại càng hấp dẫn.
Điều này Thiên là người hiểu hơn ai hết, tại vì chính bản thân hắn cũng không khác họ là mấy, mỗi đêm tu luyện đối với hắn đã trở nên quá ngắn ngủi.
Sang ngày thứ 5, Tiểu Hồ Ly liền lâm vào hôn mê....nó chính là chuẩn bị cho 1 lần tiểu niết bàn nữa.
Con cáo này Thiên đang nghi là nó mang huyết mạch cửu vĩ hồ, chỉ là không biết là cái gì hồ mà thôi. Nhưng mà từ khi được niết bàn hỏa nhập thể thường là nó cứ cách chục ngày là lại niết bàn 1 lần.
Trong cơ thể nó, 1 đạo thần thông hồ tộc trong bản mạng máu huyết đang không ngừng được kích phát qua mỗi lần niết bàn.
Thần thông đó là gì, ngay cả Thiên cũng không quá rõ ràng, nhưng mà hiển nhiên là sẽ không quá yếu.
Mấy con hung thú trong Thất Diệu Phù Giới qua mấy ngày này tu luyện cũng tăng tu vi lên cực nhanh.
Hiện giờ 2 con Phong Long Giao và Ngụy Long Ngạc đã hoàn thành quá trình luyện màng tiến vào tầng thứ 3 luyện nhục.
Trong Thất Diệu Phù Giới cũng đã có thêm 2 thành viên mới thuộc long tộc.
"Long đằng xà" là 1 con rắn duôi chuông hạ phẩm hung thú, thần thông duy nhất của nó là "độc long nha"
"lôi trạch" là 1 con lươn điện chưa thức tỉnh thần thông long tộc, sau khi được Thiên ban cho 11 đạo long hệ phù văn lên người cùng với niết bàn hỏa kích thích thì ngay trong ngày hôm đó nó đã kích phát ra 1 môn long hệ thần thông thượng phẩm "lôi long"
Khi đạo thần thông này vừa được Thiên khắc hoàn thành cho mấy trăm con ngụy long thì đều khiến chúng nhanh chóng tiến vào trạng thái tiểu niết bàn tiếp theo.
"Thạch khuyết" sau khi nhận được thêm thần thông "khổng lồ hóa" liền trở thành 1 vị ma thần hoành hành trong cánh rừng này.
Khổng lồ gấp 100 lần, sau đó lại có thêm "đại lực" tăng phúc sức mạnh gấp 35 lần....coi như nó có gặp luyện thể đỉnh hung thú cũng chẳng phải sợ.
"Ưng vương" bây giờ đã rụng lông niết bàn 2 lần, thay bằng 1 bộ lông vàng rực như mạ vàng, sải cánh rộng 12 mét có thể chở Thiên bay đi mà không hề cảm thấy 1 chút áp lực. Tốc độ bay trên bầu trời của nó bây giờ có thể nói là vô địch trong điểu loại.
Ngày hôm nay, Thiên chính là đang cưỡi nó bay tít vào tận trung tâm cánh rừng.
Qua mấy ngày tu luyện Thiên cảm thấy việc cứ phải bay lên cao để tu luyện thật là 1 việc quá bất tiện.
Thứ nhất là ban ngày không thể tu luyện, không thể tùy nơi tùy chỗ tu luyện....lại càng không có được sự tiện lợi khi chiến đấu và hành động.
Trong khi đó mấy ngày tới hắn còn phải ra khỏi cánh rừng này làm việc khác nữa, cho nên 1 kế hoạch đã được hắn vạch ra.
Cánh rừng không tên này vốn dĩ là có 3 tầng.
Hiện giờ đám người Axe đang tu luyện chính là tầng ngoài cùng.
Trung tầng chính là nơi Thiên độ hủy diệt kiếp lúc vừa mới tới, còn đi sâu vào nữa là tầng trung tâm.
Ở đây nghe nói là nơi con người chưa ai có thể đặt chân vào, bên trong thậm chí là có cả cự long và những hung thú thông thiên cảnh.
Mấy ngày tu luyện vừa qua Thiên cảm thấy mình mạnh lên quá nhanh, lực lượng cơ thể tăng lên như vũ bão mà bản thân hắn còn không cả kịp thích nghi.
Mỗi ngày là vô số tiềm lực trong cơ thể hắn bị khai phát ra, lực lượng cơ thể đã tăng tới mức độ mà chính hắn cũng không biết.
Cho nên hôm nay hắn tiến vào đây chính là có 3 mục đích, 1 là để rèn luyện...2 là để tầm bảo, 3 là để khắc phục phương pháp tu luyện.
Càng tiến vào trong đây, cây cối lại càng thêm đồ sộ, mà năng lượng phù lực cũng càng thêm đậm đặc hơn bên ngoài.
Nhìn từ trên cao có thể dùng mầu xanh của cây cối mà phân biệt được 3 tầng của cánh rừng.
Mầu xanh đậm đây chính là đại diện cho khu trung tâm, Thiên hạ lệnh cho Ưng Vương thả hắn xuống tại đây.
"Bịch..." 2 chân chạm lên mặt đất xốp.
Thiên khẽ hít 1 hơi không khí đậm đặc phù lực vào 2 lá phổi, cảm nhận lấy những thông tin xa lạ từ trong không khí.
Ngay lúc này...
"G...ầ....m.......ầm...ầm.."
Âm thanh chói tai vừa vang lên là ngay tức thì....1 loạt tiếng bước chân rầm trời ầm ầm kéo tới.
Thiên đoán....là hắn đã đạp vào lãnh địa của 1 con hung thú nào đó rồi.
Tiếng gầm này...có vẻ giống với tiếng gầm của 1 con sư tử ah.
Quả nhiên...hắn đoán không sai, đúng là 1 con sư tử,...1 con sư tử thật là lớn có bộ lông mầu vàng óng ả.
"Gầm....gràoooooo...." 1 đạo phù văn vừa hiện, tiếng gào chấn động màng tai liền vang lên...
"Ầm...ầm....rắc...răc..." chỉ 1 tiếng gầm nhưng lại dễ dàng phá nát bấy 1 phạm vi hàng ngàn m² thành tương vụn.
Từ trên cao mà nhìn xuống sẽ thấy 1 đợt sóng chấn hình thành 1 cái lòng chảo thoáng đãng duy nhất trong khu rừng lớn này.
Thiên cũng hơi ngạc nhiên trước uy lực 1 gầm này, âm hệ thần thông không ngờ lại có thể đạt đến lực phá hủy cỡ này, phẩm cấp chí ít cũng phải siêu phẩm đỉnh.
Suốt 1 phút sau, trong đan điền Thiên đã có thêm 1 môn thần thông có tên "sư tử hống"
1 môn siêu phẩm thần thông đỉnh có thể gây ra sát thương cự đại.
Không gian xung quanh thoáng chốc đã trở thành 1 bãi tan nát, thứ còn lại chỉ có 1 mình Thiên đối diện với 1 con sư tử vàng óng ả lớn gấp 5 lần.
Phát hiện thấy tiếng gầm của mình không hạ được đối thủ, con sư tử này sôi máu, thân thể to lớn vừa động liền như 1 tòa tháp mầu vàng xông tới, khí thế gê người.
Từ cái bờm lớn, 1 đạo phù văn hiện lên sau đó ánh sáng mặt trời khắp nơi giống như tháo nước bắt đầu đổ về đây...
Chẳng mấy chốc mà con sư tử đã biến thành 1 vầng mặt trời chói mắt, nhiệt độ môi trường cũng cấp tốc tăng lên, vụn gỗ vừa nãy bị nghiền vụn bắt đầu bốc cháy ngùn ngụt.
"Uhm.....khôn thật, biết tạo thế rất là khéo ah...."
Đúng vậy con sư tử này thật là thông minh, 1 gầm phát ra là để dọn đường cho nó hấp thu ánh sáng mặt trời, sau đó lại làm chất dẫn cho đạo thần thông phía sau.
Thật là 1 cách làm rất thông minh.
"Tiểu Hắc....chờ tí nữa, thịt còn chưa chín..."
"É...é...eoo..." Tiểu Hồ Ly ngọt ngào nhảy vào lòng Thiên kêu nhẹ, cái mũi không ngừng hít hít ngửi mùi thịt nướng thơm phức trên tay Thiên.
3 ngày qua Thiên vẫn ở đây không hề đi đâu, 3 người Tử Lâm cũng suốt ngày kề cận bên hắn nói những lời xin lỗi để mời chào hắn vào nhóm.
Cái tên Tần Hoàn kia vẫn cả ngày lầm lầm lì lì không nói 1 câu, 3 ngày qua đi thương thế trên người hắn cũng đỡ nhiều nhưng mà thương trong lòng lại nặng thêm.
Bây giờ khí chất trên người hắn có vẻ như lại càng thêm âm u, càng thêm đáng sợ...tựa như 1 con rắn độc đang trong bóng tối soi mói chờ 1 nhát sẽ cắn chết ngươi vậy
Đối với 3 người này, Thiên không hề quan tâm...
Ngày ngày hắn chỉ đi dạo quanh khu vực gần đây để săn vài hung thú làm thịt và làm quen với lực lượng mới trong cơ thể.
Tối lại bay vút lên cao để tu luyện, mấy ngày này Tiểu Hắc và Tiểu Hồ Ly trở thành thủ hộ giả cho 2 cô bé Axe, Ale.
Biết được lịch trình tu luyện của Thiên, buổi tối ngày thứ 3 khi mà Thiên đã tu luyện ở tít trên cao thì 1 người đã xuất hiện trước lều của 2 cô nương.
Tần Hoàn.
Nhưng mà trong đêm hôm đó, 1 con chó đen mà hắn luôn không xem ra gì lại trở thành 1 hung thần đáng sợ.
Trận đại chiến này, Tần Hoàn trọng thương đến nỗi không còn ra hình người, Tiểu Hắc là 1 loài chó mang huyết mạch điên cuồng của ma tộc.
Bây giờ tuy lực lượng trên thân nó không còn bao nhiêu nhưng mà đi theo Thiên cả tháng trời như vậy, thần thông trên cơ thể không có 50 loại thì cũng có 20 loại, tiềm lực cơ thể lại càng là đáng sợ không ai bằng.
Thiên là người có lý trí tỉnh táo, hắn còn biết điểm dừng và biết khinh thường không muốn bẩn tay. Chứ Tiểu Hắc thì làm gì biết mấy thứ này....mang theo 2 môn thần thông về răng, nó như 1 con chó điên cắn cho Tần Hoàn máu me be bét, kêu khóc rần trời.
Đến cả 2 người Tử Lâm nhảy vô can cũng vô ích, ngay khi mà 2 người họ rút kiếm định dùng bạo lực thì ngay lúc đó...1 tia chớp đen thui từ trong màn đêm lóe lên 1 cái.
Chỉ lóe lên 1 cái duy nhất thôi là cổ tay 2 người đã ngấn máu, kiếm trong tay cũng không cách nào cầm nổi nữa.
Cơn sợ hãi giống như ma quỷ không ngừng gặm lấy xương tủy họ.
Bây giờ họ mới hiểu ra, thì ra con chó bên cạnh cậu nhóc y sư mà họ không xem ra gì lại là 1 con hung thú siêu phẩm, không những vậy trong bóng tối còn có 1 vị sát thủ đáng sợ đang rình ngó.
Thu lại đôi vuốt sắc bén, Dạ Miêu chớp động cặp mắt sáng rồi nằm lại bên cạnh lều nhỏ.
Từ khi bị Tiểu Hắc đem về, tuy là bị hành hạ tả tơi nhưng mà khi nhận Thiên làm chủ dạ miêu đã nhận được vô số ưu đãi khiến cho thực lực nó tăng nhanh như vũ bão.
Hiện giờ oan khí của nó với Tiểu Hắc đã không còn sót lại chút nào, thậm chí còn nghe lời răm rắp nữa.
Sáng hôm sau Thiên tu luyện trở về thì nhìn thấy cảnh này, sau khi kêu Tiểu Hắc thôi cắn, Thiên lại trở về như sinh hoạt đời thường.
Mỗi ngày, hắn sẽ nướng thịt 2 lần, nhưng chỉ để dành cho mấy con thú bên mình ăn mà thôi.
Sang ngày thứ 4, rốt cuộc bị cơn đói dằn vặt không chịu nổi thì 2 cô bé kia mới chịu mò ra khỏi lều.
Nhưng ngay khi dứt sạch 5 ký thịt heo rừng nướng ngon lành của Thiên là lại chui vô lều tu luyện tiếp.
Đến cả Tiểu Hồ Ly xinh xăn khả ái là thế nhưng cũng chỉ dụ dỗ được 10 phút vuốt ve của họ mà thôi.
Lần bế quan này của 2 cô gái lại càng lâu hơn lần trước, khi tu luyện càng lên cao thì tốc độ tu luyện càng nhanh....cảm giác mê luyến đó lại càng hấp dẫn.
Điều này Thiên là người hiểu hơn ai hết, tại vì chính bản thân hắn cũng không khác họ là mấy, mỗi đêm tu luyện đối với hắn đã trở nên quá ngắn ngủi.
Sang ngày thứ 5, Tiểu Hồ Ly liền lâm vào hôn mê....nó chính là chuẩn bị cho 1 lần tiểu niết bàn nữa.
Con cáo này Thiên đang nghi là nó mang huyết mạch cửu vĩ hồ, chỉ là không biết là cái gì hồ mà thôi. Nhưng mà từ khi được niết bàn hỏa nhập thể thường là nó cứ cách chục ngày là lại niết bàn 1 lần.
Trong cơ thể nó, 1 đạo thần thông hồ tộc trong bản mạng máu huyết đang không ngừng được kích phát qua mỗi lần niết bàn.
Thần thông đó là gì, ngay cả Thiên cũng không quá rõ ràng, nhưng mà hiển nhiên là sẽ không quá yếu.
Mấy con hung thú trong Thất Diệu Phù Giới qua mấy ngày này tu luyện cũng tăng tu vi lên cực nhanh.
Hiện giờ 2 con Phong Long Giao và Ngụy Long Ngạc đã hoàn thành quá trình luyện màng tiến vào tầng thứ 3 luyện nhục.
Trong Thất Diệu Phù Giới cũng đã có thêm 2 thành viên mới thuộc long tộc.
"Long đằng xà" là 1 con rắn duôi chuông hạ phẩm hung thú, thần thông duy nhất của nó là "độc long nha"
"lôi trạch" là 1 con lươn điện chưa thức tỉnh thần thông long tộc, sau khi được Thiên ban cho 11 đạo long hệ phù văn lên người cùng với niết bàn hỏa kích thích thì ngay trong ngày hôm đó nó đã kích phát ra 1 môn long hệ thần thông thượng phẩm "lôi long"
Khi đạo thần thông này vừa được Thiên khắc hoàn thành cho mấy trăm con ngụy long thì đều khiến chúng nhanh chóng tiến vào trạng thái tiểu niết bàn tiếp theo.
"Thạch khuyết" sau khi nhận được thêm thần thông "khổng lồ hóa" liền trở thành 1 vị ma thần hoành hành trong cánh rừng này.
Khổng lồ gấp 100 lần, sau đó lại có thêm "đại lực" tăng phúc sức mạnh gấp 35 lần....coi như nó có gặp luyện thể đỉnh hung thú cũng chẳng phải sợ.
"Ưng vương" bây giờ đã rụng lông niết bàn 2 lần, thay bằng 1 bộ lông vàng rực như mạ vàng, sải cánh rộng 12 mét có thể chở Thiên bay đi mà không hề cảm thấy 1 chút áp lực. Tốc độ bay trên bầu trời của nó bây giờ có thể nói là vô địch trong điểu loại.
Ngày hôm nay, Thiên chính là đang cưỡi nó bay tít vào tận trung tâm cánh rừng.
Qua mấy ngày tu luyện Thiên cảm thấy việc cứ phải bay lên cao để tu luyện thật là 1 việc quá bất tiện.
Thứ nhất là ban ngày không thể tu luyện, không thể tùy nơi tùy chỗ tu luyện....lại càng không có được sự tiện lợi khi chiến đấu và hành động.
Trong khi đó mấy ngày tới hắn còn phải ra khỏi cánh rừng này làm việc khác nữa, cho nên 1 kế hoạch đã được hắn vạch ra.
Cánh rừng không tên này vốn dĩ là có 3 tầng.
Hiện giờ đám người Axe đang tu luyện chính là tầng ngoài cùng.
Trung tầng chính là nơi Thiên độ hủy diệt kiếp lúc vừa mới tới, còn đi sâu vào nữa là tầng trung tâm.
Ở đây nghe nói là nơi con người chưa ai có thể đặt chân vào, bên trong thậm chí là có cả cự long và những hung thú thông thiên cảnh.
Mấy ngày tu luyện vừa qua Thiên cảm thấy mình mạnh lên quá nhanh, lực lượng cơ thể tăng lên như vũ bão mà bản thân hắn còn không cả kịp thích nghi.
Mỗi ngày là vô số tiềm lực trong cơ thể hắn bị khai phát ra, lực lượng cơ thể đã tăng tới mức độ mà chính hắn cũng không biết.
Cho nên hôm nay hắn tiến vào đây chính là có 3 mục đích, 1 là để rèn luyện...2 là để tầm bảo, 3 là để khắc phục phương pháp tu luyện.
Càng tiến vào trong đây, cây cối lại càng thêm đồ sộ, mà năng lượng phù lực cũng càng thêm đậm đặc hơn bên ngoài.
Nhìn từ trên cao có thể dùng mầu xanh của cây cối mà phân biệt được 3 tầng của cánh rừng.
Mầu xanh đậm đây chính là đại diện cho khu trung tâm, Thiên hạ lệnh cho Ưng Vương thả hắn xuống tại đây.
"Bịch..." 2 chân chạm lên mặt đất xốp.
Thiên khẽ hít 1 hơi không khí đậm đặc phù lực vào 2 lá phổi, cảm nhận lấy những thông tin xa lạ từ trong không khí.
Ngay lúc này...
"G...ầ....m.......ầm...ầm.."
Âm thanh chói tai vừa vang lên là ngay tức thì....1 loạt tiếng bước chân rầm trời ầm ầm kéo tới.
Thiên đoán....là hắn đã đạp vào lãnh địa của 1 con hung thú nào đó rồi.
Tiếng gầm này...có vẻ giống với tiếng gầm của 1 con sư tử ah.
Quả nhiên...hắn đoán không sai, đúng là 1 con sư tử,...1 con sư tử thật là lớn có bộ lông mầu vàng óng ả.
"Gầm....gràoooooo...." 1 đạo phù văn vừa hiện, tiếng gào chấn động màng tai liền vang lên...
"Ầm...ầm....rắc...răc..." chỉ 1 tiếng gầm nhưng lại dễ dàng phá nát bấy 1 phạm vi hàng ngàn m² thành tương vụn.
Từ trên cao mà nhìn xuống sẽ thấy 1 đợt sóng chấn hình thành 1 cái lòng chảo thoáng đãng duy nhất trong khu rừng lớn này.
Thiên cũng hơi ngạc nhiên trước uy lực 1 gầm này, âm hệ thần thông không ngờ lại có thể đạt đến lực phá hủy cỡ này, phẩm cấp chí ít cũng phải siêu phẩm đỉnh.
Suốt 1 phút sau, trong đan điền Thiên đã có thêm 1 môn thần thông có tên "sư tử hống"
1 môn siêu phẩm thần thông đỉnh có thể gây ra sát thương cự đại.
Không gian xung quanh thoáng chốc đã trở thành 1 bãi tan nát, thứ còn lại chỉ có 1 mình Thiên đối diện với 1 con sư tử vàng óng ả lớn gấp 5 lần.
Phát hiện thấy tiếng gầm của mình không hạ được đối thủ, con sư tử này sôi máu, thân thể to lớn vừa động liền như 1 tòa tháp mầu vàng xông tới, khí thế gê người.
Từ cái bờm lớn, 1 đạo phù văn hiện lên sau đó ánh sáng mặt trời khắp nơi giống như tháo nước bắt đầu đổ về đây...
Chẳng mấy chốc mà con sư tử đã biến thành 1 vầng mặt trời chói mắt, nhiệt độ môi trường cũng cấp tốc tăng lên, vụn gỗ vừa nãy bị nghiền vụn bắt đầu bốc cháy ngùn ngụt.
"Uhm.....khôn thật, biết tạo thế rất là khéo ah...."
Đúng vậy con sư tử này thật là thông minh, 1 gầm phát ra là để dọn đường cho nó hấp thu ánh sáng mặt trời, sau đó lại làm chất dẫn cho đạo thần thông phía sau.
Thật là 1 cách làm rất thông minh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.