Chương 585: Chương 586: Sát phạt
Nguyễn Văn Thanh
17/07/2018
"Vù...vù...vù..." trên trời cao liên tiếp hạ xuống thêm 3 đạo hắc ảnh cùng 3 con hắc nha đang lượn vòng quanh.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, bây giờ đám ma nhân này không dám cho hắc nha dùng vuốt tấn công Thiên nữa.
"Bịch...bịch...bịch..." 3 tên cường giả ma nhân tiếp đất, ánh mắt lom lom nhìn tới Thiên.
"Các vị....chúng ta không thù không oán, hà tất phải đuổi cùng giết tuyệt" Thiên nói.
"Hừ....trước kia không thù nhưng bây giờ thì có rồi đó....ngươi đã có gan giết người ma môn ta...thì đừng hòng mong còn sống"
"Thù oán là các ngươi gây nên, không phải ta....ma tu các ngươi mà còn sợ chết hay sao. Xưa nay ta chưa từng có phản cảm với ma tu cũng không thích giết người...ta chỉ muốn bảo vệ bằng hữu huynh đệ của ta...không muốn làm kẻ thù của ai cả"
"Hừ....nói lời điêu ngoa...giết người còn không dám nhận...tiện nhân...bất kể ngươi nói gì thì cũng phải chết" tên ma nhân này quát lớn, nhưng mà hắn vừa quát xong...1 đạo tia chớp đã lóe lên, Thiên biến tại chỗ
"Pặp..." trước cặp mắt kinh ngạc của mọi người, 1 tay Thiên đã bóp chặt lấy cổ họng hắn nhấc bổng lên cao.
Giọng Thiên khàn khàn vọng tới.
"Ta nói nhiều như vậy không phải là để cầu xin các ngươi....ta chỉ muốn cho các ngươi biết....ta không muốn giết người....trừ...kẻ thù" nói xong, 30 vạn tinh lực lượng trên tay liền bộc phát.
Ở trên tay Thiên tên ma nhân này trợn mắt há mồm, tay chân quờ quạng, ánh mắt tuyệt vọng, sắc mặt trắng bệch.
Động tác của hắn dần yếu bớt sau đó buông thõng. Khí tuyệt nhưng trong tim vẫn còn 1 tia sinh cơ.
Thiên cười 1 nụ cười mỉm nhưng trước cái chết đầy tuyệt vọng hắn vừa gây ra, nụ cười này giống hệt như ác ma lâm thế.
Chơi đùa âm mưu với ta sao....ngươi còn chưa đủ tư cách.
Huyết hồn song trụ vừa chuyển, tay phải Thiên liền truyền ra 1 lực hút đáng sợ.
Sinh cơ trong tim là 1 giọt hỗn huyết ma tinh do ngưng luyện toàn cơ thể mà có được.
Trước lực hút này, giọt ma huyết liền bị dẫn ra ngoài.
Lại giãy dụa thêm được mấy cái, tên ma nhân này rốt cuộc chết thảm, là bị 1 tay của Thiên bóp chết.
Nói thì lâu nhưng diễn biến thật thì nhanh vô cùng, tất cả đều không quá 5 giây
3 tên ma tu còn lại nhìn thấy cảnh này mà đều không nhịn được toát mồ hôi hột.
Không vì gì cả, chỉ vì cái tốc độ kinh người và 30 vạn tinh lực lượng đó mà thôi. Chỉ bấy nhiêu đã đủ để khiến đám thiên kiêu bọ họ hoàn toàn mất đi ánh hào quang và lòng tin chiến thắng.
"Huynh đệ...hẹn ngày gặp lại" 1 tên ma nhân chắp tay chào sau đó nhảy lên lưng hắc nha lao vút lên trời.
Sau đó kéo theo là 2 tên khác cũng lặng lẽ nhảy lên lưng chim thẳng 1 đường bay thẳng.
Trận chiến kết thúc 1 cách đơn giản nhưng đó là đầy đủ của 1 trí tuệ lẫn vũ lực tuyệt cường.
Bầu trời thoáng đãng, 12 tên ma nhân, chết 9 chạy 3. Ở trên đó chỉ còn lại 2 trận đại chiến của 9 vị địa cấp cường giả.
"Leeeeeeezzzzzz.....leeeeeezzzzz" 2 tiếng lệ thanh vang lên sau đó Linh Linh và Minh Minh hạ xuống.
2 đầu huyền tước này vừa xuống liền đưa cái đầu lớn tới dụi dụi Thiên 1 chút biểu hiện sự thân thiết.
Thiên vuốt đầu chúng nó vui mừng, hào khí thoát chết sau tai nạn sinh ra, tất cả mọi người đều không nhịn được hít vào 1 ngụm không khí thanh tân.
2 huyền không điểu lại chở mọi người ngự không lên cao.
Trận chiến trên không cũng sắp tới hồi kết, tiên pháp của Long Tiên dù mạnh cũng không cách nào vượt qua được "phá diệt kiếm quyết" của Huyền Thương.
1 mình Huyết lão ma mạnh mẽ nhưng triền đấu với 5 tên địa cấp cường giả cũng không cách nào duy trì được lâu dài.
"Bùm...bùm..chát..chát..." những vết thương không ngừng xuất hiện trên thân lão.
Ngay lúc này 1 âm thanh kiếm ngâm kinh người vang lên.
"Ah...kiếm ý...lão tặc ngươi" Long Tiên còn chưa nói xong thì 1 kiếm mang theo khí thế che lấp sơn hà đâm tới.
"Lão đệ..." Huyết lão ma hét lên bi thiết, cả người bộc phát ra ma khí ngập trời bứt khỏi đám địa cấp cường giả kia lao tới.
"Rầm...xẹt.....r...u...ỳ....n...h....ruỳnh.....rầm...xẹt.."
1 kiếm kinh thiên động địa trảm ra, trời đất giống như bị phá nát bấy, cột sáng chói lóa phá thủng 1 góc trời.
dưới đất, suốt phạm vi 30 km bán kinh hoàn toàn bị nghiền thành vụn cám tinh mịn.
Ngay lúc này máu vẩy túa ra 1 góc trời, 1 đạo huyết quang trùng thiên bốc lên cao sau đó vội vàng bọc lấy 1 nam tử ôm bụng máu cuốn đi mất.
"Thiên ma giải thể....ma vật kia lại chạy thoát rồi" Huyền Thương nói.
"Sư huynh, 1 kiếm đó của huynh e rằng hắn không chết cũng chẳng còn sống được lâu..."
"Hahahaaha...đúng vậy, 1 thành kiếm ý này của ta một khi đã nhiễm phải sẽ phá diệt vào tận tim, ăn mòn mạng sống cho đến khi chết mới thôi..."
"Sư huynh thật là kiếm pháp tinh diệu..."
"Huyền sư huynh....huynh thật quá thiên tài..ta ngưỡng mộ huynh quá"
...
1 đám địa cấp phía sau mỗi người liền tâng bốc vô 1 câu khiến cho Huyền Thương sung sướng đắc ý vô cùng.
Lúc này ở phía dưới, Thiên vẫn luôn cảm thấy bất an trong lòng, tựa như loại nguy cơ này vẫn chưa hoàn toàn được giải trừ, chân mày hắn nhíu chặt lại.
"Thiên ca...chúng ta thắng rồi, sao huynh không cảm thấy vui"
"Thiên ca...có chuyện gì sao?"
2 cô bé Ale, Axe nhậy cảm phát hiện ra điều gì đó bất thường, chân không nhịn được liền tiến sát lại gần Thiên mong tìm được sự bảo hộ.
Cũng không phải 2 nàng phát hiện ra chuyện gì, chỉ là 2 nàng nhìn thấy sự bất thường của Thiên, loại bất thường này báo hiệu cho họ biết sự việc tuyệt không bình an như bình thường nhìn thấy.
So với tin tưởng vào mắt mình thì họ có bản năng sẽ tin vào Thiên, đó là tín niệm và là sự ỷ lại của họ đối với Thiên.
Nhìn thấy như vậy, Trình Tú Anh cũng chậm rãi tiến lại, sau đó ngay cả Lam Y Nhược và Trương Đại Không cũng tiến tới.
Phạm vi mà họ đứng cách Thiên không quá xa, chỉ 2 mét nhưng vừa đủ lọt vào trong phạm vi vô sắc lĩnh vực của hắn.
Lúc này, mấy vị cường giả trên cao cũng đang hạ mình xuống dưới, vừa di chuyển mà vừa nói chuyện tâng bốc nhau không biết mệt, trên thân họ phù lực đang có dấu hiệu tán loạn, tròng mắt giống như mất đi sự minh mẫn.
Ở bên cạnh Thiên, mấy tên đệ tử còn sống cũng đang bắt đầu lâm vào mê man, ngứa ngáy khó chịu, nam thì hỏa nhiệt bộc phát, dâm tính tuôn trào, phù lực trong cơ thể phiêu tán đi.
Lang Tiếu Thiên đã sớm lâm vào cuồng dại, miệng không ngừng hét lên "ta là vô địch....ta là thiên tài"
Còn Lang Thế Thiên, hắn đang vận lên toàn bộ lực lượng trong thân để kháng lại cái gì đó, cơ thể ngũ giác đã sớm phong bế,tròng mắt chỉ còn lại 1 tia thanh minh.
Tỉnh táo nhất ở đây, không thể nghi ngờ chính là nhóm 6 người Thiên.
Che lên miệng nhỏ, Lam Y Nhược sợ hãi nhìn lại hoàn cảnh hỗn loạn xung quanh, không phải vừa mới chiến thắng đó sao....sao bây giờ...sao thế này.
Ngay lúc này Thiên quát lên.
"Không được rời xa ta..."
"Thiên...Thiên ca...đây là có chuyện gì?" Ale hỏi
"Đúng vậy, huynh đệ, đây là sao" Trương Đại Không thắc mắc.
"Đừng hỏi nhiều...nhớ lấy, không được rời xa ta quá 20 bước"
Ngay lúc này 1 giọng nói mềm nhũn từ đâu đó vang lên.
"Ay...zuuu...tiểu huynh đệ này, không ngờ lại có số đào hoa như vậy nha....woa, da thịt cũng thật là cứng rắn nha...tiểu..tiểu nữ cũng muốn động xuân tâm mất ahhh" lời nói mềm nhũn nữ tính này có ẩn chứa 1 loại mê hoặc âm ba khiến nam nhân nghe thấy liền như núi lửa bộc phát.
Lời vừa ra hết, quả nhiên Lang Thế Thiên liền mất hẳn 1 tia thanh minh cuối cùng trong mắt cả người vô thức liền dời bước chân đi đến nơi phát ra âm thanh.
Ánh mắt Thiên lóe 1 tia sáng nhìn tới hướng đó, loại âm ba mê hoặc này đã được hắn phân tích ra.
Nó có tên là "mê tâm" có thể dùng rất nhiều thứ phụ trợ để mê hoặc kẻ khác.
"Mê tâm" tùy theo đối tượng mà mê, tùy theo sở thích dục vọng mà mê...tùy tâm sở dục.
Mê tâm công pháp này có mấy tầng Thiên cũng không rõ nhưng đối thủ trong bóng tối này đã luyện tới tầng 2.
Mê tâm luyện đên tầng này, cơ thể phả ra 1 loại hương thơm mê người, có thể dung nhập vào độc thần thông phụ trợ để tăng uy lực.
Và hiện giờ, đám cường giả ở đây chính là đang trúng loại độc này "mê tâm độc", 1 loại độc vô sắc vô vị nhưng lại ngấm từ từ vào đầu khiến tâm linh lạc hướng.
Mê tâm độc phối hợp với "mê tâm kinh" chính là 2 thứ trời sinh phù hợp với nhau, uy lực tăng nhiều.
Trong thời khắc cấp bách này, Thiên cũng đang phân tâm nhị dụng, 1 bên thì điên cuồng vận lên Thiên cơ nhãn quan sát, 1 bên lại điên cuồng trợ giúp quy nguyên đan điền tu luyện "mê tâm kinh"
Trong quy nguyên đan điền, 1 tòa nhân trụ đã được dựng lên, trên nhân trụ này 35 loại độc hệ phù văn, 6 loại huyễn hệ kể cả "huyễn mị" của Tiểu Hồ Ly cùng 3 loại tinh thần hệ phù văn tất cả đều quy về 1 mối lấy "mê tâm" phù văn làm trung tâm mà vận chuyển.
"Mê tâm kinh" tầng 1 đặt hạt giống mê tâm.
Tầng này cần chủ yếu chỉ có tinh thần lực và bản mạng dương khí toàn thân mà ngưng luyện ra, 2 thứ này Thiên đều vô cùng dư thừa, tầng 1 liền cấp tốc được hắn luyện thành.
Tầng 2, dưỡng mê tâm. Lấy tinh thần lực tự thân cùng với trí tưởng tượng, độc dược và nguyên âm của nữ tử làm dinh dưỡng nuôi hạt giống mê tâm.
Đến cảnh giới này, có thể mê hoặc kẻ khác thu lấy huyễn tưởng trong đầu họ làm dinh dưỡng cho bản thân.
Công pháp vận chuyển đến đây liền bắt đầu chững lại, nhưng trong hạt giống mê tâm này Phong Long Giao, bách độc cáp mô, cửu vĩ độc hạt 3 loại độc hệ hung thú này đã phải cống hiến hết tất cả độc tính sở hữu trong thân giúp Thiên tu luyện.
Rút kinh nghiệm từ lần trước, bây giờ đám ma nhân này không dám cho hắc nha dùng vuốt tấn công Thiên nữa.
"Bịch...bịch...bịch..." 3 tên cường giả ma nhân tiếp đất, ánh mắt lom lom nhìn tới Thiên.
"Các vị....chúng ta không thù không oán, hà tất phải đuổi cùng giết tuyệt" Thiên nói.
"Hừ....trước kia không thù nhưng bây giờ thì có rồi đó....ngươi đã có gan giết người ma môn ta...thì đừng hòng mong còn sống"
"Thù oán là các ngươi gây nên, không phải ta....ma tu các ngươi mà còn sợ chết hay sao. Xưa nay ta chưa từng có phản cảm với ma tu cũng không thích giết người...ta chỉ muốn bảo vệ bằng hữu huynh đệ của ta...không muốn làm kẻ thù của ai cả"
"Hừ....nói lời điêu ngoa...giết người còn không dám nhận...tiện nhân...bất kể ngươi nói gì thì cũng phải chết" tên ma nhân này quát lớn, nhưng mà hắn vừa quát xong...1 đạo tia chớp đã lóe lên, Thiên biến tại chỗ
"Pặp..." trước cặp mắt kinh ngạc của mọi người, 1 tay Thiên đã bóp chặt lấy cổ họng hắn nhấc bổng lên cao.
Giọng Thiên khàn khàn vọng tới.
"Ta nói nhiều như vậy không phải là để cầu xin các ngươi....ta chỉ muốn cho các ngươi biết....ta không muốn giết người....trừ...kẻ thù" nói xong, 30 vạn tinh lực lượng trên tay liền bộc phát.
Ở trên tay Thiên tên ma nhân này trợn mắt há mồm, tay chân quờ quạng, ánh mắt tuyệt vọng, sắc mặt trắng bệch.
Động tác của hắn dần yếu bớt sau đó buông thõng. Khí tuyệt nhưng trong tim vẫn còn 1 tia sinh cơ.
Thiên cười 1 nụ cười mỉm nhưng trước cái chết đầy tuyệt vọng hắn vừa gây ra, nụ cười này giống hệt như ác ma lâm thế.
Chơi đùa âm mưu với ta sao....ngươi còn chưa đủ tư cách.
Huyết hồn song trụ vừa chuyển, tay phải Thiên liền truyền ra 1 lực hút đáng sợ.
Sinh cơ trong tim là 1 giọt hỗn huyết ma tinh do ngưng luyện toàn cơ thể mà có được.
Trước lực hút này, giọt ma huyết liền bị dẫn ra ngoài.
Lại giãy dụa thêm được mấy cái, tên ma nhân này rốt cuộc chết thảm, là bị 1 tay của Thiên bóp chết.
Nói thì lâu nhưng diễn biến thật thì nhanh vô cùng, tất cả đều không quá 5 giây
3 tên ma tu còn lại nhìn thấy cảnh này mà đều không nhịn được toát mồ hôi hột.
Không vì gì cả, chỉ vì cái tốc độ kinh người và 30 vạn tinh lực lượng đó mà thôi. Chỉ bấy nhiêu đã đủ để khiến đám thiên kiêu bọ họ hoàn toàn mất đi ánh hào quang và lòng tin chiến thắng.
"Huynh đệ...hẹn ngày gặp lại" 1 tên ma nhân chắp tay chào sau đó nhảy lên lưng hắc nha lao vút lên trời.
Sau đó kéo theo là 2 tên khác cũng lặng lẽ nhảy lên lưng chim thẳng 1 đường bay thẳng.
Trận chiến kết thúc 1 cách đơn giản nhưng đó là đầy đủ của 1 trí tuệ lẫn vũ lực tuyệt cường.
Bầu trời thoáng đãng, 12 tên ma nhân, chết 9 chạy 3. Ở trên đó chỉ còn lại 2 trận đại chiến của 9 vị địa cấp cường giả.
"Leeeeeeezzzzzz.....leeeeeezzzzz" 2 tiếng lệ thanh vang lên sau đó Linh Linh và Minh Minh hạ xuống.
2 đầu huyền tước này vừa xuống liền đưa cái đầu lớn tới dụi dụi Thiên 1 chút biểu hiện sự thân thiết.
Thiên vuốt đầu chúng nó vui mừng, hào khí thoát chết sau tai nạn sinh ra, tất cả mọi người đều không nhịn được hít vào 1 ngụm không khí thanh tân.
2 huyền không điểu lại chở mọi người ngự không lên cao.
Trận chiến trên không cũng sắp tới hồi kết, tiên pháp của Long Tiên dù mạnh cũng không cách nào vượt qua được "phá diệt kiếm quyết" của Huyền Thương.
1 mình Huyết lão ma mạnh mẽ nhưng triền đấu với 5 tên địa cấp cường giả cũng không cách nào duy trì được lâu dài.
"Bùm...bùm..chát..chát..." những vết thương không ngừng xuất hiện trên thân lão.
Ngay lúc này 1 âm thanh kiếm ngâm kinh người vang lên.
"Ah...kiếm ý...lão tặc ngươi" Long Tiên còn chưa nói xong thì 1 kiếm mang theo khí thế che lấp sơn hà đâm tới.
"Lão đệ..." Huyết lão ma hét lên bi thiết, cả người bộc phát ra ma khí ngập trời bứt khỏi đám địa cấp cường giả kia lao tới.
"Rầm...xẹt.....r...u...ỳ....n...h....ruỳnh.....rầm...xẹt.."
1 kiếm kinh thiên động địa trảm ra, trời đất giống như bị phá nát bấy, cột sáng chói lóa phá thủng 1 góc trời.
dưới đất, suốt phạm vi 30 km bán kinh hoàn toàn bị nghiền thành vụn cám tinh mịn.
Ngay lúc này máu vẩy túa ra 1 góc trời, 1 đạo huyết quang trùng thiên bốc lên cao sau đó vội vàng bọc lấy 1 nam tử ôm bụng máu cuốn đi mất.
"Thiên ma giải thể....ma vật kia lại chạy thoát rồi" Huyền Thương nói.
"Sư huynh, 1 kiếm đó của huynh e rằng hắn không chết cũng chẳng còn sống được lâu..."
"Hahahaaha...đúng vậy, 1 thành kiếm ý này của ta một khi đã nhiễm phải sẽ phá diệt vào tận tim, ăn mòn mạng sống cho đến khi chết mới thôi..."
"Sư huynh thật là kiếm pháp tinh diệu..."
"Huyền sư huynh....huynh thật quá thiên tài..ta ngưỡng mộ huynh quá"
...
1 đám địa cấp phía sau mỗi người liền tâng bốc vô 1 câu khiến cho Huyền Thương sung sướng đắc ý vô cùng.
Lúc này ở phía dưới, Thiên vẫn luôn cảm thấy bất an trong lòng, tựa như loại nguy cơ này vẫn chưa hoàn toàn được giải trừ, chân mày hắn nhíu chặt lại.
"Thiên ca...chúng ta thắng rồi, sao huynh không cảm thấy vui"
"Thiên ca...có chuyện gì sao?"
2 cô bé Ale, Axe nhậy cảm phát hiện ra điều gì đó bất thường, chân không nhịn được liền tiến sát lại gần Thiên mong tìm được sự bảo hộ.
Cũng không phải 2 nàng phát hiện ra chuyện gì, chỉ là 2 nàng nhìn thấy sự bất thường của Thiên, loại bất thường này báo hiệu cho họ biết sự việc tuyệt không bình an như bình thường nhìn thấy.
So với tin tưởng vào mắt mình thì họ có bản năng sẽ tin vào Thiên, đó là tín niệm và là sự ỷ lại của họ đối với Thiên.
Nhìn thấy như vậy, Trình Tú Anh cũng chậm rãi tiến lại, sau đó ngay cả Lam Y Nhược và Trương Đại Không cũng tiến tới.
Phạm vi mà họ đứng cách Thiên không quá xa, chỉ 2 mét nhưng vừa đủ lọt vào trong phạm vi vô sắc lĩnh vực của hắn.
Lúc này, mấy vị cường giả trên cao cũng đang hạ mình xuống dưới, vừa di chuyển mà vừa nói chuyện tâng bốc nhau không biết mệt, trên thân họ phù lực đang có dấu hiệu tán loạn, tròng mắt giống như mất đi sự minh mẫn.
Ở bên cạnh Thiên, mấy tên đệ tử còn sống cũng đang bắt đầu lâm vào mê man, ngứa ngáy khó chịu, nam thì hỏa nhiệt bộc phát, dâm tính tuôn trào, phù lực trong cơ thể phiêu tán đi.
Lang Tiếu Thiên đã sớm lâm vào cuồng dại, miệng không ngừng hét lên "ta là vô địch....ta là thiên tài"
Còn Lang Thế Thiên, hắn đang vận lên toàn bộ lực lượng trong thân để kháng lại cái gì đó, cơ thể ngũ giác đã sớm phong bế,tròng mắt chỉ còn lại 1 tia thanh minh.
Tỉnh táo nhất ở đây, không thể nghi ngờ chính là nhóm 6 người Thiên.
Che lên miệng nhỏ, Lam Y Nhược sợ hãi nhìn lại hoàn cảnh hỗn loạn xung quanh, không phải vừa mới chiến thắng đó sao....sao bây giờ...sao thế này.
Ngay lúc này Thiên quát lên.
"Không được rời xa ta..."
"Thiên...Thiên ca...đây là có chuyện gì?" Ale hỏi
"Đúng vậy, huynh đệ, đây là sao" Trương Đại Không thắc mắc.
"Đừng hỏi nhiều...nhớ lấy, không được rời xa ta quá 20 bước"
Ngay lúc này 1 giọng nói mềm nhũn từ đâu đó vang lên.
"Ay...zuuu...tiểu huynh đệ này, không ngờ lại có số đào hoa như vậy nha....woa, da thịt cũng thật là cứng rắn nha...tiểu..tiểu nữ cũng muốn động xuân tâm mất ahhh" lời nói mềm nhũn nữ tính này có ẩn chứa 1 loại mê hoặc âm ba khiến nam nhân nghe thấy liền như núi lửa bộc phát.
Lời vừa ra hết, quả nhiên Lang Thế Thiên liền mất hẳn 1 tia thanh minh cuối cùng trong mắt cả người vô thức liền dời bước chân đi đến nơi phát ra âm thanh.
Ánh mắt Thiên lóe 1 tia sáng nhìn tới hướng đó, loại âm ba mê hoặc này đã được hắn phân tích ra.
Nó có tên là "mê tâm" có thể dùng rất nhiều thứ phụ trợ để mê hoặc kẻ khác.
"Mê tâm" tùy theo đối tượng mà mê, tùy theo sở thích dục vọng mà mê...tùy tâm sở dục.
Mê tâm công pháp này có mấy tầng Thiên cũng không rõ nhưng đối thủ trong bóng tối này đã luyện tới tầng 2.
Mê tâm luyện đên tầng này, cơ thể phả ra 1 loại hương thơm mê người, có thể dung nhập vào độc thần thông phụ trợ để tăng uy lực.
Và hiện giờ, đám cường giả ở đây chính là đang trúng loại độc này "mê tâm độc", 1 loại độc vô sắc vô vị nhưng lại ngấm từ từ vào đầu khiến tâm linh lạc hướng.
Mê tâm độc phối hợp với "mê tâm kinh" chính là 2 thứ trời sinh phù hợp với nhau, uy lực tăng nhiều.
Trong thời khắc cấp bách này, Thiên cũng đang phân tâm nhị dụng, 1 bên thì điên cuồng vận lên Thiên cơ nhãn quan sát, 1 bên lại điên cuồng trợ giúp quy nguyên đan điền tu luyện "mê tâm kinh"
Trong quy nguyên đan điền, 1 tòa nhân trụ đã được dựng lên, trên nhân trụ này 35 loại độc hệ phù văn, 6 loại huyễn hệ kể cả "huyễn mị" của Tiểu Hồ Ly cùng 3 loại tinh thần hệ phù văn tất cả đều quy về 1 mối lấy "mê tâm" phù văn làm trung tâm mà vận chuyển.
"Mê tâm kinh" tầng 1 đặt hạt giống mê tâm.
Tầng này cần chủ yếu chỉ có tinh thần lực và bản mạng dương khí toàn thân mà ngưng luyện ra, 2 thứ này Thiên đều vô cùng dư thừa, tầng 1 liền cấp tốc được hắn luyện thành.
Tầng 2, dưỡng mê tâm. Lấy tinh thần lực tự thân cùng với trí tưởng tượng, độc dược và nguyên âm của nữ tử làm dinh dưỡng nuôi hạt giống mê tâm.
Đến cảnh giới này, có thể mê hoặc kẻ khác thu lấy huyễn tưởng trong đầu họ làm dinh dưỡng cho bản thân.
Công pháp vận chuyển đến đây liền bắt đầu chững lại, nhưng trong hạt giống mê tâm này Phong Long Giao, bách độc cáp mô, cửu vĩ độc hạt 3 loại độc hệ hung thú này đã phải cống hiến hết tất cả độc tính sở hữu trong thân giúp Thiên tu luyện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.