Chương 63: diệt hắc ngô công
Nguyễn Văn Thanh
07/06/2016
Đến giờ phút này thì Thiên đã hiểu tại sao mai lại sợ hắn như vậy.
Làm bảo kê thu tiền sinh viên, bắt cóc cưỡng hiếp...đồi bại..vô nhân tính
Xã hội luôn sinh ra mặt trái của mình, cứ ở đâu có gái đẹp thì ở đó có dâm tặc.
Nhưng lũ người này...lấy việc hãm hiếp làm vui, so với lũ súc sinh trương khánh lỗi thì cũng không thua bao nhiêu.
Trong lúc tên hắc ngô công này ngả ngớn chọc ghẹo làm dữ với mai, Thiên lại bình tĩnh lấy ra điện thoại
"Đại ca,..có việc gì ah" bên kia vang lên giọng đại hổ
"Uhm, địa bàn quận 5 là ai quản lý..." Thiên bình tĩnh hỏi
Nhưng mà đại hổ hiểu với giọng nói không đầu không đuôi này đã đủ thể hiện sự tức giận của chủ nhân. Hắn sợ mình đã làm sai việc cho nên vội vàng hỏi
"Dạ,..là tam hổ...đại ca có việc gì không ...
"Tam hổ ah...tốt...mày nói với nó
"Ở đây có 1 nhóm gọi là hắc ngô công...tao muốn nó biến mất trong 10 phút nữa"
"Dạ rõ thưa đại ca.."
"Hahahaha....hohoho...dọa tao...mày dọa tao sao...chơi trò con nít sao....hoohoho.."
"Nếu vậy,..hôm nay tao sẽ cho mày thành thái giám...
Hắn quay lại nói với thằng đồng bọn, "
dắt con này đi., chờ tao đập nát thằng oắt này xong, anh em ta sẽ về sướng...hohoho.."
"Hahaha...em nhỏ...chuẩn bị đi sướng với anh đi.." hắn thò tay định sờ lên má mai
"Pặp..." ngay lập tức cánh tay hắn đã bị Thiên giữ chặt
Hắc ngô công còn đang quay lại cái mặt hung dữ sang Thiên nói "mày muốn chết"
Thì tiếng một tiếng động và một cơn đau điếng truyền đến
"Rắc...răc...á.hhhhhhh"
Mai là người con gái của Thiên, ai dám xâm phạm, sỉ nhục tới cô, kẻ đó phải chết
"Rốp..rốp.." tiếng xương nứt vỡ kêu lên, cả bàn tay từ ngón tay cho tới cổ tay đều bị Thiên bóp nát bét thành cháo
"Graoooo....Á.hhhhhhhh...."tiếng kêu của hắc ngô công giống như heo bị chọc tiết. Vang vọng khiến người dân xung quanh đều đổ mắt tới nhìn
Tuy nhiên, nhìn bề ngoài hắc ngô công quả thật là bụi, là biểu hiện của lưu manh chân chính, hình săm gê rợn, lỗ mũi đeo khuyen, tóc kỳ nhông, 2 tay săm loang lổ. Cả người không 1 điểm đàng hoàng
Còn ngược lại Thiên thì đẹp trai,đáng yêu, non choẹt như học sinh cấp 3, mặc quần áo sạch sẽ gọn gàng, bên cạnh lại là 1 cô bé dễ thương xinh đẹp đang núp vào, chỉ nhìn 2 người họ thôi là thiện cảm đã tuôn trào rồi.
Chuyện Thiên đánh tên lưu manh kia dễ dàng bị họ hiểu rằng, cậu và người yêu bị tên kia bắt nạt, sau đó không nhịn được nên mới phản kháng
Vô tình kẻ đau đớn đang bị đánh thì lại bị người khác chán gét còn người đang nhẫn tâm bóp nát xương cốt người khác thì lại trở nên đáng yêu
đặc biệt là câu nói kế tiếp của hắn lại càng chứng minh điều họ suy nghĩ là đúng
"Mày là thằng làm việc bảo kê, tao mặc kệ, mày thu tiền phí của sinh viên nghèo..tao cũng kệ... nhưng mà mày dám sỉ nhục bạn gái tao...chỉ như vậy thôi...mày đã không thể sống...vậy mà mày còn dám ý định bắt cô ấy về cưỡng hiếp tập thể....hừ,..mày có chết trăm ngàn lần cũng không đủ..."
"Bốp" Thiên vung tay tát 1 cái thật mạnh.
Chớ quên lực lượng của Thiên không phải là tầm thường, thiên phú long thể đã có lực lượng,lại thêm dị năng lực lượng, chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ sức lực của hắn đạt đến 1 trình độ mà ngay cả người cấp độ thần long cũng phải sợ hãi
1 tát mạnh của hắn thật ra là đã khống chế lực ở mức độ cực thấp, hắn luôn phải làm điều đó, để tránh lỡ tay hại đến người khác
Tuy nhiên trong lúc điên máu, 1 tát này dùng đến đã là 1/1000 lực lượng chí ít cũng 500kg.
Bị lực lớn tác động Hắc ngô công như 1 viên đạn pháo bắn vào thân cây bên hành lang đường kéo theo 1 vòi máu đỏ và răng vỡ
Tên đồng bọn còn lại đi theo hắc ngô công đã sợ té đái đứng ngoài mà không dám xông vô. Thiên cũng không rảnh quan tâm, hắn từ từ bước về phía hắc ngô công đang bám vào thân cây cố lết dậy
Xương quai hàm bên phải đã vỡ, răng trong miệng e rằng không còn 1 cái, tay trái đã hoàn toàn nát bét không còn cách nào cứu chữa.
Nhưng mà chân khí của Thiên xảo diệu khiến hắn không cách nào xỉu được, trong cơn đau thấu tim gan, hắn lại phải tỉnh táo để cảm thụ từng chút một.
"Sao hả...đau phải không..." Thiên như 1 tiểu ma vương khả ái hỏi 1 câu mà người như hắc ngô công bây giờ nghe thấy chỉ hận không thể đánh chết hắn
"Chưa hết đâu..." Thiên nhéc mép nói
Chân hắn dùng 1 tốc độ bình thường lực chân cũng vừa phải chậm rãi đá tới.
Trước con mắt bất lực của hắc ngô công, bàn chân Thiên ngang nhiên đá vào hạ bộ của hắn, không mạnh nhưng vừa đủ lực phá nát 2 trứng của hắn
Cơn đau đớn kinh khủng thoáng chốc lại 1 lần kéo tới trong tuyệt vọng, sự tuyệt vọng này không chỉ là đau đớn trên thân thể, là sự thất bại của cuộc chiến hôm nay mà đó còn là sự tuyệt vọng cho 1 đời nam nhân đã chấm dứt.
Nãy giờ hắn còn gắng gượng đứng đó, hướng cặp mắt căm thù nhìn Thiên thì bây giờ, hắn hoàn toàn mất đi tất cả...cơn đau từ hạ thể này còn đau hơn bất kể vết thương nào khác trên thân thể
Lúc này điện thoại gọi tới
"Chủ nhân...hắc ngô công đã xong, 123 thằng, là lưu manh thu bảo kê trường học...nghe nói còn có 6 tổ chức nữa tương tự...có nên giải quyết luôn không..chủ nhân.." giọng tam hổ vang lên nghe rõ ràng qua loa ngoài
Khiến kẻ tuyệt vọng như hắc ngô công nghe thấy liền run rẩy
Hồi Nãy hắn nghe Thiên nói thì chỉ xem như 1 trò đùa, hù dọa nhau. Nhưng bây giờ nghe thấy thì hắn không 1 chút nào nghi ngờ
"Tên ác ma này, không chừng còn là kẻ có thân phận không nhỏ trong xã hội đen" hắn nghĩ vậy
Chỉ tiếc rằng hắn trêu chọc nhầm người, để đến lúc hối hận thì đã không còn gì để hối nữa
"Được ...kẻ nào đáng giết cứ giết ...dùng máu tanh để răn đe..." Thiên trả lời
"Dạ...chủ nhân"
Cúp điện thoại Thiên quay đầu sang nhìn lại tên còn lại, đồng bạn của hắc ngô công.
Tên hồi nãy đi kiếm đồng bọn, có lẽ đã 1 đi không trở lại rồi, hắc ngô công thật sự thì đã tàn, chỉ còn lại mình tên này thôi
Mặc du Thiên vẫn cần hắn để tuyên truyền, nhưng ....đi dễ vậy sao..
Nhìn thấy hắn chạy nhanh như chó, thoáng cái đã cả mấy chục mét, Thiên nhẹ đưa ra tay phải.
Giống như 1 miếng sắt mỏng bị nam châm kéo về.
Lực hút kinh khủng kéo tới, tên đó hoảng sợ vẫn còn ở trên không đã la hét lên tru tréo như cha chết.
Đáng tiếc số phận của nó vẫn không thể thoát được bàn tay của Thiên
Khi bị kéo gần tới người, Thiên trở bàn tay phải.."bốp" 1 cái chát chúa
Đồng dạng tên này cũng bay theo 1 đường thẳng tắp ra ngoài đường, trong miệng là 1 mầu đỏ của máu và răng vỡ, má phải đã hoàn toàn biến dạng.
Và tương tự hắc ngô công, hắn vẫn không cách nào xỉu được, ngược lại càng tỉnh táo hơn để cảm nhận lấy cơn đau rét kéo tới.
Giọng Thiên lại vang lên
"Lần này tao tha cho mày...nếu lần sau tao còn gặp...lúc đó ...đừng trách...tao ác..hừ.."
Sau đó Thiên tiếp tục nắm tay mai đi về ký túc xá.
Bỏ lại sau lưng 2 tên lưu manh đã từng 1 thời hoành hành vô kỵ, gây ra ám ảnh cho vô số sinh viên từ quê lên học và vô số nữ sinh số khổ.
2 tên này tự nâng nhau dậy muốn đi bệnh viện, nhưng mà người dân xung quanh nhìn thấy cũng chỉ có chỉ trỏ bàn tán mà không 1 ai giúp đỡ..
Qua 1 lát nói chuyện, một số sinh viên các trường cũng vì đám dông mà có mặt, từ đó thân phận hắc ngô công và việc làm thống hận của họ bị vô số người dân đồng cảm.
Họ sẽ càng thù gét chúng hơn, người ta nói được lòng dân là được tất cả, mất lòng dân là...sống cũng như chết là vậy đó.
Câu nói này đối với người dân việt thì lại càng đúng. Nếu thương thì người việt sẽ móc cả ruột ra cho, còn mà đã gét nhé...18 đời tổ tông của mi cũng bị móc lên...
Tin tức như mọc cánh bay, chẳng mấy chốc mà tới ký túc xá trường sư phạm, thậm chí cặp đôi Thiên và mai còn chưa đi về tới thì thông tin đã tới rồi
"Beng...tinh...tinh" vừa nghe thấy trong điện thoại nói về anh mình, điệp liền ngẩn ngơ làm rớt luôn cây bút trong tay
"Ahhhh...anh..hai...là e..m hại...anh...oa..." điệp vừa khóc vừa chạy ra ngoài, hoàn toàn không quan tâm rằng trên thân vẫn mặc 1 bộ đồ lửng ở nhà
6 người con gái khác trong phòng nhìn thấy nhưng mà vẫn không hề đía tới 1 câu quan tâm, ngược lại họ còn hả hê nhìn điệp đau đớn.
Đây là nhân quả tuần hoàn, cũng là mất đi dân tâm giống hệt với tên anh hai cô. Cho nên giờ khắc khó khăn này, dù có năn nỉ, có lẽ cũng không ai thèm ngó tới chứ huống chi là giúp đỡ
Đồng thời trong ngày đó, 6 băng nhóm lưu manh bất lương trong toàn quận, sau đó 3 quận sau đó là 12 quận, toàn bộ diệt sạch trong máu tanh
Tin đồn thanh bang tẩy trừ hắc đảng đã khiến người dân vừa hoang mang vừa vui mừng, còn các cấp chính quyền lại cấp tốc họp mặt, các ban ngành chức năng đều bị điều động để lên phương án giải quyết
Việc giết người, dù có là theo hình thức gì thì cũng là phạm pháp, cho dù là chủ ý tốt.
Người thanh bang đã có danh tiếng tốt, họ giết người không khiến người dân phản cảm, nhưng điều đó không có nghĩa là các ông sếp, các cơ quan nhà nước sẽ không phản cảm.
Tại vì Họ không chỉ bị lu mờ, mất đi ánh sáng, mà còn phải chịu trách nhiệm với báo chí, dư luận, thậm chí còn bị cấp trung ương khiển trách.
Nhưng mà người thanh bang làm việc kín kẽ, ai nấy đều có chứng cớ ngoại phạm, công an muốn bắt cũng vô phương
Dần dần, vụ việc từ lớn cũng thành nhỏ, rồi từ nhỏ hóa không.
Tuy là vậy nhưng 1 lần tẩy rửa máu tanh này, toàn bộ 12 quận ở sài gòn, sạch sẽ không 1 bóng lưu manh, không 1 tên cướp, không 1 ổ điếm, ổ nghiện, không 1 viên thuốc lắc. Sạch đến kỹ càng
Đám lưu manh nhóc con trước kia còn láo toét, thì bây giờ hiền ngoan không dám manh động
Cứ hễ buổi tối tới sáng, là chúng lại kháo nhau hôm qua có nhóm nào bị diệt hay không. Câu chuyện cũng chỉ có thế rồi thôi, không dám đâm chém gì nữa
........
"Anh Thiên...." mai hỏi
"Gì hà...."
"Em hỏi nha..."
"Nói đi..."
"Nếu...nếu như có...em nói là nếu như nha.." mai ngập ngừng
"Uhm,..biết rồi em đang ví dụ...
"Uhm..nếu như 1 ngày em bị cưỡng hiếp...ah...um...đại khái là không còn nguyên vẹn nữa..." chưa nói xong thì Thiên đã cướp
"Thì anh có còn nắm tay em thế này nữa không phải không...."
Mai đỏ mặt "uhm" 1 tiếng
"Vậy anh trả lời nhe...
"Không....." hắn tỉnh bơ
Mặt mai ỉu xìu hỏi lại..."không thật sao..."
"Uhm...không...
Nước mắt của mai đã trực trào
Nhưng mà trước khi giọt nước mắt đó roi xuống, Thiên đã vội gạt đi và nói
"Không ...tức là sẽ không có ngày đó xẩy ra đó...
Thiên nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của mai nói. " nếu có anh ở đây mà em cũng còn bị ăn hiếp...vậy thì người đàn ông như anh sống để làm gì nữa....phải không"
"Anh hứa với em,...dù có chết..anh cũng sẽ bảo vệ em chu toàn...chịu không.."
"Huhu...sao anh không nói sớm..." mai vừa khóc vừ cười đánh vào ngực hắn
Được lời nói này, cô đã mãn nguyện...cả đời này cô cũng chỉ cần 1 câu nói này thôi...không cần gì nữa hết
Làm bảo kê thu tiền sinh viên, bắt cóc cưỡng hiếp...đồi bại..vô nhân tính
Xã hội luôn sinh ra mặt trái của mình, cứ ở đâu có gái đẹp thì ở đó có dâm tặc.
Nhưng lũ người này...lấy việc hãm hiếp làm vui, so với lũ súc sinh trương khánh lỗi thì cũng không thua bao nhiêu.
Trong lúc tên hắc ngô công này ngả ngớn chọc ghẹo làm dữ với mai, Thiên lại bình tĩnh lấy ra điện thoại
"Đại ca,..có việc gì ah" bên kia vang lên giọng đại hổ
"Uhm, địa bàn quận 5 là ai quản lý..." Thiên bình tĩnh hỏi
Nhưng mà đại hổ hiểu với giọng nói không đầu không đuôi này đã đủ thể hiện sự tức giận của chủ nhân. Hắn sợ mình đã làm sai việc cho nên vội vàng hỏi
"Dạ,..là tam hổ...đại ca có việc gì không ...
"Tam hổ ah...tốt...mày nói với nó
"Ở đây có 1 nhóm gọi là hắc ngô công...tao muốn nó biến mất trong 10 phút nữa"
"Dạ rõ thưa đại ca.."
"Hahahaha....hohoho...dọa tao...mày dọa tao sao...chơi trò con nít sao....hoohoho.."
"Nếu vậy,..hôm nay tao sẽ cho mày thành thái giám...
Hắn quay lại nói với thằng đồng bọn, "
dắt con này đi., chờ tao đập nát thằng oắt này xong, anh em ta sẽ về sướng...hohoho.."
"Hahaha...em nhỏ...chuẩn bị đi sướng với anh đi.." hắn thò tay định sờ lên má mai
"Pặp..." ngay lập tức cánh tay hắn đã bị Thiên giữ chặt
Hắc ngô công còn đang quay lại cái mặt hung dữ sang Thiên nói "mày muốn chết"
Thì tiếng một tiếng động và một cơn đau điếng truyền đến
"Rắc...răc...á.hhhhhhh"
Mai là người con gái của Thiên, ai dám xâm phạm, sỉ nhục tới cô, kẻ đó phải chết
"Rốp..rốp.." tiếng xương nứt vỡ kêu lên, cả bàn tay từ ngón tay cho tới cổ tay đều bị Thiên bóp nát bét thành cháo
"Graoooo....Á.hhhhhhhh...."tiếng kêu của hắc ngô công giống như heo bị chọc tiết. Vang vọng khiến người dân xung quanh đều đổ mắt tới nhìn
Tuy nhiên, nhìn bề ngoài hắc ngô công quả thật là bụi, là biểu hiện của lưu manh chân chính, hình săm gê rợn, lỗ mũi đeo khuyen, tóc kỳ nhông, 2 tay săm loang lổ. Cả người không 1 điểm đàng hoàng
Còn ngược lại Thiên thì đẹp trai,đáng yêu, non choẹt như học sinh cấp 3, mặc quần áo sạch sẽ gọn gàng, bên cạnh lại là 1 cô bé dễ thương xinh đẹp đang núp vào, chỉ nhìn 2 người họ thôi là thiện cảm đã tuôn trào rồi.
Chuyện Thiên đánh tên lưu manh kia dễ dàng bị họ hiểu rằng, cậu và người yêu bị tên kia bắt nạt, sau đó không nhịn được nên mới phản kháng
Vô tình kẻ đau đớn đang bị đánh thì lại bị người khác chán gét còn người đang nhẫn tâm bóp nát xương cốt người khác thì lại trở nên đáng yêu
đặc biệt là câu nói kế tiếp của hắn lại càng chứng minh điều họ suy nghĩ là đúng
"Mày là thằng làm việc bảo kê, tao mặc kệ, mày thu tiền phí của sinh viên nghèo..tao cũng kệ... nhưng mà mày dám sỉ nhục bạn gái tao...chỉ như vậy thôi...mày đã không thể sống...vậy mà mày còn dám ý định bắt cô ấy về cưỡng hiếp tập thể....hừ,..mày có chết trăm ngàn lần cũng không đủ..."
"Bốp" Thiên vung tay tát 1 cái thật mạnh.
Chớ quên lực lượng của Thiên không phải là tầm thường, thiên phú long thể đã có lực lượng,lại thêm dị năng lực lượng, chỉ bấy nhiêu thôi đã đủ sức lực của hắn đạt đến 1 trình độ mà ngay cả người cấp độ thần long cũng phải sợ hãi
1 tát mạnh của hắn thật ra là đã khống chế lực ở mức độ cực thấp, hắn luôn phải làm điều đó, để tránh lỡ tay hại đến người khác
Tuy nhiên trong lúc điên máu, 1 tát này dùng đến đã là 1/1000 lực lượng chí ít cũng 500kg.
Bị lực lớn tác động Hắc ngô công như 1 viên đạn pháo bắn vào thân cây bên hành lang đường kéo theo 1 vòi máu đỏ và răng vỡ
Tên đồng bọn còn lại đi theo hắc ngô công đã sợ té đái đứng ngoài mà không dám xông vô. Thiên cũng không rảnh quan tâm, hắn từ từ bước về phía hắc ngô công đang bám vào thân cây cố lết dậy
Xương quai hàm bên phải đã vỡ, răng trong miệng e rằng không còn 1 cái, tay trái đã hoàn toàn nát bét không còn cách nào cứu chữa.
Nhưng mà chân khí của Thiên xảo diệu khiến hắn không cách nào xỉu được, trong cơn đau thấu tim gan, hắn lại phải tỉnh táo để cảm thụ từng chút một.
"Sao hả...đau phải không..." Thiên như 1 tiểu ma vương khả ái hỏi 1 câu mà người như hắc ngô công bây giờ nghe thấy chỉ hận không thể đánh chết hắn
"Chưa hết đâu..." Thiên nhéc mép nói
Chân hắn dùng 1 tốc độ bình thường lực chân cũng vừa phải chậm rãi đá tới.
Trước con mắt bất lực của hắc ngô công, bàn chân Thiên ngang nhiên đá vào hạ bộ của hắn, không mạnh nhưng vừa đủ lực phá nát 2 trứng của hắn
Cơn đau đớn kinh khủng thoáng chốc lại 1 lần kéo tới trong tuyệt vọng, sự tuyệt vọng này không chỉ là đau đớn trên thân thể, là sự thất bại của cuộc chiến hôm nay mà đó còn là sự tuyệt vọng cho 1 đời nam nhân đã chấm dứt.
Nãy giờ hắn còn gắng gượng đứng đó, hướng cặp mắt căm thù nhìn Thiên thì bây giờ, hắn hoàn toàn mất đi tất cả...cơn đau từ hạ thể này còn đau hơn bất kể vết thương nào khác trên thân thể
Lúc này điện thoại gọi tới
"Chủ nhân...hắc ngô công đã xong, 123 thằng, là lưu manh thu bảo kê trường học...nghe nói còn có 6 tổ chức nữa tương tự...có nên giải quyết luôn không..chủ nhân.." giọng tam hổ vang lên nghe rõ ràng qua loa ngoài
Khiến kẻ tuyệt vọng như hắc ngô công nghe thấy liền run rẩy
Hồi Nãy hắn nghe Thiên nói thì chỉ xem như 1 trò đùa, hù dọa nhau. Nhưng bây giờ nghe thấy thì hắn không 1 chút nào nghi ngờ
"Tên ác ma này, không chừng còn là kẻ có thân phận không nhỏ trong xã hội đen" hắn nghĩ vậy
Chỉ tiếc rằng hắn trêu chọc nhầm người, để đến lúc hối hận thì đã không còn gì để hối nữa
"Được ...kẻ nào đáng giết cứ giết ...dùng máu tanh để răn đe..." Thiên trả lời
"Dạ...chủ nhân"
Cúp điện thoại Thiên quay đầu sang nhìn lại tên còn lại, đồng bạn của hắc ngô công.
Tên hồi nãy đi kiếm đồng bọn, có lẽ đã 1 đi không trở lại rồi, hắc ngô công thật sự thì đã tàn, chỉ còn lại mình tên này thôi
Mặc du Thiên vẫn cần hắn để tuyên truyền, nhưng ....đi dễ vậy sao..
Nhìn thấy hắn chạy nhanh như chó, thoáng cái đã cả mấy chục mét, Thiên nhẹ đưa ra tay phải.
Giống như 1 miếng sắt mỏng bị nam châm kéo về.
Lực hút kinh khủng kéo tới, tên đó hoảng sợ vẫn còn ở trên không đã la hét lên tru tréo như cha chết.
Đáng tiếc số phận của nó vẫn không thể thoát được bàn tay của Thiên
Khi bị kéo gần tới người, Thiên trở bàn tay phải.."bốp" 1 cái chát chúa
Đồng dạng tên này cũng bay theo 1 đường thẳng tắp ra ngoài đường, trong miệng là 1 mầu đỏ của máu và răng vỡ, má phải đã hoàn toàn biến dạng.
Và tương tự hắc ngô công, hắn vẫn không cách nào xỉu được, ngược lại càng tỉnh táo hơn để cảm nhận lấy cơn đau rét kéo tới.
Giọng Thiên lại vang lên
"Lần này tao tha cho mày...nếu lần sau tao còn gặp...lúc đó ...đừng trách...tao ác..hừ.."
Sau đó Thiên tiếp tục nắm tay mai đi về ký túc xá.
Bỏ lại sau lưng 2 tên lưu manh đã từng 1 thời hoành hành vô kỵ, gây ra ám ảnh cho vô số sinh viên từ quê lên học và vô số nữ sinh số khổ.
2 tên này tự nâng nhau dậy muốn đi bệnh viện, nhưng mà người dân xung quanh nhìn thấy cũng chỉ có chỉ trỏ bàn tán mà không 1 ai giúp đỡ..
Qua 1 lát nói chuyện, một số sinh viên các trường cũng vì đám dông mà có mặt, từ đó thân phận hắc ngô công và việc làm thống hận của họ bị vô số người dân đồng cảm.
Họ sẽ càng thù gét chúng hơn, người ta nói được lòng dân là được tất cả, mất lòng dân là...sống cũng như chết là vậy đó.
Câu nói này đối với người dân việt thì lại càng đúng. Nếu thương thì người việt sẽ móc cả ruột ra cho, còn mà đã gét nhé...18 đời tổ tông của mi cũng bị móc lên...
Tin tức như mọc cánh bay, chẳng mấy chốc mà tới ký túc xá trường sư phạm, thậm chí cặp đôi Thiên và mai còn chưa đi về tới thì thông tin đã tới rồi
"Beng...tinh...tinh" vừa nghe thấy trong điện thoại nói về anh mình, điệp liền ngẩn ngơ làm rớt luôn cây bút trong tay
"Ahhhh...anh..hai...là e..m hại...anh...oa..." điệp vừa khóc vừa chạy ra ngoài, hoàn toàn không quan tâm rằng trên thân vẫn mặc 1 bộ đồ lửng ở nhà
6 người con gái khác trong phòng nhìn thấy nhưng mà vẫn không hề đía tới 1 câu quan tâm, ngược lại họ còn hả hê nhìn điệp đau đớn.
Đây là nhân quả tuần hoàn, cũng là mất đi dân tâm giống hệt với tên anh hai cô. Cho nên giờ khắc khó khăn này, dù có năn nỉ, có lẽ cũng không ai thèm ngó tới chứ huống chi là giúp đỡ
Đồng thời trong ngày đó, 6 băng nhóm lưu manh bất lương trong toàn quận, sau đó 3 quận sau đó là 12 quận, toàn bộ diệt sạch trong máu tanh
Tin đồn thanh bang tẩy trừ hắc đảng đã khiến người dân vừa hoang mang vừa vui mừng, còn các cấp chính quyền lại cấp tốc họp mặt, các ban ngành chức năng đều bị điều động để lên phương án giải quyết
Việc giết người, dù có là theo hình thức gì thì cũng là phạm pháp, cho dù là chủ ý tốt.
Người thanh bang đã có danh tiếng tốt, họ giết người không khiến người dân phản cảm, nhưng điều đó không có nghĩa là các ông sếp, các cơ quan nhà nước sẽ không phản cảm.
Tại vì Họ không chỉ bị lu mờ, mất đi ánh sáng, mà còn phải chịu trách nhiệm với báo chí, dư luận, thậm chí còn bị cấp trung ương khiển trách.
Nhưng mà người thanh bang làm việc kín kẽ, ai nấy đều có chứng cớ ngoại phạm, công an muốn bắt cũng vô phương
Dần dần, vụ việc từ lớn cũng thành nhỏ, rồi từ nhỏ hóa không.
Tuy là vậy nhưng 1 lần tẩy rửa máu tanh này, toàn bộ 12 quận ở sài gòn, sạch sẽ không 1 bóng lưu manh, không 1 tên cướp, không 1 ổ điếm, ổ nghiện, không 1 viên thuốc lắc. Sạch đến kỹ càng
Đám lưu manh nhóc con trước kia còn láo toét, thì bây giờ hiền ngoan không dám manh động
Cứ hễ buổi tối tới sáng, là chúng lại kháo nhau hôm qua có nhóm nào bị diệt hay không. Câu chuyện cũng chỉ có thế rồi thôi, không dám đâm chém gì nữa
........
"Anh Thiên...." mai hỏi
"Gì hà...."
"Em hỏi nha..."
"Nói đi..."
"Nếu...nếu như có...em nói là nếu như nha.." mai ngập ngừng
"Uhm,..biết rồi em đang ví dụ...
"Uhm..nếu như 1 ngày em bị cưỡng hiếp...ah...um...đại khái là không còn nguyên vẹn nữa..." chưa nói xong thì Thiên đã cướp
"Thì anh có còn nắm tay em thế này nữa không phải không...."
Mai đỏ mặt "uhm" 1 tiếng
"Vậy anh trả lời nhe...
"Không....." hắn tỉnh bơ
Mặt mai ỉu xìu hỏi lại..."không thật sao..."
"Uhm...không...
Nước mắt của mai đã trực trào
Nhưng mà trước khi giọt nước mắt đó roi xuống, Thiên đã vội gạt đi và nói
"Không ...tức là sẽ không có ngày đó xẩy ra đó...
Thiên nắm chặt lấy bàn tay lạnh ngắt của mai nói. " nếu có anh ở đây mà em cũng còn bị ăn hiếp...vậy thì người đàn ông như anh sống để làm gì nữa....phải không"
"Anh hứa với em,...dù có chết..anh cũng sẽ bảo vệ em chu toàn...chịu không.."
"Huhu...sao anh không nói sớm..." mai vừa khóc vừ cười đánh vào ngực hắn
Được lời nói này, cô đã mãn nguyện...cả đời này cô cũng chỉ cần 1 câu nói này thôi...không cần gì nữa hết
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.