Chương 337: Đông Phương Kính
Nguyễn Văn Thanh
07/08/2016
Người xông tới trước cũng không phải là 3 vị thống lĩnh đang phát ra sát khí như thi sơn huyết hải
Người xông tới trước lại là 1 hổ tướng thân mặc chiến giáp 6 đầu, hắn phóng tới trên thân lại phả ra khí tức bạo liệt giống như đầu đạn bắn ra khỏi nòng súng, giống như mãnh hổ săn mồi...
Tốc độ cực nhanh...khí thế cực mạnh...nhất kích là tất sát
Ngược lại với tốc độ đó, 3000 tiên binh lại bình thản ung dung đứng đó chờ chiến...ánh mắt không những không 1 chút sợ hãi mà còn kích động đến khó nhịn...tựa như trong lòng họ đang hò hét...."chủ nhân...mau phát lệnh chiến đi...mau phát lệnh chiến đi..."
Tố chất chiến đấu và sĩ khí của đám người này không thể nghi ngờ là đang lên đến đỉnh điểm nhất...
Thiên hôm nay mặc 1 bộ quần áo rất là tiên nhân, áo trắng ống tay rộng, quần trắng thoải mái, tóc để ngắn...trên tay là 1 chiếc vòng tay có 16 viên bi nhỏ kết thành 1 chuỗi chàng hạt xoay quanh dấu ấn 8 vòng tròn đồng tâm
Hôm nay hắn tới đây cũng chính là để quan chiến, hắn cũng muốn xem trong đám tiên binh này ai sẽ là người ưu tú nhất
Hắn giống như 1 vị vua cùng xuất chinh với binh tướng, hắn trở thành lãnh tụ tinh thần cho cả đám người này mặc sức thể hiện
Và trước 1 "viên đạn" cực mạnh đang phóng tới này...hắn nhìn ra..1 người
"Đông Phương Kính...." giọng hắn tựa như lôi đình giáng thế
"Dạ...có nô tài.."
"Giết hắn cho ta..." giọng Thiên rất thoải mái nhưng lại hiện lên sát khí ngợp trời
Tâm thần tên tiên binh Đông Phương Kính này rung lên, hắn nhận ra...đây là chủ nhân đang cho hắn cơ hội trả thù...
Không 1 chút do dự, khí thế bài sơn đảo hải trên người hắn liền bộc phát...mũi chân ấn nhẹ mặt đất...hắn lao đi với tốc độ khủng khiếp nhào tới phía đối thủ truyền kiếp của mình
"Phanh...graoooouuuuu" trên thân Hổ Tướng liền hiện lên 1 hư ảnh ma hổ to lớn nhe ra hàm răng sắc bén muốn táp tới
"Nghiệt chủng....lần này...để coi còn ai cứu được ngươi..." khóe môi Hổ Tướng đó liền nhếch lên 1 nụ cười vô cùng khinh thường
Đông Phương Kính sắc mặt đanh lại, hắn như 1 con chó điên không hề chần chừ làm ra 1 hành động mà...ai cũng phải ngạc nhiên
Dùng tay không, làm ra thế xé miệng hổ
Thấy hành động này, sắc mặt vị Hổ Tướng kia hiện lên vẻ khinh miệt lẫn khát máu, đầu lưỡi hắn khẽ liếm lấy môi
Hư ảnh hổ uy này chính là tuyệt cường chiêu thức tới từ hổ giáp trên thân hắn ...1 món thượng phẩm tiên giáp vô cùng hiếm có
Đầu hổ này phóng ra không những bao hàm lực lượng khủng bố mà còn ẩn chứa hổ uy công kích cực mạnh tới tinh thần, sự sắc bén lại càng không thể bàn cãi
Nhưng mà....
Khi mà hổ ảnh tới gần Đông Phương Kính
....khí thế vô địch đó lại lập tức teo đi....hoàn cảnh máu tanh cũng không hề diễn ra...mà ngược lại
Bàn tay Đông Phương Kính khẽ chộp vào 2 bên hàm của hổ....sau đó...hắn giống như 1 tuyệt thế chiến thần, 2 tay nhẹ tách ra
"Ngao....ô...ngao..." 1 tiếng hổ gầm chỉ vừa vang lên đã chợt tắt
Trước cặp mắt của mọi người, 2 tay Đông Phương Kính đã dễ dàng xé đầu hổ ảnh này ra thành 2 nửa....trên tay hắn cầm lấy 2 mảnh hổ uy ánh mắt đầy thù hận nhìn hướng đối thủ
"Ahhhh...." hổ ảnh bị phá, tinh thần Hổ Tướng cũng bị tổn thương
"Vẫn là "sức trâu" mà thôi....Đông Phương Kính ah....ngươi vĩnh viễn cũng chỉ là 1 thanh niên sức trâu tầm thường đó mà thôi....ah...hahahaahaha"
Đưa cặp mắt đầy vằn đỏ lên nhìn, Đông Phương Kính gằn lên "Tư Không Kiếp....ngươi giết sạch toàn gia ta...giết người con gái ta yêu....giết thân bằng quyến thuộc của ta....ác ma....ngươi mà tu luyện thành tiên được sao....vậy hôm nay...ta sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi cho ngươi...gừ..."
Nhắc tới đây, sắc mặt Tư không Kiếp lại càng hiện lên nét dâm tiện khát máu...."ah..hahahaahaha....đúng...đúng là ta đã giết...đúng rồi đó....hahahaah....ta còn nhớ cô bạn gái ngươi....làn da thật là trắng mịn nha...tiếng kêu, khóc lúc đó....ahhahahahahaha....sảng khoái..."
Gân xanh trên người Đông Phương Kính hiện lên như giun xanh ngoằn ngoèo trên da thịt, sắc mặt hắn vặn vẹo....trước sức mạnh khủng khiếp trên thân, không gian cũng không ngừng bị từng cái vung vẩy của hắn mà bị xé rách
3000 tiên binh phía dưới đều đưa tới cặp mắt đồng cảm nhìn lên
"Ahhhhhhh....ác ma....ngươi chết đi...." Đông Phương Kính như 1 con thiêu thân to xác nhào tới
Nắm tay hắn vung lên, không gian liền nứt vỡ, pháp tắc liền rung động....1 đấm chéo tới
"Đùng...." không 1 chút nghi ngờ, Tư Không Kiếp liền bị 1 đấm đấm văng đi tít mù tắp như sao băng
"Pặc..." Hổ Thống Lĩnh đưa ra 1 bàn tay dễ dàng chụp lấy được Tư không Kiếp, ánh mắt hắn lạnh lùng khẽ đảo tới Đông Phương Kính
Trong tay hắn, Tư Không Kiếp đã hộc ra 1 ngụm máu tơi, phần giữa hổ giáp đã phá ra 1 lỗ lớn, tiên lực không ngừng chữa trị vá lại
"Cám ơn thống lĩnh..." nói xong hắn đưa tay lên chùi vết máu trên mép rồi lại đứng thẳng người khinh bỉ nhìn tới Đông Phương Kính
"Đánh được không..." giọng hổ thống lĩnh lạnh băng
"Được chứ....tên này ngoại trừ cái sức trâu ra thì không có 1 cái gì hết....hahaaha....lại đây đi...tiện nhân..."
Đông Phương Kính nắm chặt lấy 2 tay, sức mạnh khủng khiếp lại 1 lần bộc phát
Nhưng lần này, hắn không hề có được thành công như trước, cú đấm của hắn, Tư Không Kiếp rất nhanh đã né được
"Hặc....hặc...ngươi xem...1 con trâu...dù khỏe thì cũng sẽ bị làm thịt....bao nhiêu lần rồi bị ta tiểu lên mặt....ngươi chịu nhục còn chưa đủ sao..."
"Vèo..vèo..."lại né ra liên tiếp 2 cái Tư Không Kiếp khinh thường nói tiếp
"Vậy lần này để ta lại tiểu 1 bãi nữa lên mặt ngươi đi....cảm giác giết 1 tên thấp hèn như ngươi thật..." chưa nói xong thì 1 đấm lại tới
Tu Không Kiếp rất khinh bỉ định né ra...nhưng mà...1 đấm này của Đông Phương Kính tựa hồ như không giống như bình thường...
Tiếc rằng hắn phát hiện ra thì....đã quá trễ
1 bước chân của hắn vốn dĩ thừa sức né được 1 cú đấm này, nhưng mà không hiểu sao ngay tại tời khắc đó....không gian liền gẫy ra.....và...
"Đùng.....víuuu....ầm" 1 đấm khủng khiếp lại 1 lần phá đi Hổ giáp trên thân hắn
"Không gian gẫy khúc..."
Không sai...chính là thần thông không gian, 1 loại thần thông đáng sợ nhất và hiếm hoi nhất trên đời
Người xông tới trước lại là 1 hổ tướng thân mặc chiến giáp 6 đầu, hắn phóng tới trên thân lại phả ra khí tức bạo liệt giống như đầu đạn bắn ra khỏi nòng súng, giống như mãnh hổ săn mồi...
Tốc độ cực nhanh...khí thế cực mạnh...nhất kích là tất sát
Ngược lại với tốc độ đó, 3000 tiên binh lại bình thản ung dung đứng đó chờ chiến...ánh mắt không những không 1 chút sợ hãi mà còn kích động đến khó nhịn...tựa như trong lòng họ đang hò hét...."chủ nhân...mau phát lệnh chiến đi...mau phát lệnh chiến đi..."
Tố chất chiến đấu và sĩ khí của đám người này không thể nghi ngờ là đang lên đến đỉnh điểm nhất...
Thiên hôm nay mặc 1 bộ quần áo rất là tiên nhân, áo trắng ống tay rộng, quần trắng thoải mái, tóc để ngắn...trên tay là 1 chiếc vòng tay có 16 viên bi nhỏ kết thành 1 chuỗi chàng hạt xoay quanh dấu ấn 8 vòng tròn đồng tâm
Hôm nay hắn tới đây cũng chính là để quan chiến, hắn cũng muốn xem trong đám tiên binh này ai sẽ là người ưu tú nhất
Hắn giống như 1 vị vua cùng xuất chinh với binh tướng, hắn trở thành lãnh tụ tinh thần cho cả đám người này mặc sức thể hiện
Và trước 1 "viên đạn" cực mạnh đang phóng tới này...hắn nhìn ra..1 người
"Đông Phương Kính...." giọng hắn tựa như lôi đình giáng thế
"Dạ...có nô tài.."
"Giết hắn cho ta..." giọng Thiên rất thoải mái nhưng lại hiện lên sát khí ngợp trời
Tâm thần tên tiên binh Đông Phương Kính này rung lên, hắn nhận ra...đây là chủ nhân đang cho hắn cơ hội trả thù...
Không 1 chút do dự, khí thế bài sơn đảo hải trên người hắn liền bộc phát...mũi chân ấn nhẹ mặt đất...hắn lao đi với tốc độ khủng khiếp nhào tới phía đối thủ truyền kiếp của mình
"Phanh...graoooouuuuu" trên thân Hổ Tướng liền hiện lên 1 hư ảnh ma hổ to lớn nhe ra hàm răng sắc bén muốn táp tới
"Nghiệt chủng....lần này...để coi còn ai cứu được ngươi..." khóe môi Hổ Tướng đó liền nhếch lên 1 nụ cười vô cùng khinh thường
Đông Phương Kính sắc mặt đanh lại, hắn như 1 con chó điên không hề chần chừ làm ra 1 hành động mà...ai cũng phải ngạc nhiên
Dùng tay không, làm ra thế xé miệng hổ
Thấy hành động này, sắc mặt vị Hổ Tướng kia hiện lên vẻ khinh miệt lẫn khát máu, đầu lưỡi hắn khẽ liếm lấy môi
Hư ảnh hổ uy này chính là tuyệt cường chiêu thức tới từ hổ giáp trên thân hắn ...1 món thượng phẩm tiên giáp vô cùng hiếm có
Đầu hổ này phóng ra không những bao hàm lực lượng khủng bố mà còn ẩn chứa hổ uy công kích cực mạnh tới tinh thần, sự sắc bén lại càng không thể bàn cãi
Nhưng mà....
Khi mà hổ ảnh tới gần Đông Phương Kính
....khí thế vô địch đó lại lập tức teo đi....hoàn cảnh máu tanh cũng không hề diễn ra...mà ngược lại
Bàn tay Đông Phương Kính khẽ chộp vào 2 bên hàm của hổ....sau đó...hắn giống như 1 tuyệt thế chiến thần, 2 tay nhẹ tách ra
"Ngao....ô...ngao..." 1 tiếng hổ gầm chỉ vừa vang lên đã chợt tắt
Trước cặp mắt của mọi người, 2 tay Đông Phương Kính đã dễ dàng xé đầu hổ ảnh này ra thành 2 nửa....trên tay hắn cầm lấy 2 mảnh hổ uy ánh mắt đầy thù hận nhìn hướng đối thủ
"Ahhhh...." hổ ảnh bị phá, tinh thần Hổ Tướng cũng bị tổn thương
"Vẫn là "sức trâu" mà thôi....Đông Phương Kính ah....ngươi vĩnh viễn cũng chỉ là 1 thanh niên sức trâu tầm thường đó mà thôi....ah...hahahaahaha"
Đưa cặp mắt đầy vằn đỏ lên nhìn, Đông Phương Kính gằn lên "Tư Không Kiếp....ngươi giết sạch toàn gia ta...giết người con gái ta yêu....giết thân bằng quyến thuộc của ta....ác ma....ngươi mà tu luyện thành tiên được sao....vậy hôm nay...ta sẽ đòi lại cả vốn lẫn lãi cho ngươi...gừ..."
Nhắc tới đây, sắc mặt Tư không Kiếp lại càng hiện lên nét dâm tiện khát máu...."ah..hahahaahaha....đúng...đúng là ta đã giết...đúng rồi đó....hahahaah....ta còn nhớ cô bạn gái ngươi....làn da thật là trắng mịn nha...tiếng kêu, khóc lúc đó....ahhahahahahaha....sảng khoái..."
Gân xanh trên người Đông Phương Kính hiện lên như giun xanh ngoằn ngoèo trên da thịt, sắc mặt hắn vặn vẹo....trước sức mạnh khủng khiếp trên thân, không gian cũng không ngừng bị từng cái vung vẩy của hắn mà bị xé rách
3000 tiên binh phía dưới đều đưa tới cặp mắt đồng cảm nhìn lên
"Ahhhhhhh....ác ma....ngươi chết đi...." Đông Phương Kính như 1 con thiêu thân to xác nhào tới
Nắm tay hắn vung lên, không gian liền nứt vỡ, pháp tắc liền rung động....1 đấm chéo tới
"Đùng...." không 1 chút nghi ngờ, Tư Không Kiếp liền bị 1 đấm đấm văng đi tít mù tắp như sao băng
"Pặc..." Hổ Thống Lĩnh đưa ra 1 bàn tay dễ dàng chụp lấy được Tư không Kiếp, ánh mắt hắn lạnh lùng khẽ đảo tới Đông Phương Kính
Trong tay hắn, Tư Không Kiếp đã hộc ra 1 ngụm máu tơi, phần giữa hổ giáp đã phá ra 1 lỗ lớn, tiên lực không ngừng chữa trị vá lại
"Cám ơn thống lĩnh..." nói xong hắn đưa tay lên chùi vết máu trên mép rồi lại đứng thẳng người khinh bỉ nhìn tới Đông Phương Kính
"Đánh được không..." giọng hổ thống lĩnh lạnh băng
"Được chứ....tên này ngoại trừ cái sức trâu ra thì không có 1 cái gì hết....hahaaha....lại đây đi...tiện nhân..."
Đông Phương Kính nắm chặt lấy 2 tay, sức mạnh khủng khiếp lại 1 lần bộc phát
Nhưng lần này, hắn không hề có được thành công như trước, cú đấm của hắn, Tư Không Kiếp rất nhanh đã né được
"Hặc....hặc...ngươi xem...1 con trâu...dù khỏe thì cũng sẽ bị làm thịt....bao nhiêu lần rồi bị ta tiểu lên mặt....ngươi chịu nhục còn chưa đủ sao..."
"Vèo..vèo..."lại né ra liên tiếp 2 cái Tư Không Kiếp khinh thường nói tiếp
"Vậy lần này để ta lại tiểu 1 bãi nữa lên mặt ngươi đi....cảm giác giết 1 tên thấp hèn như ngươi thật..." chưa nói xong thì 1 đấm lại tới
Tu Không Kiếp rất khinh bỉ định né ra...nhưng mà...1 đấm này của Đông Phương Kính tựa hồ như không giống như bình thường...
Tiếc rằng hắn phát hiện ra thì....đã quá trễ
1 bước chân của hắn vốn dĩ thừa sức né được 1 cú đấm này, nhưng mà không hiểu sao ngay tại tời khắc đó....không gian liền gẫy ra.....và...
"Đùng.....víuuu....ầm" 1 đấm khủng khiếp lại 1 lần phá đi Hổ giáp trên thân hắn
"Không gian gẫy khúc..."
Không sai...chính là thần thông không gian, 1 loại thần thông đáng sợ nhất và hiếm hoi nhất trên đời
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.