Chương 95: hạt giống quỷ đạo-quỷ khí
Nguyễn Văn Thanh
07/06/2016
Khiếp đảm
Quá sức tưởng tượng
Kiều trung tính trợn lồi 2 mắt ra, sự kiêu ngạo ưu việt và ma tính khát máu trong người bất chợt rạn nứt
Cái gì kiêu ngạo
Cái gì mạnh mẽ
Cái gì mục hạ vô nhân
Tất cả...tất cả đều trở thành rách nát và đáng buồn cười
Đứng trước loại khí thế này, hắn không có 1 chút lực phản kháng, thậm chí không sinh nổi 1 chút can đảm để chống lại
Lực lượng mà lão ẩn dấu bao năm bây giờ lại không bằng cả ruồi nhặng bay quanh sư tử
Sự ưu việt mà hắn luôn tự hào bây giờ không đáng 1 xu
Cái gì kiêu ngạo đã hoàn toàn bị nghiền áp
"Mày tưởng...mày gê gớm lắm hả"
"Hay là mày tưởng tao là con dế cho mày đạp...
Thiên tiến tới từng bước
Trên người hắn là áp lực khiến không gian muốn rạn nứt, là khí thế vô địch trong thiên hạ
"Bùm.." 1 chân Thiên đạp lên ngực kiều trung tính dậm xuống
"Mày có cái gì đáng để kiêu căng..
Mỗi lần bàn chân Thiên đạp xuống, là người kiều trung tính lại bị đạp lún xuống đất thêm 1 chút, nhưng mà thân thể mang quỷ lực lại không thể chết mà cứ cứa vào đá như máy mài
"Bùm.." lại thêm 1 cước, chân Thiên cố ý day day lên ngực kiều trung tính
Mắt gã như sắp trừng ra khỏi hốc mắt gê rợn, tay vẫn vô lực hòng che lấy đầu
"Mày có cái gì đáng để kiêu ngạo.
Hắn như 1 con chó sắp chết, đến cả tiếng "ẳng..ẳng" cũng không kêu lên nổi
"Bùm..
"Mày là cái thá gì...
"Bùm...ặc..hự..
"Trong mắt tao, mày không khác gì 1 con khỉ nhẩy nhót...nãy giờ tao chơi đùa với mày là do tao hứng thú với võ học của mày...mày tưởng là tao sợ mày sao
Chân Thiên chuyển từ ngực lên mặt, hắn hung hăng đạp cái đầu kiêu ngạo của gã
"Đáng nhẽ, tao vẫn chưa đến nỗi phải giết mày, nhưng mà...loại quỷ công mà mày luyện này...hừ.....tà ác đến mức ngay cả trẻ em còn trong bụng cũng móc ra luyện công...hừ, 100 oan hồn sơ sinh, 100 oan hồn con nít, 100 oan hồn người trưởng thành, 100 on hồn trung niên, 100 oan hồn người già...
Chân Thiên dí mạnh xuống đất
"Rắc..rắc.." nền đá cứng bị cái đầu kiều trung tính dí xuống vỡ nát, máu từ mũi miệng hắn không ngừng hộc ra, tay chân không ngừng quờ quạng bắt chặt lấy cổ chân Thiên hòng để hắn dừng lại
Thiên nghiến răng nghiến lợi nói
"Để luyện thành nhập môn loại công pháp tà ác này...mày đã ăn thịt uống máu bao nhiêu người...đến cả chó còn không ăn thịt đồng loại...còn mày lại...người ăn thịt người...mày còn tệ hơn cả chó đó...đây là ma đạo...loại ma đạo hạ đẳng nhất còn tệ hơn cả thú đạo"
Bỗng nhiên chân Thiên dừng lại, kiều trung tính vô lực ngửa đầu, hướng cặp mắt đỏ ngầu đầy thù hận lên nhìn chòng chọc vào Thiên
"Mày cảm thấy mình ưu việt hơn người khác sao...mày kiêu ngạo sao..
"Nhưng mà, mày không cảm thấy lạ sao, tại sao công pháp này mày lại luyện thành dễ như vậy...tại sao trong lúc tu luyện lại không có ai phát hiện ra mày sao....ngu xuẩn...
"Để tao cho mày biết nha...con người đáng thương...
"Mày nhìn lại hạt giống quỷ lực mầu xám trong đan điền đi...có điều khiển được hay không
"Mày nhìn lại xương cốt đi...có phải đều có hoa văn gì hay không...
Bỗng nhiên mặt kiều trung tính thấy có chút kỳ lạ...nhưng mà hắn vẫn làm ra biểu lộ cứng đầu
"Nói cho mày biết, đó là trận văn...là trận văn trong khi vẽ lên thần binh đó...còn luồng quỷ khí đó là trận tâm...và...haha...nếu muốn trận văn hoạt động thì phải có ấn ký linh hồn...nhưng mà hiển nhiên ấn ký đó...không phải là của mày rồi...hahaha
Nói đến đây thì dù là người ngu cũng hiểu được vấn đề
Mắt kiều trung tính trợn ngược lên, so với nhục nhã lần nãy thì bây giờ gã lại có cảm giác bị hạ nhục hơn. Hay chính xác hơn là do chính sự ngu xuẩn bao năm này đã hạ nhục lão, là lão ngu xuẩn nhưng lại như 1 con khỉ làm xiếc vẫn kiêu căng tự mãn
"Mày...là bị người ta lợi dụng luyện thành 1 thần binh sống...hahaha...1 loại sát phạt chi khí có linh hồn, có thể nghe lời và khát máu không ngừng giết người tấn cấp,...rồi sau đó....rồi sau đó...toàn bộ lực lượng của mày sẽ bị tên kia thu hồi như 1 món đồ chơi đã chơi chán..."
Nói đến đây, Thiên không tiếp tục đả kích hắn nữa
Loại đả kích này đã đủ rồi
Người ta dùng cố gắng cả đời để phấn đấu, dùng bao nhiêu tâm trí để xắp xếp, cứ tưởng chừng như mình là 1 đại thiên tài có thể tự mình làm nên những thứ phi thường...nhưng mà cuối cùng hắn lại phát hiện ra....tất cả những thứ mà hắn luôn tự kiêu ngạo đó lại là do người ta cố ý dàn xếp, để lợi dụng lão làm việc, làm 1 con rối, thậm chí sau này còn thành tế phẩm cho người khác.
Sụp đổ
Tất cả đều sụp đổ...
Đó mới là bi kịch chân chính của lão
So với chết thì toàn lâu đài này sụp xuống đè chết còn thảm hơn
"Không lẽ...không lẽ...giáo chủ...là giáo chủ...ông ấy cố tình làm rơi chiếc thẻ ngọc....là ông ấy cho nên ta mới lên chức trưởng lão trong 1 tháng...là ông ấy gieo ấn ký vào đầu ta....hahahaa....tất cả đều là ông ta...hèn gì tại sao ta luyện ma công mà thuộc hạ lại kiếm trẻ con nhanh như vậy...tất cả đều là ông ta...tất cả trẻ con đều bị ông ta gieo vào ấn ký....hahahaha....vậy mà ta còn tưởng mình cắn phải miếng thịt béo...thì ra tất cả đều là do ông ta cho......công pháp là mình ta luyện...người là do ta giết...ác nhân là ta....cha mẹ ta...anh chị...vợ con...tất cả...hahahaha...tất cả họ đều vì ta tuyệt tình giết chết...2 bên nội ngoại 300 người đều tại tuyệt tình công của ta giết...tay của ta...máu...toàn là máu tanh...ta là cầm thú...ta....hahahaha...giết ta đi...mau giết ta đi..."
Kiều trung tính gào khóc lên như 1 kẻ điên loạn
"Sống làm cầm thú, chết rồi...có thể chuộc được tội sao...chết là quá dễ dàng với mày đó..." Thiên như thẩm phán đọc tuyên ngôn
Hahahaha....tao không còn dám sống nữa....trả thù giáo chủ tao không dám...sống tiếp tao không dám...tự tử...tao không làm được...cầu xin...xin hãy giúp đỡ...mau giết tao...ơn này...nhớ mãi không quên...
Trở thành vũ khí hình người của vị giáo chủ kia, cũng tương đương với việc hắn không thể trái ý lại lệnh giáo chủ
"Vạn quỷ phệ tâm công" đã luyện tới tầng 8, hạt giống quỷ khí trong đan điền đã đâm mầm mọc rễ vào kinh mạch toàn thân, trận văn luyện khí đã bám vào xương, đâm vào cốt tủy, đến não bộ cũng bắt đầu bị khống chế.
Bây giờ phát hiện thì đã trễ rồi, quỷ hồn đã có 8930, sắp tấn cấp lên cửu cấp, chỉ cần lên cấp này thì hạt giống quỷ khí (khí này là khí trong vũ khí) sẽ trưởng thành, lúc đó ngay cả chính linh hồn kiều trung tính cũng bị góp vào luyện thành khí hồn
Quỷ khí sẽ hóa thành cái phôi đơn giản được rút ra khỏi lò, sau này sẽ chỉ biết giết người luyện khí...giết...không ngừng giết...
Trời ơi...nếu như vậy...sẽ kinh khủng bậc nào
"Hừ,...để tao cho mày cơ hội... làm nô... tài.. cho tao..."
Quá sức tưởng tượng
Kiều trung tính trợn lồi 2 mắt ra, sự kiêu ngạo ưu việt và ma tính khát máu trong người bất chợt rạn nứt
Cái gì kiêu ngạo
Cái gì mạnh mẽ
Cái gì mục hạ vô nhân
Tất cả...tất cả đều trở thành rách nát và đáng buồn cười
Đứng trước loại khí thế này, hắn không có 1 chút lực phản kháng, thậm chí không sinh nổi 1 chút can đảm để chống lại
Lực lượng mà lão ẩn dấu bao năm bây giờ lại không bằng cả ruồi nhặng bay quanh sư tử
Sự ưu việt mà hắn luôn tự hào bây giờ không đáng 1 xu
Cái gì kiêu ngạo đã hoàn toàn bị nghiền áp
"Mày tưởng...mày gê gớm lắm hả"
"Hay là mày tưởng tao là con dế cho mày đạp...
Thiên tiến tới từng bước
Trên người hắn là áp lực khiến không gian muốn rạn nứt, là khí thế vô địch trong thiên hạ
"Bùm.." 1 chân Thiên đạp lên ngực kiều trung tính dậm xuống
"Mày có cái gì đáng để kiêu căng..
Mỗi lần bàn chân Thiên đạp xuống, là người kiều trung tính lại bị đạp lún xuống đất thêm 1 chút, nhưng mà thân thể mang quỷ lực lại không thể chết mà cứ cứa vào đá như máy mài
"Bùm.." lại thêm 1 cước, chân Thiên cố ý day day lên ngực kiều trung tính
Mắt gã như sắp trừng ra khỏi hốc mắt gê rợn, tay vẫn vô lực hòng che lấy đầu
"Mày có cái gì đáng để kiêu ngạo.
Hắn như 1 con chó sắp chết, đến cả tiếng "ẳng..ẳng" cũng không kêu lên nổi
"Bùm..
"Mày là cái thá gì...
"Bùm...ặc..hự..
"Trong mắt tao, mày không khác gì 1 con khỉ nhẩy nhót...nãy giờ tao chơi đùa với mày là do tao hứng thú với võ học của mày...mày tưởng là tao sợ mày sao
Chân Thiên chuyển từ ngực lên mặt, hắn hung hăng đạp cái đầu kiêu ngạo của gã
"Đáng nhẽ, tao vẫn chưa đến nỗi phải giết mày, nhưng mà...loại quỷ công mà mày luyện này...hừ.....tà ác đến mức ngay cả trẻ em còn trong bụng cũng móc ra luyện công...hừ, 100 oan hồn sơ sinh, 100 oan hồn con nít, 100 oan hồn người trưởng thành, 100 on hồn trung niên, 100 oan hồn người già...
Chân Thiên dí mạnh xuống đất
"Rắc..rắc.." nền đá cứng bị cái đầu kiều trung tính dí xuống vỡ nát, máu từ mũi miệng hắn không ngừng hộc ra, tay chân không ngừng quờ quạng bắt chặt lấy cổ chân Thiên hòng để hắn dừng lại
Thiên nghiến răng nghiến lợi nói
"Để luyện thành nhập môn loại công pháp tà ác này...mày đã ăn thịt uống máu bao nhiêu người...đến cả chó còn không ăn thịt đồng loại...còn mày lại...người ăn thịt người...mày còn tệ hơn cả chó đó...đây là ma đạo...loại ma đạo hạ đẳng nhất còn tệ hơn cả thú đạo"
Bỗng nhiên chân Thiên dừng lại, kiều trung tính vô lực ngửa đầu, hướng cặp mắt đỏ ngầu đầy thù hận lên nhìn chòng chọc vào Thiên
"Mày cảm thấy mình ưu việt hơn người khác sao...mày kiêu ngạo sao..
"Nhưng mà, mày không cảm thấy lạ sao, tại sao công pháp này mày lại luyện thành dễ như vậy...tại sao trong lúc tu luyện lại không có ai phát hiện ra mày sao....ngu xuẩn...
"Để tao cho mày biết nha...con người đáng thương...
"Mày nhìn lại hạt giống quỷ lực mầu xám trong đan điền đi...có điều khiển được hay không
"Mày nhìn lại xương cốt đi...có phải đều có hoa văn gì hay không...
Bỗng nhiên mặt kiều trung tính thấy có chút kỳ lạ...nhưng mà hắn vẫn làm ra biểu lộ cứng đầu
"Nói cho mày biết, đó là trận văn...là trận văn trong khi vẽ lên thần binh đó...còn luồng quỷ khí đó là trận tâm...và...haha...nếu muốn trận văn hoạt động thì phải có ấn ký linh hồn...nhưng mà hiển nhiên ấn ký đó...không phải là của mày rồi...hahaha
Nói đến đây thì dù là người ngu cũng hiểu được vấn đề
Mắt kiều trung tính trợn ngược lên, so với nhục nhã lần nãy thì bây giờ gã lại có cảm giác bị hạ nhục hơn. Hay chính xác hơn là do chính sự ngu xuẩn bao năm này đã hạ nhục lão, là lão ngu xuẩn nhưng lại như 1 con khỉ làm xiếc vẫn kiêu căng tự mãn
"Mày...là bị người ta lợi dụng luyện thành 1 thần binh sống...hahaha...1 loại sát phạt chi khí có linh hồn, có thể nghe lời và khát máu không ngừng giết người tấn cấp,...rồi sau đó....rồi sau đó...toàn bộ lực lượng của mày sẽ bị tên kia thu hồi như 1 món đồ chơi đã chơi chán..."
Nói đến đây, Thiên không tiếp tục đả kích hắn nữa
Loại đả kích này đã đủ rồi
Người ta dùng cố gắng cả đời để phấn đấu, dùng bao nhiêu tâm trí để xắp xếp, cứ tưởng chừng như mình là 1 đại thiên tài có thể tự mình làm nên những thứ phi thường...nhưng mà cuối cùng hắn lại phát hiện ra....tất cả những thứ mà hắn luôn tự kiêu ngạo đó lại là do người ta cố ý dàn xếp, để lợi dụng lão làm việc, làm 1 con rối, thậm chí sau này còn thành tế phẩm cho người khác.
Sụp đổ
Tất cả đều sụp đổ...
Đó mới là bi kịch chân chính của lão
So với chết thì toàn lâu đài này sụp xuống đè chết còn thảm hơn
"Không lẽ...không lẽ...giáo chủ...là giáo chủ...ông ấy cố tình làm rơi chiếc thẻ ngọc....là ông ấy cho nên ta mới lên chức trưởng lão trong 1 tháng...là ông ấy gieo ấn ký vào đầu ta....hahahaa....tất cả đều là ông ta...hèn gì tại sao ta luyện ma công mà thuộc hạ lại kiếm trẻ con nhanh như vậy...tất cả đều là ông ta...tất cả trẻ con đều bị ông ta gieo vào ấn ký....hahahaha....vậy mà ta còn tưởng mình cắn phải miếng thịt béo...thì ra tất cả đều là do ông ta cho......công pháp là mình ta luyện...người là do ta giết...ác nhân là ta....cha mẹ ta...anh chị...vợ con...tất cả...hahahaha...tất cả họ đều vì ta tuyệt tình giết chết...2 bên nội ngoại 300 người đều tại tuyệt tình công của ta giết...tay của ta...máu...toàn là máu tanh...ta là cầm thú...ta....hahahaha...giết ta đi...mau giết ta đi..."
Kiều trung tính gào khóc lên như 1 kẻ điên loạn
"Sống làm cầm thú, chết rồi...có thể chuộc được tội sao...chết là quá dễ dàng với mày đó..." Thiên như thẩm phán đọc tuyên ngôn
Hahahaha....tao không còn dám sống nữa....trả thù giáo chủ tao không dám...sống tiếp tao không dám...tự tử...tao không làm được...cầu xin...xin hãy giúp đỡ...mau giết tao...ơn này...nhớ mãi không quên...
Trở thành vũ khí hình người của vị giáo chủ kia, cũng tương đương với việc hắn không thể trái ý lại lệnh giáo chủ
"Vạn quỷ phệ tâm công" đã luyện tới tầng 8, hạt giống quỷ khí trong đan điền đã đâm mầm mọc rễ vào kinh mạch toàn thân, trận văn luyện khí đã bám vào xương, đâm vào cốt tủy, đến não bộ cũng bắt đầu bị khống chế.
Bây giờ phát hiện thì đã trễ rồi, quỷ hồn đã có 8930, sắp tấn cấp lên cửu cấp, chỉ cần lên cấp này thì hạt giống quỷ khí (khí này là khí trong vũ khí) sẽ trưởng thành, lúc đó ngay cả chính linh hồn kiều trung tính cũng bị góp vào luyện thành khí hồn
Quỷ khí sẽ hóa thành cái phôi đơn giản được rút ra khỏi lò, sau này sẽ chỉ biết giết người luyện khí...giết...không ngừng giết...
Trời ơi...nếu như vậy...sẽ kinh khủng bậc nào
"Hừ,...để tao cho mày cơ hội... làm nô... tài.. cho tao..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.