Chương 937: Lập Thiên Binh - Dựng Thảo Mộc
Nguyễn Văn Thanh
25/01/2019
"Uỳnh....uỳnh...uỳnh...." đạo lực lượng kinh khủng này phá nát thiên
không phun trào ra ngoài, lực mạnh đến độ khiến cả mặt đất khắp ngàn dặm Lạc Quốc đều bị chấn rung rinh, bầu trời đều như bị phá rách vỡ nát,
ánh sáng phủ xuống liền bị đánh gãy.
Một đạo khổng lồ thủy hải lĩnh vực nặng nề tựa như vạn dặm sâu trầm sa cự hải lan tràn ra ngoài, vừa đi liền phủ kín ngàn dặm không gian bá đạo phủ kín hết toàn bộ phạm vi 12 quận thành tại Lạc Quốc vào trong bao gồm luôn cả Kinh Châu và toàn bộ quân địch vào trong đến ngột ngạt khó thở.
Doãn Thiên Quân chậm rãi ngự không bay lên ánh mắt bễ nghễ nhìn phía Hoàng Siêu sau đó đầy kính nể hướng sang nhìn Thiên.
Lực lượng trên cơ thêt lão phát tiết ra cũng cùng lúc chấn động đến thiên địa dẫn động đến sự phấn nộ của pháp tắc thường quy, bất quá lại bá đạo cường hoành đẩy dạt hủy diệt lực ra xa.
Ở phía xa lão tông chủ Băng Tuyết Cốc nhìn thấy cảnh này liền trợn ngược mắt khiếp đảm.
Nhưng chưa hết
Còn 8 đạo cột sáng bên dưới, một đạo lực lượng khủng bố đang không ngừng tích tụ dâng lên.
Khí áp của mỗi đạo cột sáng này đều liên thông với đại trận trong Dương phủ đồng thời tựa như đang nhận lấy lực lượng nào đó bổ dưỡng mà không ngừng mạnh lên.
"Oành....oành....u....ỳ.....n.....h..."
Lại một đạo băng hàn cương ý dâng trào, một đạo cột sáng mang theo kinh khủng băng hệ lực lượng phún dũng từ dưới đất lên trời cao chấn cho thiên lay địa chuyển.
Lão tông chủ cảm thấy lồng ngực khó thở miệng nghẹn ngào la lên.
"Triệu tinh....lại là triệu tinh lực lượng..."
Băng hàn khí áp này vừa phả ra liền khiến pháp tắc ngưng trệ thiên địa đống kết, vạn pháp đều thua kém.
Băng hàn lướt qua, 32 thánh giả 64 bán thánh đối địch liền tức thì kết băng sau đó ngắn ngủi giãy giụa.
Băng Vô Cương hiện ra chân thân sau đó cung kính hướng tới Thiên nghiêm cẩn quỳ gối
"Oành....." từ dưới đất, lại một đạo kinh khủng lực lượng nữa bộc phát. Gần giống như Doãn Thiên Quân, loại lực lượng thủy hành này phun ra liền như cự hải lấp trời ép cho vạn người khó chịu.
Doãn Thiên Nam hiện ra sau đó chậm rãi hướng tới Thiên khom người cúi chào.
"Triệu tinh....lại là triệu tinh..." lão tông chủ như chết lặng
"Oành....." một đạo thủy hệ chí nhu chí hàn mà sắc bén lực lượng khủng bố từ mặt đất phun lên.
Bá Chương bắn người lên cao sau đó ngự không bay tới chỗ Thiên nghiêm cẩn quỳ gối.
"Oành...." Lạc Vẫn hiện ra
Vẫn là mang theo triệu tinh lực lượng phá vỡ trời đất bay về phía Thiên rồi quỳ gối chờ lệnh
"Oanh...." Văn Trung Hoa bay lên.
"Oanh...." Văn Trí bay lên
"Oanh...." Phù Mãnh bay lên
"Oanh...." Dịch Kiến Hành bay lên.
Cuối cùng. Là 800 đạo lực lượng phun trào, mỗi đạo đều mạnh mẽ đến chí cực không ngờ lại trọn vẹn đạt đến 50 vạn tinh lực lượng.
800 đạo tia sáng này bắn lên cao sau đó dựa vào tự thân khủng bố lực lượng mà ngự không phi hành tất cả hướng tới Thiên quỳ gối chờ lệnh.
Tựa như chúng tinh củng nguyệt, Thiên đứng ở đó không phong hoa khoáng tuyệt, không bạch lộng thần hoa nhưng lại khiến vạn người chú mục, trước vạn quân nghiêm cẩn đợi lệnh trên thân liền tự sinh bá thế, uy nghiêm vô hình lộ ra
Thiên quay mặt sang nhìn ông nội Dương Bính mỉm cười nói.
"Ông nội...đám lão binh của ngài, ta vô cùng vừa lòng, không biết có thể chuyển nhượng cho con hay không?"
"Tất nhiên là được....dương gia từ nay do con chưởng quản, một đám lão binh ô hợp này ngoài ta ra cũng chỉ có con là chúng nghe lời....và cũng chỉ có con mới có thể tiếp tục dẫn chúng đi tiếp đến vinh quang"
"Hahahahaha....tốt..."
Thiên hướng mắt tới chỗ đám lão binh
"Nếu đã theo ta...vậy thì cũng nên có một cái tên, từ ngày hôm nay trở đi Thảo Mộc Tông ta lập sẽ nhờ các ngươi tới bảo hộ, lấy phàm thai phá vỡ cực hạn, binh đạp tam thiên, nhất thống Thiên Phù...từ nay gọi các ngươi....là Thiên Binh"
Khí thế trên người Thiên bộc phát ra hơi thở vương giả bá tuyệt, lãnh ngạo băng sương, cao cao thượng vị mà bễ nghễ chúng sinh.
Chữ chữ như châu ngọc, câu câu như thiên tự, lời nói ra tựa như pháp tắc định sẵn, như khí thôn sơn hà, nặng tựa thiên sơn
"Tách....tách..." trên người Thiên dâng lên một cỗ lực lượng thuần mộc hệ.
"Thảo Mộc Tông ta...không có công pháp trấn phái, chỉ có một ngọn cỏ làm pháp giá, tiếp nhận nó đi..." lời Thiên phun ra tựa như mệnh lệnh không thể cãi, uy nghi mà bá giả.
Từ Thảo Mộc Giới Điệp, Lục Diệp Thảo tự mình phân tách ra thành nhiều cái mầm sau đó dọc theo cánh tay Thiên bắn ra ngoài.
Những hạt mầm này vừa thoát li bàn tay Thiên liền nhập vào thể nội 9 vị thánh giả, 800 lão binh nhập vào đan điền.
Ngay lập tức dị biến liền sinh.
Chỉ thấy khí tức kinh khủng đang che kín trời đất trên thân họ đang không ngừng giảm xuống.
Ánh sáng chiếu vào bầu trời dần lấy lại mầu trong xanh vốn có.
Khí áp khủng bố dần biến mất, sau cùng thậm chí không còn một chút dao động lực lượng, gần vạn con người yên lặng đứng đó vẫn nhắm mắt đầy hưởng thụ nhưng trên thân lại thu liễn đến cực độ thậm chí, một chút xíu lực lượng đều không phát tiết ra ngoài, khí cơ thâm sâu, thiên mệnh không lộ.
So với khí thế ngập trời trước đó, họ bây giờ quả thật là những người tầm thường đến cực điểm, nếu vứt vào đám đông thậm chí còn không một ai nhận ra.
"Ah...đây là cái gì...hahahaha...vừa nãy không phải rất ghê gớm sao....sao không tiếp tục đi...sao không tiếp tục tỏ ra nguy hiểm nữa đi...hahahahahaha.." Hoàng Chiếu lập tức phá ra cười.
"Ah,hahahaha...thì ra chỉ là phô trương thanh thế ah....Dương Tiêu, ta cứ tưởng rằng ngươi bản lĩnh thông thiên bậc nào không ngờ năng lực thổi phồng ngược lại không yếu...hahahahaa.." Hoàng Chung cũng cười phá lên kéo theo một đám thuộc hạ bên dưới cũng ngả ngớn cười theo.
"Ta nói bởi làm sao lại có thể có được triệu tinh lực lượng chứ...các ngươi mỗi người đều tầm thường yếu ớt đến độ này....sao có thể sở hữu triệu tinh như thần được chứ"
"Phô trương....quả thật là phô trương ah...láo thật làm ta sợ hết cả hồn"
"Hừ, Dương Tiêu....ngươi chỉ có được bản lĩnh này thôi sao?, hợp tác đi thôi...bổn hoàng tử cứu ngươi một mạng" Hoàng Chung xem thường nói.
Giọng hắn bây giờ thể hiện rõ sự xem thường, trước kia còn giả nhân nghĩa kết huynh đệ nhưng bây giờ đã nói trắng ra là hợp tác.
Cái này thì thuần túy chỉ là một loại lợi dụng lúc người gặp nguy mà dang tay mưu lợi nói rõ bản chất giả đạo đức trong con người hắn.
"Hahhaaha...không cần, là thật là giả...các ngươi rất nhanh sẽ biết, còn ngươi...từ đầu đến cuối vẫn đều không đủ tư cách nói chuyện bàn điều kiện với ta"
"Kể cả ngươi..." Thiên chỉ ngón tay thẳng vào mặt Hoàng Siêu.
"Không muốn chết thì tốt nhất cút sớm....lời cuối cùng ta khuyên các ngươi,....chớ làm...địch...của ta"
"Hahahahahahaha....buồn cười, ăn nói thật lớn lối, Dương Tiêu...nghịch thần ngươi nuôi binh trữ lực thì ra từ lâu đã có dụng tâm làm phản....uổng công triều đình nuôi ngươi bao nhiêu năm nay, bổn thái tử khép Dương gia các ngươi tội phản quốc, hình phạt....tru...diệt...cả....nhà, lệnh cho các ngươi lập tức khoanh tay chịu trói"
Long uy phun trào từ trên thân, khí tức động nộ uy nghiêm phả ra Hoàng Siêu lập tức thể hiện ra đế lực không khác gì một vị hoàng đế chân chính.
Trên thân hắn, một chiếc hồ lô mầu vàng rất có linh tính lượn quanh sau đó là một thanh đế tử thiên kiếm hư ảnh hiển lộ, khí thế bá giả lập tức tràn ra như che trời phủ đất
Khí thế toàn quân phía sau liền ứng hợp khí cơ trên người hắn tựa như hóa thành một mũi đao nhọn hung hăng đâm tới.
"Graooooooo....." đế tử kim long pháp giá còn nằm một nửa trong tay Thiên như được tiếp thêm sức mạnh liền kịch liệt giãy giụa muốn thoát khỏi.
Kinh khủng lực lượng hủy diệt từ khắp trời đất lại một lần nữa phun trào.
"Công tử, Hoàng Siêu này...chi bằng để ta tới đối phó đi "
Bất chợt lúc này giọng Mộng Khả Nhu như thấm vào ruột gan vang lên.
Nhìn thấy một đám thánh nhân chỉ liều mạng một chút liền nhận được đại cơ duyên, nàng cũng vô cùng mong đợi. Bất quá không biết đây có chân chính là thổi phồng hay không nhưng trực giác phụ nữ của nàng lại vô cùng tin chắc rằng đó là sự thật.
Nếu như vậy thì loại cơ duyên bậc này e rằng, chỉ cần là nhân loại đều sẽ không có ai chống cự nổi hấp dẫn ah.
Làm thuộc hạ đi theo một minh quân đáng sợ bậc này, có gì mà phải hối tiếc.
"Hắn sao....không cần, nàng là người dùng độc vậy chi bằng cùng với Dịch Kiến Hành dẹp đám ngũ độc môn đi"
Nghe lời này, con ngươi nàng liền hơi co lại. Đây rõ ràng là lấy độc trị độc ép nàng vào thế lưỡng bại câu thương với môn phái.
Không sai, ý của Thiên chính là như vậy.
Đối với hắn, nữ nhân đẹp cũng đồng dạng càng cần phải đề phòng.
Tay Thiên xòe ra liền bắn ra 2 hạt Lục Diệp Thảo nhập vào thể nội Mộng Khả Nhu và Vương Ái Ngữ.
Cũng ngay lúc này thế công của đại quân đã tới, Hoàng Siêu mắt như phún lửa nhìn tới Thiên.
"Phạm uy nghiêm của hắn, cướp nữ nhân của hắn....thù này hận này...sâu như huyết hải, Dương Tiêu ngày hôm nay ngươi nhất định phải...chết"
Một đạo khổng lồ thủy hải lĩnh vực nặng nề tựa như vạn dặm sâu trầm sa cự hải lan tràn ra ngoài, vừa đi liền phủ kín ngàn dặm không gian bá đạo phủ kín hết toàn bộ phạm vi 12 quận thành tại Lạc Quốc vào trong bao gồm luôn cả Kinh Châu và toàn bộ quân địch vào trong đến ngột ngạt khó thở.
Doãn Thiên Quân chậm rãi ngự không bay lên ánh mắt bễ nghễ nhìn phía Hoàng Siêu sau đó đầy kính nể hướng sang nhìn Thiên.
Lực lượng trên cơ thêt lão phát tiết ra cũng cùng lúc chấn động đến thiên địa dẫn động đến sự phấn nộ của pháp tắc thường quy, bất quá lại bá đạo cường hoành đẩy dạt hủy diệt lực ra xa.
Ở phía xa lão tông chủ Băng Tuyết Cốc nhìn thấy cảnh này liền trợn ngược mắt khiếp đảm.
Nhưng chưa hết
Còn 8 đạo cột sáng bên dưới, một đạo lực lượng khủng bố đang không ngừng tích tụ dâng lên.
Khí áp của mỗi đạo cột sáng này đều liên thông với đại trận trong Dương phủ đồng thời tựa như đang nhận lấy lực lượng nào đó bổ dưỡng mà không ngừng mạnh lên.
"Oành....oành....u....ỳ.....n.....h..."
Lại một đạo băng hàn cương ý dâng trào, một đạo cột sáng mang theo kinh khủng băng hệ lực lượng phún dũng từ dưới đất lên trời cao chấn cho thiên lay địa chuyển.
Lão tông chủ cảm thấy lồng ngực khó thở miệng nghẹn ngào la lên.
"Triệu tinh....lại là triệu tinh lực lượng..."
Băng hàn khí áp này vừa phả ra liền khiến pháp tắc ngưng trệ thiên địa đống kết, vạn pháp đều thua kém.
Băng hàn lướt qua, 32 thánh giả 64 bán thánh đối địch liền tức thì kết băng sau đó ngắn ngủi giãy giụa.
Băng Vô Cương hiện ra chân thân sau đó cung kính hướng tới Thiên nghiêm cẩn quỳ gối
"Oành....." từ dưới đất, lại một đạo kinh khủng lực lượng nữa bộc phát. Gần giống như Doãn Thiên Quân, loại lực lượng thủy hành này phun ra liền như cự hải lấp trời ép cho vạn người khó chịu.
Doãn Thiên Nam hiện ra sau đó chậm rãi hướng tới Thiên khom người cúi chào.
"Triệu tinh....lại là triệu tinh..." lão tông chủ như chết lặng
"Oành....." một đạo thủy hệ chí nhu chí hàn mà sắc bén lực lượng khủng bố từ mặt đất phun lên.
Bá Chương bắn người lên cao sau đó ngự không bay tới chỗ Thiên nghiêm cẩn quỳ gối.
"Oành...." Lạc Vẫn hiện ra
Vẫn là mang theo triệu tinh lực lượng phá vỡ trời đất bay về phía Thiên rồi quỳ gối chờ lệnh
"Oanh...." Văn Trung Hoa bay lên.
"Oanh...." Văn Trí bay lên
"Oanh...." Phù Mãnh bay lên
"Oanh...." Dịch Kiến Hành bay lên.
Cuối cùng. Là 800 đạo lực lượng phun trào, mỗi đạo đều mạnh mẽ đến chí cực không ngờ lại trọn vẹn đạt đến 50 vạn tinh lực lượng.
800 đạo tia sáng này bắn lên cao sau đó dựa vào tự thân khủng bố lực lượng mà ngự không phi hành tất cả hướng tới Thiên quỳ gối chờ lệnh.
Tựa như chúng tinh củng nguyệt, Thiên đứng ở đó không phong hoa khoáng tuyệt, không bạch lộng thần hoa nhưng lại khiến vạn người chú mục, trước vạn quân nghiêm cẩn đợi lệnh trên thân liền tự sinh bá thế, uy nghiêm vô hình lộ ra
Thiên quay mặt sang nhìn ông nội Dương Bính mỉm cười nói.
"Ông nội...đám lão binh của ngài, ta vô cùng vừa lòng, không biết có thể chuyển nhượng cho con hay không?"
"Tất nhiên là được....dương gia từ nay do con chưởng quản, một đám lão binh ô hợp này ngoài ta ra cũng chỉ có con là chúng nghe lời....và cũng chỉ có con mới có thể tiếp tục dẫn chúng đi tiếp đến vinh quang"
"Hahahahaha....tốt..."
Thiên hướng mắt tới chỗ đám lão binh
"Nếu đã theo ta...vậy thì cũng nên có một cái tên, từ ngày hôm nay trở đi Thảo Mộc Tông ta lập sẽ nhờ các ngươi tới bảo hộ, lấy phàm thai phá vỡ cực hạn, binh đạp tam thiên, nhất thống Thiên Phù...từ nay gọi các ngươi....là Thiên Binh"
Khí thế trên người Thiên bộc phát ra hơi thở vương giả bá tuyệt, lãnh ngạo băng sương, cao cao thượng vị mà bễ nghễ chúng sinh.
Chữ chữ như châu ngọc, câu câu như thiên tự, lời nói ra tựa như pháp tắc định sẵn, như khí thôn sơn hà, nặng tựa thiên sơn
"Tách....tách..." trên người Thiên dâng lên một cỗ lực lượng thuần mộc hệ.
"Thảo Mộc Tông ta...không có công pháp trấn phái, chỉ có một ngọn cỏ làm pháp giá, tiếp nhận nó đi..." lời Thiên phun ra tựa như mệnh lệnh không thể cãi, uy nghi mà bá giả.
Từ Thảo Mộc Giới Điệp, Lục Diệp Thảo tự mình phân tách ra thành nhiều cái mầm sau đó dọc theo cánh tay Thiên bắn ra ngoài.
Những hạt mầm này vừa thoát li bàn tay Thiên liền nhập vào thể nội 9 vị thánh giả, 800 lão binh nhập vào đan điền.
Ngay lập tức dị biến liền sinh.
Chỉ thấy khí tức kinh khủng đang che kín trời đất trên thân họ đang không ngừng giảm xuống.
Ánh sáng chiếu vào bầu trời dần lấy lại mầu trong xanh vốn có.
Khí áp khủng bố dần biến mất, sau cùng thậm chí không còn một chút dao động lực lượng, gần vạn con người yên lặng đứng đó vẫn nhắm mắt đầy hưởng thụ nhưng trên thân lại thu liễn đến cực độ thậm chí, một chút xíu lực lượng đều không phát tiết ra ngoài, khí cơ thâm sâu, thiên mệnh không lộ.
So với khí thế ngập trời trước đó, họ bây giờ quả thật là những người tầm thường đến cực điểm, nếu vứt vào đám đông thậm chí còn không một ai nhận ra.
"Ah...đây là cái gì...hahahaha...vừa nãy không phải rất ghê gớm sao....sao không tiếp tục đi...sao không tiếp tục tỏ ra nguy hiểm nữa đi...hahahahahaha.." Hoàng Chiếu lập tức phá ra cười.
"Ah,hahahaha...thì ra chỉ là phô trương thanh thế ah....Dương Tiêu, ta cứ tưởng rằng ngươi bản lĩnh thông thiên bậc nào không ngờ năng lực thổi phồng ngược lại không yếu...hahahahaa.." Hoàng Chung cũng cười phá lên kéo theo một đám thuộc hạ bên dưới cũng ngả ngớn cười theo.
"Ta nói bởi làm sao lại có thể có được triệu tinh lực lượng chứ...các ngươi mỗi người đều tầm thường yếu ớt đến độ này....sao có thể sở hữu triệu tinh như thần được chứ"
"Phô trương....quả thật là phô trương ah...láo thật làm ta sợ hết cả hồn"
"Hừ, Dương Tiêu....ngươi chỉ có được bản lĩnh này thôi sao?, hợp tác đi thôi...bổn hoàng tử cứu ngươi một mạng" Hoàng Chung xem thường nói.
Giọng hắn bây giờ thể hiện rõ sự xem thường, trước kia còn giả nhân nghĩa kết huynh đệ nhưng bây giờ đã nói trắng ra là hợp tác.
Cái này thì thuần túy chỉ là một loại lợi dụng lúc người gặp nguy mà dang tay mưu lợi nói rõ bản chất giả đạo đức trong con người hắn.
"Hahhaaha...không cần, là thật là giả...các ngươi rất nhanh sẽ biết, còn ngươi...từ đầu đến cuối vẫn đều không đủ tư cách nói chuyện bàn điều kiện với ta"
"Kể cả ngươi..." Thiên chỉ ngón tay thẳng vào mặt Hoàng Siêu.
"Không muốn chết thì tốt nhất cút sớm....lời cuối cùng ta khuyên các ngươi,....chớ làm...địch...của ta"
"Hahahahahahaha....buồn cười, ăn nói thật lớn lối, Dương Tiêu...nghịch thần ngươi nuôi binh trữ lực thì ra từ lâu đã có dụng tâm làm phản....uổng công triều đình nuôi ngươi bao nhiêu năm nay, bổn thái tử khép Dương gia các ngươi tội phản quốc, hình phạt....tru...diệt...cả....nhà, lệnh cho các ngươi lập tức khoanh tay chịu trói"
Long uy phun trào từ trên thân, khí tức động nộ uy nghiêm phả ra Hoàng Siêu lập tức thể hiện ra đế lực không khác gì một vị hoàng đế chân chính.
Trên thân hắn, một chiếc hồ lô mầu vàng rất có linh tính lượn quanh sau đó là một thanh đế tử thiên kiếm hư ảnh hiển lộ, khí thế bá giả lập tức tràn ra như che trời phủ đất
Khí thế toàn quân phía sau liền ứng hợp khí cơ trên người hắn tựa như hóa thành một mũi đao nhọn hung hăng đâm tới.
"Graooooooo....." đế tử kim long pháp giá còn nằm một nửa trong tay Thiên như được tiếp thêm sức mạnh liền kịch liệt giãy giụa muốn thoát khỏi.
Kinh khủng lực lượng hủy diệt từ khắp trời đất lại một lần nữa phun trào.
"Công tử, Hoàng Siêu này...chi bằng để ta tới đối phó đi "
Bất chợt lúc này giọng Mộng Khả Nhu như thấm vào ruột gan vang lên.
Nhìn thấy một đám thánh nhân chỉ liều mạng một chút liền nhận được đại cơ duyên, nàng cũng vô cùng mong đợi. Bất quá không biết đây có chân chính là thổi phồng hay không nhưng trực giác phụ nữ của nàng lại vô cùng tin chắc rằng đó là sự thật.
Nếu như vậy thì loại cơ duyên bậc này e rằng, chỉ cần là nhân loại đều sẽ không có ai chống cự nổi hấp dẫn ah.
Làm thuộc hạ đi theo một minh quân đáng sợ bậc này, có gì mà phải hối tiếc.
"Hắn sao....không cần, nàng là người dùng độc vậy chi bằng cùng với Dịch Kiến Hành dẹp đám ngũ độc môn đi"
Nghe lời này, con ngươi nàng liền hơi co lại. Đây rõ ràng là lấy độc trị độc ép nàng vào thế lưỡng bại câu thương với môn phái.
Không sai, ý của Thiên chính là như vậy.
Đối với hắn, nữ nhân đẹp cũng đồng dạng càng cần phải đề phòng.
Tay Thiên xòe ra liền bắn ra 2 hạt Lục Diệp Thảo nhập vào thể nội Mộng Khả Nhu và Vương Ái Ngữ.
Cũng ngay lúc này thế công của đại quân đã tới, Hoàng Siêu mắt như phún lửa nhìn tới Thiên.
"Phạm uy nghiêm của hắn, cướp nữ nhân của hắn....thù này hận này...sâu như huyết hải, Dương Tiêu ngày hôm nay ngươi nhất định phải...chết"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.