Chương 122: nhiệt huyết nam nhi
Nguyễn Văn Thanh
08/06/2016
Tại 1 căn biệt thư cao ngút không biết bao nhiêu tầng, từ dưới thấp đến cao đều được phủ lên 1 lớp kính bóng nhoáng
Nhưng Nơi này ngược lại không chút nào xa lạ, Tại vì phía trên có 1 bảng tên ghi chủ nhân là ai
Tập đoàn Toàn an
Tại đây đang có 1 cuộc trò chuyện của 2 cự phách về doanh nhân và chính trị
Phía trước có 3 màn hình và 3 tay chuyên viên đang theo dõi, trên màn hình lớn trước mặt trương phi long hiện rõ tình hình cổ phiếu, chứng khoán, thậm chí mọi thông tin làm ăn của công ty Thiên phúc
Lúc này hà toàn dẫn đầu nói:
"Anh long, anh thấy rồi đó...1 cú này thôi...là đủ dìm ngập cái công ty nhỏ kia rồi...
Trương gia bảo chen vô: "đúng vậy, cổ phiếu đã giảm tới mức thảm thương...cái công ty đó bây giờ đã không khác gì cái vỏ rỗng...chỉ cần búng 1 cái là vỡ"
"Không sai....phần 2 của kế hoạch có thể triển khai rồi..." hà toàn chắc mẩm nói
"Tôi lại thấy chưa chắc đâu" giọng nói trương phi long bất chợt truyền tới
"Uhm...anh nói vậy là có ý gì.." hà toàn có vẻ không thích người như trương phi long lắm, giọng nói còn chứa mấy phần bất mãn
"Tại sao ư...2 đưa mày không phát hiện sao....4 ngày rồi...cả đất nước này làm rùm beng lên...nhưng mà tại sao con nhóc kia lại không hề ra mặt, thậm chí không có bất kỳ lời giải thích, không có bất kỳ động thái nào hết...cái mà tụi mày nhìn thấy thì ai cũng thấy hết...còn chân tướng...thì có biết hay không..
Trầm lặng.
Lời trương phi long nói ra đúng thật làm trương gia bảo và hà toàn cảm thấy lạ
"Hà toàn, tao hỏi mày...nếu mày là nó...thì mày sẽ làm thế nào"
"Ah....ưm....còn nước còn tát..mở cuộc họp báo..giải thích"
"Nhưng mà đại ca, tình thế của con nhóc đó bây giờ đúng là sẽ không thể duy trì được lâu nữa đâu...em từng là phó tổng em biết mà....khi em rút chân ra...công ty chí ít cũng mất đi 4 phần lực...lại cộng thêm việc nó vừa lên làm chủ tịch hội đồng quản trị là lập tức dỡ bỏ, sa thải hết mấy trăm người...cơ sở ngầm và các mối làm ăn đều bị cắt đứt rất nhiều...nếu em không nhầm.. vốn điều động của công ty nhiều lắm là còn khoảng ngàn tỷ"
"Trong khi đó còn có nợ và chi phí mấy tháng lương chưa trả, số tiền đó...đừng nói là 5 ngày, chỉ 1 ngày thôi cũng khó giữ nữa là.."
Hà toàn nói tiếp: "uhm...không sai...theo tôi biết thì áp lực từ các ngân hàng và doanh nghiệp đã không ngừng hối ép, có lẽ trong ngày hôm nay là 1 số tài sản công ty đã bị thế chấp mất rồi...trong hoàn cảnh này....họ có chắp cánh cũng khó thoát"
"Uh...cũng hi vọng là vậy" trương phi long cũng không khẳng định nói.
Nhưng mà ông là 1 võ giả tiên thiên cảnh, trực giác của ông là 1 thứ hư vô mờ mịt nhưng lại rất chân thật tồn tại. Trước giờ nó chưa bao giờ đánh lừa ông
Lần này cũng vậy, nhưng mà lão lại không thể không nghi ngờ 1 lần.
"Vậy thì bắt tay vào việc thôi, Bảo. mày cho người long xà bang bắt cóc đám người nhà tên nguyễn việt trước"
"Được..." vừa nói xong là trương gia bảo bấm điện thoại gọi đi ngay
"Còn mày nữa, tiếp tục tạo áp lực...ngày mai rồi hẹn nó ra...ngả giá đi"
"Uhm.."
...........
Ngay Trong buổi trưa hôm đó, quả thật đã xảy ra 1 vụ bắt cóc im hơi lặng tiếng được diễn ra
Tại 1 căn phòng riêng tại quận 3, nơi này đang có đám người đại hổ và nguyễn việt đang ngồi bàn chuyện đột nhập vào mấy cứ điểm tiến hành điều tra thì Lúc này điện thoại nguyễn việt rung lên
Ông ta không chút nào do dự liền bấm tắt máy, xưa nay bản tính ông nguyên tắc làm việc rất rõ ràng không bao giờ để bị phân tâm
Nhưng mà lại thêm 1 cuộc gọi điện nữa kéo đến, cầm lấy điện thoại đang định bấm tắt rồi chuyển sang chế độ máy bay thì đại hổ liền ngăn cản
"Việt...nghe đi...coi chừng có chuyện đó..."
"Nhưng..." đang định nói thôi thì bắt gặp ánh mắt kiên định của đại hổ, nguyễn việt liền không cãi nữa tay định bấm nút nghe
"Khoan đã..."
"Gì ah" nguyễn việt khó hiểu hỏi
"Nhớ chọn chế độ ghi âm..."
"À..uhm" nguyễn việt ngoan ngoãn chọn chế độ ghi âm rồi bấm nút nghe
"Alo...
"Mày là nguyễn việt...
"Đúng vậy...là tôi cho hỏi ...." chưa nói xong thì đã bị giọng nói tràn đầy uy nghiêm đó cắt lời
"Nghe không ra giọng ai sao...
"Ông là...là....trương phi long....
"Hừ, được đó....không đến nỗi quá ngu..
"Thiếu tướng trương phi long...ông gọi cho tôi có việc gì không.."
"Tôi không thích dài dòng,..nghe cho kỹ đây...chuyện công ty Thiên phúc là tao làm,...
"Ông..."
"Hừ,..mày hiểu mình nên làm gì rồi chứ..."
"Không...cho dù ông là ai...tôi cũng sẽ đưa ông ra ngoài ánh sáng...ông đừng hòng uy hiếp tôi..." nguyễn việt căm phẫn nói
"Hahahaha...được...vậy thì mày có thể nhận lại xác vợ con mày sau khi về nhà...
Giọng trương phi long gằn lên:
"Đừng giờ trò cứng đầu với tao...nếu không thì đừng trách"
Ngay khi giọng nói đó ngừng bặt, mà điện thoại bên kia lại truyền đến tiếng khóc thét của phụ nữ và trẻ em.
"Oa....huhu...các ông buông ra...không được đánh con tôi..."
Nghe được giọng nói đó, tim nguyễn việt rung lên. Bàn tay mất đi cảm giác
"Bịch...cốp..cốp" điện thoại từ trên tay ông trượt uống nền đất kêu lên leng keng
"Lũ...lũ khốn kiếp...bọn mất dậy..quả nhiên tôi đoán không sai...chúng...chúng sẽ dùng cách này để uy hiếp tôi"
Đại hổ nhặt lại chiếc điện thoại còn chưa bị vỡ nát, tắt cuộc gọi, lưu lại ghi âm rồi nói:
"Nguyễn việt, ông khóc cái gì...gia nhập thanh bang rồi...ông không cần phải lo nữa"
Lúc này nguyễn việt mới sực tỉnh vội hỏi: "đại hổ, anh biết trước rồi phải không...anh biết trước nên mới bảo tôi bắt máy phải không"
"Không phải tôi biết trước, mà là thần đã nói cho tôi biết...ông không cần phải lo...thần đã có sắp xếp từ trước rồi..."
"Haha...haha..được...haha...vậy..tôi yên tâm.."
Đại hổ nói thêm 1 câu làm nguyễn việt như bay vút lên mây
"Bắc kinh có 1 vụ, xem ra vẫn chưa đủ làm họ run sợ...vậy thì hãy để ở việt nam này...thêm 1 vụ nữa...tẩy sạch nhơ nhớp thế gian...cho cái lũ sâu mọt kia 1 nhận thức mới"
Rung động
Tim nguyễn việt chỉ còn lại 1 loại cảm giác duy nhất này. Trước kia ông ta từng vì thạch trung kiên mà hâm mộ muốn chết
Không ngờ mình lại nhanh chóng trở thành người may mắn thứ 2
Vì anh em bị ức hiếp mà mấy vạn con người xuất động, nhuốm máu 1 vùng trời
Nam nhân nào mà không có loại nhiệt huyết được 1 lần vì anh em mà đổ máu
Còn việc được 1 lần anh em vì mình mà chiến, diệt sạch đám người bất lương đã ra tay với mình. loại nhiệt huyết này...dù là máu huyết có lạnh cũng khó nhịn được sôi trào
........
Cùng lúc đó, Thiên và diễm cả hồng và hoa nữa cũng đều đang tập trung trên xe tới 1 nhà hàng quen thuộc
Nhà hàng nam phan ở quận 3.
Từ lần ăn cơm với lão già khốn và bác thu sương tại đây 1 lần xong, rồi lại nhận được 3 cái hạt "ớt" linh dược. Thiên cũng rất có thiện cảm với nơi này
"Anh Thiên...anh chở tụi em đi đâu vậy.."
Từ lúc 3 nữ này lên xe, Thiên liền không ngừng lắc đầu cảm thán
cái gì chứ dù là mỹ nữ hay chằn tinh thì chỉ cần họ mang giới tính nữ thì đều có chung 1 bản chất
"nhiều chuyện"
Chạy xe suốt từ nãy đến giờ vừa chờ kẹt xe, vừa chờ đèn đỏ ít cũng phải gần 1 giờ, mà 3 nữ này nói chuyện giống như chưa bao giờ được nói. Hết chuyện áo lớn áo nhỏ lại tới tóc, rồi mỹ phẩm, rồi spa.. rồi thức ăn giảm cân, rồi phim ảnh,....đa dạng phức tạp không thể ngờ
Nhưng Nơi này ngược lại không chút nào xa lạ, Tại vì phía trên có 1 bảng tên ghi chủ nhân là ai
Tập đoàn Toàn an
Tại đây đang có 1 cuộc trò chuyện của 2 cự phách về doanh nhân và chính trị
Phía trước có 3 màn hình và 3 tay chuyên viên đang theo dõi, trên màn hình lớn trước mặt trương phi long hiện rõ tình hình cổ phiếu, chứng khoán, thậm chí mọi thông tin làm ăn của công ty Thiên phúc
Lúc này hà toàn dẫn đầu nói:
"Anh long, anh thấy rồi đó...1 cú này thôi...là đủ dìm ngập cái công ty nhỏ kia rồi...
Trương gia bảo chen vô: "đúng vậy, cổ phiếu đã giảm tới mức thảm thương...cái công ty đó bây giờ đã không khác gì cái vỏ rỗng...chỉ cần búng 1 cái là vỡ"
"Không sai....phần 2 của kế hoạch có thể triển khai rồi..." hà toàn chắc mẩm nói
"Tôi lại thấy chưa chắc đâu" giọng nói trương phi long bất chợt truyền tới
"Uhm...anh nói vậy là có ý gì.." hà toàn có vẻ không thích người như trương phi long lắm, giọng nói còn chứa mấy phần bất mãn
"Tại sao ư...2 đưa mày không phát hiện sao....4 ngày rồi...cả đất nước này làm rùm beng lên...nhưng mà tại sao con nhóc kia lại không hề ra mặt, thậm chí không có bất kỳ lời giải thích, không có bất kỳ động thái nào hết...cái mà tụi mày nhìn thấy thì ai cũng thấy hết...còn chân tướng...thì có biết hay không..
Trầm lặng.
Lời trương phi long nói ra đúng thật làm trương gia bảo và hà toàn cảm thấy lạ
"Hà toàn, tao hỏi mày...nếu mày là nó...thì mày sẽ làm thế nào"
"Ah....ưm....còn nước còn tát..mở cuộc họp báo..giải thích"
"Nhưng mà đại ca, tình thế của con nhóc đó bây giờ đúng là sẽ không thể duy trì được lâu nữa đâu...em từng là phó tổng em biết mà....khi em rút chân ra...công ty chí ít cũng mất đi 4 phần lực...lại cộng thêm việc nó vừa lên làm chủ tịch hội đồng quản trị là lập tức dỡ bỏ, sa thải hết mấy trăm người...cơ sở ngầm và các mối làm ăn đều bị cắt đứt rất nhiều...nếu em không nhầm.. vốn điều động của công ty nhiều lắm là còn khoảng ngàn tỷ"
"Trong khi đó còn có nợ và chi phí mấy tháng lương chưa trả, số tiền đó...đừng nói là 5 ngày, chỉ 1 ngày thôi cũng khó giữ nữa là.."
Hà toàn nói tiếp: "uhm...không sai...theo tôi biết thì áp lực từ các ngân hàng và doanh nghiệp đã không ngừng hối ép, có lẽ trong ngày hôm nay là 1 số tài sản công ty đã bị thế chấp mất rồi...trong hoàn cảnh này....họ có chắp cánh cũng khó thoát"
"Uh...cũng hi vọng là vậy" trương phi long cũng không khẳng định nói.
Nhưng mà ông là 1 võ giả tiên thiên cảnh, trực giác của ông là 1 thứ hư vô mờ mịt nhưng lại rất chân thật tồn tại. Trước giờ nó chưa bao giờ đánh lừa ông
Lần này cũng vậy, nhưng mà lão lại không thể không nghi ngờ 1 lần.
"Vậy thì bắt tay vào việc thôi, Bảo. mày cho người long xà bang bắt cóc đám người nhà tên nguyễn việt trước"
"Được..." vừa nói xong là trương gia bảo bấm điện thoại gọi đi ngay
"Còn mày nữa, tiếp tục tạo áp lực...ngày mai rồi hẹn nó ra...ngả giá đi"
"Uhm.."
...........
Ngay Trong buổi trưa hôm đó, quả thật đã xảy ra 1 vụ bắt cóc im hơi lặng tiếng được diễn ra
Tại 1 căn phòng riêng tại quận 3, nơi này đang có đám người đại hổ và nguyễn việt đang ngồi bàn chuyện đột nhập vào mấy cứ điểm tiến hành điều tra thì Lúc này điện thoại nguyễn việt rung lên
Ông ta không chút nào do dự liền bấm tắt máy, xưa nay bản tính ông nguyên tắc làm việc rất rõ ràng không bao giờ để bị phân tâm
Nhưng mà lại thêm 1 cuộc gọi điện nữa kéo đến, cầm lấy điện thoại đang định bấm tắt rồi chuyển sang chế độ máy bay thì đại hổ liền ngăn cản
"Việt...nghe đi...coi chừng có chuyện đó..."
"Nhưng..." đang định nói thôi thì bắt gặp ánh mắt kiên định của đại hổ, nguyễn việt liền không cãi nữa tay định bấm nút nghe
"Khoan đã..."
"Gì ah" nguyễn việt khó hiểu hỏi
"Nhớ chọn chế độ ghi âm..."
"À..uhm" nguyễn việt ngoan ngoãn chọn chế độ ghi âm rồi bấm nút nghe
"Alo...
"Mày là nguyễn việt...
"Đúng vậy...là tôi cho hỏi ...." chưa nói xong thì đã bị giọng nói tràn đầy uy nghiêm đó cắt lời
"Nghe không ra giọng ai sao...
"Ông là...là....trương phi long....
"Hừ, được đó....không đến nỗi quá ngu..
"Thiếu tướng trương phi long...ông gọi cho tôi có việc gì không.."
"Tôi không thích dài dòng,..nghe cho kỹ đây...chuyện công ty Thiên phúc là tao làm,...
"Ông..."
"Hừ,..mày hiểu mình nên làm gì rồi chứ..."
"Không...cho dù ông là ai...tôi cũng sẽ đưa ông ra ngoài ánh sáng...ông đừng hòng uy hiếp tôi..." nguyễn việt căm phẫn nói
"Hahahaha...được...vậy thì mày có thể nhận lại xác vợ con mày sau khi về nhà...
Giọng trương phi long gằn lên:
"Đừng giờ trò cứng đầu với tao...nếu không thì đừng trách"
Ngay khi giọng nói đó ngừng bặt, mà điện thoại bên kia lại truyền đến tiếng khóc thét của phụ nữ và trẻ em.
"Oa....huhu...các ông buông ra...không được đánh con tôi..."
Nghe được giọng nói đó, tim nguyễn việt rung lên. Bàn tay mất đi cảm giác
"Bịch...cốp..cốp" điện thoại từ trên tay ông trượt uống nền đất kêu lên leng keng
"Lũ...lũ khốn kiếp...bọn mất dậy..quả nhiên tôi đoán không sai...chúng...chúng sẽ dùng cách này để uy hiếp tôi"
Đại hổ nhặt lại chiếc điện thoại còn chưa bị vỡ nát, tắt cuộc gọi, lưu lại ghi âm rồi nói:
"Nguyễn việt, ông khóc cái gì...gia nhập thanh bang rồi...ông không cần phải lo nữa"
Lúc này nguyễn việt mới sực tỉnh vội hỏi: "đại hổ, anh biết trước rồi phải không...anh biết trước nên mới bảo tôi bắt máy phải không"
"Không phải tôi biết trước, mà là thần đã nói cho tôi biết...ông không cần phải lo...thần đã có sắp xếp từ trước rồi..."
"Haha...haha..được...haha...vậy..tôi yên tâm.."
Đại hổ nói thêm 1 câu làm nguyễn việt như bay vút lên mây
"Bắc kinh có 1 vụ, xem ra vẫn chưa đủ làm họ run sợ...vậy thì hãy để ở việt nam này...thêm 1 vụ nữa...tẩy sạch nhơ nhớp thế gian...cho cái lũ sâu mọt kia 1 nhận thức mới"
Rung động
Tim nguyễn việt chỉ còn lại 1 loại cảm giác duy nhất này. Trước kia ông ta từng vì thạch trung kiên mà hâm mộ muốn chết
Không ngờ mình lại nhanh chóng trở thành người may mắn thứ 2
Vì anh em bị ức hiếp mà mấy vạn con người xuất động, nhuốm máu 1 vùng trời
Nam nhân nào mà không có loại nhiệt huyết được 1 lần vì anh em mà đổ máu
Còn việc được 1 lần anh em vì mình mà chiến, diệt sạch đám người bất lương đã ra tay với mình. loại nhiệt huyết này...dù là máu huyết có lạnh cũng khó nhịn được sôi trào
........
Cùng lúc đó, Thiên và diễm cả hồng và hoa nữa cũng đều đang tập trung trên xe tới 1 nhà hàng quen thuộc
Nhà hàng nam phan ở quận 3.
Từ lần ăn cơm với lão già khốn và bác thu sương tại đây 1 lần xong, rồi lại nhận được 3 cái hạt "ớt" linh dược. Thiên cũng rất có thiện cảm với nơi này
"Anh Thiên...anh chở tụi em đi đâu vậy.."
Từ lúc 3 nữ này lên xe, Thiên liền không ngừng lắc đầu cảm thán
cái gì chứ dù là mỹ nữ hay chằn tinh thì chỉ cần họ mang giới tính nữ thì đều có chung 1 bản chất
"nhiều chuyện"
Chạy xe suốt từ nãy đến giờ vừa chờ kẹt xe, vừa chờ đèn đỏ ít cũng phải gần 1 giờ, mà 3 nữ này nói chuyện giống như chưa bao giờ được nói. Hết chuyện áo lớn áo nhỏ lại tới tóc, rồi mỹ phẩm, rồi spa.. rồi thức ăn giảm cân, rồi phim ảnh,....đa dạng phức tạp không thể ngờ
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.