Chương 242: nữ cường đối địch
Nguyễn Văn Thanh
22/06/2016
Thiên cũng không hiểu nổi loại loại lực lượng chân chính mà vị nhị thiếu này tu luyện, và cả thân phận lẫn dị năng thần bí của hắn nữa
Nhưng mà có 1 số loại liên hệ khiến Thiên rất dễ liên tưởng
Theo sự hiểu biết của hắn, gia tộc mà Hoàng Chính Hào xuất môn cũng có 1 vị nhị thiếu gia luyện ra 1 loại dị năng âm độc, lạnh lùng và từ đó được các vị đại lão thực lực cực mạnh trong tộc dùng đại giá ủng hộ
Thậm chí cả vị trí đệ nhất thần vương cũng trao cho hắn.
Hiển nhiên đệ nhất thần vương tự danh "diêm vương" này chính là vị nhị thiếu đó.
Còn bây giờ thanh niên làm chủ 1 tổ chức dị năng mạnh nhất trong 5 tổ chức ngầm trên thế giới: dị năng, giáo đình, nhẫn giả, tu tiên giả, và chiến thần bảng
Trùng hợp người này cũng là nhị thiếu gia, và mang theo hơi thở vô cùng tà ác, thâm trầm
2 sự liên hệ này...rất là có logic với nhau ah.
Trong khi đó, đám đại lão trong gia tộc Hoàng Chính Hào cũng ngầm có ý đồ khống chế toàn thiên hạ
Và tổ chức dị năng này lại thực hiện điều này rất gấp gáp và triệt để
2 sự liên hệ này cũng là rất ăn khớp với nhau...
Nhưng dù điều xấu nhất này có xảy ra, thì cũng không phải vấn đề mà Thiên cảm thấy đáng lo
Cái mà Thiên quan tâm ngược lại chính là lợi ích mà hắn có thể đạt được hay không....và làm thế nào để thu được lợi ích lớn nhất mà thôi
Biết sao được, Đế Thiên của hắn là tu luyện đế vương chi đạo, mà vị nhị thiếu này tu cũng là 1 loại khác của đế hoàng đạo, dù là không tinh khiết bằng nhưng đó lại là đối tượng rất gây hấp dẫn với hắn đó
Kế hoạch của nhị thiếu là thu tất cả các quốc gia vào tay phải không....để thu khí vận quốc gia đó vào tay phải không ?....để luyện ra đế triều của mình phải không ?
Tốt
Vậy thì luyện đi....
Chỉ cần đừng đụng tới Việt Nam là được.....còn lại sao ?
Tốt nhất là ngươi cứ thu hết đám ninza thần thần bí bí, đám quang minh giáo đình đạo đức giả, đám môn phái tu tiên trung quốc hoành hành vô đạo, đám chiến thần bảng giết người như ngóe kia đi
Tốt nhất là cứ đánh nhau thật to....cứ náo thật lớn....trời sụp đất nứt cũng được...Thiên địa lu mờ cũng được....ai chết cũng được hết....miễn sao...haha...ngươi thắng là được....tới lúc đó thì cám ơn nha, vì đã thay ta mà làm nhiều việc phi nhân nghĩa như vậy....thu thành quả của ngươi, ta cũng vô cùng áy náy đấy
Loại suy nghĩ vô cùng tốt đẹp và dâm tiện này của Thiên không biết có thành hay không....nhưng mà tên này xưa nay nói gì xấu là hay thành gê lắm....(cho 1 like đi....để biết kết quả nhe)
........................
Quay trở lại với thực tế
Cặp đôi "Thiên tài trời sinh bù trừ cho nhau" sau khi ăn được bữa cơm no nê xong, cô gái nhỏ Hà Thu này lại có suy nghĩ tà ác muốn tiếp tục dằn vặt Thiên bằng cách dậy hắn 1 món nhạc cụ mới khó hơn nhiều
Đàn tranh
Loại đàn này được mệnh danh là loại nhạc cụ cần sự tỉ mỉ, cẩn thận và dễ luyện khó tinh nhất, cũng là loại nhạc cụ khó học nhất trong các môn
Và lần này Hà Thu muốn, chính là cho Thiên 1 sự thất bại đả kích hắn nho nhỏ, để bản thân mình lấy lại 1 chút cân bằng tâm lý bù đắp lại cho vết thương lần trước lúc tập sáo
Lần này, 2 người gặp chính là 1 vị nữ giáo sư trung niên xinh đẹp mềm mại
"Xin giới thiệu đây là cô Thùy, giáo sư về lĩnh vực nhạc cụ dân gian, người đánh đàn hay nhất học viện này....cô...còn đây là Thiên...."
Cô Thùy nhíu lấy cái lỗ mũi Thu lại răn dậy " có cần quảng cáo gớm vậy không....cô đâu có đưa tiền mà làm gì đánh bóng cô gê hà"
"Hi...chào cậu....lần trước thấy cậu thổi sáo rồi, tôi cũng rất là ngạc nhiên vì tài năng của cậu đó....."
"Cô nữa....cô lại đánh bóng em nữa sao....em không trả tiền cho cô đâu nha..." Thiên đùa lại làm mấy người đều cười lên vui vẻ
"Phải rồi, đây là Nguyệt con gái tôi..."
"Chào anh..." nguyệt cười chào lại, nhưng trong ánh mắt cô ấy vẫn có mấy phần kiêu ngạo
Loại kiêu ngạo mà bất kỳ 1 kẻ có tài nào đều có, nhưng loại kiêu ngạo trong người con gái này lại là đến từ sâu trong xương cốt, và nó thể hiện ra ngoài từ giọng nói, nụ cười 1 cách vô cùng tự tin
Nhưng may mắn, loại kiêu ngạo này không hề khiến người khác sinh ra cảm giác cuồng vọng vô tri mà lại càng tô điểm thêm cho khí chất mềm mại tự tin và chứa chan sự nhiệt tâm vô cùng hấp dẫn ánh mắt nam nhân khác
Lại nhìn Nguyệt thêm 1 chút, mái tóc dài óng mượt, tóc mái ngố vừa đủ tô điểm lên khuôn mặt tròn phính khả ái, làn da trắng mịn, môi nhỏ hồng hồng, 3 vòng tuyệt mỹ, chân dài được quần rin tô nét lên càng thêm mềm mại
...Uhm...cảm giác thấy quen quen...thấy giống giống ai đó từng găp mà hắn không nhận ra....đang lúc suy tư, Thiên hồn nhiên không hề biết rằng 1 vị mỹ nữ lão sư đại cọp cái bên cạnh đã rất "dịu dàng" nghiến răng vặn 1 vòng trên miếng thịt tươi bên nách 1 cái
"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh......huhuhuhh.....đau....mỹ nữ đại lão sư....có gì từ từ nói....ngaaaooooooooo...uuuuuuu"
"Cho anh chừa cái tật dại gái nè....thấy gái đẹp là vậy đó hả....anh không muốn sống nữa phải không....."
Đôi nam nữ thuần khiết này đùa dỡn nhau làm cho 2 mẹ con Nguyệt cười lên tươi rói, không khí lập tức chứa đầy sự thoải mái dễ chịu
2 mẹ con Nguyệt cũng không ngờ, 1 cô gái nổi danh kén chọn và kín đáo giữ mình như Thu mà lại có ngày nổi đóa lên gen ty rồi khả ái "hành hung" 1 nam nhân như vậy
Đây là lần đầu họ thấy cũng là lần đầu họ bắt đầu phát sinh sự tò mò về cậu thanh niên đã làm Thu mến này
Nhìn lại, thanh niên này cũng đẹo trai...tuy nhiên trong ngành nghệ thuật thì 1 chữ "đep" 2 chữ "đẹp trai" là chuyện khả dĩ rất bình thường
Nhìn kỹ lại thì Thiên không hề có sự chau chuốt về ngoại hình, không quần áo víp, không nước hoa thơm....như những người con trai khác. Tuy nhiên sự giản dị và khí chất tự tại dễ gần đó lại vô cùng cuốn hút người khác. Tựa như 1 loại yên bình và vững chãi đang ở đó....đáng để dựa vào
Đối với con gái....cảm giác này chính là sự hấp dẫn lớn nhất
"Uhm....được rồi...Thiên...con muốn học đàn tranh phải không......"
"Dạ....cũng không biết nữa....nhưng kiểu này....ahhh....thích...thích lắm ..hihi....rất thích" bị ánh mắt uy hiếp của Thu hướng tới, Thiên rất quang vinh hi sinh sự "thật thà" thiêng liêng nhất của mình
"Vậy được....Nguyệt , con đánh 1 bản cho anh Thiên nghe đi...."
Cô Thùy rất từ ái và nhiệt tâm nói
2 mẹ con nhà này lúc nói chuyện thì thôi, nhưng một khi sờ vào đàn là khí chất trên người liền thay đổi
Đoan trang và cao quý
Hiền dịu gần gũi nhưng cao xa vời vợi, khó bắt, khó chạm như 1 vì sao sáng
Tiếng đàn tranh mượt mà thanh thoát cất lên
Là bài 999 đóa hồng
Vừa sầu thảm mà vừa thấm đẫm xúc cảm
Ngón tay tuyệt đẹp của Nguyệt vô cùng điệu nghệ lướt trên dây đàn tựa như 1 phần thân thể của mình vậy....vô cùng chính xác
2 mắt khẽ khép lại, nhịp tim cũng chậm dần, tiếng đàn réo rắt vang lên...tuyệt mỹ mà rung động nhân tâm....mềm mại và kéo dài tựa như lời than thở của 1 thiếu nữ nhớ người yêu...
Bài 999 đóa hồng này Thiên cũng biết, hồi nhỏ hắn nghe bài này muốn ghiền luôn, nhưng không ngờ khi nghe dưới dạng đàn tranh lại thắm thiết và hoa mỹ như vậy
Quả thật giống như hoa hồng đỏ thắm, không ngừng nở rộ rồi héo úa, sau đó lại nở rộ...lại héo úa...kéo dài như vậy suốt cả bài hát
Tiếng đàn kết thúc, Nguyệt đặt tay lên đàn, nở 1 nụ cười tự tin kiêu hãnh lên nhìn mẹ sau đó đảo qua Thiên và Thu
Có 1 người con gái ưu tú như Thu đứng bên, và 1 người con trai ở đây, lại cộng thêm người mẹ đáng kiêu ngạo nữa....trong vô tình Nguyệt đã sinh ra 1 sự so sánh và 1 chút tranh cường háo thắng
Đó là bản tính của con gái, nhỏ nhen...nhưng cũng là của bất kỳ ai khi độ tuổi còn chưa hoàn toàn trưởng thành
Còn Thu thì cũng bắt gặp ánh mắt đó của nguyệt, 2 nữ nhân vậy mà vô tình lại bắt đầu vì 1 người con trai mà sinh ra 1 chút đối nghịch khó hiểu
Không có nguyên nhân, không có lý do, không có mục đích. Nhưng chân thật và...và..."like đi để sang chương tiếp nè"
Nhưng mà có 1 số loại liên hệ khiến Thiên rất dễ liên tưởng
Theo sự hiểu biết của hắn, gia tộc mà Hoàng Chính Hào xuất môn cũng có 1 vị nhị thiếu gia luyện ra 1 loại dị năng âm độc, lạnh lùng và từ đó được các vị đại lão thực lực cực mạnh trong tộc dùng đại giá ủng hộ
Thậm chí cả vị trí đệ nhất thần vương cũng trao cho hắn.
Hiển nhiên đệ nhất thần vương tự danh "diêm vương" này chính là vị nhị thiếu đó.
Còn bây giờ thanh niên làm chủ 1 tổ chức dị năng mạnh nhất trong 5 tổ chức ngầm trên thế giới: dị năng, giáo đình, nhẫn giả, tu tiên giả, và chiến thần bảng
Trùng hợp người này cũng là nhị thiếu gia, và mang theo hơi thở vô cùng tà ác, thâm trầm
2 sự liên hệ này...rất là có logic với nhau ah.
Trong khi đó, đám đại lão trong gia tộc Hoàng Chính Hào cũng ngầm có ý đồ khống chế toàn thiên hạ
Và tổ chức dị năng này lại thực hiện điều này rất gấp gáp và triệt để
2 sự liên hệ này cũng là rất ăn khớp với nhau...
Nhưng dù điều xấu nhất này có xảy ra, thì cũng không phải vấn đề mà Thiên cảm thấy đáng lo
Cái mà Thiên quan tâm ngược lại chính là lợi ích mà hắn có thể đạt được hay không....và làm thế nào để thu được lợi ích lớn nhất mà thôi
Biết sao được, Đế Thiên của hắn là tu luyện đế vương chi đạo, mà vị nhị thiếu này tu cũng là 1 loại khác của đế hoàng đạo, dù là không tinh khiết bằng nhưng đó lại là đối tượng rất gây hấp dẫn với hắn đó
Kế hoạch của nhị thiếu là thu tất cả các quốc gia vào tay phải không....để thu khí vận quốc gia đó vào tay phải không ?....để luyện ra đế triều của mình phải không ?
Tốt
Vậy thì luyện đi....
Chỉ cần đừng đụng tới Việt Nam là được.....còn lại sao ?
Tốt nhất là ngươi cứ thu hết đám ninza thần thần bí bí, đám quang minh giáo đình đạo đức giả, đám môn phái tu tiên trung quốc hoành hành vô đạo, đám chiến thần bảng giết người như ngóe kia đi
Tốt nhất là cứ đánh nhau thật to....cứ náo thật lớn....trời sụp đất nứt cũng được...Thiên địa lu mờ cũng được....ai chết cũng được hết....miễn sao...haha...ngươi thắng là được....tới lúc đó thì cám ơn nha, vì đã thay ta mà làm nhiều việc phi nhân nghĩa như vậy....thu thành quả của ngươi, ta cũng vô cùng áy náy đấy
Loại suy nghĩ vô cùng tốt đẹp và dâm tiện này của Thiên không biết có thành hay không....nhưng mà tên này xưa nay nói gì xấu là hay thành gê lắm....(cho 1 like đi....để biết kết quả nhe)
........................
Quay trở lại với thực tế
Cặp đôi "Thiên tài trời sinh bù trừ cho nhau" sau khi ăn được bữa cơm no nê xong, cô gái nhỏ Hà Thu này lại có suy nghĩ tà ác muốn tiếp tục dằn vặt Thiên bằng cách dậy hắn 1 món nhạc cụ mới khó hơn nhiều
Đàn tranh
Loại đàn này được mệnh danh là loại nhạc cụ cần sự tỉ mỉ, cẩn thận và dễ luyện khó tinh nhất, cũng là loại nhạc cụ khó học nhất trong các môn
Và lần này Hà Thu muốn, chính là cho Thiên 1 sự thất bại đả kích hắn nho nhỏ, để bản thân mình lấy lại 1 chút cân bằng tâm lý bù đắp lại cho vết thương lần trước lúc tập sáo
Lần này, 2 người gặp chính là 1 vị nữ giáo sư trung niên xinh đẹp mềm mại
"Xin giới thiệu đây là cô Thùy, giáo sư về lĩnh vực nhạc cụ dân gian, người đánh đàn hay nhất học viện này....cô...còn đây là Thiên...."
Cô Thùy nhíu lấy cái lỗ mũi Thu lại răn dậy " có cần quảng cáo gớm vậy không....cô đâu có đưa tiền mà làm gì đánh bóng cô gê hà"
"Hi...chào cậu....lần trước thấy cậu thổi sáo rồi, tôi cũng rất là ngạc nhiên vì tài năng của cậu đó....."
"Cô nữa....cô lại đánh bóng em nữa sao....em không trả tiền cho cô đâu nha..." Thiên đùa lại làm mấy người đều cười lên vui vẻ
"Phải rồi, đây là Nguyệt con gái tôi..."
"Chào anh..." nguyệt cười chào lại, nhưng trong ánh mắt cô ấy vẫn có mấy phần kiêu ngạo
Loại kiêu ngạo mà bất kỳ 1 kẻ có tài nào đều có, nhưng loại kiêu ngạo trong người con gái này lại là đến từ sâu trong xương cốt, và nó thể hiện ra ngoài từ giọng nói, nụ cười 1 cách vô cùng tự tin
Nhưng may mắn, loại kiêu ngạo này không hề khiến người khác sinh ra cảm giác cuồng vọng vô tri mà lại càng tô điểm thêm cho khí chất mềm mại tự tin và chứa chan sự nhiệt tâm vô cùng hấp dẫn ánh mắt nam nhân khác
Lại nhìn Nguyệt thêm 1 chút, mái tóc dài óng mượt, tóc mái ngố vừa đủ tô điểm lên khuôn mặt tròn phính khả ái, làn da trắng mịn, môi nhỏ hồng hồng, 3 vòng tuyệt mỹ, chân dài được quần rin tô nét lên càng thêm mềm mại
...Uhm...cảm giác thấy quen quen...thấy giống giống ai đó từng găp mà hắn không nhận ra....đang lúc suy tư, Thiên hồn nhiên không hề biết rằng 1 vị mỹ nữ lão sư đại cọp cái bên cạnh đã rất "dịu dàng" nghiến răng vặn 1 vòng trên miếng thịt tươi bên nách 1 cái
"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhh......huhuhuhh.....đau....mỹ nữ đại lão sư....có gì từ từ nói....ngaaaooooooooo...uuuuuuu"
"Cho anh chừa cái tật dại gái nè....thấy gái đẹp là vậy đó hả....anh không muốn sống nữa phải không....."
Đôi nam nữ thuần khiết này đùa dỡn nhau làm cho 2 mẹ con Nguyệt cười lên tươi rói, không khí lập tức chứa đầy sự thoải mái dễ chịu
2 mẹ con Nguyệt cũng không ngờ, 1 cô gái nổi danh kén chọn và kín đáo giữ mình như Thu mà lại có ngày nổi đóa lên gen ty rồi khả ái "hành hung" 1 nam nhân như vậy
Đây là lần đầu họ thấy cũng là lần đầu họ bắt đầu phát sinh sự tò mò về cậu thanh niên đã làm Thu mến này
Nhìn lại, thanh niên này cũng đẹo trai...tuy nhiên trong ngành nghệ thuật thì 1 chữ "đep" 2 chữ "đẹp trai" là chuyện khả dĩ rất bình thường
Nhìn kỹ lại thì Thiên không hề có sự chau chuốt về ngoại hình, không quần áo víp, không nước hoa thơm....như những người con trai khác. Tuy nhiên sự giản dị và khí chất tự tại dễ gần đó lại vô cùng cuốn hút người khác. Tựa như 1 loại yên bình và vững chãi đang ở đó....đáng để dựa vào
Đối với con gái....cảm giác này chính là sự hấp dẫn lớn nhất
"Uhm....được rồi...Thiên...con muốn học đàn tranh phải không......"
"Dạ....cũng không biết nữa....nhưng kiểu này....ahhh....thích...thích lắm ..hihi....rất thích" bị ánh mắt uy hiếp của Thu hướng tới, Thiên rất quang vinh hi sinh sự "thật thà" thiêng liêng nhất của mình
"Vậy được....Nguyệt , con đánh 1 bản cho anh Thiên nghe đi...."
Cô Thùy rất từ ái và nhiệt tâm nói
2 mẹ con nhà này lúc nói chuyện thì thôi, nhưng một khi sờ vào đàn là khí chất trên người liền thay đổi
Đoan trang và cao quý
Hiền dịu gần gũi nhưng cao xa vời vợi, khó bắt, khó chạm như 1 vì sao sáng
Tiếng đàn tranh mượt mà thanh thoát cất lên
Là bài 999 đóa hồng
Vừa sầu thảm mà vừa thấm đẫm xúc cảm
Ngón tay tuyệt đẹp của Nguyệt vô cùng điệu nghệ lướt trên dây đàn tựa như 1 phần thân thể của mình vậy....vô cùng chính xác
2 mắt khẽ khép lại, nhịp tim cũng chậm dần, tiếng đàn réo rắt vang lên...tuyệt mỹ mà rung động nhân tâm....mềm mại và kéo dài tựa như lời than thở của 1 thiếu nữ nhớ người yêu...
Bài 999 đóa hồng này Thiên cũng biết, hồi nhỏ hắn nghe bài này muốn ghiền luôn, nhưng không ngờ khi nghe dưới dạng đàn tranh lại thắm thiết và hoa mỹ như vậy
Quả thật giống như hoa hồng đỏ thắm, không ngừng nở rộ rồi héo úa, sau đó lại nở rộ...lại héo úa...kéo dài như vậy suốt cả bài hát
Tiếng đàn kết thúc, Nguyệt đặt tay lên đàn, nở 1 nụ cười tự tin kiêu hãnh lên nhìn mẹ sau đó đảo qua Thiên và Thu
Có 1 người con gái ưu tú như Thu đứng bên, và 1 người con trai ở đây, lại cộng thêm người mẹ đáng kiêu ngạo nữa....trong vô tình Nguyệt đã sinh ra 1 sự so sánh và 1 chút tranh cường háo thắng
Đó là bản tính của con gái, nhỏ nhen...nhưng cũng là của bất kỳ ai khi độ tuổi còn chưa hoàn toàn trưởng thành
Còn Thu thì cũng bắt gặp ánh mắt đó của nguyệt, 2 nữ nhân vậy mà vô tình lại bắt đầu vì 1 người con trai mà sinh ra 1 chút đối nghịch khó hiểu
Không có nguyên nhân, không có lý do, không có mục đích. Nhưng chân thật và...và..."like đi để sang chương tiếp nè"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.