Chương 751: Pháp tắc nhập thân - Thức hải huyền diệu
Nguyễn Văn Thanh
25/08/2018
Qua sự xung kích cự đại từ 2 loại bổn nguyên kiếm thế, kiếm ý tại vị trí ấn đường huyệt nối thông với thế giới tinh thần một loại ngăn cách lực
vô cùng lớn đã bị phá tan tành.
Việc này tuy rằng có thể khiến nhân loại trọng thương thậm chí chết ngay tức khắc, hoặc là linh hồn bên trong bị chấn vỡ sẽ hồn phi phách tán
Nhưng mà Thiên là ai cơ chứ, một đạo phù văn nguyên sa được hắn khắc ra và làm chủ đã đạt đến mức độ hoàn mỹ vô khuyết đồng thời 9 vạn 9 ngàn viên giả đan mà hắn ban cho đệ tử cũng đã ngầm thông qua "mộng dục vô biên chi thế" mà ngấm ngầm liên kết thành một thể với hắn, thử hỏi việc điều khiển một thứ thuộc về mình và một thứ trên thân thể mình thì có thể phạm chút sai lầm nào sao.
Nếu cùng là cách này mà để người khác làm thì kết quả nhất định chỉ có chết đến thương nhưng Thiên lại khác.
Đạo khe hở mà hắn mở thông thân xác và thế giới linh hồn này rất là vừa vặn không nhiều không ít, chỉ vừa đủ một cái khe nhỏ thật nhỏ mà thôi.
Nhưng một cái khe này là đã vừa đủ cho một nhân loại thông đến thiên đạo mà người người đều mơ ước.
Dòng lũ kiếm thế, kiêm ý vẫn tiếp tục trào vào thế giới tâm linh do linh hồn trú ngụ này nhưng mà bây giờ chúng lại không hề cuồng bạo như trước mà lại mềm mại êm dịu như nước, nó mang theo không gian lực lượng tiến vào rồi bắt đầu củng cố mở rộng cho thế giới ý thức này.
Kiếm thế trào vào giống như những khúc xương bắt đầu đắp nặn không gian xung quanh rắn chắc kiên cố, kiếm ý tràn vào lại như một loại năng lượng tầm bổ nuôi lớn vạn vật.
Linh hồn ở trong đó vốn yếu ớt non nớt liền được 2 loại kiếm ý kiếm thế này dựng dục tẩm bổ, thức hải sơ thành này rất nhanh chóng liền trở nên vững chãi và tràn ngập sức sống, linh hồn ở trong đó liền như tắm trong linh tuyền không ngừng mạnh mẽ lên.
Ngay cả đạo thần thông phù văn "kim cương" bây giờ cũng dần được nhập vào thế giới thức hải này làm nó càng thêm vững chãi kiên cố đồng thời cả gân mạch xương cốt cũng trong vô thức tiếp nhận đạo kim cương phù văn này khắc vào mà trở nên kiên cố.
Tinh thần khi được chữa lành liền sẽ giúp nhân loại bước vào một tình trạng thiên nhân giao cảm, linh hồn có thể tự chủ ý thức và rồi....
"Ơ...đây là đâu...ah, đây....đây là bổn nguyên kiếm thế....nó, ah..còn đây là bổn nguyên kiếm ý....đây không phải là lực lượng trong phù văn đại sư vừa khắc đó sao....vậy còn đây là đâu"
"Ah...thật là sảng khoái, ở trong này thật kỳ lạ, tu luyện kiếm đạo lẫn công pháp đều nhanh hơn bình thường gấp hàng chục lần...thậm chí kiếm chiêu trước đó mãi không luyện thành bây giờ liền mở rộng sáng tỏ"
"Ah...thì ra đây là kiếm thế trong truyền thuyết đó sao...thật là mạnh mẽ ah, ta cảm thấy được kiếm pháp trước đây chỉ cần ta muốn là bất kỳ lúc nào cũng có thể luyện tới đỉnh thậm chí ngộ ra kiếm thế kiếm ý ah....thật huyền diệu"
Lúc này tại một thế giới mầu đỏ, một đầu Cửu Lý Minh Phượng đang khỏe mạnh hót vang, trên chân, cánh và phượng mao của nó đang bị một đạo xích mầu đỏ quấn lấy.
"ah....đây là đâu, ủa đây là bản nguyên pháp tướng của ta...ta, đây là đâu không lẽ..."
"Không lẽ là....là thức hải trong truyền thuyết...."
Nghĩ tới đây đầu minh phượng này liền bất chợt run lên, một đoạn truyền thừa đáng sợ lóe lên trong đầu.
Dưới chân nó vô số năng lượng đang dần dung nhập vào phượng linh khiến nó mạnh mẽ lên không ngừng, 5 đạo xích huyết nguyền rủa cũng như không chống đỡ được mà suýt vỡ ra.
Đạo ký ức truyền thừa lướt qua, đầu minh phượng này cấp tốc hót lên một tiếng thanh thúy.
"Không sai...không sai....chính là huyền bí nhất, mạnh mẽ đáng sợ nhất...là thức hải trong truyền thuyết...."
"Ah....ta có thể mở ra được thức hải giống như Phượng tổ, vậy tức là theo truyền thuyết ta cũng có thể...có thể tự mình phá bỏ nguyền rủa....ah, thật là không thể tin được....hihjhi"
Nói xong đầu phượng linh này nhảy chân sáo lên vui vẻ nhảy một vũ điệu "phượng cầu hoàng" xinh đẹp mà vui vẻ, đôi cánh xòe ra uốn lượn những đạo hỏa tinh linh khả ái, nó liên tục nhảy múa vui vẻ suốt mấy phút đồng hồ mới dần lắng được cảm xúc.
"Ah phải rồi....là Hoàng Thanh Thiên, nhất định là hắn....mở ra thức hải công việc nghịch thiên cỡ này cũng chỉ có nam nhân thần bí như vậy mới có thể làm được...hihi....thật là quá tuyệt"
Còn chưa kịp vui vẻ xong thì ngay lúc này một loại cự đại hỏa chi pháp tắc từ trong thiên địa bắt đầu lũ lượt tràn vào thức hải nàng, nó lướt qua thân thể kích phát nên huyết mạch trong thân sau đó trào vào thức hải thức tỉnh một loại đáng sợ truyền thừa nào đó, cuối cùng nó hóa thành một đạo siêu cấp hỏa chủng chi pháp tắc cô đọng lại trong linh hồn nàng.
Loại sức mạnh này quá mức lớn lao khiến cho nó vừa kéo tới liền khiến nàng sợ hãi luống cuống
Trong một thế giới khác.
"Ah...đây là...đây là đâu...ôh"
Bất chợt cô gái này nhìn thấy giữa thế giới mình đang đứng có một chữ "Thiên" vô cùng lớn chứa đầy uy nghiêm bá chủ thiên hạ.
"Chữ "Thiên" này....chữ này....ah...là chữ viết mà Thiên ca viết cho ta lúc ở mê vụ sâm lâm....còn chữ "địa", "huyền", "hoàng" này nữa, cũng là do huynh ấy vẽ cho ta, là cái lúc ta vừa dậy huynh ấy phù tự"
"Ah....vậy thì đây là, ah, không lẽ....không lẽ là thế giới thức hải như sư phụ đã từng nói"
"Thức hải ah...thế giới của thần, nghe nói ở đây tu luyện vô cùng nhanh,..." sau đó Thượng Quan Hồng nàng bắt đầu dùng ngón tay mềm mại tập vết những đạo phù tự mới mẻ...
"Ah...thật sự là được....thật sự vẽ được...hihi, tốt quá, tốt quá"
Ở một thế giới khác
Một chân linh xinh đẹp đến nỗi khiến cả thế giới xung quanh cũng bị ảnh hưởng.
"Uhm....đây là, thật dễ chịu ah, đây là nơi nào tại sao ta lại cảm thấy kiếm ý và tinh thần lực đang không ngừng tăng lên..." sau đó bất chợt một đạo ký ức không thể tin nổi bất chợt lướt qua trong đầu nàng.
"Thức hải....không lẽ đây là...ahhhh".
Sau đó khi nàng còn chưa kịp cảm nhận lấy huyền diệu từ thức hải thì một trận huyền diệu tới từ "sắc đẹp" pháp tắc bất chợt lùa vào rồi nhấn chìm lấy toàn bộ mảnh thức hải này thành một mảnh khu vực xinh đẹp không cách nào diễn tả.
Loại sắc đẹp chi thế này vừa nhập vào đây liền cộng hưởng với tuyệt thế sắc đẹp tự có trên thân, cộng hưởng với vô số những đạo tâm tư mê luyến ngưỡng mộ của người khác bám trên thân và cuối cùng...
Nó xâm nhập vào linh hồn thể của nàng, cộng hưởng với khí chất cao quý, với tâm tư đơn thuần và bản tính yêu thương nhân loại và đặc biệt là cộng hưởng với tình yêu tươi đẹp của nàng với một nam nhân thần bí.
Ngay lập tức loại liên kết này liền kéo dài ra rồi nối lại với Thượng Thiên Đan Điền của Thiên khiến hắn thức tỉnh vì bất ngờ.
"Uhm....sắc đẹp chi pháp tắc, yêu chi pháp tắc....mắc mớ gì tới ta, uhm là Nhan nhi..nàng"
Trong lúc mà Thiên còn bất ngờ thì lúc này ở bên dưới, một đạo cầu vòng lung linh đã bộc phát ra từ thân một nữ tính cô gái.
Loại ánh sáng này vừa bộc phát, trời đất liền muốn bị lu mờ, một sức mạnh kỳ lạ mà không thể xâm phạm sinh ra, đó là một sắc đẹp...đẹp đến không cách nào hình dung, trời đất phủ xuống hào quang giống như bảo bọc lấy nàng.
Ngàn tên đệ tử không ngất xỉu vừa nhìn thấy sắc đẹp lung linh mê người này liền ngây ngẩn lập tức sau đó cặp mắt không chớp một cái liền nhìn tới không cách nào tách ra.
Đặc biệt là Âu Chánh Nam, trong cặp mắt của hắn như phun ra một loại tình cảm vĩnh cửu không phai, loại ánh sáng này chứa đầy một loại tuyệt đối chiếm đoạt.
Trong thức hải. Một loại lực lượng thần bí mà khó nắm bắt đã trực tiếp truyền vào trong linh hồn Nhan nhi, loại lực lượng này mỗi ngày một mạnh hơn, mỗi lúc lại dung hợp với linh hồn nàng hơn, khả năng điều khống nó cũng càng ngày càng nhiều.
Đặc biệt là trọn vẹn 1 ngàn đạo ý chí mê đắm của những người đang nhìn tới nàng cũng dọc theo đạo hào quang trên thân mà tiến nhập vào thức hải phân hóa thành từng tia..từng tia sợi nhỏ pháp tắc quấn quanh đạo hào quang lung linh phía sau nàng.
Tại một thế giới khác.
"Uhm....đây...đây không lẽ là...là thức hải trong truyền thuyết sao"
"Phu nhân...ta cảm nhận được nàng, là thức hải của nàng...ta cảm nhận được nó"
"Ah, phu quân, chàng cũng mở ra thức hải rồi sao..."
"Không sai, ta đang nhận lấy một loại hạo nhiên chi pháp tắc dung nhập không ngờ nhờ vậy mà lại có thể tìm được nàng"
"Thiếp cũng đang tiếp nhận một loại sắc đẹp chi pháp tắc, phu quân ta thấy chàng rồi...không ngờ chúng ta lại có thể qua lại giao dung lực lượng pháp tắc với nhau....ah"
Vừa nói xong, bên ngoài thân thể Dược phu nhân liền 2 má hiện lên màu đỏ hồng thẹn thùng.
"Ah...là giao hoan linh hồn, tuyệt nha, ta thích..."
"Chàng, lưu manh...đi ra..đi ra đi, đây là ở đâu ah không được sằng bậy...ah..."
"Phu nhân, giao hoan linh hồn tăng tiến tu vi linh hồn thật là nhanh ah...ah, nàng xem ngay cả kiếm ý của nàng và kiếm thế của ta cũng đang âm thầm tăng lên, thật tuyệt không thể chê...."
"Uhm...quả thật có chút dễ chịu, ah nhưng mà không phải bây giờ, chàng..còn không đi ra,.."
Cùng lúc này, trong thức hải của Thượng Quan Hồng Nguyệt cũng âm thầm dung nhập một loại sắc đẹp chi pháp tắc cùng với kiếm đạo. Tâm tư của nàng giống như không thể tin vào mắt mình.
Trong tim nàng không ngừng rung lên từng nhịp những nhịp đập vui mừng lẫn sợ hãi.
"Thức hải...thức hải, không ngờ lại diệu kỳ đến mức này...thật không thể tin nổi,...người ta nói thức hải mở là khởi điểm cho thiên đạo cảnh giới thật không sai....thật là không sai.."
Nhưng mà đang cái lúc mà tất cả mọi người đều một mảnh vui sướng trong thức hải mình vừa mở thì trên giảng sư đài.
Sắc mặt Thiên nghẹn đỏ một mảnh tựa như gặp phải cực độ tiêu hao.
"Phốc..." Thiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt uể oải.
Ngay tại thời điểm đó trận văn bị Thiên buông ra khiến cho 9 vạn 9 ngàn thức hải chợt buông lỏng một chút.
Ngay thời điểm buông lỏng đó, tất cả họ đã vừa vặn thấy được hình ảnh này, trong tim họ lập tức như dấy lên một ngọn lửa cháy rực đầy nôn nóng.
"Ah...đại sư, ngài bị thương"
"Thiên ca...chàng bị thương"
"Đại sư...."
"Hoàng Thanh Thiên, hắn bị thương"
"Thiên ca...Thiên ca...ah..."
Việc này tuy rằng có thể khiến nhân loại trọng thương thậm chí chết ngay tức khắc, hoặc là linh hồn bên trong bị chấn vỡ sẽ hồn phi phách tán
Nhưng mà Thiên là ai cơ chứ, một đạo phù văn nguyên sa được hắn khắc ra và làm chủ đã đạt đến mức độ hoàn mỹ vô khuyết đồng thời 9 vạn 9 ngàn viên giả đan mà hắn ban cho đệ tử cũng đã ngầm thông qua "mộng dục vô biên chi thế" mà ngấm ngầm liên kết thành một thể với hắn, thử hỏi việc điều khiển một thứ thuộc về mình và một thứ trên thân thể mình thì có thể phạm chút sai lầm nào sao.
Nếu cùng là cách này mà để người khác làm thì kết quả nhất định chỉ có chết đến thương nhưng Thiên lại khác.
Đạo khe hở mà hắn mở thông thân xác và thế giới linh hồn này rất là vừa vặn không nhiều không ít, chỉ vừa đủ một cái khe nhỏ thật nhỏ mà thôi.
Nhưng một cái khe này là đã vừa đủ cho một nhân loại thông đến thiên đạo mà người người đều mơ ước.
Dòng lũ kiếm thế, kiêm ý vẫn tiếp tục trào vào thế giới tâm linh do linh hồn trú ngụ này nhưng mà bây giờ chúng lại không hề cuồng bạo như trước mà lại mềm mại êm dịu như nước, nó mang theo không gian lực lượng tiến vào rồi bắt đầu củng cố mở rộng cho thế giới ý thức này.
Kiếm thế trào vào giống như những khúc xương bắt đầu đắp nặn không gian xung quanh rắn chắc kiên cố, kiếm ý tràn vào lại như một loại năng lượng tầm bổ nuôi lớn vạn vật.
Linh hồn ở trong đó vốn yếu ớt non nớt liền được 2 loại kiếm ý kiếm thế này dựng dục tẩm bổ, thức hải sơ thành này rất nhanh chóng liền trở nên vững chãi và tràn ngập sức sống, linh hồn ở trong đó liền như tắm trong linh tuyền không ngừng mạnh mẽ lên.
Ngay cả đạo thần thông phù văn "kim cương" bây giờ cũng dần được nhập vào thế giới thức hải này làm nó càng thêm vững chãi kiên cố đồng thời cả gân mạch xương cốt cũng trong vô thức tiếp nhận đạo kim cương phù văn này khắc vào mà trở nên kiên cố.
Tinh thần khi được chữa lành liền sẽ giúp nhân loại bước vào một tình trạng thiên nhân giao cảm, linh hồn có thể tự chủ ý thức và rồi....
"Ơ...đây là đâu...ah, đây....đây là bổn nguyên kiếm thế....nó, ah..còn đây là bổn nguyên kiếm ý....đây không phải là lực lượng trong phù văn đại sư vừa khắc đó sao....vậy còn đây là đâu"
"Ah...thật là sảng khoái, ở trong này thật kỳ lạ, tu luyện kiếm đạo lẫn công pháp đều nhanh hơn bình thường gấp hàng chục lần...thậm chí kiếm chiêu trước đó mãi không luyện thành bây giờ liền mở rộng sáng tỏ"
"Ah...thì ra đây là kiếm thế trong truyền thuyết đó sao...thật là mạnh mẽ ah, ta cảm thấy được kiếm pháp trước đây chỉ cần ta muốn là bất kỳ lúc nào cũng có thể luyện tới đỉnh thậm chí ngộ ra kiếm thế kiếm ý ah....thật huyền diệu"
Lúc này tại một thế giới mầu đỏ, một đầu Cửu Lý Minh Phượng đang khỏe mạnh hót vang, trên chân, cánh và phượng mao của nó đang bị một đạo xích mầu đỏ quấn lấy.
"ah....đây là đâu, ủa đây là bản nguyên pháp tướng của ta...ta, đây là đâu không lẽ..."
"Không lẽ là....là thức hải trong truyền thuyết...."
Nghĩ tới đây đầu minh phượng này liền bất chợt run lên, một đoạn truyền thừa đáng sợ lóe lên trong đầu.
Dưới chân nó vô số năng lượng đang dần dung nhập vào phượng linh khiến nó mạnh mẽ lên không ngừng, 5 đạo xích huyết nguyền rủa cũng như không chống đỡ được mà suýt vỡ ra.
Đạo ký ức truyền thừa lướt qua, đầu minh phượng này cấp tốc hót lên một tiếng thanh thúy.
"Không sai...không sai....chính là huyền bí nhất, mạnh mẽ đáng sợ nhất...là thức hải trong truyền thuyết...."
"Ah....ta có thể mở ra được thức hải giống như Phượng tổ, vậy tức là theo truyền thuyết ta cũng có thể...có thể tự mình phá bỏ nguyền rủa....ah, thật là không thể tin được....hihjhi"
Nói xong đầu phượng linh này nhảy chân sáo lên vui vẻ nhảy một vũ điệu "phượng cầu hoàng" xinh đẹp mà vui vẻ, đôi cánh xòe ra uốn lượn những đạo hỏa tinh linh khả ái, nó liên tục nhảy múa vui vẻ suốt mấy phút đồng hồ mới dần lắng được cảm xúc.
"Ah phải rồi....là Hoàng Thanh Thiên, nhất định là hắn....mở ra thức hải công việc nghịch thiên cỡ này cũng chỉ có nam nhân thần bí như vậy mới có thể làm được...hihi....thật là quá tuyệt"
Còn chưa kịp vui vẻ xong thì ngay lúc này một loại cự đại hỏa chi pháp tắc từ trong thiên địa bắt đầu lũ lượt tràn vào thức hải nàng, nó lướt qua thân thể kích phát nên huyết mạch trong thân sau đó trào vào thức hải thức tỉnh một loại đáng sợ truyền thừa nào đó, cuối cùng nó hóa thành một đạo siêu cấp hỏa chủng chi pháp tắc cô đọng lại trong linh hồn nàng.
Loại sức mạnh này quá mức lớn lao khiến cho nó vừa kéo tới liền khiến nàng sợ hãi luống cuống
Trong một thế giới khác.
"Ah...đây là...đây là đâu...ôh"
Bất chợt cô gái này nhìn thấy giữa thế giới mình đang đứng có một chữ "Thiên" vô cùng lớn chứa đầy uy nghiêm bá chủ thiên hạ.
"Chữ "Thiên" này....chữ này....ah...là chữ viết mà Thiên ca viết cho ta lúc ở mê vụ sâm lâm....còn chữ "địa", "huyền", "hoàng" này nữa, cũng là do huynh ấy vẽ cho ta, là cái lúc ta vừa dậy huynh ấy phù tự"
"Ah....vậy thì đây là, ah, không lẽ....không lẽ là thế giới thức hải như sư phụ đã từng nói"
"Thức hải ah...thế giới của thần, nghe nói ở đây tu luyện vô cùng nhanh,..." sau đó Thượng Quan Hồng nàng bắt đầu dùng ngón tay mềm mại tập vết những đạo phù tự mới mẻ...
"Ah...thật sự là được....thật sự vẽ được...hihi, tốt quá, tốt quá"
Ở một thế giới khác
Một chân linh xinh đẹp đến nỗi khiến cả thế giới xung quanh cũng bị ảnh hưởng.
"Uhm....đây là, thật dễ chịu ah, đây là nơi nào tại sao ta lại cảm thấy kiếm ý và tinh thần lực đang không ngừng tăng lên..." sau đó bất chợt một đạo ký ức không thể tin nổi bất chợt lướt qua trong đầu nàng.
"Thức hải....không lẽ đây là...ahhhh".
Sau đó khi nàng còn chưa kịp cảm nhận lấy huyền diệu từ thức hải thì một trận huyền diệu tới từ "sắc đẹp" pháp tắc bất chợt lùa vào rồi nhấn chìm lấy toàn bộ mảnh thức hải này thành một mảnh khu vực xinh đẹp không cách nào diễn tả.
Loại sắc đẹp chi thế này vừa nhập vào đây liền cộng hưởng với tuyệt thế sắc đẹp tự có trên thân, cộng hưởng với vô số những đạo tâm tư mê luyến ngưỡng mộ của người khác bám trên thân và cuối cùng...
Nó xâm nhập vào linh hồn thể của nàng, cộng hưởng với khí chất cao quý, với tâm tư đơn thuần và bản tính yêu thương nhân loại và đặc biệt là cộng hưởng với tình yêu tươi đẹp của nàng với một nam nhân thần bí.
Ngay lập tức loại liên kết này liền kéo dài ra rồi nối lại với Thượng Thiên Đan Điền của Thiên khiến hắn thức tỉnh vì bất ngờ.
"Uhm....sắc đẹp chi pháp tắc, yêu chi pháp tắc....mắc mớ gì tới ta, uhm là Nhan nhi..nàng"
Trong lúc mà Thiên còn bất ngờ thì lúc này ở bên dưới, một đạo cầu vòng lung linh đã bộc phát ra từ thân một nữ tính cô gái.
Loại ánh sáng này vừa bộc phát, trời đất liền muốn bị lu mờ, một sức mạnh kỳ lạ mà không thể xâm phạm sinh ra, đó là một sắc đẹp...đẹp đến không cách nào hình dung, trời đất phủ xuống hào quang giống như bảo bọc lấy nàng.
Ngàn tên đệ tử không ngất xỉu vừa nhìn thấy sắc đẹp lung linh mê người này liền ngây ngẩn lập tức sau đó cặp mắt không chớp một cái liền nhìn tới không cách nào tách ra.
Đặc biệt là Âu Chánh Nam, trong cặp mắt của hắn như phun ra một loại tình cảm vĩnh cửu không phai, loại ánh sáng này chứa đầy một loại tuyệt đối chiếm đoạt.
Trong thức hải. Một loại lực lượng thần bí mà khó nắm bắt đã trực tiếp truyền vào trong linh hồn Nhan nhi, loại lực lượng này mỗi ngày một mạnh hơn, mỗi lúc lại dung hợp với linh hồn nàng hơn, khả năng điều khống nó cũng càng ngày càng nhiều.
Đặc biệt là trọn vẹn 1 ngàn đạo ý chí mê đắm của những người đang nhìn tới nàng cũng dọc theo đạo hào quang trên thân mà tiến nhập vào thức hải phân hóa thành từng tia..từng tia sợi nhỏ pháp tắc quấn quanh đạo hào quang lung linh phía sau nàng.
Tại một thế giới khác.
"Uhm....đây...đây không lẽ là...là thức hải trong truyền thuyết sao"
"Phu nhân...ta cảm nhận được nàng, là thức hải của nàng...ta cảm nhận được nó"
"Ah, phu quân, chàng cũng mở ra thức hải rồi sao..."
"Không sai, ta đang nhận lấy một loại hạo nhiên chi pháp tắc dung nhập không ngờ nhờ vậy mà lại có thể tìm được nàng"
"Thiếp cũng đang tiếp nhận một loại sắc đẹp chi pháp tắc, phu quân ta thấy chàng rồi...không ngờ chúng ta lại có thể qua lại giao dung lực lượng pháp tắc với nhau....ah"
Vừa nói xong, bên ngoài thân thể Dược phu nhân liền 2 má hiện lên màu đỏ hồng thẹn thùng.
"Ah...là giao hoan linh hồn, tuyệt nha, ta thích..."
"Chàng, lưu manh...đi ra..đi ra đi, đây là ở đâu ah không được sằng bậy...ah..."
"Phu nhân, giao hoan linh hồn tăng tiến tu vi linh hồn thật là nhanh ah...ah, nàng xem ngay cả kiếm ý của nàng và kiếm thế của ta cũng đang âm thầm tăng lên, thật tuyệt không thể chê...."
"Uhm...quả thật có chút dễ chịu, ah nhưng mà không phải bây giờ, chàng..còn không đi ra,.."
Cùng lúc này, trong thức hải của Thượng Quan Hồng Nguyệt cũng âm thầm dung nhập một loại sắc đẹp chi pháp tắc cùng với kiếm đạo. Tâm tư của nàng giống như không thể tin vào mắt mình.
Trong tim nàng không ngừng rung lên từng nhịp những nhịp đập vui mừng lẫn sợ hãi.
"Thức hải...thức hải, không ngờ lại diệu kỳ đến mức này...thật không thể tin nổi,...người ta nói thức hải mở là khởi điểm cho thiên đạo cảnh giới thật không sai....thật là không sai.."
Nhưng mà đang cái lúc mà tất cả mọi người đều một mảnh vui sướng trong thức hải mình vừa mở thì trên giảng sư đài.
Sắc mặt Thiên nghẹn đỏ một mảnh tựa như gặp phải cực độ tiêu hao.
"Phốc..." Thiên phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt uể oải.
Ngay tại thời điểm đó trận văn bị Thiên buông ra khiến cho 9 vạn 9 ngàn thức hải chợt buông lỏng một chút.
Ngay thời điểm buông lỏng đó, tất cả họ đã vừa vặn thấy được hình ảnh này, trong tim họ lập tức như dấy lên một ngọn lửa cháy rực đầy nôn nóng.
"Ah...đại sư, ngài bị thương"
"Thiên ca...chàng bị thương"
"Đại sư...."
"Hoàng Thanh Thiên, hắn bị thương"
"Thiên ca...Thiên ca...ah..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.