Chương 59: thần long hội
Nguyễn Văn Thanh
07/06/2016
"Con mất dậy...tao bảo mày ăn cơm..." điệp gào thét
"Em đã bảo là em không ăn cơm nữa..."
"Con đĩ...có trai cái là cãi tao phải không...bây giờ mày có ăn không ..."
"Em không ăn.." mai vẫn cương quyết
Phật cũng có 3 phần giận giữ, huống chi là người, dù là trước đây mai không hay cãi lại ai, nhưng không có nghĩa là cô không biết bất mãn
Mặc dù nãy giờ cô đắm chìm trong hạnh phúc, nhưng không có nghĩa cô sẽ không biết giận, trong khi đó kẻ đáng gét đó cứ lấn tới...
Bản tính cô nhu nhược nếu có thể nhịn không thích cãi thêm câu, nhưng khi ở bên Thiên cô đã khác. Cô là học từ hắn
Thiên cũng là kẻ giống cô, yêu hòa bình, thân thiện..nhưng kẻ nào khi dễ tới mình hắn vẫn sẽ dùng máu tanh để đáp trả. Cho kẻ thù biết rằng "ta không phải kẻ thấp hèn bất tài, chỉ là ta không thích mà thôi...nếu dám khi dễ lên đầu ta..thì hãy chờ đợi máu tanh trả thù đi"
Bây giờ mai cũng vậy, đó chính là lẽ sống mới của cô hay chính xác là cô yêu Thiên yêu cả lẽ sống của hắn, vì nhiệt huyết mà sống..không cần sợ hãi..phá tan mọi trở ngại..đạt đến cuộc sống mình muốn
Điệp như 1 con hung thú xông tới, thân hình cao 1m65 nặng hơn 60kg của điệp như 1 cơn gió lốc cuốn tới.
Hoa nhìn thấy vậy sợ hãi vội buông chén cơm lại ngăn đường điệp, nhưng "bốp" 1 cái cô bị điệp đẩy mạnh ngã nhào vô góc
Bàn tay to nhanh như chớp vung lên định tát xuống
Mai vẫn ngồi ở giường dưới, cô bình tĩnh nhìn bàn tay sắp tát tới má, lúc này coi như điểm giới hạn của cô đã bị vượt qua...đồng dạng cô cũng đã hạ quyết tâm
"Bộp.." tay phải đầy lực lượng của điệp bị giữ lại khi cách má mai 4cm
Bàn tay bị dừng lại đột ngột, khiến làn gió từ tay đó phất tới khiến mái tóc mai bay bay
Mai nhìn thẳng vô mắt điệp
"Chị điệp...chị không phải cha mẹ em, không phải bề trên của em...chị lại càng không phải chủ của phòng này...
"Chị không có quyền quản lý cuộc sống của em.."
"Hừ...tao không có quyền...vậy hôm nay tao sẽ cho mày biết, tao có quyền đó hay không
Đầu gối điệp như búa tạ giọng lên
"Pặc.."tay phải mai dễ dàng đỡ lấy
Trong lòng cô quá tức giận, tay phải đang giữ lấy tay điệp, bị cô vận lên chân khí bóp lại
"Áhhhh..." cơn đau từ tay phải truyền đến khiến điệp đau đơn la lên
Nhưng tay trái và chân điệp vẫn không hề nhân từ không ngừng đá lên, cào tới tới muốn nắm tóc mai.
Nhưng mai dễ dàng bắt lấy tay trái cô, tương tự cô bóp mạnh
Bàn chân mềm mại mang theo chân khí đá vào ống chân của điệp
"Á.ahhhhhh...mày...con khốn nạn...buông tao ra..."
Mai đẩy mạnh điệp vô tường làm cái "bịch"
Nhưng điệp vẫn như 1 con hung thú không biết sợ tiếp tục vùng dậy lao tới.
"Bốp.." 1 cái tát vang lên âm thanh chát chúa vang lên
Điệp đang đà lao tới thì cảm thấy 1 bàn tay vung tới, cô không kịp tránh né thì đã cảm thấy 1 trận đau rát từ mặt truyền tới, thân thể bị 1 lực mạnh tác động vẹo sang 1 bên té xuống
Cái tát này thật sự là đau...chân khí được vận lên, lực tay bộc phát sinh ra lực lượng không phải là nhỏ. Trong cơn tức giận mai không hề giữ lại mà tát tới, nếu là 1 cô gái bình thường e rằng sẽ không thể chịu nổi
Mãi 1 lúc sau điệp mới đứng được lên, má phải sưng húp lên,trong mắt đầy vằn đỏ không còn 1 chút nhân tính
Thù hận
Đó là ánh mắt chứa đầy thù hận
Nếu nhân tâm bao dung, thì nhân tâm phụ nữ là bao dung hơn cả biển cả
Nhưng Nếu Nhân tâm là hẹp hòi, thì nhân tâm phụ nữ lại càng hẹp hòi hơn nhiều. Thậm chí hẹp hòi đến nỗi trở nên độc ác như rắn rết.
"Tit.tít.." tin nhắn lại tới
"Em đang bận hà. Nhắn tin lâu quá.." Thiên nhắn tới
Mai vừa đọc được tin nhắn liền không còn lại chút nào giận giữ, cô chỉ liếc lại điệp 1 cái thôi, sau đó là trở về giường mình tiếp tục nhắn tin
Trong ánh mắt khiếp đảm của hoa và 5 người con gái trong phòng, mai tựa như chưa hề giận giữ.
Cô vẫn ngồi đó hiền hòa, cười tươi tựa như phủ nhận lại trận đánh kinh tâm bạt vía vừa rồi.
Thậm chí họ càng khiếp sợ hơn khi thấy cái lan can giường bằng sắt bị 1 tay vô ý của mai va trúng mà móp sọp, rồi lại nhìn cái mặt điệp sưng vù của điệp. Họ không cách nào tin nổi đây là sự thật
Trước giờ họ đã quen với điệp bạo lực hung ác như sói già, và mai nhu mì, ngoan ngoãn như cừu non. Còn hôm nay họ trơ mắt ra nhìn cảnh tượng một con cừu non bạo lực đánh sói già te tua.
Bữa cơm cũng vì đó mà kết thúc, tuy không vui nhưng đã gióng lên 2 hồi chuông cảnh báo rằng, hôm nay con hổ già đã bị nhổ răng...và 1 con hổ khác đã lên ngôi..
Ngay sau đó tin đồn này cũng nhẹ nhàng nổ tung cả trường sư phạm.
Vô số cô gái hay nói ra nói vào, bịa chuyện đặt điều bê xấu mai thành đen không chỗ chê
Nhưng bóng dáng cô gái xinh đẹp khả ái vẫn còn đó, trước tin đồn binh thiên của vô số con người, nhưng khi tiếp xúc với cô, thì bất kể là ai cũng vẫn không cách nào gợi lên 1 chút phản cảm với cô được , giới mỹ nam trong trường vẫn không hề vì đó mà mất đi hâm mộ với mai. Chỉ là đáng tiếc cô gái xinh đẹp thần thánh trong mắt họ hiện đã không còn là 1 bông hoa cô đơn vô chủ nữa rồi
.......
Lúc này cuộc hẹn đã được định trước, và Thiên cũng bình an được giải phóng về chuồng.
Vừa về tới nhà hắn liền như không còn xương, không còn chút sức, rũ người xuống vô lực kéo lê thân xác tới giường bên phòng 2 vị mỹ nữ.
Mệt mỏi
Mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần
Thậm chí tinh thần còn suy sụp như muốn bị đánh tan
Hắn thề, sau này hắn sẽ không bao giờ đi mua sắm với phụ nữ nữa.
Thề với lòng luôn.
......
Cũng may là còn có 1 cuộc hẹn mỹ diệu đang chờ, khiến hắn giữ lại chút nghị lực sống tiếp tới tối.
Nằm luôn trên giường 2 vị mỹ nữ, trở mình với được cái gối ôm hình đôrêmon mới tinh, ôm lấy sau đó hắn hạnh phúc đánh luôn 1 giấc tới chiều.
Chiều 4h30
Bỗng nhiên trong linh thức của hắn phát hiện ra 2 người rất khả nghi, trong cơ thể ẩn chứa chân khí
Là 1 nam 1 nữ này không ngờ lại bén mạng tới tầng 2 này, trong khi đó nơi này vốn dĩ đã được tiếp tân xóa khỏi danh sách phòng, không ai được tới ở nữa, tất nhiên người đến sẽ không phải kẻ thuê phòng tầm thường.
Nhìn thấy 2 tên đó đang yên lặng bẻ khóa cửa phòng Thiên tiến vào. Hắn buồn cười, cả chiều nay mình đều ngủ ở phòng diễm làm gì có bên đó mà đột nhập
Thiên tỉnh dậy, nhìn thấy diễm đang chăm chú làm việc bên máy tính, con hoa thì giặt đám quần áo mới mua. Thiên lẳng lặng ra ngoài.
Hắn tiến về phía phòng mình coi lại 2 con chuột kia
"Nè...2 người tìm ai vậy.." Thiên dựa lưng ở ngay cửa nói vọng vào
Lúc này 2 con chuột kia mới giật mình, nhưng ngay sau đó lại bình tĩnh ung dung hỏi
"Cậu là hòang thanh thiên.."
"Uhm. Phải rồi đó..ai kêu bọn mày tìm tao vậy.."
"Ah. Ông chủ của tao có mấy lời muốn nói với mày...
"Được thôi...vậy kêu lão ta tới đây đi..tao không ngại bớt chút thời gian nói chuyện đâu
"Xin cậu hiểu cho...ông chủ tôi trăm công nghìn việc sao có thể đến gặp 1 tiểu tốt như cậu chứ...vậy nên cảm phiền cậu đi cùng chúng tôi rồi..
"Bắt tao đến gặp hắn sao....hắn quá tự đề cao mình rồi đó..kể cả 2 con chuột nhắt mày nữa đó..
"Đúng là oắt con lớn lối...mày không đi thì được sao.."
Nói xong hắn vận chân lực công tới, người con gái đi cùng tựa hồ hoàn toàn tin tưởng tên kia sẽ bắt Thiên dễ như trở bàn tay, ả ta thậm chí còn ngả người ra giường, chớp chớp mắt như đang xem ca nhạc
Bàn tay tên áo đen này đầy vết chai sạn, to gấp 2 lần bàn tay người thường, lúc vung lên thậm chí còn sinh ra tiếng gió rít gê người.
"Hổ quyền, mày là người long xà bang..?
"Hừ, lũ nhãi nhép đó mà đòi so với tao...
Thiên không thích loại dây dưa nhàm chán này nữa, chân hắn đứng thẳng lại, mắt nhìn thẳng chăm chú
Thế hổ quyền hung mãnh xông tới hắn thậm chí không cả thèm chớp mắt, tay hắn nhẹ vung lên
Sau đó giống như không hề nhắm trúng đích tát 1 cái vào không khí.
Nhưng mà
"Bốp..binh"tên áo đen thậm chí không hề hiểu chuyện gì đã bị 1 tát cực mạnh vào mặt rồi hóa thành 1 luồng sáng đập mạnh vào tường...
"Rầm. "Hắn như 1 mớ bùn nhão rớt xuống đất bất tỉnh.
Cô gái đi theo tựa như không cách nào tin vào sự thật này, cô lập tức bật dậy chạy tới chỗ gã áo đen..phòng thủ
"Cạch." Thiên đóng lại cửa phòng, chân hắn phiêu diêu bước tới
"Tao đã không đủ kiên nhẫn với bọn mày nữa rồi..
"Nói đi, bọn mày là người của ai..tớ đây làm gì..
Cô gái này cứng miệng "mày dám giết bọn tao...long hổ bang sẽ không tha cho mày..
"Buồn cười...lũ nhãi nhép bọn mày tưởng là mình gê gớm sao...
"Bây giờ nói hay không nè ...
"Muốn có thông tin từ miệng tao...nằm...mơ
"Bốp.." cô gái này như 1 viên đạn pháo bắn vào tường
"Hừ,..bây giờ muốn tự nói hay để tao mạnh tay..
Lúc này vừa lúc cả gã áo đen và cô gái cùng nhúc nhích thân thể, xương trong người đã hoàn toàn dập nát, chỉ còn lại cơn đau đớn kéo tới.
Cả 2 đều cố gắng chống lại cơ thể ngước mắt lên nhìn, miệng ấm ớ phát ra âm thanh
"Nằm...mơ
Thiên lắc đầu, hắn đã chơi chán rồi, tối hắn còn 1 cuộc hẹn quan trọng, không rảnh chơi trò kiên nhẫn với lũ người này
Tay phải hắn đưa lên, hướng vè phía gã áo đen
1 lực hút không cách nào kháng cự kéo tới, dần dần gã vô lực phản kháng bị hút tới
"Pặp", tay Thiên nắm lấy cổ gã
"Hổ ca...hổ ca...mau thả anh ấy ra..." cô gái lo lắng nói
Nhưng mà trễ rồi
"Thiên đã đặt bàn tay lên thần đình của gã...sưu hồn thuật.."
Thiên dùng chính là 1 môn ma công có thể đọc trí nhớ người khác
Giống như hệ thần kinh bị tác động mạnh, thân thể gã giật lên như giật kinh phong
Cô gái kia nhìn thấy gã như vậy cô đau lòng gào thét lên trong vô lực
"Bịch."Thiên vứt gã áo đen như vứt 1 miếng giẻ lau. Miệng hắn há há ra, mặt vẫn còn sự bất ngờ
"Hừ,..1 lũ chó chết..không ngờ lại là giặc cỏ...dám phạm tới việt sao... thần long hội sao...dám vươn cái tay thối tới đây...
"Hừ...tao sẽ hủy diệt lũ khốn chúng mày...không....còn...một...mống..." Thiên gào thét lên
"Em đã bảo là em không ăn cơm nữa..."
"Con đĩ...có trai cái là cãi tao phải không...bây giờ mày có ăn không ..."
"Em không ăn.." mai vẫn cương quyết
Phật cũng có 3 phần giận giữ, huống chi là người, dù là trước đây mai không hay cãi lại ai, nhưng không có nghĩa là cô không biết bất mãn
Mặc dù nãy giờ cô đắm chìm trong hạnh phúc, nhưng không có nghĩa cô sẽ không biết giận, trong khi đó kẻ đáng gét đó cứ lấn tới...
Bản tính cô nhu nhược nếu có thể nhịn không thích cãi thêm câu, nhưng khi ở bên Thiên cô đã khác. Cô là học từ hắn
Thiên cũng là kẻ giống cô, yêu hòa bình, thân thiện..nhưng kẻ nào khi dễ tới mình hắn vẫn sẽ dùng máu tanh để đáp trả. Cho kẻ thù biết rằng "ta không phải kẻ thấp hèn bất tài, chỉ là ta không thích mà thôi...nếu dám khi dễ lên đầu ta..thì hãy chờ đợi máu tanh trả thù đi"
Bây giờ mai cũng vậy, đó chính là lẽ sống mới của cô hay chính xác là cô yêu Thiên yêu cả lẽ sống của hắn, vì nhiệt huyết mà sống..không cần sợ hãi..phá tan mọi trở ngại..đạt đến cuộc sống mình muốn
Điệp như 1 con hung thú xông tới, thân hình cao 1m65 nặng hơn 60kg của điệp như 1 cơn gió lốc cuốn tới.
Hoa nhìn thấy vậy sợ hãi vội buông chén cơm lại ngăn đường điệp, nhưng "bốp" 1 cái cô bị điệp đẩy mạnh ngã nhào vô góc
Bàn tay to nhanh như chớp vung lên định tát xuống
Mai vẫn ngồi ở giường dưới, cô bình tĩnh nhìn bàn tay sắp tát tới má, lúc này coi như điểm giới hạn của cô đã bị vượt qua...đồng dạng cô cũng đã hạ quyết tâm
"Bộp.." tay phải đầy lực lượng của điệp bị giữ lại khi cách má mai 4cm
Bàn tay bị dừng lại đột ngột, khiến làn gió từ tay đó phất tới khiến mái tóc mai bay bay
Mai nhìn thẳng vô mắt điệp
"Chị điệp...chị không phải cha mẹ em, không phải bề trên của em...chị lại càng không phải chủ của phòng này...
"Chị không có quyền quản lý cuộc sống của em.."
"Hừ...tao không có quyền...vậy hôm nay tao sẽ cho mày biết, tao có quyền đó hay không
Đầu gối điệp như búa tạ giọng lên
"Pặc.."tay phải mai dễ dàng đỡ lấy
Trong lòng cô quá tức giận, tay phải đang giữ lấy tay điệp, bị cô vận lên chân khí bóp lại
"Áhhhh..." cơn đau từ tay phải truyền đến khiến điệp đau đơn la lên
Nhưng tay trái và chân điệp vẫn không hề nhân từ không ngừng đá lên, cào tới tới muốn nắm tóc mai.
Nhưng mai dễ dàng bắt lấy tay trái cô, tương tự cô bóp mạnh
Bàn chân mềm mại mang theo chân khí đá vào ống chân của điệp
"Á.ahhhhhh...mày...con khốn nạn...buông tao ra..."
Mai đẩy mạnh điệp vô tường làm cái "bịch"
Nhưng điệp vẫn như 1 con hung thú không biết sợ tiếp tục vùng dậy lao tới.
"Bốp.." 1 cái tát vang lên âm thanh chát chúa vang lên
Điệp đang đà lao tới thì cảm thấy 1 bàn tay vung tới, cô không kịp tránh né thì đã cảm thấy 1 trận đau rát từ mặt truyền tới, thân thể bị 1 lực mạnh tác động vẹo sang 1 bên té xuống
Cái tát này thật sự là đau...chân khí được vận lên, lực tay bộc phát sinh ra lực lượng không phải là nhỏ. Trong cơn tức giận mai không hề giữ lại mà tát tới, nếu là 1 cô gái bình thường e rằng sẽ không thể chịu nổi
Mãi 1 lúc sau điệp mới đứng được lên, má phải sưng húp lên,trong mắt đầy vằn đỏ không còn 1 chút nhân tính
Thù hận
Đó là ánh mắt chứa đầy thù hận
Nếu nhân tâm bao dung, thì nhân tâm phụ nữ là bao dung hơn cả biển cả
Nhưng Nếu Nhân tâm là hẹp hòi, thì nhân tâm phụ nữ lại càng hẹp hòi hơn nhiều. Thậm chí hẹp hòi đến nỗi trở nên độc ác như rắn rết.
"Tit.tít.." tin nhắn lại tới
"Em đang bận hà. Nhắn tin lâu quá.." Thiên nhắn tới
Mai vừa đọc được tin nhắn liền không còn lại chút nào giận giữ, cô chỉ liếc lại điệp 1 cái thôi, sau đó là trở về giường mình tiếp tục nhắn tin
Trong ánh mắt khiếp đảm của hoa và 5 người con gái trong phòng, mai tựa như chưa hề giận giữ.
Cô vẫn ngồi đó hiền hòa, cười tươi tựa như phủ nhận lại trận đánh kinh tâm bạt vía vừa rồi.
Thậm chí họ càng khiếp sợ hơn khi thấy cái lan can giường bằng sắt bị 1 tay vô ý của mai va trúng mà móp sọp, rồi lại nhìn cái mặt điệp sưng vù của điệp. Họ không cách nào tin nổi đây là sự thật
Trước giờ họ đã quen với điệp bạo lực hung ác như sói già, và mai nhu mì, ngoan ngoãn như cừu non. Còn hôm nay họ trơ mắt ra nhìn cảnh tượng một con cừu non bạo lực đánh sói già te tua.
Bữa cơm cũng vì đó mà kết thúc, tuy không vui nhưng đã gióng lên 2 hồi chuông cảnh báo rằng, hôm nay con hổ già đã bị nhổ răng...và 1 con hổ khác đã lên ngôi..
Ngay sau đó tin đồn này cũng nhẹ nhàng nổ tung cả trường sư phạm.
Vô số cô gái hay nói ra nói vào, bịa chuyện đặt điều bê xấu mai thành đen không chỗ chê
Nhưng bóng dáng cô gái xinh đẹp khả ái vẫn còn đó, trước tin đồn binh thiên của vô số con người, nhưng khi tiếp xúc với cô, thì bất kể là ai cũng vẫn không cách nào gợi lên 1 chút phản cảm với cô được , giới mỹ nam trong trường vẫn không hề vì đó mà mất đi hâm mộ với mai. Chỉ là đáng tiếc cô gái xinh đẹp thần thánh trong mắt họ hiện đã không còn là 1 bông hoa cô đơn vô chủ nữa rồi
.......
Lúc này cuộc hẹn đã được định trước, và Thiên cũng bình an được giải phóng về chuồng.
Vừa về tới nhà hắn liền như không còn xương, không còn chút sức, rũ người xuống vô lực kéo lê thân xác tới giường bên phòng 2 vị mỹ nữ.
Mệt mỏi
Mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần
Thậm chí tinh thần còn suy sụp như muốn bị đánh tan
Hắn thề, sau này hắn sẽ không bao giờ đi mua sắm với phụ nữ nữa.
Thề với lòng luôn.
......
Cũng may là còn có 1 cuộc hẹn mỹ diệu đang chờ, khiến hắn giữ lại chút nghị lực sống tiếp tới tối.
Nằm luôn trên giường 2 vị mỹ nữ, trở mình với được cái gối ôm hình đôrêmon mới tinh, ôm lấy sau đó hắn hạnh phúc đánh luôn 1 giấc tới chiều.
Chiều 4h30
Bỗng nhiên trong linh thức của hắn phát hiện ra 2 người rất khả nghi, trong cơ thể ẩn chứa chân khí
Là 1 nam 1 nữ này không ngờ lại bén mạng tới tầng 2 này, trong khi đó nơi này vốn dĩ đã được tiếp tân xóa khỏi danh sách phòng, không ai được tới ở nữa, tất nhiên người đến sẽ không phải kẻ thuê phòng tầm thường.
Nhìn thấy 2 tên đó đang yên lặng bẻ khóa cửa phòng Thiên tiến vào. Hắn buồn cười, cả chiều nay mình đều ngủ ở phòng diễm làm gì có bên đó mà đột nhập
Thiên tỉnh dậy, nhìn thấy diễm đang chăm chú làm việc bên máy tính, con hoa thì giặt đám quần áo mới mua. Thiên lẳng lặng ra ngoài.
Hắn tiến về phía phòng mình coi lại 2 con chuột kia
"Nè...2 người tìm ai vậy.." Thiên dựa lưng ở ngay cửa nói vọng vào
Lúc này 2 con chuột kia mới giật mình, nhưng ngay sau đó lại bình tĩnh ung dung hỏi
"Cậu là hòang thanh thiên.."
"Uhm. Phải rồi đó..ai kêu bọn mày tìm tao vậy.."
"Ah. Ông chủ của tao có mấy lời muốn nói với mày...
"Được thôi...vậy kêu lão ta tới đây đi..tao không ngại bớt chút thời gian nói chuyện đâu
"Xin cậu hiểu cho...ông chủ tôi trăm công nghìn việc sao có thể đến gặp 1 tiểu tốt như cậu chứ...vậy nên cảm phiền cậu đi cùng chúng tôi rồi..
"Bắt tao đến gặp hắn sao....hắn quá tự đề cao mình rồi đó..kể cả 2 con chuột nhắt mày nữa đó..
"Đúng là oắt con lớn lối...mày không đi thì được sao.."
Nói xong hắn vận chân lực công tới, người con gái đi cùng tựa hồ hoàn toàn tin tưởng tên kia sẽ bắt Thiên dễ như trở bàn tay, ả ta thậm chí còn ngả người ra giường, chớp chớp mắt như đang xem ca nhạc
Bàn tay tên áo đen này đầy vết chai sạn, to gấp 2 lần bàn tay người thường, lúc vung lên thậm chí còn sinh ra tiếng gió rít gê người.
"Hổ quyền, mày là người long xà bang..?
"Hừ, lũ nhãi nhép đó mà đòi so với tao...
Thiên không thích loại dây dưa nhàm chán này nữa, chân hắn đứng thẳng lại, mắt nhìn thẳng chăm chú
Thế hổ quyền hung mãnh xông tới hắn thậm chí không cả thèm chớp mắt, tay hắn nhẹ vung lên
Sau đó giống như không hề nhắm trúng đích tát 1 cái vào không khí.
Nhưng mà
"Bốp..binh"tên áo đen thậm chí không hề hiểu chuyện gì đã bị 1 tát cực mạnh vào mặt rồi hóa thành 1 luồng sáng đập mạnh vào tường...
"Rầm. "Hắn như 1 mớ bùn nhão rớt xuống đất bất tỉnh.
Cô gái đi theo tựa như không cách nào tin vào sự thật này, cô lập tức bật dậy chạy tới chỗ gã áo đen..phòng thủ
"Cạch." Thiên đóng lại cửa phòng, chân hắn phiêu diêu bước tới
"Tao đã không đủ kiên nhẫn với bọn mày nữa rồi..
"Nói đi, bọn mày là người của ai..tớ đây làm gì..
Cô gái này cứng miệng "mày dám giết bọn tao...long hổ bang sẽ không tha cho mày..
"Buồn cười...lũ nhãi nhép bọn mày tưởng là mình gê gớm sao...
"Bây giờ nói hay không nè ...
"Muốn có thông tin từ miệng tao...nằm...mơ
"Bốp.." cô gái này như 1 viên đạn pháo bắn vào tường
"Hừ,..bây giờ muốn tự nói hay để tao mạnh tay..
Lúc này vừa lúc cả gã áo đen và cô gái cùng nhúc nhích thân thể, xương trong người đã hoàn toàn dập nát, chỉ còn lại cơn đau đớn kéo tới.
Cả 2 đều cố gắng chống lại cơ thể ngước mắt lên nhìn, miệng ấm ớ phát ra âm thanh
"Nằm...mơ
Thiên lắc đầu, hắn đã chơi chán rồi, tối hắn còn 1 cuộc hẹn quan trọng, không rảnh chơi trò kiên nhẫn với lũ người này
Tay phải hắn đưa lên, hướng vè phía gã áo đen
1 lực hút không cách nào kháng cự kéo tới, dần dần gã vô lực phản kháng bị hút tới
"Pặp", tay Thiên nắm lấy cổ gã
"Hổ ca...hổ ca...mau thả anh ấy ra..." cô gái lo lắng nói
Nhưng mà trễ rồi
"Thiên đã đặt bàn tay lên thần đình của gã...sưu hồn thuật.."
Thiên dùng chính là 1 môn ma công có thể đọc trí nhớ người khác
Giống như hệ thần kinh bị tác động mạnh, thân thể gã giật lên như giật kinh phong
Cô gái kia nhìn thấy gã như vậy cô đau lòng gào thét lên trong vô lực
"Bịch."Thiên vứt gã áo đen như vứt 1 miếng giẻ lau. Miệng hắn há há ra, mặt vẫn còn sự bất ngờ
"Hừ,..1 lũ chó chết..không ngờ lại là giặc cỏ...dám phạm tới việt sao... thần long hội sao...dám vươn cái tay thối tới đây...
"Hừ...tao sẽ hủy diệt lũ khốn chúng mày...không....còn...một...mống..." Thiên gào thét lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.