Chương 889: Thiên Địa Thần Mộc - Vạn Kiếm Trúc
Nguyễn Văn Thanh
08/11/2018
"Đây....đây....là..."
"Kinh....kinh khủng,...kinh khủng như vậy, đây là trận pháp trong truyền thuyết đó sao"
"Thì ra...thì ra..." bất chợt cả 3 nàng đều ngớ người ra sau đó thất thần đưa ánh mắt nhìn tới nam nhân đang chăm chú ở phía trước, bàn chân vô thức liền xích lại hắn gần hơn.
Bây giờ đây, họ đã không còn một chút nào tâm thái du ngoạn xem cảnh vật như trước đây nữa tại vì bây giờ....
Họ rốt cuộc hiểu được nãy giờ mình đang đứng ở một nơi khủng khiếp đến cỡ nào.
Huyền phẩm bảo kiếm thậm chí không chịu nổi thời gian 3 giây đã bị nghiền thành hư vô...
Huyền phẩm bảo binh ah, là vật cứng rắn đến cỡ nào, bền vững tới cỡ nào, so với da thịt nhân loại thì đâu chỉ gấp trăm lần.
Một món huyền phẩm bảo binh còn không chịu nổi thời gian 3 giây, vậy thì nhân loại bình thường làm sao mà chịu nổi.
Bất chợt ánh mắt họ đảo qua vô số bộ xác chết ở đây trong lòng bất chợt rét lạnh.
Địa thánh....được xưng là bất tử sinh linh, là vĩnh hằng chi thể.
Địa thánh, là dung nhập đại địa chi vĩnh hằng nhập thân, là thân thể đã đạt đến gần như bất tử bất diệt.
Nhưng mà ở đây,...họ thậm chí xương cốt còn bị nghiền nát, bảo binh bảo vật đều bị đánh nát.
Kinh khủng lực sát thương như vậy....đến cả địa thánh cũng không chịu nổi, địa ý còn bị mài mòn.
Họ hiểu rồi....
Hiểu được tại sao Thiên lại nói những căn xương này lại là bảo vật, là những món tàn bảo binh này là bảo vật rồi...
Họ hiểu....
Rằng thế giới mà họ đang đứng....là an toàn đến cỡ nào, là một mảnh sinh địa mạnh mẽ đến đáng sợ đến cỡ nào.
Rằng sinh mạng của họ từ nãy đến giờ là sống sót qua được như thế nào
Phạm vi này trước giờ vẫn nhẹ nhàng bảo vệ họ khỏi vô vàn nguy hiểm, trong phạm vi này mọi chuyện trông có vẻ vẫn như trước không hề có gì thay đổi nhưng mà chỉ cần họ sẩy chân bước ra ngoài đó 1 bước....kết quả của họ đảm bảo....chỉ có chết thảm.
Phạm vi này, đến ngay cả kinh khủng trận pháp có thể nghiền áp cả địa thánh thành tro cũng không làm gì được.
Phạm vi này, dù ở vô vàn ảo cảnh hay vô tận hỏa nhiệt đều không thể mảy may ảnh hưởng tới.
Phạm vi này, cứ âm thầm lặng lẽ bảo vệ những con thiên nga ngốc nghếch như họ từ nãy đến giờ tuyệt nhiên an toàn trước vô vàn chết chóc.
Và phạm vi này,....nó là được duy trì bời một thanh niên trông thật là bình thường...bình thường đến cực điểm.
Hắn hiền lành mà vui tính, thật thà mà dễ gần, hắn tựa như bất kỳ nam nhân bần hàn nào khác được khoác lên một sự điềm tĩnh ung dung.
Tự nhiên bây giờ, cả 3 nàng bất chợt nhìn thấy hắn lại cảm thấy một sắc thái thần bí mà hấp dẫn đến cực điểm.
Nam nhân này, bình thường lúc nào cũng cố làm ra vẻ đê tiện khiến người chỉ muốn gỡ chiếc dép phang tới nhưng trong con tim hắn lại là một bến bờ đầy lương thiện.
Nam nhân này, hắn tựa như có năng lực quỷ thần khó lường, điểm tối hạn của hắn dường như không có điểm cuối, khiến người càng ở gần hắn thì lại càng bị sự huyền bí của hắn lôi kéo, mà khi ngươi càng theo đuổi sự huyền bí đó thì ngươi sẽ càng bị dấn sâu hơn.
"Uhm....rốt cuộc cũng biết sợ rồi đó sao?" Thiên chọc ghẹo.
Cả 3 nàng ai nấy đều nắm chặt vạt áo hắn không buông, mặt cúi xuống ngực không dám nhìn thẳng nhưng trong tim lại rung lên từng hồi gợn sóng.
"Uhm....đây là..." Thiên tiến tới một bộ xác thi, không ngờ trên đó lại còn gần như nguyên vẹn cả một đoạn cột sóng.
Đặc biệt là trên đó còn mờ nhạt ẩn hiện một chút hơi tức mộc hệ và kiếm đạo ý chí.
"Cạch..." Thiên gạt bỏ những đoạn cốt xương vỡ nát để lộ ra đôi xương chậu gắn liền với cột sống kia.
"Oh..." Thiên chợt ồ lên.
Đôi xương chậu này không ngờ lại ẩn dấu một hạt mầm thần mộc đang dung nhập, nhờ có nó mà cốt chất này trở nên kiên cường như vậy, trước lực sát phạt của trận bao nhiêu năm mà vẫn không bị mạt sát.
Ngay lập tức Thiên hơi kích động đi tới, Vô Sắc Lĩnh Vực liền phủ tới.
Có được sự che chở của Vô Sắc Lĩnh Vực ngăn cách ra vô tận áp lực, đoạn xương này liền bùng phát ra một trận mộc lực kiên cường cùng với kiếm ý như đâm thủng thương khung.
"Ah....là thiên địa bảo mộc...Vạn Kiếm Trúc" Thiên thất thanh hô lên.
Từ khi tới Thiên Phù Giới tới bây giờ hắn vẫn là lần thứ nhất có thái độ như vậy.
Tại vì vật hắn có thể thấy và động tâm là gần như chưa có nhưng một đoạn bảo mộc này lại khác.
Trước kia hắn từng có một gốc tử lôi kiếm trúc cũng gần giống với Vạn Kiếm Trúc này nhưng mà đẳng cấp lại thấp hơn vô số lần.
Vạn Kiếm Trúc là một giống cây dung nhập thiên đạo, là kiếm chi thiên đạo một loại cực hạn trong các đạo và phẩm cấp....chính là đỉnh cao nhất Thiên cấp, là đỉnh cấp trong các loại bảo vật thiên địa.
Đẳng cấp của nó không phải một món linh mộc bình thường như tử lôi kiếm trúc có thể so sánh lại càng không phải một món huyền phẩm thiên địa bảo mộc như kiếm lan, tiểu sâm và thanh miên có thể so sánh.
Một gốc Vạn Kiếm Mộc này có tiềm lực chân chính có thể đạt đến cả thiên đạo.
Hiện giờ vừa vặn Thiên lại có 63 loại thiên đạo chính là thu được từ 63 tòa kiếm sơn tại Thiên Kiếm Môn.
Nhưng điểm đáng sợ của kiếm trúc này không chỉ nằm ở việc có thể dưỡng Thiên đạo mà là nó có thể dưỡng cả những môn địa phẩm kiếm đạo khác dần dần đạt đến trình độ của thiên đạo.
Đây là thuần túy một sự nuôi dưỡng có tính ổn định và sắc xuất là 100%, nếu như một địa thánh bình thường có được gốc kiếm trúc này e rằng sẽ lập tức chuyển tu kiếm đạo, tại vì như vậy hắn sẽ lập tức có tỉ lệ tấn thiên thần cảnh là tuyệt đối.
Đây sẽ là mê hoặc tới cỡ nào, hấp dẫn tới cỡ nào.
Một gốc Vạn Kiếm Trúc, có thể dung nhập ngàn vạn kiếm đạo làm một, lấy vạn kiếm quy tâm mà chiến đấu uy lực sẽ là khủng bố đến tới tình trạng nào.
Điểm đặc biệt đó là Kiếm trúc này khi lọt vào tay Thiên lại quá hợp lý, đơn giản là vì hắn xuất thân từ kiếm phái đi ra, địa phẩm kiếm đạo hắn có tới hơn 600 bộ tất cả đều đã luyện đến tình trạng kiếm phách, nếu đưa toàn bộ nó khắc vào Vạn Kiếm Trúc thì một thời gian sau không phải sẽ nhanh chóng có được 600 loại Thiên phẩm kiếm đạo sao.
"Tiêu ca...Vạn Kiếm Trúc, không lẽ là...thiên địa thần mộc.."
"Uhm...không sai, chính là thiên địa thần vật có thể dưỡng kiếm đạo đến thiên cảnh, tuy chỉ là một gốc măng nhỏ chưa lớn lại thiếu dinh dưỡng chút nhưng mà quả thật là thần vật"
"Ah...vậy Tiêu ca, huynh mau thu đi, không phải huynh đang luyện Thần Mộc Công sao.." Doãn Kế Anh lập tức liền gấp gáp.
Vạn Kiếm Trúc mặc dù là Đồ vật có thể khiến thế gian điên cuồng như vậy nhưng trong mắt nàng cũng chỉ thấy nó phù hợp vơi Tiêu ca của nàng nhất.
"Uhm..." Thiên phủ Vô Sắc Lĩnh Vực lên đạo kiếm trúc, quy nguyên đan điền điên cuồng vận chuyển, Quy Nguyên Thụ đong đưa cành lá vô số pháp tắc kỳ lạ trên thân cây phát ra khiến quá trình phân tích của quy nguyên đan điền càng nhanh hơn gấp đôi.
Thiên lập tức kinh dị trước loại năng lực này của nó, không những vậy hắn còn cảm nhận thấy được trên thân cây còn đang cố ý chồi lên 1 cái lá non mới tương hợp hấp dẫn đối với Vạn Kiếm Trúc.
Khí tức này vừa phả ra ngoài, gốc Vạn Kiếm Trúc liền rục rịch ham muốn, sau đó trên tay Thiên phả ra một loại địa chi kiếm đạo "thao thiên kiếm" giống hệt với bản nguyên kiếm đạo mà người chủ đã chết của nó tu luyện.
Dòng kiếm ý này vừa phát ra liền tương dung với kiếm trúc sau đó cành trúc này rung lên.
"Tích...tích...tích...." Vạn Kiếm Trúc rốt cuộc rời khỏi chủ cũ mà tiến vào bàn tay Thiên nhập vào quy nguyên đan điền sau đó dọc theo đường này tìm tới Quy Nguyên Thụ bò lên chiếc lá non mà Quy Nguyên Thụ vừa mọc ra.
Điểm kỳ lạ là gốc kiếm trúc này vừa nhập vào đây liền giống như dung nhập với Quy Nguyên Thụ làm một thể không phân chính phụ, và kỳ lạ là kiếm trúc nhập vào lá liền tự thành một thế giới sau đó cắm rễ sinh trưởng.
Thao Thiên Kiếm đạo trước đây mà nó dung nhập tu luyện cùng chủ nhân cũ liền tương hợp với quy nguyên đan điền mà phát triển với tốc độ chóng mặt, chẳng mấy chốc mà đã luyện tới tình trạng phách cảnh biến một đoạn măng tre thành một cây trúc thẳng tấp như kiếm, cành lá như đao, thân trúc óng ánh kiếm quang.
Quy Nguyên Thụ tự vận động liền thu hết các loại địa phẩm kiếm phách trong quy nguyên đan điền tụ tập vào phạm vi chiếc lá này sau đó tự động dung hợp với trúc.
Từ từ, một đoạn măng tre lại mọc lên sau đó trong thời gian ngắn mọc cao chót vót rồi lại nhú lên 1 đoạn măng khác...cứ như vậy 600 loại địa kiếm phách mà Thiên có liền nhanh chóng nhập trúc sau đó mọc lên thành 601 thân trúc kiếm sắc bén mà rắn chắc vô biên.
Có thể khẳng định rằng mỗi đoạn trúc thân ở đây đều đã không thua gì địa phẩm bảo kiếm, là những món thiên nhiên bảo vật cực kỳ quý giá, thậm chí mỗi chiếc lá đều có phẩm cấp không thua gì huyền phẩm.
Một bụi kiếm trúc này vừa ra e rằng kiếm xé thiên không, lu mờ nhật nguyệt không gì cản nổi.
"Kinh....kinh khủng,...kinh khủng như vậy, đây là trận pháp trong truyền thuyết đó sao"
"Thì ra...thì ra..." bất chợt cả 3 nàng đều ngớ người ra sau đó thất thần đưa ánh mắt nhìn tới nam nhân đang chăm chú ở phía trước, bàn chân vô thức liền xích lại hắn gần hơn.
Bây giờ đây, họ đã không còn một chút nào tâm thái du ngoạn xem cảnh vật như trước đây nữa tại vì bây giờ....
Họ rốt cuộc hiểu được nãy giờ mình đang đứng ở một nơi khủng khiếp đến cỡ nào.
Huyền phẩm bảo kiếm thậm chí không chịu nổi thời gian 3 giây đã bị nghiền thành hư vô...
Huyền phẩm bảo binh ah, là vật cứng rắn đến cỡ nào, bền vững tới cỡ nào, so với da thịt nhân loại thì đâu chỉ gấp trăm lần.
Một món huyền phẩm bảo binh còn không chịu nổi thời gian 3 giây, vậy thì nhân loại bình thường làm sao mà chịu nổi.
Bất chợt ánh mắt họ đảo qua vô số bộ xác chết ở đây trong lòng bất chợt rét lạnh.
Địa thánh....được xưng là bất tử sinh linh, là vĩnh hằng chi thể.
Địa thánh, là dung nhập đại địa chi vĩnh hằng nhập thân, là thân thể đã đạt đến gần như bất tử bất diệt.
Nhưng mà ở đây,...họ thậm chí xương cốt còn bị nghiền nát, bảo binh bảo vật đều bị đánh nát.
Kinh khủng lực sát thương như vậy....đến cả địa thánh cũng không chịu nổi, địa ý còn bị mài mòn.
Họ hiểu rồi....
Hiểu được tại sao Thiên lại nói những căn xương này lại là bảo vật, là những món tàn bảo binh này là bảo vật rồi...
Họ hiểu....
Rằng thế giới mà họ đang đứng....là an toàn đến cỡ nào, là một mảnh sinh địa mạnh mẽ đến đáng sợ đến cỡ nào.
Rằng sinh mạng của họ từ nãy đến giờ là sống sót qua được như thế nào
Phạm vi này trước giờ vẫn nhẹ nhàng bảo vệ họ khỏi vô vàn nguy hiểm, trong phạm vi này mọi chuyện trông có vẻ vẫn như trước không hề có gì thay đổi nhưng mà chỉ cần họ sẩy chân bước ra ngoài đó 1 bước....kết quả của họ đảm bảo....chỉ có chết thảm.
Phạm vi này, đến ngay cả kinh khủng trận pháp có thể nghiền áp cả địa thánh thành tro cũng không làm gì được.
Phạm vi này, dù ở vô vàn ảo cảnh hay vô tận hỏa nhiệt đều không thể mảy may ảnh hưởng tới.
Phạm vi này, cứ âm thầm lặng lẽ bảo vệ những con thiên nga ngốc nghếch như họ từ nãy đến giờ tuyệt nhiên an toàn trước vô vàn chết chóc.
Và phạm vi này,....nó là được duy trì bời một thanh niên trông thật là bình thường...bình thường đến cực điểm.
Hắn hiền lành mà vui tính, thật thà mà dễ gần, hắn tựa như bất kỳ nam nhân bần hàn nào khác được khoác lên một sự điềm tĩnh ung dung.
Tự nhiên bây giờ, cả 3 nàng bất chợt nhìn thấy hắn lại cảm thấy một sắc thái thần bí mà hấp dẫn đến cực điểm.
Nam nhân này, bình thường lúc nào cũng cố làm ra vẻ đê tiện khiến người chỉ muốn gỡ chiếc dép phang tới nhưng trong con tim hắn lại là một bến bờ đầy lương thiện.
Nam nhân này, hắn tựa như có năng lực quỷ thần khó lường, điểm tối hạn của hắn dường như không có điểm cuối, khiến người càng ở gần hắn thì lại càng bị sự huyền bí của hắn lôi kéo, mà khi ngươi càng theo đuổi sự huyền bí đó thì ngươi sẽ càng bị dấn sâu hơn.
"Uhm....rốt cuộc cũng biết sợ rồi đó sao?" Thiên chọc ghẹo.
Cả 3 nàng ai nấy đều nắm chặt vạt áo hắn không buông, mặt cúi xuống ngực không dám nhìn thẳng nhưng trong tim lại rung lên từng hồi gợn sóng.
"Uhm....đây là..." Thiên tiến tới một bộ xác thi, không ngờ trên đó lại còn gần như nguyên vẹn cả một đoạn cột sóng.
Đặc biệt là trên đó còn mờ nhạt ẩn hiện một chút hơi tức mộc hệ và kiếm đạo ý chí.
"Cạch..." Thiên gạt bỏ những đoạn cốt xương vỡ nát để lộ ra đôi xương chậu gắn liền với cột sống kia.
"Oh..." Thiên chợt ồ lên.
Đôi xương chậu này không ngờ lại ẩn dấu một hạt mầm thần mộc đang dung nhập, nhờ có nó mà cốt chất này trở nên kiên cường như vậy, trước lực sát phạt của trận bao nhiêu năm mà vẫn không bị mạt sát.
Ngay lập tức Thiên hơi kích động đi tới, Vô Sắc Lĩnh Vực liền phủ tới.
Có được sự che chở của Vô Sắc Lĩnh Vực ngăn cách ra vô tận áp lực, đoạn xương này liền bùng phát ra một trận mộc lực kiên cường cùng với kiếm ý như đâm thủng thương khung.
"Ah....là thiên địa bảo mộc...Vạn Kiếm Trúc" Thiên thất thanh hô lên.
Từ khi tới Thiên Phù Giới tới bây giờ hắn vẫn là lần thứ nhất có thái độ như vậy.
Tại vì vật hắn có thể thấy và động tâm là gần như chưa có nhưng một đoạn bảo mộc này lại khác.
Trước kia hắn từng có một gốc tử lôi kiếm trúc cũng gần giống với Vạn Kiếm Trúc này nhưng mà đẳng cấp lại thấp hơn vô số lần.
Vạn Kiếm Trúc là một giống cây dung nhập thiên đạo, là kiếm chi thiên đạo một loại cực hạn trong các đạo và phẩm cấp....chính là đỉnh cao nhất Thiên cấp, là đỉnh cấp trong các loại bảo vật thiên địa.
Đẳng cấp của nó không phải một món linh mộc bình thường như tử lôi kiếm trúc có thể so sánh lại càng không phải một món huyền phẩm thiên địa bảo mộc như kiếm lan, tiểu sâm và thanh miên có thể so sánh.
Một gốc Vạn Kiếm Mộc này có tiềm lực chân chính có thể đạt đến cả thiên đạo.
Hiện giờ vừa vặn Thiên lại có 63 loại thiên đạo chính là thu được từ 63 tòa kiếm sơn tại Thiên Kiếm Môn.
Nhưng điểm đáng sợ của kiếm trúc này không chỉ nằm ở việc có thể dưỡng Thiên đạo mà là nó có thể dưỡng cả những môn địa phẩm kiếm đạo khác dần dần đạt đến trình độ của thiên đạo.
Đây là thuần túy một sự nuôi dưỡng có tính ổn định và sắc xuất là 100%, nếu như một địa thánh bình thường có được gốc kiếm trúc này e rằng sẽ lập tức chuyển tu kiếm đạo, tại vì như vậy hắn sẽ lập tức có tỉ lệ tấn thiên thần cảnh là tuyệt đối.
Đây sẽ là mê hoặc tới cỡ nào, hấp dẫn tới cỡ nào.
Một gốc Vạn Kiếm Trúc, có thể dung nhập ngàn vạn kiếm đạo làm một, lấy vạn kiếm quy tâm mà chiến đấu uy lực sẽ là khủng bố đến tới tình trạng nào.
Điểm đặc biệt đó là Kiếm trúc này khi lọt vào tay Thiên lại quá hợp lý, đơn giản là vì hắn xuất thân từ kiếm phái đi ra, địa phẩm kiếm đạo hắn có tới hơn 600 bộ tất cả đều đã luyện đến tình trạng kiếm phách, nếu đưa toàn bộ nó khắc vào Vạn Kiếm Trúc thì một thời gian sau không phải sẽ nhanh chóng có được 600 loại Thiên phẩm kiếm đạo sao.
"Tiêu ca...Vạn Kiếm Trúc, không lẽ là...thiên địa thần mộc.."
"Uhm...không sai, chính là thiên địa thần vật có thể dưỡng kiếm đạo đến thiên cảnh, tuy chỉ là một gốc măng nhỏ chưa lớn lại thiếu dinh dưỡng chút nhưng mà quả thật là thần vật"
"Ah...vậy Tiêu ca, huynh mau thu đi, không phải huynh đang luyện Thần Mộc Công sao.." Doãn Kế Anh lập tức liền gấp gáp.
Vạn Kiếm Trúc mặc dù là Đồ vật có thể khiến thế gian điên cuồng như vậy nhưng trong mắt nàng cũng chỉ thấy nó phù hợp vơi Tiêu ca của nàng nhất.
"Uhm..." Thiên phủ Vô Sắc Lĩnh Vực lên đạo kiếm trúc, quy nguyên đan điền điên cuồng vận chuyển, Quy Nguyên Thụ đong đưa cành lá vô số pháp tắc kỳ lạ trên thân cây phát ra khiến quá trình phân tích của quy nguyên đan điền càng nhanh hơn gấp đôi.
Thiên lập tức kinh dị trước loại năng lực này của nó, không những vậy hắn còn cảm nhận thấy được trên thân cây còn đang cố ý chồi lên 1 cái lá non mới tương hợp hấp dẫn đối với Vạn Kiếm Trúc.
Khí tức này vừa phả ra ngoài, gốc Vạn Kiếm Trúc liền rục rịch ham muốn, sau đó trên tay Thiên phả ra một loại địa chi kiếm đạo "thao thiên kiếm" giống hệt với bản nguyên kiếm đạo mà người chủ đã chết của nó tu luyện.
Dòng kiếm ý này vừa phát ra liền tương dung với kiếm trúc sau đó cành trúc này rung lên.
"Tích...tích...tích...." Vạn Kiếm Trúc rốt cuộc rời khỏi chủ cũ mà tiến vào bàn tay Thiên nhập vào quy nguyên đan điền sau đó dọc theo đường này tìm tới Quy Nguyên Thụ bò lên chiếc lá non mà Quy Nguyên Thụ vừa mọc ra.
Điểm kỳ lạ là gốc kiếm trúc này vừa nhập vào đây liền giống như dung nhập với Quy Nguyên Thụ làm một thể không phân chính phụ, và kỳ lạ là kiếm trúc nhập vào lá liền tự thành một thế giới sau đó cắm rễ sinh trưởng.
Thao Thiên Kiếm đạo trước đây mà nó dung nhập tu luyện cùng chủ nhân cũ liền tương hợp với quy nguyên đan điền mà phát triển với tốc độ chóng mặt, chẳng mấy chốc mà đã luyện tới tình trạng phách cảnh biến một đoạn măng tre thành một cây trúc thẳng tấp như kiếm, cành lá như đao, thân trúc óng ánh kiếm quang.
Quy Nguyên Thụ tự vận động liền thu hết các loại địa phẩm kiếm phách trong quy nguyên đan điền tụ tập vào phạm vi chiếc lá này sau đó tự động dung hợp với trúc.
Từ từ, một đoạn măng tre lại mọc lên sau đó trong thời gian ngắn mọc cao chót vót rồi lại nhú lên 1 đoạn măng khác...cứ như vậy 600 loại địa kiếm phách mà Thiên có liền nhanh chóng nhập trúc sau đó mọc lên thành 601 thân trúc kiếm sắc bén mà rắn chắc vô biên.
Có thể khẳng định rằng mỗi đoạn trúc thân ở đây đều đã không thua gì địa phẩm bảo kiếm, là những món thiên nhiên bảo vật cực kỳ quý giá, thậm chí mỗi chiếc lá đều có phẩm cấp không thua gì huyền phẩm.
Một bụi kiếm trúc này vừa ra e rằng kiếm xé thiên không, lu mờ nhật nguyệt không gì cản nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.