Chương 111: tiểu ảnh
Nguyễn Văn Thanh
07/06/2016
Hỗn độn hắc ám phù văn dọc theo nhánh cây gẫy mà dần bao phủ toàn bộ thân cây hắc ám toan mộc khổng lồ này
Nhưng mà với diện tích khủng khiếp của thân cây, nếu như muốn hoàn toàn bao bọc, luyện hóa thì thời gian sẽ không thể chỉ 1 sớm 1 chiều
May mắn nhờ có sự trợ giúp của tiểu ảnh, nàng đã đưa toàn bộ hắc ám hủy diệt chi đạo, và ma hạch của mình dẫn đến chỗ hỗn độn phù văn cho luyện hóa trước
Sau đó nàng cố ý dẫn phù văn dọc theo thân cây khổng lồ xuyên thẳng tới rễ chính.
Chỉ cần luyện hóa được 1 phần 10 cái rễ chính này và hủy diệt đạo hạch là nàng có thể về tới nơi đó, suốt ngày được ở cùng cha 1 bước không rời rồi
Ma hạch được luyện hóa 1 phần, rễ chính được luyện hóa 1 phần...là khí tức dễ chịu từ yêu giới truyền tới lại càng nồng đậm. Vừa ngửi thấy đã Khiến nàng say mê
Đại đạo chi mẫu ở yêu giới là thứ hấp dẫn nhất đối với tất cả yêu loại...là thứ mà không có bất kỳ yêu tộc nào không hướng tới
Nó không những có thể rút ngắn thời gian tu luyện, ngộ đạo của yêu loại mà còn có thể bảo bọc hết tất cả mọi kiếp số, thậm chí không cần phải tu luyện, không cần phải buồn phiền...không lo gặp bình cảnh...là 1 xứ sở thần tiên trong lòng vô vàn yêu tộc
Nơi này là thần giới, là 1 địa phương cách xa địa cầu tới hàng ngàn vạn năm ánh sáng. Thậm chí không thể dùng loại đơn vị đo lường ánh sáng này để hình dung nữa
Cho nên việc duy trì liên kết này sẽ tốn rất nhiều lực lượng, nàng biết, nàng có thể cảm nhận được yêu giới mà cha nàng vừa lập này yếu hơn vô số lần yêu giới trước kia.
Cho nên để duy trì được liên kết này cha nàng phải hi sinh gần như tất cả lực lượng để đưa nàng trở về....
Cảm nhận được loại hi sinh này...cảm nhận được khí tức yêu giới đầy mơ ước...trong lòng tiểu ảnh gấp gáp vô cùng
Nàng gần như dùng toàn bộ tâm trí vào việc hỗ trợ luyện hóa...tất cả...tất cả..mọi cách để quá trình này diễn ra thật nhanh...nhanh hơn nữa..
Nhưng mà đang lúc gấp gáp, trong vô thức nàng lại sờ lên cái vòng tròn nhỏ ở cổ tay, miệng lại cười lên ngọt ngào...
"Quà...đó là món quà đáng giá nhất mà nàng có.....ah...phải rồi quà..."
Bỗng nhiên nàng nghĩ tới cái gì đó, giống như đang có 1 loại dự định nào đó đang thành lập,tròng mắt xinh đẹp đảo mấy vòng rồi lại hiện lên nét tinh nghịch...lần này miệng nàng hiện lên 1 nụ cười có vẻ rất "tà"
.....,...
Ở 1 địa phương khác nơi thần giới, chính là 1 nơi cao thật cao...nơi này ngập tràn quang huy ánh sáng, quang minh lực đậm đặc, sền sệt hóa thành từng cái ao lớn...
Trải rộng ra khắp không gian to lớn hóa thành 1 nơi mọng ảo lung linh như trong tranh, sâu vào bên trong là 1 tòa lâu đài cao ngất, rộng chừng 5,60 mẫu. Bên trong ra vào vô số những điểu nhân cao ngạo thân mọc cánh trắng mà người đời vẫn thường gọi là
Thiên xứ
2 cánh, 4 cánh..10 cánh...thậm chí sâu trong tòa lâu đài còn có 12 cánh...và 1 vị chủ thần cao thượng...là thần minh tối cao đại diện cho quang minh và cái loại chính nghĩa rắm chó của lão đặt ra.
Phía sau tòa cung điện này là vô số cái rễ lớn và cành lá mầu oánh ngọc...nhìn kỹ lại lúc này mới khiếp đảm.
Không ngờ tòa lâu đài cự đại này chính là 1 phần trong thân cây..
Chỉ là 1 phần...là 1 phần 5 của thân cây phía sau mà thôi
Chính xác là phần rễ chính của cây có 5 cái thì 1 cái này đã mở ra 1 cái hóa thành 1 tòa lâu đài chứa hết hàng ngàn thiên xứ
Nhìn thân cây đồ sộ khiếp đảm nhân tâm này...e rằng cho dù kẻ thù có đến cũng không có can đảm mà đánh
Nhưng mà thân cây uy nghiêm cao ngạo này trông có vẻ cao cao tại thượng này lại bỗng nhiên rùng mình 1 cái sau đó là rung rung tựa như sắp gặp bão tố...lại giống như khắc tinh đã đến
Từ thân cây vọng lên thanh âm kiêu ngạo
"Ác ma...ngươi đến đây làm gì...
Phía trước quả nhiên sau 1 lúc liền bắt đầu dần hiện ra hư ảnh 1 cô bé mặc váy đen, tóc dài đen cột 2 chùm
Vừa tới là tiểu ảnh liền bĩu môi, tay hiện lên 1 con dao mầu đen như bóng nước.
Hắc ám chi nhận
Bây giờ lại thêm bong bóng nước, quà tặng của Thiên cho nên trở thành
Hắc ám phong cấm đao
Tiểu ảnh làm ra điệu bộ ngây thơ khả ái tay xoay xoay con dao, mắt nhìn ngắm thân cây này từ trên xuống dưới, rồi lại nhìn từ dưới lên trên
Bị nhìn 1 cách kỳ lạ như vậy, gốc quang minh thần thụ này có cảm giác như sắp bị cô bé đó đưa lên thớt, nhìn lại con dao đen kỳ lạ đó...làn da quang minh thụ này không ngờ lại cảm thấy đau rát
"Ngươi...tại sao ngươi tới được đây...hắc ám ma lực của ngươi đâu...hủy diệt đạo của ngươi đâu
"Quang minh thần thụ rắm khí kia...không ngờ ngươi lại nhận cái tên cẩu thỉ(cứt chó) kia làm chủ...hoàn toàn quên mất nguồn gốc...quên đi công ơn tái tạo của chủ nhân...đúng là đồ vong ân bội nghĩa.." tiểu ảnh dùng giọng nói thánh thót như hoàng anh, chống nạnh lên làm như bà già chanh chua chửi tới
"Hừ,..buồn cười...quang minh chủ thần đã có lực lượng cấp chủ thần từ trước khi yêu tôn lập nên yêu giới...vạn mộc yêu tôn sao...mạnh bằng được quang minh thần của ta sao..." quang minh thụ này ngẩng cao cái cổ kiêu ngạo lên nói
"Không tin...hắn thử tới đây coi...có bị chủ nhân của ta đánh đuổi như chó hay không....hahahaha..."
Nghe thấy chủ nhân mình bị làm nhục..tiểu ảnh liền hoàn toàn mất đi dáng vẻ ngây thơ khả ái vừa rồi....hắc ám lực lập tức được giải phong bao phủ toàn bộ phạm vi quang minh thụ, lu mờ hết mọi ánh sáng, hủy diệt đạo như vô vàn con dao hủy diệt mọi vật mà nó tiếp xúc...
"Ác ma...đừng tưởng ta sợ ngươi...đừng quên ta mới là khắc tinh của ngươi...cút mau nếu không ta sẽ không buông tha cho ngươi..." quang minh thụ ngoài mạnh trong yếu nói
Mặc dù hắn tự tin nếu kết hợp với quang minh chủ thần thì thừa sức đánh đuổi được tiểu ảnh...nhưng mà hủy diệt đạo của nàng quá khủng khiếp...dù quang minh thần hay quang minh thụ thì ai cũng đừng mong nguyên vẹn...đây sẽ là 1 thiệt hại không cách nào tưởng nổi
Chỉ nghĩ đến thôi là nó đã sợ hãi rồi, cho nên nếu như có thể thì nó tuyệt đối không muốn động dao thương với ác ma này chút nào
"Dám nhục chủ nhân ta...ngươi là muốn chết..."
Sát khí cuồng nộ dính kèm theo lực lượng hủy diệt tràn ra...không gian xung quanh lập tức bị phá nát giống như gương vỡ
"Bùm...bùm...."
Ngay sau đó quang minh thụ không thể di chuyển cũng lập tức bị cắn nát mất 1 mảng lớn cành lá.
Nhưng lần đại hủy diệt này lại có vẻ kỳ lạ...nó không hóa tất cả thành hư vô mà chỉ trảm đứt 1 lượng lớn cành lá trên thân cây rồi bị thu mất tiêu...
Lúc này 1 quầng sáng chói mắt bỗng nhiên xuất hiện tạm thời chặn lại hủy diệt đao của tiểu ảnh.
1 bóng người với 18 cánh chim lớn muốn phủ lấy bầu trời, mang đến quang minh lực quảng đại như đại hải bao la
"Chủ nhân..."quang minh thụ mừng rỡ
Người đến chính là 1 trong 12 vị thần chủ, người xếp thứ nhất
Quang minh thần
"hừ...nghiệt chủng..không ngờ lại dám tới đây...vậy thì....chết đi..." vừa nhìn thấy tiểu ảnh, vị quang minh thần này giống như nhìn thấy ác ma, mũi hắn chun lại tựa như đang ngửi thấy mùi hôi thối từ 1 đống phân
Quang minh giáp, quang minh đao hiện lên, hắn vung 1 đao mang theo đại đạo chi quang minh trảm tới
"Quang minh Thẩm phán"
Nhưng mà tiểu ảnh lại không chút nào quan tâm đến loại người như hắn. Nàng chỉ khẽ vung lên bàn tay phải nhỏ nhắn hóa thành 1 bong bóng nước lung linh yếu ớt bay tới sau đó nàng lại hóa ra 1 bong bóng khác hóa thành "hắc ám phong cấm đao" nhào tới thân cây quang minh thụ.
Việc của nàng chính là nó...nàng chính là muốn kiếm 1 món quà cho cha mình...chứ không rảnh nhiều lời với lũ luôn tự xem mình là đúng đó..
Nhưng mà với diện tích khủng khiếp của thân cây, nếu như muốn hoàn toàn bao bọc, luyện hóa thì thời gian sẽ không thể chỉ 1 sớm 1 chiều
May mắn nhờ có sự trợ giúp của tiểu ảnh, nàng đã đưa toàn bộ hắc ám hủy diệt chi đạo, và ma hạch của mình dẫn đến chỗ hỗn độn phù văn cho luyện hóa trước
Sau đó nàng cố ý dẫn phù văn dọc theo thân cây khổng lồ xuyên thẳng tới rễ chính.
Chỉ cần luyện hóa được 1 phần 10 cái rễ chính này và hủy diệt đạo hạch là nàng có thể về tới nơi đó, suốt ngày được ở cùng cha 1 bước không rời rồi
Ma hạch được luyện hóa 1 phần, rễ chính được luyện hóa 1 phần...là khí tức dễ chịu từ yêu giới truyền tới lại càng nồng đậm. Vừa ngửi thấy đã Khiến nàng say mê
Đại đạo chi mẫu ở yêu giới là thứ hấp dẫn nhất đối với tất cả yêu loại...là thứ mà không có bất kỳ yêu tộc nào không hướng tới
Nó không những có thể rút ngắn thời gian tu luyện, ngộ đạo của yêu loại mà còn có thể bảo bọc hết tất cả mọi kiếp số, thậm chí không cần phải tu luyện, không cần phải buồn phiền...không lo gặp bình cảnh...là 1 xứ sở thần tiên trong lòng vô vàn yêu tộc
Nơi này là thần giới, là 1 địa phương cách xa địa cầu tới hàng ngàn vạn năm ánh sáng. Thậm chí không thể dùng loại đơn vị đo lường ánh sáng này để hình dung nữa
Cho nên việc duy trì liên kết này sẽ tốn rất nhiều lực lượng, nàng biết, nàng có thể cảm nhận được yêu giới mà cha nàng vừa lập này yếu hơn vô số lần yêu giới trước kia.
Cho nên để duy trì được liên kết này cha nàng phải hi sinh gần như tất cả lực lượng để đưa nàng trở về....
Cảm nhận được loại hi sinh này...cảm nhận được khí tức yêu giới đầy mơ ước...trong lòng tiểu ảnh gấp gáp vô cùng
Nàng gần như dùng toàn bộ tâm trí vào việc hỗ trợ luyện hóa...tất cả...tất cả..mọi cách để quá trình này diễn ra thật nhanh...nhanh hơn nữa..
Nhưng mà đang lúc gấp gáp, trong vô thức nàng lại sờ lên cái vòng tròn nhỏ ở cổ tay, miệng lại cười lên ngọt ngào...
"Quà...đó là món quà đáng giá nhất mà nàng có.....ah...phải rồi quà..."
Bỗng nhiên nàng nghĩ tới cái gì đó, giống như đang có 1 loại dự định nào đó đang thành lập,tròng mắt xinh đẹp đảo mấy vòng rồi lại hiện lên nét tinh nghịch...lần này miệng nàng hiện lên 1 nụ cười có vẻ rất "tà"
.....,...
Ở 1 địa phương khác nơi thần giới, chính là 1 nơi cao thật cao...nơi này ngập tràn quang huy ánh sáng, quang minh lực đậm đặc, sền sệt hóa thành từng cái ao lớn...
Trải rộng ra khắp không gian to lớn hóa thành 1 nơi mọng ảo lung linh như trong tranh, sâu vào bên trong là 1 tòa lâu đài cao ngất, rộng chừng 5,60 mẫu. Bên trong ra vào vô số những điểu nhân cao ngạo thân mọc cánh trắng mà người đời vẫn thường gọi là
Thiên xứ
2 cánh, 4 cánh..10 cánh...thậm chí sâu trong tòa lâu đài còn có 12 cánh...và 1 vị chủ thần cao thượng...là thần minh tối cao đại diện cho quang minh và cái loại chính nghĩa rắm chó của lão đặt ra.
Phía sau tòa cung điện này là vô số cái rễ lớn và cành lá mầu oánh ngọc...nhìn kỹ lại lúc này mới khiếp đảm.
Không ngờ tòa lâu đài cự đại này chính là 1 phần trong thân cây..
Chỉ là 1 phần...là 1 phần 5 của thân cây phía sau mà thôi
Chính xác là phần rễ chính của cây có 5 cái thì 1 cái này đã mở ra 1 cái hóa thành 1 tòa lâu đài chứa hết hàng ngàn thiên xứ
Nhìn thân cây đồ sộ khiếp đảm nhân tâm này...e rằng cho dù kẻ thù có đến cũng không có can đảm mà đánh
Nhưng mà thân cây uy nghiêm cao ngạo này trông có vẻ cao cao tại thượng này lại bỗng nhiên rùng mình 1 cái sau đó là rung rung tựa như sắp gặp bão tố...lại giống như khắc tinh đã đến
Từ thân cây vọng lên thanh âm kiêu ngạo
"Ác ma...ngươi đến đây làm gì...
Phía trước quả nhiên sau 1 lúc liền bắt đầu dần hiện ra hư ảnh 1 cô bé mặc váy đen, tóc dài đen cột 2 chùm
Vừa tới là tiểu ảnh liền bĩu môi, tay hiện lên 1 con dao mầu đen như bóng nước.
Hắc ám chi nhận
Bây giờ lại thêm bong bóng nước, quà tặng của Thiên cho nên trở thành
Hắc ám phong cấm đao
Tiểu ảnh làm ra điệu bộ ngây thơ khả ái tay xoay xoay con dao, mắt nhìn ngắm thân cây này từ trên xuống dưới, rồi lại nhìn từ dưới lên trên
Bị nhìn 1 cách kỳ lạ như vậy, gốc quang minh thần thụ này có cảm giác như sắp bị cô bé đó đưa lên thớt, nhìn lại con dao đen kỳ lạ đó...làn da quang minh thụ này không ngờ lại cảm thấy đau rát
"Ngươi...tại sao ngươi tới được đây...hắc ám ma lực của ngươi đâu...hủy diệt đạo của ngươi đâu
"Quang minh thần thụ rắm khí kia...không ngờ ngươi lại nhận cái tên cẩu thỉ(cứt chó) kia làm chủ...hoàn toàn quên mất nguồn gốc...quên đi công ơn tái tạo của chủ nhân...đúng là đồ vong ân bội nghĩa.." tiểu ảnh dùng giọng nói thánh thót như hoàng anh, chống nạnh lên làm như bà già chanh chua chửi tới
"Hừ,..buồn cười...quang minh chủ thần đã có lực lượng cấp chủ thần từ trước khi yêu tôn lập nên yêu giới...vạn mộc yêu tôn sao...mạnh bằng được quang minh thần của ta sao..." quang minh thụ này ngẩng cao cái cổ kiêu ngạo lên nói
"Không tin...hắn thử tới đây coi...có bị chủ nhân của ta đánh đuổi như chó hay không....hahahaha..."
Nghe thấy chủ nhân mình bị làm nhục..tiểu ảnh liền hoàn toàn mất đi dáng vẻ ngây thơ khả ái vừa rồi....hắc ám lực lập tức được giải phong bao phủ toàn bộ phạm vi quang minh thụ, lu mờ hết mọi ánh sáng, hủy diệt đạo như vô vàn con dao hủy diệt mọi vật mà nó tiếp xúc...
"Ác ma...đừng tưởng ta sợ ngươi...đừng quên ta mới là khắc tinh của ngươi...cút mau nếu không ta sẽ không buông tha cho ngươi..." quang minh thụ ngoài mạnh trong yếu nói
Mặc dù hắn tự tin nếu kết hợp với quang minh chủ thần thì thừa sức đánh đuổi được tiểu ảnh...nhưng mà hủy diệt đạo của nàng quá khủng khiếp...dù quang minh thần hay quang minh thụ thì ai cũng đừng mong nguyên vẹn...đây sẽ là 1 thiệt hại không cách nào tưởng nổi
Chỉ nghĩ đến thôi là nó đã sợ hãi rồi, cho nên nếu như có thể thì nó tuyệt đối không muốn động dao thương với ác ma này chút nào
"Dám nhục chủ nhân ta...ngươi là muốn chết..."
Sát khí cuồng nộ dính kèm theo lực lượng hủy diệt tràn ra...không gian xung quanh lập tức bị phá nát giống như gương vỡ
"Bùm...bùm...."
Ngay sau đó quang minh thụ không thể di chuyển cũng lập tức bị cắn nát mất 1 mảng lớn cành lá.
Nhưng lần đại hủy diệt này lại có vẻ kỳ lạ...nó không hóa tất cả thành hư vô mà chỉ trảm đứt 1 lượng lớn cành lá trên thân cây rồi bị thu mất tiêu...
Lúc này 1 quầng sáng chói mắt bỗng nhiên xuất hiện tạm thời chặn lại hủy diệt đao của tiểu ảnh.
1 bóng người với 18 cánh chim lớn muốn phủ lấy bầu trời, mang đến quang minh lực quảng đại như đại hải bao la
"Chủ nhân..."quang minh thụ mừng rỡ
Người đến chính là 1 trong 12 vị thần chủ, người xếp thứ nhất
Quang minh thần
"hừ...nghiệt chủng..không ngờ lại dám tới đây...vậy thì....chết đi..." vừa nhìn thấy tiểu ảnh, vị quang minh thần này giống như nhìn thấy ác ma, mũi hắn chun lại tựa như đang ngửi thấy mùi hôi thối từ 1 đống phân
Quang minh giáp, quang minh đao hiện lên, hắn vung 1 đao mang theo đại đạo chi quang minh trảm tới
"Quang minh Thẩm phán"
Nhưng mà tiểu ảnh lại không chút nào quan tâm đến loại người như hắn. Nàng chỉ khẽ vung lên bàn tay phải nhỏ nhắn hóa thành 1 bong bóng nước lung linh yếu ớt bay tới sau đó nàng lại hóa ra 1 bong bóng khác hóa thành "hắc ám phong cấm đao" nhào tới thân cây quang minh thụ.
Việc của nàng chính là nó...nàng chính là muốn kiếm 1 món quà cho cha mình...chứ không rảnh nhiều lời với lũ luôn tự xem mình là đúng đó..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.