Chương 370: tranh chấp
Nguyễn Văn Thanh
17/08/2016
Nếu là trước kia, khả năng Hoàng Chính Hào sẽ không thể địch nổi được 1
dị năng giả SA cấp trung kỳ đỉnh như người anh cả bây giờ
Chỉ tiếc rằng 1 thời gian ngắn ở Việt Nam....cơ duyên mà lão nhận được ...có thể nói là nó lớn hơn nhiều bất kỳ máy móc hiện đại và tiền của kếch xù nào có thể sánh bằng
Trước khí thế hủy Thiên diệt địa của luồng sóng nhiệt đang phóng tới, trước khí tức sát phạt và vẻ ngoài hung hăng lạnh lẽo của anh trai
Hoàng Chính Hào lại bình tĩnh đến cực điểm...mắt lão nhìn thẳng tới tablespoxit, tròng mắt tựa như ẩn chứa năng lực xuyên thấu lại càng là 1 ánh mắt trêu tức xen lẫn tức giận
Khí tức hỏa nhiệt đó vẫn cứ áp tới, nhưng mà sự việc cháy khét, chết người gì đó đã không xảy ra
Ngược lại, khí nóng đó ập tới, không chỉ không gây nên 1 chút thương tích cho Hoàng Chính Hào mà còn bị tắt ngúm ngay khi tới gần lão mấy bước chân
Không hề thấy lão làm gì....cũng không hề thấy lão vận lên lực lượng gì....nhúm lửa nóng rực đó cứ như vậy là bị tắt đi
Vertuypaosan bên cạnh hơi nhíu nhíu mày rồi buông lỏng, còn 4 vị trưởng lão phía trên thì lại đổ ánh mắt nhìn đăm đăm tới
Ở đây, chỉ duy nhất có tablespoxit là cảm thấy nóng nảy nhất...tức tối nhất
Người em trai nhu nhược xưa kia chỉ vì 1 thằng con trai mà chán nản bỏ mặc hết mọi thứ....người em trai mà hắn nói gì cũng nghe, gia tộc sắp xếp thế nào cũng chịu đó
Bây giờ đâu rồi....
Hắn sinh ra là 1 kẻ nhu nhược....tất nhiên hắn chỉ thể suốt ngày nghe theo sự sắp xếp của lão....còn việc chống cự sao....đó là ngu xuẩn....là sự việc lão tuyệt đối không cho phép
Lão đã quen với sự nhu nhược của Hoàng Chính Hào....lão đã quen cường quyền trước mọi người trong tộc....và bây giờ đây, lão không cho phép ai được xâm phạm tới quyền uy của lão...đặc biệt là Hoàng Chính Hào
"mày dám cãi lại tao...." tablespoxit giống như gào thét
"Sao em dám cãi lại tộc trưởng....người hại chết con tôi cũng không hẳn là anh....anh làm gì mà sợ gê vậy...."
"Câm mồm....nếu mày còn dám nói lại chuyện này nữa, coi chừng tao cắt chân mày...."
"Tôi tới đây....chính là để nói chuyện này....và hiện giờ, tôi vẫn chưa nói xong..." lời Hoàng Chính Hào còn chưa nói xong thì 1 luồng gió nóng hổi đã phả đến...
Trước mặt, lão tablespoxit đang như 1 con sư tử cuồng nộ 1 tay vung lên dị năng "phần nhiệt" đã hóa thành 1 bàn tay lửa đỏ nóng rực dùng thế sét đánh không kịp bưng tai định tát tới
Lần này, Hoàng Chính Hào đã không nhịn được nữa, ánh mắt lóe lên tia thù hận, tay phải lại nhanh như chớp khống 1 làn gió mạnh mẽ nhanh như chớp tát tới
"Bốp..." tablespoxit như diều đứt dây văng ra, nhưng mà rất nhanh 1 bàn tay đã kịp đỡ ông lại
"Chú ah....chú làm gì mà mạnh tay vậy....ruốt cuộc thì chú là tộc trưởng hay cha cháu là tộc trưởng vậy...." người được quyền nói chuyện ở đây, ngoại trừ Max ra thì còn ai nữa
Lời này nói ra cũng vô cùng độc địa
1 lời thôi, nhưng lại mang danh vọng của cả 1 gia tộc lên đối chọi với Hoàng Chính Hào
"Ở đây, không có chỗ cho cháu nói chuyện...." vertuypaosan lập tức lên tiếng
Max lạnh lùng đỡ cha đứng vững sau đó trở lại chỗ ngồi, tròng mắt ánh lên 1 tia giận dữ nhưng bị hắn dấu đi
Tablespoxit lấy 1 tay xoa lên dấu tay bỏng rát còn đang tê rần trên mặt, ánh mắt lão vừa bất ngờ vừa giận dữ nhìn lên
Đang lúc này giọng Hoàng Chính Hào băng lãnh vang lên, khí tức lão kéo lên như cuồng phong bạo vũ áp tới cho mọi người không thở nổi
"Tộc trưởng....tôi cho anh biết, sức chịu đựng của tôi có giới hạn...." nói tới đây lão ngừng lại 1 chút sau đó khí thế lại 1 lần nữa dâng lên đổ dồn về phía tablespoxit như vô cùng sóng cả
Sát khí như uy như ngục từ miệng ông phun ra " nếu như ngươi...không biết điều...chớ trách ta không nương tay..."
Trước khí thế này, tablespoxit tức giận đến run người nhưng mà lão không dám cuồng vọng nữa, lão cảm nhận được loại lực lượng khủng bố đang chất chứa trong cơ thể Hoàng Chính Hào
Trước loại lực lượng này, tablespoxit không có 1 chút nào tự tin để chiến thắng....nhưng mà lần này hắn nhịn...không có nghĩa là lão sẽ buông tha, chờ đó đi....ta có rất nhiều cách để chà đạp ngươi dưới chân 1 lần nữa
Mối nhục này...ngày sau sẽ đòi lại gấp trăm lần
Hoàng Chính Hào thật ra rất sợ ngũ lão, loại ám ảnh này là 1 cảm giác khắc cốt minh tâm không cách nào xóa bỏ
Nhưng mà lão biết, ngũ lão rất mạnh, cũng vì vậy họ xưa nay không hay quản vào mấy chuyện vặt, trong gia tộc cũng vì đó mà trở thành nơi dành cho cường giả
Ở đây, người đáng lo ngại nhất lại chính là anh ruột của lão, cho nên lão liều mạng bỏ qua ngũ lão để chấn nhiếp tablespoxit 1 lần...
Mục đích cuối cùng cũng chỉ hi vọng rằng cứu được nhóc Thiên
"Bây giờ mọi người nghe tôi nói được chưa..."
"Uhm...anh hai nói đi.." vertuypaosan phát biểu
"Mọi người cũng biết, con trai tôi năm đó bị truy sát cũng là suốt 1 năm sau mới....mới bị giết..." lão sót xa
"Mấy năm nay vợ chồng tôi ở Việt Nam, chính là để điều ra chuyện này...mãi tới thời gian gần đây tôi mới biết được 1 chuyện...."
Lão Hoàng Chính Hào hào thổn thức 1 hồi..
"Tôi có cháu....chính là đứa con của nó....trong 1 năm đó đã có với nhau..."
"Ồ...."
"Chúc mừng anh hai nha....vậy là anh có cháu nối dõi rồi, là trai hay gái vậy..." vertuypaosan nhiệt tình hỏi
"Là trai....tên là..." lão khẽ đưa mắt tới nhìn max rồi chậm rãi nói
"Hoàng - Thanh - Thiên...."
2 mắt nhị thiếu gia lập tức mở ra ánh lửa đen ngòm lập lòe sau đó, khóe miệng hắn lại nhếch lên 1 nụ cười tàn nhẫn
Ngược lại với tablespoxit, với ông, 1 đứa cháu lòi ra sẽ đồng thời chính là 1 chuỗi những rắc rối không mong muốn kéo theo
Tựa như việc ngày hôm nay Hoàng Chính Hào dám cãi lại ông chính là 1 ví dụ
Có được 1 dứa cháu, sẽ tương đương với sẽ có thêm 1 Hoàng Chính Hào tràn đầy sinh lực mới
Nếu 1 đứa nhóc mới 16 tuổi mà đòi ưu tú hơn con trai lão Max thì lão không tin, chức tộc trưởng cũng vì vậy mà không phải lo
Nhưng mà trực giác của lão vẫn có 1 chút sợ hãi khó hiểu...cái tát vừa rồi, có hay chăng chính là 1 cái khởi đầu cho sự quật khời của Hoàng Chính Hào hay không
"Uhm...vậy anh còn không mau đón nó về..." vertuypaosan gấp gáp
Chỉ tiếc rằng 1 thời gian ngắn ở Việt Nam....cơ duyên mà lão nhận được ...có thể nói là nó lớn hơn nhiều bất kỳ máy móc hiện đại và tiền của kếch xù nào có thể sánh bằng
Trước khí thế hủy Thiên diệt địa của luồng sóng nhiệt đang phóng tới, trước khí tức sát phạt và vẻ ngoài hung hăng lạnh lẽo của anh trai
Hoàng Chính Hào lại bình tĩnh đến cực điểm...mắt lão nhìn thẳng tới tablespoxit, tròng mắt tựa như ẩn chứa năng lực xuyên thấu lại càng là 1 ánh mắt trêu tức xen lẫn tức giận
Khí tức hỏa nhiệt đó vẫn cứ áp tới, nhưng mà sự việc cháy khét, chết người gì đó đã không xảy ra
Ngược lại, khí nóng đó ập tới, không chỉ không gây nên 1 chút thương tích cho Hoàng Chính Hào mà còn bị tắt ngúm ngay khi tới gần lão mấy bước chân
Không hề thấy lão làm gì....cũng không hề thấy lão vận lên lực lượng gì....nhúm lửa nóng rực đó cứ như vậy là bị tắt đi
Vertuypaosan bên cạnh hơi nhíu nhíu mày rồi buông lỏng, còn 4 vị trưởng lão phía trên thì lại đổ ánh mắt nhìn đăm đăm tới
Ở đây, chỉ duy nhất có tablespoxit là cảm thấy nóng nảy nhất...tức tối nhất
Người em trai nhu nhược xưa kia chỉ vì 1 thằng con trai mà chán nản bỏ mặc hết mọi thứ....người em trai mà hắn nói gì cũng nghe, gia tộc sắp xếp thế nào cũng chịu đó
Bây giờ đâu rồi....
Hắn sinh ra là 1 kẻ nhu nhược....tất nhiên hắn chỉ thể suốt ngày nghe theo sự sắp xếp của lão....còn việc chống cự sao....đó là ngu xuẩn....là sự việc lão tuyệt đối không cho phép
Lão đã quen với sự nhu nhược của Hoàng Chính Hào....lão đã quen cường quyền trước mọi người trong tộc....và bây giờ đây, lão không cho phép ai được xâm phạm tới quyền uy của lão...đặc biệt là Hoàng Chính Hào
"mày dám cãi lại tao...." tablespoxit giống như gào thét
"Sao em dám cãi lại tộc trưởng....người hại chết con tôi cũng không hẳn là anh....anh làm gì mà sợ gê vậy...."
"Câm mồm....nếu mày còn dám nói lại chuyện này nữa, coi chừng tao cắt chân mày...."
"Tôi tới đây....chính là để nói chuyện này....và hiện giờ, tôi vẫn chưa nói xong..." lời Hoàng Chính Hào còn chưa nói xong thì 1 luồng gió nóng hổi đã phả đến...
Trước mặt, lão tablespoxit đang như 1 con sư tử cuồng nộ 1 tay vung lên dị năng "phần nhiệt" đã hóa thành 1 bàn tay lửa đỏ nóng rực dùng thế sét đánh không kịp bưng tai định tát tới
Lần này, Hoàng Chính Hào đã không nhịn được nữa, ánh mắt lóe lên tia thù hận, tay phải lại nhanh như chớp khống 1 làn gió mạnh mẽ nhanh như chớp tát tới
"Bốp..." tablespoxit như diều đứt dây văng ra, nhưng mà rất nhanh 1 bàn tay đã kịp đỡ ông lại
"Chú ah....chú làm gì mà mạnh tay vậy....ruốt cuộc thì chú là tộc trưởng hay cha cháu là tộc trưởng vậy...." người được quyền nói chuyện ở đây, ngoại trừ Max ra thì còn ai nữa
Lời này nói ra cũng vô cùng độc địa
1 lời thôi, nhưng lại mang danh vọng của cả 1 gia tộc lên đối chọi với Hoàng Chính Hào
"Ở đây, không có chỗ cho cháu nói chuyện...." vertuypaosan lập tức lên tiếng
Max lạnh lùng đỡ cha đứng vững sau đó trở lại chỗ ngồi, tròng mắt ánh lên 1 tia giận dữ nhưng bị hắn dấu đi
Tablespoxit lấy 1 tay xoa lên dấu tay bỏng rát còn đang tê rần trên mặt, ánh mắt lão vừa bất ngờ vừa giận dữ nhìn lên
Đang lúc này giọng Hoàng Chính Hào băng lãnh vang lên, khí tức lão kéo lên như cuồng phong bạo vũ áp tới cho mọi người không thở nổi
"Tộc trưởng....tôi cho anh biết, sức chịu đựng của tôi có giới hạn...." nói tới đây lão ngừng lại 1 chút sau đó khí thế lại 1 lần nữa dâng lên đổ dồn về phía tablespoxit như vô cùng sóng cả
Sát khí như uy như ngục từ miệng ông phun ra " nếu như ngươi...không biết điều...chớ trách ta không nương tay..."
Trước khí thế này, tablespoxit tức giận đến run người nhưng mà lão không dám cuồng vọng nữa, lão cảm nhận được loại lực lượng khủng bố đang chất chứa trong cơ thể Hoàng Chính Hào
Trước loại lực lượng này, tablespoxit không có 1 chút nào tự tin để chiến thắng....nhưng mà lần này hắn nhịn...không có nghĩa là lão sẽ buông tha, chờ đó đi....ta có rất nhiều cách để chà đạp ngươi dưới chân 1 lần nữa
Mối nhục này...ngày sau sẽ đòi lại gấp trăm lần
Hoàng Chính Hào thật ra rất sợ ngũ lão, loại ám ảnh này là 1 cảm giác khắc cốt minh tâm không cách nào xóa bỏ
Nhưng mà lão biết, ngũ lão rất mạnh, cũng vì vậy họ xưa nay không hay quản vào mấy chuyện vặt, trong gia tộc cũng vì đó mà trở thành nơi dành cho cường giả
Ở đây, người đáng lo ngại nhất lại chính là anh ruột của lão, cho nên lão liều mạng bỏ qua ngũ lão để chấn nhiếp tablespoxit 1 lần...
Mục đích cuối cùng cũng chỉ hi vọng rằng cứu được nhóc Thiên
"Bây giờ mọi người nghe tôi nói được chưa..."
"Uhm...anh hai nói đi.." vertuypaosan phát biểu
"Mọi người cũng biết, con trai tôi năm đó bị truy sát cũng là suốt 1 năm sau mới....mới bị giết..." lão sót xa
"Mấy năm nay vợ chồng tôi ở Việt Nam, chính là để điều ra chuyện này...mãi tới thời gian gần đây tôi mới biết được 1 chuyện...."
Lão Hoàng Chính Hào hào thổn thức 1 hồi..
"Tôi có cháu....chính là đứa con của nó....trong 1 năm đó đã có với nhau..."
"Ồ...."
"Chúc mừng anh hai nha....vậy là anh có cháu nối dõi rồi, là trai hay gái vậy..." vertuypaosan nhiệt tình hỏi
"Là trai....tên là..." lão khẽ đưa mắt tới nhìn max rồi chậm rãi nói
"Hoàng - Thanh - Thiên...."
2 mắt nhị thiếu gia lập tức mở ra ánh lửa đen ngòm lập lòe sau đó, khóe miệng hắn lại nhếch lên 1 nụ cười tàn nhẫn
Ngược lại với tablespoxit, với ông, 1 đứa cháu lòi ra sẽ đồng thời chính là 1 chuỗi những rắc rối không mong muốn kéo theo
Tựa như việc ngày hôm nay Hoàng Chính Hào dám cãi lại ông chính là 1 ví dụ
Có được 1 dứa cháu, sẽ tương đương với sẽ có thêm 1 Hoàng Chính Hào tràn đầy sinh lực mới
Nếu 1 đứa nhóc mới 16 tuổi mà đòi ưu tú hơn con trai lão Max thì lão không tin, chức tộc trưởng cũng vì vậy mà không phải lo
Nhưng mà trực giác của lão vẫn có 1 chút sợ hãi khó hiểu...cái tát vừa rồi, có hay chăng chính là 1 cái khởi đầu cho sự quật khời của Hoàng Chính Hào hay không
"Uhm...vậy anh còn không mau đón nó về..." vertuypaosan gấp gáp
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.