Chương 810: Tranh cướp - Quỷ Vương
Nguyễn Văn Thanh
25/09/2018
"Ầm...đoàng...." lôi vân như gầm gừ như thịnh nộ
Bầu trời tích tụ nên những đạo hắc sắc lôi điện như hủy thiên diệt địa.
Bên dưới, hư ảnh Quỳ khổng lồ che trời phủ đất dần thu nhỏ lại, hào quang vạn trượng đang không ngừng thu hẹp lại, nội liễm lại, kinh khủng lôi lực cũng ầm ầm tuôn trào vào trong báo hiệu cho quá trình dung hợp đã hoàn mỹ hoàn thành.
"Ầm...ầm...đùng...đoàng" lôi vân lại một lần thịnh nộ như không thể chờ được nữa.
Bầu trời dần tối lại do ánh sáng từ Quỳ thu liễm, sau cùng chỉ còn lại một nhúm ánh sáng 7 mầu xinh đẹp hiển lộ trên bầu trời, Quỳ Lôi Phiên dần hiện lộ ra trước mắt mọi người.
Thân quạt lóng lánh long lanh những tia sáng muôn màu, giẻ quạt như ngọc bích, đuôi quạt là 4 sợi tua rua mầu khiết bạch hoàn mỹ, thân quạt là một bức tranh Quỳ sống động như thật, đường nét còn óng ánh hào quang, uy nghi như thần như thánh.
Ánh sáng nhẹ thu liễm, thân quạt hơi khép nhẹ từ một vòng tròn bắt đầu thu lại từng nếp...từng nếp một trở thành một cây quạt chân chính, bức tranh Quỳ cũng chỉ còn lại thân mình.
Lúc này ý chí trong quạt khẽ động, tựa như ngước đầu lên nhìn trời.
"Ầm..ầm..ầm..."lôi vân kinh khủng gầm gừ như bị thách thức.
Ngay lập tức.
"Ầm...đoàng..." một đạo lôi điện mầu đen ngòm mang theo khí thế hủy thiên diệt địa chẻ dọc không gian đánh xuống.
"Ầm...." kỳ lạ đó là Quỳ Lôi Phiên không hề phản kháng.
Nó cứ yên lặng ở đó tiếp nhận đạo lôi kiếp thô to như bắp đùi này.
Hắc lôi đụng vào Quỳ Lôi Phiên lập tức như đánh vào một cái động không đáy, chớp mắt liền bị thu đi chỉ còn lại chút lôi xà mầu đen quấn quanh.
Lôi vân trên trời lập tức ầm ầm sinh ra biến động kinh người, lôi lực khủng khiếp tích tụ, một mầu đen óng ánh đáng sợ đã hình thành khiến bầu trời như càng thêm khủng bố.
"O....à....n.....h...." một đạo thô to như cột nhà lôi điện ầm ầm bổ xuống.
"Ầm...ầm..." kỳ lạ đó là trước thế công khủng khiếp này Quỳ Lôi Phiên vẫn y như cũ lẳng lặng đó đón nhận sau đó như ăn no bắt đầu nhấm nháp.
Lại một lần nữa thiên kiếp lôi vân sinh ra biến chuyển, mầu đen của trời đêm bị một tia ánh tím thay đổi sau đó từng đạo từng đạo tử lôi tụ tập lại.
Bầu trời mầu đen kịt vốn đã đáng sợ bây giờ lại bị mầu tím này che lấp khi xuống nhân gian liền gần giống như mầu của sự chết chóc.
"Oành...."
.........
Sau suốt 2 giờ đồng hồ bị lôi phạt oanh kích, bầu trời lôi vân liên tục đổi từ "hủy diệt ma lôi" mầu đen, tới "diệt thiên tử lôi" sau đó "huyết sắc tà lôi", "thôn thiên địa lôi, "phích lịch bạo lôi", "ngũ hành diệt thần lôi"
Liên tục luân phiên 6 loại truyền thuyết khủng cụ tuyệt thế thần lôi oanh kích, lúc này tựa như thiên ý cảm nhận được sự bất lực của mình không thể làm gì được Quỳ Lôi Phiên cho nên lôi vân dần có xu hướng tán đi.
Đáng tiếc, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Quỳ Lôi Phiên là thiên bảo được Thiên luyện ra với mục đích là để kháng lôi và đặc biệt là để "phệ lôi" cho nên từ trong tiềm tàng ý thức của Quỳ Lôi Phiên đã bị mệnh lệnh này của Thiên làm tiêu chí sinh tồn.
Bầu trời Thiên Phù Giới đánh xuống 6 loại gần như cực hạn lôi kiếp tuy mạnh nhưng vẫn chưa thỏa mãn được nó.
"Vút..." Quỳ Lôi Phiên như một đạo lôi long lao vút một cái liền nhảy vào trong lôi vân.
"Ầm...ầm...gư...ầm..." tựa như có một sự giằng co chiến đấu nào đó đang diễn ra trên bầu trời.
Lôi hệ pháp tắc tán xạ ra khắp xung quanh, lôi vân cấp tốc thu nhỏ lại, âm thanh chiến đấu cũng dần nhỏ đi.
Sau cùng, chỉ còn lại một đạo tia sáng duy nhất giống như no nê lười biếng bắt đầu dần hạ xuống.
Mây đen tán đi, Bầu trời xuất hiện những tia sáng mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất, chiếu rọi lại hiện trường tan hoang và đặc biệt đó là hình ảnh Quỳ Lôi Phiên chân diện mục bị chiếu rọi rõ ràng.
Ngay lập tức, toàn bộ thế giới liền nổ tung.
Mấy chục vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn ở bên ngoài liền dứng dậy, khí thế kinh người xông lên, cả một đám hơn trăm người ai nấy đều hóa thành những tia chớp lóe lên liền như thiên nữ tán hoa nhào lên trời tranh nhau giành cướp.
Thình lình lúc này Tuyết Thiên Nhai hóa thành một hư ảnh bông tuyết tốc độ như sao xẹt, loáng cái liền vượt qua 7 vị trưởng lão.
Tuyết Đế lại càng kinh khủng hơn hắn hóa thành một viên băng châu hàn khí kinh người lao đi, hàn khí phủ rộng cả một mảnh trời khiến tốc độ người khác đều chậm lại.
Lúc này, Lang Thế Thiên bất ngờ thân hóa thành một hắc sát ma quân biến hóa thành một cây chùy thủ đen ngòm sát khí kinh người khiến mấy chục vị trưởng lão bên cạnh đều rùng mình sợ hãi.
Tại thời khắc tranh đoạt này đây, thực lực của từng người lập tức liền bộc lộ ra rõ ràng nhất.
"Keng...xẹt...." bất ngờ một đạo bóng kiếm xẹt qua trời đêm( lúc này còn chưa hết lôi vân nhé) sau đó mấy đạo tia chớp phía trên liền như gặp trọng kích rơi rụng.
Tàn sát....
Người chết vì bảo, chim chết vì ăn.Nhân loại lúc khẩn yếu quan đầu này, lòng tham đã chiến thắng hết tất cả mọi nhân, nghĩa, lễ, tín tối quan trọng trong một con người.
Tranh đoạt...dùng thực lực để tranh đoạt chính là cách mà cả ngày nay mấy vị trưởng lão này thống nhất được sau nửa ngày cãi vã, nhưng mà không ngờ kết quả của quyết định ngu xuẩn này lại là...máu tanh và tham lam.
Là bóng đêm ngự trị, là tham lam ngự trị.
Vì bảo vật....họ cam nhận vứt bỏ tất cả để tàn sát nhau.
Ngay tại lúc này.
"Oành....u......ỳ......n.......h"
Một tiếng nổ kinh người kèm với khủng khiếp chấn động vang lên.
Nguyên cả Thiên Kiếm Môn tựa như bị thiên tai càn quét qua mà muốn vỡ vụn.
May mắn, lúc này một cái lồng tráo đã kịp đón đỡ hết tất cả, bảo toàn cho Thiên Kiếm Môn nguyên vẹn.
Bên ngoài, hơn 300 địa cấp cường giả Thái Huyền Môn lại một lần nữa vận lên vô số đạo kình lực các loại mầu sắc chuẩn bị cho lần công phá kế tiếp.
Phía trước nhất là một vị xanh lam trung tuần lão giả trên thân phủ một tòa lĩnh vực mầu xanh, 300 đạo lĩnh vực khác đồng dạng đan xen lại gắn kết lại tại lĩnh vực của lão thành một thể.
Vô số kình lực chiêu thứ đến từ 300 lão giả bộc phát ra đều dẫn tới chỗ thanh y lão giả sau đó quện lại thành một đạo quyền ấn to lớn như khai thiên tích địa nện lên cái lồng phòng hộ của Thiên Kiếm Môn.
"Ầm....uỳnh....uỳnh..." lại một trận rung động nữa kéo tới.
Nhưng mà ngoại địch dù sắp giết tới nơi, dù sơn môn sắp bị phá sập thì đám thiêu thân điên cuồng kia vẫn không hề dừng lại, chúng vẫn tranh cướp nhau nhao nhao bay lên trời hòng giành giật bảo vật vào tay.
Càng đáng sợ, đó là lúc này đứng ở bên dưới không có động tĩnh gì Lã Mông lại nhe ra một nụ cười trêu cợt tay hắn vỗ vào ngực lấy ra một chuỗi những ký tự mạnh mẽ rồi hợp vào Âm Dương Sinh Tử phù hình thành một cái vòng tròn nhỏ trên đất.
"Tích..." ánh sáng vừa lập lòe liền thấy một bóng người to lớn vạm vỡ từ trong vòng sáng đó đi ra, kế tiếp là từng người...từng người lần lượt đi từ đó.
50...60...100...120...
300....trọn vẹn 300 người.
Mỗi người trên thân đều khí tức mạnh mẽ kinh người, cơ bắp trên thân lồ lộ cứng rắn như thép tinh, ẩn chứa lực bộc phát không thể tưởng nổi.
"Tiểu Chiến Thần kính chào các vị trưởng lão..." Lã Mông nhàn nhạt chào hỏi.
"Uhm...là ở đó sao" mấy vị trưởng lão Chiến Thần Đà vừa ra liền nhất loạt nhìn lên bầu trời dõi theo thân ảnh Quỳ Lôi Phiên, ánh mắt đều không chút nào che dấu sự tham lam.
Trên bầu trời, Quỳ Lôi Phiên vẫn không nhanh không chậm buông mình rơi xuống, mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn vẫn điên cuồng tranh đoạt lẫn nhau.
Lúc này không ngờ dẫn đầu mạnh nhất lại là Tuyết Đế, có điều hắn lại bị quỷ dị mà mạnh mẽ Lang Thế Thiên ngăn trở lại.
"Nghiệt chủng...khốn kiếp, cút cho ta..."
"Hừ...còn dám tranh với bổn đế, không biết tự lượng sức mình"
"Hahaha....tự xưng là đế thì ngươi tưởng mình là đế thật sao, xuống cho ta..."
"Khốn nạn..."
......
Trong lúc mà gió tanh mưa máu này bên ngoài thì bên trong giảng sư đường.
Thiên đã hoàn thiện phần vỏ của Quỷ Vương Ấn.
Bành...
Quỷ Vương Ấn bắn ra khỏi nắp lò.
Ngay lập tức mấy triệu lệ quỷ liền vui sướng tru tréo hò reo nhưng chúng tựa như rất biết điều, một chút bạo động cũng không có tựa như đang chờ ý chỉ của Thiên.
Mặc dù đám lệ quỷ này là đang vui vẻ hò reo vui sướng như những đứa trẻ tìm được nhà mình, chỉ có điều tiếng lệ quỷ reo lên dù là vui sướng thì lọt vào tai người thường cũng là vô cùng kinh khủng.
Thiên vẫn rất là tập trung, tay phải hắn vẽ vô số phù văn lập thành mô hình một cái "vạn quỷ hợp thần trận khắc lên đỉnh Ấn.
Ấn này hình dạng vuông vắn, phía trên là 1 cái đầu lâu quỷ có đôi sừng nhọn thân người với ngàn cánh tay, 3 cái đầu, mình bò cạp với 4 cặp móng vuốt 9 cái đuôi bò cạp lớn.
Đó...chính là pháp tướng chân quỷ, một loại tiên thiên hồng hoang chi quỷ.
Quỷ Vương.
Bầu trời tích tụ nên những đạo hắc sắc lôi điện như hủy thiên diệt địa.
Bên dưới, hư ảnh Quỳ khổng lồ che trời phủ đất dần thu nhỏ lại, hào quang vạn trượng đang không ngừng thu hẹp lại, nội liễm lại, kinh khủng lôi lực cũng ầm ầm tuôn trào vào trong báo hiệu cho quá trình dung hợp đã hoàn mỹ hoàn thành.
"Ầm...ầm...đùng...đoàng" lôi vân lại một lần thịnh nộ như không thể chờ được nữa.
Bầu trời dần tối lại do ánh sáng từ Quỳ thu liễm, sau cùng chỉ còn lại một nhúm ánh sáng 7 mầu xinh đẹp hiển lộ trên bầu trời, Quỳ Lôi Phiên dần hiện lộ ra trước mắt mọi người.
Thân quạt lóng lánh long lanh những tia sáng muôn màu, giẻ quạt như ngọc bích, đuôi quạt là 4 sợi tua rua mầu khiết bạch hoàn mỹ, thân quạt là một bức tranh Quỳ sống động như thật, đường nét còn óng ánh hào quang, uy nghi như thần như thánh.
Ánh sáng nhẹ thu liễm, thân quạt hơi khép nhẹ từ một vòng tròn bắt đầu thu lại từng nếp...từng nếp một trở thành một cây quạt chân chính, bức tranh Quỳ cũng chỉ còn lại thân mình.
Lúc này ý chí trong quạt khẽ động, tựa như ngước đầu lên nhìn trời.
"Ầm..ầm..ầm..."lôi vân kinh khủng gầm gừ như bị thách thức.
Ngay lập tức.
"Ầm...đoàng..." một đạo lôi điện mầu đen ngòm mang theo khí thế hủy thiên diệt địa chẻ dọc không gian đánh xuống.
"Ầm...." kỳ lạ đó là Quỳ Lôi Phiên không hề phản kháng.
Nó cứ yên lặng ở đó tiếp nhận đạo lôi kiếp thô to như bắp đùi này.
Hắc lôi đụng vào Quỳ Lôi Phiên lập tức như đánh vào một cái động không đáy, chớp mắt liền bị thu đi chỉ còn lại chút lôi xà mầu đen quấn quanh.
Lôi vân trên trời lập tức ầm ầm sinh ra biến động kinh người, lôi lực khủng khiếp tích tụ, một mầu đen óng ánh đáng sợ đã hình thành khiến bầu trời như càng thêm khủng bố.
"O....à....n.....h...." một đạo thô to như cột nhà lôi điện ầm ầm bổ xuống.
"Ầm...ầm..." kỳ lạ đó là trước thế công khủng khiếp này Quỳ Lôi Phiên vẫn y như cũ lẳng lặng đó đón nhận sau đó như ăn no bắt đầu nhấm nháp.
Lại một lần nữa thiên kiếp lôi vân sinh ra biến chuyển, mầu đen của trời đêm bị một tia ánh tím thay đổi sau đó từng đạo từng đạo tử lôi tụ tập lại.
Bầu trời mầu đen kịt vốn đã đáng sợ bây giờ lại bị mầu tím này che lấp khi xuống nhân gian liền gần giống như mầu của sự chết chóc.
"Oành...."
.........
Sau suốt 2 giờ đồng hồ bị lôi phạt oanh kích, bầu trời lôi vân liên tục đổi từ "hủy diệt ma lôi" mầu đen, tới "diệt thiên tử lôi" sau đó "huyết sắc tà lôi", "thôn thiên địa lôi, "phích lịch bạo lôi", "ngũ hành diệt thần lôi"
Liên tục luân phiên 6 loại truyền thuyết khủng cụ tuyệt thế thần lôi oanh kích, lúc này tựa như thiên ý cảm nhận được sự bất lực của mình không thể làm gì được Quỳ Lôi Phiên cho nên lôi vân dần có xu hướng tán đi.
Đáng tiếc, cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, Quỳ Lôi Phiên là thiên bảo được Thiên luyện ra với mục đích là để kháng lôi và đặc biệt là để "phệ lôi" cho nên từ trong tiềm tàng ý thức của Quỳ Lôi Phiên đã bị mệnh lệnh này của Thiên làm tiêu chí sinh tồn.
Bầu trời Thiên Phù Giới đánh xuống 6 loại gần như cực hạn lôi kiếp tuy mạnh nhưng vẫn chưa thỏa mãn được nó.
"Vút..." Quỳ Lôi Phiên như một đạo lôi long lao vút một cái liền nhảy vào trong lôi vân.
"Ầm...ầm...gư...ầm..." tựa như có một sự giằng co chiến đấu nào đó đang diễn ra trên bầu trời.
Lôi hệ pháp tắc tán xạ ra khắp xung quanh, lôi vân cấp tốc thu nhỏ lại, âm thanh chiến đấu cũng dần nhỏ đi.
Sau cùng, chỉ còn lại một đạo tia sáng duy nhất giống như no nê lười biếng bắt đầu dần hạ xuống.
Mây đen tán đi, Bầu trời xuất hiện những tia sáng mặt trời chiếu rọi xuống mặt đất, chiếu rọi lại hiện trường tan hoang và đặc biệt đó là hình ảnh Quỳ Lôi Phiên chân diện mục bị chiếu rọi rõ ràng.
Ngay lập tức, toàn bộ thế giới liền nổ tung.
Mấy chục vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn ở bên ngoài liền dứng dậy, khí thế kinh người xông lên, cả một đám hơn trăm người ai nấy đều hóa thành những tia chớp lóe lên liền như thiên nữ tán hoa nhào lên trời tranh nhau giành cướp.
Thình lình lúc này Tuyết Thiên Nhai hóa thành một hư ảnh bông tuyết tốc độ như sao xẹt, loáng cái liền vượt qua 7 vị trưởng lão.
Tuyết Đế lại càng kinh khủng hơn hắn hóa thành một viên băng châu hàn khí kinh người lao đi, hàn khí phủ rộng cả một mảnh trời khiến tốc độ người khác đều chậm lại.
Lúc này, Lang Thế Thiên bất ngờ thân hóa thành một hắc sát ma quân biến hóa thành một cây chùy thủ đen ngòm sát khí kinh người khiến mấy chục vị trưởng lão bên cạnh đều rùng mình sợ hãi.
Tại thời khắc tranh đoạt này đây, thực lực của từng người lập tức liền bộc lộ ra rõ ràng nhất.
"Keng...xẹt...." bất ngờ một đạo bóng kiếm xẹt qua trời đêm( lúc này còn chưa hết lôi vân nhé) sau đó mấy đạo tia chớp phía trên liền như gặp trọng kích rơi rụng.
Tàn sát....
Người chết vì bảo, chim chết vì ăn.Nhân loại lúc khẩn yếu quan đầu này, lòng tham đã chiến thắng hết tất cả mọi nhân, nghĩa, lễ, tín tối quan trọng trong một con người.
Tranh đoạt...dùng thực lực để tranh đoạt chính là cách mà cả ngày nay mấy vị trưởng lão này thống nhất được sau nửa ngày cãi vã, nhưng mà không ngờ kết quả của quyết định ngu xuẩn này lại là...máu tanh và tham lam.
Là bóng đêm ngự trị, là tham lam ngự trị.
Vì bảo vật....họ cam nhận vứt bỏ tất cả để tàn sát nhau.
Ngay tại lúc này.
"Oành....u......ỳ......n.......h"
Một tiếng nổ kinh người kèm với khủng khiếp chấn động vang lên.
Nguyên cả Thiên Kiếm Môn tựa như bị thiên tai càn quét qua mà muốn vỡ vụn.
May mắn, lúc này một cái lồng tráo đã kịp đón đỡ hết tất cả, bảo toàn cho Thiên Kiếm Môn nguyên vẹn.
Bên ngoài, hơn 300 địa cấp cường giả Thái Huyền Môn lại một lần nữa vận lên vô số đạo kình lực các loại mầu sắc chuẩn bị cho lần công phá kế tiếp.
Phía trước nhất là một vị xanh lam trung tuần lão giả trên thân phủ một tòa lĩnh vực mầu xanh, 300 đạo lĩnh vực khác đồng dạng đan xen lại gắn kết lại tại lĩnh vực của lão thành một thể.
Vô số kình lực chiêu thứ đến từ 300 lão giả bộc phát ra đều dẫn tới chỗ thanh y lão giả sau đó quện lại thành một đạo quyền ấn to lớn như khai thiên tích địa nện lên cái lồng phòng hộ của Thiên Kiếm Môn.
"Ầm....uỳnh....uỳnh..." lại một trận rung động nữa kéo tới.
Nhưng mà ngoại địch dù sắp giết tới nơi, dù sơn môn sắp bị phá sập thì đám thiêu thân điên cuồng kia vẫn không hề dừng lại, chúng vẫn tranh cướp nhau nhao nhao bay lên trời hòng giành giật bảo vật vào tay.
Càng đáng sợ, đó là lúc này đứng ở bên dưới không có động tĩnh gì Lã Mông lại nhe ra một nụ cười trêu cợt tay hắn vỗ vào ngực lấy ra một chuỗi những ký tự mạnh mẽ rồi hợp vào Âm Dương Sinh Tử phù hình thành một cái vòng tròn nhỏ trên đất.
"Tích..." ánh sáng vừa lập lòe liền thấy một bóng người to lớn vạm vỡ từ trong vòng sáng đó đi ra, kế tiếp là từng người...từng người lần lượt đi từ đó.
50...60...100...120...
300....trọn vẹn 300 người.
Mỗi người trên thân đều khí tức mạnh mẽ kinh người, cơ bắp trên thân lồ lộ cứng rắn như thép tinh, ẩn chứa lực bộc phát không thể tưởng nổi.
"Tiểu Chiến Thần kính chào các vị trưởng lão..." Lã Mông nhàn nhạt chào hỏi.
"Uhm...là ở đó sao" mấy vị trưởng lão Chiến Thần Đà vừa ra liền nhất loạt nhìn lên bầu trời dõi theo thân ảnh Quỳ Lôi Phiên, ánh mắt đều không chút nào che dấu sự tham lam.
Trên bầu trời, Quỳ Lôi Phiên vẫn không nhanh không chậm buông mình rơi xuống, mấy vị trưởng lão Thiên Kiếm Môn vẫn điên cuồng tranh đoạt lẫn nhau.
Lúc này không ngờ dẫn đầu mạnh nhất lại là Tuyết Đế, có điều hắn lại bị quỷ dị mà mạnh mẽ Lang Thế Thiên ngăn trở lại.
"Nghiệt chủng...khốn kiếp, cút cho ta..."
"Hừ...còn dám tranh với bổn đế, không biết tự lượng sức mình"
"Hahaha....tự xưng là đế thì ngươi tưởng mình là đế thật sao, xuống cho ta..."
"Khốn nạn..."
......
Trong lúc mà gió tanh mưa máu này bên ngoài thì bên trong giảng sư đường.
Thiên đã hoàn thiện phần vỏ của Quỷ Vương Ấn.
Bành...
Quỷ Vương Ấn bắn ra khỏi nắp lò.
Ngay lập tức mấy triệu lệ quỷ liền vui sướng tru tréo hò reo nhưng chúng tựa như rất biết điều, một chút bạo động cũng không có tựa như đang chờ ý chỉ của Thiên.
Mặc dù đám lệ quỷ này là đang vui vẻ hò reo vui sướng như những đứa trẻ tìm được nhà mình, chỉ có điều tiếng lệ quỷ reo lên dù là vui sướng thì lọt vào tai người thường cũng là vô cùng kinh khủng.
Thiên vẫn rất là tập trung, tay phải hắn vẽ vô số phù văn lập thành mô hình một cái "vạn quỷ hợp thần trận khắc lên đỉnh Ấn.
Ấn này hình dạng vuông vắn, phía trên là 1 cái đầu lâu quỷ có đôi sừng nhọn thân người với ngàn cánh tay, 3 cái đầu, mình bò cạp với 4 cặp móng vuốt 9 cái đuôi bò cạp lớn.
Đó...chính là pháp tướng chân quỷ, một loại tiên thiên hồng hoang chi quỷ.
Quỷ Vương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.