Chương 712: Tuyết đế - Huyết mạch cộng hưởng
Nguyễn Văn Thanh
04/08/2018
"Ầm...ầm...ầm...rắc..." từ cao không, hư ảnh bỉ mông( khỉ đột) như tòa núi lớn dần dần hiện rõ, khí tức kinh khủng từ trên thân hắn ầm ầm phun ra.
Lực lượng từ bàn tay Cổ Võng cũng dần dần theo đó mà tăng lớn.
10 vạn...15 vạn....30 vạn...32 vạn..33..
"Oanh....oanh...oanh..." khi lực lượng đạt đến đỉnh điểm 40 vạn tinh lực lượng bán thần liền khiến những mảnh không gian nhộn nhạo bị bóp cong.
Hư ảnh Bỉ Mông từ trong huyết mạch kích phát ra dẫn động thiên địa đại thế, cổ động hồng hoang vĩ lực, chấn ép thiên địa cấm kỵ lực, hoành không xuất thế mang cuồng hung bạo lực phủ ép tới thế gian.
Không có lĩnh vực nhưng uy năng trải rộng còn ẩn chứa lực lượng khủng khiếp hơn cả lĩnh vực, dưới lực lượng như thế này người Cổ gia đã căn bản không cần lĩnh vực dư thừa.
Cổ Võng mới chỉ là địa cảnh tứ trọng sơ kỳ đã có thể bộc phát ra kinh khủng lực lượng cấp bán thần, trong Thiên Kiếm Môn này quả thật đã có lực lượng sánh ngang những cường giả đỉnh cấp, thậm chí mạnh hơn nhiều so với các vị trưởng lão tịch vị.
Dưới thiên phú và lực lượng cường đại này ủng hộ, quả nhiên Cổ Võng hắn tự xưng đệ nhất cũng không sai, Thiên Kiếm Môn này quả thật không có ai ngăn được hắn.
Tuy nhiên hắn tự tin thái quá là bình thường nhưng sai lầm lại là làm con chim đầu đàn, chủ động kiếm một đối thủ không nên chọn.
Tại vì dù hắn có mạnh, mạnh hơn nữa thì vẫn như cũ không đủ tư cách đứng trước mặt Thiên.
"Oanh...oanh...oanh..." lực lượng toàn thân bị hắn vận dụng đến triệt để, 12 thành công lực đều sử ra, đến cả sức bú tí mẹ cũng không chừa nhưng mà.
Hắn vẫn như cũ không chút nào suy chuyển được 1 ngón tay đó của Thiên.
Sức mạnh cường đại mà hắn lấy làm tự hào, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Trước một ngón tay nhỏ bé của Thiên, toàn một thân cơ bắp khổng lồ cùng với siêu cường hư ảnh Bỉ Mông hồng hoang chi cự. Sinh ra một sự chênh lệch thị giác to lớn, tuy nhiên lại có tỉ lệ nghịch với lực lượng, nhìn thì hoành tráng nhưng Tất cả đều trở thành trò cười.
"Ngươi quá yếu...Cổ Võng ah, yếu đến đáng thương" giọng Thiên điềm đạm không gợn sóng, tựa như là tường trình một sự thật dĩ nhiên.
Nhưng mà khi rơi vào tai Cổ Võng lại như một loại sỉ nhục, như một loại miệt thị, tựa như thùng xăng tưới lên đại hỏa.
"Gầm...." Cổ Võng như một con trâu điên nổi khùng, một lần nữa thu tay về đấm ngực, huyết mạch sôi trào
Cổ gia một đám người cũng đều vì câu nói này của Thiên cùng với sự thật chuyện "một ngón tay" mà nóng mặt, cảm giác tôn nghiêm bị nghiêm trọng xâm phạm.
Là cảm giác bị sỉ nhục lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử, đắng cay và khó nuốt đến cực điểm
Cổ giả một thế này kiêu ngạo cực đỉnh, tự tôn đến cực đỉnh làm sao có thể chấp nhận nổi loại nhục nhã cỡ này.
Tuy là chỉ một câu không nhiều không ít, không nói quá không khiêm nhượng nhưng đối với đại gia tộc quá trọng mặt mũi này lại là tuyệt thế sỉ nhục.
"Gầm....gầm...." lại một đạo hư ảnh Bỉ Mông nữa hiện lên
"Oanh" một tiếng chấn nát nóc tầng lầu, thân ảnh to lớn này ầm ầm nện xuống.
"Gầm...." kinh khủng hung sát lực trút xuống khiếp nhân tâm.
Cùng với hư ảnh Cổ Võng, 2 đạo bỉ mông ảnh này vừa ra liền chấn cho toàn trường như lâm vào tử địa.
"Gầm.....gầm....gầm...." từng đạo từng đạo hung khí hư ảnh mở ra, đem không khí đều chấn nát mở ra những cái khe.
Từng đạo từng đạo hư ảnh cổ viên hiện ra thoáng chốc liền muốn che trời phủ đất, kinh khủng dữ tợn hoàn cảnh tựa như thâm uyên luyện ngục, nhân loại bình thường hệt như giun dế minh chứng cho địa vị và lý do bá chủ của đại gia tộc này.
Trên cao lầu mấy vị đại cường giả các thế lực thậm chí là cả Tuyết gia cũng đều nghiêm nghị sắc mặt.
"Cổ gia, mới cách thời gian không lâu mà thực lực đã đạt đến mức độ này sao?" Tuyết Thiên Nhai khó khăn nói
"Cổ gia huyết mạch cường đại tuy thực lực vượt xa đồng cấp nhưng rất khó tấn thánh, không ngờ chỉ 20 năm lại sinh ra được 30 thánh cấp Bỉ Mông Huyết Mạch đại cường giả, thật cũng không tệ, tuy nhiên còn kém Tuyết gia một chút" Tuyết gia chủ tự tin nói
"Dũng Giả Vô Địch,...điểm đáng sợ của Cổ gia đó là sự cuồng bạo, bọn chúng...là chủng tộc vì chiến đấu mà sinh, vì chiến đấu mà tăng trưởng" ngồi bên cạnh Tuyết Thiên Nhai đó là một thanh niên có loại khí thế tuyệt nhiên như đế hoàng quân lâm, tự nhiên phả ra hơi thở khiến người thuần phục, chính là đệ nhất kỳ tài, tối cường mệnh cách Thiên Tử Chi Định trong tuyết gia là cái tên được vạn người tôn kính Tuyết Thiên Tử mệnh danh Tuyết Đế.
Ngồi đó, hắn như một vị cao siêu thế ngoại, vạn vật dưới đáy mắt đều phàm bình tục sự bé nhỏ không đáng kể, mở miệng nói một câu liền khiến mọi người tự nhiên tuân phục.
"Uhm, gia tộc như vậy nếu không có tự tin diệt tận gốc thì cứ tận lực hữu hảo"
Bỗng nhiên Tuyết gia chủ nở một nụ cười vui vẻ
"Không ngờ tên Hoàng Thanh Thiên oắt con này lại có thể bới ra nhiều nội tình của Cổ gia như vậy, coi như hắn chết cũng có giá trị"
"Cha, nếu Cổ gia quyết ý giết Hoàng Thanh Thiên, vậy kế hoạch kia..."
"Tùy cơ ứng biến"
.........
Bên dưới
"Uỳnh...uỳnh" dưới kinh khủng lực áp trấn xuống mặt đất liền "kẹt...kẹt..." bị mài ra thành phấn
"Gầm....." một đầu to lớn vô bỉ cự đại khỉ đột hiện ra, không ngờ lân giáp cứng rắn, vĩ mao bén nhọn như cương châm, ngực là 2 mảnh giáp bóng loáng, đầu nhô nhô cao một đoạn sừng, vai u thịt bắp đầy tính bạo tạc, mắt đỏ ngầu phát ra hồng quang đỏ thắm rợn người.
Đặc biệt trên thân còn luân chuyển một loại hắc sắc hà quang mang theo khủng bố tính hủy diệt lực lượng chính là một loại mỏng manh hồng hoang sơ nghĩa chi lực được gọi là Diệt Thế.
Lực lượng này vừa ra liền xung đột với thiên đạo, cọ sát đối sinh tạo thành kinh khủng cấm kỵ chi lực hóa thành những tia hủy diệt chi lôi thô to như thùng nước ngoằn ngoèo diễu đạp hư không khiến nhân tâm nhìn mà khiếp đảm.
Bất kỳ vật thể gì tiến tới phạm vi gần đó đều bị chôn vùi thành phi hôi chứng minh cho sự đáng sợ của bỉ mông hư ảnh này.
"Sơ thành Pháp tướng...không ngờ, Bỉ Mông Thông Thiên Quyết huyết mạch công pháp này còn có thể cộng hưởng lực lượng...Cổ gia ngươi quả thật căn cơ không tệ"
Lực lượng từ bàn tay Cổ Võng cũng dần dần theo đó mà tăng lớn.
10 vạn...15 vạn....30 vạn...32 vạn..33..
"Oanh....oanh...oanh..." khi lực lượng đạt đến đỉnh điểm 40 vạn tinh lực lượng bán thần liền khiến những mảnh không gian nhộn nhạo bị bóp cong.
Hư ảnh Bỉ Mông từ trong huyết mạch kích phát ra dẫn động thiên địa đại thế, cổ động hồng hoang vĩ lực, chấn ép thiên địa cấm kỵ lực, hoành không xuất thế mang cuồng hung bạo lực phủ ép tới thế gian.
Không có lĩnh vực nhưng uy năng trải rộng còn ẩn chứa lực lượng khủng khiếp hơn cả lĩnh vực, dưới lực lượng như thế này người Cổ gia đã căn bản không cần lĩnh vực dư thừa.
Cổ Võng mới chỉ là địa cảnh tứ trọng sơ kỳ đã có thể bộc phát ra kinh khủng lực lượng cấp bán thần, trong Thiên Kiếm Môn này quả thật đã có lực lượng sánh ngang những cường giả đỉnh cấp, thậm chí mạnh hơn nhiều so với các vị trưởng lão tịch vị.
Dưới thiên phú và lực lượng cường đại này ủng hộ, quả nhiên Cổ Võng hắn tự xưng đệ nhất cũng không sai, Thiên Kiếm Môn này quả thật không có ai ngăn được hắn.
Tuy nhiên hắn tự tin thái quá là bình thường nhưng sai lầm lại là làm con chim đầu đàn, chủ động kiếm một đối thủ không nên chọn.
Tại vì dù hắn có mạnh, mạnh hơn nữa thì vẫn như cũ không đủ tư cách đứng trước mặt Thiên.
"Oanh...oanh...oanh..." lực lượng toàn thân bị hắn vận dụng đến triệt để, 12 thành công lực đều sử ra, đến cả sức bú tí mẹ cũng không chừa nhưng mà.
Hắn vẫn như cũ không chút nào suy chuyển được 1 ngón tay đó của Thiên.
Sức mạnh cường đại mà hắn lấy làm tự hào, tất cả đều trở nên vô nghĩa.
Trước một ngón tay nhỏ bé của Thiên, toàn một thân cơ bắp khổng lồ cùng với siêu cường hư ảnh Bỉ Mông hồng hoang chi cự. Sinh ra một sự chênh lệch thị giác to lớn, tuy nhiên lại có tỉ lệ nghịch với lực lượng, nhìn thì hoành tráng nhưng Tất cả đều trở thành trò cười.
"Ngươi quá yếu...Cổ Võng ah, yếu đến đáng thương" giọng Thiên điềm đạm không gợn sóng, tựa như là tường trình một sự thật dĩ nhiên.
Nhưng mà khi rơi vào tai Cổ Võng lại như một loại sỉ nhục, như một loại miệt thị, tựa như thùng xăng tưới lên đại hỏa.
"Gầm...." Cổ Võng như một con trâu điên nổi khùng, một lần nữa thu tay về đấm ngực, huyết mạch sôi trào
Cổ gia một đám người cũng đều vì câu nói này của Thiên cùng với sự thật chuyện "một ngón tay" mà nóng mặt, cảm giác tôn nghiêm bị nghiêm trọng xâm phạm.
Là cảm giác bị sỉ nhục lần đầu tiên xuất hiện trong lịch sử, đắng cay và khó nuốt đến cực điểm
Cổ giả một thế này kiêu ngạo cực đỉnh, tự tôn đến cực đỉnh làm sao có thể chấp nhận nổi loại nhục nhã cỡ này.
Tuy là chỉ một câu không nhiều không ít, không nói quá không khiêm nhượng nhưng đối với đại gia tộc quá trọng mặt mũi này lại là tuyệt thế sỉ nhục.
"Gầm....gầm...." lại một đạo hư ảnh Bỉ Mông nữa hiện lên
"Oanh" một tiếng chấn nát nóc tầng lầu, thân ảnh to lớn này ầm ầm nện xuống.
"Gầm...." kinh khủng hung sát lực trút xuống khiếp nhân tâm.
Cùng với hư ảnh Cổ Võng, 2 đạo bỉ mông ảnh này vừa ra liền chấn cho toàn trường như lâm vào tử địa.
"Gầm.....gầm....gầm...." từng đạo từng đạo hung khí hư ảnh mở ra, đem không khí đều chấn nát mở ra những cái khe.
Từng đạo từng đạo hư ảnh cổ viên hiện ra thoáng chốc liền muốn che trời phủ đất, kinh khủng dữ tợn hoàn cảnh tựa như thâm uyên luyện ngục, nhân loại bình thường hệt như giun dế minh chứng cho địa vị và lý do bá chủ của đại gia tộc này.
Trên cao lầu mấy vị đại cường giả các thế lực thậm chí là cả Tuyết gia cũng đều nghiêm nghị sắc mặt.
"Cổ gia, mới cách thời gian không lâu mà thực lực đã đạt đến mức độ này sao?" Tuyết Thiên Nhai khó khăn nói
"Cổ gia huyết mạch cường đại tuy thực lực vượt xa đồng cấp nhưng rất khó tấn thánh, không ngờ chỉ 20 năm lại sinh ra được 30 thánh cấp Bỉ Mông Huyết Mạch đại cường giả, thật cũng không tệ, tuy nhiên còn kém Tuyết gia một chút" Tuyết gia chủ tự tin nói
"Dũng Giả Vô Địch,...điểm đáng sợ của Cổ gia đó là sự cuồng bạo, bọn chúng...là chủng tộc vì chiến đấu mà sinh, vì chiến đấu mà tăng trưởng" ngồi bên cạnh Tuyết Thiên Nhai đó là một thanh niên có loại khí thế tuyệt nhiên như đế hoàng quân lâm, tự nhiên phả ra hơi thở khiến người thuần phục, chính là đệ nhất kỳ tài, tối cường mệnh cách Thiên Tử Chi Định trong tuyết gia là cái tên được vạn người tôn kính Tuyết Thiên Tử mệnh danh Tuyết Đế.
Ngồi đó, hắn như một vị cao siêu thế ngoại, vạn vật dưới đáy mắt đều phàm bình tục sự bé nhỏ không đáng kể, mở miệng nói một câu liền khiến mọi người tự nhiên tuân phục.
"Uhm, gia tộc như vậy nếu không có tự tin diệt tận gốc thì cứ tận lực hữu hảo"
Bỗng nhiên Tuyết gia chủ nở một nụ cười vui vẻ
"Không ngờ tên Hoàng Thanh Thiên oắt con này lại có thể bới ra nhiều nội tình của Cổ gia như vậy, coi như hắn chết cũng có giá trị"
"Cha, nếu Cổ gia quyết ý giết Hoàng Thanh Thiên, vậy kế hoạch kia..."
"Tùy cơ ứng biến"
.........
Bên dưới
"Uỳnh...uỳnh" dưới kinh khủng lực áp trấn xuống mặt đất liền "kẹt...kẹt..." bị mài ra thành phấn
"Gầm....." một đầu to lớn vô bỉ cự đại khỉ đột hiện ra, không ngờ lân giáp cứng rắn, vĩ mao bén nhọn như cương châm, ngực là 2 mảnh giáp bóng loáng, đầu nhô nhô cao một đoạn sừng, vai u thịt bắp đầy tính bạo tạc, mắt đỏ ngầu phát ra hồng quang đỏ thắm rợn người.
Đặc biệt trên thân còn luân chuyển một loại hắc sắc hà quang mang theo khủng bố tính hủy diệt lực lượng chính là một loại mỏng manh hồng hoang sơ nghĩa chi lực được gọi là Diệt Thế.
Lực lượng này vừa ra liền xung đột với thiên đạo, cọ sát đối sinh tạo thành kinh khủng cấm kỵ chi lực hóa thành những tia hủy diệt chi lôi thô to như thùng nước ngoằn ngoèo diễu đạp hư không khiến nhân tâm nhìn mà khiếp đảm.
Bất kỳ vật thể gì tiến tới phạm vi gần đó đều bị chôn vùi thành phi hôi chứng minh cho sự đáng sợ của bỉ mông hư ảnh này.
"Sơ thành Pháp tướng...không ngờ, Bỉ Mông Thông Thiên Quyết huyết mạch công pháp này còn có thể cộng hưởng lực lượng...Cổ gia ngươi quả thật căn cơ không tệ"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.